-
Chương 36-40
Chương 36 Chia phần trăm ca khúc 1
Chỉ mười ngày ngắn ngủn, không dựa vào tuyên truyền chuyên nghiệp, thế nhưng đã lên hot search, với hàng triệu lượt click vào, có thể thấy được tiềm lực của nó thế nào!
Một khi công ty bọn họ toàn lực đẩy mạnh tuyên truyền thì sẽ có thể tăng lên bao nhiêu đây?
Một ca khúc hot chắc chắn có thể mang đến lợi ích rất lớn cho công ty!
"Đã biết, Tổng giám đốc Triệu." Cô gái gật đầu.
Nhìn cô gái rời đi, Triệu Hướng Linh thầm nghĩ trong lòng: "Hi vọng ca khúc này còn chưa bị bán đi."
Dựa theo suy đoán của cô ta, các công ty âm nhạc khác hẳn là chưa mua, bởi vì nếu mua, sẽ không thể để cho Dương Tuyết Nhu biểu diễn.
Dương Tuyết Nhu chính là người của Công ty âm nhạc Hải Lam bọn họ, công ty âm nhạc khác sẽ đưa ca khúc cho người của công ty cô hát sao? Đây là chuyện không có khả năng.
Từ đó phán đoán, rất có khả năng bản quyền của《 Gió Nổi Lên Rồi 》vẫn còn nằm ở trong tay vị Mộc Dịch kia.
Một lúc sau, cô gái kia lại đi đến, vui vẻ nói: "Tổng giám đốc Triệu, đối phương đồng ý liên hệ, trao đổi về chuyện bản quyền《 Gió Nổi Lên Rồi 》."
. . . . . .
Bên kia, Dương Lỗi nhận được điện thoại của Dương Tuyết Nhu.
"Cuối cùng cũng đến rồi sao?" Khóe miệng Dương Lỗi lộ ra vẻ tươi cười.
Mấy ngày nay hắn vẫn luôn chú ý đến tình huống của《 Gió Nổi Lên Rồi 》, đoán chừng trong mấy ngày nay, nhất định sẽ có công ty âm nhạc liên hệ hắn.
Trong lòng nghĩ, Dương Lỗi cười nói: "Cô út, cô để cho bọn họ liên hệ cháu đi."
Hiện tại, 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đã lên hot search, nhưng trên thực tế, độ hot này đang thong thả chậm lại.
Nếu không có nhiều phương thức tuyên truyền, một ca khúc hay nhất định sẽ không truyền bá được bao xa.
Vài phút sau, di động Dương Lỗi lại vang lên.
"A lô, xin chào." Dương Lỗi nhìn dãy số điện thoại lạ một chút, dãy số này giống với số mà Dương Tuyết Nhu gửi tới, hắn biết thân phận của đối phương, liền trực tiếp nói.
"Xin chào, có phải là Dương Lỗi tiên sinh, tác giả của《 Gió Nổi Lên Rồi 》không?" Đối phương dò hỏi.
Dương Lỗi: "Là tôi."
Đầu dây bên kia rõ ràng là một giọng nữ trưởng thành: "Tôi là Triệu Hướng Linh, là Tổng giám đốc công ty âm nhạc Hải Lam, hẳn là vừa rồi Dương Tuyết Nhu đã nói với cậu rồi phải không? Thật xin lỗi vì mạo muội quấy rầy cậu, lần này gọi điện thoại đến, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề."
Dương Lỗi: "Cô nói đi."
Triệu Hướng Linh: "Công ty của chúng tôi cảm thấy rất hứng thú với ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》này, không biết Dương tiên sinh có ý định bán không?"
"Quả nhiên là đến mua ca khúc." Trong lòng Dương Lỗi thầm nghĩ, hắn nói thẳng: "Tôi đồng ý bán ca khúc, các cô có thể ra được giá bao nhiêu?"
Triệu Hướng Linh: "Công ty của chúng tôi dự định mua đứt ca khúc này, 300.000 tệ. Đương nhiên, quyền tác giả của ca khúc 《 Gió Nổi Lên Rồi 》này vẫn là Dương tiên sinh, điều này chúng tôi sẽ không sửa đổi."
Lúc này Triệu Hướng Linh cũng biết thân phận của Dương Lỗi, biết hắn là một người mới hoàn toàn.
Ở trong giới soạn nhạc, viết lời, đối với lính mới, cho dù viết ra được một ca khúc hay, thì trên thực tế giá cả cũng sẽ không quá cao.
Chất lượng quá kém sẽ không ai mua, chất lượng trung bình, thì bình thường công ty âm nhạc sẽ ra giá từ 5000 đến 100.000 tệ để mua lại toàn bộ bản quyền.
Về phần chất lượng cao, có thể bán được giá cao hơn một chút, có thể đạt tới 200.000, 300.000 tệ.
Kỳ thật những người viết lời, nhạc sĩ chưa có tên tuổi đều đồng ý.
Bởi vì quyền tác giả vẫn là của mình, một khi ca khúc nổi tiếng, tên tuổi của bọn họ cũng tăng vọt lên, tên tuổi tăng lên thì về sau giá bán ca khúc tự nhiên cũng sẽ tăng theo, không chỉ có giá cả, mà còn được chia phần trăm.
Mấu chốt là một ca khúc không có chân chính đưa ra thị trường, sẽ không ai biết rốt cuộc nó có thể nổi hay không? Có thể nổi đến trình độ nào.
Cho nên, đối với rất nhiều người mới mà nói, đều nguyện ý trực tiếp bán bản quyền ca khúc đi.
Triệu Hướng Linh ra giá 300.000 tệ, kỳ thật đây là cái giá rất cao.
Nghe được lời của Triệu Hướng Linh, Dương Lỗi lắc đầu nói: "Ngại quá, Tổng giám đốc Triệu, tôi chỉ muốn bán quyền phát sóng."
Nói giỡn, trong đầu hắn có nhiều ca khúc như vậy, 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đều đang xếp hạng đầu, theo Dương Lỗi thấy chắc chắn là có thể nổi.
Lúc này, hắn chắc chắn không muốn bán bản quyền.
Hiện tại hắn cũng không thiếu tiền, cho nên, hắn chỉ muốn nhận phương thức chia phần trăm.
Bán bản quyền đi, về sau nếu hắn muốn hát bài này, thì phải được sự đồng ý của công ty âm nhạc?
Mà có bản quyền, về sau thậm chí hắn có thể trực tiếp thu hồi ca khúc này.
"Từ chối?"
Nghe được lời của Dương Lỗi, Triệu Hướng Linh ở bên kia điện thoại hơi nhíu mày.
Thật ra rất nhiều người mới đều nguyện ý bán toàn bộ bản quyền ca khúc đầu tay, dù sao một ca khúc rốt cuộc sẽ như thế nào, tương lai có thể nổi hay không, cho dù là bản nhân ca sĩ, cũng thật sự không rõ lắm.
"Dương tiên sinh, nếu không hài lòng về giá, chúng ta có thể thương lượng lại một chút. Tôi có thể thêm cao nhất 100.000 tệ, cũng chính là 400.000 tệ mua đứt bản quyền《 Gió Nổi Lên Rồi 》." Triệu Hướng Linh mở miệng lần nữa, nói.
Trên thực tế, 300.000 tệ chính là giá thăm dò của cô ta, còn chưa đạt tới mức giá cao nhất ở trong lòng cô ta.
Trong lòng của cô ta giá cao nhất là 600.000 tệ!
Chương 37 Chia phần trăm ca khúc 2
Tuy rằng rất cao, nhưng mà lúc này《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đã có xu thế trở thành một bản hit nhỏ, cô ta tin một khi mình vận dụng các loại thủ đoạn tuyên truyền, nhất định《 Gió Nổi Lên Rồi 》sẽ bùng nổ mạnh, tương lai kiếm lời 600.000 tệ chắc chắn không phải là việc gì khó.
Dương Lỗi lắc đầu, nói: "Tổng giám đốc Triệu, tôi sẽ không bán bản quyền, chúng ta có thể chọn một phương thức hợp tác khác."
Ngoại trừ một giá bán đứt bản quyền, một loại khác chính là giá quy định cộng thêm hình thức chia phần trăm.
Triệu Hướng Linh trầm mặc vài giây, nói: "Nếu chọn hình thức chia phần trăm, chúng tôi chỉ có thể đưa ra giá quy định là 50.000 tệ, về phần chia phần trăm, phần lời sẽ chia 3%, phần nhạc sẽ chia 3%, biên khúc sẽ chia 3%, cho nên chúng tôi nguyện ý đưa ra 9%."
Nghe được lời của Triệu Hướng Linh, Dương Lỗi nở nụ cười.
Nếu hắn đã bán ca khúc, thì đương nhiên là rất hiểu biết đối với thị trường âm nhạc hiện tại của nước Hạ.
Lời, nhạc, biên khúc,.v.v… đều là 3%, thật ra đây là mức chia phần trăm thấp nhất với người mới.
Nhưng giá quy định mà Triệu Hướng Linh cho hắn xem như cao, thông thường người mới nếu chọn hợp đồng chia phần trăm, giá quy định ước tính vào khoảng mấy ngàn tệ.
Nhưng mà, lúc này chỉ ngắn ngủn vài ngày,《 Gió Nổi Lên Rồi 》đã lên hot search, tiềm lực lớn cỡ nào?
Lúc trước Dương Lỗi không trực tiếp tìm công ty âm nhạc, cũng là vì để cho 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 bày ra tiềm lực tương ứng, như vậy mới có thể chia phần trăm càng nhiều.
"Tổng giám đốc Triệu, chia phần trăm quá thấp, tiềm lực của ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》này rất lớn, hiện tại video trên mạng của Đại học Thanh Sơn đã vượt qua 10 triệu lượt truy cập, rất nhiều bình luận đều là đang nói về ca khúc 《 Gió Nổi Lên Rồi 》này, chia 9% quá ít."
Dương Lỗi nói thẳng: "Đây là giá cho một người mới hoàn toàn, tôi tin Tổng giám đốc Triệu hẳn là cũng có thể nhìn ra tiềm lực của《 Gió Nổi Lên Rồi 》."
Chỉ nói mấy câu ngắn ngủn, Triệu Hướng Linh hoàn toàn cảm nhận được Dương Lỗi khó chơi.
Trầm mặc một chút, Triệu Hướng Linh hỏi: "Ý của Dương tiên sinh là?"
Dương Lỗi mỉm cười, nói: "Tôi cũng không nhiều lời với Tổng giám đốc Triệu, ca khúc 《 Gió Nổi Lên Rồi 》này hoàn toàn do tôi chế tác ra, lời, nhạc, biên khúc, ghi âm,.v.v… đều là do một mình tôi hoàn thành, cộng những cái này lại, tôi muốn được chia ít nhất 20%."
"Hai mươi phần trăm, quá cao." Nghe vậy, Triệu Hướng Linh lắc đầu: "Việc chia phần trăm thế này đối với ca khúc của người mới chỉ từng xuất hiện ba lần."
Trên thực tế, bất kỳ chỗ nào cũng đều có thị trường tương ứng, giống như là thị trường bán ca khúc của một người mới.
Cho dù ca khúc viết có hay cỡ nào, cũng không thể được trích phần trăm quá cao.
Bên trong ngành có nhiều người viết lời và nhạc sĩ như vậy, nếu chia phần trăm cho một người mới cao như vậy, thì sau này tin tức công ty âm nhạc Hải Lam bọn họ mua 《 Gió Nổi Lên Rồi 》nhất định sẽ truyền ra ngoài.
Nếu người mới mà đã cao như vậy, thì báo giá của toàn bộ ngành sản xuất sẽ bị tổn hại rất lớn.
Đối với những người mới khác mà nói, ca khúc của tôi cũng không tệ, dựa vào đâu mà cô lại chỉ chia phần trăm cho tôi thấp như vậy?
Đối với những người viết lời, nhạc sĩ mà nói, cô chia phần trăm cho một người mới cao như vậy, còn tôi có tên tuổi lớn như vậy, ca khúc hay như vậy, có phải là càng nên cho nhiều hơn không?
Giống như bán một món đồ vật gì đó, nếu giá lung tung, thì chắc chắn sẽ phá hư thị trường của loại này đồ vật này, làm cho thị trường hỗn loạn.
Cho nên, Dương Lỗi cũng biết ca khúc đầu tay của mình, muốn 30%, 40%, gần như là một việc không có khả năng.
Ca khúc mới được chia phần trăm cao nhất là 20%, ba ca khúc kia đều đã được phát hành, thịnh hành ở trên thị trường, trở nên hot mới được chia phần trăm cao như vậy.
Cho nên, Dương Lỗi dứt khoát nói ra yêu cầu của mình.
Nghe được lời của Triệu Hướng Linh, Dương Lỗi bình tĩnh nói: "Tổng giám đốc Triệu, hợp tác giữa chúng ta có thể chậm rãi thương nghị. Vừa rồi Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan gọi điện thoại cho tôi, nói có người muốn liên hệ tôi, nếu không có chuyện gì khác tôi cúp máy trước."
Nghe được lời của Dương Lỗi, sắc mặt Triệu Hướng Linh hơi thay đổi.
Có người liên hệ Dương Lỗi, chẳng lẽ là các công ty âm nhạc khác?
Nước Hạ có rất nhiều công ty âm nhạc, những công ty âm nhạc này đều cạnh tranh với nhau, thị trường lớn như vậy, nếu cô chia một miếng bánh ngọt ra thành nhiều phần hơn, thì tôi sẽ bị ít đi, có thể thấy được sự cạnh tranh kịch liệt.
Triệu Hướng Linh rất xem trọng ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》này, hiện tại bởi vì quan hệ với Dương Tuyết Nhu nên cô ta được liên lạc trước với Dương Lỗi, sau này nếu《 Gió Nổi Lên Rồi 》 bị công ty âm nhạc khác mua đi, về sau một khi《 Gió Nổi Lên Rồi 》nổi tiếng, như vậy chắc chắn cô ta sẽ phải chịu lửa giận của người phía trên.
Trầm mặc một chút, Triệu Hướng Linh thở dài một hơi, nói: "Dương tiên sinh, chúng tôi tiếp nhận yêu cầu của cậu."
Trên thực tế, cô vẫn có thể làm chủ được việc chia 20%.
Chương 38 Ký kết hợp đồng
"Ngoại trừ chia 20%, chúng tôi vẫn đưa ra giá quy định là 50.000 tệ như cũ, nhưng mà chúng tôi có một điều kiện cần ghi vào hợp đồng." Triệu Hướng Linh nói.
"Đồng ý?" Dương Lỗi mỉm cười, theo suy đoán của hắn, xác suất rất cao Triệu Hướng Linh sẽ đồng ý với điều kiện của hắn.
Hắn hỏi: "Điều kiện gì?"
Triệu Hướng Linh nói: "Về sau nếu Dương tiên sinh viết ra những ca khúc khác, sẽ ưu tiên hợp tác với công ty âm nhạc Hải Lam chúng tôi."
Hiện tại Dương Lỗi mới bao nhiêu? Hai mươi lăm tuổi!
Chỉ hai mươi lăm tuổi đã viết ra 《 Gió Nổi Lên Rồi 》, hơn nữa lời, nhạc, biên khúc đều là tự mình làm, Dương Lỗi thật sự rất có tài hoa!
Lúc trước cô ta gọi điện thoại hỏi Dương Tuyết Nhu một chút, biết Dương Lỗi lúc mười tám tuổi đã viết một ca khúc, còn trực tiếp bán cho công ty, biết tin tức này, cô ta lại càng kinh sợ.
Dương Lỗi, tuyệt đối là một vị thiên tài âm nhạc chân chính.
Với tài hoa, tuổi tác như vậy của hắn, không có khả năng chỉ có một ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》 này.
Cho nên, Triệu Hướng Linh muốn chiếm một chút ưu thế.
Đối với điều kiện này, Dương Lỗi đồng ý, nói: "Có thể, nhưng mà nếu các công ty âm nhạc khác đưa ra điều kiện hơn 10%, thì tôi sẽ chọn hợp tác với công ty âm nhạc khác. Ngoài ra, ca khúc mà tôi viết ưu tiên đưa cho cô út Dương Tuyết Nhu của tôi."
Dựa theo cách nói của hắn, nếu công ty âm nhạc Hải Lam chia 20%, công ty âm nhạc khác chia 22%, vậy hắn nhất định sẽ hợp tác với công ty âm nhạc kia.
Về phần Dương Tuyết Nhu bây giờ là người của công ty âm nhạc Hải Lam, âm nhạc Hải Lam mua ca khúc của Dương Lỗi, cũng có thể giao cho những người khác hát.
Đương nhiên Dương Lỗi muốn để cho cô út của mình hát ca khúc của mình.
Đối với Dương Lỗi phòng thủ cẩn thận, Triệu Hướng Linh chỉ cảm thấy mình thật sự không chiếm được một chút lợi ích nào.
"Dương tiên sinh, tôi đồng ý điều kiện của cậu." Triệu Hướng Linh bất đắc dĩ.
Hai bên đạt thành thỏa thuận, tiếp đó công ty âm nhạc Hải Lam soạn thảo tốt hợp đồng, đi đến Giang Lăng, tìm Dương Lỗi ký hợp đồng.
Sau khi cúp điện thoại không lâu, Dương Tuyết Nhu liền gọi điện thoại tới.
Dương Tuyết Nhu là ca sĩ, nhưng mà hiện tại cô ấy không nổi tiếng lắm, cho nên, cho dù hát một ca khúc, cũng được chia phần trăm rất ít.
Về sau thu nhập ròng của《 Gió Nổi Lên Rồi 》, âm nhạc Hải Lam chiếm 75%, Dương Lỗi chiếm 20%, về phần Dương Tuyết Nhu chỉ chiếm 5%.
Nếu ca khúc này để cho một vị ca sĩ có danh tiếng hát, chắc chắn sẽ không chỉ chia phần trăm như vậy.
Nhưng mà Dương Tuyết Nhu vẫn rất vui mừng, nói không ngừng với Dương Lỗi.
"Tiểu Lỗi, đại khái một, hai ngày nữa là sẽ ký xong hợp đồng, đến lúc đó 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 sẽ có thể có mặt trên KuGou Music."
KuGou Music, là nền tảng âm nhạc lớn nhất nước Hạ.
Khi một ca khúc ra mắt, nhất định sẽ được đăng tải lên mạng, người khác muốn nghe ca khúc này, chỉ có thể vào nền tảng âm nhạc để tải xuống.
Mỗi một ca khúc đều thu phí, lần đầu tiên được nghe miễn phí, về sau nếu muốn nghe, được miễn phí ba mươi giây đầu tiên, muốn nghe một bài đầy đủ, thì phải mất phí.
Giá tải xuống một ca khúc là một Nhân dân tệ.
Một Nhân dân tệ này khấu trừ 20% phí nền tảng, phí kênh,v.v…., đại khái còn khoảng 80 xu được chuyển về cho công ty. . .
Dương Lỗi được chia 20%, cho nên có 16 xu. Nếu lại trừ thuế, thì đại khái còn 14 xu.
Nói cách khác, nếu 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 được đăng tải lên KuGou Music, mỗi một lần tải xuống, Dương Lỗi có 14 xu thu nhập ròng.
Đương nhiên, việc này có quan hệ đến tên tuổi của Dương Lỗi, nếu như ca khúc là do một vị ca sĩ hàng đầu, hoặc là người viết lời, người soạn nhạc hàng đầu viết, ca khúc được đăng tải lên KuGou Music, KuGou Music sẽ lấy phí nền tảng và các phí khác ít đi một chút, ít nhất có thể chỉ khấu trừ 5% phí nền tảng, hơn 90% sẽ thuộc về công ty và ca sĩ.
Giống như là tác giả bình thường và tác giả đại thần của Trang web tiếng Trung Bác Đằng vậy, hình thức chia phần trăm chắc chắn là khác nhau.
Đối với Dương Lỗi hiện tại mà nói, chỉ là vừa mới bắt đầu, cho nên cũng không có cách nào, chỉ có thể từ từ, tích lũy tên tuổi của mình.
"Không biết tương lai 《 Gió Nổi Lên Rồi 》sẽ có bao nhiêu lượt tải?" Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng.
Ở trên KuGou Music, ca khúc được tải xuống nhiều nhất thậm chí lên đến hơn trăm triệu, tức là có 100 triệu người bỏ tiền ra tải xuống một ca khúc.
Nước Hạ cực kỳ xem trọng bản quyền ca khúc, bất cứ ai ca hát với mục đích lợi nhuận, đều phải trả phí tương ứng cho chủ sở hữu bản quyền ca khúc, cho nên không có nhiều cách để nghe nhạc miễn phí.
Do đó, tương đối nhiều người lựa chọn tải về, như vậy thì mình có thể nghe nó mọi lúc.
Dù sao chỉ có một Nhân dân tệ, chỉ bằng giá một chai nước khoáng, tốn một Nhân dân tệ, là có thể nghe ca khúc đó miễn phí cả đời, rất phải chăng.
Chương 39 Đăng lên trang web âm nhạc 1
Mặc dù nói như vậy, nhưng ca khúc có lượt tải xuống vượt qua một trăm triệu cũng không nhiều. Toàn bộ KuGou Music cộng thêm một số trang web âm nhạc khác, cũng chỉ có ba ca khúc có lượt tải xuống vượt qua một trăm triệu.
Còn hơn ba trăm bài.
Đừng thấy số lượng này rất nhiều, đó là số lượng tích luỹ trong thời gian mấy chục năm của nước Hạ. Bình quân một năm cũng xuất hiện hơn mười bài hát có lượt tải xuống vượt qua mười triệu, lại tính bình quân một tháng chỉ có một bài.
Đối với nước Hạ vô cùng coi trọng bản quyền của ca khúc mà nói, tỷ lệ này thật sự không cao.
Hơn ba trăm ca khúc này, ca khúc nào cũng rất nổi tiếng, được lưu truyền rộng rãi. Ban đầu đều hot ở khắp các phố lớn ngõ nhỏ.
Còn ba bài đầu tiên hoàn toàn là sự tồn tại top đầu.
……
Một ngày trôi qua nhanh chóng, đoàn người Triệu Hướng Linh của công ty âm nhạc Hải Lam cuối cùng cũng đến thành phố Giang Lăng, hợp đồng và những thứ khác đều đã được chuẩn bị xong.
Dương Lỗi bán quyền biểu diễn của ca khúc [Gió nổi lên rồi] cho công ty âm nhạc Hải Lam, giá là 50.000 cộng thêm chia 20% lợi nhuận.
Sau này Dương Lỗi viết nhạc, ưu tiên bán cho công ty âm nhạc Hải Lam.
……
Trên hợp đồng, từng nội dung hiện ra trước mặt. Dương Lỗi tỉ mỉ xem, cũng sửa đổi một số chi tiết.
Hợp tác với công ty âm nhạc vẫn cần cẩn thận một chút, chỉ hơi không chú ý đến một điều ước, thì sau đó sẽ dẫn đến ảnh hưởng rất lớn.
Cuối cùng, tất cả đã có kết quả.
“Anh Dương, hợp tác vui vẻ. Hai ngày sau chúng tôi sẽ đăng tải ca khúc [Gió nổi lên rồi] lên KuGou Music.” Triệu Hướng Linh nhìn Dương Lỗi, trên mặt nở nụ cười.
“Hợp tác vui vẻ.” Dương Lỗi cũng cười, nói.
……
Công ty âm nhạc Hải Lam hành động rất nhanh. Khi [Gió nổi lên rồi] còn chưa ra mắt, bọn họ đã bắt đầu sử dụng một số kênh để tuyên truyền cho bài hát.
Là một trong những công ty âm nhạc lớn nhất ở nước Hạ, tất nhiên bọn họ có một số kênh quảng cáo.
Rất nhiều bài hát do nhiều ca sĩ tự mình sáng tác ra, họ hoàn toàn có thể tự đăng lên các trang web âm nhạc, nhưng tại sao họ lại chọn hợp tác với các công ty âm nhạc?
Đó là vì các công ty âm nhạc có nhiều nguồn lực và phương tiện hơn để quảng bá các bài hát.
Mà trên trang web KuGou Music, bài hát mới [Gió nổi lên rồi] thế mà cũng đã chiếm vị trí được đề xuất trên trang chủ, khiến nhiều người có thể nhìn thấy hơn.
Đây nhất định là phương pháp của công ty âm nhạc Hải Lam.
Mà vào lúc 12 giờ trưa ngày 2 tháng 5, cuối cùng [Gió nổi lên rồi] đã được phát hành trên KuGou Music.
......
Lâm Nguyên đã tốt nghiệp được ba năm rồi. Anh ta từng muốn lập nghiệp, tham vọng của anh ta cao hơn cả trời.
Đáng tiếc, ba năm ngắn ngủi này gần như đã mài nhẵn góc cạnh của anh ta.
Thành tích học tập xuất sắc trước đây lại không giúp anh ta có nhiều lợi thế trong xã hội.
Ba năm trước, anh ta còn tràn đầy sức sống, nhưng bây giờ anh ta còn không dám về nhà.
Lại là một ngày mệt mỏi, Lâm Nguyên trở về căn nhà trọ chỉ có hơn mười mét vuông mà mình thuê, anh ta mở máy tính, bật KuGou Music, bắt đầu nghe nhạc.
Sau khi làm việc mệt mỏi, anh ta thích nghe nhạc để thư giãn.
Sau khi xem qua các bài hát trong danh sách phát, Lâm Nguyên tùy ý lật danh sách xem có bài hát nào mới không.
"Hửm? [Gió nổi lên rồi]?"
Lâm Nguyên nhìn thấy một bài hát do KuGou Music đề cử.
"Thanh xuân không hối tiếc, bài hát [Gió nổi lên rồi] sẽ đưa bạn trở về tuổi thanh xuân của mình."
“Tuổi thanh xuân?”
Nhìn giới thiệu, trong lòng Lâm Nguyên âm thầm nói, sau đó mở ra nghe.
Âm thanh của các loại nhạc cụ vang lên, giai điệu rất đẹp.
“Nhạc của bài hát này không tồi.” Trong lòng Lâm Nguyên bình luận.
Sau đó, lời nhạc vang lên.
“Suốt chặng đường hết đi lại dừng
Trôi dạt theo vết tích một thời thiếu niên phiêu bạt
Trước khoảnh khắc đặt chân tới trạm xe đó
Bỗng dưng lại có chút phân vân
..."
Lời bài hát dường như đánh trúng trái tim của Lâm Nguyên.
Ở bên ngoài làm việc chăm chỉ trong nhiều năm, lúc này anh ta cũng không dám về nhà.
Anh ta im lặng lắng nghe.
"Ta từng vật vã không thoát khỏi sự rộng lớn của thế giới này
Cũng từng đắm chìm trong những lời nói mơ mộng
Không biết thật giả, không hề vùng vẫy, cũng chẳng sợ bị cười chê
Tôi từng dâng tất thảy nhiệt huyết thanh xuân cho cô gái ấy
Và những ngón tay từng gảy lên câu chuyện tình mùa hạ
Nếu tim này đã rung động thì cứ để mọi thứ tùy duyên thôi mà
Cứ ngược sáng mà đi, mặc cho gió táp mưa sa.”
Từng câu hát đều ăn sâu vào lòng người, Lâm Nguyên không khỏi nghĩ đến tuổi thanh xuân của mình.
Tuổi trẻ của anh ta cũng đầy nhiệt huyết, nhưng nhiều tiếc nuối.
Những hạnh phúc và những chuyện không vui đó giờ đây được gợi lại với một sức quyến rũ đặc biệt, khiến người ta thật khó quên.
Anh ta chỉ lặng lẽ ngồi đó, thoáng chút sự hồi tưởng hiện lên trong đôi mắt mệt mỏi.
"Cương Tử, anh Lý... các anh vẫn ổn chứ?"
Khi còn trẻ, anh ta có một nhóm anh em tốt, nhưng bây giờ, bọn họ đã lâu không liên lạc rồi.
Lâm Nguyên cứ ngồi im lặng như thế, anh ta nhấp vào [Gió nổi lên rồi] để bắt đầu phát lại, nhưng lần này chỉ phát trong 30 giây, liền hiển thị nghe lại cần phải trả tiền.
Thấy vậy, Lâm Nguyên trực tiếp nhấp vào để mua bài hát mà không do dự.
Chương 40 Đăng lên trang web âm nhạc 2
Chỉ một nhân dân tệ mà thôi, Lâm Nguyên căn bản sẽ không tiếc tiền để mua bài hát mà anh ta thực sự thích.
Sau khi nghe một vài lần, anh ta đã đưa nó vào danh sách phát vĩnh viễn của mình.
Đang lúc nghe, điện thoại của Lâm Nguyên đột nhiên vang lên. Anh ta nhìn qua, lại là một cuộc điện thoại rất quen thuộc.
"Alo, Nguyên Tử, tôi là Cương Tử, cậu gần đây làm gì rồi?"
Giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ vang lên, âm nhạc vang lên bên tai. Nghe thấy giọng nói của anh em tốt, giờ phút này Lâm Nguyên đột nhiên cảm thấy khóe mắt có chút cay cay.
Nhưng anh ta lại nói: "Cương Tử, hiện giờ cậu làm việc ở đâu? Anh em ra ngoài gặp nhau ăn bữa cơm."
"Được, tôi cũng đang có suy nghĩ này, gọi cả đám anh Lý..."
Hai anh em tán gẫu. Mặc dù đã mấy năm trôi qua, nhưng lúc này bọn họ không có bất kỳ trở ngại nào, nói từ bắc đến nam, không biết có bao nhiêu lời muốn nói.
......
[Gió nổi lên rồi] rất dễ gây được tiếng vang với mọi người, khiến người ta nhớ lại tuổi trẻ của mình. Một số người từng trải thì cảm động sâu sắc như Lâm Nguyên, còn những người chưa có nhiều kinh nghiệm thì cảm thấy rất hay.
Bọn họ thông qua đề xuất của KuGou Music để nhấp vào, nghe xong, trong mắt họ lộ vẻ ra ngạc nhiên.
"Lần này KuGou Music đã đề xuất một bài hát rất hay."
"[Gió nổi lên rồi], thanh xuân của tôi cũng đang dần bay theo gió."
"Bài hát rất hay, nhiệt liệt đề cử! Tôi đã chuyển tiếp nó cho các bạn cùng lớp của tôi."
"Ha ha, sinh viên Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan đã check-in. Bài hát [Gió nổi lên rồi] cuối cùng cũng có trên trang web âm nhạc rồi."
"Sinh viên đại học Thanh Sơn check-in!"
......
Ở khu vực bình luận bên dưới bài hát, thỉnh thoảng có bình luận xuất hiện, thậm chí có cả trường học lớn đến check-in.
[Gió nổi lên rồi] đã trở nên nổi tiếng trong các trường học trước đây.
Mà trong một số phương tiện truyền thông cá nhân trên Internet, những người làm âm nhạc cũng bắt đầu đề cử.
"Trong kỳ này, tôi giới thiệu với mọi người một bài hát mới tên là [Gió nổi lên rồi]. Tôi có cảm giác sau này bài hát này sẽ trở thành một bài hát không thể thiếu trong lễ tốt nghiệp đại học. Mọi người đến nghe nào."
Người làm âm nhạc đại V hàng triệu fans bắt đầu đề cử bài hát.
"Lão Ngô lại đề cử bài hát rồi sao?"
"Lão Ngô đại V có lương tâm, đề cử ca khúc rất hay, tôi ủng hộ."
"[Gió nổi lên rồi]? Tôi chưa từng nghe đến cái tên này bao giờ."
"Hả? Bài hát "[Gió nổi lên rồi] cuối cùng cũng được đổ bộ lên KuGou Music rồi sao? Tôi đã chờ nó rất lâu rồi."
……
KuGou Music đang đề cử, các kênh truyền thông cá nhân do công ty âm nhạc Hải Lam liên hệ cũng đang đề cử, mà Dương Lỗi cũng đang quảng bá cho bài hát của mình.
Lại một tháng nữa trôi qua, ngày mai là mùng 3, nhuận bút cũng sắp có rồi.
Đối với bản cập nhật của [Che trời], Dương Lỗi đã duy trì tỷ lệ hàng ngày là 100.000 chữ!
Hơn một tháng trôi qua, tác phẩm huyền huyễn [Che trời] với hơn sáu triệu từ được cập nhật gần hết!
Mà thành tích của [Che trời] cũng rất tốt.
Nhưng vì [Che trời] được cập nhật quá nhanh nên tốc độ tăng của lượng đặt trước lại không nhanh.
Mỗi ngày 100.000 chữ, nếu đặt mua hết, thì sẽ tốn năm nhân dân tệ mỗi ngày.
Đối với nhiều người, việc bỏ ra năm nhân dân tệ mỗi ngày để đọc một cuốn sách vẫn còn hơi miễn cưỡng. Điều này khó tránh khỏi dẫn đến có một lượng lớn người đọc sách lậu.
Tuy nhiên, nói chung, cập nhật càng nhanh, tốc độ kiếm tiền của Dương Lỗi càng nhanh!
Lúc này, lượng đặt trước của [Che trời] đã đạt 270.000, lượt đơn theo dõi cũng gần 20.000 lượt!
Trên thực tế, nếu bản cập nhật không nhanh, thì ước tính khả năng cao [Che trời] sẽ vượt mốc 40.000 lượng đặt trước vào thời điểm này.
Sau chương mới nhất, Dương Lỗi trực tiếp viết: "Đề cử một bài hát hay tên [Gió nổi lên rồi], Thạch Đầu đã phát nghe lại vài lần rồi. Mọi người có thể đi nghe thử."
Sau khi cập nhật chương này, rất nhanh liền có rất nhiều bình luận.
"Bắt được một tác giả nghe nhạc!"
"Thạch Đầu Đại Đại, anh còn có thời gian nghe nhạc sao? Còn không tranh thủ gõ chữ sao? Anh cho rằng 100.000 chữ là có thể thỏa mãn tôi sao?"
"Ai biết địa chỉ của Thạch Đầu Đại Đại không? Tôi muốn bắt anh ấy đến một căn phòng nhỏ tối đen, một ngày nghỉ ngơi bốn tiếng, thời gian còn lại để đánh máy."
"Lầu trên cũng quá đáng quá rồi đấy? Khi nào bắt vậy? Tôi đến giúp một tay."
"Đại Đại nhanh cập nhật đi."
Nhiều bình luận đều là giục cập nhật.
Nhưng dần dần cũng xuất hiện những bình luận về bài hát.
"[Gió nổi lên rồi]? Thạch Đầu Đại Đại cũng nghe rồi sao? Tôi đã nghe bài hát này vài ngày trước rồi, thực sự rất hay."
"Woa! Thật bất ngờ! Tôi là sinh viên của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan. Bài hát này là bài hát chủ đề trong mv tuyên truyền của trường cũ của tôi."
Trong bình luận, rất nhiều người không biết bài hát [Gió nổi lên rồi], nhưng một số ít người đã nghe qua.
Tuy nhiên, những người chưa nghe đều có hứng thú đi nghe thử.
......
Trong văn phòng, lão độc giả Trương Hàng đọc xong chương mới nhất, trong mắt đầy sự phấn khích.
Chỉ mười ngày ngắn ngủn, không dựa vào tuyên truyền chuyên nghiệp, thế nhưng đã lên hot search, với hàng triệu lượt click vào, có thể thấy được tiềm lực của nó thế nào!
Một khi công ty bọn họ toàn lực đẩy mạnh tuyên truyền thì sẽ có thể tăng lên bao nhiêu đây?
Một ca khúc hot chắc chắn có thể mang đến lợi ích rất lớn cho công ty!
"Đã biết, Tổng giám đốc Triệu." Cô gái gật đầu.
Nhìn cô gái rời đi, Triệu Hướng Linh thầm nghĩ trong lòng: "Hi vọng ca khúc này còn chưa bị bán đi."
Dựa theo suy đoán của cô ta, các công ty âm nhạc khác hẳn là chưa mua, bởi vì nếu mua, sẽ không thể để cho Dương Tuyết Nhu biểu diễn.
Dương Tuyết Nhu chính là người của Công ty âm nhạc Hải Lam bọn họ, công ty âm nhạc khác sẽ đưa ca khúc cho người của công ty cô hát sao? Đây là chuyện không có khả năng.
Từ đó phán đoán, rất có khả năng bản quyền của《 Gió Nổi Lên Rồi 》vẫn còn nằm ở trong tay vị Mộc Dịch kia.
Một lúc sau, cô gái kia lại đi đến, vui vẻ nói: "Tổng giám đốc Triệu, đối phương đồng ý liên hệ, trao đổi về chuyện bản quyền《 Gió Nổi Lên Rồi 》."
. . . . . .
Bên kia, Dương Lỗi nhận được điện thoại của Dương Tuyết Nhu.
"Cuối cùng cũng đến rồi sao?" Khóe miệng Dương Lỗi lộ ra vẻ tươi cười.
Mấy ngày nay hắn vẫn luôn chú ý đến tình huống của《 Gió Nổi Lên Rồi 》, đoán chừng trong mấy ngày nay, nhất định sẽ có công ty âm nhạc liên hệ hắn.
Trong lòng nghĩ, Dương Lỗi cười nói: "Cô út, cô để cho bọn họ liên hệ cháu đi."
Hiện tại, 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đã lên hot search, nhưng trên thực tế, độ hot này đang thong thả chậm lại.
Nếu không có nhiều phương thức tuyên truyền, một ca khúc hay nhất định sẽ không truyền bá được bao xa.
Vài phút sau, di động Dương Lỗi lại vang lên.
"A lô, xin chào." Dương Lỗi nhìn dãy số điện thoại lạ một chút, dãy số này giống với số mà Dương Tuyết Nhu gửi tới, hắn biết thân phận của đối phương, liền trực tiếp nói.
"Xin chào, có phải là Dương Lỗi tiên sinh, tác giả của《 Gió Nổi Lên Rồi 》không?" Đối phương dò hỏi.
Dương Lỗi: "Là tôi."
Đầu dây bên kia rõ ràng là một giọng nữ trưởng thành: "Tôi là Triệu Hướng Linh, là Tổng giám đốc công ty âm nhạc Hải Lam, hẳn là vừa rồi Dương Tuyết Nhu đã nói với cậu rồi phải không? Thật xin lỗi vì mạo muội quấy rầy cậu, lần này gọi điện thoại đến, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề."
Dương Lỗi: "Cô nói đi."
Triệu Hướng Linh: "Công ty của chúng tôi cảm thấy rất hứng thú với ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》này, không biết Dương tiên sinh có ý định bán không?"
"Quả nhiên là đến mua ca khúc." Trong lòng Dương Lỗi thầm nghĩ, hắn nói thẳng: "Tôi đồng ý bán ca khúc, các cô có thể ra được giá bao nhiêu?"
Triệu Hướng Linh: "Công ty của chúng tôi dự định mua đứt ca khúc này, 300.000 tệ. Đương nhiên, quyền tác giả của ca khúc 《 Gió Nổi Lên Rồi 》này vẫn là Dương tiên sinh, điều này chúng tôi sẽ không sửa đổi."
Lúc này Triệu Hướng Linh cũng biết thân phận của Dương Lỗi, biết hắn là một người mới hoàn toàn.
Ở trong giới soạn nhạc, viết lời, đối với lính mới, cho dù viết ra được một ca khúc hay, thì trên thực tế giá cả cũng sẽ không quá cao.
Chất lượng quá kém sẽ không ai mua, chất lượng trung bình, thì bình thường công ty âm nhạc sẽ ra giá từ 5000 đến 100.000 tệ để mua lại toàn bộ bản quyền.
Về phần chất lượng cao, có thể bán được giá cao hơn một chút, có thể đạt tới 200.000, 300.000 tệ.
Kỳ thật những người viết lời, nhạc sĩ chưa có tên tuổi đều đồng ý.
Bởi vì quyền tác giả vẫn là của mình, một khi ca khúc nổi tiếng, tên tuổi của bọn họ cũng tăng vọt lên, tên tuổi tăng lên thì về sau giá bán ca khúc tự nhiên cũng sẽ tăng theo, không chỉ có giá cả, mà còn được chia phần trăm.
Mấu chốt là một ca khúc không có chân chính đưa ra thị trường, sẽ không ai biết rốt cuộc nó có thể nổi hay không? Có thể nổi đến trình độ nào.
Cho nên, đối với rất nhiều người mới mà nói, đều nguyện ý trực tiếp bán bản quyền ca khúc đi.
Triệu Hướng Linh ra giá 300.000 tệ, kỳ thật đây là cái giá rất cao.
Nghe được lời của Triệu Hướng Linh, Dương Lỗi lắc đầu nói: "Ngại quá, Tổng giám đốc Triệu, tôi chỉ muốn bán quyền phát sóng."
Nói giỡn, trong đầu hắn có nhiều ca khúc như vậy, 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đều đang xếp hạng đầu, theo Dương Lỗi thấy chắc chắn là có thể nổi.
Lúc này, hắn chắc chắn không muốn bán bản quyền.
Hiện tại hắn cũng không thiếu tiền, cho nên, hắn chỉ muốn nhận phương thức chia phần trăm.
Bán bản quyền đi, về sau nếu hắn muốn hát bài này, thì phải được sự đồng ý của công ty âm nhạc?
Mà có bản quyền, về sau thậm chí hắn có thể trực tiếp thu hồi ca khúc này.
"Từ chối?"
Nghe được lời của Dương Lỗi, Triệu Hướng Linh ở bên kia điện thoại hơi nhíu mày.
Thật ra rất nhiều người mới đều nguyện ý bán toàn bộ bản quyền ca khúc đầu tay, dù sao một ca khúc rốt cuộc sẽ như thế nào, tương lai có thể nổi hay không, cho dù là bản nhân ca sĩ, cũng thật sự không rõ lắm.
"Dương tiên sinh, nếu không hài lòng về giá, chúng ta có thể thương lượng lại một chút. Tôi có thể thêm cao nhất 100.000 tệ, cũng chính là 400.000 tệ mua đứt bản quyền《 Gió Nổi Lên Rồi 》." Triệu Hướng Linh mở miệng lần nữa, nói.
Trên thực tế, 300.000 tệ chính là giá thăm dò của cô ta, còn chưa đạt tới mức giá cao nhất ở trong lòng cô ta.
Trong lòng của cô ta giá cao nhất là 600.000 tệ!
Chương 37 Chia phần trăm ca khúc 2
Tuy rằng rất cao, nhưng mà lúc này《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đã có xu thế trở thành một bản hit nhỏ, cô ta tin một khi mình vận dụng các loại thủ đoạn tuyên truyền, nhất định《 Gió Nổi Lên Rồi 》sẽ bùng nổ mạnh, tương lai kiếm lời 600.000 tệ chắc chắn không phải là việc gì khó.
Dương Lỗi lắc đầu, nói: "Tổng giám đốc Triệu, tôi sẽ không bán bản quyền, chúng ta có thể chọn một phương thức hợp tác khác."
Ngoại trừ một giá bán đứt bản quyền, một loại khác chính là giá quy định cộng thêm hình thức chia phần trăm.
Triệu Hướng Linh trầm mặc vài giây, nói: "Nếu chọn hình thức chia phần trăm, chúng tôi chỉ có thể đưa ra giá quy định là 50.000 tệ, về phần chia phần trăm, phần lời sẽ chia 3%, phần nhạc sẽ chia 3%, biên khúc sẽ chia 3%, cho nên chúng tôi nguyện ý đưa ra 9%."
Nghe được lời của Triệu Hướng Linh, Dương Lỗi nở nụ cười.
Nếu hắn đã bán ca khúc, thì đương nhiên là rất hiểu biết đối với thị trường âm nhạc hiện tại của nước Hạ.
Lời, nhạc, biên khúc,.v.v… đều là 3%, thật ra đây là mức chia phần trăm thấp nhất với người mới.
Nhưng giá quy định mà Triệu Hướng Linh cho hắn xem như cao, thông thường người mới nếu chọn hợp đồng chia phần trăm, giá quy định ước tính vào khoảng mấy ngàn tệ.
Nhưng mà, lúc này chỉ ngắn ngủn vài ngày,《 Gió Nổi Lên Rồi 》đã lên hot search, tiềm lực lớn cỡ nào?
Lúc trước Dương Lỗi không trực tiếp tìm công ty âm nhạc, cũng là vì để cho 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 bày ra tiềm lực tương ứng, như vậy mới có thể chia phần trăm càng nhiều.
"Tổng giám đốc Triệu, chia phần trăm quá thấp, tiềm lực của ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》này rất lớn, hiện tại video trên mạng của Đại học Thanh Sơn đã vượt qua 10 triệu lượt truy cập, rất nhiều bình luận đều là đang nói về ca khúc 《 Gió Nổi Lên Rồi 》này, chia 9% quá ít."
Dương Lỗi nói thẳng: "Đây là giá cho một người mới hoàn toàn, tôi tin Tổng giám đốc Triệu hẳn là cũng có thể nhìn ra tiềm lực của《 Gió Nổi Lên Rồi 》."
Chỉ nói mấy câu ngắn ngủn, Triệu Hướng Linh hoàn toàn cảm nhận được Dương Lỗi khó chơi.
Trầm mặc một chút, Triệu Hướng Linh hỏi: "Ý của Dương tiên sinh là?"
Dương Lỗi mỉm cười, nói: "Tôi cũng không nhiều lời với Tổng giám đốc Triệu, ca khúc 《 Gió Nổi Lên Rồi 》này hoàn toàn do tôi chế tác ra, lời, nhạc, biên khúc, ghi âm,.v.v… đều là do một mình tôi hoàn thành, cộng những cái này lại, tôi muốn được chia ít nhất 20%."
"Hai mươi phần trăm, quá cao." Nghe vậy, Triệu Hướng Linh lắc đầu: "Việc chia phần trăm thế này đối với ca khúc của người mới chỉ từng xuất hiện ba lần."
Trên thực tế, bất kỳ chỗ nào cũng đều có thị trường tương ứng, giống như là thị trường bán ca khúc của một người mới.
Cho dù ca khúc viết có hay cỡ nào, cũng không thể được trích phần trăm quá cao.
Bên trong ngành có nhiều người viết lời và nhạc sĩ như vậy, nếu chia phần trăm cho một người mới cao như vậy, thì sau này tin tức công ty âm nhạc Hải Lam bọn họ mua 《 Gió Nổi Lên Rồi 》nhất định sẽ truyền ra ngoài.
Nếu người mới mà đã cao như vậy, thì báo giá của toàn bộ ngành sản xuất sẽ bị tổn hại rất lớn.
Đối với những người mới khác mà nói, ca khúc của tôi cũng không tệ, dựa vào đâu mà cô lại chỉ chia phần trăm cho tôi thấp như vậy?
Đối với những người viết lời, nhạc sĩ mà nói, cô chia phần trăm cho một người mới cao như vậy, còn tôi có tên tuổi lớn như vậy, ca khúc hay như vậy, có phải là càng nên cho nhiều hơn không?
Giống như bán một món đồ vật gì đó, nếu giá lung tung, thì chắc chắn sẽ phá hư thị trường của loại này đồ vật này, làm cho thị trường hỗn loạn.
Cho nên, Dương Lỗi cũng biết ca khúc đầu tay của mình, muốn 30%, 40%, gần như là một việc không có khả năng.
Ca khúc mới được chia phần trăm cao nhất là 20%, ba ca khúc kia đều đã được phát hành, thịnh hành ở trên thị trường, trở nên hot mới được chia phần trăm cao như vậy.
Cho nên, Dương Lỗi dứt khoát nói ra yêu cầu của mình.
Nghe được lời của Triệu Hướng Linh, Dương Lỗi bình tĩnh nói: "Tổng giám đốc Triệu, hợp tác giữa chúng ta có thể chậm rãi thương nghị. Vừa rồi Đại học Kinh tế Tài chính thành phố Lan gọi điện thoại cho tôi, nói có người muốn liên hệ tôi, nếu không có chuyện gì khác tôi cúp máy trước."
Nghe được lời của Dương Lỗi, sắc mặt Triệu Hướng Linh hơi thay đổi.
Có người liên hệ Dương Lỗi, chẳng lẽ là các công ty âm nhạc khác?
Nước Hạ có rất nhiều công ty âm nhạc, những công ty âm nhạc này đều cạnh tranh với nhau, thị trường lớn như vậy, nếu cô chia một miếng bánh ngọt ra thành nhiều phần hơn, thì tôi sẽ bị ít đi, có thể thấy được sự cạnh tranh kịch liệt.
Triệu Hướng Linh rất xem trọng ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》này, hiện tại bởi vì quan hệ với Dương Tuyết Nhu nên cô ta được liên lạc trước với Dương Lỗi, sau này nếu《 Gió Nổi Lên Rồi 》 bị công ty âm nhạc khác mua đi, về sau một khi《 Gió Nổi Lên Rồi 》nổi tiếng, như vậy chắc chắn cô ta sẽ phải chịu lửa giận của người phía trên.
Trầm mặc một chút, Triệu Hướng Linh thở dài một hơi, nói: "Dương tiên sinh, chúng tôi tiếp nhận yêu cầu của cậu."
Trên thực tế, cô vẫn có thể làm chủ được việc chia 20%.
Chương 38 Ký kết hợp đồng
"Ngoại trừ chia 20%, chúng tôi vẫn đưa ra giá quy định là 50.000 tệ như cũ, nhưng mà chúng tôi có một điều kiện cần ghi vào hợp đồng." Triệu Hướng Linh nói.
"Đồng ý?" Dương Lỗi mỉm cười, theo suy đoán của hắn, xác suất rất cao Triệu Hướng Linh sẽ đồng ý với điều kiện của hắn.
Hắn hỏi: "Điều kiện gì?"
Triệu Hướng Linh nói: "Về sau nếu Dương tiên sinh viết ra những ca khúc khác, sẽ ưu tiên hợp tác với công ty âm nhạc Hải Lam chúng tôi."
Hiện tại Dương Lỗi mới bao nhiêu? Hai mươi lăm tuổi!
Chỉ hai mươi lăm tuổi đã viết ra 《 Gió Nổi Lên Rồi 》, hơn nữa lời, nhạc, biên khúc đều là tự mình làm, Dương Lỗi thật sự rất có tài hoa!
Lúc trước cô ta gọi điện thoại hỏi Dương Tuyết Nhu một chút, biết Dương Lỗi lúc mười tám tuổi đã viết một ca khúc, còn trực tiếp bán cho công ty, biết tin tức này, cô ta lại càng kinh sợ.
Dương Lỗi, tuyệt đối là một vị thiên tài âm nhạc chân chính.
Với tài hoa, tuổi tác như vậy của hắn, không có khả năng chỉ có một ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》 này.
Cho nên, Triệu Hướng Linh muốn chiếm một chút ưu thế.
Đối với điều kiện này, Dương Lỗi đồng ý, nói: "Có thể, nhưng mà nếu các công ty âm nhạc khác đưa ra điều kiện hơn 10%, thì tôi sẽ chọn hợp tác với công ty âm nhạc khác. Ngoài ra, ca khúc mà tôi viết ưu tiên đưa cho cô út Dương Tuyết Nhu của tôi."
Dựa theo cách nói của hắn, nếu công ty âm nhạc Hải Lam chia 20%, công ty âm nhạc khác chia 22%, vậy hắn nhất định sẽ hợp tác với công ty âm nhạc kia.
Về phần Dương Tuyết Nhu bây giờ là người của công ty âm nhạc Hải Lam, âm nhạc Hải Lam mua ca khúc của Dương Lỗi, cũng có thể giao cho những người khác hát.
Đương nhiên Dương Lỗi muốn để cho cô út của mình hát ca khúc của mình.
Đối với Dương Lỗi phòng thủ cẩn thận, Triệu Hướng Linh chỉ cảm thấy mình thật sự không chiếm được một chút lợi ích nào.
"Dương tiên sinh, tôi đồng ý điều kiện của cậu." Triệu Hướng Linh bất đắc dĩ.
Hai bên đạt thành thỏa thuận, tiếp đó công ty âm nhạc Hải Lam soạn thảo tốt hợp đồng, đi đến Giang Lăng, tìm Dương Lỗi ký hợp đồng.
Sau khi cúp điện thoại không lâu, Dương Tuyết Nhu liền gọi điện thoại tới.
Dương Tuyết Nhu là ca sĩ, nhưng mà hiện tại cô ấy không nổi tiếng lắm, cho nên, cho dù hát một ca khúc, cũng được chia phần trăm rất ít.
Về sau thu nhập ròng của《 Gió Nổi Lên Rồi 》, âm nhạc Hải Lam chiếm 75%, Dương Lỗi chiếm 20%, về phần Dương Tuyết Nhu chỉ chiếm 5%.
Nếu ca khúc này để cho một vị ca sĩ có danh tiếng hát, chắc chắn sẽ không chỉ chia phần trăm như vậy.
Nhưng mà Dương Tuyết Nhu vẫn rất vui mừng, nói không ngừng với Dương Lỗi.
"Tiểu Lỗi, đại khái một, hai ngày nữa là sẽ ký xong hợp đồng, đến lúc đó 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 sẽ có thể có mặt trên KuGou Music."
KuGou Music, là nền tảng âm nhạc lớn nhất nước Hạ.
Khi một ca khúc ra mắt, nhất định sẽ được đăng tải lên mạng, người khác muốn nghe ca khúc này, chỉ có thể vào nền tảng âm nhạc để tải xuống.
Mỗi một ca khúc đều thu phí, lần đầu tiên được nghe miễn phí, về sau nếu muốn nghe, được miễn phí ba mươi giây đầu tiên, muốn nghe một bài đầy đủ, thì phải mất phí.
Giá tải xuống một ca khúc là một Nhân dân tệ.
Một Nhân dân tệ này khấu trừ 20% phí nền tảng, phí kênh,v.v…., đại khái còn khoảng 80 xu được chuyển về cho công ty. . .
Dương Lỗi được chia 20%, cho nên có 16 xu. Nếu lại trừ thuế, thì đại khái còn 14 xu.
Nói cách khác, nếu 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 được đăng tải lên KuGou Music, mỗi một lần tải xuống, Dương Lỗi có 14 xu thu nhập ròng.
Đương nhiên, việc này có quan hệ đến tên tuổi của Dương Lỗi, nếu như ca khúc là do một vị ca sĩ hàng đầu, hoặc là người viết lời, người soạn nhạc hàng đầu viết, ca khúc được đăng tải lên KuGou Music, KuGou Music sẽ lấy phí nền tảng và các phí khác ít đi một chút, ít nhất có thể chỉ khấu trừ 5% phí nền tảng, hơn 90% sẽ thuộc về công ty và ca sĩ.
Giống như là tác giả bình thường và tác giả đại thần của Trang web tiếng Trung Bác Đằng vậy, hình thức chia phần trăm chắc chắn là khác nhau.
Đối với Dương Lỗi hiện tại mà nói, chỉ là vừa mới bắt đầu, cho nên cũng không có cách nào, chỉ có thể từ từ, tích lũy tên tuổi của mình.
"Không biết tương lai 《 Gió Nổi Lên Rồi 》sẽ có bao nhiêu lượt tải?" Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng.
Ở trên KuGou Music, ca khúc được tải xuống nhiều nhất thậm chí lên đến hơn trăm triệu, tức là có 100 triệu người bỏ tiền ra tải xuống một ca khúc.
Nước Hạ cực kỳ xem trọng bản quyền ca khúc, bất cứ ai ca hát với mục đích lợi nhuận, đều phải trả phí tương ứng cho chủ sở hữu bản quyền ca khúc, cho nên không có nhiều cách để nghe nhạc miễn phí.
Do đó, tương đối nhiều người lựa chọn tải về, như vậy thì mình có thể nghe nó mọi lúc.
Dù sao chỉ có một Nhân dân tệ, chỉ bằng giá một chai nước khoáng, tốn một Nhân dân tệ, là có thể nghe ca khúc đó miễn phí cả đời, rất phải chăng.
Chương 39 Đăng lên trang web âm nhạc 1
Mặc dù nói như vậy, nhưng ca khúc có lượt tải xuống vượt qua một trăm triệu cũng không nhiều. Toàn bộ KuGou Music cộng thêm một số trang web âm nhạc khác, cũng chỉ có ba ca khúc có lượt tải xuống vượt qua một trăm triệu.
Còn hơn ba trăm bài.
Đừng thấy số lượng này rất nhiều, đó là số lượng tích luỹ trong thời gian mấy chục năm của nước Hạ. Bình quân một năm cũng xuất hiện hơn mười bài hát có lượt tải xuống vượt qua mười triệu, lại tính bình quân một tháng chỉ có một bài.
Đối với nước Hạ vô cùng coi trọng bản quyền của ca khúc mà nói, tỷ lệ này thật sự không cao.
Hơn ba trăm ca khúc này, ca khúc nào cũng rất nổi tiếng, được lưu truyền rộng rãi. Ban đầu đều hot ở khắp các phố lớn ngõ nhỏ.
Còn ba bài đầu tiên hoàn toàn là sự tồn tại top đầu.
……
Một ngày trôi qua nhanh chóng, đoàn người Triệu Hướng Linh của công ty âm nhạc Hải Lam cuối cùng cũng đến thành phố Giang Lăng, hợp đồng và những thứ khác đều đã được chuẩn bị xong.
Dương Lỗi bán quyền biểu diễn của ca khúc [Gió nổi lên rồi] cho công ty âm nhạc Hải Lam, giá là 50.000 cộng thêm chia 20% lợi nhuận.
Sau này Dương Lỗi viết nhạc, ưu tiên bán cho công ty âm nhạc Hải Lam.
……
Trên hợp đồng, từng nội dung hiện ra trước mặt. Dương Lỗi tỉ mỉ xem, cũng sửa đổi một số chi tiết.
Hợp tác với công ty âm nhạc vẫn cần cẩn thận một chút, chỉ hơi không chú ý đến một điều ước, thì sau đó sẽ dẫn đến ảnh hưởng rất lớn.
Cuối cùng, tất cả đã có kết quả.
“Anh Dương, hợp tác vui vẻ. Hai ngày sau chúng tôi sẽ đăng tải ca khúc [Gió nổi lên rồi] lên KuGou Music.” Triệu Hướng Linh nhìn Dương Lỗi, trên mặt nở nụ cười.
“Hợp tác vui vẻ.” Dương Lỗi cũng cười, nói.
……
Công ty âm nhạc Hải Lam hành động rất nhanh. Khi [Gió nổi lên rồi] còn chưa ra mắt, bọn họ đã bắt đầu sử dụng một số kênh để tuyên truyền cho bài hát.
Là một trong những công ty âm nhạc lớn nhất ở nước Hạ, tất nhiên bọn họ có một số kênh quảng cáo.
Rất nhiều bài hát do nhiều ca sĩ tự mình sáng tác ra, họ hoàn toàn có thể tự đăng lên các trang web âm nhạc, nhưng tại sao họ lại chọn hợp tác với các công ty âm nhạc?
Đó là vì các công ty âm nhạc có nhiều nguồn lực và phương tiện hơn để quảng bá các bài hát.
Mà trên trang web KuGou Music, bài hát mới [Gió nổi lên rồi] thế mà cũng đã chiếm vị trí được đề xuất trên trang chủ, khiến nhiều người có thể nhìn thấy hơn.
Đây nhất định là phương pháp của công ty âm nhạc Hải Lam.
Mà vào lúc 12 giờ trưa ngày 2 tháng 5, cuối cùng [Gió nổi lên rồi] đã được phát hành trên KuGou Music.
......
Lâm Nguyên đã tốt nghiệp được ba năm rồi. Anh ta từng muốn lập nghiệp, tham vọng của anh ta cao hơn cả trời.
Đáng tiếc, ba năm ngắn ngủi này gần như đã mài nhẵn góc cạnh của anh ta.
Thành tích học tập xuất sắc trước đây lại không giúp anh ta có nhiều lợi thế trong xã hội.
Ba năm trước, anh ta còn tràn đầy sức sống, nhưng bây giờ anh ta còn không dám về nhà.
Lại là một ngày mệt mỏi, Lâm Nguyên trở về căn nhà trọ chỉ có hơn mười mét vuông mà mình thuê, anh ta mở máy tính, bật KuGou Music, bắt đầu nghe nhạc.
Sau khi làm việc mệt mỏi, anh ta thích nghe nhạc để thư giãn.
Sau khi xem qua các bài hát trong danh sách phát, Lâm Nguyên tùy ý lật danh sách xem có bài hát nào mới không.
"Hửm? [Gió nổi lên rồi]?"
Lâm Nguyên nhìn thấy một bài hát do KuGou Music đề cử.
"Thanh xuân không hối tiếc, bài hát [Gió nổi lên rồi] sẽ đưa bạn trở về tuổi thanh xuân của mình."
“Tuổi thanh xuân?”
Nhìn giới thiệu, trong lòng Lâm Nguyên âm thầm nói, sau đó mở ra nghe.
Âm thanh của các loại nhạc cụ vang lên, giai điệu rất đẹp.
“Nhạc của bài hát này không tồi.” Trong lòng Lâm Nguyên bình luận.
Sau đó, lời nhạc vang lên.
“Suốt chặng đường hết đi lại dừng
Trôi dạt theo vết tích một thời thiếu niên phiêu bạt
Trước khoảnh khắc đặt chân tới trạm xe đó
Bỗng dưng lại có chút phân vân
..."
Lời bài hát dường như đánh trúng trái tim của Lâm Nguyên.
Ở bên ngoài làm việc chăm chỉ trong nhiều năm, lúc này anh ta cũng không dám về nhà.
Anh ta im lặng lắng nghe.
"Ta từng vật vã không thoát khỏi sự rộng lớn của thế giới này
Cũng từng đắm chìm trong những lời nói mơ mộng
Không biết thật giả, không hề vùng vẫy, cũng chẳng sợ bị cười chê
Tôi từng dâng tất thảy nhiệt huyết thanh xuân cho cô gái ấy
Và những ngón tay từng gảy lên câu chuyện tình mùa hạ
Nếu tim này đã rung động thì cứ để mọi thứ tùy duyên thôi mà
Cứ ngược sáng mà đi, mặc cho gió táp mưa sa.”
Từng câu hát đều ăn sâu vào lòng người, Lâm Nguyên không khỏi nghĩ đến tuổi thanh xuân của mình.
Tuổi trẻ của anh ta cũng đầy nhiệt huyết, nhưng nhiều tiếc nuối.
Những hạnh phúc và những chuyện không vui đó giờ đây được gợi lại với một sức quyến rũ đặc biệt, khiến người ta thật khó quên.
Anh ta chỉ lặng lẽ ngồi đó, thoáng chút sự hồi tưởng hiện lên trong đôi mắt mệt mỏi.
"Cương Tử, anh Lý... các anh vẫn ổn chứ?"
Khi còn trẻ, anh ta có một nhóm anh em tốt, nhưng bây giờ, bọn họ đã lâu không liên lạc rồi.
Lâm Nguyên cứ ngồi im lặng như thế, anh ta nhấp vào [Gió nổi lên rồi] để bắt đầu phát lại, nhưng lần này chỉ phát trong 30 giây, liền hiển thị nghe lại cần phải trả tiền.
Thấy vậy, Lâm Nguyên trực tiếp nhấp vào để mua bài hát mà không do dự.
Chương 40 Đăng lên trang web âm nhạc 2
Chỉ một nhân dân tệ mà thôi, Lâm Nguyên căn bản sẽ không tiếc tiền để mua bài hát mà anh ta thực sự thích.
Sau khi nghe một vài lần, anh ta đã đưa nó vào danh sách phát vĩnh viễn của mình.
Đang lúc nghe, điện thoại của Lâm Nguyên đột nhiên vang lên. Anh ta nhìn qua, lại là một cuộc điện thoại rất quen thuộc.
"Alo, Nguyên Tử, tôi là Cương Tử, cậu gần đây làm gì rồi?"
Giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ vang lên, âm nhạc vang lên bên tai. Nghe thấy giọng nói của anh em tốt, giờ phút này Lâm Nguyên đột nhiên cảm thấy khóe mắt có chút cay cay.
Nhưng anh ta lại nói: "Cương Tử, hiện giờ cậu làm việc ở đâu? Anh em ra ngoài gặp nhau ăn bữa cơm."
"Được, tôi cũng đang có suy nghĩ này, gọi cả đám anh Lý..."
Hai anh em tán gẫu. Mặc dù đã mấy năm trôi qua, nhưng lúc này bọn họ không có bất kỳ trở ngại nào, nói từ bắc đến nam, không biết có bao nhiêu lời muốn nói.
......
[Gió nổi lên rồi] rất dễ gây được tiếng vang với mọi người, khiến người ta nhớ lại tuổi trẻ của mình. Một số người từng trải thì cảm động sâu sắc như Lâm Nguyên, còn những người chưa có nhiều kinh nghiệm thì cảm thấy rất hay.
Bọn họ thông qua đề xuất của KuGou Music để nhấp vào, nghe xong, trong mắt họ lộ vẻ ra ngạc nhiên.
"Lần này KuGou Music đã đề xuất một bài hát rất hay."
"[Gió nổi lên rồi], thanh xuân của tôi cũng đang dần bay theo gió."
"Bài hát rất hay, nhiệt liệt đề cử! Tôi đã chuyển tiếp nó cho các bạn cùng lớp của tôi."
"Ha ha, sinh viên Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan đã check-in. Bài hát [Gió nổi lên rồi] cuối cùng cũng có trên trang web âm nhạc rồi."
"Sinh viên đại học Thanh Sơn check-in!"
......
Ở khu vực bình luận bên dưới bài hát, thỉnh thoảng có bình luận xuất hiện, thậm chí có cả trường học lớn đến check-in.
[Gió nổi lên rồi] đã trở nên nổi tiếng trong các trường học trước đây.
Mà trong một số phương tiện truyền thông cá nhân trên Internet, những người làm âm nhạc cũng bắt đầu đề cử.
"Trong kỳ này, tôi giới thiệu với mọi người một bài hát mới tên là [Gió nổi lên rồi]. Tôi có cảm giác sau này bài hát này sẽ trở thành một bài hát không thể thiếu trong lễ tốt nghiệp đại học. Mọi người đến nghe nào."
Người làm âm nhạc đại V hàng triệu fans bắt đầu đề cử bài hát.
"Lão Ngô lại đề cử bài hát rồi sao?"
"Lão Ngô đại V có lương tâm, đề cử ca khúc rất hay, tôi ủng hộ."
"[Gió nổi lên rồi]? Tôi chưa từng nghe đến cái tên này bao giờ."
"Hả? Bài hát "[Gió nổi lên rồi] cuối cùng cũng được đổ bộ lên KuGou Music rồi sao? Tôi đã chờ nó rất lâu rồi."
……
KuGou Music đang đề cử, các kênh truyền thông cá nhân do công ty âm nhạc Hải Lam liên hệ cũng đang đề cử, mà Dương Lỗi cũng đang quảng bá cho bài hát của mình.
Lại một tháng nữa trôi qua, ngày mai là mùng 3, nhuận bút cũng sắp có rồi.
Đối với bản cập nhật của [Che trời], Dương Lỗi đã duy trì tỷ lệ hàng ngày là 100.000 chữ!
Hơn một tháng trôi qua, tác phẩm huyền huyễn [Che trời] với hơn sáu triệu từ được cập nhật gần hết!
Mà thành tích của [Che trời] cũng rất tốt.
Nhưng vì [Che trời] được cập nhật quá nhanh nên tốc độ tăng của lượng đặt trước lại không nhanh.
Mỗi ngày 100.000 chữ, nếu đặt mua hết, thì sẽ tốn năm nhân dân tệ mỗi ngày.
Đối với nhiều người, việc bỏ ra năm nhân dân tệ mỗi ngày để đọc một cuốn sách vẫn còn hơi miễn cưỡng. Điều này khó tránh khỏi dẫn đến có một lượng lớn người đọc sách lậu.
Tuy nhiên, nói chung, cập nhật càng nhanh, tốc độ kiếm tiền của Dương Lỗi càng nhanh!
Lúc này, lượng đặt trước của [Che trời] đã đạt 270.000, lượt đơn theo dõi cũng gần 20.000 lượt!
Trên thực tế, nếu bản cập nhật không nhanh, thì ước tính khả năng cao [Che trời] sẽ vượt mốc 40.000 lượng đặt trước vào thời điểm này.
Sau chương mới nhất, Dương Lỗi trực tiếp viết: "Đề cử một bài hát hay tên [Gió nổi lên rồi], Thạch Đầu đã phát nghe lại vài lần rồi. Mọi người có thể đi nghe thử."
Sau khi cập nhật chương này, rất nhanh liền có rất nhiều bình luận.
"Bắt được một tác giả nghe nhạc!"
"Thạch Đầu Đại Đại, anh còn có thời gian nghe nhạc sao? Còn không tranh thủ gõ chữ sao? Anh cho rằng 100.000 chữ là có thể thỏa mãn tôi sao?"
"Ai biết địa chỉ của Thạch Đầu Đại Đại không? Tôi muốn bắt anh ấy đến một căn phòng nhỏ tối đen, một ngày nghỉ ngơi bốn tiếng, thời gian còn lại để đánh máy."
"Lầu trên cũng quá đáng quá rồi đấy? Khi nào bắt vậy? Tôi đến giúp một tay."
"Đại Đại nhanh cập nhật đi."
Nhiều bình luận đều là giục cập nhật.
Nhưng dần dần cũng xuất hiện những bình luận về bài hát.
"[Gió nổi lên rồi]? Thạch Đầu Đại Đại cũng nghe rồi sao? Tôi đã nghe bài hát này vài ngày trước rồi, thực sự rất hay."
"Woa! Thật bất ngờ! Tôi là sinh viên của Đại học tài chính kinh tế thành phố Lan. Bài hát này là bài hát chủ đề trong mv tuyên truyền của trường cũ của tôi."
Trong bình luận, rất nhiều người không biết bài hát [Gió nổi lên rồi], nhưng một số ít người đã nghe qua.
Tuy nhiên, những người chưa nghe đều có hứng thú đi nghe thử.
......
Trong văn phòng, lão độc giả Trương Hàng đọc xong chương mới nhất, trong mắt đầy sự phấn khích.