Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 68
Âm thanh như thủy tinh vỡ vang lên chỉ thấy kết giới mà tất cả cho là không thể nào đổ vỡ lại dưới một quyền của võ thừa
không ngờ từ từ vỡ vụn, lộ ra một lối đi rộng rãi tiến vào sơn cốc.
– Vở… vở… thật rồi.
– Mẹ kiếp ta bị ảo giác sao? Nhanh đánh ta một cái… ôi không mẹ kiếp đánh con mẹ ngươi à, sao đánh mạnh vậy ôi chao đau
quá. Vậy là thật…
– Một quyền đánh vỡ kết giới người này tu vi đã đạt đến cảnh giới gì? Thái ất cảnh sao? Không thể nào nhìn hắn còn quá trẻ.
Rất nhiều thanh âm run rẩy sợ hãi thốt lên họ không thể tin vào mắt mình.
– Người này… lại có linh hồn mạnh mẽ có thể nhanh chóng tìm ra mắt trận rồi oanh phá lên nó khiến cả kết giới đổ vỡ.
Một âm thanh trầm thấp có phần kinh nghi phát ra sau lưng Lưu Mị Nhi. Một lão giả chùm áo bào bít cả đầu lẫn gương mặt mở
miệng. Người này chính là Hạng Ba trưởng lão của Lưu Gia.
– Ý trưởng lão là…
Mị Nhi nàng mắt phượng vẫn chưa hết kinh ngạc nhìn một màng lúc trước hỏi nhỏ.
– Đúng vậy người này rất có thể là một Linh giả. Thế nhưng Linh Giả lại có thực lực cường hãn của Võ Giả, bởi vì một Linh giả
mặt dù phát hiện ra mắt trận cũng không thể nào tự tay mà đánh phá được.
Ha ha cuộc đời ta thấy người vừa có thể có Võ Lực cường hãn lại có Linh hồn mạnh mẽ cũng không nhiều. Thiên tư như vậy
không thể nào là người trong thành Ngan Bạc được. Chỉ sợ ngay cả những tông môn trung cấp kia cũng là thiên kiêu trong đó
không quá mười người.
Linh trận rất đa dạng cùng phức tạp có thể là dùng để công kích cùng có thể dùng để phòng ngự. Một kết giới chính là một linh
trận được kích hoạt, đang hoạt động dùng để ngăn cách thần thức cùng cùng bảo vệ thứ bên trong.
Những Linh trận do một Linh Trận Sư bố trí thông thường sẽ bị dấu đi mất trận hoặc có rất nhiều mắt trận giả. Một người võ
giả bình thường rất khó phán đoán được vị trí mắt trận trừ khi những người kia là linh trận sư hoặc giả là một người có linh
hồn lực mạnh mẽ bằng vào thần thức tìm ra được mắt trận.
Võ thừa trong mắt họ là một võ giả không hơn thực lực đối với người cùng thế hệ có thể cũng được coi là thiên kiêu, nhưng
đều làm Lưu Gia này không ngờ tới người này lại còn là linh trận sư.
Tinh gia liếc mắt đã nhìn ra nghi vấn trong mắt tất cả hắn chỉ cười cười đầy thâm ý.
Nếu những tên này biết võ thừa tuy có thể tìm được mắt trận của kết giới này nhanh vậy cũng là tinh gia hắn nói cho tên đầu
đất biết thì bộ dạng lúc này sẽ như thế nào nhỉ?
– hừ… một đám nông thôn làm sao mà có thể biết sự lợi hại của Tinh gia a. Aizzz… biết làm sao được ai bảo tinh gia ta quá
nhiều tài như vậy chứ.
Tinh gia ánh mắt bình tỉnh nhưng trong thâm tâm không ngừng cảm khái. Đặt biệt là bộ dạng mọi người lúc này càng làm hắn
cảm thấy đắc ý vô cùng.
Võ thừa một lòng muốn vào nhanh rồi về nhanh, hắn trong lòng bồn chồn không thôi khi nghĩ về Hạ mẫn đang hôn mê chưa
tĩnh, nhìn hắn bộ dạng như vậy tinh gia cùng Hạ chính đám người cũng hiểu nên năm người nhanh chóng đi vào.
Rất nhanh đội ngũ năm người đã khuất dạng bên trong sơn cốc bên ngoài nhìn vào chỉ có một mảng mờ ảo nhìn không
rõ.mùi hương của linh vật thiên địa thoang thoảng truyền ra khiến đám người này từ trong rung động lúc trước trở nên bừng
tĩnh.
Cùng lúc đó là nhiều ánh mắt tham lam nhìn chầm chầm vào sơn cốc nhưng mọi người trừ đội ngũ Lưu gia thì tất cả đều chần
chờ không động. Bảo vật trước mặt nhưng đối diện với người có thực lực cường hãn tâm tư ai nấy đều dấy lên hồi hồi e ngại.
– Chúng ta có nên tiến vào không?
Một người nào đó như không kiên nhẫn được nữa mở miệng lên tiếng làm cho tất cả mọi người đều rục rịch.
– Chậm một tí, con mẹ nó ngươi muốn chết sao? Người kia từng nói nên tránh xa hắn, ý tứ như vậy ngươi còn không hiểu à?
Lại có một đội trưởng lên tiếng khiến những người khác lại ậm ừ. Lại qua khoảng 15p có người không kiên nhẫn được nữa
dẫn đội ngũ của mình tiếng vào, các đội ngủ còn lại cũng nhao nhao cất bước.
Tất cả đều im lặng không nói nhưng cùng ngầm hiểu sẻ phải giữ khoảng cách nhất định với người kia vì thật sự họ quá kiêng
kị.
Lưu gia là đội ngũ tiến lên trước nhất theo sao năm người tinh gia nhưng đội ngủ này cũng không dám tiếng lên quá gần lời
nói lúc trước của võ thừa khiến Lưu gia bọn họ rất e dè.
Lại nói về đám người tinh gia.
Sơn cốc này rất u tỉnh thỉnh thoảng hai bên vách đá lại có dược liệu mọc ra, đội ngũ tinh gia một đường duy chuyển hễ cái gì
vừa mắt là tùy ý hái nhưng đối với tinh gia thứ khiến hắn vừa mắt cũng không nhiều. Điều này khiến cho các đội ngủ sau đó lại
là một hồi giành giật tranh đoạt, nhưng dù có tranh đoạt thế nào cũng cố gắng không làm kinh động với đám người tiến vào
đầu tiên.
Một đường Tinh Gia năm người tiếng vào chỗ sâu trong sơn cốc càng đi vào sâu không khí bên trong lại càng nặng nề và
phần nhiều là u ám, đi được hơn 1km tinh gia chợt nhíu mài cùng lúc đó đi đầu là võ thừa cũng dừng lại, hắn chăm chú nhìn
phía trước.
Chỉ thấy cách đó hơn 100m có một cái cây cành lá uốn lượn như vật sống nhìn rất quỷ dị bên trên có mọc ra một trái cây. Chỉ
có vậy cũng không đáng nói nhưng bên dưới cây này lại có bốn đầu hung thú đang nằm đó biểu hiện đang chờ đợi trái cây kia
thành thục.
Tinh gia mỉm cười nhìn phía trước bộ dạng rất hứng thú với cảnh này hắn mở miệng.
– Thật không ngờ ở nơi này lại gặp thứ hiếm như vậy.
Võ thừa trầm ngâm, những người còn lại đều có gương mặt khó hiểu.
– Tinh gia trái này… là cái gì?
Tinh gia chắp tay sau lưng bộ dạng tiền bối ngẩng đầu đầy cảm xúc mở miệng.
– Thứ này nếu những người bên ngoài biết tác dụng của nó chắc hẳn là một hồi tranh đoạt máu chảy đầu rơi.
Tất cả há hốc mồm nhìn chầm chầm trái cây kia theo lời tinh gia nói thì thứ này độ trân quý khỏi nói cũng biết.
Tinh gia lại quay đầu nhìn võ thừa đầy thâm ý nói.
– Ngươi nói cây rìu của ngươi có Khí Linh nhưng nó rất yếu đúng không?
Võ thừa ánh mắt phát sáng.
– Ý tinh gia cái kia trái cây có thể giúp khí linh hồi phục sao?
Tinh gia gật nhẹ đầu.
– Có thể phục hồi nhưng đó đối với người không biết tác dụng thật sự của thứ này.
Tinh gia híp cặp mắt lại đầy thâm ý nói tiếp.
– Nếu có thêm một ít vật liệu thứ này có thể đúc kết cả thân thể cho linh thú chỉ còn thần hồn như khí linh.
– Thân thể..
không ngờ từ từ vỡ vụn, lộ ra một lối đi rộng rãi tiến vào sơn cốc.
– Vở… vở… thật rồi.
– Mẹ kiếp ta bị ảo giác sao? Nhanh đánh ta một cái… ôi không mẹ kiếp đánh con mẹ ngươi à, sao đánh mạnh vậy ôi chao đau
quá. Vậy là thật…
– Một quyền đánh vỡ kết giới người này tu vi đã đạt đến cảnh giới gì? Thái ất cảnh sao? Không thể nào nhìn hắn còn quá trẻ.
Rất nhiều thanh âm run rẩy sợ hãi thốt lên họ không thể tin vào mắt mình.
– Người này… lại có linh hồn mạnh mẽ có thể nhanh chóng tìm ra mắt trận rồi oanh phá lên nó khiến cả kết giới đổ vỡ.
Một âm thanh trầm thấp có phần kinh nghi phát ra sau lưng Lưu Mị Nhi. Một lão giả chùm áo bào bít cả đầu lẫn gương mặt mở
miệng. Người này chính là Hạng Ba trưởng lão của Lưu Gia.
– Ý trưởng lão là…
Mị Nhi nàng mắt phượng vẫn chưa hết kinh ngạc nhìn một màng lúc trước hỏi nhỏ.
– Đúng vậy người này rất có thể là một Linh giả. Thế nhưng Linh Giả lại có thực lực cường hãn của Võ Giả, bởi vì một Linh giả
mặt dù phát hiện ra mắt trận cũng không thể nào tự tay mà đánh phá được.
Ha ha cuộc đời ta thấy người vừa có thể có Võ Lực cường hãn lại có Linh hồn mạnh mẽ cũng không nhiều. Thiên tư như vậy
không thể nào là người trong thành Ngan Bạc được. Chỉ sợ ngay cả những tông môn trung cấp kia cũng là thiên kiêu trong đó
không quá mười người.
Linh trận rất đa dạng cùng phức tạp có thể là dùng để công kích cùng có thể dùng để phòng ngự. Một kết giới chính là một linh
trận được kích hoạt, đang hoạt động dùng để ngăn cách thần thức cùng cùng bảo vệ thứ bên trong.
Những Linh trận do một Linh Trận Sư bố trí thông thường sẽ bị dấu đi mất trận hoặc có rất nhiều mắt trận giả. Một người võ
giả bình thường rất khó phán đoán được vị trí mắt trận trừ khi những người kia là linh trận sư hoặc giả là một người có linh
hồn lực mạnh mẽ bằng vào thần thức tìm ra được mắt trận.
Võ thừa trong mắt họ là một võ giả không hơn thực lực đối với người cùng thế hệ có thể cũng được coi là thiên kiêu, nhưng
đều làm Lưu Gia này không ngờ tới người này lại còn là linh trận sư.
Tinh gia liếc mắt đã nhìn ra nghi vấn trong mắt tất cả hắn chỉ cười cười đầy thâm ý.
Nếu những tên này biết võ thừa tuy có thể tìm được mắt trận của kết giới này nhanh vậy cũng là tinh gia hắn nói cho tên đầu
đất biết thì bộ dạng lúc này sẽ như thế nào nhỉ?
– hừ… một đám nông thôn làm sao mà có thể biết sự lợi hại của Tinh gia a. Aizzz… biết làm sao được ai bảo tinh gia ta quá
nhiều tài như vậy chứ.
Tinh gia ánh mắt bình tỉnh nhưng trong thâm tâm không ngừng cảm khái. Đặt biệt là bộ dạng mọi người lúc này càng làm hắn
cảm thấy đắc ý vô cùng.
Võ thừa một lòng muốn vào nhanh rồi về nhanh, hắn trong lòng bồn chồn không thôi khi nghĩ về Hạ mẫn đang hôn mê chưa
tĩnh, nhìn hắn bộ dạng như vậy tinh gia cùng Hạ chính đám người cũng hiểu nên năm người nhanh chóng đi vào.
Rất nhanh đội ngũ năm người đã khuất dạng bên trong sơn cốc bên ngoài nhìn vào chỉ có một mảng mờ ảo nhìn không
rõ.mùi hương của linh vật thiên địa thoang thoảng truyền ra khiến đám người này từ trong rung động lúc trước trở nên bừng
tĩnh.
Cùng lúc đó là nhiều ánh mắt tham lam nhìn chầm chầm vào sơn cốc nhưng mọi người trừ đội ngũ Lưu gia thì tất cả đều chần
chờ không động. Bảo vật trước mặt nhưng đối diện với người có thực lực cường hãn tâm tư ai nấy đều dấy lên hồi hồi e ngại.
– Chúng ta có nên tiến vào không?
Một người nào đó như không kiên nhẫn được nữa mở miệng lên tiếng làm cho tất cả mọi người đều rục rịch.
– Chậm một tí, con mẹ nó ngươi muốn chết sao? Người kia từng nói nên tránh xa hắn, ý tứ như vậy ngươi còn không hiểu à?
Lại có một đội trưởng lên tiếng khiến những người khác lại ậm ừ. Lại qua khoảng 15p có người không kiên nhẫn được nữa
dẫn đội ngũ của mình tiếng vào, các đội ngủ còn lại cũng nhao nhao cất bước.
Tất cả đều im lặng không nói nhưng cùng ngầm hiểu sẻ phải giữ khoảng cách nhất định với người kia vì thật sự họ quá kiêng
kị.
Lưu gia là đội ngũ tiến lên trước nhất theo sao năm người tinh gia nhưng đội ngủ này cũng không dám tiếng lên quá gần lời
nói lúc trước của võ thừa khiến Lưu gia bọn họ rất e dè.
Lại nói về đám người tinh gia.
Sơn cốc này rất u tỉnh thỉnh thoảng hai bên vách đá lại có dược liệu mọc ra, đội ngũ tinh gia một đường duy chuyển hễ cái gì
vừa mắt là tùy ý hái nhưng đối với tinh gia thứ khiến hắn vừa mắt cũng không nhiều. Điều này khiến cho các đội ngủ sau đó lại
là một hồi giành giật tranh đoạt, nhưng dù có tranh đoạt thế nào cũng cố gắng không làm kinh động với đám người tiến vào
đầu tiên.
Một đường Tinh Gia năm người tiếng vào chỗ sâu trong sơn cốc càng đi vào sâu không khí bên trong lại càng nặng nề và
phần nhiều là u ám, đi được hơn 1km tinh gia chợt nhíu mài cùng lúc đó đi đầu là võ thừa cũng dừng lại, hắn chăm chú nhìn
phía trước.
Chỉ thấy cách đó hơn 100m có một cái cây cành lá uốn lượn như vật sống nhìn rất quỷ dị bên trên có mọc ra một trái cây. Chỉ
có vậy cũng không đáng nói nhưng bên dưới cây này lại có bốn đầu hung thú đang nằm đó biểu hiện đang chờ đợi trái cây kia
thành thục.
Tinh gia mỉm cười nhìn phía trước bộ dạng rất hứng thú với cảnh này hắn mở miệng.
– Thật không ngờ ở nơi này lại gặp thứ hiếm như vậy.
Võ thừa trầm ngâm, những người còn lại đều có gương mặt khó hiểu.
– Tinh gia trái này… là cái gì?
Tinh gia chắp tay sau lưng bộ dạng tiền bối ngẩng đầu đầy cảm xúc mở miệng.
– Thứ này nếu những người bên ngoài biết tác dụng của nó chắc hẳn là một hồi tranh đoạt máu chảy đầu rơi.
Tất cả há hốc mồm nhìn chầm chầm trái cây kia theo lời tinh gia nói thì thứ này độ trân quý khỏi nói cũng biết.
Tinh gia lại quay đầu nhìn võ thừa đầy thâm ý nói.
– Ngươi nói cây rìu của ngươi có Khí Linh nhưng nó rất yếu đúng không?
Võ thừa ánh mắt phát sáng.
– Ý tinh gia cái kia trái cây có thể giúp khí linh hồi phục sao?
Tinh gia gật nhẹ đầu.
– Có thể phục hồi nhưng đó đối với người không biết tác dụng thật sự của thứ này.
Tinh gia híp cặp mắt lại đầy thâm ý nói tiếp.
– Nếu có thêm một ít vật liệu thứ này có thể đúc kết cả thân thể cho linh thú chỉ còn thần hồn như khí linh.
– Thân thể..