Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 20
Hắn tiếp tục lôi kéo điểm sáng đến lúc này hung thú bản mệnh được hắn nhào nặn ra bắt đầu thành hình.
– Một đôi chân muốn mạnh mẽ thì phải trụ thật vững.
Hắn nghĩ gì làm đó. Những điểm sáng bắt đầu thành một đôi chân có 4 ngón như chân một con kỳ lân móng vuốt nhọn hoắc
từng phiến lân giáp chắc chắn màu đen tím mọc ra. Hơn 990 điểm sáng chỉ nặng được một đôi chân.
– Không được vẫn không đủ hắn cắn chặt hàm răng hung hăng vận chuyển linh hồn lực mạnh mẽ lôi kéo thêm các điểm sáng
xung quanh tiếp tục nhào nặn ra bắp chân. Đầu gối. Hai đùi…
Trong lúc võ thừa đang nhào nặng ra hung thú bản mệnh. Hắn không hề phát hiện ở trong không gian này có một bóng người
đang đứng chắp tay sau lưng ánh mắt như tinh không khuôn mặt già nua vận một bộ đạo bào có thêu hình lộc xà thú mang
theo khí tức hủ bại của năm tháng đang quan sát hắn, lão giả khẽ lẩm bẩm.
– Bao nhiêu năm tháng rồi lại có người có thiên tư như vậy! Ai…Thật đáng tiếc vạn thú tông đã là dĩ vãng. Giọng nói khàn khàn
này nếu võ thừa nghe được hắn chắc chắn nhận ra chính là giọng nói khô khan khi hắn khảo nghiệm xong vang lên trong đầu
ở tầng một…
Lão giả tự lẩm bẩm nói với mình. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn võ thừa đang hết sức tập trung gom góp từng điểm sáng lại để
đắp nặn ra hình thù mà hắn muốn. Hồi lâu sao bất chợt hắn mở mắt nhìn xung quanh.
Hơn 1200 điểm sáng không đủ rồi chẳng lẽ phải dừng lại sao?
Hắn âm thầm cười khổ. Nếu chỉ đắp nặng được một đôi chân vậy khi giao chiến gọi hung thú bản mệnh này ra thì cũng thật
mất mặt a.
Đang trầm tư thì hắn lại chợt phất tay đôi chân vừa nhào nặn được tiêu tán hắn lại mở mắt lần nữa thấy mình đang đứng phía
trước pho tượng bên cạnh là tinh gia đang đứng nhìn về phía khác. Võ thừa cũng nhìn theo tinh gia cặp chân mày hắn bổng
nhíu chặt lại.
– Lại có người ở đây.
Tinh gia nhìn lão giả phía trước thần sắc cũng có chút hơi cổ quái.
– Một đạo tàn hồn sao?
Tinh gia cười cười khóe miệng nhếch lên.
Lão giả gương mặt hòa ái từ từ bay đến gần Tinh Gia cùng võ thừa. Võ thừa nhìn lão giả không hề phát hiện chút khí tức ba
động nào giống như lão cũng chính là tòa tháp này là một.
Nhưng hắn chắc chắn lão giả không có ác ý. Vì trên người lão giả hắn cảm giác có gì đó thân quen.
Lão giả nhìn tinh gia một lúc cũng nhíu mày nhưng rất nhanh giản ra hắn không để ý lâu. Hắn nhìn võ thừa một lúc chợt mở
miệng.
– Rất lâu rồi ngươi là người đệ tử có thiên tư tốt nhất ta từng gặp qua..
Giọng nói khàn đặc quen thuộc vang lên võ thừa rất nhanh liền đã biết, hắn chắp tay cúi người.
Tiền bối là người canh giữ tháp này?
– Đúng vậy. Ta là điện chủ của tứ tháp tên gọi Ôn Kì Nhĩ nhưng tất cả đã là dĩ vãng. Nói chuyện với ngươi cũng chỉ là một tàn
hồn hũ bại của ta đã sớm không chịu được sự ăn mòn của năm tháng…
Lão giả mở miệng như có thâm trầm mang theo một tia hoài niệm lúc bình sinh.
– Ta thấy bên ngoài có vếch tích 8 tòa tháp tông môn ngươi gọi là vạn thú tông đã phá hủy ba tòa vậy năm tòa còn lại chắc hẳn
là còn năm đạo tàn hồn của năm điện chủ chứ?
Tinh gia lên tiếng.
Lão giả từ trong hồi ức như được kéo về hắn thở dài nhìn về phía võ thừa cùng tinh gia.
– Hai… Ngươi đã có lệnh bài cửu đầu kim long cũng đại biểu đệ tử hạch tâm truyền thừa. Vậy ta sẽ nói sơ lược về tông môn
của chúng ta.
-Tông môn này gọi là Vạn Thú Tông. Có tổng cộng mười tòa tháp còn được người ta biết đến là Vạn Thú Tháp. Mỗi tháp có từ
năm đến chín tầng. Dùng để khảo luyện cho đệ tử và cũng là căn cơ của tông môn để cảm ngộ thần thông Khống Thú Thuật.
Nói đến đây gương mặt lão giả không khỏi hiện lên sự hào hùng như trở về thời đỉnh phong năm đó. Lão giả nói tiếp.
-Mỗi tháp có một Huyền cấp yêu thú trấn giữ riêng thập tháp là một Hoàng cấp yêu thú tọa trấn.
– Vương cấp. Cùng Hoàng cấp linh thú sao! Lại có chút ý tứ rồi.
Tinh gia sắc mặt cũng nghiêm túc hẳn lên. Phải biết rằng hung thú là tiếng nói chung để gọi linh thú cùng yêu thú. Yêu thú
cũng chia ra làm yêu thú bình thường loại này là phổ biến sau đó là địa cấp yêu thú loại này có linh tính khá mạnh tùy vào
huyết mạch thượng, trung, hạ mà tiến hóa thành vương cấp yêu thú. Sau đó là huyền cấp rồi mới tới hoàng cấp.
Hoàng cấp yêu thú có thân thể cường hãn tùy vào huyết mạch có thể tự cảm ngộ thần thông. Nếu tu sĩ cùng cấp đánh nhau
với yêu thú dạng này chắc chắn ăn thiệt thòi lớn. Nhưng yêu thú lại có nhược điểm là linh hồn khá mỏng manh yếu đuối. Gặp
phải linh giả có linh hồn lực cường đại trực tiếp đối đầu yêu thú sẽ rất dễ bị giết chết mà lấy hoạch thú cũng như có thể bị tu sĩ
tu luyện linh hồn khắc ấn ký vào linh hồn chúng từ đó nô dịch.
Linh thú thì cũng có thân thể giống yêu thú nhưng loại này lại có linh hồn lực mạnh mẽ và linh trí không khác gì nhân loại. Linh
thú huyết mạch bình thường thì có thể bị nhân loại linh hồn lực áp chế. Nhưng khi linh thú tiến hóa thành địa linh thú lại là
chuyện khác. Lúc này linh thú có thể hóa hình thành nhân loại chỉ giữ lại những đặc điểm riêng biệt của linh thú. Sau đó là
thiên thú. Phía trên là thần thú. Sau thần thú là siêu cấp thần thú. 2 loại này chắc chắn hình thành tộc quần. Đời đời truyền
thừa giống nhân loại. Khi chạm trán với các tộc quần này tu sĩ nhân loại cũng phải kiên dè ba phần nếu không có gì thì không
nên chọc vào.
– Một đôi chân muốn mạnh mẽ thì phải trụ thật vững.
Hắn nghĩ gì làm đó. Những điểm sáng bắt đầu thành một đôi chân có 4 ngón như chân một con kỳ lân móng vuốt nhọn hoắc
từng phiến lân giáp chắc chắn màu đen tím mọc ra. Hơn 990 điểm sáng chỉ nặng được một đôi chân.
– Không được vẫn không đủ hắn cắn chặt hàm răng hung hăng vận chuyển linh hồn lực mạnh mẽ lôi kéo thêm các điểm sáng
xung quanh tiếp tục nhào nặn ra bắp chân. Đầu gối. Hai đùi…
Trong lúc võ thừa đang nhào nặng ra hung thú bản mệnh. Hắn không hề phát hiện ở trong không gian này có một bóng người
đang đứng chắp tay sau lưng ánh mắt như tinh không khuôn mặt già nua vận một bộ đạo bào có thêu hình lộc xà thú mang
theo khí tức hủ bại của năm tháng đang quan sát hắn, lão giả khẽ lẩm bẩm.
– Bao nhiêu năm tháng rồi lại có người có thiên tư như vậy! Ai…Thật đáng tiếc vạn thú tông đã là dĩ vãng. Giọng nói khàn khàn
này nếu võ thừa nghe được hắn chắc chắn nhận ra chính là giọng nói khô khan khi hắn khảo nghiệm xong vang lên trong đầu
ở tầng một…
Lão giả tự lẩm bẩm nói với mình. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn võ thừa đang hết sức tập trung gom góp từng điểm sáng lại để
đắp nặn ra hình thù mà hắn muốn. Hồi lâu sao bất chợt hắn mở mắt nhìn xung quanh.
Hơn 1200 điểm sáng không đủ rồi chẳng lẽ phải dừng lại sao?
Hắn âm thầm cười khổ. Nếu chỉ đắp nặng được một đôi chân vậy khi giao chiến gọi hung thú bản mệnh này ra thì cũng thật
mất mặt a.
Đang trầm tư thì hắn lại chợt phất tay đôi chân vừa nhào nặn được tiêu tán hắn lại mở mắt lần nữa thấy mình đang đứng phía
trước pho tượng bên cạnh là tinh gia đang đứng nhìn về phía khác. Võ thừa cũng nhìn theo tinh gia cặp chân mày hắn bổng
nhíu chặt lại.
– Lại có người ở đây.
Tinh gia nhìn lão giả phía trước thần sắc cũng có chút hơi cổ quái.
– Một đạo tàn hồn sao?
Tinh gia cười cười khóe miệng nhếch lên.
Lão giả gương mặt hòa ái từ từ bay đến gần Tinh Gia cùng võ thừa. Võ thừa nhìn lão giả không hề phát hiện chút khí tức ba
động nào giống như lão cũng chính là tòa tháp này là một.
Nhưng hắn chắc chắn lão giả không có ác ý. Vì trên người lão giả hắn cảm giác có gì đó thân quen.
Lão giả nhìn tinh gia một lúc cũng nhíu mày nhưng rất nhanh giản ra hắn không để ý lâu. Hắn nhìn võ thừa một lúc chợt mở
miệng.
– Rất lâu rồi ngươi là người đệ tử có thiên tư tốt nhất ta từng gặp qua..
Giọng nói khàn đặc quen thuộc vang lên võ thừa rất nhanh liền đã biết, hắn chắp tay cúi người.
Tiền bối là người canh giữ tháp này?
– Đúng vậy. Ta là điện chủ của tứ tháp tên gọi Ôn Kì Nhĩ nhưng tất cả đã là dĩ vãng. Nói chuyện với ngươi cũng chỉ là một tàn
hồn hũ bại của ta đã sớm không chịu được sự ăn mòn của năm tháng…
Lão giả mở miệng như có thâm trầm mang theo một tia hoài niệm lúc bình sinh.
– Ta thấy bên ngoài có vếch tích 8 tòa tháp tông môn ngươi gọi là vạn thú tông đã phá hủy ba tòa vậy năm tòa còn lại chắc hẳn
là còn năm đạo tàn hồn của năm điện chủ chứ?
Tinh gia lên tiếng.
Lão giả từ trong hồi ức như được kéo về hắn thở dài nhìn về phía võ thừa cùng tinh gia.
– Hai… Ngươi đã có lệnh bài cửu đầu kim long cũng đại biểu đệ tử hạch tâm truyền thừa. Vậy ta sẽ nói sơ lược về tông môn
của chúng ta.
-Tông môn này gọi là Vạn Thú Tông. Có tổng cộng mười tòa tháp còn được người ta biết đến là Vạn Thú Tháp. Mỗi tháp có từ
năm đến chín tầng. Dùng để khảo luyện cho đệ tử và cũng là căn cơ của tông môn để cảm ngộ thần thông Khống Thú Thuật.
Nói đến đây gương mặt lão giả không khỏi hiện lên sự hào hùng như trở về thời đỉnh phong năm đó. Lão giả nói tiếp.
-Mỗi tháp có một Huyền cấp yêu thú trấn giữ riêng thập tháp là một Hoàng cấp yêu thú tọa trấn.
– Vương cấp. Cùng Hoàng cấp linh thú sao! Lại có chút ý tứ rồi.
Tinh gia sắc mặt cũng nghiêm túc hẳn lên. Phải biết rằng hung thú là tiếng nói chung để gọi linh thú cùng yêu thú. Yêu thú
cũng chia ra làm yêu thú bình thường loại này là phổ biến sau đó là địa cấp yêu thú loại này có linh tính khá mạnh tùy vào
huyết mạch thượng, trung, hạ mà tiến hóa thành vương cấp yêu thú. Sau đó là huyền cấp rồi mới tới hoàng cấp.
Hoàng cấp yêu thú có thân thể cường hãn tùy vào huyết mạch có thể tự cảm ngộ thần thông. Nếu tu sĩ cùng cấp đánh nhau
với yêu thú dạng này chắc chắn ăn thiệt thòi lớn. Nhưng yêu thú lại có nhược điểm là linh hồn khá mỏng manh yếu đuối. Gặp
phải linh giả có linh hồn lực cường đại trực tiếp đối đầu yêu thú sẽ rất dễ bị giết chết mà lấy hoạch thú cũng như có thể bị tu sĩ
tu luyện linh hồn khắc ấn ký vào linh hồn chúng từ đó nô dịch.
Linh thú thì cũng có thân thể giống yêu thú nhưng loại này lại có linh hồn lực mạnh mẽ và linh trí không khác gì nhân loại. Linh
thú huyết mạch bình thường thì có thể bị nhân loại linh hồn lực áp chế. Nhưng khi linh thú tiến hóa thành địa linh thú lại là
chuyện khác. Lúc này linh thú có thể hóa hình thành nhân loại chỉ giữ lại những đặc điểm riêng biệt của linh thú. Sau đó là
thiên thú. Phía trên là thần thú. Sau thần thú là siêu cấp thần thú. 2 loại này chắc chắn hình thành tộc quần. Đời đời truyền
thừa giống nhân loại. Khi chạm trán với các tộc quần này tu sĩ nhân loại cũng phải kiên dè ba phần nếu không có gì thì không
nên chọc vào.