Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 21
Từ đó có thể thấy hệ thống hung thú phức tạp và cường hãn cỡ nào. Một tông môn có hoàng cấp yêu thú tọa trấn tương
đương với một cường giả tu sĩ tu vi kim cang cảnh. Cảnh giới mà nhân loại tu sĩ có nằm mơ cũng muốn đạt đến. Đạt đến cảnh
giới này có thể là cường giả hùng bá một phương không cần kiêng nể. Như vậy vương cấp yêu thú chính là ngang bằng với
cường giả thái ất cảnh.
– Vào thời đó vạn thú tông cũng được coi là đỉnh phong trong các thế lực trung cấp có hơn 10 nghìn đệ tử. Ngàn vạn hung thú
toạ chấn rìa phía tây của đại lục uyên linh này, ở thời kì đỉnh phong kể cả các tông phái thượng cấp cũng phải kiêng dè ba
phần.
Lão giả tên Ôn Kì Nhĩ thổn thức không thôi..
– Hừ… Có cường đại thế nào, chẳng phải là bây giờ cũng bị diệt môn sao.?
Tinh gia không có kiên nhẫn thẳng tay dội một gáo nước lạnh vào mặt lão giả. Lão giả khóe miệng cũng giật giật vài cái rồi vội
ho khục khục vài tiếng.
– Ay… Lão hữu cũng không cần quá không nể mặt mũi như vậy chứ.
Lão giả sắc mặt khó coi truyền âm cho tinh gia. Lúc còn sống tu vi lão là thái ất cảnh đỉnh phong cũng được xem là một cường
giả nhưng khi lão nhìn về phía tinh gia lại không có chút manh mối tu vi nào ngược lại linh hồn của lão khi muốn dò xét tinh gia
như rơi vào vực thẳm. Lão có cảm giác nếu mạnh mẽ dò xét, người ta một ý niệm cũng làm cho tàn hồn mỏng manh của lão
sẽ lập tức hôi phi yên diệt. Người như vậy hắn không phải không có tu vi mà tu vi người này đã sâu không lường được.
Tinh Gia khoanh tay trước ngực hất cằm lên bộ dạng hết sức mất kiên nhẫn.
Lão giả lắc đầu cười khổ sau đó nhìn về phía võ thừa sắc mặt nghiêm túc nói.
– Người tuổi trẻ ở đây cũng chỉ có thể có nguyên điểm giới hạn 1200 nên ngươi không thể đắp nặng thành công được hung
thú bản mệnh của mình. Cho dù ta có trao cả truyền thừa của chính mình cho ngươi có lẽ cũng không đủ. Theo ta nghĩ trừ
cửu điện ra cùng các điện còn lại cũng không đủ nguyên điểm cho ngươi. Vì vậy ta đề nghị ngươi nên đến cửu điện để tiếp tục
cảm ngộ. Ngươi thấy thế nào.?
Lão giả nói đến đây sắc mặt có chút mất mát hắn thật sự rất muốn giao truyền thừa của mình cho người này. Thiên tư như vậy
nếu nhận truyền thừa của hắn sẽ bái hắn làm sư. Mặc dù hắn sẽ tiêu tán nhưng uyên bác của hắn sẽ có người nối gót hắn rất
mãn nguyện. Mặc dù tông môn đã từ lâu không còn nhưng có người nói gót biết đâu một ngày kia vạn thú tông lại một lần nữa
trở mình trở lại.
Tuy có hơi tiếc nuối nhưng lão biết mình không có khả năng giúp võ thừa đắp nặn hung thú thành công. Huống chi hắn vẫn
còn một lựa chọn. Nghĩ đến người kia hắn cũng gật gù. Mặc dù tầng một biểu hiện kém xa võ thừa nhưng khi người kia tiến
đến tầng hai lại bắt đầu cho hắn sự hứng thú.
Võ thừa nghe lão giả nói vậy. Hắn cũng không nhiều lời chắp tay về phía lão giả.
– Ta chỉ thấy có tám tháp ba trong đó đã không còn vậy tòa thứ chính cùng mười lại ở nơi nào..?
Lão giả cười cười rồi lại nói.
– Cửu tháp của tông môn không nằm trên mặt đất.
Nói xong hắn phất tay lập tức từ pho tượng phát ra ánh sáng nhiều màu chiếu gọi vào người võ thừa trong sát na tinh gia cũng
bay vào cạnh võ thừa lão giả mở to tròng mắt nhưng chưa kịp nói gì thì ánh sáng lóe lên rồi biến mất cùng với nó là võ thừa và
tinh gia cũng biến mất.
Tầng 2 tháp.
Trường ngạo ngồi khoanh chân từ từ khôi phục lại lực lượng bị tiêu hao. Từ khi có bộ pháp quyết tu luyện linh hồn của võ thừa
cho hắn. Hắn thi truyển khống thú quyết càng lúc càng thành thục. Nên khi lão giả quan sát hắn cũng rất động dung.
– Người này thiên tư không tệ lắm. Nhưng so với tên biến thái kia thì… ay…
Lão giả nghĩ đến đây lại thở dài tiếc nuối…
Đã hai ngày trôi qua kể từ khi đám người tinh gia tiến vào kết giới phong ấn. Bên ngoài càng lúc càng có nhiều thế lực tụ tập
đến chờ đợi phong ấn yếu bớt sẽ xong vào.
Lúc này có một đám người ngồi xung quanh vị trí tiến vào kết giới của đám người tinh gia. Một lão giả đang không ngừng thi
triển ấn pháp có từng đoàn ánh sáng bay lên vách tường kết giới. Vách tường càng lúc càng bạo động mạnh, người này quát
lớn.
– Mọi người chuẩn bị tiến vào.
Những người còn lại rục rịch đứng dậy trong đám người có một cô gái mặc váy đỏ mái tóc đen tuyền gương mặt trái xoan
răng trắng môi hồng mắt phượng nồng cháy nhìn về nơi không gian đang vặn vẹo.
Đám người này chính là người của lưu gia. Nàng này tên Lưu mị Nhi. Nàng đã đợi ở đây hai ngày để một trưởng lão tên Hạng
Ba thi triển linh trận. Lúc này linh trận đã thành hình không gian kết giới chậm rãi mở ra một lỗ thủng. Thiếu nữ lên tiếng nhắc
nhở mọi người
– Tất cả chư vị cẩn thận. Khi tiến vào có cơ duyên thì nhanh chóng nắm bắt chúng ta chỉ vào sớm hơn một ngày trước khi kết
giới phong ấn này yếu đi .
Tất cả mọi người gật mạnh đầu sau đó lao vào bên trong kết giới.
Trong Cửu Tháp.
Đứng trước pho tượng một con cự viên cao khoảng 10m. Con khỉ đột này có khuôn mặt hung dữ có 2 cái nanh lớn từ hàm
dưới chìa ra ngoài thân hình nó rất cơ bắp.
Hai người tinh gia cùng Võ Thừa đang đứng trước pho tượng quan sát chốc lát tinh gia mở miệng.
– Vậy đây là cửu tháp mà Ôn Kì Nhĩ đã nói. Lực Tý Viên Hầu. Đây là yêu thú vương cấp a.
Tinh gia liếc mắt nhìn Võ Thừa.
đương với một cường giả tu sĩ tu vi kim cang cảnh. Cảnh giới mà nhân loại tu sĩ có nằm mơ cũng muốn đạt đến. Đạt đến cảnh
giới này có thể là cường giả hùng bá một phương không cần kiêng nể. Như vậy vương cấp yêu thú chính là ngang bằng với
cường giả thái ất cảnh.
– Vào thời đó vạn thú tông cũng được coi là đỉnh phong trong các thế lực trung cấp có hơn 10 nghìn đệ tử. Ngàn vạn hung thú
toạ chấn rìa phía tây của đại lục uyên linh này, ở thời kì đỉnh phong kể cả các tông phái thượng cấp cũng phải kiêng dè ba
phần.
Lão giả tên Ôn Kì Nhĩ thổn thức không thôi..
– Hừ… Có cường đại thế nào, chẳng phải là bây giờ cũng bị diệt môn sao.?
Tinh gia không có kiên nhẫn thẳng tay dội một gáo nước lạnh vào mặt lão giả. Lão giả khóe miệng cũng giật giật vài cái rồi vội
ho khục khục vài tiếng.
– Ay… Lão hữu cũng không cần quá không nể mặt mũi như vậy chứ.
Lão giả sắc mặt khó coi truyền âm cho tinh gia. Lúc còn sống tu vi lão là thái ất cảnh đỉnh phong cũng được xem là một cường
giả nhưng khi lão nhìn về phía tinh gia lại không có chút manh mối tu vi nào ngược lại linh hồn của lão khi muốn dò xét tinh gia
như rơi vào vực thẳm. Lão có cảm giác nếu mạnh mẽ dò xét, người ta một ý niệm cũng làm cho tàn hồn mỏng manh của lão
sẽ lập tức hôi phi yên diệt. Người như vậy hắn không phải không có tu vi mà tu vi người này đã sâu không lường được.
Tinh Gia khoanh tay trước ngực hất cằm lên bộ dạng hết sức mất kiên nhẫn.
Lão giả lắc đầu cười khổ sau đó nhìn về phía võ thừa sắc mặt nghiêm túc nói.
– Người tuổi trẻ ở đây cũng chỉ có thể có nguyên điểm giới hạn 1200 nên ngươi không thể đắp nặng thành công được hung
thú bản mệnh của mình. Cho dù ta có trao cả truyền thừa của chính mình cho ngươi có lẽ cũng không đủ. Theo ta nghĩ trừ
cửu điện ra cùng các điện còn lại cũng không đủ nguyên điểm cho ngươi. Vì vậy ta đề nghị ngươi nên đến cửu điện để tiếp tục
cảm ngộ. Ngươi thấy thế nào.?
Lão giả nói đến đây sắc mặt có chút mất mát hắn thật sự rất muốn giao truyền thừa của mình cho người này. Thiên tư như vậy
nếu nhận truyền thừa của hắn sẽ bái hắn làm sư. Mặc dù hắn sẽ tiêu tán nhưng uyên bác của hắn sẽ có người nối gót hắn rất
mãn nguyện. Mặc dù tông môn đã từ lâu không còn nhưng có người nói gót biết đâu một ngày kia vạn thú tông lại một lần nữa
trở mình trở lại.
Tuy có hơi tiếc nuối nhưng lão biết mình không có khả năng giúp võ thừa đắp nặn hung thú thành công. Huống chi hắn vẫn
còn một lựa chọn. Nghĩ đến người kia hắn cũng gật gù. Mặc dù tầng một biểu hiện kém xa võ thừa nhưng khi người kia tiến
đến tầng hai lại bắt đầu cho hắn sự hứng thú.
Võ thừa nghe lão giả nói vậy. Hắn cũng không nhiều lời chắp tay về phía lão giả.
– Ta chỉ thấy có tám tháp ba trong đó đã không còn vậy tòa thứ chính cùng mười lại ở nơi nào..?
Lão giả cười cười rồi lại nói.
– Cửu tháp của tông môn không nằm trên mặt đất.
Nói xong hắn phất tay lập tức từ pho tượng phát ra ánh sáng nhiều màu chiếu gọi vào người võ thừa trong sát na tinh gia cũng
bay vào cạnh võ thừa lão giả mở to tròng mắt nhưng chưa kịp nói gì thì ánh sáng lóe lên rồi biến mất cùng với nó là võ thừa và
tinh gia cũng biến mất.
Tầng 2 tháp.
Trường ngạo ngồi khoanh chân từ từ khôi phục lại lực lượng bị tiêu hao. Từ khi có bộ pháp quyết tu luyện linh hồn của võ thừa
cho hắn. Hắn thi truyển khống thú quyết càng lúc càng thành thục. Nên khi lão giả quan sát hắn cũng rất động dung.
– Người này thiên tư không tệ lắm. Nhưng so với tên biến thái kia thì… ay…
Lão giả nghĩ đến đây lại thở dài tiếc nuối…
Đã hai ngày trôi qua kể từ khi đám người tinh gia tiến vào kết giới phong ấn. Bên ngoài càng lúc càng có nhiều thế lực tụ tập
đến chờ đợi phong ấn yếu bớt sẽ xong vào.
Lúc này có một đám người ngồi xung quanh vị trí tiến vào kết giới của đám người tinh gia. Một lão giả đang không ngừng thi
triển ấn pháp có từng đoàn ánh sáng bay lên vách tường kết giới. Vách tường càng lúc càng bạo động mạnh, người này quát
lớn.
– Mọi người chuẩn bị tiến vào.
Những người còn lại rục rịch đứng dậy trong đám người có một cô gái mặc váy đỏ mái tóc đen tuyền gương mặt trái xoan
răng trắng môi hồng mắt phượng nồng cháy nhìn về nơi không gian đang vặn vẹo.
Đám người này chính là người của lưu gia. Nàng này tên Lưu mị Nhi. Nàng đã đợi ở đây hai ngày để một trưởng lão tên Hạng
Ba thi triển linh trận. Lúc này linh trận đã thành hình không gian kết giới chậm rãi mở ra một lỗ thủng. Thiếu nữ lên tiếng nhắc
nhở mọi người
– Tất cả chư vị cẩn thận. Khi tiến vào có cơ duyên thì nhanh chóng nắm bắt chúng ta chỉ vào sớm hơn một ngày trước khi kết
giới phong ấn này yếu đi .
Tất cả mọi người gật mạnh đầu sau đó lao vào bên trong kết giới.
Trong Cửu Tháp.
Đứng trước pho tượng một con cự viên cao khoảng 10m. Con khỉ đột này có khuôn mặt hung dữ có 2 cái nanh lớn từ hàm
dưới chìa ra ngoài thân hình nó rất cơ bắp.
Hai người tinh gia cùng Võ Thừa đang đứng trước pho tượng quan sát chốc lát tinh gia mở miệng.
– Vậy đây là cửu tháp mà Ôn Kì Nhĩ đã nói. Lực Tý Viên Hầu. Đây là yêu thú vương cấp a.
Tinh gia liếc mắt nhìn Võ Thừa.