• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Tuyệt Thế Cường Long (1 Viewer)

  • Chương 251-255

Chương 251 Mười tỷ USD

Lời Hướng Đông Tinh vừa nói tựa như một cơn bão lớn, khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều phải há hốc mồm kinh ngạc!

Con át chủ bài của cô ta không phải Sở Vô Đạo, cũng không phải bất cứ ông to bà lớn nào khác mà lại là Tề Đẳng Nhàn, là một tên cảnh ngục cấp hai không biết chui ra từ xó xỉnh nào này sao? Trò đùa xuyên lục địa ở đâu ra vậy chứ!

“Ha ha ha!”

Ngay sau đó, xung quanh bỗng vang lên từng tràng cười giòn giã, mọi người đều cảm thấy Hướng Đông Tinh đúng là đang giở trò vặt vãnh.

Một tên quèn như Tề Đẳng Nhàn rõ ràng không thể có năng lực khiến cho tập đoàn Hướng thị trở mình, cải tử hoàn sinh!

Đám người ở đây đều bị dọa cho khiếp sợ, cho dù là Dương Quan Quan cũng cảm thấy chuyện này thật là không thể tưởng tượng nổi.

Sở Vô Đạo, ông trùm bí ẩn sau màn trong tưởng tượng của mọi người cũng chỉ cống hiến có tám tỷ để duy trì tài chính, thấp hơn nhiều so với tưởng tưởng tượng của bọn họ.

Tề Đẳng Nhàn rốt cuộc đã giở thủ đoạn gì?

“Hướng tổng, cô đừng nói đùa nữa, sao cô lại nói với chúng tôi rằng tên này là là át chủ bài của cô chứ?” Vương Hổ lập tức bật cười ha hả, anh ta vừa cười vừa lắc đầu.

“Hướng tổng đùa vậy chẳng buồn cười chút nào đâu, con kiến như Tề Đẳng Nhàn thì lấy đâu ra năng lực giúp cô trở thành người chiến thắng cơ chứ?” Từ Ngạo Tuyết mặt lạnh như tiền tiếp lời.

Ngọc Tiểu Long lại nhìn Hướng Đông Tinh bằng ánh mắt thâm sâu khó lường, không hiểu sao trong lòng cô ta lại nảy sinh cảm giác bất an, cô ta cũng không biết lý do vì sao, có lẽ tên Tề Đẳng Nhàn này không đơn giản như những gì mọi người trông thấy.

“Hướng tổng, cô không nói đùa với chúng tôi đấy chứ? Cậu ta chính là át chủ bài lớn nhất của tập đoàn Hướng thị chúng ta đấy sao?”

Sau khi nghe được những lời này, mấy người quản lý cấp cao của tập đoàn Hướng thị đi theo Hướng Đông Tinh tới tham gia bữa tiệc này đều không kìm nổi cơn tức.

Từ mấy ngày trước tới tận bây giờ, bọn họ đều thấy Hướng Đông Tinh một mực duy trì trạng thái bình tĩnh thong dong, cũng cảm thấy Hướng Đông Tinh có một con át chủ bài vô cùng lợi hại.

Làm gì có ai ngờ được hôm nay Hướng Đông Tinh có thể nói ra mấy lời khiến người khác sốc toàn tập này, hơn nữa Sở Vô Đạo cũng không phải ông trùm bí ẩn đứng đằng sau, điều này hoàn toàn đánh nát ảo tưởng của bọn họ.

Đáp án như thế này đến quá bất ngờ, khiến cho bọn họ cảm giác kinh hồn táng đảm, nếu sự thật là như vậy, chẳng lẽ tập đoàn Hướng thị sẽ biết thành miếng thịt đã kê trên mặt thớt hay sao chứ?

Hướng Đông Tinh nhàn nhạt đáp: “Ai nói đùa với các người cơ chứ? Các người cảm thấy tôi là một kẻ thích đùa cợt hay sao?”

Vẻ mặt của Tề Đẳng Nhàn lại cực kỳ bình tĩnh, trước những câu bỡn cợt kia, anh chẳng khác nào kẻ mắt điếc tai ngơ, hoặc có thể nói, hắn cũng đã quen với thái độ như vậy.

“Hướng tổng à, đầu của cô bị úng nước hay sao chứ? Sao có thể nói ra mấy lời như vậy được?”

“Hướng tổng luôn luôn được mọi người khen là xử sự khôn khéo, sao hôm nay lại phạm phải một sai lầm cơ bản như vậy cơ chứ?”

“Xem ra tập đoàn Hướng thị quả đúng là ‘có bệnh thì vái tứ phương’, Hướng Đông Tinh không có át chủ bài, cho nên mới nói ra mấy lời tỏ vẻ bí hiểm như thế này.”

“Tôi thấy cũng đúng, tay họ Tề không có điểm nào xuất chúng hết, chẳng lẽ hắn có thể mang đến mấy chục tỷ góp vốn hay sao chứ? Có đánh chết tôi cũng không tin!”

Mọi người đều đồng loạt xôn xao lắc đầu, cảm thấy đầu óc Hướng Đông Tinh đang có vấn đề, không biết lựa lời mà nói.

Từ Ngạo Tuyết lắc đầu nói: “Cái gọi là gặp được kẻ tài, có kỳ phùng địch thủ. Tôi còn tưởng rằng Hướng tổng sẽ là một đối thủ xứng tầm, nhưng hôm nay xem ra cũng chỉ có thế mà thôi!”

Vương Hổ cũng cười nói: “Hướng tổng có biết để đối phó với tập đoàn Hướng thị, chúng tôi phải chuẩn bị bao nhiêu tiền không? Vậy mà Hướng tổng lại chỉ có chút năng lực thế này thôi sao? Thật là khiến cho chúng tôi thất vọng quá đi thôi!”

Nghe vậy, mọi người cũng đều bật cười theo, bọn họ cảm thấy Hướng Đông Tinh đã phô bày ra toàn bộ bàn lĩnh của cô ta rồi.

“Tề tổng, bọn họ đều đang khinh thường anh đó, anh có muốn để đám người này trợn mắt há mồm một phen không?” Hướng Đông Tinh quay đầu nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, nhàn nhạt hỏi.

“Ha ha…” Tề Đẳng Nhàn đưa tay sờ mũi mình, cảm thấy hơi ngượng ngùng mà nở một nụ cười.

Sau đó, hắn đi lên phía trước, ánh mắt mọi người đều không hẹn mà cùng đổ dồn lên người hắn, đám người này đều muốn nhìn xem hắn có thể làm được trò trống gì.

Tề Đẳng Nhàn làm bộ ho khan một tiếng, sau đó nhoẻn miệng cười với mọi người ở đây, hắn nói: “Kẻ hèn Tề Đẳng Nhàn này, lấy danh nghĩa cá nhân, góp vốn mười tỷ cho tập đoàn Hướng Thị!”

Sau khi nghe được mấy lời này, mọi người đều không cho là thật, nói miệng thì ai mà chẳng biết nói cơ chứ?

Hơn nữa, cho dù hắn thật sự có đâu tỷ, vậy thì cũng không đủ dùng đâu!

10 tỷ cùng lắm cũng chỉ có thể duy trì tập đoàn Hướng thị thêm một thời gian nữa mà thôi, lấy đâu ra tác dụng cải tử hoàn sinh cơ chứ? Cuối cùng chẳng phải cũng sẽ bị liên minh thương nghiệp của Từ thị cắn nuốt từng chút một như tằm ăn lá dâu hay sao?

Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết vô cùng lạnh lẽo, cô ta tỏ vẻ khinh thường: “Nếu như anh ta thật sự có thể lôi ra mười tỷ tiền vốn, vậy thì tôi đảo cũng không ngại kiếm thêm một chút tiền với mọi người!”

Sau khi cô ta nói xong lời này, đám doanh nhân xung quanh đều không khỏi bật cười ha hả.

Bọn họ thậm chí chỉ ước sao cho Tề Đẳng Nhàn thật sự có thể lấy ra mười tỷ thật, nếu chuyện này diễn ra như vậy, bọn họ có thể kiếm thêm không ít tiền lời!

Kiều Thu Mộng nghe được những lời này của Tề Đẳng Nhàn thì tỏ ra vô cùng khiếm đảm, Tề Đẳng Nhàn lấy đâu ra mười tỷ cơ chứ?

Nếu sự thật là như vậy, vậy thì đám người nhà họ Kiều, bao gồm cả cô ta, trước kia chế nhạo bỡn cợt Tề Đẳng Nhàn có khác gì làm trò không cơ chứ?

Mọi người đều cảm thấy hắn đã nghèo tới nỗi khố rách áo ôm nên lúc này mới tới cậy nhờ Kiều gia, nhưng hắn vừa quay đầu đã có thể lấy ra mười tỷ để duy trì tập đoàn Hướng thị, chuyện này là sao chứ?

“Tôi nói mười tỷ, nhưng không phải là tiền tệ của Trung Quốc.” Tề Đẳng Nhàn hơi rũ mắt, hắn vừa cười vừa đáp lại.

“Vậy thì là tiền tệ của Zimbabwe sao? Ha ha ha…”

“Ha ha ha, cũng có thể là tiền tệ của Venezuela đó!”

“Không tồi không tồi, mười tỷ này để cho mọi người ở đây chùi đít chắc cũng đủ nhỉ.”

Mọi người nghe thấy Tề Đẳng Nhàn nói như vậy đều không nhịn được cười, bọn họ cảm thấy hắn chẳng khác gì một tên hề.

Tề Đẳng Nhàn quét mắt nhìn mọi người ở đây một lượt, hắn nói: “Mười tỷ này là tiền USD.”

Cổ Tân Tư Cơ đã gom góp được tổng cộng năm mươi tỷ tiền USD để giao cho Tề Đẳng Nhàn, có điều Tề Đẳng Nhàn cũng không định dùng toàn bộ số tiền ấy trong lần này.

Nếu như bây giờ đột ngột ném ra năm mươi tỷ USD, vậy thì đám người Từ Ngạo Tuyết sẽ nhận thấy tình thế không ổn, nhất định sẽ lo cho chính thân mình mà bỏ của chạy lấy người, vậy thì lợi nhuận mà tập đoàn Hướng thị thu về được cũng chẳng có bao nhiêu.

Lấy một chút tiền này ra làm mồi câu, khiến cho Từ Ngạo Tuyết thấy mình còn hy vọng thắng được kèo này, để cho bọn họ rót vào càng nhiều tiền hơn, đến lúc đó, tập đoàn Hướng thị cũng có thể ăn lời nhiều hơn.

“Cái gì?”

Mọi người lật tức trợn mắt há mồm, nói không nên lời.

Kiều Thu Mộng cũng cảm thấy đầu váng mắt hoa, mười tỷ USD sao? Tề Đẳng Nhàn lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ?

Tỷ giá đối hoái giữa nhân dân tệ và đồng USD ước chừng khoảng bảy lần, nói cách khác, mười tỷ USD tương đương với bảy mươi tỷ nhân dân tệ!

Nếu tập đoàn Hướng thị thật sự có được mười tỷ USD tiền vốn, vậy thì trong trận đại chiến một mất một còn này, bọn họ cũng không phải không có khả năng phản công.

“Sao hắn có thể có tiền nhiều như vậy…” Kiều Thu Mộng mấp máy miệng, mặt cắt không còn một giọt máu.

Cô ta không nhịn được mà quay đầu nhìn về phía Lý Vân Uyển, chỉ thấy khuôn mặt Lý Vân Uyển lộ rõ ý cười, ánh mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn ngập tràn vẻ ái mộ, tự hào và hãnh diện, quả là một cô gái đang rơi vào bể tỉnh.

Ánh mắt Dương Quan Quan nhìn Tề Đẳng Nhàn thậm chí còn kích động hơn, thậm chí còn có đôi phần kinh ngạc.

Từ Ngạo Tuyết lập tức cười một tiếng, cô ta lạnh giọng nói: “Mười tỷ USD? Ha ha, nói được thì cũng nên lấy ra được đó!”

“Bây giờ tôi cũng có thể nói rằng tập đoàn Từ thị của chúng tôi đang có một trăm tỷ USD dự trữ đáy nhỉ?”

“Nói chuyện cũng cần phải có chứng cứ rõ ràng.”

Tề Đẳng Nhàn cong môi cười Từ Ngạo Tuyết, hắn nghiêm túc đáp lời: “Yên tâm, tôi đã nói muốn để cô vẫy đuôi lấy lòng tôi, vậy thì nhất định sẽ làm được!”

Sau khi nói xong lời này, Tề Đẳng Nhàn làm bộ ho khan một tiếng, hắn nói: “Xin làm phiền ngài Swift, người đứng đầu ngân hàng Thụy Quốc ở nước Hoa ra mặt, làm chứng giúp tôi việc này!”

Lời này vừa nói ra, đầu của đám người ở đây đồng loạt nổ tung, như thể có một quả bom rơi trúng chỗ của bọn họ vậy!

“Người phụ trách ngân hàng Thụy Quốc ở nước Hoa, ngày Swift? Ông ta có mặt ở đây sao?”

“Ngân hàng Thụy Quốc chính là ngân hàng lớn nhất thế giới đó!”

“Từ trước đến nay Thụy Quốc vẫn luôn là một quốc gia trung lập, cho nên các doanh nghiệp lớn nhỏ trên toàn cầu đều an tâm gửi vốn ròng ở đó, điều này cũng tạo nên danh tiếng của ngân hàng Thụy Quốc ở khắp nơi trên thế giới!”
Chương 252 Phần thắng

Quả nhiên, một người nước ngoài với mái tóc vàng và mắt xanh khoảng chừng hơn năm mươi tuổi xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Ông ấy khom lưng chào mọi người, sau đó mỉm cười với Tề Đẳng Nhàn, nói rằng: “Ngài Tề đáng kính, xin chào ngài!”

Tề Đẳng Nhàn nắm lấy tay Swift, bình tĩnh đáp rằng: “Xin phép được giới thiệu với mọi người đôi câu, vị này chính là người đứng đầu ngân hàng Thụy Quốc ở khu vực Hoa Quốc, ngài Swift!”

“Quả đúng là Swift, tôi từng vinh hạnh được gặp ông ấy một lần.”

“Ôi… Nếu như vậy, chuyện Tề Đẳng Nhàn rót vốn cho tập đoàn Hướng thị mười tỷ USD, thật sự không phải là nói phét sao?”

“Vô nghĩa! Chẳng trách Hướng Đông Tinh lại coi người này là con át chủ bài của cô ấy, thì ra anh ta có nhiều tiền như vậy.”

Từ khi trông thấy Swift, mọi người ở đây đều không khỏi cảm thấy kinh ngạc

Từ Ngạo Tuyết đã gặp gỡ Swift vài lần, sắc mặt cô ta tức khắc tối sầm lại, nếu như Tề Đẳng Nhàn có thể mời được Swift tới đây, vậy thì hiển nhiên, chuyện mười tỷ USD kia không thể nào là giả!

“Tôi rất lấy làm vinh hạnh khi được là người đứng ra làm chứng, cũng rất vinh hạnh khi có thể làm việc cho ngài Tề đây!” Swift nói với Tề Đẳng Nhàn.

“Khách khí rồi, làm phiền ông giúp tôi một chuyện, đó là chuyển hết số tiền này về bộ phận tài chính của tập đoàn Hướng thị.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt bảo.

Swift không nói hai lời, lập tức mở túi của mình lấy ra một chiếc máy tính bảng chuyên dụng, nhanh chóng làm thao tác chuyển tiền.

Swift làm xong hết các thao tác cần thiết, sau đó đưa máy tính bảng tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn nói với hắn: “Mời ngài cung cấp dấu vân tay.”

Tề Đẳng Nhàn ấn dấu vân tay của mình lên máy tính bảng, sau đó màn hình biểu thị hắn đã chuyển khoản thành công.

“Thưa ngài Tề đáng kính, và cả cô Hướng nữa, mười tỷ USD đã được chuyển từ tài khoản ngân hàng ở ngân hàng Thụy Quốc của ngài Tề tới tài khoản trung gian của bộ phận tài chính tập đoàn Hường thị, xin hãy nghiệm thu.” Swift nói.

Hướng Đông Tinh gật đầu, sau đó cầm lấy điện thoại di động nhìn qua một lượt, cô ta nói: “Tiền đã tới tài khoản của Hướng thị, cảm ơn sự hỗ trợ của ngài Swift ngày hôm nay.”

Swift cười nói: “Hết lòng tận tụy vì khách hàng chính là tôn chỉ của ngân hàng chúng tôi, cô Hướng không cần khách khí!”

Swift lịch sự khom lưng chào tạm biệt mọi người có mặt ở đây, sau đó nhanh chóng rời đi.

Đám người ở đây nhất thời không nói được lời nào, bọn họ vốn tưởng rằng Tề Đẳng Nhàn chẳng qua chỉ là một tên hề nhảy nhót, tới đây để khua môi múa mép mà thôi.

Nào có ai ngờ rằng, hắn thật sự có thể chi ra mười tỷ USD, lại còn mời được cả người đứng đầu ngân hàng Thụy Quốc ở Hoa Quốc tới đây, đích thân làm thao tác chuyển khoản!

Sự kiện như thế này chẳng khác nào một cú tát giáng thẳng lên mặt những kẻ dám buông lời chế nhạo!

“Oa, Mộng Mộng, sao Tề tổng lại có tiền như vậy được chứ? Trước kia cậu không hay biết gì về việc này sao?” Dương Quan Quan giữ chặt lấy tay Kiều Thu Mộng mà lắc qua lắc lại, ngữ điệu vô cùng kinh ngạc.

“Tớ… Tớ không biết!” Khóe miệng Kiều Thu Mộng giật giật hai cái, bản thân cô ta cũng không biết phải trả lời như thế nào.

Ở đây có nhiều người như vậy, vào giờ khắc này, người đang cảm thấy bối rối nhất… không ai khác ngoài Kiều Thu Mộng.

Từ khi Tự Tề Đẳng Nhàn tiến vào nhà họ Kiều tới nay, hắn đã phải đối mặt với không ít lời châm chọc mỉa mai từ cô ta và người nhà của cô ta, tất cả mọi người đều cảm thấy hắn là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, là một tên nhà quê chết tiệt.

Nhưng Tề Đẳng Nhàn của ngày hôm nay, lại có thể chi ra mười tỷ USD để rót vốn cho tập đoàn Hướng thị, thậm chí còn có thể mời cả ngài Swift, người đứng đầu ngân hàng Thụy Quốc trong khu vực Hoa Quốc tới đây để trợ uy!

Bây giờ nhớ lại chuyện xưa, phải chăng chính cô ta mới là kẻ không xứng với hắn?

Vào thời khắc này, cuối cùng cô ta cũng hiểu vì sao tại quán bar hôm đó Diệp Phong lại nói mấy lời vậy. Cuối cùng cô ta cũng hiểu vì sao anh ta nghi ngờ cô ta giả mạo vợ của Tề Đẳng Nhàn.

Trong vô thức, Kiều Thu Mộng đã cắn chặt môi của mình tới nỗi bật cả máu, từng giọt máu tươi dần chảy xuống, vừa nhớt lại vừa tanh tưởi, vô cùng xót xa.

Ngọc Tiểu Long nhíu mày chặt, trong lòng cô ta bây giờ chỉ có cảm giác khó hiểu, rốt cuộc Tề Đẳng Nhàn lấy đâu ra mười tỷ USD?

Nếu như hắn còn ở nhà họ Tề, vậy thì chuyện này vẫn còn xảy ra được, nhưng từ sau sự kiện động trời kia, hắn và nhà họ Tề đã cắt đứt quan hệ, mười mấy năm nay chưa từng liên hệ!

Cô ta mới về Đế Đô được mấy ngày, cũng chỉ có thể gom góp được từ nhà họ Ngọc chục tỷ nhân dân tệ để đem tới trợ giúp Từ Ngạo Tuyết, nhưng Tề Đẳng Nhàn vừa vung tay đã tiêu hẳn mười tỷ USD!

“Tập đoàn Hướng thị bây giờ đã có mười tỷ USD làm vốn, trận này cũng không phải không đánh được chứ nhỉ!”

“Đúng vậy, hươu chết về tay ai, bây giờ đúng là khó mà nói cho rõ được…”

“Có điều tôi vẫn rất coi trọng liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị, bọn họ người đông thế mạnh, hơn nữa có rất nhiều doanh nhân ở đây đều gia nhập vào liên minh, phần thắng rất lớn.”

“Khi trước tập đoàn Hướng thị phía trước không có lấy một phần trăm thắng lời, bây giờ đã được rót mười tỷ USD, vậy thì ít nhiều gì cũng nắm được mười, hai mươi phần trăm thắng lợi rồi!”

Mọi người đều thấp giọng bàn tán, tập đoàn Hướng thị có được mười tỷ USD này, có thể coi như đã tạm thời chữa cháy được.

Vương Đông, con trai của Vương Vạn Kim không nhịn được mà quay đầu nhìn về phía cha mình, hạ giọng nói: “Ba, mười tỷ USD cũng không đủ đâu! Với tình trạng hiện tại của tập đoàn Hướng thị, nếu như không có hơn trăm tỷ, vậy thì tình hình khó mà cứu vãn được!”

Vương Vạn Kim bình tĩnh đáp lại: “Chuyện này tất nhiên là ba biết, có điều con đã từng gặp kẻ nào vừa mới chào sân đã dùng ngay tuyệt chiêu của mình chưa?”

Vương Đông ngẩn người, cậu ta hiểu được mấy lời này của Vương Vạn kim. Ý của ông ta là, Tề Đẳng Nhàn nhất định vẫn còn một át chủ bài khác, chứ mọi chuyện không thể chỉ dừng lại ở 10 tỷ USD này!

“Mười tỷ USD quả thật là một con số không nhỏ, thậm chí còn có thể nói là rất lớn!”

“Có điều mười tỷ này của anh, tôi ăn chắc rồi!”

“Tôi nói rồi đó!”

Sau vài phút ngắn ngủi không khống chế được cảm xúc của mình, Từ Ngạo Tuyết khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh ban đầu, vừa cao ngạo vừa điềm đạm.

Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười, anh nói: “Tôi chỉ sợ cô ăn mà no vỡ cả bụng thôi, cô muốn ăn thì cứ việc đến đây thử xem! Từ hôm nay trở đi, tập đoàn Hướng thị sẽ khai chiến với tất cả các doanh nghiệp lớn nhỏ khác!”

Sao khi nghe Tề Đẳng Nhàn nói xong lời này, Hướng Đông Tinh cũng gật gù, cô ta nói: “Làm ăn chính là làm ăn, một vài người bạn nếu như nhất định phải đứng ở phe đối lập với tôi, vậy thì cũng chớ có trách tôi không nể tình!”

Mọi người nhớ lại tính cách máu lạnh vô tình của Hướng Đông Tinh khi trước, đều vô thức rùng mình một cái.

Có điều, nghĩ đến chuyện liên minh thương nghiệp của Từ thị có nhiều doanh nhân rót vốn như vậy, hơn nữa Từ Ngạo Tuyết còn có ô dù ở Đế Đô, còn có thêm sự trợ giúp của Ngọc Tiểu Long, đám người đó lại cảm thấy cho dù thế nào bọn họ cũng sẽ không thua.

Sau khi Hướng Đông Tinh đánh ra lá át chủ bài này, một vài kẻ trung lập đã bị dọa cho sợ chết khiếp, bọn họ vốn dĩ muốn đầu tư vào liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị, nhưng lúc này lại cảm thấy vẫn nên đứng ngoài xem bọn họ đấu đá thì hơn, chứ không cần nhúng tay vào trận chiến sống còn này, kẻo trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.

“Đến bây giờ trò chơi này mới được xem như thú vị hơn một chút! Có điều, người thắng cuộc trong cuộc chơi này chỉ có thể là tôi.” Từ Ngạo Tuyết vô cùng tự tin, dõng dạc tuyên bố.

Tề Đẳng Nhàn chỉ đáp lại bằng một nụ cười lạnh nhạt, hắn rất lười đôi co và phản bác Từ Ngạo Tuyết, hiện thực sẽ giáng cho cô ta một cú tát đau điếng, dạy cho cô ta biết cách để buông cái tôi cao ngất của mình xuống mà nói chuyện đàng hoàng với người khác!

Hoàng Văn Đào nhìn Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy chẳng trách đối phương lại có nhiều sự tự tin như vậy, có điều với mười tỷ USD này, tập đoàn Hướng thị sẽ thật sự có phần thắng sao? Chuyện này chưa nói chắc được!

Cho dù nhìn theo hướng nào cũng vẫn thấy liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị chiếm phần thắng cao hơn.

Lý Vân Uyển bỗng dưng nói với Tề Đẳng Nhàn: “Sao mới chỉ đưa ra mười tỷ, không phải con số mà anh có còn lớn hơn sao?”

“Anh sợ dọa cho bọn họ chạy mất dép, đến lúc đó thì không kiếm lời được bao nhiêu.” Tề Đẳng Nhàn thấy Lý Vân Uyển vươn một bàn tay ra, hắn không kìm lòng được mà bật cười, duỗi tay quẹt một cái lên mũi cô.

“Ha ha ha, tố chất tâm lý của em kém thật đó…”

Lý Vân Uyển nghe vậy cũng cảm thấy buồn cười.

Nếu như Từ Ngạo Tuyết biết Hướng Đông Tinh có hơn năm mươi tỷ USD dùng đến lúc nào cũng được, chỉ e cô ta sẽ vội vàng đóng gói hành lý chạy về Đế Đo trong đêm mất thôi.

“Nhưng có điều, vừa nãy khi anh đứng ra tuyên bố đầu mười tỷ USD cho tập đoàn Hướng thị, trông anh thật sự rất đẹp trai đó!” Lý Vân Uyển tán thưởng.

Kiều Thu Mộng thấy hai người bọn họ nói nói cười cười với nhau, trong lòng cô ta càng thêm hụt hẫng, cô ta mím chặt môi, không cùng chào hỏi một ai, cứ thế mà lặng lẽ rời khỏi bữa tiệc này…
Chương 253 Sự nhân từ cuối cùng

Trong buổi tiệc mà Từ Ngạo Tuyết tổ chức ngày hôm nay, tuy rằng không xảy ra chuyện xung đột gì lớn, nhưng tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Bởi vì bữa tiệc này đã xuất hiện quá nhiều tin chấn động!

“Bây giờ mới có kịch hay để xem chứ! Tập đoàn Hướng thị được đầu tư mười tỷ USD, liên minh thương nghiệp tập đoàn Từ thị muốn thắng cũng không dễ nữa rồi!”

“Ha ha, cũng chẳng tăng được thêm mấy phần khí thế, chỉ cần tướng quân Ngọc Tiểu Long đứng về phía liên minh thương nghiệp tập đoàn Từ thị, vậy thì khả năng giành được thắng lợi của tập đoàn Hướng thị cũng chỉ xấp xỉ bằng không thôi.”

“Tập đoàn Hướng thị nhận được mười tỷ USD này chẳng qua cũng chỉ là cầm chừng được thêm một thời gian nữa mà thôi, vốn cũng chẳng có tác dụng quái gì!”

Tuy Tề Đẳng Nhàn đã tuyên bố rót vốn mười tỷ USD cho tập đoàn Hương thị, nhưng phần lớn mọi người ở đây vẫn không hề xem trọng tập đoàn này, bởi vì thế lực của liên minh thương nghiệp tập đoàn Từ thị quá lớn, không thể nào xem nhẹ.

Trước mấy lời châm chọc mỉa mai này, Hướng Đông Tinh vẫn tỏ ra thản nhiên như không có chuyện gì, mười tỷ USD ư? Đây mới chỉ là một phần năm số tiền mà Tề Đẳng Nhàn mang đến chỗ này mà thôi!

Bốn phần năm còn lại vẫn còn được giấu ở lúc sau, ngay khi Từ Ngạo Tuyết cảm thấy cô ta sắp giành được thắng lợi, bốn mươi tỷ USD này sẽ từ trên trời giáng xuống, ném nát cả liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị!

“Tôi cũng không biết nên thua như thế nào nữa!” Hướng Đông Tinh khó tránh khỏi sự đắc chí. Cô ta thầm cười nhạo Từ Ngạo Tuyết trong lòng mấy tiếng.

Đồng thời, cô ta cũng không khỏi hướng ánh mắt về phía Tề Đẳng Nhàn, ít nhiều gì cũng nên cảm tạ người này, nếu không có hắn thì tập đoàn Hướng thị chỉ còn con đường chết mà thôi.

Trong lòng cô ta cũng có đôi chút kinh ngạc trước tình hữu nghị giữa Hướng Đông Lôi và Tề Đẳng Nhàn. Một người vừa mới mở lời khẩn cầu, người kia đã hết lòng hết dạ góp chừng ấy sức người sức của!

Sau khi chuyện ầm ĩ này chấm dứt, Ngọc Tiểu Long cũng đi tới bên cạnh Tề Đẳng Nhàn.

“Anh thật sự đã khiến tôi phải nhìn bằng con mắt khác.” Ngọc Tiểu Long bộc bạch thật lòng.

“Vậy có phải là tôi nên cảm ơn cô đã tán thưởng không?” Tề Đẳng Nhàn hỏi ngược lại.

“Nhưng có điều, anh nói anh muốn đánh bại chúng tôi ư? Với mười tỷ USD còn con này của anh, chỉ e là còn lâu mới đủ.” Ngọc Tiểu Long nhàn nhạt tiếp lời.

Mọi người nhìn thấy Ngọc Tiểu Long chủ động tìm tới Tề Đẳng Nhàn nói chuyện, đều không khỏi giật bắn cả tim.

“Nghe đồn tướng quân Ngọc Tiểu Long khi trước có hôn ước với tên họ Tề này, tên họ Tề này có xuất thân từ một gia tộc lớn ở Đế Đô, sau này lại bị trục xuất khỏi gia môn…”

“Cậu ta duy trì tập đoàn Hướng thị như thế này, có vẻ là muốn đối đầu trực diện với tướng quân Ngọc Tiểu Long một lần, dù sao thì bị phụ nữ đá cũng rất mất thể diện mà.”

“Hừ, người như cậu ta mà xứng với tướng quân Ngọc Tiểu Long hay sao? Trên thế giới này, làm gì có tên đàn ông nào xứng được với người phụ nữ như tướng quân Ngọc Tiểu Long cơ chứ?”

Nghe thấy những tiếng xì xào bàn tán xung quanh mình, Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ nở nụ cười khinh mạt.

Đối mặt với mấy lời khiêu khích này của Ngọc Tiểu Long, hắn cũng đáp lại bằng nụ cười khinh thường như vậy.

Giọng điệu của Ngọc Tiểu Long vô cùng lãnh đạm: “Anh đừng có làm ra vẻ mặt như vậy nữa, có làm bao nhiêu lần cũng sẽ không khiến cho người khác có cảm giác anh là thế ngoại cao nhân gì đâu, ngược lại còn khiến cho người ta cảm thấy anh không đủ tự tin nữa kìa.”

“Anh có thể chi ra mười tỷ USD để đầu tư cho tập đoàn Hướng thị, không thể không nói, quả thật chuyện này đã vượt xa dự kiến của tôi, khiến cho tôi vô cùng kinh ngạc!”

“Nhưng có điều, tôi có thể khẳng định với anh, mười tỷ này, nếu như không kịp thu hồi lại, anh sẽ lỗ sạch vốn đó.”

Mọi người thấy Ngọc Tiểu Long tới lúc này rồi còn nói với Tề Đẳng Nhàn như vậy, không khỏi đồng loạt đầu lên.

“Tướng quân Ngọc Tiểu Long quả là người nhân từ, có lẽ cô ấy cảm thấy bản thân khi ấy chủ động hủy đi hôn ước cho nên cảm thấy áy náy, mới muốn cho Tề Đẳng Nhàn một cơ hội.”

“Loại người này nhất định không hiểu được ý từ trong lời nói của Ngọc tướng quân đâu, anh ta đã bị lửa hận chiếm lấy rồi, mười tỷ này cũng chẳng khác nào bỏ đá xuống giếng.”

“Mười tỷ USD có thể thay đổi một phần cục diện, nhưng chẳng thể nào thay đổi kết quả, tướng quân Ngọc Tiểu Long làm vậy là vì thương hại cậu ta, muốn cho cậu ta một con đường sống.”

Tề Đẳng Nhàn nghe xong, không nhịn được mà đưa tay miết hai mí mắt của mình, hắn mỉm cười: “Ngọc Tiểu Long, tôi trả lại cô câu nói vừa nãy.”

“Bây giờ anh rút vốn ra vẫn còn kịp, nói cách khác, nếu cứ tiếp tục cứng đầu, mười tỷ kia coi như xôi hỏng bỏng không.”

Ngọc Tiểu Long lạnh lùng lườm hắn một cái, lập tức xoay người rời đi, không muốn nói thêm với Tề Đẳng Nhàn dù chỉ là nửa câu.

Mấy lời khi nãy chính là sự nhân từ cuối cùng mà cô dành cho hắn.

“Đúng là cái đồ không biết tốt xấu, tướng quân đã cho cậu ta cơ hội, là chính cậu ta không cần, đến lúc đó đừng có quỳ xuống cầu xin người ta!”

“Đúng đấy, cũng không nhìn lại xem mình đang mang thân phận như thế nào, còn tưởng rằng mình vẫn còn là đại thiếu gia ở Đế Đô khi xưa cơ đấy!”

“Loại người cho mặt mũi mà cũng không cần, cái loại đần độn không biết xấu hổ như vậy thì nên lượn đi cho nước nó trong, chờ xem mười tỷ USD này của cậu ta bị liên minh thương nghiệp Từ thị đánh chén sạch sẽ như thế nào đây!”

Mọi người thấy thái độ của Tề Đẳng Nhàn với Ngọc Tiểu Long như vậy thì đều cảm thấy vô cùng khinh thường, bọn họ đều cho rằng hắn đang tự tìm đường chết.

Hướng Đông Tinh đi đến bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, cô ta hỏi: “Sao vậy, mềm lòng rồi sao?”

“Mềm lòng hả? Chuyện này là không thể, cô cảm thấy tôi giống loại người như vậy sao?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt đáp lời.

“Chẳng qua nể tình cô ta khi trước, cho nên mới nhắc nhở cô ta mấy câu thôi.”

“Nếu như cô ta không nghe, vậy thì tôi cũng chẳng còn cách nào.”

Hướng Đông Tinh cười híp cả mắt: “Nếu như anh dùng…”

Tề Đẳng Nhàn xua tay với cô ta, nói rằng: “Thính lực của người luyện võ cực kỳ tốt, Hướng tổng nói chuyện nên chú ý một chút.”

Hướng Đông Tinh ngẩn cả người, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, cô ta vừa định nói về bốn mươi tỷ USD còn lại đã bị Tề Đẳng Nhàn cắt ngang.

“Ngày mai tôi định mua cho tập đoàn mấy chục chiếc xe bus, rất tiện sử dụng, đêm nay Hướng tổng phê duyệt đề xuất này giúp tôi nhé.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Hướng Đông Tinh bị hắn chỉnh cho dở khóc dở cười, bình thản nói: “Lời của tư bản là ý của ông trời, mọi chuyện đều do anh định đoạt, dùng tiền như thế nào, tự anh lo liệu là được, không cần phải nhiều lời với tôi làm gì.”

Cái tên này, vừa mới cao giọng tuyên bố rót vốn mười tỷ USD cho tập đoàn Hướng thị, chưa được bao lâu đã bắt cô phải mua xe, đây là logic gì vậy chứ

Nếu để người ta nghe được, hắn không sợ bị chê cười sao?

“Hướng tổng, tiền đều là của cô, về sau nếu như không có chuyện gì thì đừng làm phiền tôi.” Tề Đẳng Nhàn nói.

“…” Hướng Đông Tinh cảm thấy tên này như thể không biết nói tiếng người, hơn nữa còn rất khó ưa.

Cứ như vậy mà giao cho cô ta cả thảy năm mươi tỷ USD, hắn không sợ cô ta cuỗm tiền rồi bỏ trốn luôn hay sao?

Hướng Đông Tinh nói: “Hiện giờ cũng không có gì có thể làm phiền đến anh, tất cả mọi chuyện đều đang đi theo đúng quỹ đạo.”

“Chỉ còn chờ liên minh thương nghiệp của tập đoàn Từ thị tiếp tục đổ tiền vào chỗ này nữa thôi, đến lúc trận ác chiến này diễn ra kịch liệt nhất, chúng ta sẽ nghĩ cách làm cho bọn họ cắn câu, khiến cho bọn họ đổ vào đây càng nhiều tiền hơn.”

“Tới lúc chuyện gần tới hồi kết, chúng ta có thể thu lưới.”

“Đến lúc đó, bọn họ tiến thêm một bước thì không đủ tiền, lùi một bước thì lại tiếc đứt ruột.”

Nói tới đây, đôi con ngươi Hướng Đông Tinh bỗng lóe sáng.

Mấy ngày nay cô ta vẫn đang cố nén giận, bị ép tới nỗi suýt chút nữa không thở nổi, cuối cùng bây giờ cùng tới phiên cô ta từ từ giăng lưới, sau đó giương dao mổ lên với bọn họ!

Còn chưa dứt lời, cô ta đã trông thấy Tề Đẳng Nhàn nhận lấy một champagne từ trên khay của nhân viên phục vụ, sau đó xoay người rời đi.

Chuyện này khiến cho cô ta không nén nổi cảm giác sứng sốt, chỉ biết cắn chặt răng, không nhịn được mà mắng: “Tên chó má!”

Tề Đẳng Nhàn đã trở về bên cạnh Lý Vân Uyển, sau đó hai người họ lại nắm tay nói nói cười cười, cùng nhau thưởng thức đồ ăn thức uống thượng hạng của buổi tiệc.

“Kiều Thu Mộng đâu?” Tề Đẳng Nhàn nhớ ra cô ta cũng tới đây, bất giác hỏi Lý Vân Uyển.

“Vừa mới đi rồi, hình như là không thấy thoải mái trong lòng.” Lý Vân Uyển thở dài, làm thấy hơi phiền muộn: “Anh có muốn ra ngoài nhìn xem không?”

“Đi làm gì, để tự làm mình khó chịu à?” Tề Đẳng Nhàn tức tối đánh một cái lên mông cô.

Lý Vân Uyển nói: “Em nhất định phải nói cho anh biết một tin rất không hay!”

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Tin gì?”

“Mẹ của em sắp về đây rồi, bà ấy không dễ đối phó chút nào đâu…” Lý Vân Uyển mím môi, nhẹ giọng bảo.

“Vậy thì cũng không sao hết, anh là kẻ người gặp người thích, bà ấy sẽ thích anh tôi!” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười.
Chương 254 Lúng túng

Mẹ của Lý Vân Uyển quả thực không phải là người dễ ở chung, năm đó là do ghét bỏ Lý Long Dịch không hề nam tính mà ly hôn, hơn nữa lúc ly hôn cũng không hề chia ra một chút tài sản nào.

Những năm gần đây, bà một mình nỗ lực sinh sống ở Thượng Hải, hơn nữa còn nỗ lực tạo ra thanh danh và cơ nghiệp không nhỏ.

Mấu chốt là, mẹ cô dựa vào nắm đấm mà làm giàu, một người phụ nữ, dựa vào vũ lực mà phát tài cũng không phải chuyện dễ dàng gì!

Sau khi nghe Lý Vân Uyển kể lại trải nghiệm của mẹ cô, Tề Đẳng Nhàn không khỏi có chút kinh ngạc, hóa ra mẹ vợ tương lai này lại mạnh mẽ như vậy!

Nhưng mà Tề Đẳng Nhàn cũng không lo lắng, nếu đã có phát triển tốt như vậy với Lý Vân Uyển, gặp gia trưởng là chuyện tất nhiên, cửa ải mẹ vợ này sớm muộn gì cũng phải vượt qua.

"Gần đây cô phải chú ý đến vấn đề an toàn của mình, nếu như có gì không đúng, phải liên hệ với tôi ngay." Tề Đẳng Nhàn nói với Hướng Đông Tình trước khi yến hội kết thúc.

"Lần này lợi ích lớn như vậy, hơn nữa trong trận doanh đối phương lại có loại người xã hội đen như Vương Hổ này."

"Đến lúc đó nếu thật sự không còn cách nào khác, nhất định sẽ nghĩ đến phương pháp không hề nhân đạo đó."

"Cho nên là gần đây cô tốn thêm chút tiền thuê mấy vệ sĩ chuyên nghiệp đi, chuyện khác tôi sẽ giúp cậu điều tra thêm."

Hướng Đông Tinh nghe Tề Đẳng Nhàn dặn dò, khẽ gật đầu, cô cũng biết trận đại chiến thương mại này sẽ có bao nhiêu hung hiểm.

Đợi đến khi Từ Ngạo Tuyết phát hiện thật sự không làm gì được, hơn nữa vào thời điểm đang lún sâu vào vũng bùn, nhất định sẽ dùng thủ đoạn không chính đáng để giải quyết vấn đề.

Nhưng mà, chuyện tương tự Hướng Đông Tình đã trải qua không ít, chẳng qua lần này nguy hiểm sẽ khá là lớn mà thôi.

Từ Ngạo Tuyết nhìn mọi người tản đi, bình tĩnh đưa ra một mệnh lệnh: "Ngày mai bắt đầu gia tăng lực lượng, gia tăng tài chính, toàn lực đánh úp vào cổ phiếu của tập đoàn Hướng thị và tất cả các hạng mục khác!”

“Vâng, Từ tổng!”

Sau khi mọi người nghe được mệnh lệnh của Từ Ngạo Tuyết, ngay lập tức đồng ý..

Một trăm triệu USD, ít nhiều vẫn mang đến cho Từ Ngạo Tuyết một chút áp lực nhỏ.

“Tề Đẳng Nhàn này, quả thực rất có năng lực!”

"Nhưng mà, tôi còn tưởng hắn có bao nhiêu năng lực, còn nói muốn tôi ở trên giường lắc đuôi cầu xin hắn."

“Buồn cười!”

Khóe miệng Từ Ngạo Tuyết mang theo một tia khinh miệt, quay đầu nói với Ngọc Tiểu Long.

Ngọc Tiểu Long nhíu mày, không nói gì.

Từ Ngạo Tuyết hỏi: "Sao cậu không nói lời nào thế? Tiểu Long?”

Ngọc Tiểu Long lắc đầu, mở miệng nói: "Tôi luôn cảm thấy chuyện này sẽ không đơn giản như vậy!”

Từ Ngạo Tuyết nói, "Chỗ nào không đơn giản?"

“Quá bình tĩnh..." Ngọc Tiểu Long nhẹ giọng nói, "Từ trên xuống dưới, đều quá nhẹ nhàng, cho dù là Hướng Đông Tình, hay là Tề Đẳng Nhàn."

“Có lẽ bọn họ chỉ là người không biết thì không sợ hãi mà thôi, chắc chắn không thể biết liên minh thương nghiệp Từ thị chúng ta cường đại cỡ nào!” Từ Ngạo Tuyết cười lạnh nói.

Liên minh thương nghiệp Từ thị có tiền ủng hộ không nói, còn tập hợp nhiều doanh nhân bản địa của tỉnh Đông Hải như vậy, thậm chí Từ Ngạo Tuyết có thể kéo người của nhà nước ủng hộ bọn họ, so với họ thì tập đoàn Hướng thị không hề có phần thắng.

Ngọc Tiểu Long bình tĩnh nói: "Lúc trước chúng ta xem thường Tề Đẳng Nhàn, sau đó, hắn ở trong yến hội ngày hôm nay, tuyên bố đầu tư một trăm triệu USD cho tập đoàn Hướng thị."

“Thế nên, chúng ta tiếp tục xem thường hắn."

"Sau đó hắn sẽ không bỏ ra thêm một trăm triệu USD nữa chứ?"

"Nếu thật sự có thêm một trăm triệu USD đầu tư, vậy thì, trong cuộc chiến tranh thương mại này, phần thắng của chúng ta sẽ bị kéo xuống."

Từ Ngạo Tuyết lắc đầu nói: "Tiểu Long à, cậu coi một trăm triệu USD kia là đồng Zimbabwe dễ lấy ra ư? "

*Zimbabwe là một quốc gia ở Châu Phi, khi trải qua Siêu lạm phát vào năm 2007-009, có thời điểm đồng 100.000 tỉ đô la Zimbabwe không đủ để mua một ổ bánh mì. Khiến cho Chính phủ Zimbabwe quyết định từ bỏ đồng tiền nội địa và chuyển sang sử dụng đồng USD để ngăn lạm phát. -Nguồn: Internet-*

“Hơn nữa, lấy nội tình trước mắt của chúng ta tới xem, muốn đánh bại chúng ta, ít nhất cần ba trăm triệu USD."

“Nếu như muốn hoàn toàn nghiền ép chúng ta, không có ba trăm triệu USD trở lên, thì không có khả năng làm được!”

"Tôi không tin, tên Tề Đẳng Nhàn này có thể vì Hướng Đông Tình mà lấy ra nhiều tiền như vậy."

Ngọc Tiểu Long chậm rãi nói: "Chỉ mong là sẽ như thế, cô muốn có một phần của cái bánh ngọt Hướng thị này, nhưng mà lại bất tri bất giác làm cho mình lún sâu vào đó."

“Tôi cũng không biết, chuyện này đối với cô mà nói, là một chuyện tốt hay là chuyện xấu."

"Một khi thất bại, đó sẽ là vạn kiếp bất phục..."

Từ Ngạo Tuyết cười cười, nói: "Thất bại? Cậu nhầm ròi, hai từ này không bao giờ xuất hiện trong từ điển của tôi.”

Ngọc Tiểu Long nói: “Cô quá tự cao rồi.”

Từ Ngạo Tuyết nói: "Tôi rất kiêu ngạo, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không khinh thường, Hướng Đông Tình là một đối thủ rất mạnh.”

Ngọc Tiểu Long không nói tiếp, chẳng qua, mơ hồ cảm thấy có chút không đúng lắm, loại bất an này, đến từ sự bình tĩnh từ đầu đến cuối của Tề Đẳng Nhàn và Hướng Đông Tình.

Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, Sở Vô Đạo cùng Vương Vạn Kim càng không có khả năng là kẻ ngốc, sẽ không nhìn ra tình hình hiện tại của tập đoàn Hướng thị rốt cuộc cần bao nhiêu tiền sao!

Hơn nữa, trước Vương Vạn Kim, đã có Triệu Hắc Long của Hắc Long thương hội chủ động rút vốn, nói là thiếu vốn, cần phải lấy về quay vòng.

Tất cả những điều này, đều có vẻ kỳ lạ.

"Có lẽ là tôi suy nghĩ nhiều rồi, Tề Đẳng Nhàn cho dù lợi hại hơn nữa, cũng không có biện pháp lấy ra thêm hai ba trăm triệu USD chứ? Dù sao thì, đó không phải là đồng Zimbabwe, cũng không phải là đồng Venezuela.” Ngọc Tiểu Long tự giễu cười.

*Venezuela cũng lạm phát, người ta nói năm 2007, ngân sách hàng năm của đất nước là 115 tỉ bolivar - tương đương với 50 tỉ USD theo tỉ giá thời đó. Nhưng nếu tính bằng tỉ giá hiện thời, ngân sách trên có giá trị còn chưa tới 1 USD.-Nguồn: Internet-*

Zimbabwe và Venezuela, số không ở phía sau còn nhiều hơn số điện thoại, có cả tiền giấy mệnh giá một trăm tỷ...

Những tờ tiền kia ở quốc gia đó, so với giấy vệ sinh dùng để chùi đít còn không bằng.

Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển trên đường trở về, nhìn thấy xe Kiều Thu Mộng dừng ở ven đường.

"Tại sao cô ấy lại dừng lại ở đây? Có chuyện gì xảy ra không vậy, để tôi đi xem xem.” Tề Đẳng Nhàn nhíu nhíu mày, dừng xe lại.

"Ừm." Lý Vân Uyển cũng cảm thấy nên đi xem một chút.

Thì ra là xe của Kiều Thu Mộng gặp trục trặc gì đó, lái không được, cho nên dừng ở chỗ này gọi điện thoại, chuẩn bị gọi người đến sửa.

Nhưng mà lúc này đã muộn, người đến cũng khá chậm chạp, đợi nửa ngày cũng chưa tới.

Tề Đẳng Nhàn nói: "Tôi giúp cô xem qua, hẳn là không phải là vấn đề lớn gì.”

Kiều Thu Mộng vừa định nói không cần phiền đến hắn, Tề Chờ Nhàn đã nhấc mui xe lên, rất nhanh tìm được nguyên nhân.

"Dây bị lỏng thôi, vặn một cái là được rồi." Tề Chờ Nhàn đưa tay vào, vặn hai cái ốc vít, ngay cả cờ lê cũng không cần, đã giải quyết xong.

Kiều Thu Mộng thử khởi động, quả nhiên đã không có vấn đề gì nữa.

Lý Vân Uyển cười nói: "Mộng Mộng, cậu có thể tiết kiệm được một khoản tiền sửa xe và tiền kéo xe rồi!"

Kiều Thu Mộng cũng cười cười, chỉ có điều cười rất mất tự nhiên, phất phất tay nói: “Trong nhà đang thúc dục tôi về, tôi về trước đây, cám ơn!”

Sau khi nói xong lời này, cô đạp chân ga xuống, xe lướt như bay đi mất, đi rất nhanh.

Cô rời đi nhanh như vậy, khó tránh khỏi sẽ khiến người ta cảm thấy đây là đang hoảng hốt lo sợ.

“Tại sao ở trên đường lại gặp phải bọn họ...” Trong tim Kiều Thu Mộng chỉ cảm thấy rất khó chịu, giống như có cái gì mất đi.

Không khỏi nhớ tới câu thoại kinh điển liên quan đến một vạn năm trong< Đại Thoại Tây Du>.

“Mình cùng hắn không hề có tình cảm, nghĩ gì đến một vạn năm? Suy nghĩ nhiều rồi.” Kiều Thu Mộng trực tiếp diệt trừ cảm giác khó chịu trong lòng, lái xe càng lúc càng nhanh.

Trong lòng có cảm giác kỳ quái cũng không chỉ có một người Kiều Thu Mộng, đến cả Tề Đẳng Nhàn cũng không khỏi càng có cảm xúc với bài thơ kia của Nạp Lan Tính Đức.

Nhân sinh nếu còn như lúc ban đầu gặp.

*Nguyên văn:

人生若只如初見,

何事秋風悲畫扇。

等閒變卻故人心,

卻道故人心易變。

Tạm dịch:

Nhân sinh nếu như lúc mới gặp

Thì đâu có gì phải phiền muộn.

Thay đổi là điều thường thấy ở con người, Sao lại trách lòng người dễ đổi?

-Nguồn: Internet-*

Đm làm gì có nơi nào dễ dàng như vậy chứ... Đcmn mới gặp!

Hắn chở Lý Vân Uyển dọc theo đường trở về, hai người thậm chí còn không hề nói chuyện, cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra, bầu không khí cứ như vậy đột nhiên lúng túng.

Lý Vân Uyển cảm thấy mình có lẽ hẳn là nên thẳng thắn với Tề Đẳng Nhàn một chút, dù sao, hắn chia tay Kiều Thu Mộng, với việc cô có nhiều tin tức nhưng lại giấu mà không nói, cũng có quan hệ rất lớn......
Chương 255 Muốn cái gì

Sau khi trở lại biệt thự "Vân Đỉnh Thiên Cung", Lý Vân Uyển ngồi xuống nghiêm túc nói chuyện này với Tề Đẳng Nhàn.

"Thật ra chuyện này cũng trách tôi, nếu lúc ấy tôi nói hết cho cô ấy những gì tôi nhìn thấy, thái độ của cô ấy đối với cậu chắc hẳn sẽ không như vậy."

"Hiện tại nhìn thấy cô ấy khổ sở và xấu hổ như vậy, trong lòng tôi cũng rất băn khoăn..."

"Luôn cảm thấy mình giống như một người vô đạo đức vậy."

Lý Vân Uyển thở dài, giọng điệu cũng có chút thấp xuống.

Cô ta cũng biết rõ, chuyện này nhất định phải nói rõ ràng, nếu không, mấy chuyện xấu hổ như vậy, sẽ thường xuyên phát sinh, dần dà sẽ sinh ra rất nhiều ảnh hưởng.

Lý Vân Uyển mặc dù nắm chặt được nhược điểm trong lời nói của Kiều Thu Mộng, nhưng mà, với tư cách là bạn tốt của Kiều Thu Mộng, cô không giúp Kiều Thu Mộng bảo vệ cuộc hôn nhân này, ngược lại còn đào góc tường, điều này khiến cô cảm thấy là vô cùng thiếu đạo đức.

"Tôi không nói ra, thậm chí còn giấu diếm không ít, hơn nữa còn lừa gạt cậu ấy trong chuyện cứu cô ấy khỏi tay của Vu Khai Hà." Lý Vân Uyển nói.

"Đó là chuyện lúc trước rồi, khi đó cô cũng khinh thường tôi." Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Lý Vân Uyển lắc đầu, nói: "Tóm lại cũng là ngòi nổ..."

Tề Đẳng Nhàn không nói gì nữa.

Lý Vân Uyển rất để ý đến người bạn Kiều Thu Mộng này, nhưng mà, hiện tại hai người lại có chút xa cách, điều này làm cho trong lòng cô ta cũng rất khó chịu.

Mặc dù, cô biết tình huống như vậy tất nhiên sẽ phát sinh, nhưng khi thực sự đối mặt, tâm trạng đó, lại là một chuyện khác.

Quan hệ trở nên như vậy, cũng là điều Tề Đẳng Nhàn không muốn nhìn thấy, nhưng mà sau tất cả chuyện đó, thì có thể trách ai đây?

Lý Vân Uyển thấy mình nói rất nhiều lời nhưng Tề Đẳng Nhàn cũng không trả lời, không khỏi cảm thấy có chút khó chịu, đứng dậy đi về phía cửa, nói: "Tôi về nhà trước, anh ngẫm lại đi rồi trả lời tôi..."

Tay vừa đặt lên tay nắm cửa, thân thể của cô đã bị Tề Đẳng Nhàn kéo trở về.

"Nghĩ cái gì vậy? Nếu thật sự giống như lời cô nói, là cô hại tôi ly hôn, bậy giờ lại định vỗ mông rời đi, để cho tôi hai bàn tay trắng?” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được cười nói.

Những chuyện này, hắn không hề trách Lý Vân Uyển.

Suy cho cùng, vẫn là do thành kiến và sự không tin tưởng của Kiều Thu Mộng với hắn.

Đương nhiên, cũng là bởi vì tính tình dở hơi của hắn, hắn đương nhiên sẽ không nghĩ nên làm thế nào để chứng minh mình trâu bò cỡ nào trước mặt Kiều Thu Mộng.

Hắn là một người lười biếng, sẽ không bởi vì người khác thích hắn là người như thế nào, hắn liền cố gắng biến thành người như thế đó.

Cứ làm theo ý mình, từ trước đến giờ đều là phong cách làm việc của nhị đương gia U Đô.

Lý Vân Uyển ủy khuất nói: "Vậy sao anh vẫn không nói lời nào, tôi tưởng trong lòng anh đang trách tôi!”

Tề Đẳng Nhàn nhìn ngự tỷ mặc lễ phục dạ hội, xinh đẹp động lòng người, không khỏi cười ha ha, nói: "Không phải người EQ thấp sao? Ở thời điểm này thì im lặng thắng lên tiếng, ngôn ngữ cơ thể tốt hơn tất cả các loại ngôn ngữ, là cô dạy đó, idol à!”

Lý Vân Uyển bị những lời này của hắn làm cho dở khóc dở cười, nhịn không được đưa tay hung hăng đấm hắn hai cái.

Bàn tay của Tề Đẳng Nhàn ôm càng chặt hơn, chỉ cảm thấy eo Lý Vân Uyển mềm mại như không có xương.

"Em mặc cái này thật xinh đẹp, thật gợi cảm." Tề Đẳng Nhàn nhịn không được khen ngợi.

"Nghèo từ ngữ như vậy sao? Đẹp đến mức nào, anh phải nêu chi tiết ra! "Lý Vân Uyển tức giận nói, cô muốn nghe hai câu tình cảm dễ nghe.

Tề Chờ Nhàn hơi khom lưng ôm cả người cô ta lên, đi vào trong phòng, đỏ mặt nói: "Xinh đẹp đến mức tối nay tôi không muốn cởi nó ra khỏi người của cô.”

Lý Vân Uyển ngượng ngùng nói: "Vậy anh phải giữ lời hứa đó!”

Tề Đẳng Nhàn đương nhiên sẽ không giữ lời hứa, lần đầu tiên thật đúng là không cởi, thậm chí giày cao gót kia vẫn còn kiên cường treo ở trên chân ngọc tinh xảo lảo đảo lảo đảo không chịu rơi xuống.

Phía sau đó, vẫn cởi bộ lễ phục xinh đẹp khiến hắn khen không dứt miệng, bởi vì, Lý Vân Uyển cái gì cũng không mặc hình như càng đẹp hơn!

Ngày hôm sau Tề Đẳng Nhàn vẫn khiến Dương Quan Quan phải gọi điện thoại đánh thức, không thể nghi ngờ, hôm nay hắn và Lý Vân Uyển thuộc loại trạng thái vắng mặt.

"Ai da, thật là đáng ghét..." Dương Quan Quan vừa định nói chuyện, liền nghe được thanh âm kiều mị mà mềm mại của Lý Vân Uyển từ trong ống nghe truyền đến, giống như một hồ ly tinh hút tủy xương của người ta.

“Là Dương Quan Quan, hôm nay tôi muốn đi mua xe cùng cô ấy!” Tề Đẳng Nhàn vội vàng nhấc cánh tay quấn lấy mình ra.

Dương Quan Quan nghe được mặt đỏ tai hồng muốn cúp điện thoại, trong lòng nhịn không được nghĩ: "Giọng điệu của Vân Uyển sao lại biến thành như vậy, sau khi có bạn trai thì phụ nữ đều sẽ như vậy sao..."

"À, mình đang suy nghĩ cái gì thế này..."

"Mình vẫn nên nhanh chóng cúp điện thoại đi, miễn cho nghe được càng nhiều thứ không nên nghe!”

Tề Đẳng Nhàn nói: "Thư ký Dương à, cô lái xe tới đón tôi đi, chúng ta trực tiếp đến thành phố xe hơi.”

Dương Quan Quan đồng ý: "Được!”

Sau khi nói xong lời này, cô vội vàng cúp điện thoại.

Lý Vân Uyển bị Dương Quan Quan tưởng tượng thành hồ ly tinh trực tiếp quấn lấy Tề Đẳng Nhàn, làm nũng nói: "Không được đi, tiếp tục ngủ với tôi đi!”

“Không hổ là nữ nhân có thể ảnh hưởng đến việc hắn rút đao, hắn thiếu chút nữa đã đồng ý!” Tề Đẳng Nhàn vẫn gian nan bò ra khỏi ôn nhu hương, không vì nguyên nhân nào khác, chỉ là bởi vì thắt lưng có chút mỏi.

Nếu như thắt lưng không mỏi, yêu cầu này của Lý Vân Uyển, hắn chắc chắn sẽ trăm phần trăm giơ hai tay tán thành!

Lý Vân Uyển bất mãn bĩu môi, cuộn chăn lại, xoay người đi tiếp tục ngủ, cô không đau thắt lưng, chỉ là có chút mềm chân.

Tề Đẳng Nhàn xử lý thỏa đáng xong, tùy tiện thay quần áo bình thường, tiếng cói xe của Dương Quan Quan vang lên ở ngoài cửa.

Lúc Dương Quan Quan nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, sắc mặt vẫn có chút đỏ, Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy không hiểu tại sao, cô gái này, chẳng lẽ là bôi má hồng quá nhiều?

"Tề tổng, anh cũng không thể trốn việc nằm lười, hôm nay mọi người trong công ty đều đang thảo luận về anh, rất nhiều giám đốc điều hành muốn tìm anh nói chuyện..." Dương Quan Quan nói.

"Không phải là đầu tư một trăm triệu USD sao? Nhìn bọn họ kích động như vậy, thật sự là một đám người ở nông thôn chưa từng va chạm với xã hội!” Tề Đẳng Nhàn khinh thường nói.

Người khác trước kia thích dùng người nhà quê để mắng hắn, hiện tại hắn lại thích dùng lời này để mắng người khác, thật đúng là rất hăng hái.

Dương Quan Quan không khỏi cạn lời, loại chuyện này, ai có thể không kích động chư? Tối qua cô ấy chỉ ngủ ba tiếng, cảm xúc quá là phấn khích.

“Vân Uyển không đi cùng sao?” Dương Quan Quan hỏi.

"Cô ấy muốn ngủ nướng, đừng để ý tới cô ấy." Tề Đẳng Nhàn nói.

Dương Quan quan tâm nhịn không được nghĩ: "Đây là giày vò đến cỡ nào cơ chứ, hiện tại còn chưa rời giường được..."

"A a a... Mình đang nghĩ lung tung về cái gì vậy? Có cái gì đáng để suy nghĩ đâu!”

Cút ra khỏi đầu cô đi!

Trong đầu cô không khỏi hiện ra cảnh ngày đó cùng Tề Đẳng Nhàn tiệm bán báo tránh mưa, sau đó nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn dùng thương đẩy lên, nhất thời lại mặt đỏ tai hồng.

Dọc theo đường đi lái xe đều không yên lòng, suýt nữa gây ra tai nạn, sau khi bị Tề Đẳng Nhàn hung hăng mắng hai câu, cô mới sợ hãi, thu liễm tâm trạng mà nghiêm túc lái xe.

Thật vất vả mới đến được thành phố xe hơi, Dương Quan Quan còn suýt nữa nhéo chân.

"Nhìn đường một chút, trong đầu mỗi ngày đều không biết nghĩ đến chuyện linh tinh gì!" Tề Đẳng Nhàn tức giận trừng mắt nhìn cô một cái.

Dương Quan Quan quả nhiên sợ hãi rụt cổ, nhưng mà nhân lúc Tề Đẳng Nhàn xoay người, lập tức làm mặt quỷ, nhỏ giọng chửi bới nói: "Đồ háo sắc!”

“Xe Jetta nát này là của ai, tránh ra cho lão tử!”

Đang chuẩn bị tiến vào thành phố ô tô, thì nghe thấy một tiếng mắng giận dữ.

Sau đó, một người đàn ông mặc âu phục giày da, một cước đạp vào chiếc Jetta màu bạc của Dương Quan Quan đậu ở chỗ đậu xe!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tuyệt Thế Thần Y!
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom