• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Tuyệt Thế Cường Long (1 Viewer)

  • Chương 306-310

Chương 306 Khí chất

Mỗi lời nói hành động của Hoàng Văn Đào đều mang phong thái đủ để khiến người khác ngưỡng mộ, bắt chước theo, giống như tác phẩm kinh điển “Người đỡ đầu”.

“Không hổ là ông lớn Hoàng, phong cách nói chuyện và làm việc đều rất hào phóng, nghiêm túc, khiến người khác thật khâm phục!”

“Nếu tôi có được một phần mười khí chất của ông lớn Hoàng thì có lẽ đời này cũng sẽ không tầm thường rồi!”

“Cái thằng nhóc này ấy vậy mà lại chọc vào bạn của ông lớn Hoàng, hôm nay thế nào cũng ăn trái đắng.”

Mọi người thi nhau khen ngợi, vừa cảm thấy Hoàng Văn Đào là người tai to mặt lớn vô cùng phông đọ, vừa cảm thấy Tề Đẳng Nhàn chọc phải bạn Hoàng Văn Đào đúng là quá xui xẻo.

Long Tông Toàn cũng cảm thấy tinh thần được tăng lên rất nhiều nên càng thêm kiêu ngạo, lớn giọng nói: “Tai bị điếc à mà không nghe thấy lời của ông lớn Hoàng hả?”

“Quỳ ngay xuống cầu xin tôi tha thứ, sau đó đợi tôi xử lí!”

Tề Đẳng Nhàn chợt quay đầu, nói: “ Ồn ào!”

Vừa nói hắn vừa giơ tay lên, tát thẳng vào mặt Long Tông Toàn.

Một tiếng giòn vang lên, cả người Long Tông Toàn lộn nhào trên không trung rồi té mạnh lên mặt đất.

Cái tát này đối với ông ta mà nói không phải là không có lợi, ít nhất thì bây giờ hai bên mặt ông ta đã cân xứng nhau rồi.

Nhìn thấy cảnh này mọi người không khỏi ngạc nhiên!

Rõ ràng là Hoàng Văn Đào đã cảnh cáo rồi nhưng Tề Đẳng Nhàn vẫn dám ra tay với Long Tông Toàn, hơn nữa còn tát mạnh như vậy, này là chẳng hề tôn trọng Hoàng Văn Đào chút nào!

“Khốn khiếp!” Hoàng Văn Đào không kìm được tức giận.

“Ông lớn Hoàng đối đãi với ân nhân của gia đình mình như thế hả?” Tề Đẳng Bình nhìn Hoàng Văn Đào hờ hững nói.

Lúc này Hoàng Văn Đào mới thấy rõ rốt cuộc hắn là ai nên không khỏi ngạc nhiên, nhíu mày nói: “Sao lại là cậu chứ?”

Long Tông Toàn kêu gào: “Ông lớn Hoàng, sao ông không xử lí luôn thằng nhãi này đi!”

Hoàng Văn Đào vẫn bất động, bầu không khí lập tức trở nên gượng gạo.

“Hôm nay ông lớn Hoàng định giúp tên Long Tông Toàn này ra mặt à?” Tề Đẳng Nhanh không kìm được cười hỏi.

“À…” Hoàng Văn Đào chợt hơi nghẹn lời, không biết phải nói thế nào.

Tề Đẳng Nhàn là ân nhân nhà họ Hoàng. Trong tiệc sinh nhật Hoàng Tình Ca, vì bảo vệ danh dự nhà họ Hoàng mà đuổi Trần Hùng Phi được nhà Hương Sơn Hà mời đến, bằng không nhà họ Hoàng đã mất hết mặt mũi ở thành phố Trung Hải rồi!

Nhưng đối với Hoàng Văn Đào chỉ biết lợi ích là trên hết thì đây không phải lí do cản ông ta ra tay.

Thực tế thì cái làm ông ta kiêng dè nhất là năng lực của Tề Đẳng Nhàn, vậy mà hắn lại lấy ra 10 tỷ rót vón vào tập đoàn Hướng thị.

Này chưa là gì, về sau hắn gây áp lực cho Từ Ngạo Tuyết ở hội nghị xúc tiến đầu tư tỉnh Đông Hải, mời Bogdanov tiếng tăm lẫy lừng khiến tập đoàn Từ thị nhận thất bại!

Bây giờ thâm tâm của nhiều doanh nhân ủng hộ liên minh thương nghiệp đã bắt đầu hơi dao động, hiện nay hạng mục Cảng Nước Sâu cũng đã rơi vào tay Hướng Đông Tình.

“Ha ha, sao lại thế được chứ? Cái mà Hoàng Văn Đào tôi đây luôn coi trọng nhất là tình nghĩa!”

“Cậu Tề từng giúp nhà họ Hoàng chúng tôi, Hoàng văn Đào sẽ không bao giờ quên.”

“Sao có thể vì chút chuyện như này mà trở mặt với cậu chứ?”

“Nếu như vậy thì chẳng phải nói Hoàng Văn Đào tôi đây là người vô tình vô nghĩa à?”

Hoàng Văn Đào nói vô cùng ngay thẳng, mỗi một câu đều nói thêm Tề Đẳng Nhàn có ơn với nhà họ Hoàng bọn họ.

Cứ như thế thì vừa không mất mặt mà vừa có thể diện.

Đúng thật, hắn vừa dứt lời, mọi người vây xem đều không khỏi khen ngợi, cảm thấy một người tai to mặt lớn như Hoàng Văn Đào vậy mà lại trọng tình trọng nghĩa như thế, thật là hiếm có.

Cùng lúc đó, họ cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn quá ư là may mắn, vậy mà lại có ơn với nhà họ Hoàng, có thể tránh được cái chết.

Long Tông Toàn gần như tức hộc máu, tức giận nói: “Ông lớn Hoàng, ông có ý gì? Vừa mới bảo đảm sẽ xử lý việc này, giờ lại nói thế?”

Hoàng Văn Đào ho một tiếng, nói với Long Tông Toàn: “Giám đốc Long, Hoàng Văn Đào tôi là người trọng tình trọng nghĩa, ông không phải là không biết! Nếu tôi trở mặt với cậu Tề thì sau này tôi còn làm người như thế nào đây?”

“Nếu ông bằng lòng, tôi có thể làm người ở giữa, hoà giải ân oán của ông với cậu Tề.”

“Tôi tin là cậu Tề sẽ bằng lòng để cho tôi cái thể diện này.”

“Long Tông Toàn nổi khùng nói: “Hoà giải? Hoà giải cái chó má, ông đây không đội trời chung với hắn, hôm nay, tôi và hắn chỉ có một người có thể rời khỏi đây!”

Hoàng Văn Đào nhún vai, nói: “Nếu giám đốc Long nói như vậy rồi thì tôi cũng không còn gì để nói nữa, cứ như vậy đi.”

Hoàng Văn Đào không hổ là người từng trải, nói một lúc đã có mặt mũi, cũng được thể diện, chẳng lỗ gì cả, còn được cái danh trọng tình trọng nghĩa.

Thật ra thì nếu lúc nãy nếu Long Tông Toàn đồng ý hoà giải thì Hoàng Văn Đào cũng đã nghĩ ra cớ thoái thác rồi.

Hoàng Văn Đào biết rõ cái tính tình chó má kia của Tề Đẳng Nhàn, ngay cả em trai Hoàng Văn Lãng gây chuyện với Shevchenko cũng bị Tề Đănge Nhàn trở mặt mắng hai câu.

Nếu thật sự làm to chuyện thì Tề Đẳng Nhàn cũng sẽ không để ông ta chút thể diện nào.

“Cậu Tề, nếu không có chuyện gì thì tôi đi trước. n oán giữa cậu với giám đốc Long tôi không tham dự!” Hoàng Văn Đào nói với Tề Đẳng Nhàn.

“Cảm ơn ông lớn Hoàng.” Tề Đẳng Nhàn gật đầu, bình tĩnh nói.

“À… Nhưng tôi phải nhắc cậu Tề một câu, phải khoan dung độ lượng, dù gì thì giám đốc Long cũng là người đế đô, có chỗ dựa.” Hoàng Văn Đào nói.

“Ông ta nói rồi, tôi và ông ta chỉ có một người có thể rời khỏi đây.” Tề Đẳng Nhàn cười như không cười nói.

Hoàng Văn Đào cảm thấy da đầu hơi lạnh, tên Long Tông Toàn này không biết sống chết, lần này có lẽ sẽ bị Tề Đẳng Nhàn chỉnh đến chết!

Sau khi nói xonh câu này, ông ta không nhiều lời nữa, vẫy tay chào rồi mang theo người rời đi.

Tề Đẳng Nhàn híp mắt nói: “Giám đốc Long, kiên nhẫn của tôi có hạn, cho ông cơ hội cuối.”

“Nếu ông không gọi được người đến giẫm chết tôi, vậy tôi phải đưa ông vào nhà xác rồi.”

“Ông có thể thử xem tôi có phải đang nói giỡn với ông không.”

Nhìn vẻ mặt ngoài cười nhưng trong không cười của Tề Đẳng Nhàn, Long Tông Toàn cảm thấy lạnh cả người, ông ta không chút do dự gọi điện cho Dương Lệnh Quang.

“Chào chủ tịch Dương, tôi là Long Tông Toàn. Tôi suy xét kỹ chuyện đầu tư vào tỉnh Đông Hải, cảm thấy vẫn chưa được!” Long Tông Toàn nói.

“Hả? Giám đốc Long thay đổi ý định à? Này thật sự tốt quá!” Dương Lệnh Quang ngạc nhiên, sau đó mặt mày hớn hở nói.

Tập đoàn Long thị của Long Tông Toàn là tập đoạn lớn, nếu có thể đến tỉnh Đông Hải đầu tư thì đương nhiên hắn hoan nghênh cả hai tay rồi.

Long Tông Toàn ho một tiếng, nói: “Nhưng mà trước đó tôi muốn nhờ chủ tịch Dương giúp giải quyết chút chuyện.”

“Bây giờ tôi đang ở bệnh viện đứng đầu thành phố Trung Hải do một kẻ xấu làm bị thương, hơn nữa hắn còn muốn lừa bịp tống tiền tôi một trăm triệu…”

“Người này có chỗ dựa, tôi gọi hai đám người đều vô dụng, do đó chỉ có thể làm phiền chủ tịch Dương!”

Dương Lệnh Quang vừa nghe đã biết Long Tông Toàn gặp phải chuyện không nhỏ, nhưng vì có thể khiến Long Tông Toàn đến tỉnh Đông Hải đầu tư, hắn vẫn gật đồng ý xử lí việc này.

Dẫu sao nơi này cũng là tỉnh Đông Hải, dù ít hay nhiều thì ai cũng sẽ cấp cho chút thể diện.

Giúp Long Tông Toàn việc này thu được đầu tư của một xí nghiệp chất lượng tốt, nhìn kiểu gì cũng là chuyện có lời.
Chương 307 Uy hiếp

“Tiểu tử thối lần này chết chắc rồi, Jesus cũng không cứu được cậu, tôi nói cho cậu biết!”

Sau khi Long Tông Toàn cúp điện thoại, không kìm nổi cơn giận, hết lần này đến lần khác bị sỉ nhục, đã làm tổn thương lòng tự trọng của ông ta.

Một nhân vật như Long Tông Toàn, ai đi ngang cũng phải cúi đầu, hôm nay lại bị một tên bụi đời nhục nhã liên tục, vả lại những người ông ta gọi tới đều bị hắn dễ dàng xử lý, đây là sao?

“Nãy Long tổng gọi điện thoại cho ai? Nếu tôi không nghe nhầm, hình như đó là giọng chủ tịch Dương!”

“Không sai, chính là chủ tịch Dương, vị Long tổng này chính là chủ tịch của tập đoàn Long thị ở đế đô, tài sản mấy chục tỷ, ai đi qua cũng phải cúi đầu?”

“Mẹ kiếp, đây thật sự là thần tiên đánh nhau, vừa mới gọi tới Hoàng tiên sinh, giờ lại gọi cho chủ tịch, trâu bò!”

Mọi người không khỏi cảm thấy kinh ngạc, vừa rồi Hoàng Văn Đào bởi vì tình nghĩa mà bỏ qua cho Tề Đẳng Nhàn, điều này khiến mọi người cảm thấy Tề Đẳng Nhàn có vận khí tốt.

Nhưng hiện tại, Long Tông Toàn gọi một cuộc điện thoại, người này còn lợi hại hơn Hoàng Văn Đào!

Đây là có năng lực như thế nào? Quả thực không dám tưởng tượng!

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Tôi mặc kệ ông gọi điện thoại cho ai, nhưng phải nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng tôi dành cho ông.”

“Cơ hội? Ha ha ha…”

Long Tông Toàn trực tiếp cười to, hai gò má bị biến dạng, đầy vẻ hung ác, nghiến răng nói: “Tôi sẽ không cho cậu cơ hội gì nữa, tôi bảo đảm, nhất định phải chỉnh chết cậu!”

“Sau khi chỉnh chết cậu, tôi sẽ từ từ chơi đùa vợ của cậu Kiều Thu Mộng, nếu như phế rồi thì trực tiếp ném tới đất nước đang có chiến tranh làm kỹ nữ.”

“Kiều gia, cũng phải chôn cùng đồ ngu xuẩn cậu!”

Tề Đẳng Nhàn cười, nói: “Ông nói ba lời vô nghĩa làm tôi không thích, cho nên, ông muốn giữ được cái mạng chó này, tốt nhất là lấy ra ba trăm triệu. Nếu không, hôm nay ông dù thế nào cũng không thể ra khỏi đây!”

“Người này là ai, giọng điệu lớn như vậy, Long tổng chỉ gọi một cuộc điện thoại là mời được Dương Lệnh Quang tới, hắn cho rằng mình có thể đối phó được với chủ tịch Dương sao?”

“Rõ ràng là không biết sự việc nghiêm trọng bao nhiêu, ỷ vào chính mình có ơn với nhà họ Hoàng thì có có thể ở tung hoành ở Trung Hải hả? Tôi nghĩ hắn suy nghĩ nhiều!”

“Chậc chậc, Long tổng chính là lão đại ở đế đô, lại có gia thế lớn, tên này không biết tốt xấu, khẳng định lát nữa sẽ chịu nhiều thiệt thòi!”

“Chịu thiệt? Cậu sai rồi, tôi nghĩ hắn muốn chết, đoán chắc là ngày mai không nhìn thấy mặt trời.”

Mọi người thấy Đẳng Nhàn lúc này vẫn còn kiêu ngạo, thậm chí muốn thu thêm của Long Tông Toàn ba trăm triệu phí giữ mệnh, thì không khỏi lắc đầu, cảm thấy hắn không biết tốt xấu.

“Xe chủ tịch Dương tới rồi!”

Cũng không biết là ai hét lên, hiện trường trực tiếp sôi trào.

Các lãnh đạo bệnh viện sửng sốt, không biết chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ trong bệnh viện có chuyện gì khiến chủ tịch không hài lòng, cho nên tới mà không gọi trước?

Nghe xong câu này, những người có mặt đều không khỏi kinh ngạc.

“Thật đúng là gọi chủ tịch tới, Long tổng thật lợi hại, loại người như vậy không thể trêu vào!” Có người khẽ nói.

Long Tông Toàn kiêu ngạo ngẩng đầu, nhìn Tề Đẳng Nhàn nói: “Họ Tề kia, lần này tôi gọi người tới, đủ để giẫm chết cậu chưa?!”

Khi nói lời này, ông ta rất vênh váo, nhìn chằm chằm Tề Đẳng Nhàn, ánh mắt tràn ngập thù hận và kiêu ngạo.

Gọi một cuộc điện thoại là có thể mời chủ tịch xuất hiện vì mình, người như vậy, dĩ nhiên là rất lợi hại, không thể phủ nhận được.

Nhưng mà Tề Đẳng Nhàn lại cảm thấy không có gì, Long Tông Toàn gọi điện thoại mời chủ tịch tới đây, mà ông ta muốn gặp hắn thì phải đích thân tới!

“Hình như vẫn chưa đủ, nếu đây là át chủ bài mà ông nói, vậy thì trò chơi này không có gì hồi hộp!” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.

Sở dĩ hắn giáo huấn Long Tông Toàn, là bởi vì Long Tông Toàn ỷ vào mình có gia thế nên bắt nạt Kiều Thu Mộng thê thảm.

Tề Đẳng Nhàn muốn cho ông ta biết, như thế nào mới gọi là có gia thế!

Tề Đẳng Nhà nói xong, trực tiếp khiến mọi người kinh ngạc, như vậy còn chưa đủ? Bộ dáng giống như khinh thường?

Có thể mời chủ tịch tới chống lưng cho mình, ở trong mắt mọi người đó là chuyện lớn, còn trong mắt Tề Đẳng Nhàn, lại là khinh thường?!

“Đùa à, Long tổng mời chủ tịch tới, hắn còn cảm thấy chưa đủ?

“Không phải hắn ảo tưởng mình là con trai của thủ tướng chứ? Hắn có thể nói mà không cần suy nghĩ?”

“Tôi cảm thấy loại người này hẳn là vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng, biết Long tổng sẽ không buông tha cho hắn, nên dứt khoát không cầu xin tha thứ, nếu kiên cường đến cùng, còn có thể giữ chút thanh danh cùng mặt mũi.”

Long Tông Toàn cười to, cảm thấy đã nắm chắc phần thắng, nói: “Còn chưa đủ, vậy cậu cũng nên nói ra gia thế của mình!”

“Gia thế? Tôi không có gia thế.”

“Nếu nói về gia thế, thì tôi chính là gia thế lớn nhất!”

“Một mình tôi là đủ rồi.”

Tề Đẳng Nhàn nhìn Long Tông Toàn, giọng bình tĩnh, lời nói so với Long Tông Toàn còn kiêu ngạo hơn vạn lần!

Nói ra câu này, lại lần nữa hiện trường bùng nổ.

“Không thể không nói, người anh em này giả bộ rất tốt, thua người cũng không thể thua mặt mũi.”

“Chính xác, nói ra lời này thực sự rất cháy, nhưng vô dụng thôi… Chết chắc rồi!”

“Thật không hổ danh là vua một đời, đợi chủ tịch tới còn có thể giả bộ được nữa không.”

Tất cả mọi người không nhịn được cười lên, nhất thời cảm thấy kinh ngạc lại có chút buồn cười, trên đời này làm gì có chuyện kì quái đến như vậy, ai có giả bộ cường đại như vậy?

Long Tông Toàn cũng cảm thấy buồn cười, lúc trước có một nữ minh tinh nói “Gả vào nhà giàu? Thì tôi làm nhà giàu” đã bị phong sát, giờ lại gặp được tên ngốc cũng nói lời tương tự.

Chẳng qua, kết cục của người sau so với người trước chắc chắn thảm hại hơn!

Bởi vì, người này đắc tội với ông ta, ông ta chính là Long Tông Toàn là chủ tịch của tập đoàn Long thị!

“Chào chủ tịch Dương!”

“Hoan nghênh chủ tịch dương đến viện chỉ đạo công tác.”

“Nhiệt liệt hoan nghênh chủ tịch Dương đã đến!”

Nhóm lãnh đạo bệnh viện giật mình, xếp hàng nghênh đón Dương Lệnh Quang, mặt tươi cười, tràn ngập ý tứ nịnh hót.

Dương Lệnh Quang vẫy vẫy tay, trực tiếp đi thẳng qua đám người.

Long Tông Toàn trực tiếp tiến lên nghênh đón, nói: “chủ tịch Dương, cuối cùng ngài cũng tới! Vị này chính là chủ tịch tỉnh Đông Hải, phải quyết định cho khách nhân đến từ đế đô!”

Dương Lệnh Quang nghe thấy những lời này, không khỏi nhíu nhíu mày, giương mắt thì thấy gò má Long Tông Toàn, không khỏi có chút kinh ngạc

Long Tông Toàn đi nơi nào cũng là bộ dáng chủ nhân, lại chịu thiệt ở thành phố Trung Hải nhỏ bé? Mặt bị đánh biến dạng như đầu heo.

Trong lòng ông ta vừa buồn cười vừa có chút bực mình, rốt cuộc là ai to gan lớn mật, cư nhiên dám đánh Long Tông Toàn, hay là không biết làm như vậy, sẽ tổn hại đến danh tiếng của Tỉnh Đông Hải sao?

Nếu chuyện đó truyền ra ngoài, những doanh nghiệp lớn, còn có ai đến Tỉnh Đông Hải đầu tư?

Thấy lãnh đạo Dương Lệnh Quang với khí chất đáng kinh ngạc, những người có mặt ở đây đều im lặng, thậm chí không dám thì thầm.

“Long tổng, ông cứ mạnh tay làm đi, tôi sẽ hỗ trợ cho ông.” Lúc này Dương Lệnh Quang mới nói.
Chương 308 Thành giao

Những lời của Dương Lệnh Quang nói cho Long Tông Toàn hiển nhiên là không rõ ràng, chỉ cần buông tay trả thù có chuyện gì thì ông ta cũng sẽ bao che.

Long Tông Toàn sau khi nghe xong thì tinh thần lập tức phấn chấn.

“Hahahaha, tốt, có lời của chủ tịch Dương nói ta có thể yên tâm! Vốn đầu tư tuyệt đối sẽ không hoãn lại!” Long Tông Toàn vỗ ngực một cái trịnh trọng nói.

Khi này Tề Đẳng Nhàn đã đi ra ngoài lãnh đạm nói: “Nếu chủ tịch Dương muốn ủng hộ đồ vô liêm sỉ như Long Tông Toàn chẳng khác nào làm thiệt hại doanh nhân lớn ở Đông Hải.

“Cách làm như vậy tôi rất khó ủng hộ!”

“Có thể ngài Bogdanov cũng nhận xét như vậy nếu đến lúc đó vốn đầu tư bị rút về ta nói gì cũng không tốt khiến cho.”

Câu nói của Tề Đẳng Nhàn dứt khoát làm cho mọi người ở hiện trường cười ồ lên.

Điều này thật buồn cười tại sao hắn nghĩ bản thân có thể đại diện cho các doanh nhân ở tỉnh Đông Hải?

Dương Lệnh Quang vì lời nói của Tề Đẳng Nhàn trực tiếp ngẩn ngơ trong lúc nhất thời não ông ta trở nên to hơn.

Người này đúng là nhân tố không ổn định mới đánh hai người Ivanov và Bogdanov lúc này lại đánh Long Tông Toàn? Mới được bao lâu phỏng chừng hắn có xu hướng bạo lực!

“Thật nực cười cậu cho rằng bản thân cậu có cái gì để đại diện cho các doanh nhân ở tỉnh Đông Hải?”

“Cậu cho rằng tổng tài của tập đoàn quốc tế Phi Tuyết sẽ bằng lòng quan tâm ý kiến của cậu sao?”

“Cậu chỉ là con rể của Kiều Gia một phế vật cũng dám nói lời ngông cuồng?!”

Long Tông Toàn khinh thường nở nụ cười nhạt: “ Cậu vừa nghe chủ tịch Dương nói, cậu nói xem giải quyết như thế nào?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Nếu chủ tịch Dương đã đến tôi cũng sẽ cho chủ tịch Dương một ít thể diện. Cậu không cần nằm thẳng cẳng trong phòng xác nhưng cậu phải lấy ra bốn trăm triệu nhân dân tệ tiền bồi thường!”

Khi nói chuyện hắn tiến một bước đến vù vù một tiếng mặt đất rung động.

Mọi người không khỏi kinh ngạc, người này thật can đảm?”

Chẳng lẽ hắn còn định đánh trước mặt tổng giám đốc sao?

“Cậu…cậu thật to gan!” Long Tông Toàn cảm nhận được khí thế của Tề Đẳng Nhàn không khỏi bị dọa sợ run rẩy có chút há hốc mồm.

Dương Lệnh Quang đang ở đây chẳng lẽ hắn còn định làm gì với ông ta?

Lúc này Dương Lệnh Quang ho một tiếng cười nói: “Cậu Tề cần gì phải ầm ĩ như vậy? Mọi người đều trong lĩnh vực kinh doanh ngẩng đầu lên cũng không thấy cậu.”

Long Tông Toàn suy nghĩ rối bời Dương Lệnh Quang thay đổi làm cho ông ta không kịp đề phòng.

Vừa rồi còn hỗ trợ ông ta trả thù gọi ngay bây giờ nổi lên cùng bài tới? !

“Đúng vậy tôi sẵn lòng cho chủ tịch Dương Lệnh Quang chút sĩ diện, cho phép ông ta bồi thường bốn trăm triệu tệ chuyện này coi như không có gì!” Tề Đẳng Nhàn khẽ mỉm cười nói.

“Bốn trăm triệu?” Dương Lệnh Quang cau mày cảm thấy Tề Đẳng Nhàn giọng điệu quá lớn cái này không phải là đòi hỏi quá nhiều sao.

Tề Đẳng Nhàn lãnh nhạt nói: “Hôm nay Sở Băng và Kiều Thu Mộng cùng tham gia cuộc họp thu hút vốn, Sở Băng vận mệnh không tốt bị thương Long tổng đổ tội lên đầu Kiều Thu Mộng.”

“Ông ta không nói nhiều lời trực tiếp đánh người đến nhập viện.”

“Hơn nữa còn hung hăng dọa người đến chết.”

“chủ tịch Dương cảm thấy việc tôi muốn bốn trăm triệu tiền bồi thường là quá đáng sao?”

Dương làm nghe hết sạch đến đông đủ bình thường lời này cũng biết, giá hơn phân nửa là đối phương lằn ranh, nếu là rồng tông toàn không muốn cầm tiền thỏa hiệp, vậy sợ rằng là thật muốn xảy ra chuyện!

Long Tông Toàn giận dữ nói: “chủ tịch Dương hắn chính là đòi hỏi nhiều! Cái này đơn thuần là tống tiền tôi nhất định sẽ không đồng ý.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Nếu Long tổng cảm thấy bốn trăm triệu quý hơn mạng sống của mình thì không cần trả tiền nhưng sau này chỉ cần cẩn thận chút là được.”

Long Tông Toàn đã từng thấy qua năng lực của Tề Đẳng Nhàn bây giờ lại nghe hắn nói ông ta cảm thấy toàn thân có chút lạnh run.

“Như vậy Long tổng có chút quá đáng, tôi không nên đứng về phía ai.” Dương Lệnh Quang nói.

Long Tông Toàn sững sờ tại chỗ sao có thể như vậy? Tốc độ lật mặt so với Hoàng Văn Đào còn nhanh hơn nhiều!

Những người có mặt tại đây không khỏi ngạc nhiên không nghĩ chủ tịch tới lại có kết quả như vậy.

Xem ra Tề Đẳng Nhàn nói thân thế của hắn không có phóng đại mà thực sự là vậy!

“Long tổng đây ll ân oán cá nhân của ngài và Tề tổng cũng không có thổi phồng mà thực sự như thế.”

“Các người tự mình giải quyết đi!”

Cuối cùng Dương Lệnh Quang cũng nói bày ra thái độ bỏ mặc.

Tề Đẳng Nhàn cười một tiếng nói: “ Anh Bodanov tất nhiên sẽ khen ngợi thái độ công bằng ngay thẳng của ông chủ tịch anh ta sẽ không thay đổi quyết định đầu tư vào tỉnh Đông Hải!”

Dương Lệnh Quang gật đầu không nói gì nhưng trong lòng khó chịu dẫu sao tì lời nói của Tề Đẳng Nhàn cũng có chút đe dọa.

Mặc dù Long Tông Toàn cũng là doanh nhân lớn nhưng đơn giả là ông ta không đủ so với con trai của nhà tài phiệt có ảnh hưởng quốc tế và chính trị như Bogdanov.

Vì lợi ích của Long Tông Toàn mà mất khoảng đầu tư của Bogdanov thật sự không đáng!

Hơn nữa, đủ bình thường người này là một lăn lộn không keo kiệt, cũng dám ở dẫn tư đại sẽ trực tiếp mở miệng xịt hắn cái này chủ tịch đích, nếu là một hồi xích mích, thật đúng là không nhất định sẽ cho mình mặt mũi.

Lúc này Long Tông Toàn thực sự sợ hãi đứng lên cơ thể không khỏi run rẩy ánh mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn tràn đầy lo sợ, sợ cái tát thứ ba sẽ trực tiếp giáng lên mặt ông ta.

“Long tổng muốn đưa tiền hay đi làm khách nhà xác?”

“Tôi cho Long tổng một cơ hội lựa chọn!”

“Lần này tôi sẽ không nương tay.”

Khi nói điều này Tề Đẳng Nhàn trông vô cùng hung dữ và đằng đằng sát khí nhìn qua trông giống như con hổ muốn ăn thịt người.

Long Tông Toàn sợ hãi run rẩy đột nhiên nói: “Ta ta ta…ta đưa tiền sẵn lòng bồi thường tổn hại cho Kiều Thu tỷ.”

Tề Đẳng Nhàn lãnh đạm nói: “Bốn trăm triệu!”

“ Ta lập tức chuyển bốn trăm triệu!” Long tổng nói.

Ngay cả Dương Lệnh Quang là thủ tỉnh của tỉnh cũng mặc kệ chuyện này hoàn toàn không có dũng khí tiếp tục khiêu chiến cùng Tề Đẳng Nhàn nếu cứ như vậy chỉ sợ ông ta cũng bị đánh chết!”

Sau khi nghe lời nói của Long Tông Toàn Tề Đẳng Nhàn hài lòng gật đầu sau đó quay sang Kiều Quốc Đào nói: “Chú Kiều hãy đưa tài khoản cho cháu.”

Kiều Quốc Đào đứng đó nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn xoay chuyển mọi chuyện đại sát tứ phương lúc này tụ nhiên bị Tề Đẳng Nhàn gọi không khỏi luống cuống

“A A A…cháu muốn tài khoản của chú sao?!” Kiều Quốc Đào ngạc nhiên nói.

Kiều Quốc Đào đưa số tài khoản của mình một cách đờ đẫn Long Tông Toàn ngay lập tức chuyển tiền.

Nhìn dáng vẻ lo sợ của Long Tông Toàn đáy lòng Kiều Quốc Đào cẩm thấy nuối tiếc, tại sao lại đồng ý cho con gái ly hôn với Tề Đẳng Nhàn?

Về tình cảm và lý trí thì không nên!

Dẫu sao Kiều gia có thể trở thành như ngày hôm nay cũng nhờ không ít lòng tốt của cha Tề Đẳng Nhàn

“Ting”

Điện thoại vang lên Kiều Quốc Đào nhìn một dãy số không trong lòng cảm giác không chân thật.
Chương 309 Tôi muốn tất cả

Chương 309

Bốn trăm triệu nhẹ nhàng được chuyển vào tài khoản của Kiều Quốc Đào, phải biết rằng, tập đoàn Kiều thị kinh doanh nhiều năm như vậy, nhưng bây giờ tài sản cũng chỉ có bảy tám trăm triệu thôi.

Tề Đẳng Nhàn tùy tiện chỉnh đốn một người, thậm chí còn tát đối phương mấy cái, nhưng vẫn có thể khiến đối phương chắp tay cung kính dâng bốn trăm triệu!

"Đây không thật lắm..." Trong lòng Kiều Quốc Đào không khỏi cười khổ, trong lòng có rất nhiều ý nghĩ tạp nham, khiến đầu óc ông hỗn loạn.

Dương Lệnh Quang ho khan một tiếng nhẹ nhàng, nói với Tề Đẳng Nhàn: "Tề tổng, nếu Long tổng đã bồi thường bốn trăm triệu rồi, thì chuyện này có phải nên bỏ qua không?"

Tề Đẳng Nhàn gật đầu lạnh lùng, hắn nói với giọng điệu bình thản: "Hy vọng lần sau Long tổng có thể thêm một con mắt, đừng đụng chạm vào tôi và người của tôi, nếu không lần sau sẽ không thể dùng tiền để giải quyết mọi chuyện."

Long Tông Toàn đã bị thủ đoạn kinh khủng của Tề Đẳng Nhàn làm sợ tới mức nát cả lá gan, hoảng sợ gật đầu, ông ta nói: "Vâng vâng vâng, Tề tổng yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm như vậy nữa."

"Cút!" Tề Đẳng Nhàn nâng mí mắt, hời hợt nói.

Long Tông Toàn không nói lời nào, chật vật khó khăn dẫn người của mình rời khỏi đây.

Dương Lệnh Quang mỉm cười chắp tay lại, sau đó cũng dẫn người của mình rời khỏi.

"Thế nào, góp vui chưa đủ nữa à? Muốn tôi mời các người xem một trận nữa?" Tề Đẳng Nhàn quét quanh đám người đang vây xem, lạnh nhạt hỏi.

"Ồn ào!"

Vừa nói dứt câu, mọi người đã tản đi giống như đám chim thú.

Một người đáng sợ như Tề Đẳng Nhàn, bọn họ không dám trêu chọc, ngay cả Long Tông Toàn cũng bị chỉnh đốn như một con chó.

"Chủ tịch Dương, hôm nay anh không có nghĩa khí chút nào!" Sau khi Long Tông Toàn đứng trước cửa bệnh viện nhìn thấy Dương Lệnh Quang, sắc mặt trở nên khó coi.

"Long tổng, thật ra cũng không thể trách tôi, chỉ có thể trách anh đã đắc tội người không nên đắc tội." Dương Lệnh Quang trầm giọng nói.

Long Tông Toàn nhíu mày nói: "Cậu ta có bối cảnh thế nào!?"

Dương Lệnh Quang giật giật khóe miệng, sau đó nói: "Con trai của đại thiếu gia Tề gia ở đế đô, đại trưởng lão Phó Phong Vân thuộc chiến bộ cũng phải ba lần bảy lượt mới mời được, anh còn muốn nghe nữa không?"

"Đại thiếu gia Tề gia ở đế đô? Ông ta còn chưa có chết? Năm đó ông ta giết người đến điên..." Sau khi Long Tông Toàn nghe được lời này, lập tức sởn tóc gáy, nổi da gà.

Ánh mắt Dương Lệnh Quang không khỏi trở nên thâm trầm, cười nói: "Đúng vậy, nếu anh muốn trêu chọc con của ông ta, vậy thì đừng có kéo theo tôi."

Long Tông Toàn không dám nói tiếp nữa.

Đế đô vào mười mấy năm trước, buổi tối ngày đó, máu chảy thành sông.

Đến nay vẫn là điều cấm kỵ mà các gia tộc lớn mạnh không muốn nhắc tới.

Tất cả mọi người làm như vậy là bởi vì người đàn ông Tề Bất Ngữ của Tề gia.

"Nếu là con trai của tên kiên họ Tề, vậy tôi... Ha ha, nhận thua thôi!" Khóe miệng Long Tông Toàn giật giật nói ra một câu như thế.

Đúng là vừa rồi ông ta nhận thua, nhưng không đại biểu cho ông ta không muốn trả thù, giờ phút này nghe Dương Lệnh Quang nói ra thân phận của Tề Đẳng Nhàn, thì hoàn toàn bóp chết ý nghĩ tìm đường chết.

Nếu thật sự là con trai của tên điên Tề Bất Ngữ gây ra chuyện vào mười mấy năm trước ở đế đô, vậy trên trời dưới đất, không ai có thể cứu được ông ta.

Năm đó mấy tên bị Tề Bất Ngữ theo dõi, chạy trốn thẳng tới cổng lớn của quốc hội, kết quả vẫn bị chính tay Tề Bất Ngữ đâm chết...

Dương Lệnh Quang cười khinh miệt, đồng thời trong lòng cũng cảm thán, Tề Đẳng Nhàn không hổ là con trai của tên điên họ Tề, tính nết giống y như nhau, thậm chí chỉ có hơn chứ không có kém.

Quay lại Tề Đẳng Nhàn ở phòng bệnh, hắn lại làm liên lụy đến Kiều Thu Mộng.

Điều này khiến Tề Đẳng Nhàn có chút đau đầu, nhưng Tôn Thanh Huyền đã nhắc nhở, tuyệt đối không được làm cô ta kích động, cũng đừng nói mấy lời kích động cô ta, nếu không sẽ ảnh hưởng tới khả năng khôi phục sau này.

"À, thật ra tôi là chồng trước của cô..." Tề Đẳng Nhàn nhìn Kiều Thu Mộng đang ôm lấy cánh tay chính mình, trong lòng không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ.

Bàng Tú Tân ở một bên mỉm cười nói với Kiều Quốc Đào: "Ông xem, rất xứng đôi!"

Sắc mặt Kiều Quốc Đào không khỏi có chút khó coi, lạnh lùng nói: "Lúc trước bà không có nói như vậy mà? Nếu không thì sao lại phiền phức như ngày hôm nay!?"

Bàng Tú Vân có địa vị rất cao trong nhà thế mà lại bị một câu nói này làm mặt đỏ tai hồng, một câu cũng không nói được.

"Chồng ơi, anh đã chỉnh đốn lại đám người bắt nạt em?" Kiều Thu Mộng vui vẻ nói.

" Ừ ừ, đó là đương nhiên…" Tề Đẳng Nhàn đáp lại.

"Em biết bản lĩnh của chồng rất lớn, che chở em rất nhiều lần!" Kiều Thu Mộng liên tục cọ xát trên cánh tay hắn.

Tề Đẳng Nhàn nhìn dáng vẻ này của Kiều Thu Mộng, cũng không khỏi dâng lên cảm xúc muốn bảo vệ cô ta, trong lòng cũng khó tránh dâng lên mấy câu nói mà mình đã từng nói qua.

—— Tôi muốn tất cả!

Sau đó, Tề Đẳng Nhàn không tự giác được mà siết chặt tay chính mình.

Tề Đẳng Nhàn ở bệnh viện một đêm, ngày hôm sau mới đến công ty để điểm danh.

Tuy rằng Kiều Thu Mộng rất dính hắn, nhưng vẫn hiểu rõ lý lẽ, nói với vẻ thoải mái hào phóng: "Vậy anh cứ đi kiếm tiền để nuôi gia đình, em sẽ nghỉ ngơi thật tốt!"

Nhìn đến Tề Đẳng Nhàn ngây người cả ngày, Lý Vân Uyển không khỏi có chút nghi ngờ.

"Hôm nay anh bị làm sao vậy, cứ có cảm giác hồn vía lên mây, xảy ra chuyện gì à, nói em nghe thử xem?" Lý Vân Uyển bước vào văn phòng của Tề Đẳng Nhàn, cô ta đi thẳng vào vấn đề.

"Không có việc gì, em khoá cửa lại đã." Tề Đẳng Nhàn nói.

Lý Vân Uyển khoá cửa trong sự nghi ngờ, cho rằng hắn có chuyện quan trọng muốn nói với chính mình.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn thấy cửa đã khoá lại, trực tiếp tắt điện thoại, rút chui điện thoại bàn ở văn phòng, duỗi tay ôm Lý Vân Uyển đi về phía sô pha.

"Anh…" Sắc mặt Lý Vân Uyển đỏ bừng, ý thức được tên biến thái này đang định làm gì.

"Không được từ chối." Tề Đẳng Nhàn bá đạo nói, không cho cô ta cơ hội từ chối.

Lý Vân Uyển nghĩ có phải chính mình dành thời gian ở bên mẹ già nên lạnh nhạt với hắn, hơn nữa mẹ già đã tạo cho hắn một lớn áp lực tâm lý quá lớn nên mới như vậy không, cô ta nói: "Đừng quậy, đêm nay về Vân Đỉnh Sơn Trang với anh là được chứ gì!"

Ngược lại Tề Đẳng Nhàn bị lời này làm hoảng sợ, hôm nay mình phải đến bệnh viện, Lý Vân Uyển muốn về nhà của mình, vậy không phải sẽ bị lòi đuôi à?

"Không thể, tôi chờ không nổi nữa rồi!" Tề Đẳng Nhàn không cho cơ hội thoả hiệp.

Một giờ sau, Lý Vân Uyển bước ra văn phòng với sắc mặt đỏ bừng, nhưng quần áo trên người rất chỉnh tề, chẳng qua tất chân trên đùi đã không thấy đâu.

"Cầm thú!" Cô ta không khỏi mắng một tiếng, cảm thấy tên này càng ngày càng to gan lớn mật.

Đi được hai bước đã nhìn thấy Dương Quan Quan đang đi đến, thấy thế cô ta hỏi: "Vân Uyển, Tề tổng đâu? Tôi gọi hắn mấy cuộc điện thoại cũng không có ai bắt máy, chỗ này có vài văn kiện chờ hắn ký tên."

"Hắn ở trong văn phòng, cô cứ trực tiếp đến tìm hắn." Lý Vân Uyển nói mà mặt không đổi sắc tim không nhảy, dù sao cũng có thể giả mạo yêu tinh nữ hải vương.

Dương Quan Quan ân cần nói: "Gần đây rất lạnh, cô phải mặc nhiều đồ một chút, nhớ mang tất chân tránh bị cảm lạnh."

Tim Lý Vân Uyển đập nhanh ngay lập tức, ho khan một tiếng, nói: "Ừ ừ, cảm ơn đã nhắc nhở, tôi có việc bận nên đi trước."

Dương Quan Quan cứ cảm thấy có chỗ không thích hợp, đi vào văn phòng, thì nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn bình chân như vại đang nằm trên ghế ông chủ, hai chân đặt trên bàn làm việc, vẻ mặt vừa lòng.

"Tề tổng, ở đây có vài văn kiện cần anh ký tên." Dương Quan Quan đặt văn kiện tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, cảm giác trong văn phòng có gió lạnh thổi vào, thế mà cửa sổ lại đang mở ra.

Trong lòng cô ta cảm thấy kỳ lạ, trời lạnh như vậy, mà cửa sổ lại mở lớn như thế, không sợ lạnh à?

Sau đó, ánh mắt của cô ta đảo sang nơi khác, nhìn thấy cái thùng rác bên cạnh sô pha hình như có một sợi vải đen bị vứt.
Chương 310 Phụ nữ cần ở trong bếp

Nhìn thấy những thứ này, cho dù là Dương Quan Quan chưa bao giờ “ăn thịt lợn” cũng hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Hơn nữa, ở nơi như Mễ Quốc, những thứ như vậy rất cởi mở, lúc đêm khuya đều có các kênh người lớn có thể xem.

“Tề tổng, anh nên chú ý ảnh hưởng một chút, dù sao đây cũng là công ty.” Dương Quan Quan hơi không hài lòng mà nói.

“Ha, thư ký nhỏ như cô còn dạy dỗ cho ông chủ à!” Tề Đẳng Nhàn khó chịu nói, nhưng vẫn bỏ chân ở trên bàn làm việc xuống.

Hắn cho rằng Dương Quan Quan chẳng qua là đang phàn nàn về tư thế ngồi không đẹp của mình, cũng chẳng nghĩ sâu xa.

Dương Quan Quan đợi Tề Đẳng Nhàn ký xong, hừ lạnh một tiếng, ôm văn kiện rời đi, miệng không quên chửi một câu “Tên háo sắc!”

Cái câu “lão háo sắc” này khiến Tề Đẳng Nhàn không giải thích nổi, hình như vừa rồi bản thân cũng chưa làm chuyện gì mà? Đôi mắt cũng vẫn luôn thành thật.

Cô thư ký này hình như được ưu ái quá rồi thì phải, không có việc gì mà lại mắng sếp của mình thế? Có vẻ gần đây lại phải nặng tay với cô ta!

“Vân Uyển cũng làm càn quá rồi, vậy mà lại ở trong văn phòng với anh ta… nhưng cô ấy không phải là người phóng khoáng như thế!” Dương Quan Quan nghĩ, “Chắc chắn là cái lão háo sắc Tề Đẳng Nhàn này đã cưỡng ép cô ấy, thằng chó đáng ghét!”

Dương Quan Quan phàn nàn trong lòng, đồng thời còn có chút cảm xúc hỗn loạn không thể hiểu nổi, khiến cả người không vui, cả ngày không có tâm trạng làm việc.

Tề Đẳng Nhàn đang ngồi trong phòng làm việc thì đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại không thể hiểu nổi, lập tức đứng dậy từ trên ghế, cả người rung lên, vội trốn xuống gầm bàn.

“Vừa rồi có lẽ là bị một khẩu súng bắn tỉa ngắm trúng?”

“Xem ra đúng là có người bắt đầu lo rằng Tập đoàn Hướng thị sẽ mang đến rắc rối cho liên minh thương nghiệp Từ thị.”

“Định diệt trừ mình, nguồn sức mạnh của Tập đoàn Hướng thị trước sao?"

Tề Đẳng Nhàn thu mình trốn dưới gầm bàn, trong lòng lại không hề căng thẳng, bởi vì hắn sớm đã đoán trước rằng ngày này sẽ đến.

Người luyện võ, khi tu luyện đến cao thâm, thỉnh thoảng sẽ có linh cảm, có thể nhận thấy trước nguy hiểm, vì vậy cảm nhận được gió thu trước khi lay động.

Lúc nãy da đầu tê dại, toàn thân run rẩy, đó là dấu hiệu của nguy hiểm, hiển nhiên là bị súng bắn tỉa ngắm.

“Hừm, có vẻ như Hướng Đông Tinh bên đó cũng sẽ gặp rắc rối, dạo này phải nhắc cô ta cẩn thận một chút.” Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ.

Sau khi đợi khoảng nửa phút, cảm giác nguy hiểm dần biến mất, Tề Đẳng Nhàn mới chui lên khỏi gầm bàn.

Sau đó, hắn bước đến bên cửa sổ, nhân cơ hội đóng cửa sổ và kéo rèm lại để tránh bị bắt được.

Liên minh doanh nghiệp Từ thị không đơn giản chỉ do Từ Ngạo Tuyết đứng đầu, mà trong đó còn có vốn của Tập đoàn Hổ Môn, thậm chí cả vốn của Ngọc gia đế đô, cũng như các nguồn vốn được đầu tư bởi nhiều thế lực. Họ muốn chia miếng bánh lớn Hướng thị này.

Bây giờ, khi thấy chiếc bánh lớn này hơi có chiều hướng biến thành một con dao, điều này rõ ràng đã cho một số nhà đầu tư dấu hiệu cảnh báo và họ chỉ đơn giản là chuẩn bị để làm cho mọi thứ trở nên đảm bảo hơn.

Trong ba ngày liên tiếp, Tề Đẳng Nhàn đều đi làm vào ban ngày, ban đêm thì đến bệnh viện với Kiều Thu Mộng.

Không còn cách nào, hắn có lúc muốn lười biếng, nhưng nếu đến giờ rồi mà hắn vẫn chưa đến, tâm trạng của Kiều Thu Mộng sẽ trở nên không ổn định.

Kiều Thu Mộng bên đó sẽ ngay lập tức gọi điện thoại nài nỉ Tề Đẳng Nhàn đến bệnh viện, thế nên Tề Đẳng Nhàn đành phải kiên nhẫn đi đi lại lại cả hai nơi.

“Chồng à, bác sĩ bảo hai ngày nữa tôi có thể xuất viện rồi đấy!” Kiều Thu Mộng vui vẻ nói: “Từ giờ trở đi ngày nào tôi cũng có thể ở nhà đợi anh rồi, đợi khi anh tan làm, làm cho anh một bàn đầy đồ ăn ngon.”

Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung, đến khi Lý Vân Uyển trấn an mẹ cô ta bên kia, chắc chắn cũng sẽ quay lại.

Nếu Kiều Thu Mộng và Lý Vân Uyển chạm mặt, vậy chẳng phải là chiến trường thảm khốc cuối cùng sao? Hơn nữa, còn rất có khả năng gây ra một số kích thích không tốt cho Kiều Thu Mộng.

“Không không, tôi cảm thấy phụ nữ trong thời đại mới không đơn giản chỉ là nội trợ trong gia đình!"

“Họ càng nên có cá tính, sự nghiệp và lý tưởng riêng, trong lòng có núi có sông có biển. Chứ không phải là bị gò bó trong căn bếp và tình yêu."

“Cho nên, tôi hy vọng cô có sự nghiệp của bản thân và khiến mình trở nên hấp dẫn hơn.”

Tề Đẳng Nhàn lập tức giảng giải với vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Đừng quên, cô còn là chủ tịch của tập đoàn Kiều thị, cần tập trung vào công việc của mình trước.”

Kiều Thu Mộng bị lời nói đó làm cho sững sờ, trong lòng anh có cả núi sông biển cả, chứ không phải bị giam hãm trong căn bếp và tình yêu? Chồng mình thế mà lại nói chuyện văn vở vậy sao?

“Không hổ là chồng của tôi!” Qiao Qiumeng vui vẻ nói: “Được, vậy tôi nhất định sẽ cố gắng!”

Tề Đẳng Nhàn thở phào nhẹ nhõm.

Kiều Thu Mộng nói: “Nhưng cũng sẽ không làm chậm trễ việc tôi nấu cơm cho anh đâu. Điều kiện đầu tiên để khóa chặt trái tim của một người đàn ông là khóa chặt dạ dày anh ta.”

Tề Đẳng Nhàn đau đầu bất lực.

Kiều Thu Mộng lại nhíu mày và nói: “Nhưng mà, hình như tôi không biết nấu ăn …”

Tề Đẳng Nhàn thả lỏng chân mày.

Kiều Thu Mộng nói tiếp: “Nhưng tôi có thể học, đến lúc đó sẽ làm cho anh cùng các con ăn!”

Tề Đẳng Nhàn cười khổ, đoạn trò chuyện này có thể đừng vòng vo như này hay không, làm trái tim người ta rất khó chịu đó?!

“Ông xã, anh lại đây.” Kiều Thu Mộng mỉm cười với Tề Đẳng Nhàn.

“Hử?” Tề Đẳng Nhàn đi tới.

Kiều Thu Mộng vòng tay qua cổ hắn, nhắm mắt lại, đỏ mặt nói: “Bố mẹ bây giờ không có ở đây... anh đã lâu rồi không hôn tôi!”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, thầm nghĩ: “Mình trước kia đã hôn cô ta sao?”

Ngay khi hắn đang suy nghĩ lung tung, đôi môi ẩm ướt của Kiều Thu Mộng đã áp sát, động tác của cô ta vụng về và non nớt, thậm chí răng đụng vào còn làm môi đau.

Sự non nớt khác thường này cũng khiến Kiều Thu Mộng không khỏi cau mày, nhận ra có gì đó sai sai, nhưng lại không thể nói rõ chỗ nào không ổn.

Tề Đẳng Nhàn không phải loại người khách sáo từ chối, hơn nữa đây lại là Kiều Thu Mộng chủ động đưa tới cửa, cho nên hắn lập tức rất vui lòng đón nhận nụ hôn đầu tiên này.

Đương nhiên, hương vị này không thể là vị thịt gà giòn giòn, mà là ngọt ngọt mềm mềm, giống như ăn thạch, sau khi cắn qua một lớp ngoài của thạch, phát hiện bên trong có đầy một lớp mật ong dẻo quánh đậm đặc, khiến người ta ngọt đến rụng răng.

“Hình như chấn thương này khiến tôi quên rất nhiều thứ, ngay cả cách hôn cũng vậy. May mà chồng vẫn nhớ…” Kiều Thu Mộng đỏ mặt nói, dựa đầu lên cằm Tề Đẳng Nhàn, thở hổn hà hổn hển.

Tề Đẳng Nhàn lại nghĩ thầm: “Thật hổ thẹn, toàn bộ kỹ thuật của tôi là cùng Lý Vân Uyển luyện tập mà ra.”

Đợi sau khi Kiều Thu Mộng thở gấp một hơi, nhắm mắt lại và hơi ngước khuôn mặt xinh đẹp lên.

Đúng là gây nghiện.

Dù sao thì ý nghĩ “Mình muốn tất cả” từ lâu đã có trong đầu nên Tề Đẳng Nhàn đương nhiên sẽ không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, dứt khoát ăn miếng đậu phụ nóng hổi được đưa đến miệng.

“Đợi cô ta hồi phục bình thường rồi, chắc là sẽ không muốn chém chết mình đâu nhỉ?”

"Dù sao thì cô ta mất trí nhớ nhưng vẫn không quên mình, mà còn vẫn coi mình là chồng, chứng tỏ rằng trong tim cô ta nhất định có mình.”

Tề Đẳng Nhàn trong lòng đã bắt đầu lo trước tính sau rồi, đến lúc đó làm thế nào để cân bằng giữa Kiều Thu Mộng và Lý Vân Uyển?

Đây là vấn đề lớn nhất, nhưng, cũng không phải là không giải quyết được...

“Ngay cả nhiều tội phạm hung ác như vậy đều phải ngoan ngoãn khuất phục ta, vẫn không thể tin được mình không thể xử lý chút chuyện này!” Tề Đẳng Nhàn nghĩ thầm, hạ quyết tâm trở thành một thằng đàn ông tồi.

Một ngày nữa là Kiều Thu Mộng xuất viện rồi, Tề Đẳng Nhàn cảm thấy chiến trường ác liệt hình như gần mình hơn một bước?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tuyệt Thế Thần Y!
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom