• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ - Diệp Lăng Thiên (52 Viewers)

  • Chương 367-369

CHƯƠNG 367: KHỞI ĐẦU MỚI (4)



Mặc dù là nói vậy, nhưng trong lòng Diệp Lăng Thiên nhiều ít vẫn có chút lo lắng, dù sao đầu tư lớn như vậy, hơn nữa gần như là đặt cả tiền đồ của công ty vào đây, Diệp Lăng Thiên cảm thấy mình như là đang đánh cược, nếu như thành công, nói không chừng cửa tiệm này có thể kiếm tiền lớn, lợi nhuận không phải tiệm Xuân Thiên và Du Lâm có thể so sánh được. Nếu như thất bại, cũng không cần nói, công ty cách phá sản không xa. Nhưng mà Diệp Lăng Thiên xem như là đã chuẩn bị đánh bạc rồi. Vốn chuẩn bị mở hai hoặc ba tiệm nhưng xem ra đành gác lại rồi, toàn bộ đầu tư vào trong cửa tiệm này.



Bởi vì biết rõ chuyện bên này quan trọng, cho nên Diệp Lăng Thiên đặt trọng tâm công việc ở đây.Qua đọc tại Vietwriter.net nhé, Đầu tiên là xác định nhân viên, anh lần nữa gọi điện thoại cho lãnh đạo phụ trách chuyện của Diệp Lăng Thiên ở bên phía ủy ban, nói với anh ta, mình cần hơi nhiều người, tối thiểu cần một trăm người, bốn mươi nam, sáu mươi nữ.Qua đọc tại Vietwriter.net nhé. Đối phương nói với anh, người các tỉnh báo danh có khoảng bốn mươi mấy người, anh ta sẽ lần nữa thông báo với các tỉnh yêu cầu của Diệp Lăng Thiên, nhìn xem có còn người hay không, nhưng mà cuối cùng anh hỏi Diệp Lăng Thiên, nhất định phải là quân nhân hoặc là người nhà quân nhân sao? Gia đình nghèo khó được không? Anh ta nói với Diệp Lăng Thiên, rất nhiều vùng núi có lượng lớn nhân viên nghèo khó, ngay cả trong thành phố A của bọn họ cũng có một số công viên nhân viên chức nghỉ việc sống bằng tiền trợ cấp, cho nên nhờ Diệp Lăng Thiên giúp anh ta một việc, cho những người này một công việc. Kỳ thật trong lòng Diệp Lăng Thiên thiên vị quân nhân xuất ngũ, dù sao bản thân annh cũng là quân nhân xuất ngũ, có cảm tình, nhưng cuối cùng Diệp Lăng Thiện vẫn đồng ý. Nhưng mà Diệp Lăng Thiên cũng nói, bảo anh ta hỗ trợ liên lạc với nhiều quân nhân xuất ngũ một chút, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, tùy thời đều có thể. Sau đó Diệp Lăng Thiên gọi thư ký đến, để cô ta sau này trực tiếp phục trách liên lạc với người của ủy ban.



Ngày thứ ba, Diệp Lăng Thiên vào công ty, trực tiếp ngồi trong phòng họp, tiến hành phỏng vấn với mấy người nhận lời lúc trước. Dựa theo lời của cô thư ký, từ trong lý lịch sơ lược có hơn tám mươi người, cuối cùng cô ấy dựa theo số lượng nhân viên cần thiết ở các bộ phận chọn lựa hôm nay tổng cộng ba mươi sáu người đến phòng vấn, thì ra là, từng vị trí đều là tỉ lệ ba chọi một.



Diệp Lăng Thiên ngồi trong phòng họp, cô ấy gọi một cô gái tài vụ đến, đầu tiên là phỏng vấn người nhận lời mời công việc tài vụ, tham gia phỏng vấn công việc tài vụ tổng cộng có mấy người, nữ có nam có, đối với công việc tài vụ, Diệp Lăng Thiên không hiểu, cho nên hỏi cơ bản đều là cô gái tài vụ, anh chỉ là cuối cùng hỏi một hai câu không liên quan đến tài vụ. Sau khi chín người ứng tuyển tài vụ phỏng vấn xong, Diệp Lăng Thiên để cô gái tài vụ chọn năm người mà cô ấy cảm thấy hài lòng, cuối cùng Diệp Lăng Thiên từ năm người đó chọn ra ba người, trên cơ bản đều là quá trình như vậy. Khác với công ty khác sau khi phỏng vấn còn phải về nhà đợi điện thoại thông báo, bên này Diệp Lăng Thiên trực tiếp sau khi phỏng vấn xong thông báo kết quả, ai ở lại ai đi rất rõ ràng, quá trình cũng rất nhanh, chỉ tốn 2 tiếng đồng hồ Diệp Lăng Thiên đã chọn được mười hai người, nhưng mà, trong mười hai người này cơ bản là nữ nhiều nam ít, cuối cùng có bốn nam. Hai người tài vụ, hai người phân ở bộ phận tổng hợp, lúc này Diệp Lăng Thiên phân công lại cho mười hai người, mặc dù để cô thư ký bắt đầu giới thiệu nghiệp vụ và huấn luyện làm quen với bọn họ.Qua đọc tại Vietwriter.net nhé. Cô thư ký cũng thuận lợi trở thành phó phòng tổng hợp. Ngoại trừ bộ phận tài vụ và bộ phân tổng hợp có hai trưởng bộ phận chuyên môn, những bộ khác tạm thời không có lãnh đạo, Diệp Lăng Thiên muốn quan sát một tháng sau mới bổ nhiệm. Dù sao sau khi Diệp Lăng Thiên sau khi tuyển xong thì sẽ rời khỏi, huấn luyện những người mới cũng như là làm quen công việc thì để cho cô thư ký.



Diệp Lăng Thiên vẫn tìm công ty internet lúc trước, nói hai chuyện nghiệp vụ với đối phương, một cái là xây dựng trang web giao thức ăn, một cái là sớm quyết định giải phóng hệ thống lắp đặt của cửa hàng mới. Sau đó Diệp Lăng Thiên tiếp tục làm các việc liên quan đến mở rộng phát triển nghiệp vụ giao thứ ăn, rất bận, quả thật khoảng thời gian Diệp Lăng Thiên quả thật rất bận.



Hứa Hiểu Tinh ngày 13 tháng giêng về Đông Hải, vẫn là Lăng Thiên đi đón như cũ, cô nói với Diệp Lăng Thiện chuyện Vương Tuyết đến trường cô đã làm xong, đến lúc đó dẫn Vương Tuyết theo báo danh là được. Sau đó cứng rắn muốn Diệp Lăng Thiên đưa cô đến tiệm Xuân Thiên ăn một bữa xiên nướng, ăn đồ nướng xong lại để Diệp Lăng Thiên đưa cô đến công ty của anh tham quan. Nhìn thấy công ty Diệp Lăng Thiên đã có nhiều người như vậy, hơn nữa còn phân công rõ ràng, Hứa Hiểu Tinh cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà cuối cùng vẫn không quên mắng ông chủ Diệp Lăng Thiện này quá keo kiệt, nhiều người như vậy lại chen chúc trong một phòng, quá keo kiệt. Trước kia khi người còn chưa đến Diệp Lăng Thiên còn không rõ, bây giờ mọi người đều vào đúng chỗ, Diệp Lăng Thiên cũng cảm thấy diện tích công ty mình quá nhỏ, đi đường cũng phải nghiêng người, chủ yếu là phòng vệ sinh không đủ dùng. Mười mấy người dùng chung một phòng vệ sinh, chuyện đi làm tranh phòng vệ sinh thường xuyên xảy ra, Diệp Lăng Thiên cảm thấy, công ty nhất định phải chuyển chỗ.



Sau đó Diệp Lăng Thiên đưa Hứa Hiểu Tinh về nhà, sau khi đưa Hứa Hiểu Tinh về anh lại bắt đầu bận rộn, mang theo người công ty lắp đặt đi đến cửa hàng đồ điện, bàn bạc với bên thiết bị cả một buổi chiều mới quyết xong toàn bộ chuyện lắp đặt, vì là khách hàng cũ, công ty thiết bị vô cùng quen thuộc với yêu cầu với Diệp Lăng Thiện, cho nên bàn bạc rất dễ dàng. Cuối cùng xác định, ngày một tháng sau lập tức tiến thành lắp đặt thiết bị, lần này Diệp Lăng Thiên cho thời gian lắp đặt thiết bị rất ngắn, chỉ có hai mươi lăm ngày, phí tổn lắp đặt cũng đưa lên kỷ lục 2 tỷ 1. Ở đây tiền thuê cao như vậy, chậm một ngày chính là chậm rất nhiều tiền. Diệp Lăng Thiên không đợi được, tình nguyện bỏ ra nhiều phí lắp đặt cũng nhất định phải nhanh chóng lắp đặt xong.



Đúng ngày 16 tháng giêng, Diệp Lăng Thiên tự lái xe đưa Vương Lực và Vương Tuyết đến trường mới báo danh, đối với trường học mới, Vương Tuyết vô cùng ước mơ, cũng rất kích động. Nhưng mà có vẻ có chút lo sợ, đây là đương nhiên. Trường học xa hoa như vậy, trước kia cô ấy chưa từng gặp qua.



Vương Lực cũng vô cùng cảm kích Diệp Lăng Thiên, sự cảm kích giữa cậu ấy và Diệp Lăng Thiên đã không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt, nói ngắn gọn, nếu như không có Diệp Lăng Thiên, sẽ không có Vương Lực ngày hôm nay, cậu ấy và một nhà của cậu ấy, vẫn còn trồng trọt trong núi, khả năng cả đời này cũng không chạy thoát khỏi dãy núi lớn liên miên, cậu ta là một người không thích thể hiện tình cảm quá nhiều cho nên thậm chí còn không nói cảm ơn với Diệp Lăng Thiên, nhưng mà, mọi thứ cậu ấy đều nhớ trong lòng. Để thuận tiện cho Vương Tuyết lên lớp, Vương Lực thuê phòng ở gần trường không xe, Diệp Lăng Thiện cũng trực tiếp đưa chiếc xe điện của mình cho Vương Lực, để cậu ấy thuận tiện đi làm.



CHƯƠNG 368: KHỞI ĐẦU MỚI (5)



Diệp Lăng Thiên vẫn như trước mỗi ngày sau khi tan tầm đến bệnh viện xem, trên cơ bản anh tan làm Lý Vũ Hân cũng tan làm. Sau khi Hứa Hiểu Tinh trở lại, Diệp Lăng Thiên nói với Hứa Hiểu Tinh chuyện này, chỉ cần Hứa Hiểu Tinh không có lớp, cơ bản đều ở bệnh viện cùng với Lý Vũ Hân, cả đêm cùng với Lý Vũ Hân. Sau hôm nay, lần nữa Diệp Lăng Thiên nhận được một tin xấu, Lý Tiên Nguyên lại hôn mê. Nhìn tình trạng này, Diệp Lăng Thiên biết, lần này Lý Tiên Nguyên thật sự đã hết thuốc chữa rồi.



Diệp Lăng Thiên nhân dịp không có việc gì, lần nữa đi ra ngoài tìm tình hình văn phòng ở thành phố A cuối cùng làm Diệp Lăng Thiên có chút bất ngời, văn phòng trung tâm thành phố A giá có chút cao, đối với Diệp Lăng Thiên mà nói, cảm giác vô cùng không quan trọng, dù sao,thực tế công tác quản lý của công ty bọn họ cũng không liên quan đến nghiệp vụ chính, không cần phải thuê văn phòng, công ty cũng không cần có khí phách đến vậy, càng không cần gì phải giao thông thuận lợi, cái công ty Diệp Lăng Thiên cần, chỉ là nơi lớn, để mọi người có đủ không gian làm việc, đương nhiên, giao thông thuận tiện một chút thì tốt hơn, như vậy cũng có lợi cho công nhân viên đi làm.



Cuối cùng Diệp Lăng Thiên thuê một văn phòng ở gần khu tam hoàn, mặc dù là tam hoàn, nhưng trên thực tế đã trong thành nội, hơn nữa cách trung tâm không xa, giao thông cũng rất thuận tiện.Qua đọc tại Vietwriter.net nhé. Diệp Lăng Thiên thuê căn phòng này giá một năm 900 triệu, diện tích rất lớn, khoảng chừng 300 mét vuông, hơn nữa bởi vì trước đó cũng có công ty nào đó thuê ở đây, bố cục rất tốt, cơ bản không cần phải thay đổi. Có hai văn phòng độc lập, một phòng họp và một phòng tạp vụ, có có một đại sảnh khác rất lớn.



Qua ngày hôm sau Diệp Lăng Thiên gọi công ty lắp đặt thiết bị đến, để công ty lắp đặt chia đại sảnh thành ba phòng làm việc, bên trong còn làm một phòng giải trí nghỉ ngơi. Có hai phòng làm việc, một phòng là phòng làm việc của mình, một phòng cho tài vụ, tài vụ vì rất quan trọng, cho nên nhất định phải có một phòng riêng. Mặt khác, trong đại sảnh cho bộ phận giao hàng, bộ phận tổng hợp và và bộ khác mỗi bộ đơn độc một phòng, bởi vì diện tích khá lớn, nên Diệp Lăng Thiên lấy chỗ còn dư lại ngăn ra thành một phòng giải trí nghỉ ngơi, như vậy lúc mọi người nghỉ ngơi cũng có thể có một nơi nghỉ ngơi, trò chuyện.



Nơi làm Diệp Lăng Thiên thích nhất ở đây là một phòng họp vô cùng lớn. Việc ngăn các phòng ra vô cùng đơn giản, đưa nguyên liệu vào cố định một chút, sau đó lắp đường dẫn là được, công ty lắp đặt thiết bị trực tiếp tỏ vẻ hai hôm sẽ xong, hơn nữa không thu tiền Diệp LăngThiên,Qua đọc tại Vietwriter.net nhé. miễn phí tặng. Diệp Lăng Thiên lại cười cười, không nói gì. Sau đó, Diệp Lăng Thiên trực tiếp gọi trưởng bộ phận Lâm của bộ tổng hợp gọi đến, cô thư ký lúc trước, cô ấy kỳ thật là thư ký của Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên trực tiếp để cô ấy phụ trách việc dời công ty này, mặt khác, cũng để Tiểu Lâm cho công ty sửa soạn lại một chút, chỉ cần không tiêu tốn quá nhiều là được, dù sao có một hoàn cảnh tốt mọi người làm việc hiệu suất cũng cao hơn. Thấy mọi chuyện cần thiết ở đây đều giao cho Tiểu Lâm, Diệp Lăng Thiên lần nữa đẩy mạnh chuyện giao thức ăn.



Một tuần trôi qua, vào thứ hai, Diệp Lăng Thiện trực tiếp đến công ty mới làm, anh đã có mấy ngày không đến công ty, chỉ để Tiểu Lâm giải quyết tất cả mọi thứ ở đây, thứ hai trực tiếp đến địa chỉ mới làm, cho nên đây cũng là lần đầu tiên anh đến. Vừa mới đẩy cửa công ty mới ra đã nhìn thấy một mặt tường, trên đó viết mấy chữ văn hóa công ty ăn uống Anh Lính hoan nghênh bạn, sau đó đi ra, hai bên lối đi là một phòng làm việc, chỉ là những văn phòng này không có tường, mà dùng vách ngăn tầm hai thước ngăn lại, rất đẹp, lối đi tinh tế, bên trái là văn phòng Diệp Lăng Thiên, bên phải là phòng họp, trên mỗi văn phòng làm việc đều có biển, dọn dẹp sạch sẽ, đặc biệt là văn phòng của Diệp Lăng Thiên, mặc dù vẫn là bộ đồ dùng văn phòng cũ trước kia, nhưng bên trong đặt một bàn trà, ấm đun nước, còn có mấy bồn hoa, Diệp Lăng Thiên rất hài lòng với Tiểu Lâm, mặc dù hàng năm tiêu tốn mấy trăm triệu, nhưng mà không khí công ty tăng thêm rất nhiều, chủ yếu nhất là, mọi người không cần phải chen chúc thành một đám nữa.



Thời gian chuẩn bị trước trước sau sau khoảng tầm một tháng, nghiệp vụ giao thức ăn mới cuối cùng cũng bắt đầu lên sàn rồi, Diệp Lăng Thiên xem như là thở dài một hơn, mặc kệ là nghiệp vụ giao thức ăn này cuối cùng có hiệu quả thế nào, đầu tư vào ngành này cũng không lớn, hơn nữa có tác dụng thuận tiện cho khách hàng, cho dùng không lợi nhuận cũng xem như là nâng cao toàn bộ chất lượng phục vụ của công ty, không tính là thiệt.



Đúng vào mấy ngày này Diệp Lăng Thiên chăm chú vào việc chính thức triển khai, mở rộng dịch vụ giao thức ăn và hiệu quả sau đó, hôm nay vào giờ tan tầm Diệp Lăng Thiện nhận được điện thoại của Hứa Hiểu Tinh.



“Diệp Lăng Thiên, nhanh đến cứu Vũ Hân.” Hứa Hiểu Tinh vội vàng nói.



“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Diệp Lăng Thiên lại càng hoảng sợ.



“Tôi ở trong bệnh viện chờ Vũ hân,Qua đọc tại Vietwriter.net nhé. nhưng mà cô ấy nói là 4 giờ đến đây, nhưng bây giờ đã sắp 6 giờ rồi, tôi gọi điện thoại cho cô ấy thì bên phía cô ấy rất ồn ào, tôi nghe thấy có người rất dữ, Vũ Hân nói với tôi cô ấy bị người khác chặn cửa, không cho ra ngoài. Tôi đoán nhất định là gặp chuyện gì đó rồi, anh qua xem thử đi ?” Hứa Hiểu Tinh có chút gấp gáp



Diệp Lăng Thiên cau mày, nói : “Được, tôi lập tức qua đó” .



Nói xong Diệp Lăng Thiên chạy ra khỏi công ty, sau đó lái xe mình đến tổng bộ tập đoàn Tam Nguyên.



Anh đã đến tập đoàn Tam Nguyên không ít lần, vô cùng quen thuộc, quen tay hay làm đi đến tập đoàn Tam Nguyên, hơn nữa đi thẳng vào văn phòng quản lý ở tầng trệt. Lúc này đã tan làm, bên trong cơ bản không có ai, ở đằng xa chỉ nghe thấy ở trong phòng thì ra có người làm ầm ĩ trong văn phòng Lý Tiên Nguyên.



Diệp Lăng Thiên đoán phương hướng ở đằng kia, đi thẳng đến, cửa khép hờ.



“Nói, Lý Tiên Nguyên rốt cuộc ở đâu? Cô có nói hay không?”



“Hôm nay cô không nói đừng mong ra khỏi cửa này ”



Diệp Lăng Thiên nghe thế thì đoán được đến cùng có chuyện gì rồi, trực tiếp đẩy cửa ra đi vào. Ở bên trong vốn là văn phòng của Lý Tiên Nguyên, Diệp Lăng Thiên nhìn thấy có năm sáu người đàn ông đứng trong đó hùng hổ nói, nguyên một đám tuổi cũng đã lớn, toàn hơn 40, 50 tuổi rồi. Diệp Lăng Thiên đi vào, thấy Lý Vũ Hâm một mình ngồi ở chỗ ngồi của Lý Tiên Nguyên lạnh lùng nhìn đám người khoa tay múa chân với mình, một câu cũng không nói.



“Cậu là ai? Đi ra ngoài, nơi này có việc ” Một người trong đó nhìn thấy Diệp Lăng Thiên trực tiếp chỉ vào Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói.



Diệp Lăng Thiên như trừng người này, không để ý đến ông ta, đi qua kéo Lý Vũ Hân, nói: “Đi thôi, tan làm rồi” .



“Dám đi, cậu là ai?” Nhìn thấy Diệp Lăng Thiên lôi kéo Lý Vũ Hân đi, một đám người lập tức ngăn lại trước mặt, ngăn cản Diệp Lăng Thiên, một người trong đó trực tiếp vọt đến trước mặt Diệp Lăng Thiên hỏi.



CHƯƠNG 369: NẾU KHÔNG GẢ ĐƯỢC SẼ ĐỔ THỪA CHO ANH (1)



“Tôi là ai không liên quan gì đến ông, các người có nhiều người như vậy mà đi bắt nạt một cô gái, cũng không cảm thấy mất mặt sao?” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nói.



“Tôi chẳng cần biết anh là ai, chúng tôi cũng không bắt nạt cô ta, chúng tôi chỉ cần cô ta nói cho chúng tôi biết Lý Tiên Nguyên ở đâu?” Một người trong đó chậm rãi nói.



“Tôi đã nói rất rõ rồi, tôi không biết, tôi chỉ biết là ông ấy đã đến Châu Âu, bây giờ tôi cũng muốn biết ông ấy đang ở đâu, nếu như các người liên lạc được xin hãy nói cho tôi biết!”Qua đọc tại Vietwriter.net nhé. Lý Vũ Hân bị Diệp Lăng Thiên kéo tay, lạnh lùng nhìn những người đàn ông trước mặt này, giọng điệu rất bình tĩnh, không hề có chút sợ hãi nào.



“Lừa gạt ai đây? Coi chúng tôi là khỉ để đùa giỡn à? Tôi đã hỏi qua người ở trong dự án bên Châu Âu, bọn họ nói Lý Tiên Nguyên hoàn toàn không qua đó. Hai người đang chơi đùa chúng tôi trong lòng bàn tay đúng không?”



“Đến Châu Âu thì nhất định phải đến ban dự án Châu Âu sao? Châu Âu lớn như vậy, mỗi một người trong ban dự án Châu Âu khi đi đến đó bọn họ đều biết rõ hành tung sao?” Lý Vũ Hân nói tiếp.



“Tiểu nha đầu, nhanh mồm nhanh miệng. Hôm nay không nói nhiều với cô như vậy, hoặc là cô nói cho chúng tôi biết Lý Tiên Nguyên đang ở đâu, hoặc là rút cổ phần ở trong tay chúng tôi ra!”



“Tôi cũng không có quyền lực lớn như vậy để rút cổ phần, việc này cần thông qua hội đồng quản trị, hơn nữa, tôi cũng nói rõ cho ông biết, bây giờ trong tập đoàn cũng không còn đồng nào”!



“Tôi không quan tâm, không tìm được người già thì tôi tìm người trẻ, Lý Tiên Nguyên không ở đây, cô chính là cổ đông lớn nhất, cô chính là chủ tịch, cô lập tức rút cổ phần của tôi ra, tôi muốn có tiền!” Người đàn ông hung hăng nói.



“Bây giờ nghĩ tôi là cổ đông lớn nhất thì tôi có thể làm chủ tịch rồi sao? Trước đó ông đã làm những gì? Khi đó chỉnh tôi thảm thiết không phải mấy người các ông sao? Đến ngay cả giám đốc chi nhánh tôi cũng không có đủ tư cách để làm, nào có năng lực để làm chủ tịch, cám ơn mấy người các ông đã nâng đỡ!” Lý Vũ Hân cười lạnh nói, ý trào phúng vô cùng mạnh.



“Tôi không nói nhiều với cô như vậy, nếu hôm nay cô không rút cổ phần của chúng tôi ra, hôm nay ông đây sẽ giết chết cô!” Người đàn ông nói không lại, tức hổn hển nói.



“Giết chết tôi? Được thôi, ông đến đi, hôm nay nếu ông không giết chết tôi thì ông cũng không phải đàn ông. Mấy người các ông mỗi người cũng đều ngoài năm mươi tuổi,Qua đọc tại Vietwriter.net nhé. ngay cả ông, ít nhất cũng bốn mươi sáu bốn mươi bảy tuổi rồi. Các ông tự chạm vào lương tâm của mình và nghĩa lại, các ông có thể có được ngày hôm nay là do ai cho, cổ phần trong tay của các ông là của các ông sao? Đó là do ba tôi nhìn vào tình nghĩa anh em mà tặng cho các ông, được lắm, bây giờ tập đoàn xuất hiện nguy cơ, kẻ đầu tiên muốn rút cổ phần lại chính là các ông, thật sự là những người anh em tốt của ba tôi mà!”



“Các ông hãy để tay lên ngực và tự hỏi lại, tập đoàn có ngày hôm nay rốt cuộc là do ai tạo thành? Các ông có dám nói không phải là do một tay của mấy người các ông tạo thành không? Lúc đầu dự án ở Châu Âu rất tốt, cũng bởi vì mấy người các ông phản đối ở khắp nơi, kết hợp lại, đè ép ba tôi, lợi dụng hội đồng quản trị để ép cải tổ nhân sự thay đổi cán bộ quản lý, khiến toàn bộ tập đoàn lộn xộn, làm cho chướng khí mù mịt, liên tục hao tổn, bây giờ còn có mặt mũi tới tìm tôi muốn rút cổ phần, tôi nói thật cho ông biết, hiện tại tài khoản của tập đoàn không có một xu, nếu ông thật sự muốn đồ đạc, ông có thể xem một chút, xem xem có đồ vật gì các ông có thể tiện tay khiêng đi, bàn ghế cũng được. Đúng rồi, quên chưa nói, những thứ này các ông cũng không thể lấy đi, tất cả đều đang thế chấp ở ngân hàng, bao gồm cả tòa nhà này, tất cả tài sản của tập đoàn, ngoài ra, nhà và xe của chúng tôi tất cả mọi thứ đều đã thế chấp ngân hàng, các ông xem xem có đồ vật gì có thể cầm đi, ví dụ như thùng rác này, các ông có thể lấy!” Lý Vũ Hân chậm rãi nói, cuối cùng cười lạnh.



Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân, giống như lần đầu tiên nhìn thấy Lý Vũ Hân, anh không thể ngờ Lý Vũ Hân có thể kiên cường như vậy.



“Thật là mồm miệng lanh lợi, tôi cũng không tin Lý Tiên Nguyên giảo hoạt như thế mà không để lại đường lui cho mình, tôi cũng không tin các người sẽ không có tiền. Nói cho cô biết, hôm nay nếu không cho tôi rút cổ phần thì cô cũng đừng nghĩ bước ra khỏi cánh cửa này, muốn chết thì mọi người cùng nhau chết!”



“Muốn chết là sao? Được, vậy chúng ta hãy ở đây đợi chết! Nhờ mấy người các người ban tặng, tôi đã không còn gì, muốn chết cũng không sao, có thể kéo theo mấy cái đệm lưng, rất tốt!” Lý Vũ Hân lạnh lùng cười, trực tiếp ngồi vào ghế của bàn làm việc của mình, dáng vẻ không định rời đi.



Diệp Lăng Thiên nhìn thấy như vậy, chậm một điếu thuốc sau đó cầm điện thoại di động lên trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Yến.



“Alo, Diệp Lăng Thiên, có chuyện gì?”



“Mang mấy người tới đây một chút đi, văn phòng chủ tịch của tập đoàn Tam Nguyên, tôi và Lý Vũ Hân bị một đám người bắt giữ phi pháp ở đây, uy hiếp muốn giết chết chúng tôi, khả năng có mục đích giết người. Cô mang người tới đây đi.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.



“A? Bắt giữ người phi pháp?” Lý Yến cho rằng mình nghe lầm.



“Anh gọi điện thoại cho ai?” Mấy người đàn ông nghe thấy tiếng gọi điện thoại của Diệp Lăng Thiên, có chút không chắc chắn hỏi.



“Lý Yến, đội trưởng đội cảnh sát hình sự của thành phố A, có muốn xác nhận một chút không?” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói, sau đó nói: “Chờ một chút đi, đợi chút nữa tội gọi lại cho cô!”



“Tôi nhắc lại lần nữa, bây giờ chúng tôi muốn đi, nếu như các người ai dám ngăn chặn, tôi cũng đành phải để các người đến cục công an nhốt vài ngày. Nếu như các người ra tay, vậy tôi chỉ là tự vệ, cho dù giết người, cũng chỉ là tự vệ quá mức, cùng lắm thì ngồi mấy năm tù, vậy nên các người tốt nhất đừng chọc vào tôi, chọc tới tôi, tôi cũng không ngại giết người!” Diệp Lăng Thiên chỉ vào đám người và lạnh lùng nói, sau đó trực tiếp kéo tay Lý Vũ Hân đi ra ngoài.



Một đám đàn ông lập tức bị khí thế của Diệp Lăng Thiên cộng thêm danh tiếng của đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự dọa sợ, trơ mắt nhìn Diệp Lăng Thiên đưa Lý Vũ Hân rời đi trước mặt bọn họ.



Vẻ mặt Lý Vũ Hân rất bình tĩnh và nặng nề, nhưng Diệp Lăng Thiên giữ chặt tay cô mới phát hiện lòng bàn tay cô đang đổ rất nhiều mồ hôi, vào trong thang máy, Lý Vũ Hân bỗng nhiên giống như biến thành người khác, lập tức té nhào vào trong ngực Diệp Lăng Thiên gào khóc, khóc thẳng từ lầu hai mươi chín xuống đến lầu một.



Khi cửa thang máy vừa mở ra, Lý Vũ Hân rời khỏi người Diệp Lăng Thiên, lấy khăn giấy từ trong túi ra lau sạch nước mắt, sau đó lại là một vẻ mặt bình tĩnh, giống như không có chuyện gì xảy ra, cô nói với Diệp Lăng Thiên: “Chúng ta đi thôi.” Loại thay đổi này khiến Diệp Lăng Thiên không nhịn được mà nhíu mày.



Diệp Lăng Thiên đi theo phía sau Lý Vũ Hân, đi đến trước quầy lễ tân, mấy cô gái nhìn thấy Lý Vũ Hân vội vàng kêu: “Chào Lý tổng!”



“Được.” Lý Vũ Hân vô cùng bình tĩnh gật đầu, sau đó ngửa đầu sải bước đi ra ngoài, trên người toát ra một loại kiên định uy nghiêm của cấp trên.



“Xe của anh ở đâu?” Ở cửa ra vào Lý Vũ Hân trực tiếp hỏi Diệp Lăng Thiên.



“Ở kia.”



“Đưa tôi đến bệnh viện, xe của tôi không lái nữa, dù sao cũng đã không phải là của tôi!” Lý Vũ Hân nói, sau đó đi về phía xe của Diệp Lăng Thiên trước.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom