-
Chap 7 : Biến cố (phần 2)
- Thế bây giờ mày muốn đi học tiếp hay ở nhà đi làm ? Tao nghĩ là mày học ko được thì nghỉ luôn đi đỡ tốn tiền của tao. Học ko học suốt ngày lo chơi với điện tử. Nghỉ ở nhà cho xong.
Đó là những câu nói của bố lúc ấy với tôi khi tôi bị đúp lớp mà tôi vẫn còn nhớ như in. Dĩ nhiên đó là tâm lí chung của mỗi bậc phụ huynh sau khi biết con mình đúp là như vậy, nên khi đó tôi cũng chẳng dám nói một điều gì chỉ im lặng và làm theo lời bố. Ngày nhập học năm mới, bố bắt tôi ở nhà để xuống ông ngoại phụ việc ko cho đi học. Sáng với chiều xuống ông phụ việc tối về ngủ mai sáng lại tiếp tục. Cứ như vậy được 1 tuần thì ông nội ra và xin bố cho tôi đi học trở lại. Lúc này thì cơn giận của bố tôi đã qua và tôi được cho phép đi học trở lại sau 1 tuần nghỉ. Được đi học lại với lời dăn đe là phải đi học chuyên cần, ko được bỏ học đi chơi điện tử nếu ko là nghỉ đi làm tiếp. Dăn đe thì vẫn cứ dăn đe còn nghe hay ko nghe thì nó lại một chuyện khác rồi. Với một đứa mà game đã ăn sâu vào máu như tôi thì việc bỏ nó khá là khó. Cảm giác mỗi lần chơi game nó mang lại khó có thể diễn tả được. Có người bảo tôi nghiện game, tôi ko dám phủ nhận và cũng ko dám khẳng định. Chỉ là ko có cái gì khác có thể làm tôi thấy thú vị và vui hơn là game thôi, lan man rồi.
Ngày đầu tiên đi học khi ở lớp mới, cám giác nó có hồi hộp xen với ngường ngùng vì mình là người bị học lại. May thay trong lớp đó có vài thằng gọi là tôi có quen biết qua nó. Có 1 thằng là bạn học cấp 1 cũ tên M, thằng này ngày cấp 1 học cùng lớp 1 và 2 với tôi, nó bị ở lại năm lớp 5 do học kém quá. Lên cấp 2 thì tôi trước nó 1 lớp còn nó thì do ở lại nên sau tôi một lớp, tôi thì vùi đầu vào game nên ko biết là học lại được xếp vào chung lớp với nó. Còn một thằng nữa tên Ch cùng thôn với tôi hiện tại, cùng thôn với nó là do tôi chuyển lên nhà mới ở. Vì lí do là lớp mới chưa biết ai và chưa thân với ai nên chọn vị trí ngồi cũng đơn giản thôi, cứ góc lớp mà đến. Tôi từ trước đến giờ đi học vị trí yêu thích luôn là góc lớp, đơn giản vì ở đó ít ai để ý và mình có làm gì thì giáo viên cũng ko quan tâm cho lắm, nó hợp cho tôi để dùng vào các vấn đề cần thiết của bản thân như là : Ngủ, dùng điện thoại, đọc truyện.... Đến khi cô giáo chủ nhiệm mới vào lớp thì nhân vật đầu tiên được cô sướng tên đích thị là tôi rồi. Giới thiệu sơ qua về cô một chút vì dù sao cô cũng chủ nhiệm tôi 2 năm còn lại của cấp 2. Cô tên Đào bây giờ chắc cũng hơn 40 tuổi rồi, dậy môn Vật lí cũng được hơn 10 năm, cùng thôn với ông nội tôi và cũng có quen biết ông nội tôi luôn. Vì có quen biết nên sự ưu ái cô dành cho tôi là ko thiếu bằng việc mỗi khi tôi nghỉ 1 buổi học là cô lại gọi điện về cho ông nội và ông nội lại ra hỏi bố tôi rồi tôi lại ăn đòn ). Giờ nghĩ lại thấy thân thiết giữa giáo viên chủ nhiêm với các bậc phụ huynh khỗ quá, chứ có sung sướng gì đâu. Vừa vào lớp thì trông thấy gương mặt tôi cô liền hỏi luôn :
- L đi học rồi à em ? Sao một 1 qua em ko đi học vậy ?
- Dạ vâng. Thưa cô 1 tuần qua e...... (Lúc đó cổ họng như nghẹn ứ ko dám nói ra. chẳng lẻ lại nói là : Thưa cô em bị bố cho đi làm ko được đi học ạ. Nghĩ lại thấy nhục nên đành ập ừ).
- Thôi được rồi, ko nói ra được thì thôi. E mượn lại vở của các bạn ghi bài lại đầy đủ vào nhé. Cố gắng năm nay tập trung học đừng ham chơi nữa, cô chỉ nhắc nhở thế thôi.
- Vâng em biết rồi cô. E sẽ cố gắng ạ.
- Ừ được rồi e. Cả lớp nghe cô phổ biến chuẩn bị cho buổi khai giảng sắp đến.
Và thế là xong màn chào hỏi với cô chủ nhiệm với và với lớp. Ngồi xuống và nghe cô giáo phổ biến công việc chuẩn bị cho ngày khai giảng sắp đến. Ko biết ở những nơi khác thế nào chứ ở đây toàn đi học trước 1 2 tuần rồi mới khai giảng @@. Cho nên là vừa đầu năm nhập học thì vừa đi học vừa chuẩn bị cho khai giảng luôn.
Trống đánh báo hiệu giờ sinh hoạt 15 phút hết thì cô cũng phổ biến xong và đi ra lớp nhường chổ cho giáo viên dạy học. Tôi đang nằm gục mặt trên bàn thì có một bàn tay đứa vô phúc nào đó vỗ vỗ vào vai mình, quay lại đang định chửi vào mặt đứa nào phá vỡ giấc ngủ của mình thì giật mình. Trước mặt là bà chị họ của tôi tên Th (anh em đường nội), bên cạnh bà này là Dì của tôi tên Ch (anh em đường ngoại). Ngớ người ko biết sao 2 người này lại ở đây thì chị Th lên tiếng :
- Thằng này, sao mi vào lớp mà ko thèm chào chị hả ? Mới sáng sớm ra đã gục mặt nằm ngủ rồi dậy coi.
- Ơ e có biết chị học lớp này đâu. Vào lớp mới e lạ với lại ngại chẳng thèm nhìn gì một mạch đi vào ngồi xuống đây luôn. Rồi giờ E chào chị, được chưa để im e nằm ngủ đi quấy quá.
Bà Dì tiếp luôn :
- Thế cháu biết chào mỗi Th thôi hả ?
- Rồi cháu chào dì ạ. 2 người cho cháu bình yên được ko -_-.
Chị Th : - Bình yên cái gì ? Ngồi dậy ko nằm ngủ, mi ghi bài vào liền cho chị, mi mà nằm ngủ là chị về báo cáo với ông nội mi đấy nhé. Ông mi giao trọng trách phải quản lí mi cho chị rồi nhé em. Láo nháo là ăn báo cáo đấy hi hi.
- Ặc, thôi được rồi e ko nằm ngủ nữa ghi bài liền đây đừng nói với ông e, e sẽ ngoan mà @@.
Dì Ch : - Cháu ko phải lo đâu, bà ngoại cháu cũng bảo dì phải quan tâm tới cháu rồi nhé. Nếu Th nó ko báo cáo thì còn dì nữa nên là lo mà nghiêm chỉnh học đi ko thì đừng bảo sao dì với chị cháu ác hi hi.
- Có cả bà cháu nữa hả ~.~. Thưa chị và thưa dì cháu sẽ ngoan liền ạ. Ko cần phải quan tâm quá đâu @@. Lúc đó chỉ biết cười trừ và nghĩ thầm, kiểu này sống sao đây được chăm sóc tận tình quá mà.
Chị Th : - Ờ thế thì tốt lo mà học đi nhé. Cô vào rồi kìa lấy sách vở ra học đi. Từ giờ chị với Ch sẽ ngồi đây với em tiện thể giám sát e luôn. Cẩn thận đấy !
- Vầng, e cảm ơn sự quan tâm của 2 người ạ, hờ hờ. Mồm thì nói cười còn lòng cười khổ ).
Dì Ch : - Tốt hi hi, thôi ko nói chuyện nữa ko cô lại nhắc cho. Cả tớ với cậu phải giám sát tốt nó nhé Th, ko được phụ trọng trách của ông bà nó.
Chị Th : - Ok cậu. Hi hi.
- Ông bà muốn cháu sống sao đây ?? @@
- Ông bà chỉ muốn cháu chú tâm học hành hơn thôi nhé. Cả 2 cùng nói 1 lúc.
- Dạ dạ... Thôi trật tự cô viết bảng rồi kìa, chép bài đi 2 người.
Cuộc trò truyện tưởng rằng sẽ kết thúc ở đó thì lại có 1 thằng nào đấy chưa biết tên ngồi bàn trên chưa biết tên quay xuống và chêm vào một câu.
- Thằng L L này nhìn ngu ngu thế mà giỏi nhỉ ? Mới vào chưa gì đã có 2 bạn nữ của lớp hỏi thăm rồi.
Tôi : - Ơ đê mờ, mày là thằng nào ? Sao biết tao lại còn gọi cả bố tao ra nữa ?
- Mi thì ai mà ko biết (hồi đó mình nổi tiếng vậy sao ?). Tao còn biết nhiều cái về mi hơn nữa cơ. Có điều là mi ko biết gì về tao thôi.
- Mày là ai ? Biết gì về tao mà nói như thật thế -_- ?
- Cứ từ từ rồi mày sẽ biết hết nhé, chuyện còn dài mà.
Chị Th : - Cả 2 trật tự đi coi nào. Q ko nói nữa quay lên. Còn e ngồi im chép bài ko lại lên sổ đầu bài bây giờ.
- Ờ rồi quay lên thì quay lên. Gớm chưa gì đã bảo vệ nó rồi. Thằng kia mày thích nhá.
- Vầng e ghi liền đây. Thích bình thường hớ hớ.
Mãi sau này thì tôi mới biết thêm thông tin về thằng Q này và chơi với nó luôn. Có thể nói là bạn khá thân vì cho đến bây giờ thỉnh thoảng vẫn gọi nó đi uống rượu hay tụ tập đi chơi. Nó được cái là khá tốt tính với lại hơi ngu ngu (trí óc thôi, nếu mi đọc đường những dòng này thì cho tao xin lỗi vì nói xấu mi nhé nhưng thật sự thì mi ngu thật ) ).
Vậy là ngày đi học đầu tiên khép lại đáng nhớ như vậy đấy. Được có cả sự quan tâm của cô chủ nhiệm, của ông bà qua 2 nội gián. Kiểu này thì tôi sống sao đây @@.
Đó là những câu nói của bố lúc ấy với tôi khi tôi bị đúp lớp mà tôi vẫn còn nhớ như in. Dĩ nhiên đó là tâm lí chung của mỗi bậc phụ huynh sau khi biết con mình đúp là như vậy, nên khi đó tôi cũng chẳng dám nói một điều gì chỉ im lặng và làm theo lời bố. Ngày nhập học năm mới, bố bắt tôi ở nhà để xuống ông ngoại phụ việc ko cho đi học. Sáng với chiều xuống ông phụ việc tối về ngủ mai sáng lại tiếp tục. Cứ như vậy được 1 tuần thì ông nội ra và xin bố cho tôi đi học trở lại. Lúc này thì cơn giận của bố tôi đã qua và tôi được cho phép đi học trở lại sau 1 tuần nghỉ. Được đi học lại với lời dăn đe là phải đi học chuyên cần, ko được bỏ học đi chơi điện tử nếu ko là nghỉ đi làm tiếp. Dăn đe thì vẫn cứ dăn đe còn nghe hay ko nghe thì nó lại một chuyện khác rồi. Với một đứa mà game đã ăn sâu vào máu như tôi thì việc bỏ nó khá là khó. Cảm giác mỗi lần chơi game nó mang lại khó có thể diễn tả được. Có người bảo tôi nghiện game, tôi ko dám phủ nhận và cũng ko dám khẳng định. Chỉ là ko có cái gì khác có thể làm tôi thấy thú vị và vui hơn là game thôi, lan man rồi.
Ngày đầu tiên đi học khi ở lớp mới, cám giác nó có hồi hộp xen với ngường ngùng vì mình là người bị học lại. May thay trong lớp đó có vài thằng gọi là tôi có quen biết qua nó. Có 1 thằng là bạn học cấp 1 cũ tên M, thằng này ngày cấp 1 học cùng lớp 1 và 2 với tôi, nó bị ở lại năm lớp 5 do học kém quá. Lên cấp 2 thì tôi trước nó 1 lớp còn nó thì do ở lại nên sau tôi một lớp, tôi thì vùi đầu vào game nên ko biết là học lại được xếp vào chung lớp với nó. Còn một thằng nữa tên Ch cùng thôn với tôi hiện tại, cùng thôn với nó là do tôi chuyển lên nhà mới ở. Vì lí do là lớp mới chưa biết ai và chưa thân với ai nên chọn vị trí ngồi cũng đơn giản thôi, cứ góc lớp mà đến. Tôi từ trước đến giờ đi học vị trí yêu thích luôn là góc lớp, đơn giản vì ở đó ít ai để ý và mình có làm gì thì giáo viên cũng ko quan tâm cho lắm, nó hợp cho tôi để dùng vào các vấn đề cần thiết của bản thân như là : Ngủ, dùng điện thoại, đọc truyện.... Đến khi cô giáo chủ nhiệm mới vào lớp thì nhân vật đầu tiên được cô sướng tên đích thị là tôi rồi. Giới thiệu sơ qua về cô một chút vì dù sao cô cũng chủ nhiệm tôi 2 năm còn lại của cấp 2. Cô tên Đào bây giờ chắc cũng hơn 40 tuổi rồi, dậy môn Vật lí cũng được hơn 10 năm, cùng thôn với ông nội tôi và cũng có quen biết ông nội tôi luôn. Vì có quen biết nên sự ưu ái cô dành cho tôi là ko thiếu bằng việc mỗi khi tôi nghỉ 1 buổi học là cô lại gọi điện về cho ông nội và ông nội lại ra hỏi bố tôi rồi tôi lại ăn đòn
- L đi học rồi à em ? Sao một 1 qua em ko đi học vậy ?
- Dạ vâng. Thưa cô 1 tuần qua e...... (Lúc đó cổ họng như nghẹn ứ ko dám nói ra. chẳng lẻ lại nói là : Thưa cô em bị bố cho đi làm ko được đi học ạ. Nghĩ lại thấy nhục nên đành ập ừ).
- Thôi được rồi, ko nói ra được thì thôi. E mượn lại vở của các bạn ghi bài lại đầy đủ vào nhé. Cố gắng năm nay tập trung học đừng ham chơi nữa, cô chỉ nhắc nhở thế thôi.
- Vâng em biết rồi cô. E sẽ cố gắng ạ.
- Ừ được rồi e. Cả lớp nghe cô phổ biến chuẩn bị cho buổi khai giảng sắp đến.
Và thế là xong màn chào hỏi với cô chủ nhiệm với và với lớp. Ngồi xuống và nghe cô giáo phổ biến công việc chuẩn bị cho ngày khai giảng sắp đến. Ko biết ở những nơi khác thế nào chứ ở đây toàn đi học trước 1 2 tuần rồi mới khai giảng @@. Cho nên là vừa đầu năm nhập học thì vừa đi học vừa chuẩn bị cho khai giảng luôn.
Trống đánh báo hiệu giờ sinh hoạt 15 phút hết thì cô cũng phổ biến xong và đi ra lớp nhường chổ cho giáo viên dạy học. Tôi đang nằm gục mặt trên bàn thì có một bàn tay đứa vô phúc nào đó vỗ vỗ vào vai mình, quay lại đang định chửi vào mặt đứa nào phá vỡ giấc ngủ của mình thì giật mình. Trước mặt là bà chị họ của tôi tên Th (anh em đường nội), bên cạnh bà này là Dì của tôi tên Ch (anh em đường ngoại). Ngớ người ko biết sao 2 người này lại ở đây thì chị Th lên tiếng :
- Thằng này, sao mi vào lớp mà ko thèm chào chị hả ? Mới sáng sớm ra đã gục mặt nằm ngủ rồi dậy coi.
- Ơ e có biết chị học lớp này đâu. Vào lớp mới e lạ với lại ngại chẳng thèm nhìn gì một mạch đi vào ngồi xuống đây luôn. Rồi giờ E chào chị, được chưa để im e nằm ngủ đi quấy quá.
Bà Dì tiếp luôn :
- Thế cháu biết chào mỗi Th thôi hả ?
- Rồi cháu chào dì ạ. 2 người cho cháu bình yên được ko -_-.
Chị Th : - Bình yên cái gì ? Ngồi dậy ko nằm ngủ, mi ghi bài vào liền cho chị, mi mà nằm ngủ là chị về báo cáo với ông nội mi đấy nhé. Ông mi giao trọng trách phải quản lí mi cho chị rồi nhé em. Láo nháo là ăn báo cáo đấy hi hi.
- Ặc, thôi được rồi e ko nằm ngủ nữa ghi bài liền đây đừng nói với ông e, e sẽ ngoan mà @@.
Dì Ch : - Cháu ko phải lo đâu, bà ngoại cháu cũng bảo dì phải quan tâm tới cháu rồi nhé. Nếu Th nó ko báo cáo thì còn dì nữa nên là lo mà nghiêm chỉnh học đi ko thì đừng bảo sao dì với chị cháu ác hi hi.
- Có cả bà cháu nữa hả ~.~. Thưa chị và thưa dì cháu sẽ ngoan liền ạ. Ko cần phải quan tâm quá đâu @@. Lúc đó chỉ biết cười trừ và nghĩ thầm, kiểu này sống sao đây được chăm sóc tận tình quá mà.
Chị Th : - Ờ thế thì tốt lo mà học đi nhé. Cô vào rồi kìa lấy sách vở ra học đi. Từ giờ chị với Ch sẽ ngồi đây với em tiện thể giám sát e luôn. Cẩn thận đấy !
- Vầng, e cảm ơn sự quan tâm của 2 người ạ, hờ hờ. Mồm thì nói cười còn lòng cười khổ
Dì Ch : - Tốt hi hi, thôi ko nói chuyện nữa ko cô lại nhắc cho. Cả tớ với cậu phải giám sát tốt nó nhé Th, ko được phụ trọng trách của ông bà nó.
Chị Th : - Ok cậu. Hi hi.
- Ông bà muốn cháu sống sao đây ?? @@
- Ông bà chỉ muốn cháu chú tâm học hành hơn thôi nhé. Cả 2 cùng nói 1 lúc.
- Dạ dạ... Thôi trật tự cô viết bảng rồi kìa, chép bài đi 2 người.
Cuộc trò truyện tưởng rằng sẽ kết thúc ở đó thì lại có 1 thằng nào đấy chưa biết tên ngồi bàn trên chưa biết tên quay xuống và chêm vào một câu.
- Thằng L L này nhìn ngu ngu thế mà giỏi nhỉ ? Mới vào chưa gì đã có 2 bạn nữ của lớp hỏi thăm rồi.
Tôi : - Ơ đê mờ, mày là thằng nào ? Sao biết tao lại còn gọi cả bố tao ra nữa ?
- Mi thì ai mà ko biết (hồi đó mình nổi tiếng vậy sao ?). Tao còn biết nhiều cái về mi hơn nữa cơ. Có điều là mi ko biết gì về tao thôi.
- Mày là ai ? Biết gì về tao mà nói như thật thế -_- ?
- Cứ từ từ rồi mày sẽ biết hết nhé, chuyện còn dài mà.
Chị Th : - Cả 2 trật tự đi coi nào. Q ko nói nữa quay lên. Còn e ngồi im chép bài ko lại lên sổ đầu bài bây giờ.
- Ờ rồi quay lên thì quay lên. Gớm chưa gì đã bảo vệ nó rồi. Thằng kia mày thích nhá.
- Vầng e ghi liền đây. Thích bình thường hớ hớ.
Mãi sau này thì tôi mới biết thêm thông tin về thằng Q này và chơi với nó luôn. Có thể nói là bạn khá thân vì cho đến bây giờ thỉnh thoảng vẫn gọi nó đi uống rượu hay tụ tập đi chơi. Nó được cái là khá tốt tính với lại hơi ngu ngu (trí óc thôi, nếu mi đọc đường những dòng này thì cho tao xin lỗi vì nói xấu mi nhé nhưng thật sự thì mi ngu thật
Vậy là ngày đi học đầu tiên khép lại đáng nhớ như vậy đấy. Được có cả sự quan tâm của cô chủ nhiệm, của ông bà qua 2 nội gián. Kiểu này thì tôi sống sao đây @@.