-
Chương 31-35
Chương 31 Video tuyên truyền vườn trường 2
Lý Hải nhìn Dương Lỗi, nước Hạ bảo vệ bản quyền ca khúc rất tốt, làm ca khúc chủ đề video tuyên truyền, hiển nhiên là để hấp dẫn càng nhiều học sinh ưu tú gia nhập trường đại học của bọn họ, đây là mục đích hàng đầu, cho nên phải được người nắm bản quyền đồng ý.
Sử dụng trực tiếp không thông qua Dương Lỗi, đây thật sự là trái với luật bản quyền ca khúc.
Lý Hải nói xong, Dương Lỗi cười nói: "Bí thư Lý, cô út tôi tốt nghiệp tại quý trường, đương nhiên ca khúc mà tôi viết này có thể dùng làm ca khúc chủ đề cho video tuyên truyền của quý trường, đây là vinh hạnh của tôi."
Chuyện tốt như vậy, sao Dương Lỗi có thể từ chối chứ?
"Ha ha, vậy cảm ơn bạn học Dương Lỗi." Lý Hải cười to nói.
Hai bên nói một hồi, Dương Lỗi không định ở lại lâu, cùng Dương Tuyết Nhu rời đi.
Đương nhiên, Dương Tuyết Nhu sẽ quay trở lại sau, để phối hợp với Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan chế tác video tuyên truyền.
"Tiểu Lỗi, cô chưa từng nghĩ rằng ca khúc mà mình hát lại có thể được trường học cũ chọn làm video tuyên truyền."
Trên đường đi, rõ ràng Dương Tuyết Nhu rất vui vẻ.
Cô nhìn đứa cháu của mình, cười nói: "Vẫn là Tiểu Lỗi quá lợi hại."
Dương Lỗi cười nói: "Đó là nhờ cô út hát hay."
Nói thật, kỹ năng ca hát của Dương Tuyết Nhu vẫn rất tốt, bằng không lúc trước cũng sẽ không đơn thương độc mã, từ một ca sĩ nghiệp dư xông ra, cuối cùng đạt được xếp hạng thứ mười trong cuộc thi ca hát quy mô lớn kia.
Trong lòng hắn chờ mong, chờ mong 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 nhanh chóng trở nên thịnh hành.
. . . . . .
Rời khỏi trường học, Dương Lỗi mở di động của mình ra, thấy được tin nhắn của bạn học kia gửi tới.
Hắn trả lời lại: "Tiểu thuyết tên là 《 Che Trời 》."
Sau khi trả lời xong, Dương Lỗi nhìn nhóm chat lớp trung học một chút, lúc này bên trong nhóm đã có rất nhiều tin nhắn.
Mở ra nhìn một chút, vậy mà lại đang nói đến hắn.
"Hôm nay tôi gặp lớp trưởng ở Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan."
"Oa, Trương Lâm, hiện tại lớp trưởng thế nào rồi?"
"Hiện tại cậu ấy đang làm gì?"
"Này còn phải nói? Với thành tích tốt nghiệp của lớp trưởng, đoán chừng có thể tiến vào top 500 doanh nghiệp lớn!"
"Chưa chắc, nói không chừng có thể đi vào sở nghiên cứu làm công tác nghiên cứu."
Đề tài về Dương Lỗi vẫn có tính thời sự rất cao, một ít bạn học đều đang thảo luận.
Còn có bạn học khoa trương nói hiện tại Dương Lỗi đã có thu nhập tiền triệu mỗi năm, nhất thời gây nên một trận náo loạn.
Mấu chốt là thời kì trung học, vị trí đầu toàn khối vẫn luôn bị Dương Lỗi chiếm lấy, là một học bá có chỉ số thông minh cao!
Ở trong mắt mọi người, sau khi tốt nghiệp Dương Lỗi chắc chắn là người kiếm được nhiều tiền nhất lớp.
Về phần Vương Tiểu Minh mở nhà hàng, lúc trước mọi người đã khen ngợi rất nhiều.
Trương Lâm trả lời lại: "Lớp trưởng nói hiện tại cậu ấy đang viết tiểu thuyết."
Tin tức này vừa ra, rõ ràng bên trong nhóm rất kinh ngạc.
"Lớp trưởng đang viết tiểu thuyết?"
"Không thể nào? Viết tiểu thuyết có thể kiếm bao nhiêu tiền?"
"Tiểu thuyết đó tên là gì vậy?"
Mọi người bắt đầu nghị luận.
Nhìn từng lời bình luận, lúc này tâm trạng Trương Lâm rất tốt, lúc học trung học anh ta thích một cô gái, viết thư tình cho cô gái đó, nhưng mà cô bé kia lại thích Dương Lỗi, cũng viết thư tình cho Dương Lỗi.
Cho nên, trong lòng anh ta vẫn có chút ghen tị với Dương Lỗi.
Hiện tại mọi người đều đã tốt nghiệp nhiều năm, có người tốt có người không tốt.
Lúc trước Dương Lỗi được hoan nghênh nhất ở trong lớp học, thậm chí lấy điểm số cao nhất toàn thành phố thi đậu vào đại học Thanh Bắc, giờ lại đang viết tiểu thuyết.
Thật ra loại nghề nghiệp này cũng không phải là vẻ vang lắm.
"Hừ, trước kia được hoan nghênh như vậy, được nhiều cô gái thích như vậy, hiện tại không biết những cô gái này sẽ nghĩ thế nào?" Trương Lâm nhìn từng bạn học trả lời lại, trong lòng rất là sung sướng.
Bên kia, Triệu Minh đang xem tin nhắn trên nhóm lớp.
Triệu Minh chính là bạn học có quạn hệ khá tốt với Dương Lỗi, lúc này anh ta đang ở trong cửa hàng của mình, anh ta tự mình mở một tiệm mì nhỏ, sau một năm cũng có thể đủ ăn.
Nhìn thấy tin nhắn trong nhóm, trong lòng anh ta thầm nghĩ Trương Lâm thật là một kẻ tiểu nhân.
"Hả, có tin nhắn lại?"
Lúc trước Triệu Minh hỏi tiểu thuyết mà Dương Lỗi viết, lúc này Dương Lỗi đã nhắn tin đến.
Anh ta nhìn một chút, trong mắt lập tức lộ ra một tia khiếp sợ.
"《 Che Trời 》?"
Lúc này Dương Lỗi trả lời lại hai chữ.
"Lớp trưởng, bộ tiểu thuyết mà cậu viết kia tên là 《 Che Trời 》?"
Triệu Minh rất thích xem tiểu thuyết, mà trang web tiếng Trung Bác Đằng là trang web tiểu thuyết lớn nhất nước Hạ, bình thường anh ta đều lên đây để tìm tiểu thuyết xem, mà 《 Che Trời 》 là một trong mấy quyển tiểu thuyết mà anh ta thích nhất, thậm chí anh ta còn nạp tiền mua phần thưởng.
Khiếp sợ qua đi, Triệu Minh lại hưng phấn nói: "Lớp trưởng, cậu quá lợi hại, chẳng trách lại viết tiểu thuyết toàn thời gian."
Đương nhiên anh ta biết 《 Che Trời 》 có thể kiếm được bao nhiêu tiền!
Sau khi hưng phấn, bên trong nhóm lại xuất hiện từng tin nhắn.
Triệu Minh trực tiếp mở nhóm chat ra, gửi tin nhắn: "Vừa rồi tôi đã biết được tiểu thuyết mà lớp trưởng viết, mọi người biết là bộ nào không?"
"Bộ nào vậy, Triệu Minh?"
"Cậu đúng là học xấu rồi, còn thừa nước đục thả câu với các bạn học cũ."
Tin nhắn gửi đi, lập tức có bạn học trả lời lại.
Triệu Minh trả lời: "Bộ tiểu thuyết mà lớp trưởng viết tên là 《 Che Trời 》."
Sau yên lặng ngắn ngủi, các tin nhắn lần lượt xuất hiện bên trong nhóm.
"Mẹ ơi, 《 Che Trời 》!"
"Lớp trưởng cũng quá trâu bò đi chứ!"
"《 Che Trời 》 là lớp trưởng viết?"
Có vài bạn nam đều hưng phấn nói.
Trên thực tế, cũng không có nhiều người xem tiểu thuyết như vậy, phần lớn người trong nhóm đều không xem tiểu thuyết, cho nên cũng không quá hiểu biết với nó.
Ở trong lòng những người này, viết tiểu thuyết cũng là thuộc loại không làm việc đàng hoàng, ngại nói ra ngoài.
Chương 32 Lớp trưởng trâu bò
"《 Che Trời 》 là sách gì vậy?"
"Sách này rất nhiều người xem sao?"
Có rất nhiều người nghi hoặc hỏi.
Có một bạn nam rất là kích động, nói: "《 Che Trời 》 đương nhiên là trâu bò rồi! Đây chính là bộ tiểu thuyết vẫn luôn giữ vững vị trí bán chạy số một trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, tôi biết một tác giả, luôn đứng top mười trong danh sách bán chạy nhất, đây là tiền nhuận bút tháng trước viết tiểu thuyết của anh ta, mọi người có thể xem một chút."
Bạn nam này gửi lên ảnh chụp màn hình tiền nhuận bút của một cuốn tiểu thuyết, tiền nhuận bút của cuốn tiểu thuyết này vào ba tháng là 310.000 tệ!
Sáu con số kia, quả thật khiến mọi người trong nhóm chấn kinh.
Hiện tại mọi người đều mới đi làm không đến vài năm, phần lớn tiền lương đều là mấy ngàn, vượt qua 10.000 tệ đã là rất giỏi rồi!
Mục tiêu của bọn họ là sau này tiền lương có thể đạt tới 20.000, 30.000 tệ, như vậy là đã vô cùng thỏa mãn.
Mà hiện tại, đột nhiên có người viết sách một tháng kiếm được 310.000 tệ! Đây quả thật làm cho bọn họ mở rộng ra tầm mắt.
Không tiếp xúc với một ngành, thật sự sẽ không biết rốt cuộc ngành này kiếm được bao nhiêu tiền!
"Mẹ ơi! 310.000 tệ! Là thật sao?"
"Đương nhiên, tác giả của cuốn tiểu thuyết này là đại thần, một tháng quả thật có thể thoải mái kiếm được mấy trăm ngàn tệ!"
"Viết sách kiếm được nhiều tiền như vậy sao? Xếp hạng trong top mười của trang web tiểu thuyết một tháng có thể kiếm được 310.000 tệ, sách mà lớp trưởng viết vẫn luôn chiếm vị trí thứ nhất, vậy thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ?"
"Tôi đoán chừng có thể là 500.000 tệ."
"Trời ạ, một tháng 500.000 tệ! Chẳng trách hiện tại lớp trưởng viết tiểu thuyết! Top 500 công ty lớn cũng không có được tiền lương cao như vậy đúng không?"
"Sao có thể được? Mấy giám đốc điều hành kia lương một năm còn chưa đến 2 triệu tệ, lớp trưởng viết sách một tháng 500.000 tệ, một năm mười hai tháng, thì phải là 6 triệu tệ! Có mấy người một năm có thể kiếm được 6 triệu tệ chứ?"
"Chẳng trách có thể thi đậu đại học Thanh Bắc! Lớp trưởng đúng là lợi hại!"
"Lúc trước tôi nói lớp trưởng một năm thu vào 1 triệu tệ, các cậu còn cười tôi, không nghĩ tới lớp trưởng kiếm được còn hơn xa vậy!"
"Lớp trưởng thật trâu bò!"
"Lớp trưởng thật trâu bò!"
. . . . . .
Bên trong nhóm, theo 《 Che Trời 》 xuất hiện, hướng gió thảo luận nhanh chóng thay đổi, đều nói Dương Lỗi lợi hại.
"Một tháng có thể kiếm được 500.000 tệ?"
Chu Cầm và những cô gái khác lúc trước gặp Dương Lỗi vô cùng khiếp sợ, lúc trước trong lòng các cô còn có một chút thất vọng với Dương Lỗi, không nghĩ tới bị vả mặt lại là các cô!
Không nói nhiều, nếu viết tiểu thuyết một tháng có thể kiếm hơn 10.000 tệ, các cô đều sẽ thôi việc, chuyên tâm viết tiểu thuyết rồi.
"Ai nha, sao lại không nói chuyện với lớp trưởng thêm mấy câu chứ?"
Lúc này trong lòng hai cô gái đã gặp Dương Lỗi hối hận.
Đám người Chu Cầm khiếp sợ, lúc này Trương Lâm ghen tị với Dương Lỗi lại càng khiếp sợ, hoàn toàn khó có thể tin được.
"Sao có thể?"
Anh ta ấn mở ảnh chụp màn hình tiền nhuận bút 310.000 tệ kia, nhìn đi nhìn lại, cuối cùng vẻ mặt trở nên có chút suy sụp.
Làm sao mà so được đây? Thu nhập một tháng của Dương Lỗi có thể so được với thu nhập của anh ta trong vài năm.
Sau đó, Trương Lâm lập tức gửi một tin nhắn vào nhóm lớp: "Lớp trưởng trâu bò."
. . . . . .
Dương Lỗi không trả lời những tin nhắn bên trong nhóm, mấy năm nay, tâm tính của hắn đã trưởng thành hơn so với đại đa số mọi người.
"《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đã ra mắt, không biết có thể hot đến tình trạng gì?"
Lúc này Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng.
Buổi lễ của trường Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan đã chấm dứt, nhưng mà diễn đàn Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan lại rất sôi nổi, mà bọn họ thảo luận nhiều nhất chính là ca khúc 《 Gió Nổi Lên Rồi 》kia.
Hiện tại diễn đàn của nước Hạ đang ở vào thời kỳ đỉnh cao, thu hút rất nhiều người tham gia.
Trên thực tế, một ca khúc hay bất kể là ở nơi nào, cũng đều có thể nhanh chóng tản ra ánh sáng thuộc về mình.
"Bài hát 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 trong buổi lễ trường hôm nay quá hay, nhưng mà tôi không tìm thấy bài hát này ở trên mạng."
"Tôi cũng tìm không thấy, lúc trước học tỷ Dương Tuyết Nhu nói đây là một ca khúc mới."
"Khi nào thì ca khúc mới này sẽ đổ bộ trên KuGou đây."
"Gấp gấp gấp, ai có bản trực tiếp《 Gió Nổi Lên Rồi 》, gửi cho tôi một bản, người tốt cả đời bình an."
"Mọi người không cần phải gấp, tôi đã quay lại toàn bộ hiện trường buổi lễ rồi, lập tức sẽ đăng lên."
Trên Diễn đàn của Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan, rất nhiều người đang thảo luận. Một trong những video được đăng tải có lượt bấm xem và lượt trả lời nhiều nhất.
Video trong bài đăng chính là bản hoàn chỉnh của [Gió nổi lên rồi] do Dương Tuyết Nhu hát trên sân khấu.
Trong đó có một bình luận có lượt trả lời nhiều nhất.
“Tôi nghe nói trường học chế tạo video tuyên truyền, [Gió nổi lên rồi] sẽ trở thành ca khúc chủ đề chính.”
Phía dưới có rất nhiều lượt trả lời.
“Thật sao?”
“Không thể đâu? Trường học không có thông báo gì cả.”
Tác giả của câu trả lời thề son sắt nói: “Đương nhiên là thật. Mọi người cứ đợi là được, có lẽ nhiều nhất là hai ngày nữa sẽ được công bố.”
……
Chương 33 Nổi tiếng
Hai ngày trôi qua nhanh chóng, mà video tuyên truyền của Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan cuối cùng cũng ra lò!
Dương Lỗi là chủ sở hữu bản quyền cũng nhận được!
Hắn mở ra xem. Đoạn mở đầu của video tuyên truyền hiển thị cổng của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan. Trên màn hình xuất hiện mấy dòng chữ.
[Gió nổi lên rồi].
Từ/khúc: Mộc Dịch
Nhạc khúc: Mộc Dịch
Biểu diễn: Dương Tuyết Nhu sinh viên khoá 03
MV mấy phút liền, bộ phận tuyên truyền của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan rất có năng lực, chế tạo rất tốt.
“Chất lượng không tồi, không biết có thể đạt đến nhiệt độ như nào?” Trong lòng Dương Lỗi thầm nói.
Bọn họ nhìn thấy rồi, lúc này sinh viên của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan đều nhìn thấy rồi. Video này được đăng trên trang web chính thức của trường, nhưng trong thời gian ngắn nó đã xuất hiện trên KK.
"Woa, bài hát [Gió nổi lên rồi] thực sự đã trở thành ca khúc chủ đề trong video tuyên truyền của trường chúng ta."
"Người đăng nó là đại thần thực sự."
"Quá hay. Trước đó, tôi luôn tìm bài hát này, bây giờ cuối cùng tôi cũng có thể nghe rồi."
Nhiều sinh viên rất vui mừng.
Hôm qua nghe thấy bài hát này, thật ra rất nhiều người đều tìm kiếm, nhưng đều không tìm thấy. Hôm nay nó liền xuất hiện, lúc này bọn họ tất nhiên rất vui vẻ.
Nghe được một bài hát hay, rất nhiều người nghe một lần căn bản không thỏa mãn.
Mà trên Weibo Tinh Tinh, video tuyên truyền được đăng trên trang web chính thức của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan cũng nhận được rất nhiều bình luận, hơn nữa còn có một số lượt chia sẻ.
Những người chia sẻ đều là sinh viên đã tốt nghiệp Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan.
Sau khi trở thành người nổi tiếng, trường cũ thực sự là một nền tảng tài nguyên rất tốt. Rất nhiều người nổi tiếng của trường cũ là một đoàn thể nhỏ. Bọn họ nhất định sẽ tương tác một chút.
"Trường cũ càng ngày càng tốt."
"Bài hát này hát về tuổi trẻ, tôi đã rất xúc động."
Rất nhiều người nổi tiếng bước ra từ Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan đang chia sẻ.
Độ nóng của [Gió nổi lên rồi] đang dần tăng lên, mọi thứ đều nằm trong dự đoán của Dương Lỗi.
Quá trình lên men này nhất định cần một khoảng thời gian, Dương Lỗi cũng đã chuẩn bị tinh thần, hắn cũng không vội.
Lúc này, giá trị danh vọng của hắn không đủ để đổi lấy bài hát thứ hai, bán [Gió nổi lên rồi] thì sẽ không còn nữa, cho nên từ từ chờ [Gió nổi lên rồi] nổi tiếng hơn. Nếu như vậy, thì sau này hắn bán ra bài hát thứ hai mới có thể bán với giá tốt hơn!
......
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã sắp hết tháng 5 rồi!
Mỗi ngày, Dương Lỗi vẫn đang cập nhật [Che trời]!
Mà lúc này, [Che trời] đã được đăng hơn nửa ở trên mạng. Về phần toàn bộ cuốn sách, cuối cùng đều đã được Dương Lỗi chuyển hết ra ngoài!
Xét cho cùng, kể từ khi cuốn sách mới [Che trời] được xuất bản, Dương Lỗi đã viết bản thảo với tốc độ hơn 100.000 từ mỗi ngày. Cho dù sau khi đặt VIP, hắn thêm 100.000 từ mỗi ngày, thì bản thảo của hắn cũng không ngừng tăng!
"Toàn bộ cuốn sách [Che trời] đã được hoàn thành, tiếp theo nên viết cuốn nào đây?" Dương Lỗi nghĩ thầm.
Chuyển xong [Che trời] ra ngoài, hắn cũng không thể ngừng, cần phải viết bản thảo của cuốn thứ hai.
Trong lòng vừa động, giao diện trong đầu Dương Lỗi liền xuất hiện.
[Tiểu thuyết] [Âm nhạc] [Phim truyền hình] [Phim điện ảnh] [Trò chơi] [Douyin]…
Lúc này, biểu tượng [Tiểu thuyết] và [Âm nhạc] đều đang sáng, những biểu tượng khác vẫn trong trạng thái tối.
Dương Lỗi nhìn qua giá trị danh vọng của mình. Lúc này, giá trị danh vọng của hắn là 900.000, còn một chút nữa là hắn có thể đổi bài hát thứ hai rồi.
Dương Lỗi liếc qua biểu tượng [Âm nhạc], hắn không đi vào. Ý thức của hắn trực tiếp đi vào giao diện [Tiểu thuyết].
Dương Lỗi hơi suy nghĩ một chút, liền chọn một cuốn tiểu thuyết.
“Đổi!”
Trong lòng vừa động, cuốn tiểu thuyết này liền được hắn đổi ra. Tiểu thuyết tên là [Thế giới hoàn mỹ].
[Thế giới hoàn mỹ] là tiền truyện của [Che trời], toàn bộ câu chuyện tàn khốc hơn [Che trời] rất nhiều. Đến cuối cùng, một mình Thiên đế Hoang độc đoán muôn đời, để lại một thế giới “hoàn mỹ”. Thế giới của [Che trời] cũng là một thế giới bị chia cắt, người sau có thể ổn định tu luyện.
Dương Lỗi đều vô cùng thích hai cuốn tiểu thuyết này. Nếu đã viết [Che trời], vậy thì không thể thiếu [Thế giới hoàn mỹ].
Sau khi đổi ra, Dương Lỗi không lãng phí thời gian nữa.
“Bắt đầu gõ chữ!”
Hắn nhanh chóng viết bản thảo, còn phát hành [Thế giới hoàn mỹ] thì hắn vẫn chưa nghĩ tới.
Hiện tại, mỗi ngày cập nhật hơn 100.000 từ của [Che trời] đã khiến người ta kinh ngạc rồi. Theo tính toán thời gian, trong tháng 6, cũng chính là nửa tháng sau, chắc có thể sẽ hoàn thành [Che trời], đến lúc đó rồi phát hành [Thế giới hoàn mỹ], sự nối tiếp hoàn mỹ.
……
Một ngày lại nhanh chóng trôi qua, độ nóng của [Gió nổi lên rồi] vẫn đang tăng lên.
Mà sau khi Dương Tuyết Nhu hát [Gió nổi lên rồi] hơn một tuần, độ nóng của bài hát này trên mạng đột nhiên bạo tăng!
"Đại hội của Đại học Thanh Sơn, bài hát [Gió nổi lên rồi] sẽ đưa bạn trở về tuổi thanh xuân!"
“[Gió nổi lên rồi], chúng ta cũng sắp tốt nghiệp rồi!"
"Thần khúc vườn trường [Gió nổi lên rồi]!"
......
Chương 34 Mua bài hát 1
Từng tin tức xuất hiện.
Mà những tin tức này đều được Dương Tuyết Nhu gửi cho Dương Lỗi.
"Tiểu Lỗi, [Gió nổi lên rồi] nổi rồi!" Cô ấy hưng phấn nói.
Dương Lỗi nhìn qua, hóa ra bài hát [Gió nổi lên rồi] này là do sinh viên Đại học Thanh Sơn biểu diễn trong buổi đại hội của trường.
Bản quyền của ca khúc có sự phân chia chi tiết. Nếu được sử dụng cho các mục đích nhất định, chẳng hạn như lợi nhuận, thì phải trả phí bản quyền.
Ngoài ra, giống như là video tuyên truyền của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan, nó cũng nhằm mục đích tuyển sinh nên cần có sự cho phép của Dương Lỗi.
Còn về phần biểu diễn ở đại hội trường, nếu là ca sĩ thì không được tùy tiện hát lại bài của người khác.
Nhưng không phải ca sĩ, chỉ là học sinh hát trong đại hội của trường, không có mục đích gì đặc biệt, thì trong trường hợp này không cần sự đồng ý của Dương Lỗi, trực tiếp hát là được.
Hội hè của Đại học Thanh Sơn rất nổi tiếng trong số các trường, vì đại hội của trường tổ chức giống như buổi hòa nhạc. Mấy năm nay, đại hội của trường có lượt mở xem trực tuyến rất cao. Năm trước, đại hội của trường có lượt mở xem trực tuyến hơn 100 triệu!
Mà năm nay, Đại học Thanh Sơn lần nữa lại được phong thần nhờ bài hát [Gió nổi lên rồi]! Bản song ca nam nữ thậm chí còn được dân mạng gọi là bài hát top của đại hội!
"Woa, Đại học Thanh Sơn quả nhiên không làm tôi thất vọng! Lần này lại xuất hiện một bài hát hay nữa!"
“[Gió nổi lên rồi]! Bài hát này quá hay. Tôi ra trường mấy năm rồi mà nghe lại cứ bồi hồi nhớ về tuổi thanh xuân!"
"Quá hay, tôi đã nghe lặp lại hàng chục lần rồi!"
"Tôi là sinh viên Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan. Bài hát [Gió nổi lên rồi] này là bài hát chủ đề trong video tuyên truyền của trường chúng tôi!"
"Gợi ý nên nghe bản của Dương Tuyết Nhu của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan. Đó là bản gốc, tôi cảm thấy cũng rất hay."
"Nhanh nhanh nhanh! Tôi không tìm thấy bài hát [Gió nổi lên rồi] trên web âm nhạc."
......
Video đại hội của Đại học Thanh Sơn đã có hàng triệu lượt truy cập trong một thời gian ngắn, số lượng phản hồi thậm chí lên tới gần 100.000!
Dương Lỗi đang xem, trong lòng thầm nghĩ: "Không ngờ ca khúc này không nổi mấy ở Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan, nhưng lại nổi ở Đại học Thanh Sơn."
"Dựa theo tốc độ này, có lẽ rất nhanh sẽ có công ty âm nhạc đến tìm mình."
Hắn không có ý nghĩ sẽ tự mình tải bài hát lên, sau đó kiếm tiền.
Khả năng của một người là có hạn. Nếu bán cho công ty âm nhạc, thì hắn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn với sự quảng bá đầy đủ của công ty âm nhạc.
Vấn đề là bây giờ, danh tiếng là điều quan trọng nhất đối với hắn.
Ngoài ra, có nhiều bài hát chất lượng cao như vậy, Dương Lỗi tạm thời chỉ chuẩn bị làm một nhạc sĩ xuất sắc, hắn không có ý tưởng về việc thành lập công ty hay bất cứ điều gì khác.
Bản thân hắn không thích điệu cao. Nếu thực sự tự mình tải bài hát lên, thì đến những phương diện như quảng bá, xuất đầu lộ diện, lại lãng phí thời gian và sức lực.
Vì vậy, trong kế hoạch của Dương Lỗi, bản quyền của những bài hát này sẽ được nắm chắc trong tay hắn, sau đó sẽ bán quyền biểu diễn.
Không ảnh hưởng đến cuộc sống, hàng tháng lặng lẽ thu tiền, cuộc sống như vậy không phải rất tốt sao?
Hơn nữa, một điểm quan trọng nhất là những bài hát này là kế hoạch kết giao nhân mạch của Dương Lỗi!
Cái gọi là của cải tăng lên đến một mức độ nhất định, thì nhất định phải tiếp xúc với những thứ khác, nếu không, càng nhiều tiền là họa, không phải phúc. Cũng giống như đứa trẻ giữ tiền, dễ bị người khác cướp hoặc lừa mất.
Một người thông minh như Dương Lỗi không thể nào không nghĩ đến điểm này. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khiến hắn không tự mình chuẩn bị thực hiện ở giai đoạn đầu của bài hát.
Cho dù sau này hắn thành lập một công ty âm nhạc, thì hắn vẫn sẽ tiếp tục bán một số bài hát này, rồi hợp tác với các công ty âm nhạc khác.
......
Tiếp theo, Dương Lỗi vừa gõ chữ, vừa theo dõi sự phát triển của [Gió nổi lên rồi].
Mà vào ngày cuối cùng của tháng 5, cuối cùng hắn cũng nhận được cuộc gọi từ cô út Dương Tuyết Nhu.
"Tiểu Lỗi, công ty âm nhạc Hải Lam nơi cô làm việc đã chú ý đến bài hát [Gió nổi lên rồi], đang có ý định mua bản quyền. Họ hỏi cô cách liên hệ với cháu. Bây giờ cháu muốn liên hệ hay là từ chối?"
Chuyện đại hội của trường Đại học Thanh Sơn lên hot search đã trôi qua ba ngày, nhưng số lượt xem video này vẫn đang không ngừng tăng lên. Lúc này đã tăng lên hơn 20 triệu, số lượng bình luận đã lên tới 300.000!
Mà bình luận nhiều nhất là nói về bài [Gió nổi lên rồi]...
Lúc này, chắc chắn sẽ có người của công ty âm nhạc chú ý đến.
Những người làm âm nhạc là những người nhạy cảm nhất với dòng nhạc thịnh hành trên thị trường hiện nay.
Họ đã tra cứu và phát hiện bài hát này vẫn chưa có trên các trang web âm nhạc, điều này đã khiến các công ty âm nhạc quan tâm.
Nhưng người biểu diễn bài hát này là Dương Tuyết Nhu. Về phần lời, nhạc đều là một người tên Mộc Dịch làm, căn bản chưa ai từng nghe qua cái tên này, muốn tìm cũng không được.
Công ty của Dương Tuyết Nhu tên là Công ty âm nhạc Hải Lam, cũng là một trong những công ty hàng đầu ở nước Hạ.
Chương 35 Mua bài hát 2
Triệu Hướng Linh là tổng giám đốc của Công ty âm nhạc Hải Lam, chịu trách nhiệm quảng cáo, tuyên truyền cho một số ca sĩ đã ký hợp đồng.
Thực ra một công ty âm nhạc thì có rất nhiều ca sĩ. Mỗi năm một công ty âm nhạc lớn sẽ ký hợp đồng với rất nhiều ca sĩ, nhưng thực tế họ không quan tâm đến phần lớn những ca sĩ này.
Tất nhiên, nếu một ca sĩ hát một bài hát nổi tiếng, sau đó có lưu lượng và danh tiếng, thì công ty âm nhạc sẽ phân bổ nguồn lực cho ca sĩ đó.
Nếu không có tiếng tăm thì sẽ ở lại cho đến khi chấm dứt hợp đồng.
"Tổng giám đốc Triệu, mời cô xem một chút video này."
Triệu Hướng Linh đang nghe một vài bài hát do bộ phận sáng tác của công ty sáng tác. Là một công ty lớn, nhất định phải có bộ phận sáng tác lời bài hát của riêng mình.
Đương nhiên, năng lực của bộ phận này nói chung là có hạn. Những người viết lời và sáng tác hàng đầu đều không muốn gia nhập những công ty âm nhạc lớn này.
Bởi vì khi đã tham gia rồi, thì những bài hát họ viết chỉ có thể được sử dụng bởi công ty này.
Nếu bản thân là một nhạc sĩ độc lập, viết ra một bài hát hay, thì hoàn toàn có thể bán giá cao. Nếu nhiều công ty âm nhạc cạnh tranh mua, thì lợi nhuận chắc chắn sẽ cao hơn.
Triệu Hướng Linh nhìn video trước mặt. Đó là video về đại hội của trường đại học Thanh Sơn.
Trong video, bài hát [Gió nổi lên rồi] được hát giống như một bản hòa tấu khiến lòng người dâng trào.
Sau khi xem xong video, Triệu Hướng Linh lại xem bình luận, rồi hỏi: "Đây là video đại hội của trường đại học Thanh Sơn, xem cái này có ích lợi gì?"
"Giám đốc Triệu, cô xem tiếp cái này đi."
Người đến lại vội vàng nhấp vào một video khác. Video này là đại hội của trường Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan.
"Đây là... do Dương Tuyết Nhu hát sao?"
Nhìn Dương Tuyết Nhu trong video, Triệu Hướng Linh có chút khó hiểu.
Bài hát [Gió nổi lên rồi] rất hay, thậm chí Dương Tuyết Nhu của công ty bọn họ còn hát nó.
"Đúng vậy, tổng giám đốc Triệu, [Gió nổi lên rồi] là do Dương Tuyết Nhu hát trước, Đại học Thanh Sơn chỉ hát lại thôi."
“Ồ?”
Trong lòng Triệu Hướng Linh hơi động: “Sao tôi chưa từng nghe qua bài hát này nhỉ?”
Triệu Hướng Linh nhớ cô ta chắc chắn chưa bao giờ nghe qua giai điệu đẹp như vậy ở phần đầu của [Gió nổi lên rồi].
Dương Tuyết Nhu là ca sĩ được công ty ký hợp đồng vài năm trước, lúc đó là ký hợp đồng trong một cuộc thi hát, nổi tiếng được một thời gian nhưng sau đó độ nổi tiếng liền biến mất.
Cô ta biết Dương Tuyết Nhu, nhưng cô ta không coi trọng Dương Tuyết Nhu.
Triệu Hướng Linh ngồi trên ghế trong phòng làm việc yên lặng nghe bài hát, nghe xong lại bấm nghe lại.
Nghe xong hai lần, trong mắt Triệu Hướng Linh lộ ra hứng thú rõ ràng.
“Bài hát này được sáng tác khi nào vậy?” Triệu Hướng Linh hỏi.
Bài hát này rất hay, từ con mắt chuyên nghiệp của Triệu Hướng Linh, bài hát này có tiềm năng trở lên rất hot!
Cho dù là cô ta, thì cũng có thể nghe ra cộng hưởng trong [Gió nổi lên rồi], không thể không nghe đi nghe lại nó.
“Tổng giám đốc Triệu, đây không phải bài hát của công ty chúng ta.” Một cô gái chừng hai mươi mấy tuổi lắc đầu.
“Không phải?”
Nghe vậy, Triệu Hướng Linh sửng sốt.
Dương Tuyết Nhu là ca sĩ của công ty bọn họ, những bài hát cô ấy hát về cơ bản là của công ty bọn họ, ít nhất chúng có bản quyền.
Học sinh tùy tiện hát thì không sao, nhưng ca sĩ không được phép hát trực tiếp bài của người khác trong hội trường hàng chục nghìn người, như vậy là vi phạm bản quyền.
"Chẳng lẽ là Dương Tuyết Nhu liên hệ với một nhạc sĩ đỉnh cấp ở bên ngoài?"
Đối với những tiểu trong suốt (*) trong công ty như Dương Tuyết Nhu mà nói, ngoại trừ việc lựa chọn những bài hát mà công ty đặt ở đó, thì bọn họ cũng có thể tự mình liên hệ với những người viết lời và sáng tác nhạc ở bên ngoài.
tiểu trong suốt (*): là những người có độ tồn tại thấp, thậm chí gần như không nổi tiếng trên mạng xã hội.
Nếu cảm thấy bài hát do công ty cung cấp không hay, thì có thể tự tìm bài hát. Nếu có những nhà soạn nhạc hàng đầu giúp đỡ thì càng tốt.
Miễn là nó trở nên hot, thì công ty sẽ chỉ có lợi.
Theo quan điểm của Triệu Hướng Linh, rõ ràng là Dương Tuyết Nhu đã liên hệ với một nhà soạn nhạc bên ngoài.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Triệu Hướng Linh mở phía trước của video ra xem.
"Mộc Dịch? Nhạc và lời của bài hát [Gió nổi lên rồi] đều do Mộc Dịch viết? Người toàn năng này là ai?"
Triệu Hướng Linh không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy vài cái tên giống hệt nhau.
Rất nhiều người viết lời nhạc hàng đầu không am hiểu soạn nhạc, rất nhiều nhạc sĩ hàng đầu cũng không am hiểu viết lời. . . Trong nghệ thuật có sự chuyên môn, một ca khúc hay, phần lớn đều được tạo ra nhờ sự hợp tác của vài người.
Về phần toàn năng, am hiểu soạn nhạc, viết lời, biên khúc,.v.v…, thì cực nhỏ, theo Triệu Hướng Linh biết thì không quá năm người.
Hơi ngẫm nghĩ một chút, Triệu Hướng Linh nói: "Liên hệ Dương Tuyết Nhu chưa? Vị Mộc Dịch kia có lai lịch gì?"
Kết giao với người soạn nhạc, viết lời giỏi là chuyện mà công ty âm nhạc cần phải làm.
Cô gái đi tới vội vàng nói: "Đã liên hệ rồi, nhưng mà tạm thời còn chưa có thông tin chính xác."
"Chưa có thông tin chính xác?" Triệu Hướng Linh hơi nhíu mày.
Cô ta trực tiếp nói: "Nếu bản quyền《 Gió Nổi Lên Rồi 》còn chưa bán đi, chúng ta phải mua lại, phải bắt vào trong tay."
Với ánh mắt của cô ta, một khi ca khúc này được đưa vào hoạt động, có khả năng rất lớn có thể trở nên nổi tiếng.
Số liệu trong tay về ca khúc này hiển nhiên đã chứng minh ánh mắt của cô ta.
Lý Hải nhìn Dương Lỗi, nước Hạ bảo vệ bản quyền ca khúc rất tốt, làm ca khúc chủ đề video tuyên truyền, hiển nhiên là để hấp dẫn càng nhiều học sinh ưu tú gia nhập trường đại học của bọn họ, đây là mục đích hàng đầu, cho nên phải được người nắm bản quyền đồng ý.
Sử dụng trực tiếp không thông qua Dương Lỗi, đây thật sự là trái với luật bản quyền ca khúc.
Lý Hải nói xong, Dương Lỗi cười nói: "Bí thư Lý, cô út tôi tốt nghiệp tại quý trường, đương nhiên ca khúc mà tôi viết này có thể dùng làm ca khúc chủ đề cho video tuyên truyền của quý trường, đây là vinh hạnh của tôi."
Chuyện tốt như vậy, sao Dương Lỗi có thể từ chối chứ?
"Ha ha, vậy cảm ơn bạn học Dương Lỗi." Lý Hải cười to nói.
Hai bên nói một hồi, Dương Lỗi không định ở lại lâu, cùng Dương Tuyết Nhu rời đi.
Đương nhiên, Dương Tuyết Nhu sẽ quay trở lại sau, để phối hợp với Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan chế tác video tuyên truyền.
"Tiểu Lỗi, cô chưa từng nghĩ rằng ca khúc mà mình hát lại có thể được trường học cũ chọn làm video tuyên truyền."
Trên đường đi, rõ ràng Dương Tuyết Nhu rất vui vẻ.
Cô nhìn đứa cháu của mình, cười nói: "Vẫn là Tiểu Lỗi quá lợi hại."
Dương Lỗi cười nói: "Đó là nhờ cô út hát hay."
Nói thật, kỹ năng ca hát của Dương Tuyết Nhu vẫn rất tốt, bằng không lúc trước cũng sẽ không đơn thương độc mã, từ một ca sĩ nghiệp dư xông ra, cuối cùng đạt được xếp hạng thứ mười trong cuộc thi ca hát quy mô lớn kia.
Trong lòng hắn chờ mong, chờ mong 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 nhanh chóng trở nên thịnh hành.
. . . . . .
Rời khỏi trường học, Dương Lỗi mở di động của mình ra, thấy được tin nhắn của bạn học kia gửi tới.
Hắn trả lời lại: "Tiểu thuyết tên là 《 Che Trời 》."
Sau khi trả lời xong, Dương Lỗi nhìn nhóm chat lớp trung học một chút, lúc này bên trong nhóm đã có rất nhiều tin nhắn.
Mở ra nhìn một chút, vậy mà lại đang nói đến hắn.
"Hôm nay tôi gặp lớp trưởng ở Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan."
"Oa, Trương Lâm, hiện tại lớp trưởng thế nào rồi?"
"Hiện tại cậu ấy đang làm gì?"
"Này còn phải nói? Với thành tích tốt nghiệp của lớp trưởng, đoán chừng có thể tiến vào top 500 doanh nghiệp lớn!"
"Chưa chắc, nói không chừng có thể đi vào sở nghiên cứu làm công tác nghiên cứu."
Đề tài về Dương Lỗi vẫn có tính thời sự rất cao, một ít bạn học đều đang thảo luận.
Còn có bạn học khoa trương nói hiện tại Dương Lỗi đã có thu nhập tiền triệu mỗi năm, nhất thời gây nên một trận náo loạn.
Mấu chốt là thời kì trung học, vị trí đầu toàn khối vẫn luôn bị Dương Lỗi chiếm lấy, là một học bá có chỉ số thông minh cao!
Ở trong mắt mọi người, sau khi tốt nghiệp Dương Lỗi chắc chắn là người kiếm được nhiều tiền nhất lớp.
Về phần Vương Tiểu Minh mở nhà hàng, lúc trước mọi người đã khen ngợi rất nhiều.
Trương Lâm trả lời lại: "Lớp trưởng nói hiện tại cậu ấy đang viết tiểu thuyết."
Tin tức này vừa ra, rõ ràng bên trong nhóm rất kinh ngạc.
"Lớp trưởng đang viết tiểu thuyết?"
"Không thể nào? Viết tiểu thuyết có thể kiếm bao nhiêu tiền?"
"Tiểu thuyết đó tên là gì vậy?"
Mọi người bắt đầu nghị luận.
Nhìn từng lời bình luận, lúc này tâm trạng Trương Lâm rất tốt, lúc học trung học anh ta thích một cô gái, viết thư tình cho cô gái đó, nhưng mà cô bé kia lại thích Dương Lỗi, cũng viết thư tình cho Dương Lỗi.
Cho nên, trong lòng anh ta vẫn có chút ghen tị với Dương Lỗi.
Hiện tại mọi người đều đã tốt nghiệp nhiều năm, có người tốt có người không tốt.
Lúc trước Dương Lỗi được hoan nghênh nhất ở trong lớp học, thậm chí lấy điểm số cao nhất toàn thành phố thi đậu vào đại học Thanh Bắc, giờ lại đang viết tiểu thuyết.
Thật ra loại nghề nghiệp này cũng không phải là vẻ vang lắm.
"Hừ, trước kia được hoan nghênh như vậy, được nhiều cô gái thích như vậy, hiện tại không biết những cô gái này sẽ nghĩ thế nào?" Trương Lâm nhìn từng bạn học trả lời lại, trong lòng rất là sung sướng.
Bên kia, Triệu Minh đang xem tin nhắn trên nhóm lớp.
Triệu Minh chính là bạn học có quạn hệ khá tốt với Dương Lỗi, lúc này anh ta đang ở trong cửa hàng của mình, anh ta tự mình mở một tiệm mì nhỏ, sau một năm cũng có thể đủ ăn.
Nhìn thấy tin nhắn trong nhóm, trong lòng anh ta thầm nghĩ Trương Lâm thật là một kẻ tiểu nhân.
"Hả, có tin nhắn lại?"
Lúc trước Triệu Minh hỏi tiểu thuyết mà Dương Lỗi viết, lúc này Dương Lỗi đã nhắn tin đến.
Anh ta nhìn một chút, trong mắt lập tức lộ ra một tia khiếp sợ.
"《 Che Trời 》?"
Lúc này Dương Lỗi trả lời lại hai chữ.
"Lớp trưởng, bộ tiểu thuyết mà cậu viết kia tên là 《 Che Trời 》?"
Triệu Minh rất thích xem tiểu thuyết, mà trang web tiếng Trung Bác Đằng là trang web tiểu thuyết lớn nhất nước Hạ, bình thường anh ta đều lên đây để tìm tiểu thuyết xem, mà 《 Che Trời 》 là một trong mấy quyển tiểu thuyết mà anh ta thích nhất, thậm chí anh ta còn nạp tiền mua phần thưởng.
Khiếp sợ qua đi, Triệu Minh lại hưng phấn nói: "Lớp trưởng, cậu quá lợi hại, chẳng trách lại viết tiểu thuyết toàn thời gian."
Đương nhiên anh ta biết 《 Che Trời 》 có thể kiếm được bao nhiêu tiền!
Sau khi hưng phấn, bên trong nhóm lại xuất hiện từng tin nhắn.
Triệu Minh trực tiếp mở nhóm chat ra, gửi tin nhắn: "Vừa rồi tôi đã biết được tiểu thuyết mà lớp trưởng viết, mọi người biết là bộ nào không?"
"Bộ nào vậy, Triệu Minh?"
"Cậu đúng là học xấu rồi, còn thừa nước đục thả câu với các bạn học cũ."
Tin nhắn gửi đi, lập tức có bạn học trả lời lại.
Triệu Minh trả lời: "Bộ tiểu thuyết mà lớp trưởng viết tên là 《 Che Trời 》."
Sau yên lặng ngắn ngủi, các tin nhắn lần lượt xuất hiện bên trong nhóm.
"Mẹ ơi, 《 Che Trời 》!"
"Lớp trưởng cũng quá trâu bò đi chứ!"
"《 Che Trời 》 là lớp trưởng viết?"
Có vài bạn nam đều hưng phấn nói.
Trên thực tế, cũng không có nhiều người xem tiểu thuyết như vậy, phần lớn người trong nhóm đều không xem tiểu thuyết, cho nên cũng không quá hiểu biết với nó.
Ở trong lòng những người này, viết tiểu thuyết cũng là thuộc loại không làm việc đàng hoàng, ngại nói ra ngoài.
Chương 32 Lớp trưởng trâu bò
"《 Che Trời 》 là sách gì vậy?"
"Sách này rất nhiều người xem sao?"
Có rất nhiều người nghi hoặc hỏi.
Có một bạn nam rất là kích động, nói: "《 Che Trời 》 đương nhiên là trâu bò rồi! Đây chính là bộ tiểu thuyết vẫn luôn giữ vững vị trí bán chạy số một trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, tôi biết một tác giả, luôn đứng top mười trong danh sách bán chạy nhất, đây là tiền nhuận bút tháng trước viết tiểu thuyết của anh ta, mọi người có thể xem một chút."
Bạn nam này gửi lên ảnh chụp màn hình tiền nhuận bút của một cuốn tiểu thuyết, tiền nhuận bút của cuốn tiểu thuyết này vào ba tháng là 310.000 tệ!
Sáu con số kia, quả thật khiến mọi người trong nhóm chấn kinh.
Hiện tại mọi người đều mới đi làm không đến vài năm, phần lớn tiền lương đều là mấy ngàn, vượt qua 10.000 tệ đã là rất giỏi rồi!
Mục tiêu của bọn họ là sau này tiền lương có thể đạt tới 20.000, 30.000 tệ, như vậy là đã vô cùng thỏa mãn.
Mà hiện tại, đột nhiên có người viết sách một tháng kiếm được 310.000 tệ! Đây quả thật làm cho bọn họ mở rộng ra tầm mắt.
Không tiếp xúc với một ngành, thật sự sẽ không biết rốt cuộc ngành này kiếm được bao nhiêu tiền!
"Mẹ ơi! 310.000 tệ! Là thật sao?"
"Đương nhiên, tác giả của cuốn tiểu thuyết này là đại thần, một tháng quả thật có thể thoải mái kiếm được mấy trăm ngàn tệ!"
"Viết sách kiếm được nhiều tiền như vậy sao? Xếp hạng trong top mười của trang web tiểu thuyết một tháng có thể kiếm được 310.000 tệ, sách mà lớp trưởng viết vẫn luôn chiếm vị trí thứ nhất, vậy thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ?"
"Tôi đoán chừng có thể là 500.000 tệ."
"Trời ạ, một tháng 500.000 tệ! Chẳng trách hiện tại lớp trưởng viết tiểu thuyết! Top 500 công ty lớn cũng không có được tiền lương cao như vậy đúng không?"
"Sao có thể được? Mấy giám đốc điều hành kia lương một năm còn chưa đến 2 triệu tệ, lớp trưởng viết sách một tháng 500.000 tệ, một năm mười hai tháng, thì phải là 6 triệu tệ! Có mấy người một năm có thể kiếm được 6 triệu tệ chứ?"
"Chẳng trách có thể thi đậu đại học Thanh Bắc! Lớp trưởng đúng là lợi hại!"
"Lúc trước tôi nói lớp trưởng một năm thu vào 1 triệu tệ, các cậu còn cười tôi, không nghĩ tới lớp trưởng kiếm được còn hơn xa vậy!"
"Lớp trưởng thật trâu bò!"
"Lớp trưởng thật trâu bò!"
. . . . . .
Bên trong nhóm, theo 《 Che Trời 》 xuất hiện, hướng gió thảo luận nhanh chóng thay đổi, đều nói Dương Lỗi lợi hại.
"Một tháng có thể kiếm được 500.000 tệ?"
Chu Cầm và những cô gái khác lúc trước gặp Dương Lỗi vô cùng khiếp sợ, lúc trước trong lòng các cô còn có một chút thất vọng với Dương Lỗi, không nghĩ tới bị vả mặt lại là các cô!
Không nói nhiều, nếu viết tiểu thuyết một tháng có thể kiếm hơn 10.000 tệ, các cô đều sẽ thôi việc, chuyên tâm viết tiểu thuyết rồi.
"Ai nha, sao lại không nói chuyện với lớp trưởng thêm mấy câu chứ?"
Lúc này trong lòng hai cô gái đã gặp Dương Lỗi hối hận.
Đám người Chu Cầm khiếp sợ, lúc này Trương Lâm ghen tị với Dương Lỗi lại càng khiếp sợ, hoàn toàn khó có thể tin được.
"Sao có thể?"
Anh ta ấn mở ảnh chụp màn hình tiền nhuận bút 310.000 tệ kia, nhìn đi nhìn lại, cuối cùng vẻ mặt trở nên có chút suy sụp.
Làm sao mà so được đây? Thu nhập một tháng của Dương Lỗi có thể so được với thu nhập của anh ta trong vài năm.
Sau đó, Trương Lâm lập tức gửi một tin nhắn vào nhóm lớp: "Lớp trưởng trâu bò."
. . . . . .
Dương Lỗi không trả lời những tin nhắn bên trong nhóm, mấy năm nay, tâm tính của hắn đã trưởng thành hơn so với đại đa số mọi người.
"《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đã ra mắt, không biết có thể hot đến tình trạng gì?"
Lúc này Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng.
Buổi lễ của trường Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan đã chấm dứt, nhưng mà diễn đàn Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan lại rất sôi nổi, mà bọn họ thảo luận nhiều nhất chính là ca khúc 《 Gió Nổi Lên Rồi 》kia.
Hiện tại diễn đàn của nước Hạ đang ở vào thời kỳ đỉnh cao, thu hút rất nhiều người tham gia.
Trên thực tế, một ca khúc hay bất kể là ở nơi nào, cũng đều có thể nhanh chóng tản ra ánh sáng thuộc về mình.
"Bài hát 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 trong buổi lễ trường hôm nay quá hay, nhưng mà tôi không tìm thấy bài hát này ở trên mạng."
"Tôi cũng tìm không thấy, lúc trước học tỷ Dương Tuyết Nhu nói đây là một ca khúc mới."
"Khi nào thì ca khúc mới này sẽ đổ bộ trên KuGou đây."
"Gấp gấp gấp, ai có bản trực tiếp《 Gió Nổi Lên Rồi 》, gửi cho tôi một bản, người tốt cả đời bình an."
"Mọi người không cần phải gấp, tôi đã quay lại toàn bộ hiện trường buổi lễ rồi, lập tức sẽ đăng lên."
Trên Diễn đàn của Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan, rất nhiều người đang thảo luận. Một trong những video được đăng tải có lượt bấm xem và lượt trả lời nhiều nhất.
Video trong bài đăng chính là bản hoàn chỉnh của [Gió nổi lên rồi] do Dương Tuyết Nhu hát trên sân khấu.
Trong đó có một bình luận có lượt trả lời nhiều nhất.
“Tôi nghe nói trường học chế tạo video tuyên truyền, [Gió nổi lên rồi] sẽ trở thành ca khúc chủ đề chính.”
Phía dưới có rất nhiều lượt trả lời.
“Thật sao?”
“Không thể đâu? Trường học không có thông báo gì cả.”
Tác giả của câu trả lời thề son sắt nói: “Đương nhiên là thật. Mọi người cứ đợi là được, có lẽ nhiều nhất là hai ngày nữa sẽ được công bố.”
……
Chương 33 Nổi tiếng
Hai ngày trôi qua nhanh chóng, mà video tuyên truyền của Đại học kinh tế tài chính thành phố Lan cuối cùng cũng ra lò!
Dương Lỗi là chủ sở hữu bản quyền cũng nhận được!
Hắn mở ra xem. Đoạn mở đầu của video tuyên truyền hiển thị cổng của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan. Trên màn hình xuất hiện mấy dòng chữ.
[Gió nổi lên rồi].
Từ/khúc: Mộc Dịch
Nhạc khúc: Mộc Dịch
Biểu diễn: Dương Tuyết Nhu sinh viên khoá 03
MV mấy phút liền, bộ phận tuyên truyền của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan rất có năng lực, chế tạo rất tốt.
“Chất lượng không tồi, không biết có thể đạt đến nhiệt độ như nào?” Trong lòng Dương Lỗi thầm nói.
Bọn họ nhìn thấy rồi, lúc này sinh viên của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan đều nhìn thấy rồi. Video này được đăng trên trang web chính thức của trường, nhưng trong thời gian ngắn nó đã xuất hiện trên KK.
"Woa, bài hát [Gió nổi lên rồi] thực sự đã trở thành ca khúc chủ đề trong video tuyên truyền của trường chúng ta."
"Người đăng nó là đại thần thực sự."
"Quá hay. Trước đó, tôi luôn tìm bài hát này, bây giờ cuối cùng tôi cũng có thể nghe rồi."
Nhiều sinh viên rất vui mừng.
Hôm qua nghe thấy bài hát này, thật ra rất nhiều người đều tìm kiếm, nhưng đều không tìm thấy. Hôm nay nó liền xuất hiện, lúc này bọn họ tất nhiên rất vui vẻ.
Nghe được một bài hát hay, rất nhiều người nghe một lần căn bản không thỏa mãn.
Mà trên Weibo Tinh Tinh, video tuyên truyền được đăng trên trang web chính thức của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan cũng nhận được rất nhiều bình luận, hơn nữa còn có một số lượt chia sẻ.
Những người chia sẻ đều là sinh viên đã tốt nghiệp Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan.
Sau khi trở thành người nổi tiếng, trường cũ thực sự là một nền tảng tài nguyên rất tốt. Rất nhiều người nổi tiếng của trường cũ là một đoàn thể nhỏ. Bọn họ nhất định sẽ tương tác một chút.
"Trường cũ càng ngày càng tốt."
"Bài hát này hát về tuổi trẻ, tôi đã rất xúc động."
Rất nhiều người nổi tiếng bước ra từ Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan đang chia sẻ.
Độ nóng của [Gió nổi lên rồi] đang dần tăng lên, mọi thứ đều nằm trong dự đoán của Dương Lỗi.
Quá trình lên men này nhất định cần một khoảng thời gian, Dương Lỗi cũng đã chuẩn bị tinh thần, hắn cũng không vội.
Lúc này, giá trị danh vọng của hắn không đủ để đổi lấy bài hát thứ hai, bán [Gió nổi lên rồi] thì sẽ không còn nữa, cho nên từ từ chờ [Gió nổi lên rồi] nổi tiếng hơn. Nếu như vậy, thì sau này hắn bán ra bài hát thứ hai mới có thể bán với giá tốt hơn!
......
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã sắp hết tháng 5 rồi!
Mỗi ngày, Dương Lỗi vẫn đang cập nhật [Che trời]!
Mà lúc này, [Che trời] đã được đăng hơn nửa ở trên mạng. Về phần toàn bộ cuốn sách, cuối cùng đều đã được Dương Lỗi chuyển hết ra ngoài!
Xét cho cùng, kể từ khi cuốn sách mới [Che trời] được xuất bản, Dương Lỗi đã viết bản thảo với tốc độ hơn 100.000 từ mỗi ngày. Cho dù sau khi đặt VIP, hắn thêm 100.000 từ mỗi ngày, thì bản thảo của hắn cũng không ngừng tăng!
"Toàn bộ cuốn sách [Che trời] đã được hoàn thành, tiếp theo nên viết cuốn nào đây?" Dương Lỗi nghĩ thầm.
Chuyển xong [Che trời] ra ngoài, hắn cũng không thể ngừng, cần phải viết bản thảo của cuốn thứ hai.
Trong lòng vừa động, giao diện trong đầu Dương Lỗi liền xuất hiện.
[Tiểu thuyết] [Âm nhạc] [Phim truyền hình] [Phim điện ảnh] [Trò chơi] [Douyin]…
Lúc này, biểu tượng [Tiểu thuyết] và [Âm nhạc] đều đang sáng, những biểu tượng khác vẫn trong trạng thái tối.
Dương Lỗi nhìn qua giá trị danh vọng của mình. Lúc này, giá trị danh vọng của hắn là 900.000, còn một chút nữa là hắn có thể đổi bài hát thứ hai rồi.
Dương Lỗi liếc qua biểu tượng [Âm nhạc], hắn không đi vào. Ý thức của hắn trực tiếp đi vào giao diện [Tiểu thuyết].
Dương Lỗi hơi suy nghĩ một chút, liền chọn một cuốn tiểu thuyết.
“Đổi!”
Trong lòng vừa động, cuốn tiểu thuyết này liền được hắn đổi ra. Tiểu thuyết tên là [Thế giới hoàn mỹ].
[Thế giới hoàn mỹ] là tiền truyện của [Che trời], toàn bộ câu chuyện tàn khốc hơn [Che trời] rất nhiều. Đến cuối cùng, một mình Thiên đế Hoang độc đoán muôn đời, để lại một thế giới “hoàn mỹ”. Thế giới của [Che trời] cũng là một thế giới bị chia cắt, người sau có thể ổn định tu luyện.
Dương Lỗi đều vô cùng thích hai cuốn tiểu thuyết này. Nếu đã viết [Che trời], vậy thì không thể thiếu [Thế giới hoàn mỹ].
Sau khi đổi ra, Dương Lỗi không lãng phí thời gian nữa.
“Bắt đầu gõ chữ!”
Hắn nhanh chóng viết bản thảo, còn phát hành [Thế giới hoàn mỹ] thì hắn vẫn chưa nghĩ tới.
Hiện tại, mỗi ngày cập nhật hơn 100.000 từ của [Che trời] đã khiến người ta kinh ngạc rồi. Theo tính toán thời gian, trong tháng 6, cũng chính là nửa tháng sau, chắc có thể sẽ hoàn thành [Che trời], đến lúc đó rồi phát hành [Thế giới hoàn mỹ], sự nối tiếp hoàn mỹ.
……
Một ngày lại nhanh chóng trôi qua, độ nóng của [Gió nổi lên rồi] vẫn đang tăng lên.
Mà sau khi Dương Tuyết Nhu hát [Gió nổi lên rồi] hơn một tuần, độ nóng của bài hát này trên mạng đột nhiên bạo tăng!
"Đại hội của Đại học Thanh Sơn, bài hát [Gió nổi lên rồi] sẽ đưa bạn trở về tuổi thanh xuân!"
“[Gió nổi lên rồi], chúng ta cũng sắp tốt nghiệp rồi!"
"Thần khúc vườn trường [Gió nổi lên rồi]!"
......
Chương 34 Mua bài hát 1
Từng tin tức xuất hiện.
Mà những tin tức này đều được Dương Tuyết Nhu gửi cho Dương Lỗi.
"Tiểu Lỗi, [Gió nổi lên rồi] nổi rồi!" Cô ấy hưng phấn nói.
Dương Lỗi nhìn qua, hóa ra bài hát [Gió nổi lên rồi] này là do sinh viên Đại học Thanh Sơn biểu diễn trong buổi đại hội của trường.
Bản quyền của ca khúc có sự phân chia chi tiết. Nếu được sử dụng cho các mục đích nhất định, chẳng hạn như lợi nhuận, thì phải trả phí bản quyền.
Ngoài ra, giống như là video tuyên truyền của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan, nó cũng nhằm mục đích tuyển sinh nên cần có sự cho phép của Dương Lỗi.
Còn về phần biểu diễn ở đại hội trường, nếu là ca sĩ thì không được tùy tiện hát lại bài của người khác.
Nhưng không phải ca sĩ, chỉ là học sinh hát trong đại hội của trường, không có mục đích gì đặc biệt, thì trong trường hợp này không cần sự đồng ý của Dương Lỗi, trực tiếp hát là được.
Hội hè của Đại học Thanh Sơn rất nổi tiếng trong số các trường, vì đại hội của trường tổ chức giống như buổi hòa nhạc. Mấy năm nay, đại hội của trường có lượt mở xem trực tuyến rất cao. Năm trước, đại hội của trường có lượt mở xem trực tuyến hơn 100 triệu!
Mà năm nay, Đại học Thanh Sơn lần nữa lại được phong thần nhờ bài hát [Gió nổi lên rồi]! Bản song ca nam nữ thậm chí còn được dân mạng gọi là bài hát top của đại hội!
"Woa, Đại học Thanh Sơn quả nhiên không làm tôi thất vọng! Lần này lại xuất hiện một bài hát hay nữa!"
“[Gió nổi lên rồi]! Bài hát này quá hay. Tôi ra trường mấy năm rồi mà nghe lại cứ bồi hồi nhớ về tuổi thanh xuân!"
"Quá hay, tôi đã nghe lặp lại hàng chục lần rồi!"
"Tôi là sinh viên Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan. Bài hát [Gió nổi lên rồi] này là bài hát chủ đề trong video tuyên truyền của trường chúng tôi!"
"Gợi ý nên nghe bản của Dương Tuyết Nhu của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan. Đó là bản gốc, tôi cảm thấy cũng rất hay."
"Nhanh nhanh nhanh! Tôi không tìm thấy bài hát [Gió nổi lên rồi] trên web âm nhạc."
......
Video đại hội của Đại học Thanh Sơn đã có hàng triệu lượt truy cập trong một thời gian ngắn, số lượng phản hồi thậm chí lên tới gần 100.000!
Dương Lỗi đang xem, trong lòng thầm nghĩ: "Không ngờ ca khúc này không nổi mấy ở Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan, nhưng lại nổi ở Đại học Thanh Sơn."
"Dựa theo tốc độ này, có lẽ rất nhanh sẽ có công ty âm nhạc đến tìm mình."
Hắn không có ý nghĩ sẽ tự mình tải bài hát lên, sau đó kiếm tiền.
Khả năng của một người là có hạn. Nếu bán cho công ty âm nhạc, thì hắn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn với sự quảng bá đầy đủ của công ty âm nhạc.
Vấn đề là bây giờ, danh tiếng là điều quan trọng nhất đối với hắn.
Ngoài ra, có nhiều bài hát chất lượng cao như vậy, Dương Lỗi tạm thời chỉ chuẩn bị làm một nhạc sĩ xuất sắc, hắn không có ý tưởng về việc thành lập công ty hay bất cứ điều gì khác.
Bản thân hắn không thích điệu cao. Nếu thực sự tự mình tải bài hát lên, thì đến những phương diện như quảng bá, xuất đầu lộ diện, lại lãng phí thời gian và sức lực.
Vì vậy, trong kế hoạch của Dương Lỗi, bản quyền của những bài hát này sẽ được nắm chắc trong tay hắn, sau đó sẽ bán quyền biểu diễn.
Không ảnh hưởng đến cuộc sống, hàng tháng lặng lẽ thu tiền, cuộc sống như vậy không phải rất tốt sao?
Hơn nữa, một điểm quan trọng nhất là những bài hát này là kế hoạch kết giao nhân mạch của Dương Lỗi!
Cái gọi là của cải tăng lên đến một mức độ nhất định, thì nhất định phải tiếp xúc với những thứ khác, nếu không, càng nhiều tiền là họa, không phải phúc. Cũng giống như đứa trẻ giữ tiền, dễ bị người khác cướp hoặc lừa mất.
Một người thông minh như Dương Lỗi không thể nào không nghĩ đến điểm này. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khiến hắn không tự mình chuẩn bị thực hiện ở giai đoạn đầu của bài hát.
Cho dù sau này hắn thành lập một công ty âm nhạc, thì hắn vẫn sẽ tiếp tục bán một số bài hát này, rồi hợp tác với các công ty âm nhạc khác.
......
Tiếp theo, Dương Lỗi vừa gõ chữ, vừa theo dõi sự phát triển của [Gió nổi lên rồi].
Mà vào ngày cuối cùng của tháng 5, cuối cùng hắn cũng nhận được cuộc gọi từ cô út Dương Tuyết Nhu.
"Tiểu Lỗi, công ty âm nhạc Hải Lam nơi cô làm việc đã chú ý đến bài hát [Gió nổi lên rồi], đang có ý định mua bản quyền. Họ hỏi cô cách liên hệ với cháu. Bây giờ cháu muốn liên hệ hay là từ chối?"
Chuyện đại hội của trường Đại học Thanh Sơn lên hot search đã trôi qua ba ngày, nhưng số lượt xem video này vẫn đang không ngừng tăng lên. Lúc này đã tăng lên hơn 20 triệu, số lượng bình luận đã lên tới 300.000!
Mà bình luận nhiều nhất là nói về bài [Gió nổi lên rồi]...
Lúc này, chắc chắn sẽ có người của công ty âm nhạc chú ý đến.
Những người làm âm nhạc là những người nhạy cảm nhất với dòng nhạc thịnh hành trên thị trường hiện nay.
Họ đã tra cứu và phát hiện bài hát này vẫn chưa có trên các trang web âm nhạc, điều này đã khiến các công ty âm nhạc quan tâm.
Nhưng người biểu diễn bài hát này là Dương Tuyết Nhu. Về phần lời, nhạc đều là một người tên Mộc Dịch làm, căn bản chưa ai từng nghe qua cái tên này, muốn tìm cũng không được.
Công ty của Dương Tuyết Nhu tên là Công ty âm nhạc Hải Lam, cũng là một trong những công ty hàng đầu ở nước Hạ.
Chương 35 Mua bài hát 2
Triệu Hướng Linh là tổng giám đốc của Công ty âm nhạc Hải Lam, chịu trách nhiệm quảng cáo, tuyên truyền cho một số ca sĩ đã ký hợp đồng.
Thực ra một công ty âm nhạc thì có rất nhiều ca sĩ. Mỗi năm một công ty âm nhạc lớn sẽ ký hợp đồng với rất nhiều ca sĩ, nhưng thực tế họ không quan tâm đến phần lớn những ca sĩ này.
Tất nhiên, nếu một ca sĩ hát một bài hát nổi tiếng, sau đó có lưu lượng và danh tiếng, thì công ty âm nhạc sẽ phân bổ nguồn lực cho ca sĩ đó.
Nếu không có tiếng tăm thì sẽ ở lại cho đến khi chấm dứt hợp đồng.
"Tổng giám đốc Triệu, mời cô xem một chút video này."
Triệu Hướng Linh đang nghe một vài bài hát do bộ phận sáng tác của công ty sáng tác. Là một công ty lớn, nhất định phải có bộ phận sáng tác lời bài hát của riêng mình.
Đương nhiên, năng lực của bộ phận này nói chung là có hạn. Những người viết lời và sáng tác hàng đầu đều không muốn gia nhập những công ty âm nhạc lớn này.
Bởi vì khi đã tham gia rồi, thì những bài hát họ viết chỉ có thể được sử dụng bởi công ty này.
Nếu bản thân là một nhạc sĩ độc lập, viết ra một bài hát hay, thì hoàn toàn có thể bán giá cao. Nếu nhiều công ty âm nhạc cạnh tranh mua, thì lợi nhuận chắc chắn sẽ cao hơn.
Triệu Hướng Linh nhìn video trước mặt. Đó là video về đại hội của trường đại học Thanh Sơn.
Trong video, bài hát [Gió nổi lên rồi] được hát giống như một bản hòa tấu khiến lòng người dâng trào.
Sau khi xem xong video, Triệu Hướng Linh lại xem bình luận, rồi hỏi: "Đây là video đại hội của trường đại học Thanh Sơn, xem cái này có ích lợi gì?"
"Giám đốc Triệu, cô xem tiếp cái này đi."
Người đến lại vội vàng nhấp vào một video khác. Video này là đại hội của trường Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan.
"Đây là... do Dương Tuyết Nhu hát sao?"
Nhìn Dương Tuyết Nhu trong video, Triệu Hướng Linh có chút khó hiểu.
Bài hát [Gió nổi lên rồi] rất hay, thậm chí Dương Tuyết Nhu của công ty bọn họ còn hát nó.
"Đúng vậy, tổng giám đốc Triệu, [Gió nổi lên rồi] là do Dương Tuyết Nhu hát trước, Đại học Thanh Sơn chỉ hát lại thôi."
“Ồ?”
Trong lòng Triệu Hướng Linh hơi động: “Sao tôi chưa từng nghe qua bài hát này nhỉ?”
Triệu Hướng Linh nhớ cô ta chắc chắn chưa bao giờ nghe qua giai điệu đẹp như vậy ở phần đầu của [Gió nổi lên rồi].
Dương Tuyết Nhu là ca sĩ được công ty ký hợp đồng vài năm trước, lúc đó là ký hợp đồng trong một cuộc thi hát, nổi tiếng được một thời gian nhưng sau đó độ nổi tiếng liền biến mất.
Cô ta biết Dương Tuyết Nhu, nhưng cô ta không coi trọng Dương Tuyết Nhu.
Triệu Hướng Linh ngồi trên ghế trong phòng làm việc yên lặng nghe bài hát, nghe xong lại bấm nghe lại.
Nghe xong hai lần, trong mắt Triệu Hướng Linh lộ ra hứng thú rõ ràng.
“Bài hát này được sáng tác khi nào vậy?” Triệu Hướng Linh hỏi.
Bài hát này rất hay, từ con mắt chuyên nghiệp của Triệu Hướng Linh, bài hát này có tiềm năng trở lên rất hot!
Cho dù là cô ta, thì cũng có thể nghe ra cộng hưởng trong [Gió nổi lên rồi], không thể không nghe đi nghe lại nó.
“Tổng giám đốc Triệu, đây không phải bài hát của công ty chúng ta.” Một cô gái chừng hai mươi mấy tuổi lắc đầu.
“Không phải?”
Nghe vậy, Triệu Hướng Linh sửng sốt.
Dương Tuyết Nhu là ca sĩ của công ty bọn họ, những bài hát cô ấy hát về cơ bản là của công ty bọn họ, ít nhất chúng có bản quyền.
Học sinh tùy tiện hát thì không sao, nhưng ca sĩ không được phép hát trực tiếp bài của người khác trong hội trường hàng chục nghìn người, như vậy là vi phạm bản quyền.
"Chẳng lẽ là Dương Tuyết Nhu liên hệ với một nhạc sĩ đỉnh cấp ở bên ngoài?"
Đối với những tiểu trong suốt (*) trong công ty như Dương Tuyết Nhu mà nói, ngoại trừ việc lựa chọn những bài hát mà công ty đặt ở đó, thì bọn họ cũng có thể tự mình liên hệ với những người viết lời và sáng tác nhạc ở bên ngoài.
tiểu trong suốt (*): là những người có độ tồn tại thấp, thậm chí gần như không nổi tiếng trên mạng xã hội.
Nếu cảm thấy bài hát do công ty cung cấp không hay, thì có thể tự tìm bài hát. Nếu có những nhà soạn nhạc hàng đầu giúp đỡ thì càng tốt.
Miễn là nó trở nên hot, thì công ty sẽ chỉ có lợi.
Theo quan điểm của Triệu Hướng Linh, rõ ràng là Dương Tuyết Nhu đã liên hệ với một nhà soạn nhạc bên ngoài.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Triệu Hướng Linh mở phía trước của video ra xem.
"Mộc Dịch? Nhạc và lời của bài hát [Gió nổi lên rồi] đều do Mộc Dịch viết? Người toàn năng này là ai?"
Triệu Hướng Linh không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy vài cái tên giống hệt nhau.
Rất nhiều người viết lời nhạc hàng đầu không am hiểu soạn nhạc, rất nhiều nhạc sĩ hàng đầu cũng không am hiểu viết lời. . . Trong nghệ thuật có sự chuyên môn, một ca khúc hay, phần lớn đều được tạo ra nhờ sự hợp tác của vài người.
Về phần toàn năng, am hiểu soạn nhạc, viết lời, biên khúc,.v.v…, thì cực nhỏ, theo Triệu Hướng Linh biết thì không quá năm người.
Hơi ngẫm nghĩ một chút, Triệu Hướng Linh nói: "Liên hệ Dương Tuyết Nhu chưa? Vị Mộc Dịch kia có lai lịch gì?"
Kết giao với người soạn nhạc, viết lời giỏi là chuyện mà công ty âm nhạc cần phải làm.
Cô gái đi tới vội vàng nói: "Đã liên hệ rồi, nhưng mà tạm thời còn chưa có thông tin chính xác."
"Chưa có thông tin chính xác?" Triệu Hướng Linh hơi nhíu mày.
Cô ta trực tiếp nói: "Nếu bản quyền《 Gió Nổi Lên Rồi 》còn chưa bán đi, chúng ta phải mua lại, phải bắt vào trong tay."
Với ánh mắt của cô ta, một khi ca khúc này được đưa vào hoạt động, có khả năng rất lớn có thể trở nên nổi tiếng.
Số liệu trong tay về ca khúc này hiển nhiên đã chứng minh ánh mắt của cô ta.