Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 87
– Um… răng còn đều đủ sao già được…
Võ thừa trầm ngâm nhớ lại lời nói của Đỗ Khải.
– ” haha tiểu tử a, nhìn hắn vậy thôi chứ tuổi tác của hắn cũng không ích hơn một hành tinh hình thành là bao”
Rõ ràng sống lâu như vậy sao không già nhỉ, võ thừa có chút khó hiểu hắn định giơ tay lên xem tóc của tinh gia này sao không
bạc thì thấy ánh mắt tinh gia một mảng màu hồng.
Sau đó là một một tiếng hét kinh thiên rồi đến một hồi chửi bới vang vọng khắp sơn cốc khiến cho tất cả những người bên
ngoài ai cũng ngẩn ra.
– Đến là có chuyện gì?
– cái $%^*@?”??(÷;;!(#,”,*’ ngươi… con mẹ nó muốn biết cái gì sao không hỏi, ngươi chỉ việc là mở lời hỏi thôi a.
À ta muốn xxx 1000 lần ngươi Đỗ Khải (!^-^’@@#,’₫×*$^!(!^$. Tên khốn kiếp kia hắn đã nói gì với ngươi.
Tinh gia phì phò thở dốc thấy bộ dạng hắn như vậy Võ thừa cũng có chút lúng túng.
– Cái kia tinh gia Đỗ Khải tiền bối nói ngươi sống rất lâu năm rồi a.
– Mẹ kiếp thì ta sống lâu thôi, hà tất ngươi phải hành động thô bạo với trưởng bối như vậy… hừ sau này gập tên bất tử nào còn
để lại tàn hồn rách nát, nếu được ta liền xxx con mẹ nó luôn cho xong,hoặc là ta dứt khoát bỏ đi khỏi nói chuyện với bọn họ
cho lành…
Võ thừa lại có biểu hiện giơ tay xem tóc tinh gia có bạc hay không thì hắn gương mặt khó chịu
– @*&%%#¥÷&;# Tổ sư ngươi… nhây vừa thôi tên to xác rẻ tiền này… ngươi… Tháng này đừng mong có đan dược mà ăn…
Hai người ở đây như vậy khiến Hạ Tư Diệp cùng Tô Nhỉ đang bàn bạc công việc bên ngoài cũng hết sức cổ quái, nhìn một
màng này một hồi lâu hai người nhìn nhau đều nhìn ra trong mắt người kia sự mù mịt cùng cười khổ.
– Hai người người này cũng thật là…
.
.
Qua vài canh giờ võ thừa cùng tinh gia đã đến nơi của Hạ mẩn đám người lúc trước tu luyện. Vừa gặp võ thừa hiển nhiên là
một hồi khóc sướt mướt làm nũng cùng uất ức, có cảm giác giống như bị bỏ rơi của Hạ mẫn.
Nhưng khi nghe Tinh gia kể quá trình hung hiểm khi đi nàng lại tỏ ra quan tâm vô cùng, rồi móc trong túi ra rất nhiều đan dược
do nàng luyện đưa cho võ thừa.
Tinh gia ở một bên vô cùng cảm khái… tên này số cũng quá đào hoa đi a. Cứ có bao nhiêu thiếu nữ dễ thương cũng là quan
tâm chú ý đến hắn không biết con bé này biết hắn nhìn hết người của Mị Nhi sẻ có biểu hiện thế nào.
– Aizzz… cũng là bản thân tinh gia ta đào tạo ra một cái tuy có hơi ngu ngốc nhưng lại rất đáng tin cậy a.
Hàng huyên cùng Hạ mẩn một hồi rồi tinh gia đám người tất cả cùng nhau duy chuyển về phía sơn cốc nơi Hạ tư diệp đang
đóng quân.
.
Ở một nơi nào đó trong chiến địa chi nguyên.
Trong một cái lều giả chiến khá lớn ở giữa một ghế cao chủ tọa, hai bên có hơn 10 người ai nấy đều có khí tức mạnh mẽ của
cường giả Thái Ất cảnh.
– Đoạn Trường Hồng ngươi nói là thật sao…?
Một trung niên khí chất lạnh lùng, gương mặt âm trầm nhìn Đoạn trường Hồng đầy thâm ý hỏi.
– Đúng vậy. Người kia có thể thi triển Linh Hồn Phán Xét, Nhậm Đạt Cầu chết bởi một cái nhìn của hắn mà thôi…
Không gian bên trong trở nên nặng nề cùng những âm thanh hít khí lạnh rõ ràng vang lên.
– Hừ… ta thấy là do ngươi lâm trận bỏ chạy rồi đồn thỏi tu vi người ta lên. Nếu có cường giả như vậy ở thành Ngan Bạc thì đã
sớm có tên tuổi rồi.
Một trung niên gương mặt âm trầm da ngăm đen nhìn Đoạn Trường Hồng không vừa mắt mà lên tiếng.
– Ngô Lăng ngươi không có ở đó nên muốn nói gì cũng được. Nếu không tin có thể tự mình đi kiểm chứng.
– Hừ ta lại sợ quá cơ… đi thì đi.
– Đủ rồi…
Một âm thanh uy nghiêm vang lên từ phía ghế đầu tiên. Người này gương mặt trung niên anh tuấn khí chất hơn người chợt dơ
tay ngăn cảng. Hắn không phải ai khác chính là gia chủ Quách Gia. Quách Phàm.
– Hạ gia về tư lịch cũng rất đáng ngại các ngươi hãy bình tĩnh.
Quách phàm hiếp cặp mắt đầy ý vị nhìn phía xa xăm rồi mở miệng khiến toàn trường đều một hồi trầm mặt.
Trầm ngâm hồi lâu hắn lại nói tiếp.
– Nghe nói trước đại chiến không lâu Hạ gia có dị tượng, một linh bảo có lẻ là tứ phẩm linh bảo đã xuất thế.
Lại một hồi nghị luận ồn ào của tất cả mọi người ở đây riêng Đoạn Trường Hồng ánh mắt lóe hung quan nhưng hắn cũng im
lặng.
– Linh bảo dẫn đến thiên địa dị tượng xuất thế hiển nhiên phải là cấp bốn trở lên. Tuy nhiên muốn phát huy được thực lực của
linh bảo tứ phẩm cũng phải có đủ thực lực.
Theo tinh tình báo Hạ gia cho đến nay cũng chỉ mới có một người là thái ất cảnh lục trọng, thái thượng trưởng lão Hạ Gia. Gia
chủ hiện tại của Hạ gia cũng chỉ vừa đến trúc cơ đĩnh phong cứ cho là đạt tới thái ất nhất trọng cũng chỉ là thái ất nhất trọng
mà thôi. Cho dù các gia tộc liên minh của Hạ gia gộp chung lại thì trên dưới cũng chỉ bảy cường giả thái ất.
Nói đến đây hắn lại liếc mắt nhìn một vòng tất cả mọi người.
– Quách gia chủ ý ngươi là…
Võ thừa trầm ngâm nhớ lại lời nói của Đỗ Khải.
– ” haha tiểu tử a, nhìn hắn vậy thôi chứ tuổi tác của hắn cũng không ích hơn một hành tinh hình thành là bao”
Rõ ràng sống lâu như vậy sao không già nhỉ, võ thừa có chút khó hiểu hắn định giơ tay lên xem tóc của tinh gia này sao không
bạc thì thấy ánh mắt tinh gia một mảng màu hồng.
Sau đó là một một tiếng hét kinh thiên rồi đến một hồi chửi bới vang vọng khắp sơn cốc khiến cho tất cả những người bên
ngoài ai cũng ngẩn ra.
– Đến là có chuyện gì?
– cái $%^*@?”??(÷;;!(#,”,*’ ngươi… con mẹ nó muốn biết cái gì sao không hỏi, ngươi chỉ việc là mở lời hỏi thôi a.
À ta muốn xxx 1000 lần ngươi Đỗ Khải (!^-^’@@#,’₫×*$^!(!^$. Tên khốn kiếp kia hắn đã nói gì với ngươi.
Tinh gia phì phò thở dốc thấy bộ dạng hắn như vậy Võ thừa cũng có chút lúng túng.
– Cái kia tinh gia Đỗ Khải tiền bối nói ngươi sống rất lâu năm rồi a.
– Mẹ kiếp thì ta sống lâu thôi, hà tất ngươi phải hành động thô bạo với trưởng bối như vậy… hừ sau này gập tên bất tử nào còn
để lại tàn hồn rách nát, nếu được ta liền xxx con mẹ nó luôn cho xong,hoặc là ta dứt khoát bỏ đi khỏi nói chuyện với bọn họ
cho lành…
Võ thừa lại có biểu hiện giơ tay xem tóc tinh gia có bạc hay không thì hắn gương mặt khó chịu
– @*&%%#¥÷&;# Tổ sư ngươi… nhây vừa thôi tên to xác rẻ tiền này… ngươi… Tháng này đừng mong có đan dược mà ăn…
Hai người ở đây như vậy khiến Hạ Tư Diệp cùng Tô Nhỉ đang bàn bạc công việc bên ngoài cũng hết sức cổ quái, nhìn một
màng này một hồi lâu hai người nhìn nhau đều nhìn ra trong mắt người kia sự mù mịt cùng cười khổ.
– Hai người người này cũng thật là…
.
.
Qua vài canh giờ võ thừa cùng tinh gia đã đến nơi của Hạ mẩn đám người lúc trước tu luyện. Vừa gặp võ thừa hiển nhiên là
một hồi khóc sướt mướt làm nũng cùng uất ức, có cảm giác giống như bị bỏ rơi của Hạ mẫn.
Nhưng khi nghe Tinh gia kể quá trình hung hiểm khi đi nàng lại tỏ ra quan tâm vô cùng, rồi móc trong túi ra rất nhiều đan dược
do nàng luyện đưa cho võ thừa.
Tinh gia ở một bên vô cùng cảm khái… tên này số cũng quá đào hoa đi a. Cứ có bao nhiêu thiếu nữ dễ thương cũng là quan
tâm chú ý đến hắn không biết con bé này biết hắn nhìn hết người của Mị Nhi sẻ có biểu hiện thế nào.
– Aizzz… cũng là bản thân tinh gia ta đào tạo ra một cái tuy có hơi ngu ngốc nhưng lại rất đáng tin cậy a.
Hàng huyên cùng Hạ mẩn một hồi rồi tinh gia đám người tất cả cùng nhau duy chuyển về phía sơn cốc nơi Hạ tư diệp đang
đóng quân.
.
Ở một nơi nào đó trong chiến địa chi nguyên.
Trong một cái lều giả chiến khá lớn ở giữa một ghế cao chủ tọa, hai bên có hơn 10 người ai nấy đều có khí tức mạnh mẽ của
cường giả Thái Ất cảnh.
– Đoạn Trường Hồng ngươi nói là thật sao…?
Một trung niên khí chất lạnh lùng, gương mặt âm trầm nhìn Đoạn trường Hồng đầy thâm ý hỏi.
– Đúng vậy. Người kia có thể thi triển Linh Hồn Phán Xét, Nhậm Đạt Cầu chết bởi một cái nhìn của hắn mà thôi…
Không gian bên trong trở nên nặng nề cùng những âm thanh hít khí lạnh rõ ràng vang lên.
– Hừ… ta thấy là do ngươi lâm trận bỏ chạy rồi đồn thỏi tu vi người ta lên. Nếu có cường giả như vậy ở thành Ngan Bạc thì đã
sớm có tên tuổi rồi.
Một trung niên gương mặt âm trầm da ngăm đen nhìn Đoạn Trường Hồng không vừa mắt mà lên tiếng.
– Ngô Lăng ngươi không có ở đó nên muốn nói gì cũng được. Nếu không tin có thể tự mình đi kiểm chứng.
– Hừ ta lại sợ quá cơ… đi thì đi.
– Đủ rồi…
Một âm thanh uy nghiêm vang lên từ phía ghế đầu tiên. Người này gương mặt trung niên anh tuấn khí chất hơn người chợt dơ
tay ngăn cảng. Hắn không phải ai khác chính là gia chủ Quách Gia. Quách Phàm.
– Hạ gia về tư lịch cũng rất đáng ngại các ngươi hãy bình tĩnh.
Quách phàm hiếp cặp mắt đầy ý vị nhìn phía xa xăm rồi mở miệng khiến toàn trường đều một hồi trầm mặt.
Trầm ngâm hồi lâu hắn lại nói tiếp.
– Nghe nói trước đại chiến không lâu Hạ gia có dị tượng, một linh bảo có lẻ là tứ phẩm linh bảo đã xuất thế.
Lại một hồi nghị luận ồn ào của tất cả mọi người ở đây riêng Đoạn Trường Hồng ánh mắt lóe hung quan nhưng hắn cũng im
lặng.
– Linh bảo dẫn đến thiên địa dị tượng xuất thế hiển nhiên phải là cấp bốn trở lên. Tuy nhiên muốn phát huy được thực lực của
linh bảo tứ phẩm cũng phải có đủ thực lực.
Theo tinh tình báo Hạ gia cho đến nay cũng chỉ mới có một người là thái ất cảnh lục trọng, thái thượng trưởng lão Hạ Gia. Gia
chủ hiện tại của Hạ gia cũng chỉ vừa đến trúc cơ đĩnh phong cứ cho là đạt tới thái ất nhất trọng cũng chỉ là thái ất nhất trọng
mà thôi. Cho dù các gia tộc liên minh của Hạ gia gộp chung lại thì trên dưới cũng chỉ bảy cường giả thái ất.
Nói đến đây hắn lại liếc mắt nhìn một vòng tất cả mọi người.
– Quách gia chủ ý ngươi là…