Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30
"Ông !""
Chiếc xe lướt đi rất nhanh nhưng vị trí ngồi lại không thoải mái, tiếng ông ông phát ra trong xe khiến ta bắt đầu ngủ gật, ta thật sự quá mệt mỏi, toàn thân đau nhức, đoán chừng lúc bị chiếc xe kia đâm cũng không nhẹ. Không biết vì sao, ta lại nghĩ tới nữ nhân trong xe kim quy, ánh mắt nàng so bầu trời ánh sao sáng còn muốn sáng hơn.
"Tiểu Quân rất đáng yêu, rất đơn thuần."
Bên cạnh ta Cát Linh Linh bắt đầu mở lời.
"Ừ." Ta khốn khổ cực kỳ, mí mắt cũng sắp nâng không nổi. Cho dù là siêu cấp đại mỹ nữ đang nói chuyện, cũng khó tiêu tan cơn buồn ngủ của ta.
"Bất quá, ta muốn cảnh cáo ngươi, ngàn vạn đừng đánh chủ ý lên người Tiểu Quân."Cát Linh Linh lạnh lùng nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại -Y
"Hả?"
Ta nhất thời không kịp phản ứng, bất quá, lập tức kinh hãi:"Ngươi nói gì? Linh Linh tỷ?"
"Hừ, Tiểu Quân là tiểu di của ngươi, tỷ phu như ngươi ngoại trừ quan tâm nàng còn phải bảo hộ nàng, ngàn vạn lần không được có hành động không chính đáng với Tiểu Quân. Nếu ngươi dám, ta là người thứ nhất không buông tha ngươi."
Cát Linh Linh hạ kính xe xuống, để cho gió đêm thổi tan mùi rượu đục ngầu trong xe.
"Tuyệt đối không có việc này."
Tuy chột dạ, nhưng ta vẫn phải cực lực phủ nhận.
"Hừ, ngươi cho rằng ta là kẻ ngốc sao? Có loại nam nhân nào ta chưa thấy qua? Ta nhìn ánh mắt ngươi xem Tiểu Quân là biết rõ ngươi muốn gì."Cát Linh Linh trừng mắt với ta.
"Linh Linh tỷ, ngươi nhất định lầm rồi."
Ta đâu chỉ là giật mình? Quả thực là khiếp sợ. Nghĩ thầm Cát Linh Linh này không chỉ hung hãn, còn rất tinh tế, trước kia thực đã đánh giá thấp nàng.
"Ta không lầm, người lầm là ngươi. Ta khuyên ngươi đừng sinh ra ý niệm loạn thất bát tao. Ngươi hãy nghe cho kỹ, ta đã nhận Tiểu Quân làm muội muội kết nghĩa. Chuyện của nàng ta nhất định phải xen vào, đừng tưởng rằng chỉ là sự tình trong nhà ngươi."
Cát Linh Linh dùng giọng điệu giáo huấn nói với ta.
"Linh Linh tỷ......" Ta còn muốn nói xạo.
"Được rồi, không cần giải thích, ngươi tự trọng là được. Nam nhân phong lưu không kỳ quái, nhưng ngàn vạn đừng quá quá phận. Ngươi vừa rồi cùng Đái Tân Ni thân mật như vậy, nếu Tiểu Quân thấy thì sao? Ngươi thật không sợ Tiểu Quân đem chuyện của ngươi nói cho tỷ tỷ nàng biết sao?"
Cát Linh Linh liên tục chất vấn ta, ta chỉ có thể cười khổ, cái vai tỷ phu và tiểu di vẫn phải diễn tiếp thôi.
Đỗ Đại Duy chẳng những béo còn hôi nách, giờ lại thêm mùi rượu đầy người, ta thiếu chút nữa muốn nôn ra, thật khó lý giải Cát Linh Linh thấy thế nào mà có thể kết duyên với Đỗ Đại Duy. Ta vụng trộm đánh giá lại nàng.
Chiếc Ferrari rốt cục cũng dừng lại trước một khu biệt thự, ở đây có núi có nước, phong cảnh trang nhã, đúng là chỗ không dành cho kẻ nghèo.
Ta cùng Cát Linh Linh nửa kéo nửa vịn đẩy Đỗ Đại Duy đi vào phòng khách rộng rãi. Lúc toàn bộ ngọn đèn bật sáng tắc, ta bị vẻ lộng lẫy xa hoa chấn nhiếp! Đây đúng là chỗ của kẻ có tiền. Ngoại trừ sự hâm mộ cực độ, ta còn có chút tự ti. Nghĩ thầm để đạt đến cuộc sống như thế, không biết ta còn phải phấn đấu bao nhiêu năm nữa? Có lẽ là cả đời cũng không cách nào đạt được.
"Trước tiên đặt hắn lên ghế sa lon."
Ta đẩy Đỗ Đại Duy lên ghế như vất một cái bao tải, trong miệng thở ra hồng hộc.
"Ngươi ngồi nghỉ một lát. Cái đầu heo này thật nặng chết người."
Cát Linh Linh oán khí trùng thiên, nghe nói nữ nhân trở thành oán phụ là vì tình ái không cân đối. Nàng cũng chẳng buồn quan tâm nữa, ngược lại lấy hai cốc nước khoáng. Ta cũng không khách khí, trực tiếp ngồi nghỉ trên ghế sa lon. Màu da vàng nhạt trên ghế sô pha rất thoải mái, thân thể ta đặt lên, vừa vặn có thể thưởng thức Cát đại mỹ nhân ở đối diện. Có lẽ là thư giãn sau rượu, cũng có lẽ do mệt mỏi, tư thế của nàng cũng không hợp trang, cặp đùi thon trơn tự nhiên tách ra, mơ hồ có thể chứng kiến một ít xuân quang, chân dài lỏa lồ có một loại hấp dẫn khó tả. Dưới ánh đèn, có thể thấy ngoài bộ đồ dạ hội trên người thì nàng không mặc gì bên trong, theo nhịp thở dốc phập phồng khiến hai điểm lồi trước ngực cũng chập chờn lên xuống.
"Đến, uống nước."
Cát Linh Linh rót ta chén nước, trở lại ngồi đối diện trên ghế, một bên uống nước, một bên cởi giày cao gót. Dây giày tinh tế quấn quanh mắt cá chân non mịn cùng bắp chân phấn bạch, ngón chân son hồng quả thật quá hoàn mỹ.
"Cám ơn Linh Linh tỷ."
Ta kỳ quái nữ nhân cởi giày cũng có thể ưu nhã như thế, phảng phất không phải là đang cởi giày, mà là đang cởi quần áo.
"Ngươi tới công ty mới hai năm, không biết ở đây nước sâu bao nhiêu. Ngươi ngàn vạn không nên đơn giản tin tưởng người khác, kể cả bây giờ ngươi đang theo đuổi Đái Tân Ni."
Đang nói chuyện, Cát Linh Linh cởi giầy xuống, một chiếc chân ngọc tuyết trắng phấn nộn hiện ra tại trước mắt ta, ta lập tức tim đập thình thịch.
"A? Linh Linh tỷ có thể nói rõ cần phải cẩn thận gì cơ?"
Trải qua buổi tối nghe lén Đái Tân Ni cùng Đỗ Đại Duy nói chuyện, ta đã tin tưởng vững chắc Đái Tân Ni, vô luận người nào cũng không thể châm ngòi ly gián giữa ta với nàng. Ta cố ý hỏi Cát Linh Linh chỉ đơn giản là muốn trò chuyện cùng Cát Linh Linh.
"Nói cho ngươi biết không sao cả, dù sao ngươi cũng là người có vợ, Tiểu Quân cũng như muội muội của tâ, ta sẽ nói cho ngươi biết một ít bí mật."
Cát Linh Linh lại cởi bỏ một chiếc giầy. Lúc này nàng hai chân lỏa lồ, dẫm lên sàn gạch lạnh buốt, ta thật lo lắng hai chiếc chân nhỏ sắp bị hư mất.
Cát Linh Linh suy nghĩ, lại tiếp tục nói:"Đái Tân Ni cùng Chu Cửu Đồng quan hệ không tầm thường, hiện tại công ty kt chuẩn bị cử hành đại hội cổ đông, chỉ sợ Đái Tân Ni là do Chu Cửu Đồng phái tới để lung lạc tinh anh trong công ty. Cái lão Chu Cửu Đồng này cứ muốn ôm vị trí tổng giám đốc không đi. Ai! Đã hơn sáu mươi rồi, ưng thuận giao quyền cho người trẻ tuổi mới phải chứ, còn mình đi du lịch hưởng phúc mới tốt."
"Ta cũng có thể coi là tinh anh sao?"
Ta không yên lòng, nghĩ thầm lời nói của Cát Linh Linh sao có vẻ giống với Đỗ Đại Duy?
"Ngươi cũng không tệ lắm, trước kia lúc ngươi còn ở phòng kế hoạch, Đại Duy thường xuyên nhắc tới ngươi trước mặt ta, nói ngươi là nhân tài. Ngươi xem lần này Tiểu Quân muốn vào công ty, hắn không nói hai lời đã lập tức giúp ngươi . Hai ngày nữa phát lương, Tiểu Quân ngoại trừ hưởng một ít phụ cấp còn có thể được nhận toàn bộ ngạch tiền lương, đây đều là Đại Duy đặc biệt chiếu cố ."
Cát Linh Linh xếp bằng chân trên ghế sa lon, hai chân đóng chặt đến một khe hở cũng không có, chớ nói chi là xuân quang, ta có chút thất vọng.
"Vậy ta nên làm cái gì bây giờ?" Ta đành bày ra bộ dạng khiêm cung.
"Ngươi cứ giữ vững lập trường đứng về phía chúng ta. Ta có thể nói cho ngươi biết, Đại Duy nhà ta nhất định sẽ giúp ngươi tạo dựng vị trí trong công ty. Ngươi sẽ có được rất nhiều tiền, rất nhiều nữ nhân, so với Đái Tân Ni còn tốt hơn."
Cát Linh Linh đôi mắt đẹp chằm chằm vào ta, lời nói ôn nhu uyển chuyển tựa như cho ta mê hồn thang, nhưng lúc này ở trong lòng của ta, không có nữ nhân nào có thể lay động vị trí Đái Tân Ni. Lời nói của Cát Linh Linh khiến ta sinh lòng cảnh giác, tâm niệm cấp chuyển, chẳng lẽ Cát Linh Linh hôm nay là cố ý để làm thuyết khách hay sao?
"Ta biết, Lý Trung Hàn ta được Đỗ quản lý dẫn dắt, nhất định uống nước nhớ nguồn, có ơn tất báo. Sau này vô luận là việc công hay việc tư, chỉ cần Đỗ quản lý cần, ta Lý Trung Hàn nhất định hết sức hoàn thành."
Ta ngoài mặt biểu đạt trung thành, trong lòng lại cười lạnh, hừ, ta muốn cho Đỗ Đại Duy đi chết đi! hắn giúp ta rửa chân ta còn ngại hắn tay bẩn.
Cát Linh Linh nở nụ cười quyến rũ:"Xem ra ngươi chẳng rất trung hậu, ta rất thích nam nhân như vậy, Đại Duy cũng thích có bằng hữu như ngươi vậy."
Cát Linh Linh dừng một chút, đột nhiên đổi chủ đề, có chút mập mờ nói tiếp:"Ngươi là nam nhân, có đôi khi tịch mịch sẽ muốn nữ nhân. Lão bà ngươi lại không ở bên, cho nên ngươi tìm nữ nhân làm bạn cũng bình thường, nhưng đừng đem con mắt hướng vào Tiểu Quân, Tiểu Quân dù nói thế nào cũng là tiểu di của ngươi, trong công ty nữ nhân xinh đẹp rất nhiều, ta cảm thấy có vài nữ nhân không tệ."
Ta không thừa nhận cũng không phủ nhận, bất quá, đối với những cô gái Cát Linh Linh giới thiệu lại cảm thấy hứng thú, trong lòng thật sự có điểm hồi hộp chờ đợi. Amen! Ta thật sự mong chúa Giê-xu lão nhân gia sám hối , sao đầy trong đầu ta toàn là những chuyện phong lưu.
Nghĩ ngợi lung tung, ta nhịn không được cười hỏi:"Những nữ hài trong lời Linh Linh tỷ là ai vậy?"
"Phàn Ước cùng Chương Ngôn Ngôn, ngươi thích người nào? Chớ nói với ta là cả hai ngươi đều thích nhé!"
Cát Linh Linh cười rộ lên, cười đến mức khiến ta cũng xấu hổ, lại nhìn điệu cười của nàng thật sự là hành hạ chết ta .
"Linh Linh tỷ, nói thực cả hai ta đều thích. Nhưng chỉ là ưa thích mà thôi, không có ý tứ gì khác."
Làm cho mình có vẻ rất ngây thơ, kỳ thật ta hận không thể đem cả hai tiểu nữ hài đáng yêu đều làm của riêng.
"Khanh khách, ngươi thật đúng là thẹn thùng. Ta biết rõ nam nhân ở độ tuổi như ngươi đều thích những cô gái nhỏ tuổi hơn một chút , Phàn Ước cùng Chương Ngôn Ngôn dù thế nào cũng chênh lệch so với Trang Mỹ Kỳ và Đái Tân Ni. Nếu như ngươi thích một người trong hai người họ cũng đừng có thẹn thùng, hãy nói ra, Linh Linh tỷ giúp ngươi."
"Việc này, việc này...... Sẽ không phiền toái Linh Linh tỷ. Không chừng ta thích người ta, người ta lại không thích ta. Ta mặt mỏng, thật không chịu nổi mất ."
Trong lòng thầm mắng to Cát Linh Linh đúng là ngốc, chính là ta ưa thích loại nữ nhân thành thục như là ngươi vậy. Ai! Cát Linh Linh, ngươi biết ta thích ngươi sao? Ngươi có thể mở hai chân ra một chút hay không?
"Ha ha, nhìn ngươi hoi ngốc nghếch, không thích nói chuyện, trong công ty cũng không linh hoạt. Nhưng theo ta được biết, nữ hài tử thích ngươi không ít, cả Phàn Ước cùng Chương Ngôn Ngôn đều đã nói với ta là thích ngươi đó! Đặc biệt là Chương Ngôn Ngôn, thường xuyên nhắc tới ngươi. Nhưng có vài người sau khi biết ngươi có lão bà đều rút lui. Lý Trung Hàn ngươi cũng ngốc thật đó, chẳng lẻ ngươi định lừa gạt mọi người nói Tiểu Quân là muội muội của ngươi sao?"
Cát Linh Linh thở dài.
"Ha ha......" Ta gượng cười hai tiếng, có chút dở khóc dở cười. Tiểu Quân vốn là thân biểu muội của ta, chỉ vì một lần hồ ngôn loạn ngữ lại khiến ta mất đi nhiều mỹ nữ như vậy. Liên tưởng tới Trang Mỹ Kỳ cũng đột nhiên lãnh đạm với ta, ta không khỏi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi . Càng nghĩ càng thấy tức, âm thầm lên kế hoạch nhất định phải bắt nàng lại, hảo hảo mà gãi ngứa nàng, gãi gãi bầu vú to của nàng.
"Ngươi cũng đừng thất vọng, rất nhiều nữ hài không quan tâm cái gì thiên trường địa cửu, chỉ cần ngươi đối tốt một với nàng chút thì dù ngươi là có lão bà, người ta cũng không quan tâm."
Cát Linh Linh hé miệng cười.
"Không dám, không dám, cũng không biết có nữ hài nào đần như vậy."
Ta tranh thủ thời gian uống một cốc nước lớn để ngăn lại nụ cười trộm. Ta không muốn làm cho Cát Linh Linh trông thấy bộ dạng ta mở cờ trong bụng, từ lời của Cát Linh Linh xem ra nữ hài kia chín phần là Chương Ngôn Ngôn.
Cát Linh Linh trừng mắt với ta:"Sao có thể nói là đần được? Đó là dám yêu dám hận, là có cá tính ! Hừ! Thật sự là cổ hủ, cô bé này? Là Phàn Ước á!"
"Phàn Ước?"
Ta quá ngạc nhiên đến nỗi nước trong miệng toàn bộ phun ra.
"Kích động phải không? Ha ha......"
Trông thấy ta chật vật, Cát Linh Linh cười rộn ràng, cũng không sợ kinh động đến Đỗ Đại Duy say rượu.
"Không phải vậy."Ta dùng bàn tay lau sạch lấy khóe miệng, xấu hổ nở nụ cười ngượng ngùng với Cát Linh Linh.
"Cho ngươi, đây là số điện thoại cùng email của Phàn Ước. Ngày mai là sinh nhật nàng, ngươi xem rồi tự xử lý đi ha !"Cát Linh Linh đưa cho ta một tờ giấy nhỏ.
A! trong lòng ta đại hỉ. Trước mắt ta hiện lên một dáng người lung linh, trước lồi sau lõm, mỗi nụ cười hay một cái nhăn mày đều không thua gì U Lan tiểu mỹ nữ. Bất quá ta không thể lộ ra vẻ mừng rỡ, vẫn cố tỏ ra thành thật như cũ:"Cái này...... Hình như không tốt lắm đâu?"
"Như thế nào? Ngươi một đại nam nhân lại không dám sao? Thiệt là, mau cầm đi! Không bằng cả tiểu nữ hài, nhớ rõ ngày mai đưa một lễ vật cho người ta."
Cát Linh Linh một mực nhét tờ giấy nhỏ vào tay ta. Ta còn có thể nói cái gì đây? Đây không phải là điều ta chờ đợi sao? Có thể có một tiểu nữ hài xinh đẹp khâm phục ta, đó là ước mơ lý tưởng của nam nhân. Ta đã từng nghĩ phải phấn đấu cả đời mới có thể đạt được, tuyệt đối không ngờ tới nhanh như vậy đã đến trước mặt. Trong lòng một trận cuồng hỉ, hận không thể đem tờ giấy nhỏ kia đoạt lấy.
Thế nhưng đột nhiên phát sinh một việc nghiêm trọng ngoài ý muốn, quả thật quá nghiêm trọng. Cát Linh Linh đi chân trần tới chỗ ta, nàng không lưu ý ta chỗ nước ta vừa rồi phun ra. Cát Linh Linh vừa dẫm lên chỗ gạch ướt kia lập tức trượt chân một cái, toàn bộ thân thể nhỏ nhắn bay nhào tới chỗ ta.
A! Thượng đế a, ngươi có phải là thân thích của ta hay không!"
Cái tốc độ ánh sáng này lập tức gây ra một chuyện làm ta không kịp chuẩn bị, càng làm ta kinh hỉ. Sau một tiếng hô to duyên dáng, lập tức làn gió thơm xông vào mũi, một cỗ thơm ngào ngạt thân thể nhào lên người của ta, ta vô ý thức khép hai tay lại, chăm chú ôm Cát đại mỹ nhân vào lòng. Chỉ một giây đồng hồ, ta đã cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại.
"Ai nha, may quá! Này, ngươi nhanh bỏ ta ra."
Trong ngực Cát Linh Linh đang luống cuống tay chân, thân thể mềm mại không ngừng uốn éo. Ta đầu óc như trống rỗng, hai tay run rẩy cảm nhận mặt lưng ngọc lỏa lồ bóng loáng. Ta không dám sờ loạn, bởi vì trong ánh mắt bối rối của Cát Linh Linh đã hiện lên một ít sát khí, ta sợ hãi, tranh thủ thời gian buông tay.
"BA~ !""
Trên mặt ta một hồi nóng bỏng, từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên ta bị người khác tát. Dù trước mắt ta là một nữ nhân rất đẹp, nhưng cơn giận vẫn khó có thể chịu được.
"Ngươi lập tức cút đi cho ta."
Cát Linh Linh xấu hổ như quả táo chín mọng, tròng mắt hung hãn như một lưỡi dao sắc bén. Ta biết, nàng nhất định hận không thể chặt ta ra từng khúc.
Ta không nói gì, cúi đầu. Như một tên trộm bị người ta phát hiện hốt hoảng trốn tránh.
Đêm khuya con đường bốn phía im ắng, đừng nói tắc xi, ngay cả một bóng người cũng không có. Khu biệt thự này tuy không phải ở vùng ngoại thành, nhưng cách chỗ ta ở rất xa, ngồi Ferrari còn phải mất hơn 10 phút, hai chân ta thật không biết phải đi tới khi nào? Đang uể oải vạn phần, một chiếc xe chạy như bay tới, ta dừng lại xem xét, đây không phải một chiếc Ferrari sao?
Chiếc xe lướt đi rất nhanh nhưng vị trí ngồi lại không thoải mái, tiếng ông ông phát ra trong xe khiến ta bắt đầu ngủ gật, ta thật sự quá mệt mỏi, toàn thân đau nhức, đoán chừng lúc bị chiếc xe kia đâm cũng không nhẹ. Không biết vì sao, ta lại nghĩ tới nữ nhân trong xe kim quy, ánh mắt nàng so bầu trời ánh sao sáng còn muốn sáng hơn.
"Tiểu Quân rất đáng yêu, rất đơn thuần."
Bên cạnh ta Cát Linh Linh bắt đầu mở lời.
"Ừ." Ta khốn khổ cực kỳ, mí mắt cũng sắp nâng không nổi. Cho dù là siêu cấp đại mỹ nữ đang nói chuyện, cũng khó tiêu tan cơn buồn ngủ của ta.
"Bất quá, ta muốn cảnh cáo ngươi, ngàn vạn đừng đánh chủ ý lên người Tiểu Quân."Cát Linh Linh lạnh lùng nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại -Y
"Hả?"
Ta nhất thời không kịp phản ứng, bất quá, lập tức kinh hãi:"Ngươi nói gì? Linh Linh tỷ?"
"Hừ, Tiểu Quân là tiểu di của ngươi, tỷ phu như ngươi ngoại trừ quan tâm nàng còn phải bảo hộ nàng, ngàn vạn lần không được có hành động không chính đáng với Tiểu Quân. Nếu ngươi dám, ta là người thứ nhất không buông tha ngươi."
Cát Linh Linh hạ kính xe xuống, để cho gió đêm thổi tan mùi rượu đục ngầu trong xe.
"Tuyệt đối không có việc này."
Tuy chột dạ, nhưng ta vẫn phải cực lực phủ nhận.
"Hừ, ngươi cho rằng ta là kẻ ngốc sao? Có loại nam nhân nào ta chưa thấy qua? Ta nhìn ánh mắt ngươi xem Tiểu Quân là biết rõ ngươi muốn gì."Cát Linh Linh trừng mắt với ta.
"Linh Linh tỷ, ngươi nhất định lầm rồi."
Ta đâu chỉ là giật mình? Quả thực là khiếp sợ. Nghĩ thầm Cát Linh Linh này không chỉ hung hãn, còn rất tinh tế, trước kia thực đã đánh giá thấp nàng.
"Ta không lầm, người lầm là ngươi. Ta khuyên ngươi đừng sinh ra ý niệm loạn thất bát tao. Ngươi hãy nghe cho kỹ, ta đã nhận Tiểu Quân làm muội muội kết nghĩa. Chuyện của nàng ta nhất định phải xen vào, đừng tưởng rằng chỉ là sự tình trong nhà ngươi."
Cát Linh Linh dùng giọng điệu giáo huấn nói với ta.
"Linh Linh tỷ......" Ta còn muốn nói xạo.
"Được rồi, không cần giải thích, ngươi tự trọng là được. Nam nhân phong lưu không kỳ quái, nhưng ngàn vạn đừng quá quá phận. Ngươi vừa rồi cùng Đái Tân Ni thân mật như vậy, nếu Tiểu Quân thấy thì sao? Ngươi thật không sợ Tiểu Quân đem chuyện của ngươi nói cho tỷ tỷ nàng biết sao?"
Cát Linh Linh liên tục chất vấn ta, ta chỉ có thể cười khổ, cái vai tỷ phu và tiểu di vẫn phải diễn tiếp thôi.
Đỗ Đại Duy chẳng những béo còn hôi nách, giờ lại thêm mùi rượu đầy người, ta thiếu chút nữa muốn nôn ra, thật khó lý giải Cát Linh Linh thấy thế nào mà có thể kết duyên với Đỗ Đại Duy. Ta vụng trộm đánh giá lại nàng.
Chiếc Ferrari rốt cục cũng dừng lại trước một khu biệt thự, ở đây có núi có nước, phong cảnh trang nhã, đúng là chỗ không dành cho kẻ nghèo.
Ta cùng Cát Linh Linh nửa kéo nửa vịn đẩy Đỗ Đại Duy đi vào phòng khách rộng rãi. Lúc toàn bộ ngọn đèn bật sáng tắc, ta bị vẻ lộng lẫy xa hoa chấn nhiếp! Đây đúng là chỗ của kẻ có tiền. Ngoại trừ sự hâm mộ cực độ, ta còn có chút tự ti. Nghĩ thầm để đạt đến cuộc sống như thế, không biết ta còn phải phấn đấu bao nhiêu năm nữa? Có lẽ là cả đời cũng không cách nào đạt được.
"Trước tiên đặt hắn lên ghế sa lon."
Ta đẩy Đỗ Đại Duy lên ghế như vất một cái bao tải, trong miệng thở ra hồng hộc.
"Ngươi ngồi nghỉ một lát. Cái đầu heo này thật nặng chết người."
Cát Linh Linh oán khí trùng thiên, nghe nói nữ nhân trở thành oán phụ là vì tình ái không cân đối. Nàng cũng chẳng buồn quan tâm nữa, ngược lại lấy hai cốc nước khoáng. Ta cũng không khách khí, trực tiếp ngồi nghỉ trên ghế sa lon. Màu da vàng nhạt trên ghế sô pha rất thoải mái, thân thể ta đặt lên, vừa vặn có thể thưởng thức Cát đại mỹ nhân ở đối diện. Có lẽ là thư giãn sau rượu, cũng có lẽ do mệt mỏi, tư thế của nàng cũng không hợp trang, cặp đùi thon trơn tự nhiên tách ra, mơ hồ có thể chứng kiến một ít xuân quang, chân dài lỏa lồ có một loại hấp dẫn khó tả. Dưới ánh đèn, có thể thấy ngoài bộ đồ dạ hội trên người thì nàng không mặc gì bên trong, theo nhịp thở dốc phập phồng khiến hai điểm lồi trước ngực cũng chập chờn lên xuống.
"Đến, uống nước."
Cát Linh Linh rót ta chén nước, trở lại ngồi đối diện trên ghế, một bên uống nước, một bên cởi giày cao gót. Dây giày tinh tế quấn quanh mắt cá chân non mịn cùng bắp chân phấn bạch, ngón chân son hồng quả thật quá hoàn mỹ.
"Cám ơn Linh Linh tỷ."
Ta kỳ quái nữ nhân cởi giày cũng có thể ưu nhã như thế, phảng phất không phải là đang cởi giày, mà là đang cởi quần áo.
"Ngươi tới công ty mới hai năm, không biết ở đây nước sâu bao nhiêu. Ngươi ngàn vạn không nên đơn giản tin tưởng người khác, kể cả bây giờ ngươi đang theo đuổi Đái Tân Ni."
Đang nói chuyện, Cát Linh Linh cởi giầy xuống, một chiếc chân ngọc tuyết trắng phấn nộn hiện ra tại trước mắt ta, ta lập tức tim đập thình thịch.
"A? Linh Linh tỷ có thể nói rõ cần phải cẩn thận gì cơ?"
Trải qua buổi tối nghe lén Đái Tân Ni cùng Đỗ Đại Duy nói chuyện, ta đã tin tưởng vững chắc Đái Tân Ni, vô luận người nào cũng không thể châm ngòi ly gián giữa ta với nàng. Ta cố ý hỏi Cát Linh Linh chỉ đơn giản là muốn trò chuyện cùng Cát Linh Linh.
"Nói cho ngươi biết không sao cả, dù sao ngươi cũng là người có vợ, Tiểu Quân cũng như muội muội của tâ, ta sẽ nói cho ngươi biết một ít bí mật."
Cát Linh Linh lại cởi bỏ một chiếc giầy. Lúc này nàng hai chân lỏa lồ, dẫm lên sàn gạch lạnh buốt, ta thật lo lắng hai chiếc chân nhỏ sắp bị hư mất.
Cát Linh Linh suy nghĩ, lại tiếp tục nói:"Đái Tân Ni cùng Chu Cửu Đồng quan hệ không tầm thường, hiện tại công ty kt chuẩn bị cử hành đại hội cổ đông, chỉ sợ Đái Tân Ni là do Chu Cửu Đồng phái tới để lung lạc tinh anh trong công ty. Cái lão Chu Cửu Đồng này cứ muốn ôm vị trí tổng giám đốc không đi. Ai! Đã hơn sáu mươi rồi, ưng thuận giao quyền cho người trẻ tuổi mới phải chứ, còn mình đi du lịch hưởng phúc mới tốt."
"Ta cũng có thể coi là tinh anh sao?"
Ta không yên lòng, nghĩ thầm lời nói của Cát Linh Linh sao có vẻ giống với Đỗ Đại Duy?
"Ngươi cũng không tệ lắm, trước kia lúc ngươi còn ở phòng kế hoạch, Đại Duy thường xuyên nhắc tới ngươi trước mặt ta, nói ngươi là nhân tài. Ngươi xem lần này Tiểu Quân muốn vào công ty, hắn không nói hai lời đã lập tức giúp ngươi . Hai ngày nữa phát lương, Tiểu Quân ngoại trừ hưởng một ít phụ cấp còn có thể được nhận toàn bộ ngạch tiền lương, đây đều là Đại Duy đặc biệt chiếu cố ."
Cát Linh Linh xếp bằng chân trên ghế sa lon, hai chân đóng chặt đến một khe hở cũng không có, chớ nói chi là xuân quang, ta có chút thất vọng.
"Vậy ta nên làm cái gì bây giờ?" Ta đành bày ra bộ dạng khiêm cung.
"Ngươi cứ giữ vững lập trường đứng về phía chúng ta. Ta có thể nói cho ngươi biết, Đại Duy nhà ta nhất định sẽ giúp ngươi tạo dựng vị trí trong công ty. Ngươi sẽ có được rất nhiều tiền, rất nhiều nữ nhân, so với Đái Tân Ni còn tốt hơn."
Cát Linh Linh đôi mắt đẹp chằm chằm vào ta, lời nói ôn nhu uyển chuyển tựa như cho ta mê hồn thang, nhưng lúc này ở trong lòng của ta, không có nữ nhân nào có thể lay động vị trí Đái Tân Ni. Lời nói của Cát Linh Linh khiến ta sinh lòng cảnh giác, tâm niệm cấp chuyển, chẳng lẽ Cát Linh Linh hôm nay là cố ý để làm thuyết khách hay sao?
"Ta biết, Lý Trung Hàn ta được Đỗ quản lý dẫn dắt, nhất định uống nước nhớ nguồn, có ơn tất báo. Sau này vô luận là việc công hay việc tư, chỉ cần Đỗ quản lý cần, ta Lý Trung Hàn nhất định hết sức hoàn thành."
Ta ngoài mặt biểu đạt trung thành, trong lòng lại cười lạnh, hừ, ta muốn cho Đỗ Đại Duy đi chết đi! hắn giúp ta rửa chân ta còn ngại hắn tay bẩn.
Cát Linh Linh nở nụ cười quyến rũ:"Xem ra ngươi chẳng rất trung hậu, ta rất thích nam nhân như vậy, Đại Duy cũng thích có bằng hữu như ngươi vậy."
Cát Linh Linh dừng một chút, đột nhiên đổi chủ đề, có chút mập mờ nói tiếp:"Ngươi là nam nhân, có đôi khi tịch mịch sẽ muốn nữ nhân. Lão bà ngươi lại không ở bên, cho nên ngươi tìm nữ nhân làm bạn cũng bình thường, nhưng đừng đem con mắt hướng vào Tiểu Quân, Tiểu Quân dù nói thế nào cũng là tiểu di của ngươi, trong công ty nữ nhân xinh đẹp rất nhiều, ta cảm thấy có vài nữ nhân không tệ."
Ta không thừa nhận cũng không phủ nhận, bất quá, đối với những cô gái Cát Linh Linh giới thiệu lại cảm thấy hứng thú, trong lòng thật sự có điểm hồi hộp chờ đợi. Amen! Ta thật sự mong chúa Giê-xu lão nhân gia sám hối , sao đầy trong đầu ta toàn là những chuyện phong lưu.
Nghĩ ngợi lung tung, ta nhịn không được cười hỏi:"Những nữ hài trong lời Linh Linh tỷ là ai vậy?"
"Phàn Ước cùng Chương Ngôn Ngôn, ngươi thích người nào? Chớ nói với ta là cả hai ngươi đều thích nhé!"
Cát Linh Linh cười rộ lên, cười đến mức khiến ta cũng xấu hổ, lại nhìn điệu cười của nàng thật sự là hành hạ chết ta .
"Linh Linh tỷ, nói thực cả hai ta đều thích. Nhưng chỉ là ưa thích mà thôi, không có ý tứ gì khác."
Làm cho mình có vẻ rất ngây thơ, kỳ thật ta hận không thể đem cả hai tiểu nữ hài đáng yêu đều làm của riêng.
"Khanh khách, ngươi thật đúng là thẹn thùng. Ta biết rõ nam nhân ở độ tuổi như ngươi đều thích những cô gái nhỏ tuổi hơn một chút , Phàn Ước cùng Chương Ngôn Ngôn dù thế nào cũng chênh lệch so với Trang Mỹ Kỳ và Đái Tân Ni. Nếu như ngươi thích một người trong hai người họ cũng đừng có thẹn thùng, hãy nói ra, Linh Linh tỷ giúp ngươi."
"Việc này, việc này...... Sẽ không phiền toái Linh Linh tỷ. Không chừng ta thích người ta, người ta lại không thích ta. Ta mặt mỏng, thật không chịu nổi mất ."
Trong lòng thầm mắng to Cát Linh Linh đúng là ngốc, chính là ta ưa thích loại nữ nhân thành thục như là ngươi vậy. Ai! Cát Linh Linh, ngươi biết ta thích ngươi sao? Ngươi có thể mở hai chân ra một chút hay không?
"Ha ha, nhìn ngươi hoi ngốc nghếch, không thích nói chuyện, trong công ty cũng không linh hoạt. Nhưng theo ta được biết, nữ hài tử thích ngươi không ít, cả Phàn Ước cùng Chương Ngôn Ngôn đều đã nói với ta là thích ngươi đó! Đặc biệt là Chương Ngôn Ngôn, thường xuyên nhắc tới ngươi. Nhưng có vài người sau khi biết ngươi có lão bà đều rút lui. Lý Trung Hàn ngươi cũng ngốc thật đó, chẳng lẻ ngươi định lừa gạt mọi người nói Tiểu Quân là muội muội của ngươi sao?"
Cát Linh Linh thở dài.
"Ha ha......" Ta gượng cười hai tiếng, có chút dở khóc dở cười. Tiểu Quân vốn là thân biểu muội của ta, chỉ vì một lần hồ ngôn loạn ngữ lại khiến ta mất đi nhiều mỹ nữ như vậy. Liên tưởng tới Trang Mỹ Kỳ cũng đột nhiên lãnh đạm với ta, ta không khỏi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi . Càng nghĩ càng thấy tức, âm thầm lên kế hoạch nhất định phải bắt nàng lại, hảo hảo mà gãi ngứa nàng, gãi gãi bầu vú to của nàng.
"Ngươi cũng đừng thất vọng, rất nhiều nữ hài không quan tâm cái gì thiên trường địa cửu, chỉ cần ngươi đối tốt một với nàng chút thì dù ngươi là có lão bà, người ta cũng không quan tâm."
Cát Linh Linh hé miệng cười.
"Không dám, không dám, cũng không biết có nữ hài nào đần như vậy."
Ta tranh thủ thời gian uống một cốc nước lớn để ngăn lại nụ cười trộm. Ta không muốn làm cho Cát Linh Linh trông thấy bộ dạng ta mở cờ trong bụng, từ lời của Cát Linh Linh xem ra nữ hài kia chín phần là Chương Ngôn Ngôn.
Cát Linh Linh trừng mắt với ta:"Sao có thể nói là đần được? Đó là dám yêu dám hận, là có cá tính ! Hừ! Thật sự là cổ hủ, cô bé này? Là Phàn Ước á!"
"Phàn Ước?"
Ta quá ngạc nhiên đến nỗi nước trong miệng toàn bộ phun ra.
"Kích động phải không? Ha ha......"
Trông thấy ta chật vật, Cát Linh Linh cười rộn ràng, cũng không sợ kinh động đến Đỗ Đại Duy say rượu.
"Không phải vậy."Ta dùng bàn tay lau sạch lấy khóe miệng, xấu hổ nở nụ cười ngượng ngùng với Cát Linh Linh.
"Cho ngươi, đây là số điện thoại cùng email của Phàn Ước. Ngày mai là sinh nhật nàng, ngươi xem rồi tự xử lý đi ha !"Cát Linh Linh đưa cho ta một tờ giấy nhỏ.
A! trong lòng ta đại hỉ. Trước mắt ta hiện lên một dáng người lung linh, trước lồi sau lõm, mỗi nụ cười hay một cái nhăn mày đều không thua gì U Lan tiểu mỹ nữ. Bất quá ta không thể lộ ra vẻ mừng rỡ, vẫn cố tỏ ra thành thật như cũ:"Cái này...... Hình như không tốt lắm đâu?"
"Như thế nào? Ngươi một đại nam nhân lại không dám sao? Thiệt là, mau cầm đi! Không bằng cả tiểu nữ hài, nhớ rõ ngày mai đưa một lễ vật cho người ta."
Cát Linh Linh một mực nhét tờ giấy nhỏ vào tay ta. Ta còn có thể nói cái gì đây? Đây không phải là điều ta chờ đợi sao? Có thể có một tiểu nữ hài xinh đẹp khâm phục ta, đó là ước mơ lý tưởng của nam nhân. Ta đã từng nghĩ phải phấn đấu cả đời mới có thể đạt được, tuyệt đối không ngờ tới nhanh như vậy đã đến trước mặt. Trong lòng một trận cuồng hỉ, hận không thể đem tờ giấy nhỏ kia đoạt lấy.
Thế nhưng đột nhiên phát sinh một việc nghiêm trọng ngoài ý muốn, quả thật quá nghiêm trọng. Cát Linh Linh đi chân trần tới chỗ ta, nàng không lưu ý ta chỗ nước ta vừa rồi phun ra. Cát Linh Linh vừa dẫm lên chỗ gạch ướt kia lập tức trượt chân một cái, toàn bộ thân thể nhỏ nhắn bay nhào tới chỗ ta.
A! Thượng đế a, ngươi có phải là thân thích của ta hay không!"
Cái tốc độ ánh sáng này lập tức gây ra một chuyện làm ta không kịp chuẩn bị, càng làm ta kinh hỉ. Sau một tiếng hô to duyên dáng, lập tức làn gió thơm xông vào mũi, một cỗ thơm ngào ngạt thân thể nhào lên người của ta, ta vô ý thức khép hai tay lại, chăm chú ôm Cát đại mỹ nhân vào lòng. Chỉ một giây đồng hồ, ta đã cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại.
"Ai nha, may quá! Này, ngươi nhanh bỏ ta ra."
Trong ngực Cát Linh Linh đang luống cuống tay chân, thân thể mềm mại không ngừng uốn éo. Ta đầu óc như trống rỗng, hai tay run rẩy cảm nhận mặt lưng ngọc lỏa lồ bóng loáng. Ta không dám sờ loạn, bởi vì trong ánh mắt bối rối của Cát Linh Linh đã hiện lên một ít sát khí, ta sợ hãi, tranh thủ thời gian buông tay.
"BA~ !""
Trên mặt ta một hồi nóng bỏng, từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên ta bị người khác tát. Dù trước mắt ta là một nữ nhân rất đẹp, nhưng cơn giận vẫn khó có thể chịu được.
"Ngươi lập tức cút đi cho ta."
Cát Linh Linh xấu hổ như quả táo chín mọng, tròng mắt hung hãn như một lưỡi dao sắc bén. Ta biết, nàng nhất định hận không thể chặt ta ra từng khúc.
Ta không nói gì, cúi đầu. Như một tên trộm bị người ta phát hiện hốt hoảng trốn tránh.
Đêm khuya con đường bốn phía im ắng, đừng nói tắc xi, ngay cả một bóng người cũng không có. Khu biệt thự này tuy không phải ở vùng ngoại thành, nhưng cách chỗ ta ở rất xa, ngồi Ferrari còn phải mất hơn 10 phút, hai chân ta thật không biết phải đi tới khi nào? Đang uể oải vạn phần, một chiếc xe chạy như bay tới, ta dừng lại xem xét, đây không phải một chiếc Ferrari sao?
Bình luận facebook