• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Tuyệt Thế Cường Long (3 Viewers)

  • Chương 91-95

Chương 91 Xóc nảy

Sinh nhật của Hoàng Tình Ca được tổ chức trên một tàu biển du lịch cách đây mấy trăm kilomet hải ngoại, cách một giờ sẽ có trực thăng đáp xuống đón khách lên thì mới tới đó được.

Đừng nghi ngờ gì cả, đây chỉ là cách sinh hoạt của người có tiền mà thôi.

Ba người lên trực thăng một lúc rồi lát sau cũng có mấy nhà phú quý tới đón trực thăng.

Số ghế bên trong lập tức có vẻ chen chúc hẳn, ba người Lý Vân Uyển, Kiều Thu Mộng và Tề Đẳng Nhàn chỉ có thể ngồi dồn vào một chỗ.

“Anh sang đối diện ngồi đi.” Kiều Thu Mộng nhấp nhấp môi, mở miệng nói.

Tề Đẳng Nhàn không sao cả, nhưng lại bị Lý Vân Uyển kéo tới ngồi ở bên cạnh cô ta, không cần phải dựa gần vào Kiều Thu Mộng.

“Chúng ta ba người quen biết trước ngồi gần nhau cũng tốt, tuy rằng ngài Tề không mặc lễ phục một thân quần áo này cũng không hề lôi thôi mà.” Lý Vân Uyển thoải mái hào phóng nói.

Kiều Thu Mộng kinh ngạc liếc mắt nhìn Lý Vân Uyển một cái, lúc trước khuê mật của mình còn khịt mũi coi thường khinh thường, hiện giờ sao thái độ lại thay đổi lớn như vậy? Chính mình không muốn ngồi ở bên cạnh hắn, cô ta ngược lại rất vui lòng, còn mở miệng nói chuyện giúp là sao?

Lúc này Tề Đẳng Nhàn mới hiểu được là Kiều Thu Mộng cảm thấy mình ăn mặc không được tử tế nên không muốn ngồi chung một chỗ với hắn.

Nhưng đối với những việc này hắn cũng không quá để ý, chỉ cười nhạt cho qua.

Mà mấy người vừa lên trực thăng sau khi thấy Tề Đẳng Nhàn một thân trang mục giản dị thì đều rất kinh ngạc, có một số là khinh thường, còn lại là nghi hoặc.

Đây chính là lần đầu tiên thị trưởng Hoàng tổ chức yến hội quy mô lớn cho thiên kim nhà mình mà người này lại chỉ mặc một bộ trang phục giản dị như vậy? Có chuyện gì vậy chứ?

Kiều Thu Mộng chú ý tới ánh mắt của những người đó thì cảm thấy hết sức xấu hổ, cũng may Tề Đẳng Nhàn không dán mấy cái nhãn linh như “Kiều Thu Mộng là vợ của tôi” lên trán.

Lý Vân Uyển ngược lại rất tự nhiên hào phóng, tháo tai nghe chống ồn xuống vừa nói vừa cười với Tề Đẳng Nhàn.

“Ngài Tề, lần sau anh muốn tham gia mấy loại trường hợp như này mà không có quần áo thích hợp thì có thể gọi điện cho tôi, tôi để người ta tới lấy số đo may cho anh hoặc mua đồ có sẵn đều được.” Lý Vân Uyển cười cười.

“Không cần, tôi cũng không phải rất thích mặc chính trang.” Tề Đẳng Nhàn nói, đối với mấy thứ như này đều không để ý chút nào.

Đột nhiên có gió to thổi tới khiến trực thăng xóc nảy một chút.

Lý Vân Uyển bị xóc nảy tới mức hung hăng lăn vào trong ngực Tề Đẳng Nhàn, tay trái theo bản năng nắm chặt lại, không ngờ đó chính là bụng dưới của Tề Đẳng Nhàn, thân hình thướt tha đó cũng trực tiếp đâm sầm vào lòng hắn.

“A….Mẹ kiếp!” Tề Đẳng Nhàn không nhịn được phát ra một tiếng gầm nhẹ, cũng may là tiếng chuyển động của cánh quạt rất lớn, mà mọi người đều đeo tai nghe chống ồn nên không ai nghe thấy.

Lý Vân Uyển vội vàng rụt tay mình về, xấu hổ đầy mặt.

Kiều Thu Mộng vội vàng tháo tai nghe xuống, lớn tiếng hỏi: “Vân Uyển, cậu không sao chứ?”

“Không sao không sao….” Lý Vân Uyển vội vàng nói.

Kiều Thu Mộng chú ý tới sắc mặt không thích hợp của Tề Đẳng Nhàn thì cũng muốn hỏi thăm một chút, nhưng nghĩ nghĩ một lúc rồi lại thôi.

Thấy trên mặt Tề Đẳng Nhàn có chút thống khổ, Lý Vân Uyển vội hỏi: “Anh không sao chứ? Có phải khiến anh bị thương rồi không? Muốn tôi xoa xoa giúp anh không?”

“Xoa em gái cô!” Tề Đẳng Nhàn tức giận trả về một câu, Kim Chung Tráo và Thiết Bố Sam của hắn còn chưa luyện tới trình độ này, hơn nữa lúc đó còn là tập kích đột ngột nên hắn không hề có cơ hội chuẩn bị.

Hít một hơi mấy ngụm khí lạnh mới có thể khiến đau đớn của bản thân giảm bớt một chút.

Lý Vân Uyển cũng có chút áy náy, nửa người mềm như bông dán ở trên cánh tay của Tề Đẳng Nhàn xin lỗi: “Sorry ngài Tề, tôi cũng không phải cố ý! Nếu anh không hài lòng thì có thể đánh tôi vài cái mà.”

Thanh âm của cô ta rất dễ nghe, mang theo từ tính nhè nhẹ cho người ta một loại cảm giác mềm mềm mại mại.

Cảm nhận được ôn hương nhuyễn ngọc dán trên cánh tay mình, còn có lời nói nhỏ nhẹ ở bên tai, Tề Đẳng Nhàn cảm giác cũng không còn đau như vậy nữa.

“Giọng nói này thật là….Không đúng không đúng, ngực này cũng thật mềm….Ơ? Mình lại nghĩ cái gì vậy chứ?” Hắn lắc đầu một chút, hơi xê dịch về hướng cửa khoang, lúc này mới thoát khỏi trạng thái đầu óc tâm viên ý mã.

Nhưng toàn bộ chỗ ngồi trong cabin cũng chỉ lớn như vậy, hắn xê dịch như vậy cũng không đáng là bao.

Vài lần gặp phải gió biển thổi tới xóc nảy như vậy, va va đập đập cũng không tránh khỏi, sau vài lần va chạm như vậy, sắc mặt của Lý Vân Uyển hơi đỏ bừng lên.

“Tố chất của phi công này cũng quá kém rồi!” Sau khi ngực lại một lần nữa đụng phải cánh tay của Tề Đẳng Nhàn, trong lòng Lý Vân Uyển không nhịn được phun tào một câu.

Tuy rằng Kiều Thu Mộng dọc theo đường đi không nói gì nhưng cũng luôn chú ý tới việc Lý Vân Uyển luôn tìm Tề Đẳng Nhàn nói chuyện phiếm, cái này khiến cô ta rất khó hiểu, sao Lý Vân Uyển và Tề Đẳng Nhàn lại quen thân nhau như vậy?

“Vân Uyển, sao cậu cứ nói chuyện với hắn suốt thế?” Kiều Thu Mộng hỏi.

“Tớ cảm thấy ngài Tề rất không tồi mà, sao nào, cậu ghen hả?” Lý Vân Uyển cười nhạt trả lời.

Cánh quạt chuyển động che giấu âm thanh nói nhỏ khe khẽ giữa hai người, người ngoài không thể nào nghe rõ được.

Nhưng thính lực của Tề Đẳng Nhàn lại không như bình thường, có thể nghe thấy rõ ràng rành mạch.

Kiều Thu Mộng khinh thường bĩu môi nói: “Hắn không xứng đâu! Cậu cho rằng chỉ một quyển hôn thú là đã có thể buộc chặt nửa đời còn lại của mình sao?”

Lý Vân Uyển lập tức nói: “Có một số người là ngọc thô chưa được mài giũa, cậu phải quan sát tinh tế thật kỹ thì mới có thể phát hiện ra kinh hỉ, mình cảm thấy cậu nên nhìn kỹ lại hắn một chút đi.”

“Thôi bỏ đi.” Kiều Thu Mộng lắc lắc đầu: “Dưa hái xanh không ngọt, chưa kể đấy vốn chỉ là ý của ba mình, mình không hề có hứng thú với hắn, mà hắn cũng không xứng với mình.”

Lý Vân Uyển ha hả cười, sau đó nửa thật nửa giả đáp: “Nếu cậu đã không cần hắn, vậy mình có thể vui lòng nhận được không? Đến lúc đó cậu đừng có trách mình hoành đao đoạt ái là được!”

“Gớm, lòng dạ cậu sao có thể thấp hơn mình được, nếu cậu đã nhìn trúng hắn thì dứt khoát tặng cậu luôn đó!” Kiều Thu Mộng cười lạnh nói, chỉ cho rằng đây là lời nói đùa của Lý Vân Uyển với mình.

“Vậy thì còn gì bằng, dù sao mình cũng không có bạn trai.” Lý Vân Uyển cười hì hì nói.

Kiều Thu Mộng trợn mắt liếc cô ta một cái, nói: “Ba cậu giới thiệu cho cậu có người nào mà không ưu tú tuấn kiệt, cậu còn thiếu điều đi tìm Versailles ở chỗ mình sao!”

Lời của hai người Tề Đẳng Nhàn đều nghe được rành mạch, rõ ràng đã sớm đoán trước được ở trong lòng rồi nhưng khi nghe thấy chính miệng Kiều Thu Mộng thừa nhận thì ít nhiều gì cũng vẫn có chút khiến người cảm thấy khó chịu.

Rất nhanh, một con thuyền lớn chở khách xa hoa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

“Hoàng gia đúng là có tiền thật đấy!” Lý Vân Uyển không nhịn được cảm khái một câu.

“Đó là điều tất nhiên rồi, anh cả của thị trưởng Hoàng chính là thương nhân trứ danh, chiếm thứ năm trên bảng xếp hạng Forbes đấy.” Kiều Thu Mộng nói.

Chờ trực thăng hạ xuống ở trên sân thượng xong, Tề Đẳng Nhàn gần cửa khoang nhất nên đương nhiên cũng là người đi xuống đầu tiên.

Sau đó hắn vươn tay, đỡ được tay nhỏ của Lý Vân Uyển rồi thì đỡ cô ta xuống dưới.

“Cám ơn ngài Tề!” Lý Vân Uyển mịt mờ vươn tay, lúc rơi xuống đất thì mang theo mười phần ý vị đùa giỡn tiện tay vỗ vỗ mông Tề Đẳng Nhàn một chút.

Kiều Thu Mộng thấy rõ bộ dạng Tề Đẳng Nhàn đưa tay đỡ Lý Vân Uyển xuống khỏi trực thăng thì hung hăng nhướng lông mày, sau đó giận dỗi hừ lạnh một tiếng, lẩm bẩm: “Mình sẽ không ghen đâu, với loại người như vậy thì có gì hay mà phải ăn giấm chứ?”

“Còn nữa, Vân Uyển sẽ nhìn trúng anh ta sao?”

“Tâm tư của cậu ấy cũng không hề thấp hơn mình chút nào!”

Đối mặt với đôi tay của Tề Đẳng Nhàn duỗi tới, Kiều Thu Mộng trực tiếp làm như không thấy mà đỡ cửa khoang tự mình nhảy xuống.

Tề Đẳng Nhàn cũng không xấu hổ, tuỳ tiện rút tay về.

Một màn này khiến những người ngồi cùng trực thăng bật cười thành tiếng.

“Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao? Một thân trang phục như vậy còn muốn biểu hiện phong độ thân sĩ? Muốn thân sĩ thì cũng phải có tiền trước mới được, nếu không nhiều lắm cũng chỉ là một thư sinh nghèo.” Một vị phu nhân che miệng nhẹ nhàng cười.

Kiều Thu Mộng nghĩ thầm: “Hắn không ăn nổi đâu!”
Chương 92 Bài cục

Người tới tham gia tiệc tối sinh nhật của Hoàng Tình Ca hôm nay phần lớn đều là nhân vật có uy tín danh dự ở Trung Hải và phụ cận.

Kiều Thu Mộng vừa xuống trực thăng đã thấy mấy người bạn cũ, lập tức bị bọn họ kéo qua cùng vui sướng ăn uống nói chuyện.

Lý Vân Uyển lại đi theo Tề Đẳng Nhàn ăn này uống nọ, khác hoàn toàn với phong cách ngày thường của cô nàng.

Trước kia nếu có trường hợp như ngày hôm nay thì cô ta sẽ chủ động tìm người giao tiếp, mở rộng mối quan hệ của mình, nhưng hiện tại không giống trước nữa mà chỉ đi theo Tề Đẳng Nhàn ăn ăn uống uống.

Cô ta đi theo Tề Đẳng Nhàn mặc một thân trang phục giản dị đi khắp nơi trên tàu chở khách ăn ăn uống uống thì tất nhiên sẽ bị không ít người chỉ trỏ, nhưng này đó cô ta đều không để ý chút nào.

“ngài Tề, anh tự mình cẩm y dạ hành hình như không được tốt cho lắm thì phải. Không bằng anh tìm một cơ hội dẫn Mộng Mộng về sơn trang Vân Đỉnh thử xem?” Lý Vân Uyển hỏi.

“Biệt thự đó lại không phải do tôi tự mình mua, người khác cho mà thôi, có gì hay mà dẫn người về.” Tề Đẳng Nhàn nói, hắn vốn dĩ không có hề có ý định này.

Lý Vân Uyển cười cười, trên thực tế thì chỉ cần Tề Đẳng Nhàn lộ ra thân phận là chủ nhân của ‘Vân Đỉnh Thiên Cung’ là toàn bộ thành phố Trung Hải, thậm chí là bao gồm cả tỉnh đông hải cũng sẽ không còn ai dám khinh thường hắn!

Người có thể ở trong ‘Vân Đỉnh Thiên Cung’ thì sẽ có nội tình và bối cảnh như nào chứ?

Dù sao thì đó cũng là căn biệt thự mà Ngọc Tiểu Long muốn dựa vào quan hệ để mua cũng không thể mua được!

“Ha ha, Tề đại sư, cuối cùng cậu cũng tới rồi, tôi còn tưởng rằng hôm nay cậu sẽ cho tôi leo cây chứ!” Sau khi Hoàng Kỳ Bân nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì lập tức đi lên chào hỏi.

“Lão Hoàng, thủ pháp của kỹ sư Triều Tiên và nước Kiệt Bành kia như thế nào?” Tề Đẳng Nhàn vừa mở miệng là hỏi một câu như vậy.

Tươi cười trên mặt Hoàng Kỳ Bân có chút cứng đờ, chung quanh có nhiều người như vậy, sao lại lấy chuyện này ra làm tiền đề câu chuyện chứ? Cứ phải nhớ mãi không quên như vậy sao?

Tề Đẳng Nhàn nói: “Anh đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ muốn biết rằng bọn họ có năng lực để dừng chân ở Hoa quốc hay không thôi, không có ý gì khác.”

Hoàng Kỳ Bân vội vàng chuyển sang đề tài khác.

Lý Vân Uyển ở một bên đen mặt, cảm thấy đàn ông không phải là thứ gì tốt.

“Đi, tôi dẫn cậu tới sòng bạc chơi hai vòng, thắng thua đều tính cho tôi.” Hoàng Kỳ Bân không muốn Tề Đẳng Nhàn tiếp tục nhắc tới chuyện này nữa, lôi kéo hắn đi vào đại sảnh bên trong tàu chở khách.

Lý Vân Uyển đắn đo một chút rồi cũng không đi theo nữa, có đôi khi một khoảng cách thích hợp như gần như xa mới là ái muội hoàn mỹ nhất.

Quy mô sòng bạc thiết kế ở trên tàu chở khách rất không tệ, người chia bài và bảo an bên trong đều là chuyên gia được thuê từ sòng bạc thành phố Kinh Đảo tới, dựa vào thế lực của Hoàng gia thì đây không phải việc gì khó.

Tề Đẳng Nhàn ở giữa bữa tiệc nhìn thấy Hướng Đông Tinh mặc một thân váy lễ phục màu trắng, trước ngực khoét chữ V xuống sâu, vạt váy xẻ tà tới ngang đùi, cực kỳ gợi cảm.

Trên tai cô ta đeo khuyên tai kim cương, trên cổ đeo một chuỗi vòng cổ trân châu, trên cổ tay đeo ba cái vòng tay, phô bày một thân khí chất lên đến đỉnh cao.

Loại lãnh diễm như vậy khiến vô số đàn ông nhìn vào đều sẽ chùn bước.

Giờ khắc này cô ta đang ngồi ở một bên bàn, có vẻ như là đang đánh bài với người khác.

Trên bàn bài ngoại trừ cô ta còn có cả Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ.

“Hướng tổng, tới cô rồi, bài này cô vẫn không cần sao?” Từ Ngạo Tuyết trầm ngâm hỏi, con chip ở trước mặt cô ta đã chồng chất như núi.

Mà ở trước mặt Hướng Đông Tinh lại chỉ ít ỏi còn mấy con chip.

Hoàng Kỳ Bân nói: “Đó là ân oán giữa các xí nghiệp lớn với nhau, ý của ba tôi là không muốn xen vào.”

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, lập tức hướng bàn đó đi tới.

Một ngàn vạn chip của Hướng Đông Tinh đã thua hết sạch, hiện giờ chỉ còn hơn kém tám mươi vạn chip trong tay, nếu lại tiếp tục thua thì chỉ sợ sẽ không có đường lui nữa.

“Đông Tinh, chip của cô sắp bị thua hết rồi kìa. Tôi hy vọng cô có thể tuân thủ hứa hẹn trao đổi 10% cổ phần với tập đoàn Từ thị, nếu không thì sắc mặt của mọi người đều sẽ rất khó coi.” Vương Hổ trầm ngâm nói.

sắc mặt của Hướng Đông Tinh âm trầm, trực tiếp ném hai cây bài trên tay xuống, lạnh lùng nói: “Không chơi nữa!”

Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ bắt tay nhau chèn ép tập đoàn Hướng thị khiến cho Hướng Đông Tinh cảm thấy áp lực bội phần, đã thế gần đây một sản nghiệp dưới trướng của tập đoàn Hướng thị còn gặp phải trở ngại lớn.

Thừa dịp cơ hội lần này Từ Ngạo Tuyết đưa ra cách đánh cuộc bằng bài để giải quyết.

Ba người đều giữ một ngàn vạn con chip trong tay, nếu một trong hai người bọn họ thua hết chip trong tay thì sẽ bỏ qua cho sản nghiệp đó, còn nếu như Hướng Đông Tinh thua hết chip trước thì phải lấy 10% cổ phần của công ty ra trao đổi với Từ Ngạo Tuyết.

Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ ở trên bàn bài sau khi Hướng Đông Tinh bỏ lượt thì bắt đầu chia nhau chip trên bàn.

Hướng Đông Tinh đen mặt ném ra mười vạn chip, sau đó hít vào một hơi thật sâu, nói: “Tiếp tục đi!”

Người chia bài bắt đầu trộn bài, sau đó phát bài.

Bọn họ chơi trò ‘Black Jack’ đơn giản nhất, cũng chính là 21 điểm.

Xem tên đoán nghĩa, nếu ai có được lá bài ‘Black Jack’ lớn nhất thì có thể thắng, cầm chip về.

Đương nhiên, ở Châu Á bên này cũng thịnh hành trò ‘Ngũ Long’ tức là nếu cầm được năm cây mà chưa nổ thì đó là lá bài lớn nhất, nếu năm cây bài đó trùng hợp có thể gộp thành 21 điểm thì không còn gì tốt hơn.

Cái gọi là ‘Black Jack’ tức là một cây A phối hợp tuỳ ý với bất kỳ cây 10, J, Q, K, sau đó lớn thứ hai, còn lại là 21 điểm.

Tề Đẳng Nhàn chạy tới đằng sau Hướng Đông Tinh duỗi tay che lại cây át chủ bài trên bàn của Hướng Đông Tinh, tiện tay đẩy toàn bộ chip của cô ta ra ngoài rồi nói: “Thừa nhiều điểm như vậy, cứ mười vạn rồi lại mười vạn, biết đến năm cùng tháng tận nào mới có thể hồi vốn được?! All!”

Hướng Đông Tinh lắp bắp kinh hãi, quay đầu lại nói: “Anh….”

Từ Ngạo Tuyết thấy Tề Đẳng Nhàn xuất hiện thì sửng sốt một chút, mà Vương Hổ ngồi một bên thì sắc mặt lại cực kỳ khó coi.

“Tên nhãi này là ai vậy? Gan lớn như thế, vậy mà dám trộn lẫn bài cục của các đại lão!”

“Ba vị lão tổng này thoạt nhìn hiền lành vậy thôi nhưng thật ra sát khí đầy người, tên ngốc này cứ xông vào như vậy không sợ bị nghiền nát sao?”

“Người này bị ngốc rồi hả, lại dám ăn mặc keo kiệt như vậy tới tham gia tiệc tối! Lại còn xen vào việc của các đại lão, phỏng chừng là não bị chập mạch rồi.”

Mọi người thấy một màn này thì đều ngẩn người.

“Họ Tề kia, cậu xác định muốn nhúng tay vào chuyện này?” Vương Hổ đen mặt hỏi, ngữ khí cực kỳ lạnh lẽo.

“Tề Đẳng Nhàn anh làm gì vậy? Anh đừng có mà không biết tốt xấu….Nhẫn nại của tôi đối với anh cũng có mức độ nhất định!” Từ Ngạo Tuyết nói, tay vuốt ve vòng tay Patek Philippe trên cổ tay, hơi thở lãnh ngạo khiến người không rét mà run.

Lúc này Kiều Thu Mộng và Lý Vân Uyển cũng vừa hay bước chân vào sòng bài, thấy Tề Đẳng Nhàn đẩy hết chip của Hướng Đông Tinh ra ngoài thì sắc mặt đại biến.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đánh bài thôi mà, còn có thể làm gì? Chẳng có nhẽ là tới xem mấy người bắt nạt sếp nhà tôi sao?”

Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói: “Trận bài cục này đã nói tốt từ trước rồi, là việc giữ ba người chúng tôi, không có bất luận quan hệ khác với kẻ nào hết.”

“Tên nhãi này ngốc thật, cứ tuỳ tiện xông vào như vậy, cùng lúc đắc tội với Từ tổng và Vương tổng, ngày mai sợ là phải tan xương nát thịt!”

“Từ tổng là đại lão tới từ đế đô, Vương Hổ lại là thiếu gia của tập đoàn Hổ Môn, cả hai người đều không phải dạng dễ trêu chọc đâu….”

“Không thấy ngay cả phụ nữ cường ngạnh như Hướng tổng cũng phải thông qua phương thức đánh bài với bọn họ để giải quyết vấn đề sao? Tất nhiên là không muốn trực tiếp xé rách mặt cứng đối cứng rồi!”

“Cái tên ngốc này hiện tại biết khó mà lui còn tốt, các đại lão sẽ không để trong lòng, nhưng nếu không biết tốt xấu thì sẽ khó bảo toàn việc bị người chơi chết.”

Mọi người thấy một màn này đều nhao nhao lắc đầu.

Hoàng Kỳ Bân lại là cười khổ, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn sẽ xen vào chuyện như này….

Chuyện này Hoàng Văn Lãng đã sớm nói qua với anh ta rồi, thần tiên đánh nhau, có thể không tham dự thì tận lực tránh xa ra.

“Tề Đẳng Nhàn anh làm cái gì vậy! Mau chóng tránh ra đi, không cần phải quấy rầy ba vị lão tổng!” Kiều Thu Mộng bước lên phía trước kéo lấy cánh tay Tề Đẳng Nhàn, trầm giọng nói.

Lúc này cô ta cũng bất chấp tất cả, chỉ sợ Tề Đẳng Nhàn lại gây hoạ.
Chương 93 Tăng giá cược

Tề Đẳng Nhàn như cũ không hề dao động, vẫn đứng bên cạnh bàn bài.

Kiều Thu Mộng bị hắn làm cho tức giận tới mức nhịn không được, thấp giọng nổi giận nói: “Anh định làm gì? Có tự biết rằng bản thân anh được mấy cân mấy lạng hay không? Việc của những nhân vật như vậy là chỗ mà anh có thể chen vào sao?”

“Hai người bọn họ bắt tay nhau bắt nạt sếp của tôi, chẳng lẽ tôi cứ đứng nhìn thôi sao?” Tề Đẳng Nhàn lại nhàn nhạt nói.

Kiều Thu Mộng gần như sắp hôn mê, nói: “Anh cũng biết rằng bọn họ đang bắt nạt sếp nhà anh sao! Ngay cả sếp của anh mà cũng dám bắt nạt, vậy anh cảm thấy bản thân mình ở trước mặt họ thì tính là cái gì?”

Khoé miệng Tề Đẳng Nhàn hơi nhếch lên, nhàn nhạt nói: “Tôi còn cảm thấy tôi chính là cha của bọn họ đấy!”

“Đồ không biết sống chết!” Vương Hổ trực tiếp lạnh lùng mở miệng, hai mắt như đao mang theo sát ý phóng tới.

“Anh đây là tự tìm đường chết? Nếu anh còn tiếp tục nhảy nhót lung tung giống như vai hề thì đừng trách tôi không nể mặt mũi của Tiểu Long.” Từ Ngạo Tuyết cũng lạnh lùng nói.

Mọi người nghe thấy lời này của Tề Đẳng Nhàn đều gần như ngất đi.

“Con mẹ nó, tên nhãi này ngông cuồng quá rồi, lại dám nói như vậy! Tìm chết đúng không?”

“Tôi chưa từng thấy qua ai ngu ngốc như vậy, thế mà dám tự xưng là cha của hai vị đại lão, tôi thấy là đợi một chút nữa chắc chắn hắn sẽ bị ném xuống biển cho cá mập ăn rồi.

“Sao lại có loại người ngốc như vậy trà trộn vào trên thuyền được vậy? Sao thị trưởng Hoàng còn không nhanh chóng vứt hắn xuống biển để hắn tự mình bơi về đi?”

Lý Vân Uyển nghe thấy những lời này của mấy người xung quanh thì nhịn không được cười khổ lắc đầu, Tề Đẳng Nhàn này xấu tính thật.

Nếu bạn khách khí với hắn thì hắn có thể ngồi xuống nói chuyện thật tốt với bạn, nhưng nếu bạn cứ nhất quyết chính trực với hắn, vậy lời hắn nói ra có thể khiến người tức chết.

Hướng Đông Tinh nói: “Quy tắc cũng có thể sửa, chỉ cần có thể trả giá nổi!”

Cô ta hơi nắm chặt tay mình lại, sau đó nói: “Tôi để phó trưởng phòng Tề Đẳng Nhàn tới thay tôi đánh ván bài này, tôi nguyện lấy thêm 10% cổ phần ra làm tiền đặt cược!”

“Oanh!”

Mọi người ở hiện trường chỉ cảm thấy đầu óc như nổ tung rồi.

Lý Vân Uyển cũng trợn mắt há mồm, cô ta vẫn luôn biết rằng Tề Đẳng Nhàn rất lợi hại nhưng cũng không có cách nào tưởng tượng nổi cảnh Hướng Đông Tinh vì để hắn có thể quang minh chính đại gia nhập bàn bài mà trực tiếp hào khí lấy thêm 10% cổ phần tới làm tiền cọc?

Loại xí nghiệp chất lượng tốt như tập đoàn Hướng thị này, 10% cổ phần trị giá bao nhiêu đây? Một tỷ? Hai tỷ? Hay là ba tỷ đây?

Kiều Thu Mộng cũng ngây ngẩn cả người, một đại nhân vật như Hướng Đông Tinh chính mình còn xa lắm mới với tới được, vậy mà tình nguyện bỏ ra 10% cổ phần chỉ để Tề Đẳng Nhàn tham gia vào ván bài này?!

“Đầu Hướng tổng bị hỏng rồi hả, vậy mà dám để cho hắn tham gia vào ván bài này? Đây không phải là tặng không cổ phần cho người ta sao?”

“Đoán chừng là do Hướng tổng thua tới đỏ mắt rồi nên đầu óc mơ hồ….Vậy mà lại đi tin tưởng một tên nhãi không đáng tin như vậy.”

“Đúng vậy, tên nhãi này vừa nhìn là biết không có bản lĩnh gì, ngay cả bộ âu phục tử tế cũng không có thì biết đánh bài như nào hả?”

tè ngạo tuyết hơi nhướng lông mi lên, lạnh lùng hỏi: “Hướng Đông Tinh, cô xác định muốn làm vậy sao?”

Hướng Đông Tinh không để ý tới cô ta, quay đầu nói với Kiều Thu Mộng: “Kiều tổng, cảm phiền cho tôi mượn tiên sinh nhà cô một chút, giúp tôi đánh ván bài này.”

“A….Được được được….” Kiều Thu Mộng mơ màng đồng ý, buông lỏng tay Tề Đẳng Nhàn ra đi tới một bên xem.

Vương Hổ trầm giọng nói: “Nếu Hướng tổng đã mời chi viện bên ngoài rồi, vậy không phải tôi và Từ tổng cũng có thể mời chi viện sao?”

“Mời ai cũng không sao cả, nhanh chút là được.” Tề Đẳng Nhàn không kiên nhẫn dựa gần vào Hướng Đông Tinh ngồi xuống, chán tới chết mà nghịch ngợm đùa giỡn 2 con chip đảo qua đảo lại trong tay.

Thấy Tề Đẳng Nhàn ngồi ở một bên bàn hội tụ đủ ba vị đầu sỏ lớn, trong nhất thời Kiều Thu Mộng cảm thấy có chút không chân thật.

Lý Vân Uyển đi tới bên cạnh Kiều Thu Mộng, nói: “Mộng Mộng, ngài Tề là người của tập đoàn Hướng thị, người hắn giúp lại là sếp tổng nhà anh ta, cậu đừng nên quấy rầy thì hơn.”

Cảm xúc của Kiều Thu Mộng đột nhiên kích động hẳn lên, cắn răng nói: “Vân Uyển, cậu có nghe thấy không? Hướng tổng muốn bỏ ra 10% cổ phần chỉ để hắn nhập cuộc thôi đấy!”

“Không biết dựa vào cái gì mà Hướng tổng lại tin tưởng hắn như vậy!”

“Nhưng nếu hắn thua thì sao? Nếu thua phải làm sao bây giờ!”

“10% cổ phần kia sẽ thuộc về đối phương, nếu Hướng tổng muốn truy cứu thì hắn bồi thường nổi sao?”

“Bán cả Kiều gia đi cũng không đền nổi được đâu!”

Lý Vân Uyển ngẩn người, duỗi tay vỗ vỗ sau lưng Kiều Thu Mộng: “Cậu phải kiên nhẫn và tin tưởng hắn một chút, nếu không sẽ có một ngày cậu vì những lời nói ngôn hành cử chỉ của mình mà hối hận đấy.”

“Những lời này là mình nói nghiêm túc đấy, cậu đừng cảm thấy là mình chỉ đang nói cho có hay đùa giỡn cậu cái gì đâu.”

Tuy rằng Lý Vân Uyển có tâm tư ‘nhặt của hời’ nhưng vẫn nhịn không được nhắc nhở Kiều Thu Mộng hai câu, dù sao thì hai người cũng có quan hệ bạn bè tốt nhiều năm.

Nói rõ ràng một ít trước, chẳng sợ dù sau này mình có theo đuổi Tề Đẳng Nhàn thì Kiều Thu Mộng cũng không thể nói được gì.

Kiều Thu Mộng lại hừ lạnh nói: “Vân Uyển, mình không biết hắn rót mê hồn gì cho cậu….Nhưng hắn là dạng người như nào thì mình biết rất rõ!”

Lý Vân Uyển nghe vậy thì không nói thêm gì nữa.

“Ngay cả vợ hắn mà cũng không tin hắn, cảm thấy hắn không dùng được thì không biết Hướng tổng nghĩ như thế nào nữa?”

“Aiz, Hướng tổng đây là có bệnh vái tứ phương, khiến tôi cảm thấy là thà tin là tôi nói khoác còn hơn là tin vào tên nhãi như hắn!”

“Đúng vậy….Người quá không đáng tin rồi, ngay cả vợ hắn cũng không tin tưởng hắn thì có thể có bản lĩnh gì được?”

Kiều Thu Mộng nghe thấy mấy lời này thì chỉ trầm mặt xuống không nói gì.

Lý Vân Uyển cảm thấy nếu Kiều Thu Mộng thường xuyên ở trường hợp công chúng nói mấy lời như vậy thì ngày tháng cô ta và Tề Đẳng Nhàn đường ai nấy đi cũng không còn xa nữa.

Tuy rằng mỗi lần Tề Đẳng Nhàn đều một bộ dạng không để ý chút nào nhưng kiên nhẫn của một người chung quy lại cũng có mức độ.

Từ Ngạo Tuyết mở miệng nói: “Hướng tổng một lời đã định, nhất ngôn cửu đỉnh tứ mã nan truy. Đây là tiệc tối do thị trưởng Hoàng tổ chức, hẳn là ông ta cũng không muốn chúng ta chỉ vì hứa hẹn mà xé rách mặt nhau, nên cô đã chắc chắn chưa?”

“A….” Hướng Đông Tinh lại chỉ cao ngạo cười lạnh một tiếng mà không trả lời.

“Được rồi, nếu Hướng tổng đã quyết ý như vậy thì chúng tôi cũng sẽ không khách khí nữa!” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.

Nói xong lời này, cô ta quay đầu nói với Vương Hổ: “Mời tiên sinh Diệp Kế Hùng tới giúp chúng ta nhân tiện cũng gặp mặt với phó trưởng phòng Tề của tập đoàn Hướng thị một lần!”

Lời này vừa ra lập tức khiến hiện trường sôi trào.

“Diệp Kế Hùng? Trời ạ, quan hệ của Từ tổng cũng thật đáng sợ….Vậy mà mời được thần bài tiên sinh Diệp Kế Hùng của thành phố Kinh Đảo tới giúp!”

“Thần bài Diệp Kế Hùng? Truyền nhân của thế gia đánh cược đó sao, lúc ấy mới mười sáu tuổi đã ở Las Vegas thu hoạch được thanh danh thần bài Poker đó!”

“Đâu chỉ có thế? Tiên sinh Diệp Kế Hùng có thể nói là quét ngang tất cả bàn đánh cược trong lẫn ngoài nước, đại lão thua ở trong tay anh ta nhiều vô số kể.”

Hướng Đông Tinh nghe thấy cái tên này thì mí mắt giật liên hồi, nhịn không được quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn.

Nhưng lại chỉ thấy Tề Đẳng Nhàn vẫn vân đạm phong khinh như cũ, biếng nhác dựa vào trên ghế, trên mặt lẫn bộ dáng đều biểu hiện rõ vẻ không kiên nhẫn.

Trong lòng Kiều Thu Mộng và Lý Vân Uyển đều lộp bộp một chút, không nghĩ tới Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ lại mời được chi viện như vậy, vậy ván bài này còn tiếp tục đánh kiểu gì đây?!

Có một câu nói rất đúng, đừng bao giờ dùng sở thích của mình đi khiêu khích sự nghiệp của người khác!

Diệp Kế Hùng chính là thần bài đứng đầu Hoa quốc, Tề Đẳng Nhàn lấy cái gì để đấu với anh ta đây?
Chương 94 Cược sinh mạng

Diệp Kế Hùng tầm ba mươi tuổi, mặc một thân tây trang màu trắng, mang mắt kính gọng vàng, có vẻ hào hoa phong nhã như một thư sinh, không hề giống thần bài.

Anh ta vừa đi ra đã trực tiếp khiến hiện trường sôi trào!

“Trời ạ, là thần bài Diệp Kế Hùng thật kìa, anh ta chẳng những có kỹ năng chơi bài áp đảo quần hùng mà lớn lên cũng đẹp như vậy!”

“Thật muốn gả cho Diệp thần bài quá đi….Một tay bài kỹ xuất thần nhập hoá chưa tính, lớn lên còn anh tuấn như vậy, gả cho anh ta rồi thì chính là phu nhân nhà giàu không lo ăn mặc về sau.”

“Không hổ danh người có thể cầm được chức thần bài ở Las Vegas, quả nhiên là phong độ nhẹ nhàng khiến người khuynh mộ.”

Mọi người sau khi nhìn thấy Diệp Kế Hùng thì đều toát lên đủ loại thần sắc kính nể, còn có tiếng phụ nữ hét lớn như fans đuổi theo thần tượng.

Tề Đẳng Nhàn nhíu nhíu mày, người anh em này cũng phô trương thật!

Hướng Đông Tinh thấy Diệp Kế Hùng đi ra thì lông mày giật giật, có một loại cảm giác 20% cổ phần kia của mình như ném đá xuống sông.

Nếu thật sự để tập đoàn Từ thị nắm giữ nhiều cổ phần của tập đoàn Hướng thị như vậy thì việc tập đoàn Hướng thị thay tên đổi họ cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Diệp Kế Hùng hơi hơi mỉm cười gật đầu với mọi người, đi tới bên cạnh bàn bài nói: “Từ tiểu thư!”

Từ Ngạo Tuyết gật gật đầu, nói: “Diệp tiên sinh, vị này chính là phó trưởng phòng bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị, Tề Đẳng Nhàn tiên sinh.”

“Hắn thay Hướng tổng tiếp nhận trận bài cục này nên kế tiếp mời anh giúp chúng tôi gặp mặt vị Tề tiên sinh này một lần.”

“Cũng để chúng tôi thưởng thức thật tốt kỹ năng đánh cược của vị Tề tiên sinh này.”

Diệp Kế Hùng ngồi xuống vị trí Từ Ngạo Tuyết nhường ra, hai tay bắt vào nhau để trên mặt bàn.

“Ván bài này còn đánh nữa sao? Rõ ràng là Hướng tổng quá xúc động đi tin tưởng tên nhãi họ Tề kia, lại còn muốn nhường ra thêm 10% cổ phần!”

“Có thể so chiêu với Diệp thần bài đều là những người có bài kỹ đứng đầu, họ Tề kia có tài đức gì mà có thể ngồi cùng một bàn với Diệp thần bài so kỹ thuật?”

“So kỹ thuật? Ha hả….Đợi chốc lát thì cũng chỉ là nghiêng về một bên, điển hình của việc nghiền áp mà thôi, có cái gì đáng để xem đâu?”

“Nếu họ Tề kia có thể từ trong tay Diệp thần bài thắng được một con chip thì tôi sẽ chặt đầu xuống vứt vào bồn cầu xả nước trôi đi!”

Diệp Kế Hùng xuất hiện gần như là vì kết cục của ván bài này.

Hướng Đông Tinh hít sâu một hơi, nói với Tề Đẳng Nhàn: “Anh không cần phải có áp lực tâm lý.”

Tề Đẳng Nhàn cười cười: “Tôi thì có áp lực tâm lý gì được? Tôi cũng không quen biết gì anh ta! Hơn nữa nếu có thua đi nữa thì cũng chẳng phải là tiền của tôi.”

“Nghe đi nghe đi, mọi người nghe xem đây là tiếng người sao? Hướng tổng tin tưởng hắn như vậy mà hắn lại nói được lời không chịu trách nhiệm như vậy!”

“Nếu tôi là Hướng tổng thì sẽ tát hắn hai cái ngay lập tức để tên vương bát đản này thanh tỉnh một chút, thật sự cho rằng mình là nhân vật gì lợi hại lắm sao?”

Mọi người nghe thấy lời này của Tề Đẳng Nhàn thì tức giận mắng chửi một phen.

Diệp Kế Hùng ngồi ở đối diện đẩy đẩy mắt kính của mình, trên mặt là nụ cười lạnh, thanh danh của mình lớn như vậy mà đối phương lại nói là không quen biết mình? Thật là nực cười!

“Tôi sẽ khiến anh nhớ ba chữ diệp kiến hùng này thật kỹ, cũng sẽ khiến ba chữ này trở thành ác mộng suốt đời khó quên của anh!” diệp kiến hùng nghiêm túc mà hữu lực phản bác.

“Thần bài không hổ là thần bài, nói chuyện cũng nắm chắc như vậy!”

“Đó là tất nhiên, cũng không nhìn xem anh ta là ai? Đó chính là hậu duệ của vua cờ bạc ở thành phố Kinh Đảo, ở thời đại đó Diệp gia gần như lũng đoạn sòng bạc ở Kinh Đảo.”

“Họ Tề kia không coi ai ra gì, ngay cả thần bài cũng không để ở trong mắt sao? Ha hả, đợi chốc nữa thần bài sẽ dạy cho hắn biết thế nào là làm người.”

Hướng Đông Tinh cũng bị lời nói của Tề Đẳng Nhàn làm tức giận chết khiếp, sắc mặt cô ta trầm xuống nhưng vẫn không nói gì.

Kiều Thu Mộng lẩm bẩm nói: “”Xong rồi xong rồi! Thần bài một khi đã ra tay thì Tề Đẳng Nhàn còn cơ hội thắng sao?”

“Những cổ phần đó của Hướng tổng đều sẽ bị hắn đánh thua mất, liệu Hướng tổng sẽ bỏ qua cho hắn sao?”

“Liệu có khả năng liên luỵ tới tập đoàn Kiều thị của chúng ta hay không….”

“Vân Uyển, không bằng chúng ta tới khuyên hắn đi, đừng đánh cược với Diệp Kế Hùng nữa!”

Lý Vân Uyển lại cười khổ nói: “Tính tình của hắn xấu như vậy thì cậu nói kiểu gì được. Điều duy nhất chúng ta có thể làm bây giờ chính là cầu nguyện cho nữ thần may mắn đứng ở phía hắn mà thôi!”

Tuy rằng Lý Vân Uyển biết Tề Đẳng Nhàn có bản lĩnh nhưng cũng không cho rằng kỹ năng đánh cược của hắn có thể áp chế được vị Diệp Kế Hùng đã thành danh từ thời thiếu niên này.

Trận này có thể nói là không có cơ hội để thắng.

“Đông Tinh, nếu hiện tại cô nhận thua thì tôi có thể nể tình giao tình giữa chúng ta mà nương tay một chút.” Vương Hổ hơi mỉm cười nói.

“Nhận thua? Trong từ điển của tôi chưa bao giờ xuất hiện hai chữ này cả.” Hướng Đông Tinh nhàn nhạt đáp trả một câu.

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói: “Còn đánh nữa hay không đây, tôi đã chán lắm rồi mà mấy người cứ dông dài như vậy, có thấy phiền hay không hả?”

Diệp Kế Hùng bình tĩnh nói: “Trước mặt anh hiện giờ chỉ có tám mươi vạn, muốn tôi chơi với anh thế nào đây?”

“Anh không phải đối thủ của tôi, nên tôi muốn một ván phân thắng bại luôn.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Lời này vừa ra khiến Diệp Kế Hùng ngây ngẩn cả người.

Người ở xung quanh cũng ngây ngốc theo.

Mọi người đều dùng ánh mắt nhìn tên ngốc để nhìn Tề Đẳng Nhàn, này! Tỉnh lại đi! Đó là thần bài danh tiếng lẫy lừng Diệp Kế Hùng đấy, là truyền nhân của thế gia đánh cược Diệp gia đấy!

“Con chip của anh không đủ.” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.

‘Luôn có biện pháp khác.” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói: “Diệp tiên sinh đã tung hoành ở sòng bạc nhiều năm như vậy rồi, anh cảm thấy trong tình huống này thì nên làm sao bây giờ?”

“Rất đơn giản….Dùng mạng anh ra thế đại khái cũng đủ rồi.” Diệp Kế Hùng nói.

“Cái tên ngốc này vậy mà dám nói Diệp tiên sinh không phải đối thủ của hắn? Hắn cho rằng hắn là ai vậy chứ?”

“Sợ rằng là muốn ăn trộm gà cố ý hù dọa Diệp tiên sinh nên mới thốt ra những lời ngu xuẩn như vậy, nhưng Diệp tiên sinh là ai? Anh ta chưa từng gặp phải sóng to gió lớn chắc?”

“Sao nào, Diệp tiên sinh nói muốn dùng mạng anh ra cược, sao anh không nói gì? Sợ sao? Choáng váng rồi?”

Hướng Đông Tinh nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái thật sâu, nói: “Nếu anh đã tới thay tôi thì đặt cược này cũng do anh làm chủ luôn. Cái gì nên gánh thì tôi sẽ gánh.”

Ở trong mắt mọi người thì Hướng Đông Tinh đây là bất chấp tất cả, cô ta đã không còn đường lui nữa, chỉ có thể tin vào tên nhãi Tề Đẳng Nhàn một mồm chỉ biết nói khoác này mà thôi.

Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói: “Con chip của anh nhiều hơn tôi, vậy cứ theo ý anh đi. Được rồi, vậy một ván định thắng thua, chơi như thế nào?”

Kiều Thu Mộng gần như ngất đi, tên mãng phu Tề Đẳng Nhàn này vậy mà muốn dùng mạng mình tới chơi? Đây không phải là tự tìm đường chết sao?

Lý Vân Uyển cũng bị doạ theo, lấy mạng của mình tới đánh cược với Diệp Kế Hùng? Thật đúng là tự tìm đường chết!

“Nếu đã một lần định thắng thua thì chơi trò đơn giản một chút là được, tiếp tục chơi Black Jack đi.” Diệp Kế Hùng lạnh nhạt nói: “Chia bài, trộn bài!”

Người chia bài vỉ tỏ vẻ công bằng mà trực tiếp bóc luôn một bộ bài poker mới toanh.

“Bá bá bá….”

Bài poker nhảy lên ở đầu ngón tay, giao nhau rồi lại trộn lẫn xen kẽ vào nhau.

Tề Đẳng Nhàn và Diệp Kế Hùng đều nhìn tay chia bài, hai mắt không nhúc nhích nhưng đầu óc lại nhanh chóng vận động.

Mọi người lúc này đều ngừng thở, một đám gắt gao nhìn chằm chằm mặt bàn chờ đợi người chia bài phát bài.

“Anh trước hay tôi trước?” Diệp Kế Hùng cười cười hỏi.

“Tôi đánh cược sinh mạng, tôi trước.” Tề Đẳng Nhàn nói.

“Tôi có nhiều chip hơn, tôi cho rằng hẳn nên là tôi trước.” Diệp Kế Hùng ha hả cười.

Tề Đẳng Nhàn lại nâng tay nói: “À, vậy anh trước cũng được, dù sao anh chơi kiểu gì cũng thua mà thôi.”

Mọi người cười nhạo một tiếng, sau đó nhìn người chia bài bắt đầu chia át chủ bài cho Diệp Kế Hùng trước, Tề Đẳng Nhàn là người thứ hai cầm được át chủ bài.
Chương 95 Burst

Tề Đẳng Nhàn và Diệp Kế Hùng đều không bắt được át chủ bài tốt nhất, trong ‘Black Jack’, át chủ bài tốt nhất không thể nghi ngờ chính là cây A.

A, có thể là 1 điểm, cũng có thể là 11 điểm.

Nếu lần chia bài tiếp theo có thể bắt tới tay cây 10 hoặc cây K thì có thể trực tiếp biến thành ‘Black Jack’.

Vì có quan hệ một ván định thắng thua nên chỉ phát bài một lần, trực tiếp bỏ qua các lượt list, ass, double, seurance.

Lần tiếp theo Diệp Kế Hùng bắt được át chủ bài thì cười cười với người chia bài, nói: “Hit!”

Người chia bài gật gật, lại làm trò ở trước mặt mọi người đẩy cây bài ngoài cùng ở trước mặt Diệp Kế Hùng lên mặt bàn.

Diệp Kế Hùng mở ra, là một cây 5.

“Nếu tôi nhớ không nhầm thì cây bài tiếp theo vẫn như cũ, 5 điểm.” Thần sắc Diệp Kế Hùng lạnh nhạt, đầu óc lại nhanh chóng vận động giải toán.

Ngón tay anh ta gõ gõ xuống mặt bàn, mỉm cười nói: “Hit!”

Người chia bài không nói hai lời lại dịch thêm một cây bài tới đưa cho Diệp Kế Hùng.

“Đau lòng năm, đau ruột sáu, nếu người bình thường bắt được 5 điểm hay 6 điểm đều cực kỳ đau đầu, bởi vì bài này quá bé, không cẩn thận rất dễ dàng thua thảm.”

“Diệp thần bài có định liệu trước rồi, bắt được 5 điểm vẫn còn muốn bài, còn không chút do dự, hiển nhiên là nắm chắc thắng lợi.”

“Anh ta và họ Tề kia cạnh tranh trực tiếp, rõ ràng là nhớ rõ mấy cây bài tiếp theo là gì, họ Tề đã thua ngay từ chiêu ấy rồi.”

Nhóm quần chúng thấp giọng trao đổi, đều cảm thấy Diệp Kế Hùng thắng là điều không thể nghi ngờ.

Hướng Đông Tinh nghe thấy những lời này thì lòng bàn tay không nhịn được ra một tầng mồ hôi lạnh, có hơi khẩn trương một chút, dù sao thì cô ta mới là người phải trả giá nhiều nhất.

Tề Đẳng Nhàn dựa vào trên ghế, ngón tay cái xoa xoa át chủ bài của mình rồi nhẹ nhàng nhếch lên đánh ở trên mặt bàn, một bộ dạng hồn nhiên không coi Diệp Kế Hùng là cái gì cả.

Thời điểm át chủ bài được chia tới tay hai người thì không ai xem bài cả, hiển nhiên là vào lúc người chia bài trộn bài đã nhớ kỹ bài rồi.

Đây là trí nhớ kinh người gì vậy?

Nhưng nếu đã nhớ kỹ bài rồi thì vì sao Tề Đẳng Nhàn lại dễ dàng đẩy ra ngoài như vậy?

Nếu đoán không sai mà nói thì hai cây bài tiếp theo mới chính là át chủ bài lý tưởng nhất của hắn!

Diệp Kế Hùng đã lật cây bài thứ hai lên, như cũ vân là cây 5 điểm.

“10 điểm, không biết át chủ bài của Diệp thần bài là nhiều hay ít điểm?” Có người thấp giọng thắc mắc.

“Không biết, có khả năng là một cây 10 điểm tiếp hoặc một cây A, hoặc là anh ta vẫn muốn bài thì sao?” Một người khác nói.

Kiều Thu Mộng và Lý Vân Uyển cũng cực kỳ khẩn trương, hai mắt nhìn chằm chằm vào bài poker trên tay người chia bài, lẫn nhau đều không hẹn mà cùng chờ mong cây bài tiếp theo của diệp kiến hùng sẽ thua thảm.

Nhưng Diệp Kế Hùng lại cười ha hả với người chia bài: “Hit!”

Người chia bài bá một tiếng đẩy cây thứ ba tới.

Diệp Kế Hùng vừa lật lên, người ở hiện trường lập tức phát ra tiếng kinh hô, vậy mà lại là một cây 2 điểm!

Hiện tại tính cả át chủ bài trong tay Diệp Kế Hùng thì đã có 4 cây bài, nếu lại có được một cây bài mà không bị thua thảm thì sẽ hình thành bài cục ‘Black Jack’ ‘Ngũ Long’.

Đương nhiên loại ‘Ngũ Long’ này cũng chỉ thịnh hành ở Hoa quốc, ở nước ngoài mọi người đều chơi theo kiểu truyền thống, so điểm số.

“21 điểm.” Diệp Kế Hùng mặt vô biểu tình lật át chủ bài của mình lên, ngả bài.

Át chủ bài của anh ta vậy mà là một cây 9 điểm, hơn nữa trên mặt bàn có hai cây 5 điểm và một cây 2 điểm vừa tới tay, vừa lúc đạt thành 21 điểm!

Sau khi mọi người thấy rõ át chủ bài của diệp kiến hùng là một cây 9 điểm thì càng thêm nhiệt huyết sôi trào, một đám đều nhịn không được vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Nếu người khác mà có được át chủ bài lớn điểm như vậy, ở trong tình huống đó nhất định sẽ không tiếp tục muốn bài.

Nhưng Diệp Kế Hùng là thần bài, thần bài sở dĩ gọi là thần bài bởi vì anh ta đánh cược so với bất cứ ai cũng phải cao siêu hơn, ở dưới tình huống cực kỳ nguy hiểm bắt được bài sinh thấu ra 21 điểm!

“Đến cậu rồi, Tề tiên sinh.” Diệp Kế Hùng dựa vào trên ghế ngồi ha hả cười.

Át chủ bài của Tề Đẳng Nhàn đã bị anh ta đoán trước được từ lúc nãy rồi, là một cây 6 điểm, mà người chia bài phát bài sẽ không có khả năng có cây nào hợp với 6 điểm ra 21 điểm, anh ta nắm chắc thắng lợi rồi.

Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ nhìn thấy vậy thì trên mặt đều hiện lên tươi cười đắc ý.

Từ Ngạo Tuyết càng nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh nhanh chóng nhận thua đầu hàng đi, tôi có thể xem mặt mũi của Tiểu Long mà tha thứ cho anh một lần này.”

“Cái mạng chó này của anh tôi cũng không có hứng thú muốn. Nhưng tội chết có thể miễn, tội sống lại khó tha.”

“Anh chỉ cần nhảy từ trên tàu chở khách này xuống biển tự mình bơi về Trung Hải là được.”

Tề Đẳng Nhàn nghe thấy lời này thì trực tiếp cười nhạo nói: “Cô đúng là rất giống cô ta đấy, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, sao cách nói chuyện cũng đều tỏ vẻ hơn người như vậy?”

“Ngu xuẩn, Từ tổng đã cho cậu cơ hội rồi mà cậu còn không biết quý trọng như vậy? Diệp thần bài đã có được 21 điểm trong tay rồi, thằng là cái chắc!”

“Tôi cũng không tin vận khí của cậu tốt như vậy, trong tay có một cây A có thể trực tiếp tạo thành Black Jack!”

“Từ tổng đại nhân đại lượng nguyện ý cho cậu cơ hội cậu không quý trọng thật tốt không nói, lại còn dám châm chọc mỉa mai? Đợi lát nữa tôi sẽ tận mắt nhìn xem cậu chết như nào!”

Mọi người đều khinh thường, Diệp Kế Hùng đã có được 21 điểm trong tay nắm chắc thắng lợi rồi, Tề Đẳng Nhàn đánh kiểu gì cũng sẽ không thắng được.

Hoàng Kỳ Bân ở một bên xem thì lắc lắc đầu, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn nói quá rồi, có lẽ là y thuật của hắn có chỗ độc đáo đi nữa nhưng đánh bạc dù sao cũng không phải chung một lĩnh vực với y học mà!

“Hit!” Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói với người chia bài.

Người chia bài bá một tiếng phát bài tới, Tề Đẳng Nhàn lật lên, là một cây K nguy hiểm.

Diệp Kế Hùng cười lạnh nói: “Vận khí không tồi, vậy mà là cây K, nhưng cây át chủ bài của cậu cũng không phải cây A….Hai cây 5 đều ở trong tay của tôi, cậu có muốn bỏ lượt hay không?”

“Bỏ lượt? Không tồn tại.” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói: “Hit!”

Người chia bài phát ra cây thứ hai, là một cây 6 điểm.

“Burst!” Diệp Kế Hùng lạnh giọng nói.

Burst tức là ý bài nổ, át chủ bài của Tề Đẳng Nhàn là 6 điểm, hơn nữa có một cây K, một cây 6 điểm nữa, 22 điểm, đã nổ.

“Ha ha ha, như vậy mà đã nổ rồi? Thật đúng là phế vật, trình độ như vậy mà cũng dám đánh bài với thần bài?”

“Ngồi chờ tin tức phó trường phòng Tề đột tử, ngày mai mời mọi người tới ăn tiệc!”

“Đây là kết cục của việc cuồng vọng tự đại, mọi người nhìn cho kỹ!”

Mọi người đều liên tục trào phúng hắn, một đám đều vô cùng hài hước, Tề Đẳng Nhàn chính là lấy mạng mình ra cược, hiện giờ bài của hắn đã nổ rồi, vậy mạng của hắn cũng sẽ theo hắn mà toi.

Tâm của Kiều Thu Mộng và Lý Vân Uyển đều trầm xuống, sắc mặt trắng bệch lại.

“Ý trời rồi, đây đều là do hắn tự tìm, mình cũng không có biện pháp khác….” Lòng Kiều Thu Mộng uể oải, có chút khổ sở nhẹ nhàng lắc đầu.

“Không có khả năng….ngài Tề sao có thể nổ bài? Mình không tin!” Lý Vân Uyển lại là kinh ngạc.

Tề Đẳng Nhàn chỉ cười nhạt, nói: “Hit!”

Diệp Kế Hùng nghe thấy lời này thì hừ lạnh một tiếng, nói: “Cậu đã nổ bài rồi, còn ở đây kiêu ngạo cái gì?!”

“Anh nói tôi nổ là tôi nổ sao?” Tề Đẳng Nhàn hỏi, “Chia bài, hit!”

Người chia bài quả nhiên rất chuyên nghiệp, nghe thấy lời này của Tề Đẳng Nhàn thì không nói hai lời tiếp tục phát bài, là một cây 2 điểm.

“Không chịu thua?”

Diệp Kế Hùng đứng bật dậy, trong thanh âm có mang theo sát khí.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tuyệt Thế Thần Y!
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom