• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi - Thời Vũ Kha (2 Viewers)

  • Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống


Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
Vẫn là quản gia đẩy đẩy cô, nói với cô: “Hay là cô chủ đi lên xem thử đi, tôi cảm thấy đây không phải lời của cậu chủ nói, nói không chừng là có người đang giở trò.”
Đúng vậy, chắc chắn là có người giở trò.
Thời Du Huyên được nhắc nhở mới hồi phục tinh thần lại một chút, nhanh chân bước lên tầng.
Quản gia sợ cô có gì sơ xuất cũng vội vàng đi theo.
Giọng nói truyền ra từ căn phòng mà trước đây cô từng ở, cửa không đóng kỹ, còn hở ra một khe nhỏ.
Thời Du Huyên không cần mở cửa, từ khe hở cô đã có thể nhìn thấy Thịnh Hàn Ngọc tay cầm hoa hồng đỏ rực, hướng mặt về Giản Di Tâm đọc lời thề đã thuộc lòng!
Khuôn mặt Giản Di Tâm tràn đầy hạnh phúc, giọng nói nhỏ đến mức vắt được ra nước: “Em đồng ý! Em đồng ý cả đời này chỉ có đôi ta, anh và em, hai chúng ta sẽ cùng nhau sống hạnh phúc cả đời…”
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
Khuôn mặt Giản Di Tâm tràn đầy hạnh phúc, giọng nói nhỏ đến mức vắt được ra nước: “Em đồng ý! Em đồng ý cả đời này chỉ có đôi ta, anh và em, hai chúng ta sẽ cùng nhau sống hạnh phúc cả đời…”
“Cạch!”
Thời Du Huyên đẩy mạnh cửa, sắc mặt trắng bệch.
“Huyên Huyên, sao em lại ở đây?” Thịnh Hàn Ngọc thốt ra, nhanh chóng nhét hoa vào lòng Giản Di Tâm rồi đi qua nói: “Huyên Huyên, em nghe anh giải thích đã…”
Giản Di Tâm từ đằng sau ôm chầm lấy anh: “Hàn Ngọc đừng đi, anh không thể bỏ em lại được.”
Thời Du Huyên quay người chạy ra ngoài.
Giải thích cái gì, có gì để giải thích nữa chứ?
Đã không cần chứng minh bất cứ điều gì nữa, tất cả đã bày ra trước mắt rồi, chính mắt cô đã nhìn thấy.
Thậm chí Thịnh Hàn Ngọc còn không đuổi theo cô, anh còn đang bị Giản Di Tâm quấn lấy.
Thời Du Huyên cảm thấy bản thân mình thật ngu ngốc, từ đầu đến cuối vẫn là một con ngốc. 
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
Thời Du Huyên cảm thấy bản thân mình thật ngu ngốc, từ đầu đến cuối vẫn là một con ngốc.
Cô còn để Giản Di Tâm ở ngay trước mắt, để cô ta lộ ra bản chất thật?
Đúng rồi, mục đích thật của cô ta đã lộ ra rồi, nhưng người đàn ông của cô cũng bị cô ta cướp mất rồi.
Thời Du Huyên định xuống lầu, nhưng vừa đến đầu cầu thang thì phía sau lưng có người đẩy mạnh cô. “Á!” Cô kêu thảm thiết một tiếng rồi ngã lăn xuống cầu thang.

Bệnh viện số một Giang Châu.
Phòng phẫu thuật.
Không để ý đứa bé, chỉ quan tâm đến vợ mình.
“Huyên Huyên, Huyên Huyên, em nhất định phải cố gắng lên!” Thịnh Hàn Ngọc nắm chặt tay vợ, trên người toàn là vết máu, là máu từ dưới người Thời Du Huyên chảy ra. Bác sĩ nói có khả năng không giữ được đứa bé, nhưng dường như anh không để ý.
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
Không để ý đứa bé, chỉ quan tâm đến vợ mình.
Thời Du Huyên từ lúc bị ngã từ cầu thang xuống liền bắt đầu chảy máu. Ban đầu cô còn yếu ớt cầu xin anh, cầu xin anh mau chóng đưa cô đến bệnh viện, cứu lấy đứa bé!
Anh ôm lấy cô lên xe, giúp cô kiên trì, nói với cô: “Con của chúng ta chắc chắn sẽ không sao đâu.”
Sắc mặt cô ngày càng trắng nhợt, đau đến mức mồ hôi không ngừng tuôn ra, lấm tấm đầy trán. Mặc dù vậy nhưng cô vẫn không quên nói lại: “Là con của tôi, không liên quan gì đến anh.”
Anh thấp giọng giải thích cho cô, nhưng cô không nghe thấy được, cô đã ngất đi vì đau đớn.
“Anh Thịnh, mời anh ra ngoài, chúng tôi phải làm phẫu thuật làm sạch tử cung cho bệnh nhân.” Bác sĩ mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang đứng trước mặt anh, mời anh ra ngoài.
Đèn thông báo bên ngoài phòng phẫu thuật đã được bật, bác sĩ, y tá và bác sĩ gây tê đều đã sẵn sàng làm việc.
“Nhất định phải làm sạch tử cung sao?” Ánh mắt Thịnh Hàn Ngọc khẩn cầu chăm chú nhìn bác sĩ, giọng điệu cũng nhẹ nhàng trước nay chưa từng có: “Cầu xin anh đừng nạo sạch tử cung được không? Nếu có thể giữ được đứa bé, anh yêu cầu gì tôi cũng làm được.” 
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
“Nhất định phải làm sạch tử cung sao?” Ánh mắt Thịnh Hàn Ngọc khẩn cầu chăm chú nhìn bác sĩ, giọng điệu cũng nhẹ nhàng trước nay chưa từng có: “Cầu xin anh đừng nạo sạch tử cung được không? Nếu có thể giữ được đứa bé, anh yêu cầu gì tôi cũng làm được.”
Trong lòng anh đoán được nếu như không giữ được đứa bé, cô chắc chắn sẽ không ở lại bên anh nữa.
Thời Du Huyên bề ngoài tính tình trẻ con, tính cách tùy tiện nhưng một khi đã quyết định thì có tám con ngựa cũng không kéo lại được!
Có đứa bé, mối liên hệ giữa hai người không thể dứt bỏ được, nhưng nếu như đứa bé không còn nữa, hai người bọn họ cũng không còn gì cả.
“Người mẹ với đứa bé, anh chọn một đi.” Bác sĩ lời ít ý nhiều.
Thịnh Hàn Ngọc không hề do dự đáp: “Giữ người mẹ!”
“Vậy anh mau lên đừng nói nhảm nữa ảnh hưởng đến thời gian phẫu thuật của chúng tôi, anh không chịu nổi trách nhiệm đâu.”
Thịnh Hàn Ngọc bị đuổi ra khỏi phòng phẫu thuật. Anh đứng bên ngoài hành lang, trong lòng không thể ngừng lo lắng.
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
Thịnh Hàn Ngọc bị đuổi ra khỏi phòng phẫu thuật. Anh đứng bên ngoài hành lang, trong lòng không thể ngừng lo lắng.
Huyên Huyên nhất định không có chuyện gì, chắc chắn cô ấy sẽ bình an.
Đứa bé không còn thì bọn họ có thể sinh sau, kể cả quá trình rất gian nan. Nhưng anh tin Huyên Huyên là người hiểu lý lẽ, chỉ cần anh giải thích nguyên nhân rõ ràng cho cô, cô sẽ tha thứ cho anh.
Nhưng anh vẫn rất hối hận, hối hận đáng ra mình không nên giấu vợ chuyện này.
Vợ anh thấu hiểu lý lẽ, nếu như trước khi làm chuyện này anh nói rõ nguyên nhân với vợ thì đã không xảy ra chuyện.
Bây giờ biết phải làm sao?
Vốn dĩ là chuyện chỉ cần vài ba câu là giải thích được, bây giờ dù có một trăm câu cũng vô dụng.
Bà Giản từ bên ngoài vội vàng chạy đến, không hỏi lấy một câu xem tình hình hiện tại của Thời Du Huyên thế nào mà vội vàng tóm lấy cổ tay anh: “Hàn Ngọc, sao cháu lại ở đây? Mau đi với dì, Di Tâm đang gào khóc đòi tìm cháu kìa!” 
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
Bà Giản từ bên ngoài vội vàng chạy đến, không hỏi lấy một câu xem tình hình hiện tại của Thời Du Huyên thế nào mà vội vàng tóm lấy cổ tay anh: “Hàn Ngọc, sao cháu lại ở đây? Mau đi với dì, Di Tâm đang gào khóc đòi tìm cháu kìa!”
Thịnh Hàn Ngọc lạnh lùng hất tay bà ta ra: “Cút!”
“Sao cháu lại nói chuyện với dì như vậy? Trước giờ cháu vẫn là đứa nhỏ có giáo dưỡng, đều tại con bé này làm hư cháu rồi.”
Lúc Thời Du Huyên vẫn còn là Ảnh Tử, ấn tượng của bà Giản về cô vẫn còn khá tốt.
Bà ta cảm thấy đứa con gái này rất biết kiếm tiền, con người vừa thông minh vừa lương thiện, vậy nên dù ngoại hình không đẹp lắm cũng không sao cả.
Gả làm vợ cho con trai mặc dù chưa được tốt lắm nhưng con trai bà thích, vậy thì có thể suy nghĩ. Vì có suy nghĩ này nên bà ta đã vài lần mời Ảnh Tử đến nhà ăn cơm, chính bà ta tự tay nấu.
Nhưng không bao lâu sau thân phận của Ảnh Tử đã bị vạch trần. Cô là đứa ngốc được Thịnh Hàn Ngọc cưới về, nhưng thật ra là thiên tài giả ngốc, lừa được tất cả người ở Giang Châu. Từ đó trở đi lúc nào bà ta cũng lo lắng đứa con gái nhiều mưu mô này sẽ lừa gạt con trai bà.
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
Nhưng không bao lâu sau thân phận của Ảnh Tử đã bị vạch trần. Cô là đứa ngốc được Thịnh Hàn Ngọc cưới về, nhưng thật ra là thiên tài giả ngốc, lừa được tất cả người ở Giang Châu. Từ đó trở đi lúc nào bà ta cũng lo lắng đứa con gái nhiều mưu mô này sẽ lừa gạt con trai bà.
Sau này con gái bà ta về rồi, bà Giản liền coi Thời Du Huyên như cái đinh trong thịt, cái gai trong mắt, bà ta hận cô đến nghiến răng nghiến lợi.
Suy nghĩ của hai mẹ con bà ta đều giống nhau, đều cảm thấy Thời Du Huyên đã cướp mất hạnh phúc vốn phải thuộc về Giản Di Tâm, nếu như không có cô thì tốt biết mấy.
Bây giờ đứa bé của Thời Du Huyên đã không giữ được nữa, bà Giản cảm thấy cơ hội đã đến, quyết định rèn sắt khi còn nóng, muốn kéo Thịnh Hàn Ngọc sang bên kia với con gái mình.
“Thời Du Huyên là đứa lừa đảo, ngay cả nhà mẹ đẻ còn lừa gạt thì sao lại không lừa cháu chứ. Hàn Ngọc, cháu đừng ngu ngốc nữa, nói không chừng trong bụng cô ta còn không có đứa bé mà chỉ là thủ đoạn để cố gắng níu giữ cháu thôi…” Bà ta không chút để tâm mà nói xấu Thời Du Huyên, bà ta nghĩ rằng Thịnh Hàn Ngọc sẽ không làm gì mình đâu.
Ánh mắt của anh lạnh như băng, sắc như dao phóng đến, rõ ràng là trời hè nóng lực mà bà ta lại rùng mình một cái. 
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
Ánh mắt của anh lạnh như băng, sắc như dao phóng đến, rõ ràng là trời hè nóng lực mà bà ta lại rùng mình một cái.
Quá mức dọa người.
“Hàn Ngọc, cháu, cháu muốn làm gì?”
Thịnh Hàn Ngọc bước từng bước đến chỗ bà ta, nói từng chữ một: “Nếu như để tôi tra ra chuyện ngày hôm nay là do mẹ con bà làm, tôi sẽ để cả nhà họ Giản của bà phải chôn theo con tôi!”
“Cháu, cháu đừng nói linh tinh. Dì không biết cháu đang nói cái gì cả, bọn dì chẳng làm gì cả.” Bà Giản không phải là người chưa từng trải qua sự đời, nhưng ánh mắt của Thịnh Hàn Ngọc quá sức dọa người. Vốn dĩ đôi mắt thâm thúy như một chiếc giếng cổ thì giờ đây lại giống như Tu La bò ra từ địa ngục!
Ánh mắt bà ta trốn tránh, không dám nhìn thẳng, cũng không dám nhắc đến chuyện Thịnh Hàn Ngọc đi gặp Giản Di Tâm nữa, cứ thế bỏ đi.
Thịnh Hàn Ngọc cũng không tiếp tục truy cứu nữa, bây giờ chưa phải lúc truy cứu trách nhiệm.
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
Thịnh Hàn Ngọc cũng không tiếp tục truy cứu nữa, bây giờ chưa phải lúc truy cứu trách nhiệm.
Chỉ cần vợ anh được bình an, anh đồng ý từ bỏ hết tất cả.
Đèn trên phòng phẫu thuật vẫn chưa tắt nhưng cửa lại bị đẩy ra, ý tá bước ra vội vã nói: “Người nhà, ai là người nhà Thời Du Huyên?”
“Tôi, là tôi.” Thịnh Hàn Ngọc vội vàng bước đến.
“Ký tên.” Y tá đưa bút giấy cho anh.
Anh lướt qua dòng tiêu đề trên mặt giấy: Thông báo nguy kịch.
Giống như có dòng điện lập tức chạy thẳng vào người anh, tất cả bút giấy đều rơi xuống đất, Thịnh Hàn Ngọc hét lên: “Không, tôi không ký!”
“Vợ tôi chỉ làm phẫu thuật nạo thai mà thôi, sao lại nguy kịch được? Lang băm, cái gì mà bàn tay vàng số một khoa sản? Lang băm, lừa đảo!”
“Thay người, thay bác sĩ cho tôi, nếu như vợ tôi chết, tôi sẽ khiến cho tất cả mấy người chôn theo cô ấy…” 
Chương 190: Lăn từ trên cầu thang xuống
“Tôi, là tôi.” Thịnh Hàn Ngọc vội vàng bước đến.
“Ký tên.” Y tá đưa bút giấy cho anh.
Anh lướt qua dòng tiêu đề trên mặt giấy: Thông báo nguy kịch.
Giống như có dòng điện lập tức chạy thẳng vào người anh, tất cả bút giấy đều rơi xuống đất, Thịnh Hàn Ngọc hét lên: “Không, tôi không ký!”
“Vợ tôi chỉ làm phẫu thuật nạo thai mà thôi, sao lại nguy kịch được? Lang băm, cái gì mà bàn tay vàng số một khoa sản? Lang băm, lừa đảo!”
“Thay người, thay bác sĩ cho tôi, nếu như vợ tôi chết, tôi sẽ khiến cho tất cả mấy người chôn theo cô ấy…”
Y tá bị dọa cho chạy mất tăm.
Thịnh Hàn Ngọc trợn trừng đôi mắt đỏ ngầu, đi loanh quanh trên hành lang như một con thú bị vây nhốt.
Tay anh run rẩy lấy điện thoại ra, bấm mấy lần mới gọi được đúng số: “Alo, A Hạo, anh bảo vợ anh giúp Huyên Huyên với, Huyên Huyên sắp chết rồi, tôi cũng sắp chết rồi…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom