Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 80
– Hạng ba trưởng lão chống cự vô ích thôi, linh trận của ngươi cũng chỉ có thể kéo dài thời gian ngươi chết thêm một ít.
– Tộc trưởng nói nhiều với chúng làm gì trược tiếp bắt người dễ nói…
Một người trung niên đi cùng đoạn trường hồng lên tiếng. Người này tính khí hỏa bạo vừa nói xong hắn xong thẳng về phía
đám người Lưu Gia. Hạng ba trưởng lão hét lớn.
– Tất cả lui về phía sau..
Sao đó hắn phất tay nhanh như chớp đánh từng đạo lạc ấn hai tay vung lên, một màng linh trận được hình thành ngăn cách
Lưu gia với bên ngoài làm xong tất cả Hạng ba trưởng lão sắc mặt càng âm trầm nhìn ra phía ngoài.
Gương mặt Trường Hồng không có chút biến hóa dường như tất cả trong dự tính của hắn. Nhếch miệng lên hắn thủ thế sao
đó tung ra một chưởng kình phong mang theo linh lực ầm ầm lao về phía màng sáng…
Ầm…
Âm thanh nổ lớn vang lên khiến cả sơn cốc lung lay, còn linh trận càng lung lay kịch liệt có tư thế sấp đổ vỡ. Hạng ba trưởng
lão bị dư trấn kình lực sắc mặt đỏ hồng một cảm giác hậm hực trong lòng ngực dồn lên cổ nhưng bị lão cắn răng nuốt xuống.
Một kích không đánh vỡ linh trận nhưng sắc mặt Đoạn Trường Hồng cũng không có gì thất sắc, hắn rút tay về chắp tay sau
lưng mở miệng.
– Tạo nghệ linh trận của Hạ Ba trưởng lão quả nhiên danh bất hư truyền.
Có đều với tu vi Linh Hồn sư của ngươi cũng không kìm chân được ta quá ba kích. Nếu ngươi đột phá Linh Hồn Đại Sư thì dễ
nói. Đáng tiếc ở đây lại không có từ nếu, thế nên buông tay chịu trói đi.
– Thái Ất lục trọng… muốn ta chịu trói hừ nằm mơ…
Hạng ba nghiến răng ánh mắt hung ác nhìn chầm chầm về phía Đoạn trường hồng.
– Tộc trưởng để chúng ta..
Ba trưởng lão phía sau đoạn gia cùng xông lên, những người này tu vi yếu nhất trúc cơ cửu trọng mạnh nhất là thất ất nhất
trọng khí tức chưa củng cố có thể hiểu vừa đột phá không lâu.
Ba người cùng vận chuyển tu vi linh lực ồ ạc, mạnh mẽ đập vào màng sáng linh lực phòng ngự của Hạng Ba trưởng lão.
Lại thêm một trận chấn động kịch liệt Hạng ba trưởng lão không kìm được nữa phung ra một ngụm máu tươi, thần sắc uể oải.
Màng sáng linh trận cũng yếu đi không ích.
Ba người ra tay cũng bị lực phản chấn đánh văng hơn 10m mới dừng lại ổn định thân hình, dù sao tu vi của họ cũng không thể
so bì được với Đoạn Trường Hồng.
– Mẹ nó ta không tin không đập bể mai rùa này.
Một người trong số đó tính khí hỏa bạo lại có tư thế muốn xong lên tiếp tục công kích màng linh trận chợt ánh mắt hắn cùng
những người bên ngoài nhìn sâu vào bên trong sơn cốc có bốn bóng to lớn đang hì hục lao ra.
Đám người Lưu gia xoay đầu thần sắc vô cùng khó coi.
Chỉ thấy phía sau bốn đầu Địa Viên Yêu Hầu ầm ầm lao ra thẳng hướng đám người Lưu gia.
– Hết… thế là hết… bên ngoài chưa qua bên trong lại tới. Trời diệt chúng ta a.
Một người nào đó lắc đầu lên tiếng mang theo sự buông xuôi tất cả. Ánh mắt mọi người hiện lên sự tuyệt vọng, ý chí chiến
đấu xuống dốc không phanh.
Phịch phịch phịch vài âm thanh ngồi bẹp xuống đất chấp nhận số phận, ngẩn ngơ nhìn bốn đầu khỉ đột mang theo vẻ mặt
hung tợn lao đến. Một số người đã nhắm mắt chờ đợi thời khắc của mình…
– Ha ha ha… thiệt con mẹ nó Lưu gia này cũng vận cứt chó như vậy. Bốn đầu yêu thú tam giai còn là Địa Viên huyết mạch. Cái
loại này linh trí khá cao à nha.
– Nếu đã vậy ta cũng giúp chúng một tay luôn cho nhanh.
Vài tên trưởng lão đoạn gia gương mặt vui vẻ khi người khác gặp nạn. Bọn người này cũng không ngần ngại ném đá xuống
giếng tiếp tục cầm vũ khí xông lên đánh về phía linh trận của Hạng Ba.
VÚT… VÚT…
Bốn đầu yêu thú còn cách đám người Mị Nhi 10m thì chúng hơi chậm lại liếc nhìn Lưu gia đám người một cái rồi chúng mạnh
mẽ nhảy vụt qua đám người Lưu gia.
Khi chúng rớt xuống đồng thời cũng đánh tới vài người bên ngoài định tiếp tục công kích màng linh trận. Đột nhiên có biến hóa
tất cả đều không kịp trở tay, chỉ nghe phanh phanh vài tiếng, đám người xong lên định phá linh trận bị bốn đầu khỉ đánh bay ra
ngoài khóe miệng tràng máu..
– Cái này…
Tất cả đều ngẫn ra riêng Đoạn Trường Hồng thì nhíu mày.
Lưu gia đám người cũng không hiểu chuyện gì. Mị Nhi gương mặt nàng chợt hiện lên sức sống sau đó ánh mắt phức tạp nhìn
về phía sâu trong sơn cốc nàng lẩm bẩm.
– Là hắn sao?
Hạng Ba trưởng lão là người bình tĩnh nhất. Lúc này hắn cũng hít sâu một hơi chấn định lại tinh thần rồi quát lớn.
– Có cao nhân giúp đỡ mọi người chú ý chuẩn bị chiến đấu.
Mọi người chợt tỉnh từ trong rung động. Rất nhanh tinh thần được kéo về một màng vừa rồi cũng quá quỷ dị. Như lời Hạng Ba
nói tất nhiên có cao nhân phía sau vậy còn sợ hãy rắm chó gì?
– Hừ bốn đầu tam giai yêu thú. Được lắm vậy thì sẵn tiện giết luôn thu lấy thú hạch.
Ánh mắt Trường Hồng híp lại hắn chắp tay sau lưng vẫn không ra tay mà nhìn về phía sâu trong sơn cốc gương mặt càng trở
nên âm trầm.
– Con mẹ nó đám Yêu thú này não bị hư à mắc mớ gì lại công kích bọn ta mà bỏ qua đám người lưu gia. Mẹ kiếp lão tử liều
mạng với các ngươi..
Nhất thời từ cuộc chiến của đám người lưu gia lại chuyển sang bốn đầu yêu thú. Đánh nhau kịch liệt bên ngoài màng linh trận
của Lưu gia.
– Tiểu thư chúng ta nên làm gì?
– Tộc trưởng nói nhiều với chúng làm gì trược tiếp bắt người dễ nói…
Một người trung niên đi cùng đoạn trường hồng lên tiếng. Người này tính khí hỏa bạo vừa nói xong hắn xong thẳng về phía
đám người Lưu Gia. Hạng ba trưởng lão hét lớn.
– Tất cả lui về phía sau..
Sao đó hắn phất tay nhanh như chớp đánh từng đạo lạc ấn hai tay vung lên, một màng linh trận được hình thành ngăn cách
Lưu gia với bên ngoài làm xong tất cả Hạng ba trưởng lão sắc mặt càng âm trầm nhìn ra phía ngoài.
Gương mặt Trường Hồng không có chút biến hóa dường như tất cả trong dự tính của hắn. Nhếch miệng lên hắn thủ thế sao
đó tung ra một chưởng kình phong mang theo linh lực ầm ầm lao về phía màng sáng…
Ầm…
Âm thanh nổ lớn vang lên khiến cả sơn cốc lung lay, còn linh trận càng lung lay kịch liệt có tư thế sấp đổ vỡ. Hạng ba trưởng
lão bị dư trấn kình lực sắc mặt đỏ hồng một cảm giác hậm hực trong lòng ngực dồn lên cổ nhưng bị lão cắn răng nuốt xuống.
Một kích không đánh vỡ linh trận nhưng sắc mặt Đoạn Trường Hồng cũng không có gì thất sắc, hắn rút tay về chắp tay sau
lưng mở miệng.
– Tạo nghệ linh trận của Hạ Ba trưởng lão quả nhiên danh bất hư truyền.
Có đều với tu vi Linh Hồn sư của ngươi cũng không kìm chân được ta quá ba kích. Nếu ngươi đột phá Linh Hồn Đại Sư thì dễ
nói. Đáng tiếc ở đây lại không có từ nếu, thế nên buông tay chịu trói đi.
– Thái Ất lục trọng… muốn ta chịu trói hừ nằm mơ…
Hạng ba nghiến răng ánh mắt hung ác nhìn chầm chầm về phía Đoạn trường hồng.
– Tộc trưởng để chúng ta..
Ba trưởng lão phía sau đoạn gia cùng xông lên, những người này tu vi yếu nhất trúc cơ cửu trọng mạnh nhất là thất ất nhất
trọng khí tức chưa củng cố có thể hiểu vừa đột phá không lâu.
Ba người cùng vận chuyển tu vi linh lực ồ ạc, mạnh mẽ đập vào màng sáng linh lực phòng ngự của Hạng Ba trưởng lão.
Lại thêm một trận chấn động kịch liệt Hạng ba trưởng lão không kìm được nữa phung ra một ngụm máu tươi, thần sắc uể oải.
Màng sáng linh trận cũng yếu đi không ích.
Ba người ra tay cũng bị lực phản chấn đánh văng hơn 10m mới dừng lại ổn định thân hình, dù sao tu vi của họ cũng không thể
so bì được với Đoạn Trường Hồng.
– Mẹ nó ta không tin không đập bể mai rùa này.
Một người trong số đó tính khí hỏa bạo lại có tư thế muốn xong lên tiếp tục công kích màng linh trận chợt ánh mắt hắn cùng
những người bên ngoài nhìn sâu vào bên trong sơn cốc có bốn bóng to lớn đang hì hục lao ra.
Đám người Lưu gia xoay đầu thần sắc vô cùng khó coi.
Chỉ thấy phía sau bốn đầu Địa Viên Yêu Hầu ầm ầm lao ra thẳng hướng đám người Lưu gia.
– Hết… thế là hết… bên ngoài chưa qua bên trong lại tới. Trời diệt chúng ta a.
Một người nào đó lắc đầu lên tiếng mang theo sự buông xuôi tất cả. Ánh mắt mọi người hiện lên sự tuyệt vọng, ý chí chiến
đấu xuống dốc không phanh.
Phịch phịch phịch vài âm thanh ngồi bẹp xuống đất chấp nhận số phận, ngẩn ngơ nhìn bốn đầu khỉ đột mang theo vẻ mặt
hung tợn lao đến. Một số người đã nhắm mắt chờ đợi thời khắc của mình…
– Ha ha ha… thiệt con mẹ nó Lưu gia này cũng vận cứt chó như vậy. Bốn đầu yêu thú tam giai còn là Địa Viên huyết mạch. Cái
loại này linh trí khá cao à nha.
– Nếu đã vậy ta cũng giúp chúng một tay luôn cho nhanh.
Vài tên trưởng lão đoạn gia gương mặt vui vẻ khi người khác gặp nạn. Bọn người này cũng không ngần ngại ném đá xuống
giếng tiếp tục cầm vũ khí xông lên đánh về phía linh trận của Hạng Ba.
VÚT… VÚT…
Bốn đầu yêu thú còn cách đám người Mị Nhi 10m thì chúng hơi chậm lại liếc nhìn Lưu gia đám người một cái rồi chúng mạnh
mẽ nhảy vụt qua đám người Lưu gia.
Khi chúng rớt xuống đồng thời cũng đánh tới vài người bên ngoài định tiếp tục công kích màng linh trận. Đột nhiên có biến hóa
tất cả đều không kịp trở tay, chỉ nghe phanh phanh vài tiếng, đám người xong lên định phá linh trận bị bốn đầu khỉ đánh bay ra
ngoài khóe miệng tràng máu..
– Cái này…
Tất cả đều ngẫn ra riêng Đoạn Trường Hồng thì nhíu mày.
Lưu gia đám người cũng không hiểu chuyện gì. Mị Nhi gương mặt nàng chợt hiện lên sức sống sau đó ánh mắt phức tạp nhìn
về phía sâu trong sơn cốc nàng lẩm bẩm.
– Là hắn sao?
Hạng Ba trưởng lão là người bình tĩnh nhất. Lúc này hắn cũng hít sâu một hơi chấn định lại tinh thần rồi quát lớn.
– Có cao nhân giúp đỡ mọi người chú ý chuẩn bị chiến đấu.
Mọi người chợt tỉnh từ trong rung động. Rất nhanh tinh thần được kéo về một màng vừa rồi cũng quá quỷ dị. Như lời Hạng Ba
nói tất nhiên có cao nhân phía sau vậy còn sợ hãy rắm chó gì?
– Hừ bốn đầu tam giai yêu thú. Được lắm vậy thì sẵn tiện giết luôn thu lấy thú hạch.
Ánh mắt Trường Hồng híp lại hắn chắp tay sau lưng vẫn không ra tay mà nhìn về phía sâu trong sơn cốc gương mặt càng trở
nên âm trầm.
– Con mẹ nó đám Yêu thú này não bị hư à mắc mớ gì lại công kích bọn ta mà bỏ qua đám người lưu gia. Mẹ kiếp lão tử liều
mạng với các ngươi..
Nhất thời từ cuộc chiến của đám người lưu gia lại chuyển sang bốn đầu yêu thú. Đánh nhau kịch liệt bên ngoài màng linh trận
của Lưu gia.
– Tiểu thư chúng ta nên làm gì?