Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 97
Lão Giả nghe đến đây tay bóp mạnh vào thành ghế hắn đang ngồi, âm thanh răn rắc vang lên phút chốc thành ghế biến thành
bụi phấn.
– Là tên Hạ Đồ làm sao? Mẹ kiếp bọn người Quách gia không phải đả kiềm chân Lão bất tử đó sao? tại sao lại diễn ra như vậy
được.
Lão giả này râu tóc hoa râm, gương mặt âm trầm, dáng vẻ uy nghiêm lúc này đang rất tức giận mở miệng. Lão ngồi trên ghế
cao nhất ở đây hiển nhiên là người có quyền lực lớn nhất.
Một người phía dưới mặt bộ chiến giáp quỳ gối báo tin thần sắc vô cùng ngưng trọng.
– Bẩm Thái Thượng Trưởng Lão không phải Hạ Đồ ra tay.
– Hửm… vậy là Lưu Gia sao?
Người báo cáo cũng lắc đầu. Nói.
– Lưu gia đội ngũ mạnh nhất cũng đang bị Hồ Nguyên Hùng dây dưa ở phía Tây nam không có khả năng là tộc trưởng Lưu
Gia làm được. Theo tin tình báo là một đệ tử của Hạ gia chỉ qua vài hiệp đã giết chết Phan Vô Phong cùng vài người nữa,
những người còn lại đều bị bắt giữ làm con tin cả.
Phía hai bên cũng có hơn 10 người khí tức tương tự như của Phan Vô Phong, thái ất tứ trọng, có hai người thái ất ngủ trọng,
nhưng tất cả khi nghe báo cáo đều hít sâu một hơi.
Có thể giết Phan Vô Phong cũng đồng nghĩa có thể uy hiếp đến họ làm sao họ không bàng hoàng chấn kinh. Một người thái
ất ngủ trọng trong đó đứng dậy chắp tay với lão già nói.
– Thái Thượng Trưởng Lão ta có nghe nói Hạ Gia này cũng rất có khúc mắt với Triệu Gia hay là…
Hắn nói đến đây rồi đầy thâm ý nhìn Lão giả.
– Ồ…
Hắn ồ một tiếng rồi ánh mắt nhìn xa xăm trong giây lát rồi nhếch miệng cười lạnh lẽo.
– Giết một gia tộc liên minh với Thái Gia Ta tất nhiên phải có sự đáp trả.
Đây là lời nói chấn an của lão đối với các gia tộc liên minh. Bởi nếu lão không có động thái gì vào lúc này khi một liên minh gia
tộc bị diệt thì cũng không khỏi làm cho lòng người rét lạnh, đặc biệt ở thời điểm mấu chốt ở hiện tại.
– Gửi thiệp mời đến Triệu Gia, cùng Quách Gia. Hồ Gia đi.
– Vâng trưởng lão…
Người báo cáo ôm quyền từ từ lui ra phía ngoài.
– Chư vị cũng giải tán đi. Chuẩn bị cho một hồi đại chiến sắp tới…
Lão lại liếc một vòng toàn trường âm thanh hòa ái khích lệ với mọi người, tất cả cũng đứng dậy chắp tay rời đi. Phút chốc chỉ
còn lại mình lão giả.
– Kẻ Thù của Kẻ thù là bạn hay thù đây?
Tin tức về Phan Vô Phong tộc trưởng Phan Gia vẩn lạc tại đương trường nhanh chóng truyền đi khắp chiến địa. Trừ hơn 10
gia tộc có uy danh lớn ở thành Ngan Bạc có cao thủ thái ất Lục trọng tọa chấn còn lại tất cả các gia tộc nhỏ hơn đều không
khỏi hít khí lạnh.
Danh tiếng Phan Vô Phong cũng không phải là nhỏ ở đây vậy mà cứ như vậy vẫn lạc. Nhưng đều khiến bọn họ chấn kinh là
không phải một cường giả thành danh trong Thành Ngan Bạc mà là một cái tên vô cùng mới mẻ.
– Võ Thừa…
Cái tên này nhanh chóng được truyền đi khắp chiến địa. Có người nói người này là một lão quái ẩn tàng tu luyện bên trong Hạ
gia. Cũng có người nói người này hoành không xuất hiện rồi đầu nhập vào Hạ gia có người lại nói hắn là con rể của tộc
trưởng Hạ Gia… rất nhiều lời đồn thổi lên khiến cái tên Võ Thừa này nhanh chóng được truyền đi vô cùng thất thiệt mơ hồ.
.
.
Sơn cốc nơi Hạ Gia cùng Lưu gia đóng quân.
Trên một bàn đá khá rộng rãi có hơn tám người đang ngồi.
– Các vị cũng biết đây là giai đoạn mấu chốt của lần chiến địa này mở ra. Chỉ còn khoảng một tháng nửa chiến địa sẽ kết thúc,
khi đó là Võ Đài chiến, đệ tử con cháu chúng ta có lệnh bài sẽ có được tư cách lên Võ Đài.
Người lên tiếng chính là Hạ Đồ cách đây ba ngày hắn đã dẫn người đến nơi đóng quân của Hạ Gia, cùng tập hợp tất cả tộc
nhân của mình, thấy địa hình cùng Linh Trận phòng hộ do Tinh Gia bố trí hắn trong lòng vô cùng cảm khái. Có Tinh Gia ở đây
cơ hồ Hạ Gia sẽ an toàn không thể nghi ngờ.
– Vì vậy chư vị cần nhanh chóng đưa các đội ngủ gia tộc của các vị về vị trí chúng ta để tập hợp. Kết hợp với trận pháp phòng
hộ của Tinh gia sẽ tạo nên một lá chắn giúp chúng ta giành ưu thế lớn nhất trong lần Hiệp Hội Gia Tộc này.
– Đa tạ Hạ Gia chư vị đã cưu mang, Kim gia ta vẫn còn một đội ngũ bên ngoài mong chư vị hộ tống bọn họ, đội ngũ kia có ba
người có tư chất khá tốt của tộc nhân chúng ta chỉ là không biết tại sao liên lạc bằng ngọc giản lại không được.
Một trung niên gương mặt thành khẩn chắp tay về phía Đồ Lão lên tiếng.
Hạ Đồ khẻ gật đầu rồi nhìn những người còn lại. Rồi dừng lại ở một người trung niên gương mặt gương mặt có lẽ thời còn trẻ
rất anh tuấn, nếu nhìn kĩ sẽ thấy hao hao giống với Mị Nhi.
– Lưu Khanh tộc trưởng có ý định gì không.
– Đã là liên minh với chúng ta thì cũng coi như người một nhà, bất kể thế nào cũng phải bảo vệ họ.
Lưu Khanh mài kiếm mắt sáng gương mặt chính trực mở miệng.
– Chỉ có đều chúng ta cũng không nên vọng động, ta nghĩ tộc nhân của Kim gia đây có lẽ đã bị người bắt hoặc ở một nơi có
kết giới mới không thể dùng ngọc giản giao lưu được. Điểm này ta thấy chúng ta nên đưa vài người có thực lực đi giải quyết
tránh bị chú ý.
Tất cả mọi người ngồi xoay quanh bàn đá đều gật nhẹ đầu táng thành.
– Tinh Gia ngài thấy sao?
Hạ Đồ Nhìn về phía Tinh Gia dò hỏi chỉ thấy Tinh Gia lúc này đang nhướng mày đá long nheo với một nữ tử ngồi đối diện.
Người này là Diệp Thanh Loan tộc trưởng Diệp Gia nàng tuy đã ngoài 30 nhưng vẫn chưa có hôn phu, một lòng tu luyện, cũng
là một đồng minh của Lưu Gia.
bụi phấn.
– Là tên Hạ Đồ làm sao? Mẹ kiếp bọn người Quách gia không phải đả kiềm chân Lão bất tử đó sao? tại sao lại diễn ra như vậy
được.
Lão giả này râu tóc hoa râm, gương mặt âm trầm, dáng vẻ uy nghiêm lúc này đang rất tức giận mở miệng. Lão ngồi trên ghế
cao nhất ở đây hiển nhiên là người có quyền lực lớn nhất.
Một người phía dưới mặt bộ chiến giáp quỳ gối báo tin thần sắc vô cùng ngưng trọng.
– Bẩm Thái Thượng Trưởng Lão không phải Hạ Đồ ra tay.
– Hửm… vậy là Lưu Gia sao?
Người báo cáo cũng lắc đầu. Nói.
– Lưu gia đội ngũ mạnh nhất cũng đang bị Hồ Nguyên Hùng dây dưa ở phía Tây nam không có khả năng là tộc trưởng Lưu
Gia làm được. Theo tin tình báo là một đệ tử của Hạ gia chỉ qua vài hiệp đã giết chết Phan Vô Phong cùng vài người nữa,
những người còn lại đều bị bắt giữ làm con tin cả.
Phía hai bên cũng có hơn 10 người khí tức tương tự như của Phan Vô Phong, thái ất tứ trọng, có hai người thái ất ngủ trọng,
nhưng tất cả khi nghe báo cáo đều hít sâu một hơi.
Có thể giết Phan Vô Phong cũng đồng nghĩa có thể uy hiếp đến họ làm sao họ không bàng hoàng chấn kinh. Một người thái
ất ngủ trọng trong đó đứng dậy chắp tay với lão già nói.
– Thái Thượng Trưởng Lão ta có nghe nói Hạ Gia này cũng rất có khúc mắt với Triệu Gia hay là…
Hắn nói đến đây rồi đầy thâm ý nhìn Lão giả.
– Ồ…
Hắn ồ một tiếng rồi ánh mắt nhìn xa xăm trong giây lát rồi nhếch miệng cười lạnh lẽo.
– Giết một gia tộc liên minh với Thái Gia Ta tất nhiên phải có sự đáp trả.
Đây là lời nói chấn an của lão đối với các gia tộc liên minh. Bởi nếu lão không có động thái gì vào lúc này khi một liên minh gia
tộc bị diệt thì cũng không khỏi làm cho lòng người rét lạnh, đặc biệt ở thời điểm mấu chốt ở hiện tại.
– Gửi thiệp mời đến Triệu Gia, cùng Quách Gia. Hồ Gia đi.
– Vâng trưởng lão…
Người báo cáo ôm quyền từ từ lui ra phía ngoài.
– Chư vị cũng giải tán đi. Chuẩn bị cho một hồi đại chiến sắp tới…
Lão lại liếc một vòng toàn trường âm thanh hòa ái khích lệ với mọi người, tất cả cũng đứng dậy chắp tay rời đi. Phút chốc chỉ
còn lại mình lão giả.
– Kẻ Thù của Kẻ thù là bạn hay thù đây?
Tin tức về Phan Vô Phong tộc trưởng Phan Gia vẩn lạc tại đương trường nhanh chóng truyền đi khắp chiến địa. Trừ hơn 10
gia tộc có uy danh lớn ở thành Ngan Bạc có cao thủ thái ất Lục trọng tọa chấn còn lại tất cả các gia tộc nhỏ hơn đều không
khỏi hít khí lạnh.
Danh tiếng Phan Vô Phong cũng không phải là nhỏ ở đây vậy mà cứ như vậy vẫn lạc. Nhưng đều khiến bọn họ chấn kinh là
không phải một cường giả thành danh trong Thành Ngan Bạc mà là một cái tên vô cùng mới mẻ.
– Võ Thừa…
Cái tên này nhanh chóng được truyền đi khắp chiến địa. Có người nói người này là một lão quái ẩn tàng tu luyện bên trong Hạ
gia. Cũng có người nói người này hoành không xuất hiện rồi đầu nhập vào Hạ gia có người lại nói hắn là con rể của tộc
trưởng Hạ Gia… rất nhiều lời đồn thổi lên khiến cái tên Võ Thừa này nhanh chóng được truyền đi vô cùng thất thiệt mơ hồ.
.
.
Sơn cốc nơi Hạ Gia cùng Lưu gia đóng quân.
Trên một bàn đá khá rộng rãi có hơn tám người đang ngồi.
– Các vị cũng biết đây là giai đoạn mấu chốt của lần chiến địa này mở ra. Chỉ còn khoảng một tháng nửa chiến địa sẽ kết thúc,
khi đó là Võ Đài chiến, đệ tử con cháu chúng ta có lệnh bài sẽ có được tư cách lên Võ Đài.
Người lên tiếng chính là Hạ Đồ cách đây ba ngày hắn đã dẫn người đến nơi đóng quân của Hạ Gia, cùng tập hợp tất cả tộc
nhân của mình, thấy địa hình cùng Linh Trận phòng hộ do Tinh Gia bố trí hắn trong lòng vô cùng cảm khái. Có Tinh Gia ở đây
cơ hồ Hạ Gia sẽ an toàn không thể nghi ngờ.
– Vì vậy chư vị cần nhanh chóng đưa các đội ngủ gia tộc của các vị về vị trí chúng ta để tập hợp. Kết hợp với trận pháp phòng
hộ của Tinh gia sẽ tạo nên một lá chắn giúp chúng ta giành ưu thế lớn nhất trong lần Hiệp Hội Gia Tộc này.
– Đa tạ Hạ Gia chư vị đã cưu mang, Kim gia ta vẫn còn một đội ngũ bên ngoài mong chư vị hộ tống bọn họ, đội ngũ kia có ba
người có tư chất khá tốt của tộc nhân chúng ta chỉ là không biết tại sao liên lạc bằng ngọc giản lại không được.
Một trung niên gương mặt thành khẩn chắp tay về phía Đồ Lão lên tiếng.
Hạ Đồ khẻ gật đầu rồi nhìn những người còn lại. Rồi dừng lại ở một người trung niên gương mặt gương mặt có lẽ thời còn trẻ
rất anh tuấn, nếu nhìn kĩ sẽ thấy hao hao giống với Mị Nhi.
– Lưu Khanh tộc trưởng có ý định gì không.
– Đã là liên minh với chúng ta thì cũng coi như người một nhà, bất kể thế nào cũng phải bảo vệ họ.
Lưu Khanh mài kiếm mắt sáng gương mặt chính trực mở miệng.
– Chỉ có đều chúng ta cũng không nên vọng động, ta nghĩ tộc nhân của Kim gia đây có lẽ đã bị người bắt hoặc ở một nơi có
kết giới mới không thể dùng ngọc giản giao lưu được. Điểm này ta thấy chúng ta nên đưa vài người có thực lực đi giải quyết
tránh bị chú ý.
Tất cả mọi người ngồi xoay quanh bàn đá đều gật nhẹ đầu táng thành.
– Tinh Gia ngài thấy sao?
Hạ Đồ Nhìn về phía Tinh Gia dò hỏi chỉ thấy Tinh Gia lúc này đang nhướng mày đá long nheo với một nữ tử ngồi đối diện.
Người này là Diệp Thanh Loan tộc trưởng Diệp Gia nàng tuy đã ngoài 30 nhưng vẫn chưa có hôn phu, một lòng tu luyện, cũng
là một đồng minh của Lưu Gia.