-
Chương 81-85
Chương 81 Tình thế xoay ngược lại
Hướng Đông Tinh nhìn Tề Đẳng Nhàn như nhìn kẻ điên. Đầu óc tên này có bệnh, chuẩn bị động thủ trước mặt tổng cảnh Trung Hải?!
“Lãng phí lương thực là không tốt.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói với Từ Tiểu Ngọc, sau đó cầm đĩa thức ăn kia lên.
Từ Tiểu Ngọc không khỏi sửng sốt, sau đó há miệng nhổ nước bọt về phía Tề Đẳng Nhàn, mắng “Cút ngay, đồ thần kinh!”
Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng tránh đi, rồi úp đĩa đồ ăn trong tay thẳng vào mặt Từ Tiểu Ngọc!
Đĩa thức ăn đầy, trực tiếp đắp lên mặt Từ Tiểu Ngọc khiến cô ta chật vật không chịu nổi, ngã ngửa xuống đất.
“Anh thật to gan!” Vương Hổ phẫn nộ, không nhịn được mà quát lớn.
Còn Triệu Thiên Lộc thì sắc mặt nghiêm túc, lập tức rút súng ra chĩa vào hắn, trầm giọng nói “Mời anh lập tức ngồi xổm xuống, hai tay ôm đầu. Nếu không, tôi sẽ coi như anh đang chống người thi hành công vụ, hơn nữa khiêu khích cảnh sát, có quyền tại chỗ bắn chết anh!”
Từ Tiểu Ngọc bị một đĩa thức ăn đổ lên người, đầu tóc dính đầy dầu mỡ và cặn bã, tức giận đến cả người đều phát run, giận dữ hét “Tôi muốn lãng phí lương thực đấy, anh lại có thể làm gì? Bây giờ, anh thử đụng vào tôi một lần nữa thử xem, lại úp đồ ăn vào mặt tôi một lần nữa thử xem!”
Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc gật đầu, nói “Xem ra, cô vẫn không hiểu rõ đạo lý quý trọng thức ăn. Đạo lý này, hôm nay tôi nhất định phải dạy cho cô hiểu rõ mới thôi!”
Từ Tiểu Ngọc vẻ mặt châm biếm, nghĩ chỉ cần Tề Đẳng Nhàn dám động thủ, Triệu Thiên Lộc tuyệt đối sẽ không lưu tình!
Cô ta không tin, Tề Đẳng Nhàn giỏi võ đến mức có thể thắng được súng đạn!
“Tề đại sư, sao ở đây náo nhiệt vậy?”
“Yo… Triệu tổng cảnh cũng ở đây à, đúng là đã lâu không gặp!”
“Ha… Đây không phải Vương tổng và Hướng tổng sao? Sao mọi người tập trung ở đây hết thế này.”
Lúc này, một giọng nói từ phía cửa truyền đến, theo sau đó là một người xuất hiện. Người tới không phải ai xa lạ, chính là Hoàng Kỳ Bân mà Tề Đẳng Nhàn gặp trước cửa khách sạn.
“Hoàng công tử.” Ở nhìn đến Hoàng Kỳ Bân lúc sau, Vương Hổ sửng sốt, sau đó gật gật đầu, đánh một lời chào hỏi.
“Hoàng công tử, sao cậu lại tới đây?” Triệu Thiên Lộc nhìn thấy Hoàng Kỳ Bân thì đầy mặt tươi cười và thu súng lại, đám đặc vụ thuộc hạ của ông ta cũng sôi nổi chào hỏi Hoàng Kỳ Bân.
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Có người không biết quý trọng đồ ăn nên tôi đang dạy bọn họ hiểu rõ đạo lý không được lãng phí lương thực ấy mà.”
Hoàng Kỳ Bân bật cười, nói “Đây đúng là chuyện tốt nha!”
Sắc mặt Triệu Thiên Lộc bỗng chốc cứng đờ, trầm giọng nói “Hoàng công tử, người này là nghi phạm, ở trong phòng này ra tay đánh nhân viên của tập đoàn Hổ Môn, hơn nữa, vừa mới còn động thủ trước mặt tôi…”
“Ấy, Triệu tổng cảnh đang nói giỡn đấy hả? Tề đái ư vừa nói rõ rồi còn gì, ngài ấy đang dạy cho người ta hiểu đạo lý quý trọng lương thực, sao có thể nói là đánh người chứ?” Hoàng Kỳ Bân đầy mặt ý cười, hỏi.
Triệu Thiên Lộc ngẩn ra, sau đó thầm kinh hãi, thì ra, Hoàng Kỳ Bân tới để làm chỗ dựa cho Tề Đẳng Nhàn!
Vương Hổ đứng một bên cũng nghe ra ý trong lời của Hoàng Kỳ Bân, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
Từ Tiểu Ngọc cả kinh nói “Hoàng công tử, ngài xem mấy thứ trên mặt ta này, chính là do hắn làm! Ngài thiên vị hắn như vậy, còn có vương pháp hay không?”
Hoàng Kỳ Bân nhếch mép cười khinh bỉ nhìn Từ Tiểu Ngọc, nói “Vương pháp? Ở Trung Hải này, Triệu tổng cảnh không phải là vương pháp hay sao? Triệu tổng cảnh, ông nói xem, chuyện này có còn vương pháp hay không?”
Triệu Thiên Lộc ho khan một tiếng, nói “Hoàng công tử, thời phong kiến đã trôi qua lâu như vậy, làm gì còn vương pháp nữa?”
Vị Hoàng công tử - Hoàng Kỳ Bân này, có cho Triệu Thiên Lộc một trăm triệu thì ông ta cũng không dám đắc tội. Dù sao bố anh ta chính là người đứng đầu thành phố Trung Hải, nếu đắc tội anh ta, vậy thì sau này cũng đừng mong có thể sống yên lành ở Trung Hải.
Mấy năm nay, Hoàng Văn Lãng quản lý Trung Hải gọn gàng ngăn nắp, tương lai rất đáng kỳ vọng. Hơn nữa còn được mấy vị lãnh đạo cấp cao ở tỉnh coi trọng, tương lai rất có khả năng sẽ được thăng chức lên tỉnh.
Vì chuyện nhỏ mà đắc tội một quan lớn như thế, cực không đáng giá.
“Hoàng công tử, người của tôi bị đánh!” Vương Hổ đen mặt nói.
“Tôi biết chứ, nhưng người lãng phí lương thực, không phải hẳn là bị trời đánh sao? Được dạy dỗ một chút, không phải là rất tốt sao?” Hoàng Kỳ Bân nhìn về phía Vương Hổ, kinh ngạc hỏi.
Khóe miệng Vương Hổ giật giật, có chút tức giận nhưng lại không tiện trực tiếp phát tác.
Hướng Đông Tinh lại khẽ mỉm cười, thắc mắc không biết Tề Đẳng Nhàn quan biết nhân vật có tầm ảnh hưởng như Hoàng Kỳ Bân này từ lúc nào, hơn nữa lại có thể để cho Hoàng Kỳ Bân bằng lòng tới làm chỗ dựa cho hắn, xem ra hắn có chút lợi hại…
Triệu Thiên Lộc cũng lập tức sửa miệng, nhìn Vương Hổ mà nghiêm túc nói “Vương tổng, người của anh lãng phí lương thực, đây là chuyện rất không nên. Hơn nữa, nhổ nước bọt vào đồ ăn của người khác là việc làm vi phạm đạo đức!”
“Việc này là do bên anh khơi mào, hẳn phải do các anh tự mình thương lượng giải quyết.”
“Nếu thương lượng mà hai bên thấy không thỏa đáng thì để chúng tôi ra mặt hỗ trợ xử lý!”
Tề Đẳng Nhàn liếc xéo Triệu Thiên Lộc một cái, hỏi “Vừa rồi không phải Triệu tổng cảnh nói mình là vương pháp của Trung Hải, muốn trị tội tôi sao? Sao bây giờ lại sửa miệng như vậy?”
Lời này vừa ra, trực tiếp dọa Triệu Thiên Lộc sợ tới mức toát ra mồ hôi lạnh, nếu lời này mà truyền tới tai Hoàng Văn Lãng thì ông ta chắc chắn sẽ không có quả ngon để ăn.
“Ha ha, chỉ là đùa một chút thôi mà… Thời phong kiến đã qua lâu vậy rồi, làm gì còn vương pháp? Trong xã hội hiện đại ngày nay, chỉ có luật pháp, hiến pháp thôi.” Triệu Thiên Lộc cố gắng bình tĩnh, cười ha hả nói tiếp, “Nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin phép đi trước, mọi người từ từ thương lượng giải quyết đi.”
Nói xong, ông ta gật đầu chào Hoàng Kỳ Bân, nói “Hoàng công tử, tôi bận rộn công vụ nên đi trước một bước, hôm khác lại đến cửa thăm thị trưởng.”
Không chờ Hoàng Kỳ Bân đáp lại, Triệu Thiên Lộc đã vung tay lên, dẫn theo thuộc hạ trực tiếp xám xịt rời đi.
Triệu Thiên Lộc rút lui, trực tiếp làm người của tập đoàn Hổ Môn rơi vào tình thế khó xử.
Vừa rồi Triệu Thiên Lộc đến, bọn họ kiêu căng ngạo mạn, chuẩn bị chỉnh Tề Đẳng Nhàn vào chỗ chết.
Nhưng Hoàng Kỳ Bân xuất hiện, khiến tình thế trong nháy mắt đảo ngược lại.
“Hôm nay, nếu các người không ăn hết mấy thứ này, sau đó mỗi người bồi thường tôi một trăm vạn phí tổn thất thì chuyện này không thể xong.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc và còn rất ngang bướng tuyên bố, không để lại chút cơ hội thương lượng nào.
Vương Hổ cắn răng nói “Họ Tề, anh được lắm, tôi nhớ kỹ anh!”
Tề Đẳng Nhàn không trả lời.
Vương Hổ xoay người bỏ đi, về phần những người còn lại sẽ thế nào, anh ta cũng không muốn quan tâm.
“Sao vậy, các người không nghe thấy Tề đại sư nói cái gì sao?” Hoàng Kỳ Bân cười lạnh, hỏi đám người của tập đoàn Hổ Môn.
Từ Tiểu Ngọc run rẩy, nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn lại bưng lên một đĩa thức ăn đã bị bọn họ nhổ nước bọt khi này, vội vàng kêu lên “Tôi ăn… tôi sẽ ăn!”
Mấy người của tập đoàn Hổ Môn bị Tề Đẳng Nhàn giáo huấn thì đều bơ phờ như bố mẹ chết, bắt đầu ăn những món ăn bị chính bọn họ nhổ nước bọt. Mặc dù ghê tởm muốn chết nhưng vẫn phải nhắm mắt cố gắng ăn xong.
Sau đó, Tề Đẳng Nhàn chờ bọn họ chuyển tiền.
Mỗi người một trăm vạn, nếu không đủ thì ghi giấy nợ.
“Chúng ta tống tiền bọn họ như vậy có ổn không?” Lý Vân Uyển chột dạ hỏi.
“Tôi chẳng qua chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông (ăn miếng trả miếng) thôi. Vừa nãy Vương Hổ có nói, muốn tôi bồi thường cho mỗi người bọn họ một trăm vạn còn gì.” Tề Đẳng Nhàn mặt không cảm xúc mà đáp, không hề có gánh nặng tâm lý.
Thu tiền xong, Tề Đẳng Nhàn nói “Lão Hoàng, số tiền này, nên chia anh một nửa.”
Hoàng Kỳ Bân được hắn xưng hô như vậy thì không khỏi sửng sốt, sau đó xua tay cười nói “Tiền này tôi không thể thu, thu sẽ xảy ra vấn đề lớn. Hơn nữa đây là chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi, Tề đại sư không cần lo lắng, ngài có ơn với gia đình chúng tôi, chừng này đâu thể trả hết?”
Tề Đẳng Nhàn cũng không làm ra vẻ, thấy anh ta không nhận thì đút luôn vào túi.
“Đi thôi, chúng ta cùng ăn với nhau đi, tiện thể tôi cũng giới thiệu cho ngài mấy người bạn.” Hoàng Kỳ Bân đi lên lôi kéo làm quen với Tề Đẳng Nhàn rồi mời hắn cùng đi ăn.
Chương 82 Tiên hạ thủ vi cường
Lý Vân Uyển cũng nhờ phúc của Tề Đẳng Nhàn mà được quen biết vòng bạn bè của Hoàng Kỳ Bân.
“Sắp tới nhà tôi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho em gái. Bố muốn tổ chức long trọng còn cố ý mượn một chiếc du thuyền từ trong gia tộc. Đến lúc đó, Tề đại sư nhất định phải đến nha!” Hoàng Kỳ Bân cười nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Ừm, không thành vấn đề, tôi đã đáp ứng thị trưởng Hoàng rồi.” Tề Đẳng Nhàn nói.
Lý Vân Uyển không khỏi thầm kinh ngạc, không ngờ quan hệ của Tề Đẳng Nhàn và nhà thị trưởng lại tốt như vậy? Cô ta cũng nhận được thiệp mời, chẳng qua, người ta sẽ không tự mình đến mời, còn nhắc nhở cô ta nhất định phải đến như vậy.
Sau khi ăn cơm xong, Hoàng Kỳ Bân nói “Tế đại sư có muốn đi thư giãn một chút với chúng tôi không? Bên đường bên kia là một thủy hội đặc biệt nhất của Trung Hải chúng tôi đấy.”
Tề Đẳng Nhàn đương nhiên biết thủy có những gì, lắc đầu, nói “Thôi bỏ đi, tôi đã kết hôn rồi, không thể làm chuyện có lỗi với Kiều Thu Mộng.”
Hoàng Kỳ Bân cười nói “Tôi quên mất là Tề đại sư đã kết hôn, hơn nữa vợ còn là tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị, lại còn là đại mỹ nữ Kiều Thu Mộng nữa.”
“Vậy thật đúng là quá đáng tiếc, tôi nghe nói ông chủ thủy hội mới mời được mấy kỹ thuật viên mới từ Cao Câu Ly và nước Kiệt Bành, nghe nói đều là cực phẩm.”
“Vậy tôi trước tiên dẫn bạn đến tham quan một phen…”
Tề Đẳng Nhàn nói “Nếu Hoàng công tử đã nhiệt tình mời như vậy, tôi còn là đi một chuyến đi.”
Hoàng Kỳ Bân không khỏi sửng sốt.
Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói “Người nước ngoài tới Hoa Quốc phát triển không dễ dàng, tôi hơi thông hiểu một chút thủ pháp massage, đi cảm thụ một chút cũng tốt.”
“Anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ là muốn hướng dẫn bọn họ một chút, để bọn họ có thể càng tốt mà sinh tồn ở nước chúng ta mà thôi.”
“Chủ yếu là vì tình hữu nghị giữa các nước, bọn họ có xinh đẹp hay không cũng không quan trọng!”
Hoàng Kỳ Bân nhịn không được mà phá lên cười, vỗ vai Tề Đẳng Nhàn, nói “Ha ha, Tề đại sư thật hài hước.”
Lý Vân Uyển vừa rồi còn cảm thấy Tề Đẳng Nhàn rất thủ bổn phận, lúc này nghe thấy hắn đổi ý, không khỏi kêu lên “Anh không chuẩn đi, anh không sợ có lỗi với Mộng Mộng sao?”
Hoàng Kỳ Bân ho khan một tiếng, cười nói “Đúng vậy, mặc dù chỉ là đi massage, nhưng dù sao Tề đại sư cũng đã kết hôn rồi, vẫn là thôi đi, miễn cho Kiều Thu Mộng nữ sĩ hiểu lầm.”
“Ai là Kiều Thu Mộng?” Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc nói.
Lý Vân Uyển trực tiếp kéo áo Tề Đẳng Nhàn, trong lòng càng thêm khó chịu, tức giận nói “Không được, anh không được đi. Nếu anh dám đi thì đừng trách tôi nói chuyện này cho Mộng Mộng. Đến lúc đó, xem anh còn có mặt mũi gì đi gặp cậu ấy.”
Khóe môi Tề Đẳng Nhàn không khỏi giật giật, bất đắc dĩ thở dài, nói với Hoàng Kỳ Bân “Lão hoàng, vừa rồi là tôi nói giỡn, các anh chơi vui vẻ.”
Hoàng Kỳ Bân bật cười, sau đó dẫn theo đám bạn đi thẳng đến thủy hội. Tề Đẳng Nhàn chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ nhìn theo bọn họ rời đi.
“Nữ nhân, quả nhiên chỉ biết ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta.” Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Lý Vân Uyển, trong lòng thầm lặp lại lời này.
Lý Vân Uyển cười lạnh nói “Quả nhiên nam nhân đều là một bộ dạng, mặt ngoài chính trực nhưng bên trong một bụng xấu xa.”
Tề Đẳng Nhàn nói “Tôi chỉ là vì tình hữu nghị giữa hai quốc gia mà muốn đi xem, xấu xa ở chỗ nào? Đây là quang minh chính đại, ưu quốc ưu dân!”
Lý Vân Uyển tỏ vẻ khinh thường, không thèm bàn luận thêm về vấn đề này với hắn.
“Được rồi, không đi thì không đi thôi. Thời gian không còn sớm, tôi phải trở về, cô cũng tự mình về nhà đi.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“Không được, tôi phải đi theo giám sát anh, tránh cho sau khi tôi đi, anh lại vụng trộm chạy đến thủy hội tìm bọn họ!” Lý Vân Uyển hai tay chống hông, lời lẽ chính đáng mà nói.
Tề Đẳng Nhàn không khỏi chửi thầm vài câu, chỉ đành ngồi xe của Lý Vân Uyển xe trở về Vân Đỉnh Thiên Cung.
“Cô sẽ không định ở lại chỗ tôi một đêm đấy chứ?” Tề Đẳng Nhàn mở to hai mắt, trừng mắt nhìn Lý Vân Uyển, hỏi.
“Đương nhiên! Biết trong đầu anh có loại suy nghĩ nguy hiểm như vậy, ta phải giám sát anh chặt chẽ, không thể để anh làm những chuyện có lỗi với Mộng Mộng được.” Lý Vân Uyển mặt không đổi sắc, tim không nhảy loạn, tìm một lý do hoàn mỹ để có thể ở lại.
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói “Cô không phải cố ý muốn ở lại mà bịa lý do này chứ?”
“Phi! Anh xứng sao?” Trái tim Lý Vân Uyển đập nhanh hơn, nhưng giọng điệu vẫn cứng rắn như trước.
“Vậy tùy cô.” Tề Đẳng Nhàn phất tay, lười biếng mà trả lời.
Lý Vân Uyển hỏi Tề Đẳng Nhàn “Gần đây anh giúp Mộng Mộng xử lý nhiều chuyện như vậy, cái nhìn của cậu ấy đối với anh có thay đổi không?”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, đáp “Hẳn là không có, nhưng mà, hôm nay sắc mặt cô ấy khi nhìn tôi dịu hơn không ít.”
Lý Vân Uyển lại hỏi tiếp “Anh có ý định gì không?”
“Thuận theo tự nhiên thôi, chẳng lẽ tôi phải lì lợm la liếm lấy lòng cô ấy?” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói, hiển nhiên hắn không quá để ý chuyện này.
Hiện tại chuyện hắn muốn làm nhất chính là đợi đến khi hai bên thế lực lớn là tập đoàn Hướng thị, tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Từ thị hoàn toàn đánh nhau, từ đó hắn sẽ làm chủ thế cuộc, hung hăng đánh mặt Ngọc Tiểu Long kiêu ngạo kia một cái tát!
Từ Ngạo Tuyết không thu mua được tập đoàn Hướng thị, nhất định sẽ mời Ngọc Tiểu Long hỗ trợ. Ngọc Tiểu Long không những có sức ảnh hưởng khủng bố, với tài sản cường đại của Ngọc gia, cô ta vừa gia nhập, tất nhiên sẽ giống như Thái Sơn áp trứng.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn cố tình không muốn để cô ta được như ý nguyện, hơn nữa, hắn làm thế cũng là vì hoàn thành hứa hẹn với Hướng Đông Lôi.
Lý Vân Uyển biết được Kiều Thu Mộng đối với Tề Đẳng Nhàn ôn hoà hơn không ít, trong lòng bỗng cảm thấy có chút căng thẳng, cảm thấy mình nên tăng nhanh tiến độ “nhặt của hời”, nếu không, đến khi Kiều Thu Mộng phát hiện chỗ không tầm thường của người này, hơn phân nửa mình sẽ không có cơ hội.
“Anh Tề, hôm nay anh đắc tội tập đoàn Hổ Môn như vậy, sau này cần phải cẩn thận một chút… Hơn nữa, tôi cũng rất lo lắng bọn họ sẽ trả thù tập đoàn Mộc Tử của tôi.”
“Nói không chừng bọn họ nuốt không trôi mối nhục này, không nhất định sẽ trước tiên ra tay với tập đoàn Mộc Tử. Có lẽ bọn họ sẽ bởi vậy mà bị tập đoàn Hướng thị bắt được sơ hở, nhưng cũng không phải không có khả năng ra tay với chúng ta!”
“Nếu bọn họ thật sự làm như vậy thì chúng ta phải làm gì đây?”
Lý Vân Uyển tỏ vẻ nhu nhược đáng thương, đôi mắt to long lanh chứa chút tủi thân nhìn Tề Đẳng Nhàn.
Cô ta đúng là có chút lo lắng, dù sao hôm nay đắc tội người ta quá thảm, nếu đối phương bởi vậy hận tập đoàn Mộc Tử mà đến trả thù, vậy thì rất phiền toái…
Lúc nói lời này, cô ta đưa tay ôm lấy cánh tay của Tề Đẳng Nhàn, liên tục lắc lư, nói “Anh sẽ không mặc kệ chuyện này đúng không? Nếu bọn họ thật sự ra tay thì tôi chính là nằm cũng trúng đạn đó!”
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, rồi nói “Như vậy đi, tôi đưa một số lô đất mà tôi đã thu mua cho công ty các cô. Nắm giữ những lô đất đó, giá trị của công ty các cô sẽ tăng lên rất nhiều. Đến lúc đó, tập đoàn Hổ Môn muốn ra tay thì cũng sẽ không dễ dàng…”
“Đất ở đâu?” Đôi mắt Lý Vân Uyển sáng lên, bất giác, cô ta đã ôm cánh tay của Tề Đẳng Nhàn vào ngực.
“Thung lũng giết người.” Tề Đẳng Nhàn điềm nhiên đáp.
Lý Vân Uyển sửng sốt, sau đó hất cánh tay của Tề Đẳng Nhàn ra, xụ mặt, nghiến răng nghiến lợi chất vấn “Tề Đẳng Nhàn, anh… đang đùa tôi đấy à?!”
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, nói “Tỉnh đã ra quyết định khai phá một mảnh đặc khu thương mại trọng điểm. Mà đặc khu thương mại này, được đặt ở thung lũng giết người.”
“Thật sự?!”
Lý Vân Uyển nghe hắn nói như vậy thì cực kỳ khiếp sợ.
Cái loại đất hoang cằn cỗi chỉ toàn cát sỏi đó, thật sự sẽ là địa điểm trọng điểm khai phá trong tương lai?!
“Vậy anh cũng không thể ra giá quá cao cho tôi…”
Lúc này đây, cô ta trực tiếp ôm lấy cả người Tề Đẳng Nhàn…
Chương 83 Tra nam
Tề Đẳng Nhàn bị ôn hương nhuyễn ngọc ôm vào lòng, trong lúc nhất thời hoang mang không biết làm sao.
Kiếp này, hắn hầu như chưa từng tiếp xúc thân mật với phụ nữ như vậy.
“Anh Tề, nếu tỉnh thật sự quyết định khai phá thung lũng giết người làm đặc khu thương mại, vậy thì giá trị khu đất kia ít nhất cũng phải gần ngàn vạn rồi!”
“Trong tay anh, hiện tại đang có bao nhiêu đất thế?”
Lý Vân Uyển ôm chặt cổ Tề Đẳng Nhàn, không e dè mà trực tiếp ngồi lên đùi hắn, vui vẻ hỏi.
Tề Đẳng Nhàn cố gắng bình tình, suy nghĩ một hồi mới chậm rãi nói “Mảnh đất này là tập đoàn Trương thị dùng để thế chấp vào hợp đồng mua cổ phần, tôi rải rác thu được khoảng ba ngàn vạn, đổi thành đất ước chừng có khoảng hai trăm mẫu.”
“Ba ngàn vạn thu được hai trăm mẫu đất?!!!” Lý Vân Uyển khiếp sợ đến suýt nữa thì ngất xỉu.
“Đúng vậy, đất bên kia lúc trước được quy hoạch để làm nông nghiệp, cho nên chính sách có ưu đãi. Nhưng dù sao cũng là đất cằn sỏi đá, bất động sản Trương thị mua về chẳng qua cũng chỉ là đối phó chính phủ và chính sách, vừa đến tay thì trực tiếp để đó không dùng.”
“Chờ đến khi bọn họ sắp không được, lại lấy toàn bộ mảnh đất ở thung lũng giết người này ra, dùng làm tài sản thế chấp lúc ký hợp đồng mua cổ phần. Chỉ riêng Kiều gia, đã bỏ ra gần sáu ngàn vạn, tôi không có nhiều tiền nên chỉ mua được ba ngàn vạn. Hai trăm mẫu còn lại hẳn là đều ở trong tay Thu Mộng”
Lý Vân Uyển nghe vậy không khỏi oán giận “Biết thế lúc trước tôi cũng mua cổ phần của bất động sản Trương thị, đến bây giờ cũng có đất trong tay!”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói “Lúc ấy tỉnh còn chưa có kết luận, hơn nữa, nếu cô không biết tin tức này, đợi đến khi bất động sản Trương thị phá sản, cô còn không phải càng đau lòng sao?”
Lý Vân Uyển cũng cảm thấy đây là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi.
Lúc trước nếu thật sự lấy tiền mua cổ phần bất động sản Trương thị, đoán chừng mình ở trong công ty cũng không trụ được nữa, sẽ bị đồng nghiệp cười nhạo chết.
Ai có thể ngờ bất động sản Trương thị phá sản, ông chủ quấn tiền chạy trốn để lại mảnh đất hoang này, sẽ biến thành bảo địa dưới một quyết định của tỉnh chứ?
Lý Vân Uyển thính sơ qua một chút, nếu dựa theo trình độ kinh tế của Trung Hải và chính sách của tỉnh mà nói, như vậy thì đất ở thung lũng giết người, phỏng chừng ít nhất cũng phải có giá khoảng năm trăm đến tám trăm vạn một mẫu. Một ít vị trí tốt hơn, lên đến một ngàn vạn một mẫu cũng là có thể xảy ra.
Như vậy, chỉ tính mấy lô đất trong tay Tề Đẳng Nhàn ít nhất cũng đã có giá cả tỷ rồi.
“Đây thật đúng là tiền từ trên trời rơi xuống mà, người muốn phát tài, ai cũng ngăn không được!” Lý Vân Uyển không khỏi trợn trắng mắt, hồn nhiên quên mất mình còng đang ngồi trong lòng Tề Đẳng Nhàn, đôi tay ôm cổ hắn.
Nghĩ kỹ, cô ta quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, hai mắt cơ hồ muốn phóng điện, nói “Anh Tề, vậy anh chuẩn bị cho tập đoàn Mộc Tử của chúng tôi bao nhiêu mẫu đất?”
“Đương nhiên không thể miễn phí tặng cho các cô, đây chẳng qua chỉ là thủ đoạn để hù dọa tập đoàn Hổ Môn mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, hắn đâu phải thằng ngốc, tuy không quá để ý tiền bạc nhưng cũng không đến mức tùy tiện cầm tiền ném ra ngoài.
“Ôi chao… anh Tề! Anh tặng người ta mười đến hai mươi mẫu đi mà!” Lý Vân Uyển làm nũng nói, thân hình thướt tha ở trong lòng hắn lắc qua lắc lại.
“Thật sự không được thì chúng ta ghi giấy nợ trước. Anh trao quyền cho tập đoàn Mộc Tử chúng tôi, đến lúc đó để cho chúng tôi tiến hành khai thác.”
“Khai phá kiếm được tiền thì anh sẽ được chia hoa hồng, hơn nữa, tiền đất, chờ đến khi chúng ta đủ tài chính rồi thì cũng sẽ trả lại anh mà!”
Tề Đẳng Nhàn trầm ngâm một lát, một tỷ đất đai, tập đoàn Hướng thị chướng mắt, hơn nữa trong giới bất động sản này, tập đoàn Hướng thị sở hữu mảnh đất Tân thế kỷ cũng là đủ rồi.
Bên phía tập đoàn Kiều thị, còn có hai trăm mẫu trong tay Kiều Thu Mộng, hoàn toàn đủ dùng. Nếu lại nhiều hơn nữa thì chắc chắn sẽ rước lấy người khác mơ ước, ngược lại là một tai họa.
“Vậy được rồi, lúc trước dù sao cũng có một phần nguyên nhân do tôi mới khiến cô bỏ lỡ cơ hội mua đất của bất động sản Trương thị. Hai trăm mẫu này, đến lúc đó sẽ giao cho các cô khai phá. Nhưng mà, một đồng tiền của tôi cũng không thể thiếu.”
Lý Vân Uyển nghe xong lời này, vui vẻ cực kỳ, trực tiếp ôm đầu Tề Đẳng Nhàn hôm một cái, nói “Cảm ơn anh Tề, thật vui khi có bạn tốt như anh!”
“Này, đừng bôi nước bọt lên mặt tôi được không?” Tề Đẳng Nhàn không khỏi than phiền, đưa tay lau nước bọt trên mặt.
Lý Vân Uyển vốn đang rất vui lại bị câu này của hắn chọc giận, cô ta hừ lạnh một tiếng, lại tiến đến gần mặt của Tề Đẳng Nhàn rồi lại hôn thêm mấy cái nữa.
Tề Đẳng Nhàn lại lau, Lý Vân Uyển lại hơn.
Hai người cứ thể, kẻ hôn người lau…
Hôn bảy tám cái, lau bảy tám lần.
Đến khi Lý Vân Uyển nhìn thấy hài hước và bỡn cợt trong ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn thì lúc này mới lấy lại tinh thần, cô ta như mộng mới tỉnh, trực tiếp lùi xa hắn, tức giận nói “Anh cố ý!”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói “Tôi có nói gì đâu! Hơn nữa tôi là thật sự ghét bỏ, trong nước bọt của người ít nhất có hơn sáu trăm loại vi khuẩn, tính này giờ thì số lượng có thể từ vài trăm triệu lên đến vài tỷ.”
“Anh được lắm!” Tuy Lý Vân Uyển biết là hắn cố ý nhưng vẫn nhịn không được mà tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Phỏng chừng qua hai ba ngày nữa chính sách mới được công bố, đến lúc đó các cô công bố lá bài tẩy trong tay, cũng không cần lo tập đoàn Hổ Môn lại gây sự.”
“Tuy rằng anh làm người chán ghét nhưng tóm lại, cảm ơn anh.” Lý Vân Uyển nhìn Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy càng thêm thuận mắt.
Lúc trước cô ta vô cùng xem thường cảnh ngục nhỏ này, thậm chí cảm thấy không thể tiếp nhận sự thật Kiều Thu Mộng đột nhiên có một người chồng như thế này, tìm mọi cách muốn giúp Kiều Thu Mộng đuổi hắn đi.
Nhưng hiện tại, cô ta muốn nhân lúc Kiều Thu Mộng còn chưa biết gì thì cướp đi hắn.
Cô ta lại ngồi xuống bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, lúc này lại không ngồi trên đùi hắn nữa, làm Tề Đẳng Nhàn thế mà lại có chút thất vọng?
“Nếu như không có tiền trả, vậy có lấy thân trả nợ không?” Lý Vân Uyển tỏ vẻ nhu nhược đáng thương mà hỏi, bàn tay nhỏ nắm cánh tay Tề Đẳng Nhàn lắc lư, còn cố tình kéo cao góc váy, đôi chân thon dài dưới ánh đèn chiếu rọi thậm chí có chút chói mắt.
“Hừ! Không được… Nếu cô lấy thân trả nợ thì tôi cũng chỉ được đến một người phụ nữ; nếu là trả tiền thì tôi có thể có rất nhiều phụ nữ!” Tề Đẳng Nhàn đúng lý hợp tình mà đáp, trực tiếp phủi bay bàn tay của Lý Vân Uyển.
Lời này của hắn, làm cho Lý Vân Uyển trợn mắt há hốc mồm. Một lát sau, mới giận dữ quát “Tra nam! Tôi nhất định vạch trần bộ mặt đạo đức giả này của anh trước mặt Mộng Mộng.”
Tề Đẳng Nhàn nhịn không được lại thở dài, hơi lắc đầu, nói “Trong mắt cô ấy, tôi chưa bao giờ được coi là một người đàn ông ưu tú.”
“Không sao, ở chỗ tôi, vĩnh viễn có một chỗ dành cho anh!” Lý Vân Uyển hào hùng tuyên bố, lại xúc động, trực tiếp ôm đầu Tề Đẳng Nhàn rồi hung hăng hôn môi hắn một cái.
“Đây là nụ hôn đầu của tôi đấy!”
“Làm ăn không nhất định sẽ kiếm lời không lỗ, nếu không kiến được tiền trả anh thì tôi lấy thân trả nợ anh vậy, chút này coi như là lãi!”
Nói xong, Lý Vân Uyển cũng ý thức được bản thân quá xúc động, sắc mặt đỏ bừng, lần này không cần Tề Đẳng Nhàn thúc giục, xoay người về phòng, còn tiêu sái mà phất tay, nói “Ngủ ngon!”
Tề Đẳng Nhàn ngồi trên sô pha sửng sốt trong chốc lát, sau đó nhíu mày, nhỏ giọng mắng “Khó trách đám khốn kiếp trong ngục giam không có việc gì thường thích nói thô tục…”
Trong khi nói, hắn còn khoa tay múa chân làm tư thế xoa bóp cái gì đó trong không khí, lẩm bẩm nói “Hình như còn rất to.”
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng Lý Vân Uyển đã rời đi, hẳn là cảm thấy ngày hôm qua quá xúc động, nếu như không giữ chừng mực, chỉ sợ sẽ bị Tề Đẳng Nhàn hiểu lầm là quá mức phóng đãng tùy ý.
Lại qua một đêm mộng toàn chân dài, mãi đến buổi chiều, Tề Đẳng Nhàn mới nhận được điện thoại của Kiều Thu Mộng. Cô ta nói là đã hẹn trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị cũng ăn cơm, bảo hắn đi cùng.
Chương 84 Sắc dục huân tâm
“Hôm nay mua cho anh một bộ quần áo thích hợp một chút, ăn mặc chính thức một chút, để cho người ta có ấn tượng tốt hơn.”
Kiều Thu Mộng thấy Tề Đẳng Nhàn đến, trực tiếp kéo hắn đến trung tâm thương mại, sau có chọn cho hắn một bộ âu phục.
Lần trước Tề Đẳng Nhàn mặc quần áo của Kiều Quốc Đào đi dự tiệc tối của tập đoàn Hướng thị, bị người ta chế nhạo một phen, điều này khiến cô ta cảm thấy rất mất mặc.
Ù nói thế nào đi nữa thì hiện tại hai người cũng là vợ chồng trên danh nghĩa, mặt ngoài vẫn phải làm tốt mới được.
“Oa, tiểu thư, dáng người của chồng cô tốt thật đấy, rất thích hợp với âu phục nhà chúng tôi!” Nhân viên tiếp thị của cửa hàng Boss lớn tiếng khen ngợi.
Kiều Thu Mộng cũng không thể không thừa nhận, dáng người của Tề Đẳng Nhàn quả thực không tồi, cơ thể thon dài, hơn nữa cơ bắp cường tráng. Sau khi mặc vào âu phục, cả người có vẻ cực kỳ tinh phần.
Cho dù không thích Tề Đẳng Nhàn, nhưng Kiều Thu Mộng cũng không thể không nở nụ cười ứng phó nhân viên tiếp thị.
“Trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị là anh họ của Hướng Đông Tinh. Anh đi với tôi, phải biểu hiện ra khách khí một chút.” Kiều Thu Mộng dặn dò Tề Đẳng Nhàn.
“Ừ…” Tề Đẳng Nhàn biếng nhác đáp lại, nghĩ đến, Hướng Đông Tinh hẳn là đã chào hỏi qua với người của phòng dự án, lần này Kiều Thu Mộng đi đàm phán, hơn phân nửa cũng chỉ là làm theo quy trình mà thôi.
Sau khi mua đồ xong, Kiều Thu Mộng trực tiếp dẫn theo Tề Đẳng Nhàn tới nhà hàng gặp Trịnh Quang Minh - trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị.
Trịnh Quang Mình thấy Kiều Thu Mộng đến thì đôi mắt sáng ngời, nhưng khi nhìn đến Tề Đẳng Nhàn theo sau cô ta thì sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống.
“Trưởng phòng Trịnh, chào ngài, đây là chồng tôi Tề Đẳng Nhàn…” Kiều Thu Mộng niềm nở giới thiệu Tề Đẳng Nhàn với Trịnh Quang Minh.
Trịnh Quang Minh lại đầy mặt không vui, lạnh lùng nói “Kiều tổng coi lời nói của tôi như gió thoảng bên tai sao? Có phải tôi đã từng nói, cô đến nói chuyện hợp tác với tôi thì một người đến là được, không mang theo những người khác lại đây?”
Kiều Thu Mộng sửng sốt, sau đó giải thích “Trưởng phòng Trịnh, tôi chỉ là cảm thấy làm như vậy có vẻ trang trọng một chút mà thôi.”
Trịnh Quang Minh vung tay lên, lạnh lùng nói “Tôi không thích, mau bảo anh ta về đi.”
Kiều Thu Mộng không ngờ Trịnh Quang Minh lại nói chuyện không khách khí như vậy, sắc mặt không khỏi đỏ bừng.
“Hả? Cô không muốn?”
“Không muốn cũng đúng, dù sao các người cũng là vợ chồng, cô bảo anh ta về như vậy cũng có chút không tốt.”
“Thế này đi, tôi có lòng từ bi, để anh ta ở lại ăn một bữa cơm. Sau khi ăn xong lại bảo anh ta rời đi.”
“Cô và tôi, cùng về nhà tôi nói chuyện.”
Trịnh Quang Minh mỉm cười, ánh mắt tham lam đảo qua chân dài dưới váy Kiều Thu Mộng, hai ngón tay liên tục xoa xoa, giống như cô đã là đồ trong trong lòng bàn tay gã.
Kiều Thu Mộng cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết những lời này của Trịnh Quang Minh là có ý gì, sắc mặt không khỏi trắng bạch, trầm giọng nói “Trưởng phòng Trịnh, xin ngài tự trọng!”
“Tự trọng? Ý cô là gì?” Trịnh Quang Minh hai mắt lạnh lẽo, chất vấn.
“Tự trọng chính là, phiền ông đừng giống tên ngốc chưa từng thấy qua phụ nữ mà sắc dục huân tâm như vậy.” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói.
Hiển nhiên đây là ý trong lời của Kiều Thu Mộng, nhưng cô ta không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại nói nặng như thế. Không khỏi quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái.
Quả nhiên Trịnh Quang Minh bị chọc giận, phẫn nộ vỗ bàn, quát “Thằng bụi đời, sao mày dám nói thế với tao?”
“Còn có cô, Kiều Thu Mộng, cô thế mà lại dám nói chuyện với tôi như vậy?”
Kiều Thu Mộng mím môi, có chút tủi thân nhưng vẫn nghiêm túc giải thích “Trưởng phòng Trịnh, chúng tôi tới đây là để nói chuyện hợp tác, mà không phải tới để ông nhục nhã chúng tôi!”
“Nhục nhã? Ha ha ha, buồn cười!”
Trịnh Quang Minh kinh thường mà phá lên cười, nói “Cô cảm thấy tập đoàn Kiều thị của các cô xứng với tập đoàn Hướng thị chúng tôi sao? Xứng đáng được nhận dự án của tập đoàn chúng tôi sao? Nếu không phải xem cô xinh đẹp như vậy, cô nghĩ ông đây đồng ý gặp cô?”
“Đã nói rõ một mình cô tới, cô còn cố ý dẫn theo người khác, đây là muốn ra oai đánh phủ đầu tôi đấy hả? Hay là căn bản không nghe lọt tai lời tôi nói, hoặc là không hiểu tiếng người?”
“Ông đây bằng lòng ngủ với cô, cho các cô dự dán để làm, đó là phúc phần của công ty các cô, là may mắn như bánh từ trên trời rơi xuống!”
“Cô không lập tức đuổi chồng mình đi, sau đó ngoan ngoãn theo tôi về nhà hầu hạ tôi thật tốt, thế mà lại muốn tôi tự trọng?”
Kiều Thu Mộng bị phen lời nói trắng ra này của Trịnh Quang Minh làm cho sắc mặt đỏ bừng, tức giận đến cả người đều run rẩy nhưng cố tính lại không dám đắc tội gã.
Trịnh Quang Minh chính là trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị, lại là anh họ của Hướng Đông Tinh, nắm giữ quyền cao chức trọng trong tập đoàn, cô ta không đắc tội nổi.
Huống hồ, nếu cô ta muốn tiếp tục đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc của tập đoàn Kiều thị thì nhất định phải lấy được ít nhất là một dự án từ tập đoàn Hướng thị. Nếu không, sẽ lập tức bị cách chức.
“Trịnh trưởng phòng, chúng ta có thể nói chuyện một cách bình thường và nghiêm túc không?” Kiều Thu Mộng cắn răng hỏi.
“Nói chuyện? Đương nhiên là có thể rồi, không có gì là không thể nói cả!” Trịnh Quang Minh cười ha hả, nói.
Kiều Thu Mộng nhẹ nhàng thở ra, nói “Vậy tôi gọi món trước, sau đó chúng ta vừa ăn vừa nói…”
Trịnh Quang Minh lắc đầu “Ý tôi nói là, cô ngồi trên người tôi vừa động vừa nói. Nếu cô động đến làm cho tôi đủ vui vẻ, đừng nói là một hai dự án, cho dù ký hợp đồng trao toàn bộ hạng mục cho Kiều thị các cô làm đều được, cô thấy sao?”
“Cái này chẳng qua chỉ cần một câu nói của tôi thôi!”
“Thế nào, Kiều tổng, cô thấy tôi đối xử với cô có tốt không?”
Kiều Thu Mộng sững sờ.
Tề Đẳng Nhàn có chút bất mãn, Hướng Đông Tinh làm cái quỷ gì vậy. Rõ ràng hắn đã sớm chào hỏi qua, kết quả còn để người như Trịnh Quang Minh chạy ra làm người ta ghê tởm?!
“Động con mẹ nhà ông, có phải đầu óc ông có vấn đề hay không? Cần tôi đưa ông đến trang trại nuôi heo tìm một con lợn nái để ông động một chút không hả?” Tề Đẳng Nhàn không chút khách khí mà quát, đồng thời kéo Kiều Thu Mộng ra sau mình.
Kiều Thu Mộng nhìn bóng lưng rộng lớn đứng trước mặt mình, trong lòng không khỏi thở dài, mỗi lần mình xảy ra chuyện, hắn luôn đứng ra bảo vệ mình.
Nhưng là, mỗi lần xử lý chuyện, hắn đều xúc động như vậy…
“Hắn đối xử với mình rất tốt, nhưng đáng tiếc không có bản lĩnh gì, hơn nữa xúc động dễ giận, không phải người chồng tốt.”
“Mục tiêu của mình là trở thành người như Ngọc Tiểu Long. Chung quy lại, hắn không xứng với mình.”
Kiều Thu Mộng ánh mắt phức tạp, thầm nghĩ.
Trịnh Quang Minh lại bị lời nói của Tề Đẳng Nhàn chọc giận, hừ lạnh một tiếng, nói “Kiều tổng, chồng cô là con lừa ngu xuẩn nói chuyện không suy nghĩ sao?”
“Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, bắt anh ta tự tát sưng mặt và xin lỗi tôi. Sau đó, cô ngoan ngoãn theo tôi trở về, dùng cách tôi nói mà nói chuyện với tôi.”
“Nếu không, tập đoàn Kiều thị đừng mong lấy được một dự án từ tay tập đoàn Hướng thị!”
Tề Đẳng Nhàn lạnh mặt nói “Khó trách tập đoàn Hướng thị bị tập đoàn Hổ Môn chèn ép đến chật vật như vậy, thì ra nhân viên của Hướng Đông Tinh đều là loại gá áo túi cơm như ông!”
“Lúc sau tôi sẽ trực tiếp nói với Hướng Đông Tinh đuổi việc tên phế vật như ông, xem ông còn diễu võ dương oai thế nào?”
Trịnh Quang Minh không khỏi sửng sốt, sau đó nhíu mày nói “Mày quen biết Hướng tổng?”
“Tôi đâu chỉ quen biết cô ấy, tôi còn là một phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị!” Tề Đẳng Nhàn tùy tay từ trong túi rút ra thẻ công tác của mình.
Lời này, trực tiếp làm trái tim của Trịnh Quang Minh không khỏi nhảy loạn, khiếp sợ nghĩ, chẳng lẽ, lần này mình đụng phải họng súng?!
Chương 85 Gọi người
Kiều Thu Mộng cũng không khỏi ngây ra, lúc trước Tề Đẳng Nhàn từng nói hắn đảm nhiệm chức phó trưởng phòng ở tập đoàn Hướng Thị, nhưng không ai tin.
Lúc này, thấy hắn ở trước mặt Trịnh Quang Minh lấy ra thẻ công tác, cô ta hoảng hốt, đảo mắt nhìn quá, thế mà lại là thật…
Trịnh Quang Minh cũng thấy được thẻ công tác của Tề Đẳng Nhàn, sau khi xem xong, gã nhếch miệng cười nhạo, càng thêm khinh thường.
“Ha ha, ha ha ha!”
Trịnh Quang Minh làm càn cười to, thậm chí còn chỉ tay vào Tề Đẳng Nhàn lắc đầu mắng “Phế vật!”
“Tao còn tưởng mày là phó trường phòng của bộ phận nào ghê gớm lắm, thì ra là bộ phận an ninh? Nói trắng ra thì không phải là trùm bọn bảo vệ sao?”
“Một phó trưởng phòng bộ phận an ninh mà cũng dám ra oai trước trưởng phòng phòng dự án như tao sao?”
“Còn muốn liên hệ Hướng Đông Tinh đuổi việc tao?”
“Ai cho mày dũng khí để nói ra những lời đó? Lương Tĩnh Như sao?”
“Thật là buồn cười, được làm quan nhỏ rồi không biết mình nặng bao nhiêu đúng không?”
Trịnh Quang Minh còn tưởng rằng Tề Đẳng Nhàn thuộc bộ môn quan trọng, có thể ảnh hướng đến quyết định của Hướng Đông Tinh. Không ngờ chỉ là một phó trường phòng bộ phận an ninh nhỏ bé, nói trắng ra thì chỉ là thủ lĩnh đám bảo vệ mà thôi.
Kiều Thu Mộng cũng không khỏi nhẹ nhàng véo Tề Đẳng Nhàn một cái. Tuy không biết làm thế nào mà hắn có thể một bước lên mây được làm việc ở tập đoàn Hướng thị, nhưng một phó trưởng phòng bộ phận an ninh đi đắc tội một vị trưởng phòng trọng yếu như phòng dự án, thì rõ ràng đây là hành động không lý trí!
Cô ta không hy vọng chuyện này bị làm lớn, hơn nữa, cũng không muốn thấy Tề Đẳng Nhàn đánh mất phần công tác không dễ kiếm được này.
“Trịnh Quang Minh, hành vi của ông đã làm hỏng danh tiếng của tập đoàn Hướng thị, hơn nữa còn vũ nhục vợ tôi. Nhưng dù sao mọi người cũng là đồng nghiệp, đừng nói là tôi không cho ông cơ hội.”
“Bây giờ ông quỳ xuống, thành thật dập đầu bà cái thật vang xin lỗi vợ tôi, sau đó lấy ra ít nhất ba hạng mục giao cho tập đoàn Kiều thị thì chuyện hôm nay, tôi có thể bỏ qua!”
“Nếu không, ông tự gánh hậu quả đi.”
Tề Đẳng Nhàn không thèm để ý Kiều Thu Mộng nhắc nhở, ngược lại còn tiến lên một bước, lạnh lùng nói.
Trịnh Quang Minh ngẩn người, sau đó tiếp tục cười lớn, nói “Uy hiếp tao? Một thằng bảo vệ thối như mày mà dám uy hiếp tao?”
“Tao là trưởng phòng phòng dự án, cần phải xin lỗi vợ thằng bảo vệ? Mày đang làm trò hề cho tao đấy hả?”
“Mày đưa vợ mày đến nhà tao, để tao thoải mái ngủ vài ngài, nói không chừng tao có thể nói tốt cho mày vài câu, điều mày sang bộ phận khác vớt chút tiền lương đấy.”
Tề Đẳng Nhàn lạnh mặt không nói gì, kiên nhẫn đã bị tiêu hao gần hết.
Trịnh Quang Minh cười nhạo nói “Kiều Thu Mộng, lại đây, ngồi chỗ này!”
Vừa nói, gã đưa tay vỗ đù phải của mình, ý bảo Kiều Thu Mộng ngồi lên đùi gã.
“Nếu không đừng trách tôi vận dụng thủ đoạn, trực tiếp đuổi chồng cô ra khỏi tập đoàn Hướng thị!” Trịnh Quang Minh nói.
Từ sau khi Tề Đẳng Nhàn đưa ra thẻ công tác, gã càng thêm không kiêng nể gì.
Tề Đẳng Nhàn nheo mắt, nói “Có lẽ trưởng phòng Trịnh không biết, mảnh đất Tân thế kỷ là do tôi giúp Hướng tổng giành được? Ông xác định không xin lỗi mà tiếp tục khiêu khích sao?”
Trịnh Quang Minh trực tiếp giơ ngón giữa với Tề Đẳng Nhàn, cười lạnh nói “Đừng tưởng rằng tao không biết, mảnh đất Tân thế kỷ đấy, là do trưởng phòng bộ phận an ninh chúng mày – Thương Quân giành được từ tay tập đoàn Hổ Môn. Mày thật đúng là không biết xấu hổ, loại chuyện này tất cả mọi người trong công ty đều biết, đến trong miệng may lại thành công lao của mày? Thật là buồn cười!”
“Nhìn bộ dạng nghèo kiết hủ lậu của mày, có tài đức gì mà có thể đoạt miếng ăn từ tập đoàn Hổ Môn chứ?”
“Giờ mày chỉ có một lựa chọn duy nhất, từ nơi này bò ra ngoài, sau đó để vợ mày ngoan ngoãn hầu hạ tao.”
“Đây là chút thương hại cuối cùng tao dành cho mày.”
Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn càng thêm lạnh lẽo, trực tiếp nắm lấy ngón giữa của Trịnh Quang Minh, lạnh nhạt nói “Tuy tôi nghèo kiết hủ lậu nhưng vẫn có thể cho ông biết, tôn trọng người khác, là đạo đức cơ bản của con người.”
Trịnh Quang Minh đau đến nhe răng, gào lên “Thằng chó, mày mau buông tao ra!”
“Tao nói cho mày biết, hôm nay trưởng phòng bộ phận an ninh của mày cũng ăn cơm ở nhà hàng này!”
“Nếu mày dám đánh tao, tao sẽ lập tức gọi điện cho anh ta đến trừng trị mày…”
Tề Đẳng Nhàn không nói hai lời, ngón tay dùng sức, một tiếng ‘rắc’ giòn vang vang lên, Trịnh Quang Minh hét lên như heo bị chọc tiết, đau đến mức từ trên ghế ngã xuống đất.
“Tề Đẳng Nhàn, anh quá xúc động!” Kiều Thu Mộng hoảng sợ, quả nhiên vẫn xảy ra chuyện. Tề Đẳng Nhàn người này, luôn quản không được tay của mình, suốt ngày thô lỗ động tý là đánh người.
“Xúc động? Nếu ông ta không xin lỗi thì tôi sẽ cho ông ta biết những lời ông ta nói ngu xuẩn cỡ nào.” Tề Đẳng Nhàn vẻ mặt không đổi sắc, nói.
Trịnh Quang Minh vội lấy điện thoại ra, quát “Mày chờ đấy, tao sẽ gọi trưởng phòng của mày đến đây!”
Dứt lời, ông ta trực tiếp gọi cho Thương Quân, hét lớn qua điện thoại “Trưởng phòng Thương, anh lập tức đến đây cho tôi, phó trưởng phòng bộ môn các anh bẻ gãy ngón tay của tôi rồi!”
Thương Quân nghe vậy thì không khỏi sững sờ, sao Tề Đẳng Nhàn lại xảy ra xung đột với Trịnh Quang Minh vậy? Lại còn bẻ gãy ngón tay người ta nữa?
Trịnh Quang Minh chính là anh họ của Hướng Đông Tinh đấy, nếu chuyện này náo loạn đến chỗ Hướng Đông Tinh thì bộ phận an nhinh không phải đều sẽ phải gánh tội cùng Tề Đẳng Nhàn sao?
“Thương Quân là trưởng phòng bộ phận của anh đấym, hơn nữa tôi nghe nói người này từng là bộ đội đặc chủng, rất có bản lĩnh…” Kiều Thu Mộng thất Trịnh Quang Minh muốn gọi Thương Quân tới, không khỏi cả kinh, thấp giọng nói.
“Tên đó bản lĩnh thường thôi, không có gì đáng lo cả.” Tề Đẳng Nhàn lại điềm nhiên đáp, “Tôi nói rồi, nhất định sẽ giúp cô lấy được dự án, tôi nói được là sẽ làm được!”
Kiều Thu Mộng mím môi, cũng không biết một phó trưởng phòng bộ phận an ninh như Tề Đẳng Nhàn lấy đâu ra năng lực lớn như vậy.
Nhưng hắn có thể nhậm chức phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị cũng đã là chuyện khó tưởng tượng nổi rồi.
“Thằng chó, mày dám bẻ gãy ngón tay tao. Đợi lát nữa Thương Quân tới, tao nhất định sẽ để anh ta bẻ gãy hết mười ngón tay của mày!” Trịnh Quang Minh nghiến răng nghiến lợi nói, hai mắt hung tợn mà nhìn chằm chằm vào Tề Đẳng Nhàn.
“Không những như thế, tao còn sẽ cho mày tận mắt chứng kiến vợ mày ngồi trên người tao tự mình động!”
“Mày sẽ vì hành động hôm nay của mày mà hối hận suốt cuộc đời còn lại!”
Tề Đẳng Nhàn vẻ mặt lãnh đạm nhìn Trịnh Quang Minh, lạnh lùng nói “Ông tốt nhất là hãy gọi hết những người ông có thể gọi tới được đi, cũng chỉ hy vọng, trong số người ông gọi tới có người có thể chỉnh đốn được tôi.”
“Nếu, bọn họ không làm được, vậy thì thật ngại quá, ông cứ thành thật vào bệnh viện nằm đi.”
Đúng lúc này, tiếng vặn cửa vang lên. Thương Quân đang ở chỗ này ăn cơm, nhận được điện thoại anh ta vội vàng chạy đến, không dám chó chút chậm trễ.
Nhìn thấy Thương Quân đã đến, Trịnh Quang Minh bộ mặt dữ tợn, tức giận quát lớn “Trưởng phòng Thương, anh quản giáo thuộc hạ như thế nào vậy? Phó trưởng phòng bộ phận an ninh của các anh không bảo vệ an toàn của tôi mà còn bẻ gãy ngón tay của tôi đây này!”
Các nhân viên thuộc bộ phận an ninh theo thương quân chạy tới Thương Quân, nghe được lời này, đều không khỏi hít ngược mà xuýt xoa, sau ai nấy đều nhìn Tề Đẳng Nhàn với ánh mắt vui sướng khi người gặp họa.
“Tên này thật là không biết sống chết, mới vừa vào bộ phận đã đắc tội trưởng phòng Trương, lúc này lại đắc tội trưởng phòng phòng dự án – bộ trường Trịnh…”
“Bộ trưởng là anh họ của Hướng tổng đó, là thân thích đó. Hắn bẻ gãy tay bộ trưởng Trịnh như vậy, chẳng phải là không để Hướng thị vào mắt hay sao?”
“Chậc… Trưởng phòng Thương luôn nhìn tên này không vừa mắt, lúc này phỏng chừng sẽ đánh hắn một trận. Chúng ta đứng một bên xem kịch đi!”
Hướng Đông Tinh nhìn Tề Đẳng Nhàn như nhìn kẻ điên. Đầu óc tên này có bệnh, chuẩn bị động thủ trước mặt tổng cảnh Trung Hải?!
“Lãng phí lương thực là không tốt.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói với Từ Tiểu Ngọc, sau đó cầm đĩa thức ăn kia lên.
Từ Tiểu Ngọc không khỏi sửng sốt, sau đó há miệng nhổ nước bọt về phía Tề Đẳng Nhàn, mắng “Cút ngay, đồ thần kinh!”
Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng tránh đi, rồi úp đĩa đồ ăn trong tay thẳng vào mặt Từ Tiểu Ngọc!
Đĩa thức ăn đầy, trực tiếp đắp lên mặt Từ Tiểu Ngọc khiến cô ta chật vật không chịu nổi, ngã ngửa xuống đất.
“Anh thật to gan!” Vương Hổ phẫn nộ, không nhịn được mà quát lớn.
Còn Triệu Thiên Lộc thì sắc mặt nghiêm túc, lập tức rút súng ra chĩa vào hắn, trầm giọng nói “Mời anh lập tức ngồi xổm xuống, hai tay ôm đầu. Nếu không, tôi sẽ coi như anh đang chống người thi hành công vụ, hơn nữa khiêu khích cảnh sát, có quyền tại chỗ bắn chết anh!”
Từ Tiểu Ngọc bị một đĩa thức ăn đổ lên người, đầu tóc dính đầy dầu mỡ và cặn bã, tức giận đến cả người đều phát run, giận dữ hét “Tôi muốn lãng phí lương thực đấy, anh lại có thể làm gì? Bây giờ, anh thử đụng vào tôi một lần nữa thử xem, lại úp đồ ăn vào mặt tôi một lần nữa thử xem!”
Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc gật đầu, nói “Xem ra, cô vẫn không hiểu rõ đạo lý quý trọng thức ăn. Đạo lý này, hôm nay tôi nhất định phải dạy cho cô hiểu rõ mới thôi!”
Từ Tiểu Ngọc vẻ mặt châm biếm, nghĩ chỉ cần Tề Đẳng Nhàn dám động thủ, Triệu Thiên Lộc tuyệt đối sẽ không lưu tình!
Cô ta không tin, Tề Đẳng Nhàn giỏi võ đến mức có thể thắng được súng đạn!
“Tề đại sư, sao ở đây náo nhiệt vậy?”
“Yo… Triệu tổng cảnh cũng ở đây à, đúng là đã lâu không gặp!”
“Ha… Đây không phải Vương tổng và Hướng tổng sao? Sao mọi người tập trung ở đây hết thế này.”
Lúc này, một giọng nói từ phía cửa truyền đến, theo sau đó là một người xuất hiện. Người tới không phải ai xa lạ, chính là Hoàng Kỳ Bân mà Tề Đẳng Nhàn gặp trước cửa khách sạn.
“Hoàng công tử.” Ở nhìn đến Hoàng Kỳ Bân lúc sau, Vương Hổ sửng sốt, sau đó gật gật đầu, đánh một lời chào hỏi.
“Hoàng công tử, sao cậu lại tới đây?” Triệu Thiên Lộc nhìn thấy Hoàng Kỳ Bân thì đầy mặt tươi cười và thu súng lại, đám đặc vụ thuộc hạ của ông ta cũng sôi nổi chào hỏi Hoàng Kỳ Bân.
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Có người không biết quý trọng đồ ăn nên tôi đang dạy bọn họ hiểu rõ đạo lý không được lãng phí lương thực ấy mà.”
Hoàng Kỳ Bân bật cười, nói “Đây đúng là chuyện tốt nha!”
Sắc mặt Triệu Thiên Lộc bỗng chốc cứng đờ, trầm giọng nói “Hoàng công tử, người này là nghi phạm, ở trong phòng này ra tay đánh nhân viên của tập đoàn Hổ Môn, hơn nữa, vừa mới còn động thủ trước mặt tôi…”
“Ấy, Triệu tổng cảnh đang nói giỡn đấy hả? Tề đái ư vừa nói rõ rồi còn gì, ngài ấy đang dạy cho người ta hiểu đạo lý quý trọng lương thực, sao có thể nói là đánh người chứ?” Hoàng Kỳ Bân đầy mặt ý cười, hỏi.
Triệu Thiên Lộc ngẩn ra, sau đó thầm kinh hãi, thì ra, Hoàng Kỳ Bân tới để làm chỗ dựa cho Tề Đẳng Nhàn!
Vương Hổ đứng một bên cũng nghe ra ý trong lời của Hoàng Kỳ Bân, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
Từ Tiểu Ngọc cả kinh nói “Hoàng công tử, ngài xem mấy thứ trên mặt ta này, chính là do hắn làm! Ngài thiên vị hắn như vậy, còn có vương pháp hay không?”
Hoàng Kỳ Bân nhếch mép cười khinh bỉ nhìn Từ Tiểu Ngọc, nói “Vương pháp? Ở Trung Hải này, Triệu tổng cảnh không phải là vương pháp hay sao? Triệu tổng cảnh, ông nói xem, chuyện này có còn vương pháp hay không?”
Triệu Thiên Lộc ho khan một tiếng, nói “Hoàng công tử, thời phong kiến đã trôi qua lâu như vậy, làm gì còn vương pháp nữa?”
Vị Hoàng công tử - Hoàng Kỳ Bân này, có cho Triệu Thiên Lộc một trăm triệu thì ông ta cũng không dám đắc tội. Dù sao bố anh ta chính là người đứng đầu thành phố Trung Hải, nếu đắc tội anh ta, vậy thì sau này cũng đừng mong có thể sống yên lành ở Trung Hải.
Mấy năm nay, Hoàng Văn Lãng quản lý Trung Hải gọn gàng ngăn nắp, tương lai rất đáng kỳ vọng. Hơn nữa còn được mấy vị lãnh đạo cấp cao ở tỉnh coi trọng, tương lai rất có khả năng sẽ được thăng chức lên tỉnh.
Vì chuyện nhỏ mà đắc tội một quan lớn như thế, cực không đáng giá.
“Hoàng công tử, người của tôi bị đánh!” Vương Hổ đen mặt nói.
“Tôi biết chứ, nhưng người lãng phí lương thực, không phải hẳn là bị trời đánh sao? Được dạy dỗ một chút, không phải là rất tốt sao?” Hoàng Kỳ Bân nhìn về phía Vương Hổ, kinh ngạc hỏi.
Khóe miệng Vương Hổ giật giật, có chút tức giận nhưng lại không tiện trực tiếp phát tác.
Hướng Đông Tinh lại khẽ mỉm cười, thắc mắc không biết Tề Đẳng Nhàn quan biết nhân vật có tầm ảnh hưởng như Hoàng Kỳ Bân này từ lúc nào, hơn nữa lại có thể để cho Hoàng Kỳ Bân bằng lòng tới làm chỗ dựa cho hắn, xem ra hắn có chút lợi hại…
Triệu Thiên Lộc cũng lập tức sửa miệng, nhìn Vương Hổ mà nghiêm túc nói “Vương tổng, người của anh lãng phí lương thực, đây là chuyện rất không nên. Hơn nữa, nhổ nước bọt vào đồ ăn của người khác là việc làm vi phạm đạo đức!”
“Việc này là do bên anh khơi mào, hẳn phải do các anh tự mình thương lượng giải quyết.”
“Nếu thương lượng mà hai bên thấy không thỏa đáng thì để chúng tôi ra mặt hỗ trợ xử lý!”
Tề Đẳng Nhàn liếc xéo Triệu Thiên Lộc một cái, hỏi “Vừa rồi không phải Triệu tổng cảnh nói mình là vương pháp của Trung Hải, muốn trị tội tôi sao? Sao bây giờ lại sửa miệng như vậy?”
Lời này vừa ra, trực tiếp dọa Triệu Thiên Lộc sợ tới mức toát ra mồ hôi lạnh, nếu lời này mà truyền tới tai Hoàng Văn Lãng thì ông ta chắc chắn sẽ không có quả ngon để ăn.
“Ha ha, chỉ là đùa một chút thôi mà… Thời phong kiến đã qua lâu vậy rồi, làm gì còn vương pháp? Trong xã hội hiện đại ngày nay, chỉ có luật pháp, hiến pháp thôi.” Triệu Thiên Lộc cố gắng bình tĩnh, cười ha hả nói tiếp, “Nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin phép đi trước, mọi người từ từ thương lượng giải quyết đi.”
Nói xong, ông ta gật đầu chào Hoàng Kỳ Bân, nói “Hoàng công tử, tôi bận rộn công vụ nên đi trước một bước, hôm khác lại đến cửa thăm thị trưởng.”
Không chờ Hoàng Kỳ Bân đáp lại, Triệu Thiên Lộc đã vung tay lên, dẫn theo thuộc hạ trực tiếp xám xịt rời đi.
Triệu Thiên Lộc rút lui, trực tiếp làm người của tập đoàn Hổ Môn rơi vào tình thế khó xử.
Vừa rồi Triệu Thiên Lộc đến, bọn họ kiêu căng ngạo mạn, chuẩn bị chỉnh Tề Đẳng Nhàn vào chỗ chết.
Nhưng Hoàng Kỳ Bân xuất hiện, khiến tình thế trong nháy mắt đảo ngược lại.
“Hôm nay, nếu các người không ăn hết mấy thứ này, sau đó mỗi người bồi thường tôi một trăm vạn phí tổn thất thì chuyện này không thể xong.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc và còn rất ngang bướng tuyên bố, không để lại chút cơ hội thương lượng nào.
Vương Hổ cắn răng nói “Họ Tề, anh được lắm, tôi nhớ kỹ anh!”
Tề Đẳng Nhàn không trả lời.
Vương Hổ xoay người bỏ đi, về phần những người còn lại sẽ thế nào, anh ta cũng không muốn quan tâm.
“Sao vậy, các người không nghe thấy Tề đại sư nói cái gì sao?” Hoàng Kỳ Bân cười lạnh, hỏi đám người của tập đoàn Hổ Môn.
Từ Tiểu Ngọc run rẩy, nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn lại bưng lên một đĩa thức ăn đã bị bọn họ nhổ nước bọt khi này, vội vàng kêu lên “Tôi ăn… tôi sẽ ăn!”
Mấy người của tập đoàn Hổ Môn bị Tề Đẳng Nhàn giáo huấn thì đều bơ phờ như bố mẹ chết, bắt đầu ăn những món ăn bị chính bọn họ nhổ nước bọt. Mặc dù ghê tởm muốn chết nhưng vẫn phải nhắm mắt cố gắng ăn xong.
Sau đó, Tề Đẳng Nhàn chờ bọn họ chuyển tiền.
Mỗi người một trăm vạn, nếu không đủ thì ghi giấy nợ.
“Chúng ta tống tiền bọn họ như vậy có ổn không?” Lý Vân Uyển chột dạ hỏi.
“Tôi chẳng qua chỉ là lấy gậy ông đập lưng ông (ăn miếng trả miếng) thôi. Vừa nãy Vương Hổ có nói, muốn tôi bồi thường cho mỗi người bọn họ một trăm vạn còn gì.” Tề Đẳng Nhàn mặt không cảm xúc mà đáp, không hề có gánh nặng tâm lý.
Thu tiền xong, Tề Đẳng Nhàn nói “Lão Hoàng, số tiền này, nên chia anh một nửa.”
Hoàng Kỳ Bân được hắn xưng hô như vậy thì không khỏi sửng sốt, sau đó xua tay cười nói “Tiền này tôi không thể thu, thu sẽ xảy ra vấn đề lớn. Hơn nữa đây là chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi, Tề đại sư không cần lo lắng, ngài có ơn với gia đình chúng tôi, chừng này đâu thể trả hết?”
Tề Đẳng Nhàn cũng không làm ra vẻ, thấy anh ta không nhận thì đút luôn vào túi.
“Đi thôi, chúng ta cùng ăn với nhau đi, tiện thể tôi cũng giới thiệu cho ngài mấy người bạn.” Hoàng Kỳ Bân đi lên lôi kéo làm quen với Tề Đẳng Nhàn rồi mời hắn cùng đi ăn.
Chương 82 Tiên hạ thủ vi cường
Lý Vân Uyển cũng nhờ phúc của Tề Đẳng Nhàn mà được quen biết vòng bạn bè của Hoàng Kỳ Bân.
“Sắp tới nhà tôi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho em gái. Bố muốn tổ chức long trọng còn cố ý mượn một chiếc du thuyền từ trong gia tộc. Đến lúc đó, Tề đại sư nhất định phải đến nha!” Hoàng Kỳ Bân cười nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Ừm, không thành vấn đề, tôi đã đáp ứng thị trưởng Hoàng rồi.” Tề Đẳng Nhàn nói.
Lý Vân Uyển không khỏi thầm kinh ngạc, không ngờ quan hệ của Tề Đẳng Nhàn và nhà thị trưởng lại tốt như vậy? Cô ta cũng nhận được thiệp mời, chẳng qua, người ta sẽ không tự mình đến mời, còn nhắc nhở cô ta nhất định phải đến như vậy.
Sau khi ăn cơm xong, Hoàng Kỳ Bân nói “Tế đại sư có muốn đi thư giãn một chút với chúng tôi không? Bên đường bên kia là một thủy hội đặc biệt nhất của Trung Hải chúng tôi đấy.”
Tề Đẳng Nhàn đương nhiên biết thủy có những gì, lắc đầu, nói “Thôi bỏ đi, tôi đã kết hôn rồi, không thể làm chuyện có lỗi với Kiều Thu Mộng.”
Hoàng Kỳ Bân cười nói “Tôi quên mất là Tề đại sư đã kết hôn, hơn nữa vợ còn là tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị, lại còn là đại mỹ nữ Kiều Thu Mộng nữa.”
“Vậy thật đúng là quá đáng tiếc, tôi nghe nói ông chủ thủy hội mới mời được mấy kỹ thuật viên mới từ Cao Câu Ly và nước Kiệt Bành, nghe nói đều là cực phẩm.”
“Vậy tôi trước tiên dẫn bạn đến tham quan một phen…”
Tề Đẳng Nhàn nói “Nếu Hoàng công tử đã nhiệt tình mời như vậy, tôi còn là đi một chuyến đi.”
Hoàng Kỳ Bân không khỏi sửng sốt.
Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói “Người nước ngoài tới Hoa Quốc phát triển không dễ dàng, tôi hơi thông hiểu một chút thủ pháp massage, đi cảm thụ một chút cũng tốt.”
“Anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ là muốn hướng dẫn bọn họ một chút, để bọn họ có thể càng tốt mà sinh tồn ở nước chúng ta mà thôi.”
“Chủ yếu là vì tình hữu nghị giữa các nước, bọn họ có xinh đẹp hay không cũng không quan trọng!”
Hoàng Kỳ Bân nhịn không được mà phá lên cười, vỗ vai Tề Đẳng Nhàn, nói “Ha ha, Tề đại sư thật hài hước.”
Lý Vân Uyển vừa rồi còn cảm thấy Tề Đẳng Nhàn rất thủ bổn phận, lúc này nghe thấy hắn đổi ý, không khỏi kêu lên “Anh không chuẩn đi, anh không sợ có lỗi với Mộng Mộng sao?”
Hoàng Kỳ Bân ho khan một tiếng, cười nói “Đúng vậy, mặc dù chỉ là đi massage, nhưng dù sao Tề đại sư cũng đã kết hôn rồi, vẫn là thôi đi, miễn cho Kiều Thu Mộng nữ sĩ hiểu lầm.”
“Ai là Kiều Thu Mộng?” Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc nói.
Lý Vân Uyển trực tiếp kéo áo Tề Đẳng Nhàn, trong lòng càng thêm khó chịu, tức giận nói “Không được, anh không được đi. Nếu anh dám đi thì đừng trách tôi nói chuyện này cho Mộng Mộng. Đến lúc đó, xem anh còn có mặt mũi gì đi gặp cậu ấy.”
Khóe môi Tề Đẳng Nhàn không khỏi giật giật, bất đắc dĩ thở dài, nói với Hoàng Kỳ Bân “Lão hoàng, vừa rồi là tôi nói giỡn, các anh chơi vui vẻ.”
Hoàng Kỳ Bân bật cười, sau đó dẫn theo đám bạn đi thẳng đến thủy hội. Tề Đẳng Nhàn chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ nhìn theo bọn họ rời đi.
“Nữ nhân, quả nhiên chỉ biết ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta.” Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Lý Vân Uyển, trong lòng thầm lặp lại lời này.
Lý Vân Uyển cười lạnh nói “Quả nhiên nam nhân đều là một bộ dạng, mặt ngoài chính trực nhưng bên trong một bụng xấu xa.”
Tề Đẳng Nhàn nói “Tôi chỉ là vì tình hữu nghị giữa hai quốc gia mà muốn đi xem, xấu xa ở chỗ nào? Đây là quang minh chính đại, ưu quốc ưu dân!”
Lý Vân Uyển tỏ vẻ khinh thường, không thèm bàn luận thêm về vấn đề này với hắn.
“Được rồi, không đi thì không đi thôi. Thời gian không còn sớm, tôi phải trở về, cô cũng tự mình về nhà đi.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“Không được, tôi phải đi theo giám sát anh, tránh cho sau khi tôi đi, anh lại vụng trộm chạy đến thủy hội tìm bọn họ!” Lý Vân Uyển hai tay chống hông, lời lẽ chính đáng mà nói.
Tề Đẳng Nhàn không khỏi chửi thầm vài câu, chỉ đành ngồi xe của Lý Vân Uyển xe trở về Vân Đỉnh Thiên Cung.
“Cô sẽ không định ở lại chỗ tôi một đêm đấy chứ?” Tề Đẳng Nhàn mở to hai mắt, trừng mắt nhìn Lý Vân Uyển, hỏi.
“Đương nhiên! Biết trong đầu anh có loại suy nghĩ nguy hiểm như vậy, ta phải giám sát anh chặt chẽ, không thể để anh làm những chuyện có lỗi với Mộng Mộng được.” Lý Vân Uyển mặt không đổi sắc, tim không nhảy loạn, tìm một lý do hoàn mỹ để có thể ở lại.
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói “Cô không phải cố ý muốn ở lại mà bịa lý do này chứ?”
“Phi! Anh xứng sao?” Trái tim Lý Vân Uyển đập nhanh hơn, nhưng giọng điệu vẫn cứng rắn như trước.
“Vậy tùy cô.” Tề Đẳng Nhàn phất tay, lười biếng mà trả lời.
Lý Vân Uyển hỏi Tề Đẳng Nhàn “Gần đây anh giúp Mộng Mộng xử lý nhiều chuyện như vậy, cái nhìn của cậu ấy đối với anh có thay đổi không?”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, đáp “Hẳn là không có, nhưng mà, hôm nay sắc mặt cô ấy khi nhìn tôi dịu hơn không ít.”
Lý Vân Uyển lại hỏi tiếp “Anh có ý định gì không?”
“Thuận theo tự nhiên thôi, chẳng lẽ tôi phải lì lợm la liếm lấy lòng cô ấy?” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói, hiển nhiên hắn không quá để ý chuyện này.
Hiện tại chuyện hắn muốn làm nhất chính là đợi đến khi hai bên thế lực lớn là tập đoàn Hướng thị, tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Từ thị hoàn toàn đánh nhau, từ đó hắn sẽ làm chủ thế cuộc, hung hăng đánh mặt Ngọc Tiểu Long kiêu ngạo kia một cái tát!
Từ Ngạo Tuyết không thu mua được tập đoàn Hướng thị, nhất định sẽ mời Ngọc Tiểu Long hỗ trợ. Ngọc Tiểu Long không những có sức ảnh hưởng khủng bố, với tài sản cường đại của Ngọc gia, cô ta vừa gia nhập, tất nhiên sẽ giống như Thái Sơn áp trứng.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn cố tình không muốn để cô ta được như ý nguyện, hơn nữa, hắn làm thế cũng là vì hoàn thành hứa hẹn với Hướng Đông Lôi.
Lý Vân Uyển biết được Kiều Thu Mộng đối với Tề Đẳng Nhàn ôn hoà hơn không ít, trong lòng bỗng cảm thấy có chút căng thẳng, cảm thấy mình nên tăng nhanh tiến độ “nhặt của hời”, nếu không, đến khi Kiều Thu Mộng phát hiện chỗ không tầm thường của người này, hơn phân nửa mình sẽ không có cơ hội.
“Anh Tề, hôm nay anh đắc tội tập đoàn Hổ Môn như vậy, sau này cần phải cẩn thận một chút… Hơn nữa, tôi cũng rất lo lắng bọn họ sẽ trả thù tập đoàn Mộc Tử của tôi.”
“Nói không chừng bọn họ nuốt không trôi mối nhục này, không nhất định sẽ trước tiên ra tay với tập đoàn Mộc Tử. Có lẽ bọn họ sẽ bởi vậy mà bị tập đoàn Hướng thị bắt được sơ hở, nhưng cũng không phải không có khả năng ra tay với chúng ta!”
“Nếu bọn họ thật sự làm như vậy thì chúng ta phải làm gì đây?”
Lý Vân Uyển tỏ vẻ nhu nhược đáng thương, đôi mắt to long lanh chứa chút tủi thân nhìn Tề Đẳng Nhàn.
Cô ta đúng là có chút lo lắng, dù sao hôm nay đắc tội người ta quá thảm, nếu đối phương bởi vậy hận tập đoàn Mộc Tử mà đến trả thù, vậy thì rất phiền toái…
Lúc nói lời này, cô ta đưa tay ôm lấy cánh tay của Tề Đẳng Nhàn, liên tục lắc lư, nói “Anh sẽ không mặc kệ chuyện này đúng không? Nếu bọn họ thật sự ra tay thì tôi chính là nằm cũng trúng đạn đó!”
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, rồi nói “Như vậy đi, tôi đưa một số lô đất mà tôi đã thu mua cho công ty các cô. Nắm giữ những lô đất đó, giá trị của công ty các cô sẽ tăng lên rất nhiều. Đến lúc đó, tập đoàn Hổ Môn muốn ra tay thì cũng sẽ không dễ dàng…”
“Đất ở đâu?” Đôi mắt Lý Vân Uyển sáng lên, bất giác, cô ta đã ôm cánh tay của Tề Đẳng Nhàn vào ngực.
“Thung lũng giết người.” Tề Đẳng Nhàn điềm nhiên đáp.
Lý Vân Uyển sửng sốt, sau đó hất cánh tay của Tề Đẳng Nhàn ra, xụ mặt, nghiến răng nghiến lợi chất vấn “Tề Đẳng Nhàn, anh… đang đùa tôi đấy à?!”
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, nói “Tỉnh đã ra quyết định khai phá một mảnh đặc khu thương mại trọng điểm. Mà đặc khu thương mại này, được đặt ở thung lũng giết người.”
“Thật sự?!”
Lý Vân Uyển nghe hắn nói như vậy thì cực kỳ khiếp sợ.
Cái loại đất hoang cằn cỗi chỉ toàn cát sỏi đó, thật sự sẽ là địa điểm trọng điểm khai phá trong tương lai?!
“Vậy anh cũng không thể ra giá quá cao cho tôi…”
Lúc này đây, cô ta trực tiếp ôm lấy cả người Tề Đẳng Nhàn…
Chương 83 Tra nam
Tề Đẳng Nhàn bị ôn hương nhuyễn ngọc ôm vào lòng, trong lúc nhất thời hoang mang không biết làm sao.
Kiếp này, hắn hầu như chưa từng tiếp xúc thân mật với phụ nữ như vậy.
“Anh Tề, nếu tỉnh thật sự quyết định khai phá thung lũng giết người làm đặc khu thương mại, vậy thì giá trị khu đất kia ít nhất cũng phải gần ngàn vạn rồi!”
“Trong tay anh, hiện tại đang có bao nhiêu đất thế?”
Lý Vân Uyển ôm chặt cổ Tề Đẳng Nhàn, không e dè mà trực tiếp ngồi lên đùi hắn, vui vẻ hỏi.
Tề Đẳng Nhàn cố gắng bình tình, suy nghĩ một hồi mới chậm rãi nói “Mảnh đất này là tập đoàn Trương thị dùng để thế chấp vào hợp đồng mua cổ phần, tôi rải rác thu được khoảng ba ngàn vạn, đổi thành đất ước chừng có khoảng hai trăm mẫu.”
“Ba ngàn vạn thu được hai trăm mẫu đất?!!!” Lý Vân Uyển khiếp sợ đến suýt nữa thì ngất xỉu.
“Đúng vậy, đất bên kia lúc trước được quy hoạch để làm nông nghiệp, cho nên chính sách có ưu đãi. Nhưng dù sao cũng là đất cằn sỏi đá, bất động sản Trương thị mua về chẳng qua cũng chỉ là đối phó chính phủ và chính sách, vừa đến tay thì trực tiếp để đó không dùng.”
“Chờ đến khi bọn họ sắp không được, lại lấy toàn bộ mảnh đất ở thung lũng giết người này ra, dùng làm tài sản thế chấp lúc ký hợp đồng mua cổ phần. Chỉ riêng Kiều gia, đã bỏ ra gần sáu ngàn vạn, tôi không có nhiều tiền nên chỉ mua được ba ngàn vạn. Hai trăm mẫu còn lại hẳn là đều ở trong tay Thu Mộng”
Lý Vân Uyển nghe vậy không khỏi oán giận “Biết thế lúc trước tôi cũng mua cổ phần của bất động sản Trương thị, đến bây giờ cũng có đất trong tay!”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói “Lúc ấy tỉnh còn chưa có kết luận, hơn nữa, nếu cô không biết tin tức này, đợi đến khi bất động sản Trương thị phá sản, cô còn không phải càng đau lòng sao?”
Lý Vân Uyển cũng cảm thấy đây là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi.
Lúc trước nếu thật sự lấy tiền mua cổ phần bất động sản Trương thị, đoán chừng mình ở trong công ty cũng không trụ được nữa, sẽ bị đồng nghiệp cười nhạo chết.
Ai có thể ngờ bất động sản Trương thị phá sản, ông chủ quấn tiền chạy trốn để lại mảnh đất hoang này, sẽ biến thành bảo địa dưới một quyết định của tỉnh chứ?
Lý Vân Uyển thính sơ qua một chút, nếu dựa theo trình độ kinh tế của Trung Hải và chính sách của tỉnh mà nói, như vậy thì đất ở thung lũng giết người, phỏng chừng ít nhất cũng phải có giá khoảng năm trăm đến tám trăm vạn một mẫu. Một ít vị trí tốt hơn, lên đến một ngàn vạn một mẫu cũng là có thể xảy ra.
Như vậy, chỉ tính mấy lô đất trong tay Tề Đẳng Nhàn ít nhất cũng đã có giá cả tỷ rồi.
“Đây thật đúng là tiền từ trên trời rơi xuống mà, người muốn phát tài, ai cũng ngăn không được!” Lý Vân Uyển không khỏi trợn trắng mắt, hồn nhiên quên mất mình còng đang ngồi trong lòng Tề Đẳng Nhàn, đôi tay ôm cổ hắn.
Nghĩ kỹ, cô ta quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, hai mắt cơ hồ muốn phóng điện, nói “Anh Tề, vậy anh chuẩn bị cho tập đoàn Mộc Tử của chúng tôi bao nhiêu mẫu đất?”
“Đương nhiên không thể miễn phí tặng cho các cô, đây chẳng qua chỉ là thủ đoạn để hù dọa tập đoàn Hổ Môn mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, hắn đâu phải thằng ngốc, tuy không quá để ý tiền bạc nhưng cũng không đến mức tùy tiện cầm tiền ném ra ngoài.
“Ôi chao… anh Tề! Anh tặng người ta mười đến hai mươi mẫu đi mà!” Lý Vân Uyển làm nũng nói, thân hình thướt tha ở trong lòng hắn lắc qua lắc lại.
“Thật sự không được thì chúng ta ghi giấy nợ trước. Anh trao quyền cho tập đoàn Mộc Tử chúng tôi, đến lúc đó để cho chúng tôi tiến hành khai thác.”
“Khai phá kiếm được tiền thì anh sẽ được chia hoa hồng, hơn nữa, tiền đất, chờ đến khi chúng ta đủ tài chính rồi thì cũng sẽ trả lại anh mà!”
Tề Đẳng Nhàn trầm ngâm một lát, một tỷ đất đai, tập đoàn Hướng thị chướng mắt, hơn nữa trong giới bất động sản này, tập đoàn Hướng thị sở hữu mảnh đất Tân thế kỷ cũng là đủ rồi.
Bên phía tập đoàn Kiều thị, còn có hai trăm mẫu trong tay Kiều Thu Mộng, hoàn toàn đủ dùng. Nếu lại nhiều hơn nữa thì chắc chắn sẽ rước lấy người khác mơ ước, ngược lại là một tai họa.
“Vậy được rồi, lúc trước dù sao cũng có một phần nguyên nhân do tôi mới khiến cô bỏ lỡ cơ hội mua đất của bất động sản Trương thị. Hai trăm mẫu này, đến lúc đó sẽ giao cho các cô khai phá. Nhưng mà, một đồng tiền của tôi cũng không thể thiếu.”
Lý Vân Uyển nghe xong lời này, vui vẻ cực kỳ, trực tiếp ôm đầu Tề Đẳng Nhàn hôm một cái, nói “Cảm ơn anh Tề, thật vui khi có bạn tốt như anh!”
“Này, đừng bôi nước bọt lên mặt tôi được không?” Tề Đẳng Nhàn không khỏi than phiền, đưa tay lau nước bọt trên mặt.
Lý Vân Uyển vốn đang rất vui lại bị câu này của hắn chọc giận, cô ta hừ lạnh một tiếng, lại tiến đến gần mặt của Tề Đẳng Nhàn rồi lại hôn thêm mấy cái nữa.
Tề Đẳng Nhàn lại lau, Lý Vân Uyển lại hơn.
Hai người cứ thể, kẻ hôn người lau…
Hôn bảy tám cái, lau bảy tám lần.
Đến khi Lý Vân Uyển nhìn thấy hài hước và bỡn cợt trong ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn thì lúc này mới lấy lại tinh thần, cô ta như mộng mới tỉnh, trực tiếp lùi xa hắn, tức giận nói “Anh cố ý!”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói “Tôi có nói gì đâu! Hơn nữa tôi là thật sự ghét bỏ, trong nước bọt của người ít nhất có hơn sáu trăm loại vi khuẩn, tính này giờ thì số lượng có thể từ vài trăm triệu lên đến vài tỷ.”
“Anh được lắm!” Tuy Lý Vân Uyển biết là hắn cố ý nhưng vẫn nhịn không được mà tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Phỏng chừng qua hai ba ngày nữa chính sách mới được công bố, đến lúc đó các cô công bố lá bài tẩy trong tay, cũng không cần lo tập đoàn Hổ Môn lại gây sự.”
“Tuy rằng anh làm người chán ghét nhưng tóm lại, cảm ơn anh.” Lý Vân Uyển nhìn Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy càng thêm thuận mắt.
Lúc trước cô ta vô cùng xem thường cảnh ngục nhỏ này, thậm chí cảm thấy không thể tiếp nhận sự thật Kiều Thu Mộng đột nhiên có một người chồng như thế này, tìm mọi cách muốn giúp Kiều Thu Mộng đuổi hắn đi.
Nhưng hiện tại, cô ta muốn nhân lúc Kiều Thu Mộng còn chưa biết gì thì cướp đi hắn.
Cô ta lại ngồi xuống bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, lúc này lại không ngồi trên đùi hắn nữa, làm Tề Đẳng Nhàn thế mà lại có chút thất vọng?
“Nếu như không có tiền trả, vậy có lấy thân trả nợ không?” Lý Vân Uyển tỏ vẻ nhu nhược đáng thương mà hỏi, bàn tay nhỏ nắm cánh tay Tề Đẳng Nhàn lắc lư, còn cố tình kéo cao góc váy, đôi chân thon dài dưới ánh đèn chiếu rọi thậm chí có chút chói mắt.
“Hừ! Không được… Nếu cô lấy thân trả nợ thì tôi cũng chỉ được đến một người phụ nữ; nếu là trả tiền thì tôi có thể có rất nhiều phụ nữ!” Tề Đẳng Nhàn đúng lý hợp tình mà đáp, trực tiếp phủi bay bàn tay của Lý Vân Uyển.
Lời này của hắn, làm cho Lý Vân Uyển trợn mắt há hốc mồm. Một lát sau, mới giận dữ quát “Tra nam! Tôi nhất định vạch trần bộ mặt đạo đức giả này của anh trước mặt Mộng Mộng.”
Tề Đẳng Nhàn nhịn không được lại thở dài, hơi lắc đầu, nói “Trong mắt cô ấy, tôi chưa bao giờ được coi là một người đàn ông ưu tú.”
“Không sao, ở chỗ tôi, vĩnh viễn có một chỗ dành cho anh!” Lý Vân Uyển hào hùng tuyên bố, lại xúc động, trực tiếp ôm đầu Tề Đẳng Nhàn rồi hung hăng hôn môi hắn một cái.
“Đây là nụ hôn đầu của tôi đấy!”
“Làm ăn không nhất định sẽ kiếm lời không lỗ, nếu không kiến được tiền trả anh thì tôi lấy thân trả nợ anh vậy, chút này coi như là lãi!”
Nói xong, Lý Vân Uyển cũng ý thức được bản thân quá xúc động, sắc mặt đỏ bừng, lần này không cần Tề Đẳng Nhàn thúc giục, xoay người về phòng, còn tiêu sái mà phất tay, nói “Ngủ ngon!”
Tề Đẳng Nhàn ngồi trên sô pha sửng sốt trong chốc lát, sau đó nhíu mày, nhỏ giọng mắng “Khó trách đám khốn kiếp trong ngục giam không có việc gì thường thích nói thô tục…”
Trong khi nói, hắn còn khoa tay múa chân làm tư thế xoa bóp cái gì đó trong không khí, lẩm bẩm nói “Hình như còn rất to.”
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng Lý Vân Uyển đã rời đi, hẳn là cảm thấy ngày hôm qua quá xúc động, nếu như không giữ chừng mực, chỉ sợ sẽ bị Tề Đẳng Nhàn hiểu lầm là quá mức phóng đãng tùy ý.
Lại qua một đêm mộng toàn chân dài, mãi đến buổi chiều, Tề Đẳng Nhàn mới nhận được điện thoại của Kiều Thu Mộng. Cô ta nói là đã hẹn trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị cũng ăn cơm, bảo hắn đi cùng.
Chương 84 Sắc dục huân tâm
“Hôm nay mua cho anh một bộ quần áo thích hợp một chút, ăn mặc chính thức một chút, để cho người ta có ấn tượng tốt hơn.”
Kiều Thu Mộng thấy Tề Đẳng Nhàn đến, trực tiếp kéo hắn đến trung tâm thương mại, sau có chọn cho hắn một bộ âu phục.
Lần trước Tề Đẳng Nhàn mặc quần áo của Kiều Quốc Đào đi dự tiệc tối của tập đoàn Hướng thị, bị người ta chế nhạo một phen, điều này khiến cô ta cảm thấy rất mất mặc.
Ù nói thế nào đi nữa thì hiện tại hai người cũng là vợ chồng trên danh nghĩa, mặt ngoài vẫn phải làm tốt mới được.
“Oa, tiểu thư, dáng người của chồng cô tốt thật đấy, rất thích hợp với âu phục nhà chúng tôi!” Nhân viên tiếp thị của cửa hàng Boss lớn tiếng khen ngợi.
Kiều Thu Mộng cũng không thể không thừa nhận, dáng người của Tề Đẳng Nhàn quả thực không tồi, cơ thể thon dài, hơn nữa cơ bắp cường tráng. Sau khi mặc vào âu phục, cả người có vẻ cực kỳ tinh phần.
Cho dù không thích Tề Đẳng Nhàn, nhưng Kiều Thu Mộng cũng không thể không nở nụ cười ứng phó nhân viên tiếp thị.
“Trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị là anh họ của Hướng Đông Tinh. Anh đi với tôi, phải biểu hiện ra khách khí một chút.” Kiều Thu Mộng dặn dò Tề Đẳng Nhàn.
“Ừ…” Tề Đẳng Nhàn biếng nhác đáp lại, nghĩ đến, Hướng Đông Tinh hẳn là đã chào hỏi qua với người của phòng dự án, lần này Kiều Thu Mộng đi đàm phán, hơn phân nửa cũng chỉ là làm theo quy trình mà thôi.
Sau khi mua đồ xong, Kiều Thu Mộng trực tiếp dẫn theo Tề Đẳng Nhàn tới nhà hàng gặp Trịnh Quang Minh - trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị.
Trịnh Quang Mình thấy Kiều Thu Mộng đến thì đôi mắt sáng ngời, nhưng khi nhìn đến Tề Đẳng Nhàn theo sau cô ta thì sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống.
“Trưởng phòng Trịnh, chào ngài, đây là chồng tôi Tề Đẳng Nhàn…” Kiều Thu Mộng niềm nở giới thiệu Tề Đẳng Nhàn với Trịnh Quang Minh.
Trịnh Quang Minh lại đầy mặt không vui, lạnh lùng nói “Kiều tổng coi lời nói của tôi như gió thoảng bên tai sao? Có phải tôi đã từng nói, cô đến nói chuyện hợp tác với tôi thì một người đến là được, không mang theo những người khác lại đây?”
Kiều Thu Mộng sửng sốt, sau đó giải thích “Trưởng phòng Trịnh, tôi chỉ là cảm thấy làm như vậy có vẻ trang trọng một chút mà thôi.”
Trịnh Quang Minh vung tay lên, lạnh lùng nói “Tôi không thích, mau bảo anh ta về đi.”
Kiều Thu Mộng không ngờ Trịnh Quang Minh lại nói chuyện không khách khí như vậy, sắc mặt không khỏi đỏ bừng.
“Hả? Cô không muốn?”
“Không muốn cũng đúng, dù sao các người cũng là vợ chồng, cô bảo anh ta về như vậy cũng có chút không tốt.”
“Thế này đi, tôi có lòng từ bi, để anh ta ở lại ăn một bữa cơm. Sau khi ăn xong lại bảo anh ta rời đi.”
“Cô và tôi, cùng về nhà tôi nói chuyện.”
Trịnh Quang Minh mỉm cười, ánh mắt tham lam đảo qua chân dài dưới váy Kiều Thu Mộng, hai ngón tay liên tục xoa xoa, giống như cô đã là đồ trong trong lòng bàn tay gã.
Kiều Thu Mộng cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết những lời này của Trịnh Quang Minh là có ý gì, sắc mặt không khỏi trắng bạch, trầm giọng nói “Trưởng phòng Trịnh, xin ngài tự trọng!”
“Tự trọng? Ý cô là gì?” Trịnh Quang Minh hai mắt lạnh lẽo, chất vấn.
“Tự trọng chính là, phiền ông đừng giống tên ngốc chưa từng thấy qua phụ nữ mà sắc dục huân tâm như vậy.” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói.
Hiển nhiên đây là ý trong lời của Kiều Thu Mộng, nhưng cô ta không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại nói nặng như thế. Không khỏi quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái.
Quả nhiên Trịnh Quang Minh bị chọc giận, phẫn nộ vỗ bàn, quát “Thằng bụi đời, sao mày dám nói thế với tao?”
“Còn có cô, Kiều Thu Mộng, cô thế mà lại dám nói chuyện với tôi như vậy?”
Kiều Thu Mộng mím môi, có chút tủi thân nhưng vẫn nghiêm túc giải thích “Trưởng phòng Trịnh, chúng tôi tới đây là để nói chuyện hợp tác, mà không phải tới để ông nhục nhã chúng tôi!”
“Nhục nhã? Ha ha ha, buồn cười!”
Trịnh Quang Minh kinh thường mà phá lên cười, nói “Cô cảm thấy tập đoàn Kiều thị của các cô xứng với tập đoàn Hướng thị chúng tôi sao? Xứng đáng được nhận dự án của tập đoàn chúng tôi sao? Nếu không phải xem cô xinh đẹp như vậy, cô nghĩ ông đây đồng ý gặp cô?”
“Đã nói rõ một mình cô tới, cô còn cố ý dẫn theo người khác, đây là muốn ra oai đánh phủ đầu tôi đấy hả? Hay là căn bản không nghe lọt tai lời tôi nói, hoặc là không hiểu tiếng người?”
“Ông đây bằng lòng ngủ với cô, cho các cô dự dán để làm, đó là phúc phần của công ty các cô, là may mắn như bánh từ trên trời rơi xuống!”
“Cô không lập tức đuổi chồng mình đi, sau đó ngoan ngoãn theo tôi về nhà hầu hạ tôi thật tốt, thế mà lại muốn tôi tự trọng?”
Kiều Thu Mộng bị phen lời nói trắng ra này của Trịnh Quang Minh làm cho sắc mặt đỏ bừng, tức giận đến cả người đều run rẩy nhưng cố tính lại không dám đắc tội gã.
Trịnh Quang Minh chính là trưởng phòng phòng dự án của tập đoàn Hướng thị, lại là anh họ của Hướng Đông Tinh, nắm giữ quyền cao chức trọng trong tập đoàn, cô ta không đắc tội nổi.
Huống hồ, nếu cô ta muốn tiếp tục đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc của tập đoàn Kiều thị thì nhất định phải lấy được ít nhất là một dự án từ tập đoàn Hướng thị. Nếu không, sẽ lập tức bị cách chức.
“Trịnh trưởng phòng, chúng ta có thể nói chuyện một cách bình thường và nghiêm túc không?” Kiều Thu Mộng cắn răng hỏi.
“Nói chuyện? Đương nhiên là có thể rồi, không có gì là không thể nói cả!” Trịnh Quang Minh cười ha hả, nói.
Kiều Thu Mộng nhẹ nhàng thở ra, nói “Vậy tôi gọi món trước, sau đó chúng ta vừa ăn vừa nói…”
Trịnh Quang Minh lắc đầu “Ý tôi nói là, cô ngồi trên người tôi vừa động vừa nói. Nếu cô động đến làm cho tôi đủ vui vẻ, đừng nói là một hai dự án, cho dù ký hợp đồng trao toàn bộ hạng mục cho Kiều thị các cô làm đều được, cô thấy sao?”
“Cái này chẳng qua chỉ cần một câu nói của tôi thôi!”
“Thế nào, Kiều tổng, cô thấy tôi đối xử với cô có tốt không?”
Kiều Thu Mộng sững sờ.
Tề Đẳng Nhàn có chút bất mãn, Hướng Đông Tinh làm cái quỷ gì vậy. Rõ ràng hắn đã sớm chào hỏi qua, kết quả còn để người như Trịnh Quang Minh chạy ra làm người ta ghê tởm?!
“Động con mẹ nhà ông, có phải đầu óc ông có vấn đề hay không? Cần tôi đưa ông đến trang trại nuôi heo tìm một con lợn nái để ông động một chút không hả?” Tề Đẳng Nhàn không chút khách khí mà quát, đồng thời kéo Kiều Thu Mộng ra sau mình.
Kiều Thu Mộng nhìn bóng lưng rộng lớn đứng trước mặt mình, trong lòng không khỏi thở dài, mỗi lần mình xảy ra chuyện, hắn luôn đứng ra bảo vệ mình.
Nhưng là, mỗi lần xử lý chuyện, hắn đều xúc động như vậy…
“Hắn đối xử với mình rất tốt, nhưng đáng tiếc không có bản lĩnh gì, hơn nữa xúc động dễ giận, không phải người chồng tốt.”
“Mục tiêu của mình là trở thành người như Ngọc Tiểu Long. Chung quy lại, hắn không xứng với mình.”
Kiều Thu Mộng ánh mắt phức tạp, thầm nghĩ.
Trịnh Quang Minh lại bị lời nói của Tề Đẳng Nhàn chọc giận, hừ lạnh một tiếng, nói “Kiều tổng, chồng cô là con lừa ngu xuẩn nói chuyện không suy nghĩ sao?”
“Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, bắt anh ta tự tát sưng mặt và xin lỗi tôi. Sau đó, cô ngoan ngoãn theo tôi trở về, dùng cách tôi nói mà nói chuyện với tôi.”
“Nếu không, tập đoàn Kiều thị đừng mong lấy được một dự án từ tay tập đoàn Hướng thị!”
Tề Đẳng Nhàn lạnh mặt nói “Khó trách tập đoàn Hướng thị bị tập đoàn Hổ Môn chèn ép đến chật vật như vậy, thì ra nhân viên của Hướng Đông Tinh đều là loại gá áo túi cơm như ông!”
“Lúc sau tôi sẽ trực tiếp nói với Hướng Đông Tinh đuổi việc tên phế vật như ông, xem ông còn diễu võ dương oai thế nào?”
Trịnh Quang Minh không khỏi sửng sốt, sau đó nhíu mày nói “Mày quen biết Hướng tổng?”
“Tôi đâu chỉ quen biết cô ấy, tôi còn là một phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị!” Tề Đẳng Nhàn tùy tay từ trong túi rút ra thẻ công tác của mình.
Lời này, trực tiếp làm trái tim của Trịnh Quang Minh không khỏi nhảy loạn, khiếp sợ nghĩ, chẳng lẽ, lần này mình đụng phải họng súng?!
Chương 85 Gọi người
Kiều Thu Mộng cũng không khỏi ngây ra, lúc trước Tề Đẳng Nhàn từng nói hắn đảm nhiệm chức phó trưởng phòng ở tập đoàn Hướng Thị, nhưng không ai tin.
Lúc này, thấy hắn ở trước mặt Trịnh Quang Minh lấy ra thẻ công tác, cô ta hoảng hốt, đảo mắt nhìn quá, thế mà lại là thật…
Trịnh Quang Minh cũng thấy được thẻ công tác của Tề Đẳng Nhàn, sau khi xem xong, gã nhếch miệng cười nhạo, càng thêm khinh thường.
“Ha ha, ha ha ha!”
Trịnh Quang Minh làm càn cười to, thậm chí còn chỉ tay vào Tề Đẳng Nhàn lắc đầu mắng “Phế vật!”
“Tao còn tưởng mày là phó trường phòng của bộ phận nào ghê gớm lắm, thì ra là bộ phận an ninh? Nói trắng ra thì không phải là trùm bọn bảo vệ sao?”
“Một phó trưởng phòng bộ phận an ninh mà cũng dám ra oai trước trưởng phòng phòng dự án như tao sao?”
“Còn muốn liên hệ Hướng Đông Tinh đuổi việc tao?”
“Ai cho mày dũng khí để nói ra những lời đó? Lương Tĩnh Như sao?”
“Thật là buồn cười, được làm quan nhỏ rồi không biết mình nặng bao nhiêu đúng không?”
Trịnh Quang Minh còn tưởng rằng Tề Đẳng Nhàn thuộc bộ môn quan trọng, có thể ảnh hướng đến quyết định của Hướng Đông Tinh. Không ngờ chỉ là một phó trường phòng bộ phận an ninh nhỏ bé, nói trắng ra thì chỉ là thủ lĩnh đám bảo vệ mà thôi.
Kiều Thu Mộng cũng không khỏi nhẹ nhàng véo Tề Đẳng Nhàn một cái. Tuy không biết làm thế nào mà hắn có thể một bước lên mây được làm việc ở tập đoàn Hướng thị, nhưng một phó trưởng phòng bộ phận an ninh đi đắc tội một vị trưởng phòng trọng yếu như phòng dự án, thì rõ ràng đây là hành động không lý trí!
Cô ta không hy vọng chuyện này bị làm lớn, hơn nữa, cũng không muốn thấy Tề Đẳng Nhàn đánh mất phần công tác không dễ kiếm được này.
“Trịnh Quang Minh, hành vi của ông đã làm hỏng danh tiếng của tập đoàn Hướng thị, hơn nữa còn vũ nhục vợ tôi. Nhưng dù sao mọi người cũng là đồng nghiệp, đừng nói là tôi không cho ông cơ hội.”
“Bây giờ ông quỳ xuống, thành thật dập đầu bà cái thật vang xin lỗi vợ tôi, sau đó lấy ra ít nhất ba hạng mục giao cho tập đoàn Kiều thị thì chuyện hôm nay, tôi có thể bỏ qua!”
“Nếu không, ông tự gánh hậu quả đi.”
Tề Đẳng Nhàn không thèm để ý Kiều Thu Mộng nhắc nhở, ngược lại còn tiến lên một bước, lạnh lùng nói.
Trịnh Quang Minh ngẩn người, sau đó tiếp tục cười lớn, nói “Uy hiếp tao? Một thằng bảo vệ thối như mày mà dám uy hiếp tao?”
“Tao là trưởng phòng phòng dự án, cần phải xin lỗi vợ thằng bảo vệ? Mày đang làm trò hề cho tao đấy hả?”
“Mày đưa vợ mày đến nhà tao, để tao thoải mái ngủ vài ngài, nói không chừng tao có thể nói tốt cho mày vài câu, điều mày sang bộ phận khác vớt chút tiền lương đấy.”
Tề Đẳng Nhàn lạnh mặt không nói gì, kiên nhẫn đã bị tiêu hao gần hết.
Trịnh Quang Minh cười nhạo nói “Kiều Thu Mộng, lại đây, ngồi chỗ này!”
Vừa nói, gã đưa tay vỗ đù phải của mình, ý bảo Kiều Thu Mộng ngồi lên đùi gã.
“Nếu không đừng trách tôi vận dụng thủ đoạn, trực tiếp đuổi chồng cô ra khỏi tập đoàn Hướng thị!” Trịnh Quang Minh nói.
Từ sau khi Tề Đẳng Nhàn đưa ra thẻ công tác, gã càng thêm không kiêng nể gì.
Tề Đẳng Nhàn nheo mắt, nói “Có lẽ trưởng phòng Trịnh không biết, mảnh đất Tân thế kỷ là do tôi giúp Hướng tổng giành được? Ông xác định không xin lỗi mà tiếp tục khiêu khích sao?”
Trịnh Quang Minh trực tiếp giơ ngón giữa với Tề Đẳng Nhàn, cười lạnh nói “Đừng tưởng rằng tao không biết, mảnh đất Tân thế kỷ đấy, là do trưởng phòng bộ phận an ninh chúng mày – Thương Quân giành được từ tay tập đoàn Hổ Môn. Mày thật đúng là không biết xấu hổ, loại chuyện này tất cả mọi người trong công ty đều biết, đến trong miệng may lại thành công lao của mày? Thật là buồn cười!”
“Nhìn bộ dạng nghèo kiết hủ lậu của mày, có tài đức gì mà có thể đoạt miếng ăn từ tập đoàn Hổ Môn chứ?”
“Giờ mày chỉ có một lựa chọn duy nhất, từ nơi này bò ra ngoài, sau đó để vợ mày ngoan ngoãn hầu hạ tao.”
“Đây là chút thương hại cuối cùng tao dành cho mày.”
Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn càng thêm lạnh lẽo, trực tiếp nắm lấy ngón giữa của Trịnh Quang Minh, lạnh nhạt nói “Tuy tôi nghèo kiết hủ lậu nhưng vẫn có thể cho ông biết, tôn trọng người khác, là đạo đức cơ bản của con người.”
Trịnh Quang Minh đau đến nhe răng, gào lên “Thằng chó, mày mau buông tao ra!”
“Tao nói cho mày biết, hôm nay trưởng phòng bộ phận an ninh của mày cũng ăn cơm ở nhà hàng này!”
“Nếu mày dám đánh tao, tao sẽ lập tức gọi điện cho anh ta đến trừng trị mày…”
Tề Đẳng Nhàn không nói hai lời, ngón tay dùng sức, một tiếng ‘rắc’ giòn vang vang lên, Trịnh Quang Minh hét lên như heo bị chọc tiết, đau đến mức từ trên ghế ngã xuống đất.
“Tề Đẳng Nhàn, anh quá xúc động!” Kiều Thu Mộng hoảng sợ, quả nhiên vẫn xảy ra chuyện. Tề Đẳng Nhàn người này, luôn quản không được tay của mình, suốt ngày thô lỗ động tý là đánh người.
“Xúc động? Nếu ông ta không xin lỗi thì tôi sẽ cho ông ta biết những lời ông ta nói ngu xuẩn cỡ nào.” Tề Đẳng Nhàn vẻ mặt không đổi sắc, nói.
Trịnh Quang Minh vội lấy điện thoại ra, quát “Mày chờ đấy, tao sẽ gọi trưởng phòng của mày đến đây!”
Dứt lời, ông ta trực tiếp gọi cho Thương Quân, hét lớn qua điện thoại “Trưởng phòng Thương, anh lập tức đến đây cho tôi, phó trưởng phòng bộ môn các anh bẻ gãy ngón tay của tôi rồi!”
Thương Quân nghe vậy thì không khỏi sững sờ, sao Tề Đẳng Nhàn lại xảy ra xung đột với Trịnh Quang Minh vậy? Lại còn bẻ gãy ngón tay người ta nữa?
Trịnh Quang Minh chính là anh họ của Hướng Đông Tinh đấy, nếu chuyện này náo loạn đến chỗ Hướng Đông Tinh thì bộ phận an nhinh không phải đều sẽ phải gánh tội cùng Tề Đẳng Nhàn sao?
“Thương Quân là trưởng phòng bộ phận của anh đấym, hơn nữa tôi nghe nói người này từng là bộ đội đặc chủng, rất có bản lĩnh…” Kiều Thu Mộng thất Trịnh Quang Minh muốn gọi Thương Quân tới, không khỏi cả kinh, thấp giọng nói.
“Tên đó bản lĩnh thường thôi, không có gì đáng lo cả.” Tề Đẳng Nhàn lại điềm nhiên đáp, “Tôi nói rồi, nhất định sẽ giúp cô lấy được dự án, tôi nói được là sẽ làm được!”
Kiều Thu Mộng mím môi, cũng không biết một phó trưởng phòng bộ phận an ninh như Tề Đẳng Nhàn lấy đâu ra năng lực lớn như vậy.
Nhưng hắn có thể nhậm chức phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị cũng đã là chuyện khó tưởng tượng nổi rồi.
“Thằng chó, mày dám bẻ gãy ngón tay tao. Đợi lát nữa Thương Quân tới, tao nhất định sẽ để anh ta bẻ gãy hết mười ngón tay của mày!” Trịnh Quang Minh nghiến răng nghiến lợi nói, hai mắt hung tợn mà nhìn chằm chằm vào Tề Đẳng Nhàn.
“Không những như thế, tao còn sẽ cho mày tận mắt chứng kiến vợ mày ngồi trên người tao tự mình động!”
“Mày sẽ vì hành động hôm nay của mày mà hối hận suốt cuộc đời còn lại!”
Tề Đẳng Nhàn vẻ mặt lãnh đạm nhìn Trịnh Quang Minh, lạnh lùng nói “Ông tốt nhất là hãy gọi hết những người ông có thể gọi tới được đi, cũng chỉ hy vọng, trong số người ông gọi tới có người có thể chỉnh đốn được tôi.”
“Nếu, bọn họ không làm được, vậy thì thật ngại quá, ông cứ thành thật vào bệnh viện nằm đi.”
Đúng lúc này, tiếng vặn cửa vang lên. Thương Quân đang ở chỗ này ăn cơm, nhận được điện thoại anh ta vội vàng chạy đến, không dám chó chút chậm trễ.
Nhìn thấy Thương Quân đã đến, Trịnh Quang Minh bộ mặt dữ tợn, tức giận quát lớn “Trưởng phòng Thương, anh quản giáo thuộc hạ như thế nào vậy? Phó trưởng phòng bộ phận an ninh của các anh không bảo vệ an toàn của tôi mà còn bẻ gãy ngón tay của tôi đây này!”
Các nhân viên thuộc bộ phận an ninh theo thương quân chạy tới Thương Quân, nghe được lời này, đều không khỏi hít ngược mà xuýt xoa, sau ai nấy đều nhìn Tề Đẳng Nhàn với ánh mắt vui sướng khi người gặp họa.
“Tên này thật là không biết sống chết, mới vừa vào bộ phận đã đắc tội trưởng phòng Trương, lúc này lại đắc tội trưởng phòng phòng dự án – bộ trường Trịnh…”
“Bộ trưởng là anh họ của Hướng tổng đó, là thân thích đó. Hắn bẻ gãy tay bộ trưởng Trịnh như vậy, chẳng phải là không để Hướng thị vào mắt hay sao?”
“Chậc… Trưởng phòng Thương luôn nhìn tên này không vừa mắt, lúc này phỏng chừng sẽ đánh hắn một trận. Chúng ta đứng một bên xem kịch đi!”