-
Chap 2 : Những người bạn đầu tiên và xa mẹ.
Vậy là cái thời mẫu giáo ngu ngơ trẻ con ko biết gì của tôi đã qua đi như vậy đấy. Vào lớp 1 cũng như bao đứa trẻ khác tôi đươc mẹ đưa đến trường và dự lễ khai giảng năm học. Nhớ như in cái ngày khai giảng ấy, tôi được mẹ mua cho một bộ quần áo mới tinh kèm theo một chiếc cặp đeo. Lễ khai giảng diễn ra, tôi và những đứa trẻ khác cầm cờ đỏ sao vàng, cái này là ngày đó cô giáo bắt buộc làm để vừa đi vừa phất cho nó có khí thế ngày khai giảng ấy mà ), cứ cầm cờ vừa đi vừa vẫy như vậy đi một vòng quanh sân trường rồi bước vào sân trường dưới sự vỗ tay chào mừng của thầy cô và những đứa học lớp trên. Nhớ ngày đầu tiên đi học, vào lớp và nhận cô chủ nhiệm chẳng biết trời trăng gì đùng một cái cô phân cho làm lớp trưởng, khổ cái hồi đó còn nhỏ tôi mắc cái bệnh ngại đám đông và thẹn ( cho đến bây giờ vẫn thế ) nên nào dám nhận chức cô giao cho đâu. Thế là trước lời mời của cô tôi từ chối vì cái bệnh kia, giờ nghĩ lại thấy hồi đó mình ngu quá làm chức lớp trưởng được ha oai với bọn bạn rõ thích mà lại ko nhận ). Cô giáo giao chức lớp trưởng cho một đứa con trai khác, nó tên Nguyễn Anh T và sau này nó là bạn rất thân với tôi cho đến bây giờ vẫn là bạn, nhưng ko thân bằng ngày trước do một số biến cố sảy ra những chap sau tôi sẽ kể. Ngoài thằng T này ra năm ấy tôi cũng quen một đứa bạn khác học lớp bên cạnh tên Nguyễn Anh Đ và cũng rất thân nhưng hiện tại thì cả hai đã ko còn liên lạc gì với nhau nữa sau này tôi cũng sẽ kể ở những chap sau. Thằng Đ này ngày đó còn nhỏ mà nó đã bộc lộ tố chất thánh chém với một cú lừa tôi là nó đi học bài kiểm tra cô chấm cho nó được 11 điểm, nó khoe với tôi mà ngày đó tôi ngu ngơ ko biết gì nên tin nó sái cổ. Đó là những kỉ niệm đáng nhớ nhất của năm học lớp 1.
Tua tua sang các năm khác cho mau đến phần chính ko mọi người lại gạch đá tôi mất.
Hoàn thành lớp 1 và 2 với tấm giấy khen học sinh tiên tiến và tiến bước vào lớp 3. Tôi cũng thằng bạn tên T đó do học tập tốt nên được cô giáo chuyển sang lớp chọn lớp 3A ch̀iả tay lớp B cùng đám bạn. Chuyển sang lớp mới lại làm quen với bạn mới có cả trai và gái cũng có vài đứa còn qua lại cho đến bây giờ và vui nhất là được học cùng lớp với thằng Đ kia. Năm lớp 3 ấy được cô giáo chọn vào lớp ôn thi học sinh giỏi cùng với một vài người nữa trong lớp mà hồi đó có biết thi học sinh giỏi là cái gì đâu chỉ biết là phải đi học thêm nhiều hơn thôi. Cũng trong năm lớp 3 đấy thì mẹ tôi nghỉ bán hàng ở chợ và đi học tiếng Đài để sang đó làm giúp việc. Ngày đó còn nhỏ nên mẹ đi làm xa cũng chẳng quan tâm hay để ý gì vì tuổi nhỏ mà chỉ lo chơi thôi nhưng đâu biết ở bên đó mẹ đi làm nhưng nhớ tôi rất nhiều, nỗi nhớ của mẹ ngày đó dành cho tôi chỉ biết gửi vào những bức thư viết tay, sau này thì bố tôi mua một chiếc điện thoại về thì liên lạc và nghe mẹ gọi về đỡ hơn là những bức thư. Nhớ ngày đó mới biết đọc thôi nhưng cầm lá thư của mẹ gửi trên tay cũng đánh vần và đọc được hết, nhớ là những bức thư mẹ gửi đều hỏi thăm tôi thế nào ? có khỏe ko ? học tập ra sao, có vui ko, có nhớ mẹ ko ? Viết thư lại cho mẹ nhé con ! Đọc xong mỗi lá thư mẹ gửi thì tôi cũng cầm bút viết vào giấy cho mẹ vài dòng, còn nhỏ chắng biết viết gì chỉ nói nôm na trả lời những câu hỏi của mẹ rồi nghe theo lời bố bảo là Con nhớ mẹ nhiều lắm, mẹ đi làm nhớ giữ gìn sức khỏe nhé ! Sự thật là ngày đó còn nhỏ nên chẳng biết nhớ là gì cả nhưng bố bảo viết vào cho mẹ vui nên cũng viết vào theo, giờ nghĩ lại thấy ngày đó mình vô tâm quá :(. Mẹ đi, còn lại tôi và bố sống cùng nhau, bố tôi vẫn vậy vẫn làm thợ may nuôi tôi ăn học còn tôi thì do mẹ đi xa nên phải biết tự lập và làm các công việc nhà như nấu cơm, thức ăn rửa bát quét nhà, nói chung là các công việc nhẹ trong nhà đều do tay tôi ngày đó làm hết. Cũng nhờ thế mà bây giờ cuộc sống sinh viên xa nhà tự lập tôi cũng có thể tự lo cho được bản thân ko để cho mẹ ở nhà phải lo lắng. Cũng khi học lớp 3, tôi biết đến trò chơi điện tử cầm tay 10 nút chắc nhiều người cũng biết đến. Các trò chơi tôi hay chơi ngày đó có Contra, Mario, Jacker, Bom, Bắn máy bay..... nhiều lắm nhưng tôi toàn chơi Contra thôi. Nhìn các cậu chơi mà tự hỏi : Sao các cậu chơi giỏi thế ? mình có làm được như vậy ko ? Thế rồi từ đó cứ mỗi khi đi học về là tôi lại ghé vào nhà bà ngoại để chơi game, có khi còn rủ thêm bạn vào chơi nữa. Để rồi sau này nghiện trò chơi điện tử cầm tay bỏ cả học thêm đội tuyển học sinh giỏi vào dịp hè để xuống nhà bà chơi game suốt cả ngày.
Tua tua sang các năm khác cho mau đến phần chính ko mọi người lại gạch đá tôi mất.
Hoàn thành lớp 1 và 2 với tấm giấy khen học sinh tiên tiến và tiến bước vào lớp 3. Tôi cũng thằng bạn tên T đó do học tập tốt nên được cô giáo chuyển sang lớp chọn lớp 3A ch̀iả tay lớp B cùng đám bạn. Chuyển sang lớp mới lại làm quen với bạn mới có cả trai và gái cũng có vài đứa còn qua lại cho đến bây giờ và vui nhất là được học cùng lớp với thằng Đ kia. Năm lớp 3 ấy được cô giáo chọn vào lớp ôn thi học sinh giỏi cùng với một vài người nữa trong lớp mà hồi đó có biết thi học sinh giỏi là cái gì đâu chỉ biết là phải đi học thêm nhiều hơn thôi. Cũng trong năm lớp 3 đấy thì mẹ tôi nghỉ bán hàng ở chợ và đi học tiếng Đài để sang đó làm giúp việc. Ngày đó còn nhỏ nên mẹ đi làm xa cũng chẳng quan tâm hay để ý gì vì tuổi nhỏ mà chỉ lo chơi thôi nhưng đâu biết ở bên đó mẹ đi làm nhưng nhớ tôi rất nhiều, nỗi nhớ của mẹ ngày đó dành cho tôi chỉ biết gửi vào những bức thư viết tay, sau này thì bố tôi mua một chiếc điện thoại về thì liên lạc và nghe mẹ gọi về đỡ hơn là những bức thư. Nhớ ngày đó mới biết đọc thôi nhưng cầm lá thư của mẹ gửi trên tay cũng đánh vần và đọc được hết, nhớ là những bức thư mẹ gửi đều hỏi thăm tôi thế nào ? có khỏe ko ? học tập ra sao, có vui ko, có nhớ mẹ ko ? Viết thư lại cho mẹ nhé con ! Đọc xong mỗi lá thư mẹ gửi thì tôi cũng cầm bút viết vào giấy cho mẹ vài dòng, còn nhỏ chắng biết viết gì chỉ nói nôm na trả lời những câu hỏi của mẹ rồi nghe theo lời bố bảo là Con nhớ mẹ nhiều lắm, mẹ đi làm nhớ giữ gìn sức khỏe nhé ! Sự thật là ngày đó còn nhỏ nên chẳng biết nhớ là gì cả nhưng bố bảo viết vào cho mẹ vui nên cũng viết vào theo, giờ nghĩ lại thấy ngày đó mình vô tâm quá :(. Mẹ đi, còn lại tôi và bố sống cùng nhau, bố tôi vẫn vậy vẫn làm thợ may nuôi tôi ăn học còn tôi thì do mẹ đi xa nên phải biết tự lập và làm các công việc nhà như nấu cơm, thức ăn rửa bát quét nhà, nói chung là các công việc nhẹ trong nhà đều do tay tôi ngày đó làm hết. Cũng nhờ thế mà bây giờ cuộc sống sinh viên xa nhà tự lập tôi cũng có thể tự lo cho được bản thân ko để cho mẹ ở nhà phải lo lắng. Cũng khi học lớp 3, tôi biết đến trò chơi điện tử cầm tay 10 nút chắc nhiều người cũng biết đến. Các trò chơi tôi hay chơi ngày đó có Contra, Mario, Jacker, Bom, Bắn máy bay..... nhiều lắm nhưng tôi toàn chơi Contra thôi. Nhìn các cậu chơi mà tự hỏi : Sao các cậu chơi giỏi thế ? mình có làm được như vậy ko ? Thế rồi từ đó cứ mỗi khi đi học về là tôi lại ghé vào nhà bà ngoại để chơi game, có khi còn rủ thêm bạn vào chơi nữa. Để rồi sau này nghiện trò chơi điện tử cầm tay bỏ cả học thêm đội tuyển học sinh giỏi vào dịp hè để xuống nhà bà chơi game suốt cả ngày.
Last edited: