-
Chương 46-50
Chương 46 Chương 46. Đúng là như thiên thần hạ phàm!
Cho đến lúc này, Hứa Văn Chu vẫn luôn sững sờ mới bừng tỉnh đại ngộ.
"Là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Công Tôn Minh kinh hãi không thôi: "Đại quốc sư, sao ngươi biết được đó là Bắc Huyền Thiên Đế phu?"
Hứa Văn Chu phân tích: "Cái Ngọc Liễn này chính là chuyên dụng của Bắc Huyền Thiên hoàng thất, mà tương truyền Huyền Băng Nữ Đế có hết thảy bốn cô con gái."
"Tăng thêm vị công tử trước mắt này mạo như trích tiên, khí vũ phi phàm, ngoại trừ Bắc Huyền Thiên Đế phu ra thì còn có thể là ai nữa?"
"Thì ra là thế!" Công Tôn Minh mừng rỡ không thôi.
Xem ra Cửu Đầu Thiên Mãng kinh khủng này chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu phái xuống cứu vớt Thanh Khâu Quốc.
Công Tôn Minh dẫn theo Hứa Văn Chu, vội vàng tiến lên đón, hành lễ với Lâm Hiên: "Thanh Khâu Quốc quốc quân Công Tôn Minh, Đại quốc sư Hứa Văn Chu, bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Lúc này, Cửu Đầu Thiên Mãng mới vừa rồi còn uy áp một nước hóa thành tiểu xà lớn chừng bàn tay, ngoan ngoãn về tới bên người Lâm Hiên.
Mấy người Công Tôn Minh thấy thế thì càng kính sợ vạn phần, Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng là thần nhân vậy!
Lâm Hiên gật đầu đáp lễ, sau đó hỏi: "Tại sao những yêu thú này lại đột nhiên tiến công Thanh Khâu Quốc?"
Công Tôn Minh và Hứa Văn Chu hai mặt nhìn nhau: "Hồi Đế phu, chuyện này chúng ta cũng không biết."
Ngang! ! !
Vừa mới dứt lời, bầu trời sau lưng Lâm Hiên bỗng nhiên tuôn ra một đạo sát khí kinh khủng. Một đoàn Hắc Ảnh che đậy thiên địa, hung mãnh lao đến dưới ánh trăng.
Mọi người tập trung nhìn vào, đó là một con Xích Kình Yêu Thú khổng lồ có cánh. Càng đáng sợ hơn là bên trong đồng tử màu vàng của Xích Kình lóe ra ba vòng sáng hồng sắc.
Tam giai đại yêu!
Mấy người Công Tôn Minh không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Cảm nhận được sát khí của Xích Kình, Cửu Đầu Thiên Mãng vội vàng khôi phục bản thể, đón đầu xông tới.
Bành! ! !
Tiếng va chạm to lớn vang lên làm cho cả Thanh Khâu Quốc đều đất rung núi chuyển.
Xích Kình Yêu Thú chẳng những cấp bậc cao hơn Cửu Đầu Thiên Mãng, hình thể cũng gấp hai Cửu Đầu Thiên Mãng. Cứng đối cứng va chạm như thế, Cửu Đầu Thiên Mãng hoàn toàn không phải là đối thủ của nó.
Chỉ thấy Cửu Đầu Thiên Mãng bị Xích Kình trùng kích cấp tốc rơi xuống đất, khiến cho phạm vi ba dặm trở nên hỗn độn. Mà Xích Kình nhận lấy kích thích, tính tình càng thêm táo bạo, hung ác bạo ngược. Quanh thân có một đạo Huyết Sát chi quang kinh khủng, quay đầu xông về phía Lâm Hiên.
Hiển nhiên, nó biết trong đám người này, ai mới là chủ tâm cốt.
"Tam giai đại yêu linh trí đã tương đương phàm nhân, xem ra muốn hiểu nguyên nhân thì chỉ có thể hạ thủ với nó."
Lâm Hiên nghĩ đến đây, tiện tay cách không nắm lên một thanh trường kiếm. Hắn ngự không mà đi, chân đạp trên không trung, giống như giẫm lên thang trời, một bước một bước đi lên không trung.
Ở trước mặt hắn là Xích Kình toàn thân sát khí bạo rạp.
Phốc phốc ~
Một tiếng vang nhỏ.
Lâm Hiên lấy kiếm chiêu đại xảo nhược chuyết, một kiếm đâm vào ngực Xích Kình. Toàn bộ quá trình tiêu sái thoải mái, mây trôi nước chảy, hoàn toàn không giống như là một trận chiến sinh tử.
Bọn người Công Tôn Minh thấy thế, không khỏi ở trong lòng thán phục một tiếng. Một chiêu này của Đế phu cổ phác quy chân, đúng là như thiên thần hạ phàm a!
Sau đó nghe Xích Kình hét thảm một tiếng, Hắc Ảnh to lớn từ trời rơi xuống, chấn động toàn bộ sơn cốc run rẩy không thôi.
Lâm Hiên cũng rơi xuống đất, lệnh Cửu Đầu Thiên Mãng cuốn lấy Xích Kình. Lúc này Xích Kình bị Cửu Đầu Thiên Mãng quấn quanh, đừng nói là nói, ngay cả thở cũng vô cùng khó khăn.
Lâm Hiên thu kiếm, thông qua tâm thần truyền âm cho Xích Kình: "Tại sao các ngươi lại đột nhiên tập kích Thanh Khâu Quốc?"
Xích Kình run giọng đáp lại: "Chúng ta cũng không phải là muốn tập kích Thanh Khâu Quốc mà là đi đường tắt qua nơi này, tiến về biên giới Vạn Ma Quốc bố trí mai phục!"
………………………………….
"Bố trí mai phục ở biên cảnh Vạn Ma Quốc?" Lâm Hiên híp mắt lại: "Các ngươi muốn muốn đối phó ai?"
Xích Kình nơm nớp lo sợ nói ra: "Nghe nói là Bắc Huyền Thiên Nữ Đế!"
"Chúng ta được lệnh Hắc Ưng Chiến Thần, từ bốn phương tám hướng hội tụ đến biên cảnh Vạn Ma Quốc."
"Mục đích đúng là nghe theo Hắc Ưng Chiến Thần, thành công phục kích Bắc Huyền Thiên Nữ Đế!"
"Thì ra là thế." Ánh mắt Lâm Hiên có chút rét lạnh.
Tình huống bây giờ đã rất rõ. Những Yêu tộc tiềm phục tại các nơi nhận được hiệu lệnh của Hắc Ưng Chiến Thần, dốc toàn bộ lực lượng. Bọn chúng chỉ đi ngang qua Thanh Khâu Quốc, vừa lúc bị người trong Thanh Khâu Quốc phản kháng, thuận đường giết người mà thôi.
"Biết Hắc Ưng Chiến Thần nghe lệnh của người nào không?" Lâm Hiên truy vấn.
Xích Kình vội trả lời: "Cái này, tiểu nhân thật sự không biết!"
Lâm Hiên yên lặng gật đầu, đến lúc này, Xích Kình cũng không còn giá trị sống tiếp.
Cảm nhận được ánh mắt rét lạnh của Lâm Hiên, Xích Kình vội xin tha: "Đại tiên, xin ngươi tha ta một mạng! Ta nguyện đi theo làm tùy tùng bán mạng cho đại tiên!"
"Không hứng thú." Lâm Hiên lạnh lùng trả lời một câu.
Xoay người, hắn đi đến trước mặt mấy người Tuyền Châu, vẻ mặt ôn hòa nói: "Các bảo bối, muốn xem cha biểu diễn một ảo thuật không?"
"Muốn!"
Mấy người Tuyền Châu cùng đáp lại, bên trong bốn đôi mắt to xinh đẹp đều tràn đầy chờ mong. Cha làm ảo thuật chắc chắn sẽ rất thú vị!
"Tốt, các ngươi nhắm mắt lại trước." Lâm Hiên cười nói.
"Ừm!"
Bốn tiểu nha đầu lập tức nhắm mắt lại.
Lúc này Lâm Hiên truyền âm cho Cửu Đầu Thiên Mãng: "Nuốt Xích Kình."
Cửu Đầu Thiên Mãng nghe vậy hưng phấn không thôi, nếu có thể thôn phệ Tam giai Xích Kình, chắc chắn thực lực của nó sẽ tiến thêm một bước!
Không do dự. Cửu Đầu Thiên Mãng ra sức mở chín miệng lớn ra, răng sắc bén đâm vào da thịt Xích Kình. Nọc độc kinh khủng tăng thêm ngọn lửa nóng bỏng, trong nháy mắt tràn ngập trong cơ thể Xích Kình.
Xích Kình vốn dài khoảng chừng ngàn trượng nhanh chóng hòa tan mất lặng yên không một tiếng động, bị Cửu Đầu Thiên Mãng nuốt vào trong bụng.
Bành!
Chương 47 Chương 47. Muốn xem cha biểu diễn một ảo thuật không?
Một vệt kim quang nổ bắn ra. Trong chín ánh mắt của Cửu Đầu Thiên Mãng xuất hiện đạo hồng sắc quang hoàn thứ ba. Lớp vảy ám đen của nó cũng dát lên một tầng kim sắc nhàn nhạt. Chỉ là bề ngoài của nó thì tràn ngập một cỗ cuồng bạo chi khí đáng sợ.
Bọn người Công Tôn Minh thấy thế thì sợ đến điên cuồng nuốt nước miếng, thôn phệ Xích Kình, rõ ràng Cửu Đầu Thiên Mãng còn mạnh mẽ hơn Xích Kình. Đại yêu như thế, nếu muốn phá vỡ Thanh Khâu Quốc thì không cần tốn nhiều sức!
Nghĩ đến đây, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Lâm Hiên lần nữa.
So với Cửu Đầu Thiên Mãng, Bắc Huyền Thiên Đế phu làm cho người ta kính sợ hơn. Thủ đoạn và năng lực của hắn mới là đại khủng bố thật sự!
Lâm Hiên không để ý đến ánh mắt kính sợ của đám người, kêu Cửu Đầu Thiên Mãng thu nhỏ, hắn vẻ mặt cưng chiều nhìn về phía bốn cô con gái: "Được rồi, các ngươi có thể mở mắt ra!"
Bốn tiểu nha đầu đồng thời thả tay xuống.
"Các ngươi phát hiện cái gì khác biệt?" Lâm Hiên cười hỏi.
Mấy người Tuyền Châu nhìn thoáng qua bốn phía, rõ ràng nhất chính là Xích Kình Yêu Thú không thấy.
"Ta biết! Cha làm cho yêu thú cực lớn đó biến mất!"
"Đúng, lớn như vậy, làm sao cha làm được?"
"Thật là lợi hại!"
"Cha, ta cũng muốn học ảo thuật!"
Các tiểu nha đầu bổ nhào vào trong ngực Lâm Hiên. Một con yêu thú lớn như vậy, lập tức biến mất, các nàng cảm thấy quá thần kỳ!
"Được, chờ sau khi trở về, cha dạy ảo thuật cho các ngươi!" Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều.
Bên trong giáo trình vú em hoàn mỹ có rất nhiều trò ảo thuật nhỏ thú vị, cực kỳ thích hợp cho cha con chơi.
"Vậy học xong thì chúng ta cũng có thể giống cha, biến cho yêu thú lớn như vậy mất tiêu luôn hay sao?"
Các tiểu nha đầu trợn to con mắt mong đợi.
"Chắc chắn có thể!" Lâm Hiên cười vuốt vuốt đầu của các nàng.
Thấy cảnh này, trong lòng bọn người Công Tôn Minh cảm khái không thôi. Bắc Huyền Thiên Nữ Đế, đó là nữ thần cao lãnh Cửu Thiên Tiên Vực công nhận. Đã từng có không biết bao nhiêu thiên kiêu hào kiệt tỏ tình với nàng, đều bị nàng vô tình cự tuyệt. Thậm chí có ít người ngay cả tư cách được Huyền Băng Nữ Đế nhìn một cái cũng không có.
Trước khi Lâm Hiên dỗ hài tử, bọn người Công Tôn Minh còn đang phỏng đoán Lâm Hiên có thủ đoạn gì đặc biệt mà bắt được phương tâm Nữ Đế. Bây giờ, bọn họ đã hiểu, bàn về chăm con, Lâm Hiên xưng thứ hai, chỉ sợ không có nam nhân nào dám xưng thứ nhất. Chiêu ảo thuật dỗ nữ nhi này của hắn, không để hài tử nhìn thấy cảnh tượng huyết tinh Xà Thôn Kình, lại dỗ cho bọn nhỏ vui vẻ không thôi.
Chơi rất là hay!
Mắt thấy Thanh Khâu Quốc đã bình định họa loạn, Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhi về tới Ngọc Liễn. Thời gian còn sớm, hắn chuẩn bị đi giải quyết phục binh Yêu tộc, sau đó dẫn bọn nhỏ về nhà.
Trên đời này, bây giờ Lâm Hiên có hai thứ ai cũng không thể đụng vào. Bốn cô con gái, mẫu thân của chúng. Nếu như có người dám đụng, xin lỗi, hắn sẽ đuổi tận giết tuyệt!
...
Ba mươi vạn dặm bên ngoài biên cảnh Vạn Ma Quốc.
Nơi giáp giới Bắc Huyền Thiên, có một sơn cốc to lớn. Hai bên sơn cốc rừng núi rậm rạp, địa hình phức tạp kì lạ. Nếu như giấu ở phía trên thung lũng, chẳng những có thể tránh cho bị người phía dưới phát hiện mà lại có thể thu hết thảy phạm vi trăm dặm vào mắt.
Hắc Ưng Chiến Thần, ba huynh đệ Câu thị, Câu Chiến, Câu Huyền và Câu Vũ dẫn theo một vạn chiến sĩ Yêu tộc mai phục trên sơn cốc.
Ba huynh đệ Câu thị bản thể đều là Tam giai đại yêu Song Đầu Hắc Ưng, dũng mãnh thiện chiến, bên trong Yêu tộc có "Chiến thần" chi danh. Mà chiến sĩ Yêu tộc thủ hạ bọn họ đều là yêu thú Cửu giai trở lên. Trong đó đại yêu Nhất giai trở lên có hơn ba trăm. Có thể nói, cỗ thế lực này, nếu đánh phục kích thì tuyệt đối trí mạng.
Trong bụi cỏ trong sơn cốc u ám.
Ba huynh đệ Câu thị người mặc áo giáp màu đen, người khoác áo choàng Hắc Vũ, nhìn xuống đại địa ngoài trăm dặm.
Sau đó Câu Chiến ngẩng đầu nhìn bầu trời một cái: "Dựa theo thời gian suy tính, hơn một canh giờ nữa, quân đội của Huyền Băng Nữ Đế sẽ lên đường từ Vạn Ma Quốc trở về Bắc Huyền Thiên."
"Người của chúng ta đã đến đông đủ hay chưa?"
Câu Vũ nghĩ nghĩ, nói ra: "Hình như chỉ thiếu Xích Kình không tới."
Câu Huyền nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: "Lão tam, hình như Xích Kình này cũng không hoàn toàn trung tâm với ngươi."
"Mọi người đều tới, hắn lại khoan thai đến chậm, đây là cố ý muốn khiến cho ngươi khó xử?"
Câu Vũ mặt lộ vẻ tức giận: "Hừ, một tên ngu ngốc mà thôi, thiếu đi hắn, chúng ta cũng có thể khiến cho Huyền Băng Nữ Đế chịu không nổi!"
Câu Chiến khẽ vuốt cằm.
Hắn sớm phái ra thám tử tìm hiểu tình huống bên Vạn Ma Quốc. Tuy nói quốc quân Vạn Ma Quốc Trịnh Tùng bỗng nhiên bị giết, Thị Huyết Ma Quân một đêm không thấy tăm hơi. Nhưng bên trong Vạn Ma Quốc còn sót lại thế lực Ma tộc cực kỳ cường đại.
Chuyến này Huyền Băng Nữ Đế cường công Vạn Ma Quốc, cũng bị tổn thất không ít. Bây giờ Huyền Băng Nữ Đế muốn dẫn theo quân đội còn sót lại trở về, tam quân chắc chắn mỏi mệt Mà với lực lượng bọn họ mai phục ở nơi này, tuyệt đối có thể thừa dịp bất ngờ đánh Huyền Băng Nữ Đế trở tay không kịp.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Câu Chiến hiện lên một nụ cười tươi đắc ý.
"Lão tam nói không sai, thiếu một con Xích Kình, không tạo được bất kỳ ảnh hưởng gì đối với chúng ta."
"Chỉ cần lần này trọng thương Huyền Băng Nữ Đế, uy danh ba huynh đệ ngươi ta trong Yêu tộc chắc chắn sẽ tiến thêm một bước!"
"Đến lúc đó, Hắc Ưng nhất tộc ta sẽ nhanh chóng phất lên như diều gặp gió trong Yêu tộc!"
Câu Huyền và Câu Vũ đều lộ ra vẻ tươi cười đắc ý. Vì tránh cho bại lộ, bọn họ nhanh chóng giảm âm lượng xuống. Nếu là mai phục, vậy sẽ phải kiên nhẫn, bảo trì bình thản, tuyệt đối không thể để cho Huyền Băng Nữ Đế phát hiện.
Chương 48 Chương 48. Một đêm thu hoạch lớn!
Mà bọn họ không có chú ý tới, cách sơn cốc ngoài vạn dặm, trên tầng mây. Lâm Hiên cưỡi Ngọc Liễn xe lơ lửng trong mây mù mờ mịt. Hắn triệt để buông La Sát Thần Niệm ra, nhìn thấy hết toàn bộ tình huống trong sơn cốc.
……………………………….
Trên đường tiến về Vạn Ma Quốc, Lâm Hiên đều dùng La Sát Thần Niệm thăm dò mặt đất. Với hắn mà nói, muốn phát hiện phục binh Yêu tộc dễ như trở bàn tay.
Lúc này, trong sơn cốc to lớn, một ngọn cây cọng cỏ một binh lính đều chạy không khỏi con mắt Lâm Hiên.
"Các bảo bối, để tiểu Cửu chơi với các ngươi một hồi, cha đi ra ngoài một chút được không?"
Lâm Hiên vẻ mặt ôn nhu mà nhìn chúng nữ nhi. Hắn đã nghĩ ra được cách đối phó đám yêu thú về như thế nào. Chính là hắn xuất thủ trước, sau đó để cho Cửu Đầu Thiên Mãng quét dọn chiến trường.
"Tốt!" Mấy người Tuyền Châu đều gật đầu đồng ý.
Sau đó Lâm Hiên bóp một cái trận pháp cách âm, rời khỏi Ngọc Liễn Xa, nhanh chóng tới gần mặt đất trong bóng đêm.
Lơ lửng ở giữa không trung. Lâm Hiên cúi nhìn sơn cốc phía dưới, toàn lực thôi động chân nguyên trong cơ thể, bóp ra một cái ấn quyết màu đen huyền diệu.
Cửu U Huyền Thiên Sát Trận!
Đây là sát trận vô cùng có uy lực ở trong Thập Phương Trận Đồ mà Lâm Hiên tìm được để đối phó yêu thú. Một khi trận này thành hình, có thể bao phủ phạm vi trăm dặm. Ở trong đó có chứa Cực Hàn U Minh Chi Khí, dù là yêu thú có da dày thịt béo như thế nào đi nữa thì cũng khó mà ngăn cản.
Không chỉ như thế, trận này bày ra, sau đó có thể hấp thu Thiên Đạo chi lực, hóa thành sát khí cuồn cuộn không dứt. Một khi bị nhốt trong đó, tuyệt đối là tử lộ!
Dựa theo kế hoạch của Lâm Hiên, hắn sẽ cố ý để sát trận rò rỉ ra một chút sơ hở, để lại kẻ mạnh nhất là Hắc Ưng Chiến Thần tra hỏi. Còn lại thì tiêu diệt hết.
Tiện tay hất lên, ném ấn quyết màu đen về phía sơn cốc. Sau đó thấy ấn quyết huyền diệu biến mất ở dưới bóng đêm. Chỗ nó đi qua, kéo theo không gian bốn phía có chút dao động, phạm vi dao động tăng trưởng theo cấp số nhân.
Không bao lâu sau, nó đã triệt để biến mất trong sơn cốc to lớn.
Mà lúc này.
Hắc Ưng Chiến Thần và Yêu tộc mai phục trong sơn cốc đều cảm thấy không khí phát ra một trận dao động quỷ dị.
"Đây là?"
Ba huynh đệ Câu thị vẻ mặt mộng bức nhìn bốn phía.
Hô! ! !
Trong chốc lát hắc quang nở rộ. Toàn bộ sơn cốc giống bị một bọt khí to lớn bao lấy. Từng đạo hàn khí huyền bí mà lăng lệ dẫn theo sát ý thấu xương gào thét mà lên.
"Tê! Đây là một cái trận pháp!"
"Đến cùng là đại năng phương nào mà có thể chế tạo sát trận to lớn như vậy?"
"Nhanh chạy đi!"
...
Yêu binh đại loạn.
Ba huynh đệ Câu thị nhao nhao hóa thành bản thể, lấy tốc độ như thiểm điện xông lên bầu trời. Mà so với bọn họ thì mặc dù rất nhiều yêu thú hành động cực nhanh nhưng vẫn bị chậm nửa nhịp. Chỉ trong nửa nhịp này, Chín U Huyền Thiên Sát Trận đã hoàn toàn thành hình!
Trong chớp mắt, từng đạo Cực Hàn Cửu U Sát Khí kinh khủng điên cuồng phun ra trong trận pháp. Vô số tiếng kêu thảm thiết và tiếng kinh hô vang vọng đất trời.
"Rốt cuộc là ai?" Câu Chiến thân thể run nhè nhẹ, trong lòng cảm thấy cực kỳ không ổn. Lần mai phục này, bọn họ làm thần không biết quỷ không hay. Nào nghĩ tới, bọ ngựa bắt ve, hoàng tước tại hậu, lại bị người khác đánh cho trở tay không kịp.
Lúc này, một đạo khí tức Đế Cảnh mênh mông từ trên trời giáng xuống.
Ba huynh đệ Câu thị đồng thời ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy một nam tử tuấn mỹ người mặc bạch bào đứng trên đỉnh đầu bọn họ.
Ánh mắt Câu Chiến lộ ra vẻ cảnh giác: "Chính là ngươi đánh lén chúng ta?"
"Đánh lén?" Lâm Hiên không khỏi cảm thấy buồn cười: "So với hành vi của các ngươi thì ta làm như vậy đã là cực kì quang minh chính đại."
Ba huynh đệ Câu thị sắc mặt đại biến. Quả nhiên, cái sát trận cự đại vừa rồi chính là do nam tử trước mắt bày ra.
Câu Vũ ngữ khí có chút cung kính: "Xin hỏi các hạ là ai? Tại sao lại hạ sát thủ đối với chúng ta?"
Lâm Hiên lạnh lùng nói: "Ta, cha của mấy cô con gái của Huyền Băng Nữ Đế."
"Hóa ra là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Sắc mặt ba huynh đệ Câu thị càng thêm khó coi. Hóa ra nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế lại lợi hại đến trình độ này. Ba huynh đệ nhanh chóng trao đổi một ánh mắt vói nhau. Lâm Hiên biểu hiện ra khí tức Đế Cảnh, còn có trận pháp tạo vừa ra, đủ chứng minh sự mạnh mẽ của hắn. Ở trước mặt hắn, ba huynh đệ chỉ có đồng thời xuất thủ, đồng thời sử xuất thực lực mạnh nhất, mới có thể thắng.
Cũng may, thiên phú của Hắc Ưng nhất tộc chính là chiến đấu. Dựa vào tốc độ mau lẹ như tia chớp, năng lực tiến công vô kiên bất tồi, tăng thêm tu vi kinh khủng của ba huynh đệ bọn họ. Cuộc chiến đấu này chưa hẳn không có kỳ tích xảy ra.
Nghĩ đến đây, ba huynh đệ đồng thời bạo khởi, hóa thành ba con Song Đầu Hắc Ưng to lớn phóng tới trước mặt Lâm Hiên.
"Chỉ như vậy?"
Lâm Hiên tay cầm trường kiếm, thôi động Thần Hành Thủ Trạc điên cuồng thu nạp thiên địa linh khí. Tốc độ của tu vi Đế Cảnh kết hợp với động lực do Thần Hành Thủ Trạc cung cấp, hóa thành tốc độ kinh khủng hoàn toàn nghiền ép ba huynh đệ Hắc Ưng.
Phốc phốc!
Kiếm thứ nhất, cắt đứt một cái cánh của Câu Vũ.
Phốc phốc!
Kiếm thứ hai, hung ác đâm vào ngực phải Câu Chiến.
Câu Huyền kinh hô một tiếng, vội vàng đập cánh bay lên không trung.
Lâm Hiên lập tức hóa thành một đạo gió táp chặn đường đi của hắn lại: "Ta có cho ngươi rời khỏi đây chưa?"
Kiếm quang lóe lên, trực tiếp bổ vào trên lưng Câu Huyền.
Chỉ hiệp thứ nhất, ba huynh đệ Câu thị toàn bộ bại trận, nặng nề rơi xuống mặt đất. Thiên phú chiến đấu Hắc Ưng nhất tộc gì đó, trước mặt Lâm Hiên thì hoàn toàn mất đi hiệu lực!
"Đáng chết!"
Ba huynh đệ Câu thị hận đến nghiến răng nghiến lợi, ngẩng đầu nhìn Lâm Hiên, nhao nhao lộ ra vẻ e ngại.
Chương 49 Chương 49. Một đêm thu hoạch lớn! (2)
Bắc Huyền Thiên Đế phu đã để lại bóng ma lớn trong lòng của bọn họ.
Lâm Hiên một cước giẫm lên đầu trong lòng của bọn họ, nhìn xuống nói: "Nói, là người nào sai sử các ngươi?"
Câu Chiến nuốt một ngụm nước bọt nói: "Là Đại thống lĩnh ra lệnh, để ba huynh đệ chúng ta phục kích Huyền Băng Nữ Đế!"
"Biết hắn ở đâu không?" Lâm Hiên truy vấn.
Câu Chiến vội vàng lắc đầu: "Không biết! Đại thống lĩnh trước nay đều là cách không ra lệnh chúng ta không có tư cách nhìn thấy hắn!"
Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng: "Vậy xem ra giữ lại các ngươi cũng không còn tác dụng gì nữa."
Ba Hắc Ưng Chiến Thần này vừa nhìn thì biết là hạng người dối trá, Lâm Hiên đâu có dễ dàng bị dăm ba câu của bọn họ lừa gạt như vậy?
Câu Vũ sợ hãi vội vàng nói: "Nhưng mà chúng ta biết sau mười ngày ở Bắc Cố Sơn Mạch có đại hội tế tổ, đến lúc đó Đại thống lĩnh chắc chắn sẽ xuất hiện!"
Câu Huyền gật đầu phụ họa: "Lúc đầu chúng ta nghĩ là hôm nay chúng ta phục kích Huyền Băng Nữ Đế thành công, trên đại hội chúng ta sẽ báo công với Đại thống lĩnh, ai mà ngờ được là..."
Câu Chiến thấy hai huynh đệ đã nói thẳng ra, đành phải thở dài một tiếng nói: "Không sai, bọn họ nói đều là sự thật."
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.
Yêu tộc bên trong Cửu Thiên Tiên Vực, bởi vì bị cường giả Nhân tộc trong Tiên Vực áp chế, bình thường không dám gióng trống khua chiêng xuất hiện. Cho nên muốn tìm tung tích của bọn họ, độ khó vô cùng lớn.
Nhưng mà đối với Lâm Hiên, thu hoạch đêm nay đã đủ lớn.
Thứ nhất, hắn đã tiêu diệt phục binh Yêu tộc.
Thứ hai, Hắc Ưng Chiến Thần nói ra tung tích Đại thống lĩnh Yêu tộc.
Tiếp theo, chuyện Lâm Hiên phải làm chính là sau mười ngày nữa tiến về Bắc Cố Sơn Mạch, làm rõ ràng tại sao Yêu tộc muốn phục kích Đông Hoàng Tử U, sau đó đưa Đại thống lĩnh Yêu tộc xuống Địa ngục.
"Tiểu Cửu, xuống đây đi!" Lâm Hiên truyền âm cho Cửu Đầu Thiên Mãng.
Rất nhanh, Cửu Đầu Thiên Mãng đi tới bên cạnh Lâm Hiên. Nghe mùi máu tươi của ba huynh đệ Câu thị, tiểu Cửu nhịn không được vươn đầu lưỡi.
Thấy cảnh này, ba huynh đệ Câu thị cảm thấy tê cả da đầu. Rõ ràng bây giờ tiểu Cửu còn chưa khôi phục bản thể nhưng bọn họ lại cảm thấy mình đang đối mặt với một tử thần.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, những gì chúng ta có thể nói đều nói, ngươi còn muốn làm gì nữa?" Câu Chiến vội hỏi.
"Cái này còn phải hỏi?" Lâm Hiên cười lạnh, quay người hóa thành một đạo quang ảnh bay về phía không trung.
Đồng thời truyền âm cho Cửu Đầu Thiên Mãng.
"Ăn bọn họ."
Tê tê tê ~
Cửu Đầu Thiên Mãng tham lam lè lưỡi, trong chớp mắt khôi phục bản thể. Hắc Ảnh to lớn khiến cho ba huynh đệ Câu thị trong nháy mắt như là đưa thân vào Địa Ngục.
Lâm Hiên trở lại Ngọc Liễn Xa, bốn tiểu nha đầu đều bĩu môi, mặt mũi tràn đầy không vui.
"Hừ, đang chơi vui, tiểu Cửu đột nhiên đi, đúng là nghịch ngợm!"
Tuyền Ấu cau mày: "Xem ra ta phải khi dễ nó nhiều hơn mới được, nếu không nó cũng không biết ta là tỷ tỷ của nó!"
Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm nghĩ nghĩ, cảm thấy muội muội nói rất có lý.
"Đúng!"
Ba tiểu nha đầu trăm miệng một lời.
Lâm Hiên thấy thế lắc đầu cười một tiếng, những tiểu nha đầu này đúng là cực kỳ đáng yêu.
"Các bảo bối, cha về đến rồi!"
Rời khỏi chúng nữ nhi lâu như vậy, Lâm Hiên phát hiện mình đúng là có chút không nỡ.
Vạn Ma Quốc, Ma Cung.
Đông Hoàng Tử U thân mang tử kim sắc Phi Phượng Chiến Giáp, chắp tay đứng ở bên trong đại điện. Trải qua ròng rã hai ngày ác chiến, rốt cuộc đại quân Bắc Huyền Thiên cũng cầm xuống Ma Cung. Điều này đại biểu, từ nay về sau Vạn Ma Quốc quy về dưới trướng Bắc Huyền Thiên.
"Một trận chiến này oanh động như thế, những kẻ địch lặn núp trong bóng tối chắc chắn sẽ không ngồi yên không để ý đến!"
Đông Hoàng Tử U âm thầm nghĩ. Bốn năm trước, mười hai cường giả Chuẩn Đế Cảnh phục kích vây công nàng, đến nay vẫn chưa tra ra kẻ đứng sau sai khiến. Chuyện này không thể không khiến cho nàng tăng cao cảnh giác, đối với một trận chiến Vạn Ma Quốc này, nàng chuẩn bị rất kĩ.
"Bệ hạ!"
Dáng người yểu điệu nóng bỏng của Nhược Ảnh đi ra từ bên trong hắc quang.
Đông Hoàng Tử U cũng không quay đầu lại hỏi: "Có tin tức gì rồi?"
Khi Vạn Ma Quốc đại cục vừa định, nàng lập tức để Nhược Ảnh phái ra đỉnh cấp sĩ quan tình báo tìm hiểu tình huống xung quanh Vạn Ma Quốc.
Nhược Ảnh khẽ gật đầu: "Theo thám tử báo cáo, ba mươi dặm bên ngoài biên giới Vạn Ma Quốc, phát hiện Yêu tộc dị động."
"Yêu tộc? !" Đông Hoàng Tử U có chút giật mình.
Ngay cả Yêu tộc cũng dính vào. Xem ra, thế cục còn muốn phức tạp hơn so với nàng tưởng tượng.
"Phải!" Nhược Ảnh gật đầu: “Chính như bệ hạ sở liệu, bọn họ giống như muốn bố trí mai phục ở nơi đó, địa phương có khả năng nhất chính là Thông Thiên Sơn Cốc."
"Có thể xác định địa điểm cuối cùng chính là Thông Thiên Sơn Cốc hay không?" Đông Hoàng Tử U xoay người.
Nhược Ảnh lắc đầu: "Yêu tộc trời sinh giác quan vô cùng nhạy cảm, quan tình báo của chúng ta cũng không dám tiếp xúc quá gần."
Đông Hoàng Tử U vung ngọc thủ lên, từ trong hư không xuất hiện một bức địa đồ to lớn.
Sau khi cẩn thận xem.
Nàng híp đôi mắt đẹp nói: "Nếu có người muốn phục kích chúng ta, địa điểm tốt nhất là Thông Thiên Sơn Cốc."
Nhược Ảnh khẽ gật đầu, Đông Hoàng Tử U chẳng những là một tay hảo thủ quản lý triều chính. Trong sa trường, phương diện đối chiến nàng cũng là một kỳ tài ngút trời, tinh thông các loại binh pháp quỷ đạo.
"Bệ hạ, vậy chúng ta vượt qua ải khó này như thế nào?" Nhược Ảnh hỏi.
Cầm xuống Vạn Ma Quốc, Đông Hoàng Tử U phải mang binh trở về Bắc Huyền Thiên. Nếu như Thông Thiên Sơn Cốc có mai phục, cửa này nhất định phải qua!
Đông Hoàng Tử U chăm chú nhìn địa đồ một lát, hít sâu một hơi nói: "Bây giờ thế lực kẻ địch không rõ, xông vào cũng không phải là cử chỉ sáng suốt."
"Trẫm cảm thấy, có thể chia ra ba đường, một đường cường đột, hai bên yểm hộ."
Chương 50 Chương 50. Đông Hoàng Tử U cũng bị làm cho bối rối!
Nhược Ảnh gật đầu: "Vâng! Thần lập tức thông tri tam quân chế định cụ chiến phương án thể tác!"
Ngay lúc nàng quay người đi, một thân ảnh vội vàng đi vào đại điện.
"Báo!"
Người tới là thủ lĩnh đợt sĩ quan tình báo thứ hai Nhược Ảnh phái đi ra.
Nhược Ảnh: "Có tin tức mới?"
Thủ lĩnh sĩ quan tình báo trả lời: "Thông Thiên Sơn Cốc đột phát dị biến, hơn vạn yêu thú bị cường giả vô danh diệt sát!"
"Đại bộ phận thi cốt ở chiến trường đều biến mất nhưng vẫn còn lại thi hài khắp nơi, vô cùng thê thảm!"
"Vi thần phỏng đoán, bên trong đám yêu thú này thậm chí có chừng mấy trăm con Tam giai đại yêu!"
Nghe vậy, Đông Hoàng Tử U kinh ngạc ngẩng đầu: "Việc này thật chứ?"
"Thiên chân vạn xác!" Thủ lĩnh sĩ quan tình báo vội vàng gật đầu: “Vi thần dẫn theo thủ hạ tự mình tiến vào sơn cốc, xác nhận phục binh nơi đó đều đã chết đi!"
"Cái này. . ."
Đông Hoàng Tử U nhịn không được hơi há ra miệng nhỏ.
Trong thời gian ngắn như thế, một hơi giết hơn vạn yêu thú, hơn nữa trong đó còn có mấy trăm con Tam giai đại yêu. Rốt cuộc là đại năng phương nào? Hắn hoặc là bọn họ, tại sao phải hạ sát thủ với Yêu tộc phục binh? Là vì Bắc Huyền Thiên mình hay là nguyên nhân khác?
Dù Đông Hoàng Tử U thông minh vô cùng nhưng giờ khắc này nàng cũng bị tình huống đột phát cho làm mộng.
Nhưng mà suy cho cùng, phục binh bị giết là đại hảo sự.
Đông Hoàng Tử U lập tức hạ lệnh: "Hiệu lệnh tam quân tập kết, sau nửa canh giờ khải hoàn về Bắc Huyền Thiên!"
...
Nam Huyền Thiên, hoàng cung.
Một đạo bạch sắc quang ảnh xuyên thấu hư không xuất hiện.
Nam Huyền Thiên Đế Hoàng Tần Thương đưa tay nắm đạo quang ảnh này.
Quang ảnh này chính là phương thức truyền tin chuyên dụng của Yêu tộc, tên là "Phi Vũ".
Vận ra một đạo linh lực mở ra Phi Vũ, một tin tức nặng ký truyền vào trong lỗ tai Tần Thương.
"Bản thống lĩnh phái ra phục binh phục kích Huyền Băng Nữ Đế, trong vòng một đêm bị người thần bí diệt, thi hài trải rộng toàn sơn cốc!"
"Bởi vậy Huyền Băng Nữ Đế có thể một đường thông suốt không trở ngại trở về Bắc Huyền Thiên!"
"Nhiệm vụ lần này, tuyên cáo thất bại!"
Tần Thương nắm chặt song quyền, cánh tay nhịn không được run rẩy kịch liệt.
"Đáng chết, tại sao lại như vậy được? !"
"Rốt cuộc là ai ra tay? !"
Cơ hội trời cho như thế, lại bị người thần bí phá hư hết, trên đời này không có chuyện gì khó chịu hơn như thế nữa!
Bây giờ thì tốt, thù lao phong phú đưa cho Yêu tộc trôi theo dòng nước, Huyền Băng Nữ Đế lại lông tóc không thương. Có thể nói là mất cả chì lẫn chài!
Trong lòng Tần Thương, một đoàn phiền muộn chi hỏa như núi lửa dâng lên.
Hít sâu mấy hơi, hàn ý bên trong ánh mắt của hắn càng sâu.
"Đông Hoàng Tử U, ngươi trốn được mùng một, chạy không khỏi mười lăm!"
"Năng lực và thủ đoạn của của Tần Thương vượt qua tưởng tượng của ngươi, ngươi chờ xem, không cần biết là ai giúp ngươi, ta cũng sẽ khiến cho ngươi khuất phục dưới sự cường đại của ta!"
Bình ổn lửa giận, Tần Thương lộ ra một nụ cười gằn.
Tuyệt học cấm kỵ của Hoàng tộc Nam Huyền Thiên "Diệt Thế Thần Kinh", hắn chỉ kém một trọng là có thể đại viên mãn. Đến lúc đó chắc chắn hắn vô địch Đế Cảnh, thậm chí đụng chạm đến Đại Thánh Cảnh! Đợi ngày thần công đại thành, hắn sẽ để cho Đông Hoàng Tử U trơ mắt nhìn Bắc Huyền Thiên bị thôn tính trong tuyệt vọng.
...
Bắc Huyền Thiên, Thủy Tinh Cung.
Sáng sớm, ánh nắng sáng rỡ rơi xuống, khiến cho Thủy Tinh Cung như là Thiên Đường mộng ảo, vô cùng mỹ hảo. Sau khi rửa mặt với chúng nữ nhi, Lâm Hiên lại làm một bữa ăn sáng vô cùng phong phú ngon miệng cho các nàng.
Vừa cơm nước xong xuôi, một lão giả người mặc bạch bào, khí chất nho nhã đi vào cửa.
"Bái kiến Đế phu!"
Lão giả chính là Thái phó Huyền Băng Cung Dương Văn Thừa.
"Dương Thái phó, sớm." Lâm Hiên gật đầu đáp lễ.
Căn cứ hắn hiểu, Dương Văn Thừa chính là Thái phó, được Đông Hoàng Tử U chỉ định làm lão sư dạy học cho bọn nhỏ. Dương Văn Thừa còn có một thân phận, đó chính là một trong số Văn Đạo Thập Đại Thái Đấu Bắc Huyền Thiên. Nổi tiếng ngang với bọn người Giang Cửu Bạch, Thẩm Nhã Khang, có thể nói là tri thức uyên bác, đức cao vọng trọng. Nếu như Đông Hoàng Tử U không có thời gian, Dương Văn Thừa sẽ đến Thủy Tinh Cung dạy học.
Nhìn thấy Dương Văn Thừa, mấy người Tuyền Châu vội vàng đứng lên, đứng thành một hàng hành lễ với hắn: "Thái phó lão sư!"
"Tốt tốt tốt!" Dương Văn Thừa mỉm cười: “Bọn nhỏ thật hiểu chuyện!"
Tuyền Châu tiến lên hỏi: "Lão sư, hôm nay đến dạy chúng ta sao?"
Dương Văn Thừa lắc đầu, vẻ mặt kính trọng nhìn Lâm Hiên một chút: "Đế phu, cũng chính là cha các ngươi, chính là Văn Thánh, lão sư nào dám múa rìu qua mắt thợ ở trước mặt hắn?"
"Có Đế phu dạy các ngươi, lão sư nửa đường như ta nên lui ra."
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.
Dương Văn Thừa phải trợ giúp Đông Hoàng Tử U quản lý triều chính, cũng không thể xuất ra toàn bộ tinh lực giáo dục hài tử. Bây giờ vú em chuyên nghiệp như mình, đương nhiên là lựa chọn tốt nhất cho bọn nhỏ.
Các tiểu nha đầu nghe xong trong mắt đều lấp lóe hào quang hưng phấn. Cha làm lão sư cho mình, chắc chắn chơi rất vui!
Sau đó Dương Văn Thừa lấy từ trong tay áo ra một bức tranh thuỷ mặc, tiến lên phía trước nói: "Đế phu, hôm nay lão thần đến đây, còn có một việc muốn mời Đế phu hỗ trợ."
Lâm Hiên nhìn thấy bên trên bức tranh thuỷ mặc này vẽ băng thiên tuyết địa, hình như chính là cảnh tượng của Bắc Huyền Thiên.
…………………………………………….
"Giúp cái gì?" Lâm Hiên hỏi.
Dương Văn Thừa chỉ chỉ bức tranh nói ra: "Bức tranh này chính là một kiện Tiên Thiên Linh khí của văn đạo chúng ta."
"Tục truyền, bức tranh này chính là do một vị Chuẩn Thánh hơn ba vạn năm trước vẽ ra, ở trong chứa một đạo Tiên Thiên Thánh Nhân Khí, có thể tẩm bổ cả một cái thư viện."
Lâm Hiên gật gật đầu: "Ngươi muốn kích hoạt đạo Thánh Nhân Khí này?"
Cho đến lúc này, Hứa Văn Chu vẫn luôn sững sờ mới bừng tỉnh đại ngộ.
"Là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Công Tôn Minh kinh hãi không thôi: "Đại quốc sư, sao ngươi biết được đó là Bắc Huyền Thiên Đế phu?"
Hứa Văn Chu phân tích: "Cái Ngọc Liễn này chính là chuyên dụng của Bắc Huyền Thiên hoàng thất, mà tương truyền Huyền Băng Nữ Đế có hết thảy bốn cô con gái."
"Tăng thêm vị công tử trước mắt này mạo như trích tiên, khí vũ phi phàm, ngoại trừ Bắc Huyền Thiên Đế phu ra thì còn có thể là ai nữa?"
"Thì ra là thế!" Công Tôn Minh mừng rỡ không thôi.
Xem ra Cửu Đầu Thiên Mãng kinh khủng này chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu phái xuống cứu vớt Thanh Khâu Quốc.
Công Tôn Minh dẫn theo Hứa Văn Chu, vội vàng tiến lên đón, hành lễ với Lâm Hiên: "Thanh Khâu Quốc quốc quân Công Tôn Minh, Đại quốc sư Hứa Văn Chu, bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Lúc này, Cửu Đầu Thiên Mãng mới vừa rồi còn uy áp một nước hóa thành tiểu xà lớn chừng bàn tay, ngoan ngoãn về tới bên người Lâm Hiên.
Mấy người Công Tôn Minh thấy thế thì càng kính sợ vạn phần, Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng là thần nhân vậy!
Lâm Hiên gật đầu đáp lễ, sau đó hỏi: "Tại sao những yêu thú này lại đột nhiên tiến công Thanh Khâu Quốc?"
Công Tôn Minh và Hứa Văn Chu hai mặt nhìn nhau: "Hồi Đế phu, chuyện này chúng ta cũng không biết."
Ngang! ! !
Vừa mới dứt lời, bầu trời sau lưng Lâm Hiên bỗng nhiên tuôn ra một đạo sát khí kinh khủng. Một đoàn Hắc Ảnh che đậy thiên địa, hung mãnh lao đến dưới ánh trăng.
Mọi người tập trung nhìn vào, đó là một con Xích Kình Yêu Thú khổng lồ có cánh. Càng đáng sợ hơn là bên trong đồng tử màu vàng của Xích Kình lóe ra ba vòng sáng hồng sắc.
Tam giai đại yêu!
Mấy người Công Tôn Minh không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Cảm nhận được sát khí của Xích Kình, Cửu Đầu Thiên Mãng vội vàng khôi phục bản thể, đón đầu xông tới.
Bành! ! !
Tiếng va chạm to lớn vang lên làm cho cả Thanh Khâu Quốc đều đất rung núi chuyển.
Xích Kình Yêu Thú chẳng những cấp bậc cao hơn Cửu Đầu Thiên Mãng, hình thể cũng gấp hai Cửu Đầu Thiên Mãng. Cứng đối cứng va chạm như thế, Cửu Đầu Thiên Mãng hoàn toàn không phải là đối thủ của nó.
Chỉ thấy Cửu Đầu Thiên Mãng bị Xích Kình trùng kích cấp tốc rơi xuống đất, khiến cho phạm vi ba dặm trở nên hỗn độn. Mà Xích Kình nhận lấy kích thích, tính tình càng thêm táo bạo, hung ác bạo ngược. Quanh thân có một đạo Huyết Sát chi quang kinh khủng, quay đầu xông về phía Lâm Hiên.
Hiển nhiên, nó biết trong đám người này, ai mới là chủ tâm cốt.
"Tam giai đại yêu linh trí đã tương đương phàm nhân, xem ra muốn hiểu nguyên nhân thì chỉ có thể hạ thủ với nó."
Lâm Hiên nghĩ đến đây, tiện tay cách không nắm lên một thanh trường kiếm. Hắn ngự không mà đi, chân đạp trên không trung, giống như giẫm lên thang trời, một bước một bước đi lên không trung.
Ở trước mặt hắn là Xích Kình toàn thân sát khí bạo rạp.
Phốc phốc ~
Một tiếng vang nhỏ.
Lâm Hiên lấy kiếm chiêu đại xảo nhược chuyết, một kiếm đâm vào ngực Xích Kình. Toàn bộ quá trình tiêu sái thoải mái, mây trôi nước chảy, hoàn toàn không giống như là một trận chiến sinh tử.
Bọn người Công Tôn Minh thấy thế, không khỏi ở trong lòng thán phục một tiếng. Một chiêu này của Đế phu cổ phác quy chân, đúng là như thiên thần hạ phàm a!
Sau đó nghe Xích Kình hét thảm một tiếng, Hắc Ảnh to lớn từ trời rơi xuống, chấn động toàn bộ sơn cốc run rẩy không thôi.
Lâm Hiên cũng rơi xuống đất, lệnh Cửu Đầu Thiên Mãng cuốn lấy Xích Kình. Lúc này Xích Kình bị Cửu Đầu Thiên Mãng quấn quanh, đừng nói là nói, ngay cả thở cũng vô cùng khó khăn.
Lâm Hiên thu kiếm, thông qua tâm thần truyền âm cho Xích Kình: "Tại sao các ngươi lại đột nhiên tập kích Thanh Khâu Quốc?"
Xích Kình run giọng đáp lại: "Chúng ta cũng không phải là muốn tập kích Thanh Khâu Quốc mà là đi đường tắt qua nơi này, tiến về biên giới Vạn Ma Quốc bố trí mai phục!"
………………………………….
"Bố trí mai phục ở biên cảnh Vạn Ma Quốc?" Lâm Hiên híp mắt lại: "Các ngươi muốn muốn đối phó ai?"
Xích Kình nơm nớp lo sợ nói ra: "Nghe nói là Bắc Huyền Thiên Nữ Đế!"
"Chúng ta được lệnh Hắc Ưng Chiến Thần, từ bốn phương tám hướng hội tụ đến biên cảnh Vạn Ma Quốc."
"Mục đích đúng là nghe theo Hắc Ưng Chiến Thần, thành công phục kích Bắc Huyền Thiên Nữ Đế!"
"Thì ra là thế." Ánh mắt Lâm Hiên có chút rét lạnh.
Tình huống bây giờ đã rất rõ. Những Yêu tộc tiềm phục tại các nơi nhận được hiệu lệnh của Hắc Ưng Chiến Thần, dốc toàn bộ lực lượng. Bọn chúng chỉ đi ngang qua Thanh Khâu Quốc, vừa lúc bị người trong Thanh Khâu Quốc phản kháng, thuận đường giết người mà thôi.
"Biết Hắc Ưng Chiến Thần nghe lệnh của người nào không?" Lâm Hiên truy vấn.
Xích Kình vội trả lời: "Cái này, tiểu nhân thật sự không biết!"
Lâm Hiên yên lặng gật đầu, đến lúc này, Xích Kình cũng không còn giá trị sống tiếp.
Cảm nhận được ánh mắt rét lạnh của Lâm Hiên, Xích Kình vội xin tha: "Đại tiên, xin ngươi tha ta một mạng! Ta nguyện đi theo làm tùy tùng bán mạng cho đại tiên!"
"Không hứng thú." Lâm Hiên lạnh lùng trả lời một câu.
Xoay người, hắn đi đến trước mặt mấy người Tuyền Châu, vẻ mặt ôn hòa nói: "Các bảo bối, muốn xem cha biểu diễn một ảo thuật không?"
"Muốn!"
Mấy người Tuyền Châu cùng đáp lại, bên trong bốn đôi mắt to xinh đẹp đều tràn đầy chờ mong. Cha làm ảo thuật chắc chắn sẽ rất thú vị!
"Tốt, các ngươi nhắm mắt lại trước." Lâm Hiên cười nói.
"Ừm!"
Bốn tiểu nha đầu lập tức nhắm mắt lại.
Lúc này Lâm Hiên truyền âm cho Cửu Đầu Thiên Mãng: "Nuốt Xích Kình."
Cửu Đầu Thiên Mãng nghe vậy hưng phấn không thôi, nếu có thể thôn phệ Tam giai Xích Kình, chắc chắn thực lực của nó sẽ tiến thêm một bước!
Không do dự. Cửu Đầu Thiên Mãng ra sức mở chín miệng lớn ra, răng sắc bén đâm vào da thịt Xích Kình. Nọc độc kinh khủng tăng thêm ngọn lửa nóng bỏng, trong nháy mắt tràn ngập trong cơ thể Xích Kình.
Xích Kình vốn dài khoảng chừng ngàn trượng nhanh chóng hòa tan mất lặng yên không một tiếng động, bị Cửu Đầu Thiên Mãng nuốt vào trong bụng.
Bành!
Chương 47 Chương 47. Muốn xem cha biểu diễn một ảo thuật không?
Một vệt kim quang nổ bắn ra. Trong chín ánh mắt của Cửu Đầu Thiên Mãng xuất hiện đạo hồng sắc quang hoàn thứ ba. Lớp vảy ám đen của nó cũng dát lên một tầng kim sắc nhàn nhạt. Chỉ là bề ngoài của nó thì tràn ngập một cỗ cuồng bạo chi khí đáng sợ.
Bọn người Công Tôn Minh thấy thế thì sợ đến điên cuồng nuốt nước miếng, thôn phệ Xích Kình, rõ ràng Cửu Đầu Thiên Mãng còn mạnh mẽ hơn Xích Kình. Đại yêu như thế, nếu muốn phá vỡ Thanh Khâu Quốc thì không cần tốn nhiều sức!
Nghĩ đến đây, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Lâm Hiên lần nữa.
So với Cửu Đầu Thiên Mãng, Bắc Huyền Thiên Đế phu làm cho người ta kính sợ hơn. Thủ đoạn và năng lực của hắn mới là đại khủng bố thật sự!
Lâm Hiên không để ý đến ánh mắt kính sợ của đám người, kêu Cửu Đầu Thiên Mãng thu nhỏ, hắn vẻ mặt cưng chiều nhìn về phía bốn cô con gái: "Được rồi, các ngươi có thể mở mắt ra!"
Bốn tiểu nha đầu đồng thời thả tay xuống.
"Các ngươi phát hiện cái gì khác biệt?" Lâm Hiên cười hỏi.
Mấy người Tuyền Châu nhìn thoáng qua bốn phía, rõ ràng nhất chính là Xích Kình Yêu Thú không thấy.
"Ta biết! Cha làm cho yêu thú cực lớn đó biến mất!"
"Đúng, lớn như vậy, làm sao cha làm được?"
"Thật là lợi hại!"
"Cha, ta cũng muốn học ảo thuật!"
Các tiểu nha đầu bổ nhào vào trong ngực Lâm Hiên. Một con yêu thú lớn như vậy, lập tức biến mất, các nàng cảm thấy quá thần kỳ!
"Được, chờ sau khi trở về, cha dạy ảo thuật cho các ngươi!" Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều.
Bên trong giáo trình vú em hoàn mỹ có rất nhiều trò ảo thuật nhỏ thú vị, cực kỳ thích hợp cho cha con chơi.
"Vậy học xong thì chúng ta cũng có thể giống cha, biến cho yêu thú lớn như vậy mất tiêu luôn hay sao?"
Các tiểu nha đầu trợn to con mắt mong đợi.
"Chắc chắn có thể!" Lâm Hiên cười vuốt vuốt đầu của các nàng.
Thấy cảnh này, trong lòng bọn người Công Tôn Minh cảm khái không thôi. Bắc Huyền Thiên Nữ Đế, đó là nữ thần cao lãnh Cửu Thiên Tiên Vực công nhận. Đã từng có không biết bao nhiêu thiên kiêu hào kiệt tỏ tình với nàng, đều bị nàng vô tình cự tuyệt. Thậm chí có ít người ngay cả tư cách được Huyền Băng Nữ Đế nhìn một cái cũng không có.
Trước khi Lâm Hiên dỗ hài tử, bọn người Công Tôn Minh còn đang phỏng đoán Lâm Hiên có thủ đoạn gì đặc biệt mà bắt được phương tâm Nữ Đế. Bây giờ, bọn họ đã hiểu, bàn về chăm con, Lâm Hiên xưng thứ hai, chỉ sợ không có nam nhân nào dám xưng thứ nhất. Chiêu ảo thuật dỗ nữ nhi này của hắn, không để hài tử nhìn thấy cảnh tượng huyết tinh Xà Thôn Kình, lại dỗ cho bọn nhỏ vui vẻ không thôi.
Chơi rất là hay!
Mắt thấy Thanh Khâu Quốc đã bình định họa loạn, Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhi về tới Ngọc Liễn. Thời gian còn sớm, hắn chuẩn bị đi giải quyết phục binh Yêu tộc, sau đó dẫn bọn nhỏ về nhà.
Trên đời này, bây giờ Lâm Hiên có hai thứ ai cũng không thể đụng vào. Bốn cô con gái, mẫu thân của chúng. Nếu như có người dám đụng, xin lỗi, hắn sẽ đuổi tận giết tuyệt!
...
Ba mươi vạn dặm bên ngoài biên cảnh Vạn Ma Quốc.
Nơi giáp giới Bắc Huyền Thiên, có một sơn cốc to lớn. Hai bên sơn cốc rừng núi rậm rạp, địa hình phức tạp kì lạ. Nếu như giấu ở phía trên thung lũng, chẳng những có thể tránh cho bị người phía dưới phát hiện mà lại có thể thu hết thảy phạm vi trăm dặm vào mắt.
Hắc Ưng Chiến Thần, ba huynh đệ Câu thị, Câu Chiến, Câu Huyền và Câu Vũ dẫn theo một vạn chiến sĩ Yêu tộc mai phục trên sơn cốc.
Ba huynh đệ Câu thị bản thể đều là Tam giai đại yêu Song Đầu Hắc Ưng, dũng mãnh thiện chiến, bên trong Yêu tộc có "Chiến thần" chi danh. Mà chiến sĩ Yêu tộc thủ hạ bọn họ đều là yêu thú Cửu giai trở lên. Trong đó đại yêu Nhất giai trở lên có hơn ba trăm. Có thể nói, cỗ thế lực này, nếu đánh phục kích thì tuyệt đối trí mạng.
Trong bụi cỏ trong sơn cốc u ám.
Ba huynh đệ Câu thị người mặc áo giáp màu đen, người khoác áo choàng Hắc Vũ, nhìn xuống đại địa ngoài trăm dặm.
Sau đó Câu Chiến ngẩng đầu nhìn bầu trời một cái: "Dựa theo thời gian suy tính, hơn một canh giờ nữa, quân đội của Huyền Băng Nữ Đế sẽ lên đường từ Vạn Ma Quốc trở về Bắc Huyền Thiên."
"Người của chúng ta đã đến đông đủ hay chưa?"
Câu Vũ nghĩ nghĩ, nói ra: "Hình như chỉ thiếu Xích Kình không tới."
Câu Huyền nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: "Lão tam, hình như Xích Kình này cũng không hoàn toàn trung tâm với ngươi."
"Mọi người đều tới, hắn lại khoan thai đến chậm, đây là cố ý muốn khiến cho ngươi khó xử?"
Câu Vũ mặt lộ vẻ tức giận: "Hừ, một tên ngu ngốc mà thôi, thiếu đi hắn, chúng ta cũng có thể khiến cho Huyền Băng Nữ Đế chịu không nổi!"
Câu Chiến khẽ vuốt cằm.
Hắn sớm phái ra thám tử tìm hiểu tình huống bên Vạn Ma Quốc. Tuy nói quốc quân Vạn Ma Quốc Trịnh Tùng bỗng nhiên bị giết, Thị Huyết Ma Quân một đêm không thấy tăm hơi. Nhưng bên trong Vạn Ma Quốc còn sót lại thế lực Ma tộc cực kỳ cường đại.
Chuyến này Huyền Băng Nữ Đế cường công Vạn Ma Quốc, cũng bị tổn thất không ít. Bây giờ Huyền Băng Nữ Đế muốn dẫn theo quân đội còn sót lại trở về, tam quân chắc chắn mỏi mệt Mà với lực lượng bọn họ mai phục ở nơi này, tuyệt đối có thể thừa dịp bất ngờ đánh Huyền Băng Nữ Đế trở tay không kịp.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Câu Chiến hiện lên một nụ cười tươi đắc ý.
"Lão tam nói không sai, thiếu một con Xích Kình, không tạo được bất kỳ ảnh hưởng gì đối với chúng ta."
"Chỉ cần lần này trọng thương Huyền Băng Nữ Đế, uy danh ba huynh đệ ngươi ta trong Yêu tộc chắc chắn sẽ tiến thêm một bước!"
"Đến lúc đó, Hắc Ưng nhất tộc ta sẽ nhanh chóng phất lên như diều gặp gió trong Yêu tộc!"
Câu Huyền và Câu Vũ đều lộ ra vẻ tươi cười đắc ý. Vì tránh cho bại lộ, bọn họ nhanh chóng giảm âm lượng xuống. Nếu là mai phục, vậy sẽ phải kiên nhẫn, bảo trì bình thản, tuyệt đối không thể để cho Huyền Băng Nữ Đế phát hiện.
Chương 48 Chương 48. Một đêm thu hoạch lớn!
Mà bọn họ không có chú ý tới, cách sơn cốc ngoài vạn dặm, trên tầng mây. Lâm Hiên cưỡi Ngọc Liễn xe lơ lửng trong mây mù mờ mịt. Hắn triệt để buông La Sát Thần Niệm ra, nhìn thấy hết toàn bộ tình huống trong sơn cốc.
……………………………….
Trên đường tiến về Vạn Ma Quốc, Lâm Hiên đều dùng La Sát Thần Niệm thăm dò mặt đất. Với hắn mà nói, muốn phát hiện phục binh Yêu tộc dễ như trở bàn tay.
Lúc này, trong sơn cốc to lớn, một ngọn cây cọng cỏ một binh lính đều chạy không khỏi con mắt Lâm Hiên.
"Các bảo bối, để tiểu Cửu chơi với các ngươi một hồi, cha đi ra ngoài một chút được không?"
Lâm Hiên vẻ mặt ôn nhu mà nhìn chúng nữ nhi. Hắn đã nghĩ ra được cách đối phó đám yêu thú về như thế nào. Chính là hắn xuất thủ trước, sau đó để cho Cửu Đầu Thiên Mãng quét dọn chiến trường.
"Tốt!" Mấy người Tuyền Châu đều gật đầu đồng ý.
Sau đó Lâm Hiên bóp một cái trận pháp cách âm, rời khỏi Ngọc Liễn Xa, nhanh chóng tới gần mặt đất trong bóng đêm.
Lơ lửng ở giữa không trung. Lâm Hiên cúi nhìn sơn cốc phía dưới, toàn lực thôi động chân nguyên trong cơ thể, bóp ra một cái ấn quyết màu đen huyền diệu.
Cửu U Huyền Thiên Sát Trận!
Đây là sát trận vô cùng có uy lực ở trong Thập Phương Trận Đồ mà Lâm Hiên tìm được để đối phó yêu thú. Một khi trận này thành hình, có thể bao phủ phạm vi trăm dặm. Ở trong đó có chứa Cực Hàn U Minh Chi Khí, dù là yêu thú có da dày thịt béo như thế nào đi nữa thì cũng khó mà ngăn cản.
Không chỉ như thế, trận này bày ra, sau đó có thể hấp thu Thiên Đạo chi lực, hóa thành sát khí cuồn cuộn không dứt. Một khi bị nhốt trong đó, tuyệt đối là tử lộ!
Dựa theo kế hoạch của Lâm Hiên, hắn sẽ cố ý để sát trận rò rỉ ra một chút sơ hở, để lại kẻ mạnh nhất là Hắc Ưng Chiến Thần tra hỏi. Còn lại thì tiêu diệt hết.
Tiện tay hất lên, ném ấn quyết màu đen về phía sơn cốc. Sau đó thấy ấn quyết huyền diệu biến mất ở dưới bóng đêm. Chỗ nó đi qua, kéo theo không gian bốn phía có chút dao động, phạm vi dao động tăng trưởng theo cấp số nhân.
Không bao lâu sau, nó đã triệt để biến mất trong sơn cốc to lớn.
Mà lúc này.
Hắc Ưng Chiến Thần và Yêu tộc mai phục trong sơn cốc đều cảm thấy không khí phát ra một trận dao động quỷ dị.
"Đây là?"
Ba huynh đệ Câu thị vẻ mặt mộng bức nhìn bốn phía.
Hô! ! !
Trong chốc lát hắc quang nở rộ. Toàn bộ sơn cốc giống bị một bọt khí to lớn bao lấy. Từng đạo hàn khí huyền bí mà lăng lệ dẫn theo sát ý thấu xương gào thét mà lên.
"Tê! Đây là một cái trận pháp!"
"Đến cùng là đại năng phương nào mà có thể chế tạo sát trận to lớn như vậy?"
"Nhanh chạy đi!"
...
Yêu binh đại loạn.
Ba huynh đệ Câu thị nhao nhao hóa thành bản thể, lấy tốc độ như thiểm điện xông lên bầu trời. Mà so với bọn họ thì mặc dù rất nhiều yêu thú hành động cực nhanh nhưng vẫn bị chậm nửa nhịp. Chỉ trong nửa nhịp này, Chín U Huyền Thiên Sát Trận đã hoàn toàn thành hình!
Trong chớp mắt, từng đạo Cực Hàn Cửu U Sát Khí kinh khủng điên cuồng phun ra trong trận pháp. Vô số tiếng kêu thảm thiết và tiếng kinh hô vang vọng đất trời.
"Rốt cuộc là ai?" Câu Chiến thân thể run nhè nhẹ, trong lòng cảm thấy cực kỳ không ổn. Lần mai phục này, bọn họ làm thần không biết quỷ không hay. Nào nghĩ tới, bọ ngựa bắt ve, hoàng tước tại hậu, lại bị người khác đánh cho trở tay không kịp.
Lúc này, một đạo khí tức Đế Cảnh mênh mông từ trên trời giáng xuống.
Ba huynh đệ Câu thị đồng thời ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy một nam tử tuấn mỹ người mặc bạch bào đứng trên đỉnh đầu bọn họ.
Ánh mắt Câu Chiến lộ ra vẻ cảnh giác: "Chính là ngươi đánh lén chúng ta?"
"Đánh lén?" Lâm Hiên không khỏi cảm thấy buồn cười: "So với hành vi của các ngươi thì ta làm như vậy đã là cực kì quang minh chính đại."
Ba huynh đệ Câu thị sắc mặt đại biến. Quả nhiên, cái sát trận cự đại vừa rồi chính là do nam tử trước mắt bày ra.
Câu Vũ ngữ khí có chút cung kính: "Xin hỏi các hạ là ai? Tại sao lại hạ sát thủ đối với chúng ta?"
Lâm Hiên lạnh lùng nói: "Ta, cha của mấy cô con gái của Huyền Băng Nữ Đế."
"Hóa ra là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Sắc mặt ba huynh đệ Câu thị càng thêm khó coi. Hóa ra nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế lại lợi hại đến trình độ này. Ba huynh đệ nhanh chóng trao đổi một ánh mắt vói nhau. Lâm Hiên biểu hiện ra khí tức Đế Cảnh, còn có trận pháp tạo vừa ra, đủ chứng minh sự mạnh mẽ của hắn. Ở trước mặt hắn, ba huynh đệ chỉ có đồng thời xuất thủ, đồng thời sử xuất thực lực mạnh nhất, mới có thể thắng.
Cũng may, thiên phú của Hắc Ưng nhất tộc chính là chiến đấu. Dựa vào tốc độ mau lẹ như tia chớp, năng lực tiến công vô kiên bất tồi, tăng thêm tu vi kinh khủng của ba huynh đệ bọn họ. Cuộc chiến đấu này chưa hẳn không có kỳ tích xảy ra.
Nghĩ đến đây, ba huynh đệ đồng thời bạo khởi, hóa thành ba con Song Đầu Hắc Ưng to lớn phóng tới trước mặt Lâm Hiên.
"Chỉ như vậy?"
Lâm Hiên tay cầm trường kiếm, thôi động Thần Hành Thủ Trạc điên cuồng thu nạp thiên địa linh khí. Tốc độ của tu vi Đế Cảnh kết hợp với động lực do Thần Hành Thủ Trạc cung cấp, hóa thành tốc độ kinh khủng hoàn toàn nghiền ép ba huynh đệ Hắc Ưng.
Phốc phốc!
Kiếm thứ nhất, cắt đứt một cái cánh của Câu Vũ.
Phốc phốc!
Kiếm thứ hai, hung ác đâm vào ngực phải Câu Chiến.
Câu Huyền kinh hô một tiếng, vội vàng đập cánh bay lên không trung.
Lâm Hiên lập tức hóa thành một đạo gió táp chặn đường đi của hắn lại: "Ta có cho ngươi rời khỏi đây chưa?"
Kiếm quang lóe lên, trực tiếp bổ vào trên lưng Câu Huyền.
Chỉ hiệp thứ nhất, ba huynh đệ Câu thị toàn bộ bại trận, nặng nề rơi xuống mặt đất. Thiên phú chiến đấu Hắc Ưng nhất tộc gì đó, trước mặt Lâm Hiên thì hoàn toàn mất đi hiệu lực!
"Đáng chết!"
Ba huynh đệ Câu thị hận đến nghiến răng nghiến lợi, ngẩng đầu nhìn Lâm Hiên, nhao nhao lộ ra vẻ e ngại.
Chương 49 Chương 49. Một đêm thu hoạch lớn! (2)
Bắc Huyền Thiên Đế phu đã để lại bóng ma lớn trong lòng của bọn họ.
Lâm Hiên một cước giẫm lên đầu trong lòng của bọn họ, nhìn xuống nói: "Nói, là người nào sai sử các ngươi?"
Câu Chiến nuốt một ngụm nước bọt nói: "Là Đại thống lĩnh ra lệnh, để ba huynh đệ chúng ta phục kích Huyền Băng Nữ Đế!"
"Biết hắn ở đâu không?" Lâm Hiên truy vấn.
Câu Chiến vội vàng lắc đầu: "Không biết! Đại thống lĩnh trước nay đều là cách không ra lệnh chúng ta không có tư cách nhìn thấy hắn!"
Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng: "Vậy xem ra giữ lại các ngươi cũng không còn tác dụng gì nữa."
Ba Hắc Ưng Chiến Thần này vừa nhìn thì biết là hạng người dối trá, Lâm Hiên đâu có dễ dàng bị dăm ba câu của bọn họ lừa gạt như vậy?
Câu Vũ sợ hãi vội vàng nói: "Nhưng mà chúng ta biết sau mười ngày ở Bắc Cố Sơn Mạch có đại hội tế tổ, đến lúc đó Đại thống lĩnh chắc chắn sẽ xuất hiện!"
Câu Huyền gật đầu phụ họa: "Lúc đầu chúng ta nghĩ là hôm nay chúng ta phục kích Huyền Băng Nữ Đế thành công, trên đại hội chúng ta sẽ báo công với Đại thống lĩnh, ai mà ngờ được là..."
Câu Chiến thấy hai huynh đệ đã nói thẳng ra, đành phải thở dài một tiếng nói: "Không sai, bọn họ nói đều là sự thật."
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.
Yêu tộc bên trong Cửu Thiên Tiên Vực, bởi vì bị cường giả Nhân tộc trong Tiên Vực áp chế, bình thường không dám gióng trống khua chiêng xuất hiện. Cho nên muốn tìm tung tích của bọn họ, độ khó vô cùng lớn.
Nhưng mà đối với Lâm Hiên, thu hoạch đêm nay đã đủ lớn.
Thứ nhất, hắn đã tiêu diệt phục binh Yêu tộc.
Thứ hai, Hắc Ưng Chiến Thần nói ra tung tích Đại thống lĩnh Yêu tộc.
Tiếp theo, chuyện Lâm Hiên phải làm chính là sau mười ngày nữa tiến về Bắc Cố Sơn Mạch, làm rõ ràng tại sao Yêu tộc muốn phục kích Đông Hoàng Tử U, sau đó đưa Đại thống lĩnh Yêu tộc xuống Địa ngục.
"Tiểu Cửu, xuống đây đi!" Lâm Hiên truyền âm cho Cửu Đầu Thiên Mãng.
Rất nhanh, Cửu Đầu Thiên Mãng đi tới bên cạnh Lâm Hiên. Nghe mùi máu tươi của ba huynh đệ Câu thị, tiểu Cửu nhịn không được vươn đầu lưỡi.
Thấy cảnh này, ba huynh đệ Câu thị cảm thấy tê cả da đầu. Rõ ràng bây giờ tiểu Cửu còn chưa khôi phục bản thể nhưng bọn họ lại cảm thấy mình đang đối mặt với một tử thần.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, những gì chúng ta có thể nói đều nói, ngươi còn muốn làm gì nữa?" Câu Chiến vội hỏi.
"Cái này còn phải hỏi?" Lâm Hiên cười lạnh, quay người hóa thành một đạo quang ảnh bay về phía không trung.
Đồng thời truyền âm cho Cửu Đầu Thiên Mãng.
"Ăn bọn họ."
Tê tê tê ~
Cửu Đầu Thiên Mãng tham lam lè lưỡi, trong chớp mắt khôi phục bản thể. Hắc Ảnh to lớn khiến cho ba huynh đệ Câu thị trong nháy mắt như là đưa thân vào Địa Ngục.
Lâm Hiên trở lại Ngọc Liễn Xa, bốn tiểu nha đầu đều bĩu môi, mặt mũi tràn đầy không vui.
"Hừ, đang chơi vui, tiểu Cửu đột nhiên đi, đúng là nghịch ngợm!"
Tuyền Ấu cau mày: "Xem ra ta phải khi dễ nó nhiều hơn mới được, nếu không nó cũng không biết ta là tỷ tỷ của nó!"
Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm nghĩ nghĩ, cảm thấy muội muội nói rất có lý.
"Đúng!"
Ba tiểu nha đầu trăm miệng một lời.
Lâm Hiên thấy thế lắc đầu cười một tiếng, những tiểu nha đầu này đúng là cực kỳ đáng yêu.
"Các bảo bối, cha về đến rồi!"
Rời khỏi chúng nữ nhi lâu như vậy, Lâm Hiên phát hiện mình đúng là có chút không nỡ.
Vạn Ma Quốc, Ma Cung.
Đông Hoàng Tử U thân mang tử kim sắc Phi Phượng Chiến Giáp, chắp tay đứng ở bên trong đại điện. Trải qua ròng rã hai ngày ác chiến, rốt cuộc đại quân Bắc Huyền Thiên cũng cầm xuống Ma Cung. Điều này đại biểu, từ nay về sau Vạn Ma Quốc quy về dưới trướng Bắc Huyền Thiên.
"Một trận chiến này oanh động như thế, những kẻ địch lặn núp trong bóng tối chắc chắn sẽ không ngồi yên không để ý đến!"
Đông Hoàng Tử U âm thầm nghĩ. Bốn năm trước, mười hai cường giả Chuẩn Đế Cảnh phục kích vây công nàng, đến nay vẫn chưa tra ra kẻ đứng sau sai khiến. Chuyện này không thể không khiến cho nàng tăng cao cảnh giác, đối với một trận chiến Vạn Ma Quốc này, nàng chuẩn bị rất kĩ.
"Bệ hạ!"
Dáng người yểu điệu nóng bỏng của Nhược Ảnh đi ra từ bên trong hắc quang.
Đông Hoàng Tử U cũng không quay đầu lại hỏi: "Có tin tức gì rồi?"
Khi Vạn Ma Quốc đại cục vừa định, nàng lập tức để Nhược Ảnh phái ra đỉnh cấp sĩ quan tình báo tìm hiểu tình huống xung quanh Vạn Ma Quốc.
Nhược Ảnh khẽ gật đầu: "Theo thám tử báo cáo, ba mươi dặm bên ngoài biên giới Vạn Ma Quốc, phát hiện Yêu tộc dị động."
"Yêu tộc? !" Đông Hoàng Tử U có chút giật mình.
Ngay cả Yêu tộc cũng dính vào. Xem ra, thế cục còn muốn phức tạp hơn so với nàng tưởng tượng.
"Phải!" Nhược Ảnh gật đầu: “Chính như bệ hạ sở liệu, bọn họ giống như muốn bố trí mai phục ở nơi đó, địa phương có khả năng nhất chính là Thông Thiên Sơn Cốc."
"Có thể xác định địa điểm cuối cùng chính là Thông Thiên Sơn Cốc hay không?" Đông Hoàng Tử U xoay người.
Nhược Ảnh lắc đầu: "Yêu tộc trời sinh giác quan vô cùng nhạy cảm, quan tình báo của chúng ta cũng không dám tiếp xúc quá gần."
Đông Hoàng Tử U vung ngọc thủ lên, từ trong hư không xuất hiện một bức địa đồ to lớn.
Sau khi cẩn thận xem.
Nàng híp đôi mắt đẹp nói: "Nếu có người muốn phục kích chúng ta, địa điểm tốt nhất là Thông Thiên Sơn Cốc."
Nhược Ảnh khẽ gật đầu, Đông Hoàng Tử U chẳng những là một tay hảo thủ quản lý triều chính. Trong sa trường, phương diện đối chiến nàng cũng là một kỳ tài ngút trời, tinh thông các loại binh pháp quỷ đạo.
"Bệ hạ, vậy chúng ta vượt qua ải khó này như thế nào?" Nhược Ảnh hỏi.
Cầm xuống Vạn Ma Quốc, Đông Hoàng Tử U phải mang binh trở về Bắc Huyền Thiên. Nếu như Thông Thiên Sơn Cốc có mai phục, cửa này nhất định phải qua!
Đông Hoàng Tử U chăm chú nhìn địa đồ một lát, hít sâu một hơi nói: "Bây giờ thế lực kẻ địch không rõ, xông vào cũng không phải là cử chỉ sáng suốt."
"Trẫm cảm thấy, có thể chia ra ba đường, một đường cường đột, hai bên yểm hộ."
Chương 50 Chương 50. Đông Hoàng Tử U cũng bị làm cho bối rối!
Nhược Ảnh gật đầu: "Vâng! Thần lập tức thông tri tam quân chế định cụ chiến phương án thể tác!"
Ngay lúc nàng quay người đi, một thân ảnh vội vàng đi vào đại điện.
"Báo!"
Người tới là thủ lĩnh đợt sĩ quan tình báo thứ hai Nhược Ảnh phái đi ra.
Nhược Ảnh: "Có tin tức mới?"
Thủ lĩnh sĩ quan tình báo trả lời: "Thông Thiên Sơn Cốc đột phát dị biến, hơn vạn yêu thú bị cường giả vô danh diệt sát!"
"Đại bộ phận thi cốt ở chiến trường đều biến mất nhưng vẫn còn lại thi hài khắp nơi, vô cùng thê thảm!"
"Vi thần phỏng đoán, bên trong đám yêu thú này thậm chí có chừng mấy trăm con Tam giai đại yêu!"
Nghe vậy, Đông Hoàng Tử U kinh ngạc ngẩng đầu: "Việc này thật chứ?"
"Thiên chân vạn xác!" Thủ lĩnh sĩ quan tình báo vội vàng gật đầu: “Vi thần dẫn theo thủ hạ tự mình tiến vào sơn cốc, xác nhận phục binh nơi đó đều đã chết đi!"
"Cái này. . ."
Đông Hoàng Tử U nhịn không được hơi há ra miệng nhỏ.
Trong thời gian ngắn như thế, một hơi giết hơn vạn yêu thú, hơn nữa trong đó còn có mấy trăm con Tam giai đại yêu. Rốt cuộc là đại năng phương nào? Hắn hoặc là bọn họ, tại sao phải hạ sát thủ với Yêu tộc phục binh? Là vì Bắc Huyền Thiên mình hay là nguyên nhân khác?
Dù Đông Hoàng Tử U thông minh vô cùng nhưng giờ khắc này nàng cũng bị tình huống đột phát cho làm mộng.
Nhưng mà suy cho cùng, phục binh bị giết là đại hảo sự.
Đông Hoàng Tử U lập tức hạ lệnh: "Hiệu lệnh tam quân tập kết, sau nửa canh giờ khải hoàn về Bắc Huyền Thiên!"
...
Nam Huyền Thiên, hoàng cung.
Một đạo bạch sắc quang ảnh xuyên thấu hư không xuất hiện.
Nam Huyền Thiên Đế Hoàng Tần Thương đưa tay nắm đạo quang ảnh này.
Quang ảnh này chính là phương thức truyền tin chuyên dụng của Yêu tộc, tên là "Phi Vũ".
Vận ra một đạo linh lực mở ra Phi Vũ, một tin tức nặng ký truyền vào trong lỗ tai Tần Thương.
"Bản thống lĩnh phái ra phục binh phục kích Huyền Băng Nữ Đế, trong vòng một đêm bị người thần bí diệt, thi hài trải rộng toàn sơn cốc!"
"Bởi vậy Huyền Băng Nữ Đế có thể một đường thông suốt không trở ngại trở về Bắc Huyền Thiên!"
"Nhiệm vụ lần này, tuyên cáo thất bại!"
Tần Thương nắm chặt song quyền, cánh tay nhịn không được run rẩy kịch liệt.
"Đáng chết, tại sao lại như vậy được? !"
"Rốt cuộc là ai ra tay? !"
Cơ hội trời cho như thế, lại bị người thần bí phá hư hết, trên đời này không có chuyện gì khó chịu hơn như thế nữa!
Bây giờ thì tốt, thù lao phong phú đưa cho Yêu tộc trôi theo dòng nước, Huyền Băng Nữ Đế lại lông tóc không thương. Có thể nói là mất cả chì lẫn chài!
Trong lòng Tần Thương, một đoàn phiền muộn chi hỏa như núi lửa dâng lên.
Hít sâu mấy hơi, hàn ý bên trong ánh mắt của hắn càng sâu.
"Đông Hoàng Tử U, ngươi trốn được mùng một, chạy không khỏi mười lăm!"
"Năng lực và thủ đoạn của của Tần Thương vượt qua tưởng tượng của ngươi, ngươi chờ xem, không cần biết là ai giúp ngươi, ta cũng sẽ khiến cho ngươi khuất phục dưới sự cường đại của ta!"
Bình ổn lửa giận, Tần Thương lộ ra một nụ cười gằn.
Tuyệt học cấm kỵ của Hoàng tộc Nam Huyền Thiên "Diệt Thế Thần Kinh", hắn chỉ kém một trọng là có thể đại viên mãn. Đến lúc đó chắc chắn hắn vô địch Đế Cảnh, thậm chí đụng chạm đến Đại Thánh Cảnh! Đợi ngày thần công đại thành, hắn sẽ để cho Đông Hoàng Tử U trơ mắt nhìn Bắc Huyền Thiên bị thôn tính trong tuyệt vọng.
...
Bắc Huyền Thiên, Thủy Tinh Cung.
Sáng sớm, ánh nắng sáng rỡ rơi xuống, khiến cho Thủy Tinh Cung như là Thiên Đường mộng ảo, vô cùng mỹ hảo. Sau khi rửa mặt với chúng nữ nhi, Lâm Hiên lại làm một bữa ăn sáng vô cùng phong phú ngon miệng cho các nàng.
Vừa cơm nước xong xuôi, một lão giả người mặc bạch bào, khí chất nho nhã đi vào cửa.
"Bái kiến Đế phu!"
Lão giả chính là Thái phó Huyền Băng Cung Dương Văn Thừa.
"Dương Thái phó, sớm." Lâm Hiên gật đầu đáp lễ.
Căn cứ hắn hiểu, Dương Văn Thừa chính là Thái phó, được Đông Hoàng Tử U chỉ định làm lão sư dạy học cho bọn nhỏ. Dương Văn Thừa còn có một thân phận, đó chính là một trong số Văn Đạo Thập Đại Thái Đấu Bắc Huyền Thiên. Nổi tiếng ngang với bọn người Giang Cửu Bạch, Thẩm Nhã Khang, có thể nói là tri thức uyên bác, đức cao vọng trọng. Nếu như Đông Hoàng Tử U không có thời gian, Dương Văn Thừa sẽ đến Thủy Tinh Cung dạy học.
Nhìn thấy Dương Văn Thừa, mấy người Tuyền Châu vội vàng đứng lên, đứng thành một hàng hành lễ với hắn: "Thái phó lão sư!"
"Tốt tốt tốt!" Dương Văn Thừa mỉm cười: “Bọn nhỏ thật hiểu chuyện!"
Tuyền Châu tiến lên hỏi: "Lão sư, hôm nay đến dạy chúng ta sao?"
Dương Văn Thừa lắc đầu, vẻ mặt kính trọng nhìn Lâm Hiên một chút: "Đế phu, cũng chính là cha các ngươi, chính là Văn Thánh, lão sư nào dám múa rìu qua mắt thợ ở trước mặt hắn?"
"Có Đế phu dạy các ngươi, lão sư nửa đường như ta nên lui ra."
Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.
Dương Văn Thừa phải trợ giúp Đông Hoàng Tử U quản lý triều chính, cũng không thể xuất ra toàn bộ tinh lực giáo dục hài tử. Bây giờ vú em chuyên nghiệp như mình, đương nhiên là lựa chọn tốt nhất cho bọn nhỏ.
Các tiểu nha đầu nghe xong trong mắt đều lấp lóe hào quang hưng phấn. Cha làm lão sư cho mình, chắc chắn chơi rất vui!
Sau đó Dương Văn Thừa lấy từ trong tay áo ra một bức tranh thuỷ mặc, tiến lên phía trước nói: "Đế phu, hôm nay lão thần đến đây, còn có một việc muốn mời Đế phu hỗ trợ."
Lâm Hiên nhìn thấy bên trên bức tranh thuỷ mặc này vẽ băng thiên tuyết địa, hình như chính là cảnh tượng của Bắc Huyền Thiên.
…………………………………………….
"Giúp cái gì?" Lâm Hiên hỏi.
Dương Văn Thừa chỉ chỉ bức tranh nói ra: "Bức tranh này chính là một kiện Tiên Thiên Linh khí của văn đạo chúng ta."
"Tục truyền, bức tranh này chính là do một vị Chuẩn Thánh hơn ba vạn năm trước vẽ ra, ở trong chứa một đạo Tiên Thiên Thánh Nhân Khí, có thể tẩm bổ cả một cái thư viện."
Lâm Hiên gật gật đầu: "Ngươi muốn kích hoạt đạo Thánh Nhân Khí này?"