Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 187
Tang Vãn Cách đưa tay che miệng, muốn ói lại ói không ra. Khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại như cái bánh bao. Mắt mũi miệng toàn bộ điều gom chung với nhau, bị mùi vị có vẻ kì quái trong miệng làm cho tiến lùi đều khó.
Hùng Thần Giai thì lại không thấy rối rắm như cô. Dù sao chỉ cần có thể để cho hắn được như nguyện, muốn hắn làm gì cũng không thành vấn đề. Miệng rộng liếm sạch sẽ chỗ sữa chảy xuống xong, hắn lại quay đầu nâng cằm Tang Vãn Cách lên, hôn lên môi cô. Tang Vãn Cách "Ô ô" giùng giằng, không muốn lại bị hắn khi dễ. Đáng tiếc bạn gấu nào đó lại vô cùng am hiểu nhược điểm của cô, một tay hắn liền kiềm lấy cằm của cô, một tay ôm vòng eo bởi vì sinh con mà có chút đẫy đà hơn của cô. Tang Vãn Cách muốn la cũng không dám la, mắt to vẫn chú ý hai tiểu Bảo Bảo đang đá chân chơi đùa với nhau bên cạnh. Mọi cố kỵ dưới tình huống này thì chỉ có thể mặc cho bạn gấu nào đó đối với mình muốn làm gì thì làm thôi.
"Chậc chậc" tiếng miệng lưỡi quấn quít bên tai không dứt. Khi Hùng Thần Giai đã rời đi đôi môi Tang Vãn Cách thì giữa hai người liền kéo ra một sợi chỉ bạc. Tang Vãn Cách khẽ thở hổn hển, ánh mắt mê ly. Phản ứng của cô rất rõ ràng, nhưng ngại vì bé con ở bên người nên theo bản năng chống cự lại. Hùng Thần Giai thì lại không có nhiều băn khoăn như vậy. Hắn lè lưỡi, đánh vài vòng trên không trung, đem một sợi chỉ bạc liếm vào trong miệng rồi nuốt vào.
Quần áo bệnh nhân mở rộng ra, không có áo lót nên hai bầu ngực đầy đặn cứ sáng loáng phơi bày trong không khí. đầu v* mềm mại sưng đỏ cứng rắn, có một bên thậm chí còn đang nhỏ giọt ra sữa nữa.
Hùng Thần Giai nuốt một ngụm nước miếng, không nhịn được lại tới gần phía trước, đem nụ hoa hồng diễm ngậm vào trong miệng. Thế nhưng hắn không vội vàng như trước, mà là giống như đang thưởng thức một món ăn quý lạ và nhẹ nhàng liếm mấy cái, sau đó mới từ từ hút vào. Lần này sữa bị hắn hút ra đã rất ít, nhưng lại đặc biệt hương nồng. Hùng Thần Giai cầm một bên nhũ, đầu lưỡi vòng quanh vẽ vòng tròn lên đầu v* đỏ tươi.
Cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, Tang Vãn Cách vừa thoải mái vừa đau khổ. Trong thời gian mang thai cô được nuôi rất tốt, sau khi sinh cô lại được cho uống thêm một đống thuốc bổ, thế nên sữa ra đặc biệt mau, hơn nữa lại nhiều. Hai nhóc con này mặc dù tham ăn, nhưng vẫn luôn để dư lại một chút. Mấy ngày trước lúc sữa đặc biệt ra nhiều, cô đều len lén cầm nút sữa y tá cho chạy tới phòng rửa tay. Cô không dám cho Hùng Thần Giai biết, nếu không người này nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp lấy các loại thủ đoạn làm áp lực đùa bỡn mà làm cái việc này với cô...
"Ừ..." Cô nâng bả vai, tay nhỏ bé đặt lên đầu vai của Hùng Thần Giai. Răng trắng như tuyết đem đôi môi cắn đến đỏ bừng. Đôi mắt còn thỉnh thoảng chú ý đến hai đứa nhóc đang chơi đùa vui vẻ thoải mái bên cạnh một chút. "Gấu..." Cảm thấy sữa đã bị mút hết ra ngoài, Tang Vãn Cách nhíu chân mày, lầm bầm kêu tên Hùng Thần Giai.
"Anh ở đây." Hùng Thần Giai đáp xong lại dùng lực hút —— mặc dù cuối cùng chỉ mút thêm được một tí xíu. "Công chúa, em còn chưa nói cho anh biết là ngọt hay không đấy?"
Nghe vậy, Tang Vãn Cách mắc cỡ nên mặt càng đỏ bừng hơn. Cô giùng giằng muốn đẩy một con gấu nào đó ra khỏi bộ ngực mình. Thế nhưng hai tay của Hùng Thần Giai lại vững vàng nắm chặt hai bầu ngực đầy đặn. Cô mà càng giãy giụa kịch liệt thì chỉ khiến hai bên đẫy đà đung đưa càng thêm mê người mà thôi. Thậm chí là theo động tác đung đưa của bộ ngực, thỉnh thoảng còn sẽ có một chút sữa vẫy ra.
"Công chúa?" Không có được câu trả lời Hùng Thần Giai lại càng không cam lòng hỏi lại một lần nữa, không đạt mục đích thề không bỏ qua.
Tang Vãn Cách tức giận liếc hắn một cái. "Câm miệng —— a ——" cô vừa mới nói xong hai chữ đó, một bạn gấu có ý xấu nào đó liền dùng lực cắn cô một cái. đầu v* bị hắn cắn trong nháy mắt co rúm lại một chút, trên đỉnh lại rỉ ra một giọt trong suốt. "Đau ——"
Hùng Thần Giai cười xấu xa hôn cô một cái: "Đau không? Bé yêu của anh." Vật nhỏ lại giả bộ đau, ở chung một chỗ lâu như vậy, hắn còn không biết cô là đau thật hay là giả đau sao. Nếu không nhận ra được thì hắn cũng được coi là người đàn ông của cô sao chứ?
Tang Vãn Cách vội vàng đưa tay đẩy hắn, "Không cần." Bàn tay trắng nõn muốn kéo lại váy áo bị mở ra, nhưng động tác của Hùng Thần Giai luôn nhanh hơi cô một bước. Ngay cả hai tay của Tang Vãn Cách cũng bị kéo lên cao. Vòng eo hướng về phía trước, bộ ngực đầy đặn càng thêm lộ ra vẻ to lớn mạnh mẽ. Hùng Thần Giai chỉ nhìn thấy thôi mà kém chút là chảy cả máu mũi —— Trời mới biết từ sau lần chảy máu mũi trong trường học hắn đã bao lâu không có chảy rồi! Bàn tay vội vàng che lỗ mũi, tầm mắt cũng không dám mở. Hùng Thần Giai cố gắng khắc chế dục vọng đang dâng trào của mình lại. Môi mỏng mở ra, lần nữa cắn lên nụ hoa đỏ tươi bắt đầu hút mút, hắn muốn đem sự chú ý của mình dời đi. "Gấu..." Tang Vãn Cách không còn hơi sức hô lên, "Em đã không còn sữa nữa. Anh, Anh đừng hút nữa..." Nếu hắn cứ như thế này lúc Bảo Bảo đói bụng phải làm thế nào đây?! Bọn chúng còn nhỏ như vậy, không thể lập tức dứt sữa mẹ được!
"Thuê bảo mẫu đặc biệt chăm sóc bọn chúng là được rồi, cũng tiết kiệm thời gian cho em luôn." Hùng Thần Giai hiên ngang lẫm liệt nói, miệng tuy rời đi, nhưng tay vẫn còn không cam chịu tịch mịch chiếm đóng bộ ngực cô. "Sau này em đi làm thì phải làm thế nào, chẳng lẽ muốn tự chúng đợi ở trong nhà một mình sao? Vẫn nên thuê một bảo mẫu là tốt nhất." Tốt nhất thuận tiện mời một bà vú, như vậy cô chính là của một mình hắn rồi.
"Không cần." Lời lẽ Tang Vãn Cách thật nghiêm khắc mà cự tuyệt, "Em muốn tự mình chăm sóc hai đứa. Đợi đến lúc hai đứa có thể đi đến vườn trẻ, em mới đi làm lại."
... Nói cách khác, tương lai có ít nhất thật là nhiều thời gian hắn phải ở nhà ngắm nhìn hai tiểu quỷ này ngày đêm giành cô với hắn sao?!
Hùng Thần Giai chợt cảm thấy tiền đồ mình thật hắc ám, nhưng hắn vẫn không chịu buông tha nên cố giãy giụa: "Công chúa... Ba vợ đại nhân cho phép sao?" Lão nhân gia không phải luôn luôn ghét nhất chuyện riêng chuyện công lẫn lộn sao? Cô thân là giáo viên của nhân dân, tại sao có thể không đi giáo dục học sinh mà cứ ở nhà ôm con như vậy chứ?!
Mắt to chớp chớp, Tang Vãn Cách vô cùng vui vẻ đáp trả: "Cho phép, ba còn nói về sau sẽ thường đến ở với chúng ta nữa đấy." Bốn vị lão nhân gia có cháu ẵm bồng đều cảm thấy hưng phấn vạn sự sung túc. Ai cũng đều đem cô xem như bảo bối yêu thương trong lòng bàn tay. Ngược lại thì người đáng thương là Gấu đây... Ha, ba không thương mẹ cũng không thương nốt.
Hùng Thần Giai ngây ngẩn cả người, bàn tay đang vuốt ve ngực Tang Vãn Cách cũng theo đó cứng đờ. Tang Vãn Cách dò xét sơ hở của hắn, lập tức lôi kéo váy, còn thuận thế ôm lấy một đứa nhóc ngăn ở trước ngực. Cô muốn dùng tư thế này để chống đỡ ánh mắt vừa hung mãnh vừa xấu xa của bạn gấu nào đó.
Mất đi xúc cảm mềm mại trắng nõn, Hùng Thần Giai rõ ràng vô cùng không hài long. Hắn nhất quyết không tha nhào tới, bàn tay vô cùng lanh lẹ vượt qua đứa nhóc đang ngăn giữa hai người, đưa vào trong áo Tang Vãn Cách. Tang Vãn Cách thậm chí cũng không thấy rõ hắn đã làm như thế nào. Nhưng cô khẳng định, lúc Tiều Phu dạy cho một con gấu nào đó những kỹ năng này, ông ta tuyệt đối không phải có ý định dạy cho hắn để trộm hương tiếc ngọc như vậy đâu!
Nhưng cô còn có thể làm thế nào đây? Bộ ngực bị người ta nắm, Tang Vãn Cách tuy không nguyện ý cũng chỉ có thể khuất phục. Hơn nữa trong ngực đang ôm đứa bé, cô không có tay để ngăn cản hắn.
Nhóc con đang dùng cái tay nhỏ béo ụt ịt chơi đến cực kỳ cao hứng, hoàn toàn không chú ý tới mẹ mình đang bị ba háo sắc khi dễ. Ngược lại Tang Vãn Cách vẫn cố gắng tránh né sự vuốt ve của Hùng Thần Giai, "Gấu, đừng như vậy... Bảo Bảo đang nhìn..." Con còn nhỏ như vậy đã giáo dục giới tính cho nó là quá sớm đi.
Nhưng Hùng Thần Giai da mặt dày như vậy sao có thể vì một chuyện nho nhỏ như thế này mà dừng tay chứ?!
Hùng Thần Giai thì lại không thấy rối rắm như cô. Dù sao chỉ cần có thể để cho hắn được như nguyện, muốn hắn làm gì cũng không thành vấn đề. Miệng rộng liếm sạch sẽ chỗ sữa chảy xuống xong, hắn lại quay đầu nâng cằm Tang Vãn Cách lên, hôn lên môi cô. Tang Vãn Cách "Ô ô" giùng giằng, không muốn lại bị hắn khi dễ. Đáng tiếc bạn gấu nào đó lại vô cùng am hiểu nhược điểm của cô, một tay hắn liền kiềm lấy cằm của cô, một tay ôm vòng eo bởi vì sinh con mà có chút đẫy đà hơn của cô. Tang Vãn Cách muốn la cũng không dám la, mắt to vẫn chú ý hai tiểu Bảo Bảo đang đá chân chơi đùa với nhau bên cạnh. Mọi cố kỵ dưới tình huống này thì chỉ có thể mặc cho bạn gấu nào đó đối với mình muốn làm gì thì làm thôi.
"Chậc chậc" tiếng miệng lưỡi quấn quít bên tai không dứt. Khi Hùng Thần Giai đã rời đi đôi môi Tang Vãn Cách thì giữa hai người liền kéo ra một sợi chỉ bạc. Tang Vãn Cách khẽ thở hổn hển, ánh mắt mê ly. Phản ứng của cô rất rõ ràng, nhưng ngại vì bé con ở bên người nên theo bản năng chống cự lại. Hùng Thần Giai thì lại không có nhiều băn khoăn như vậy. Hắn lè lưỡi, đánh vài vòng trên không trung, đem một sợi chỉ bạc liếm vào trong miệng rồi nuốt vào.
Quần áo bệnh nhân mở rộng ra, không có áo lót nên hai bầu ngực đầy đặn cứ sáng loáng phơi bày trong không khí. đầu v* mềm mại sưng đỏ cứng rắn, có một bên thậm chí còn đang nhỏ giọt ra sữa nữa.
Hùng Thần Giai nuốt một ngụm nước miếng, không nhịn được lại tới gần phía trước, đem nụ hoa hồng diễm ngậm vào trong miệng. Thế nhưng hắn không vội vàng như trước, mà là giống như đang thưởng thức một món ăn quý lạ và nhẹ nhàng liếm mấy cái, sau đó mới từ từ hút vào. Lần này sữa bị hắn hút ra đã rất ít, nhưng lại đặc biệt hương nồng. Hùng Thần Giai cầm một bên nhũ, đầu lưỡi vòng quanh vẽ vòng tròn lên đầu v* đỏ tươi.
Cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, Tang Vãn Cách vừa thoải mái vừa đau khổ. Trong thời gian mang thai cô được nuôi rất tốt, sau khi sinh cô lại được cho uống thêm một đống thuốc bổ, thế nên sữa ra đặc biệt mau, hơn nữa lại nhiều. Hai nhóc con này mặc dù tham ăn, nhưng vẫn luôn để dư lại một chút. Mấy ngày trước lúc sữa đặc biệt ra nhiều, cô đều len lén cầm nút sữa y tá cho chạy tới phòng rửa tay. Cô không dám cho Hùng Thần Giai biết, nếu không người này nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp lấy các loại thủ đoạn làm áp lực đùa bỡn mà làm cái việc này với cô...
"Ừ..." Cô nâng bả vai, tay nhỏ bé đặt lên đầu vai của Hùng Thần Giai. Răng trắng như tuyết đem đôi môi cắn đến đỏ bừng. Đôi mắt còn thỉnh thoảng chú ý đến hai đứa nhóc đang chơi đùa vui vẻ thoải mái bên cạnh một chút. "Gấu..." Cảm thấy sữa đã bị mút hết ra ngoài, Tang Vãn Cách nhíu chân mày, lầm bầm kêu tên Hùng Thần Giai.
"Anh ở đây." Hùng Thần Giai đáp xong lại dùng lực hút —— mặc dù cuối cùng chỉ mút thêm được một tí xíu. "Công chúa, em còn chưa nói cho anh biết là ngọt hay không đấy?"
Nghe vậy, Tang Vãn Cách mắc cỡ nên mặt càng đỏ bừng hơn. Cô giùng giằng muốn đẩy một con gấu nào đó ra khỏi bộ ngực mình. Thế nhưng hai tay của Hùng Thần Giai lại vững vàng nắm chặt hai bầu ngực đầy đặn. Cô mà càng giãy giụa kịch liệt thì chỉ khiến hai bên đẫy đà đung đưa càng thêm mê người mà thôi. Thậm chí là theo động tác đung đưa của bộ ngực, thỉnh thoảng còn sẽ có một chút sữa vẫy ra.
"Công chúa?" Không có được câu trả lời Hùng Thần Giai lại càng không cam lòng hỏi lại một lần nữa, không đạt mục đích thề không bỏ qua.
Tang Vãn Cách tức giận liếc hắn một cái. "Câm miệng —— a ——" cô vừa mới nói xong hai chữ đó, một bạn gấu có ý xấu nào đó liền dùng lực cắn cô một cái. đầu v* bị hắn cắn trong nháy mắt co rúm lại một chút, trên đỉnh lại rỉ ra một giọt trong suốt. "Đau ——"
Hùng Thần Giai cười xấu xa hôn cô một cái: "Đau không? Bé yêu của anh." Vật nhỏ lại giả bộ đau, ở chung một chỗ lâu như vậy, hắn còn không biết cô là đau thật hay là giả đau sao. Nếu không nhận ra được thì hắn cũng được coi là người đàn ông của cô sao chứ?
Tang Vãn Cách vội vàng đưa tay đẩy hắn, "Không cần." Bàn tay trắng nõn muốn kéo lại váy áo bị mở ra, nhưng động tác của Hùng Thần Giai luôn nhanh hơi cô một bước. Ngay cả hai tay của Tang Vãn Cách cũng bị kéo lên cao. Vòng eo hướng về phía trước, bộ ngực đầy đặn càng thêm lộ ra vẻ to lớn mạnh mẽ. Hùng Thần Giai chỉ nhìn thấy thôi mà kém chút là chảy cả máu mũi —— Trời mới biết từ sau lần chảy máu mũi trong trường học hắn đã bao lâu không có chảy rồi! Bàn tay vội vàng che lỗ mũi, tầm mắt cũng không dám mở. Hùng Thần Giai cố gắng khắc chế dục vọng đang dâng trào của mình lại. Môi mỏng mở ra, lần nữa cắn lên nụ hoa đỏ tươi bắt đầu hút mút, hắn muốn đem sự chú ý của mình dời đi. "Gấu..." Tang Vãn Cách không còn hơi sức hô lên, "Em đã không còn sữa nữa. Anh, Anh đừng hút nữa..." Nếu hắn cứ như thế này lúc Bảo Bảo đói bụng phải làm thế nào đây?! Bọn chúng còn nhỏ như vậy, không thể lập tức dứt sữa mẹ được!
"Thuê bảo mẫu đặc biệt chăm sóc bọn chúng là được rồi, cũng tiết kiệm thời gian cho em luôn." Hùng Thần Giai hiên ngang lẫm liệt nói, miệng tuy rời đi, nhưng tay vẫn còn không cam chịu tịch mịch chiếm đóng bộ ngực cô. "Sau này em đi làm thì phải làm thế nào, chẳng lẽ muốn tự chúng đợi ở trong nhà một mình sao? Vẫn nên thuê một bảo mẫu là tốt nhất." Tốt nhất thuận tiện mời một bà vú, như vậy cô chính là của một mình hắn rồi.
"Không cần." Lời lẽ Tang Vãn Cách thật nghiêm khắc mà cự tuyệt, "Em muốn tự mình chăm sóc hai đứa. Đợi đến lúc hai đứa có thể đi đến vườn trẻ, em mới đi làm lại."
... Nói cách khác, tương lai có ít nhất thật là nhiều thời gian hắn phải ở nhà ngắm nhìn hai tiểu quỷ này ngày đêm giành cô với hắn sao?!
Hùng Thần Giai chợt cảm thấy tiền đồ mình thật hắc ám, nhưng hắn vẫn không chịu buông tha nên cố giãy giụa: "Công chúa... Ba vợ đại nhân cho phép sao?" Lão nhân gia không phải luôn luôn ghét nhất chuyện riêng chuyện công lẫn lộn sao? Cô thân là giáo viên của nhân dân, tại sao có thể không đi giáo dục học sinh mà cứ ở nhà ôm con như vậy chứ?!
Mắt to chớp chớp, Tang Vãn Cách vô cùng vui vẻ đáp trả: "Cho phép, ba còn nói về sau sẽ thường đến ở với chúng ta nữa đấy." Bốn vị lão nhân gia có cháu ẵm bồng đều cảm thấy hưng phấn vạn sự sung túc. Ai cũng đều đem cô xem như bảo bối yêu thương trong lòng bàn tay. Ngược lại thì người đáng thương là Gấu đây... Ha, ba không thương mẹ cũng không thương nốt.
Hùng Thần Giai ngây ngẩn cả người, bàn tay đang vuốt ve ngực Tang Vãn Cách cũng theo đó cứng đờ. Tang Vãn Cách dò xét sơ hở của hắn, lập tức lôi kéo váy, còn thuận thế ôm lấy một đứa nhóc ngăn ở trước ngực. Cô muốn dùng tư thế này để chống đỡ ánh mắt vừa hung mãnh vừa xấu xa của bạn gấu nào đó.
Mất đi xúc cảm mềm mại trắng nõn, Hùng Thần Giai rõ ràng vô cùng không hài long. Hắn nhất quyết không tha nhào tới, bàn tay vô cùng lanh lẹ vượt qua đứa nhóc đang ngăn giữa hai người, đưa vào trong áo Tang Vãn Cách. Tang Vãn Cách thậm chí cũng không thấy rõ hắn đã làm như thế nào. Nhưng cô khẳng định, lúc Tiều Phu dạy cho một con gấu nào đó những kỹ năng này, ông ta tuyệt đối không phải có ý định dạy cho hắn để trộm hương tiếc ngọc như vậy đâu!
Nhưng cô còn có thể làm thế nào đây? Bộ ngực bị người ta nắm, Tang Vãn Cách tuy không nguyện ý cũng chỉ có thể khuất phục. Hơn nữa trong ngực đang ôm đứa bé, cô không có tay để ngăn cản hắn.
Nhóc con đang dùng cái tay nhỏ béo ụt ịt chơi đến cực kỳ cao hứng, hoàn toàn không chú ý tới mẹ mình đang bị ba háo sắc khi dễ. Ngược lại Tang Vãn Cách vẫn cố gắng tránh né sự vuốt ve của Hùng Thần Giai, "Gấu, đừng như vậy... Bảo Bảo đang nhìn..." Con còn nhỏ như vậy đã giáo dục giới tính cho nó là quá sớm đi.
Nhưng Hùng Thần Giai da mặt dày như vậy sao có thể vì một chuyện nho nhỏ như thế này mà dừng tay chứ?!
Bình luận facebook