Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-202
Chương 202
"Vương gia, lão nô nhận tội, còn xin Vương gia đại nhân không chấp tiểu nhân, bỏ qua cho phụ mẫu lão nô, cũng xin đừng làm khó dễ Di Nương."
Lần này, rốt cuộc Mộ Dung Bắc Uyên không cười được nữa, trong lòng hoài nghi là một chuyện, nghe chính miệng hắn ta thừa nhận lại là một chuyện khác.
Đường nét gương mặt hắn không tự chủ được mà căng thẳng, nhìn hẳn ta như nhìn một người chết.
"Ý đồ giết hại Vương phi, ngươi nói bổn vương nên cho ngươi chết kiểu gì đây? Từng dao cắt thịt của ngươi cho chó ăn, hay là chặt tứ chỉ của ngươi đi, làm thành người lợn?" An công công bị dọa đến te ra quân: Lão nô không hề cố ý hãm hại Vương phi, thật sự là bởi vì Thẩm chủ tử mở miệng, lão nô không dám không nghe theo.
Vương gia, xin ngài xem xét tình cảm nhiều năm giữa Thẩm chủ tử và ngài mà giữ lại cái mạng tỉ tiện này của lão nô."
"Câm miệng!" Mộ Dung Bắc Uyên đá thẳng hắn ta ngã xuống đất.
"Làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy mà còn muốn sống, quả thực là nằm mơi" An công công nằm trên mặt đất giải thích: "Lão nô cũng bởi vì đau lòng Thẩm chủ tử nên mới đồng ý giúp nàng.
Trong cung, người người đều biết, ngài và Thẩm chủ tử mới là một đôi lưỡng tình tương duyệt, lại có một Vương phi cố tình xen vào giữa, nàng ta chẳng những chiếm lấy vị trí chính thê mà còn thường xuyên bắt nạt chủ tử.
Từ nhỏ đến lớn, chủ tử đều được lão nô chăm sóc, tình cam sâu nặng hơn nhiêu so với người ngoài, thực sự không đành lòng nhìn Thẩm chủ tử đau lòng buồn bã.
Vương gia, lão nô cũng là vì tốt cho ngài mà thôi!" "Chẳng phải là ngài không muốn cưới Vương phi sao? Vương phi tiếng xấu đồn xa, nơi nào xứng được với ngài thanh phong tễ nguyệt.
Nàng †a ỷ vào quyền thế của Triệu gia để gả cho ngài, chẳng phải ngài cũng không thể tránh được sao.
Lão nô vốn nghĩ, chỉ cần loại bỏ Vương phi, ngài không cần phải lo lắng đến Triệu gia nữa, sẽ toàn †âm toàn ý ở bên Thẩm chủ tử, quả thực chính là vì tốt cho các ngài!" Mộ Dung Bắc Uyên nắm chặt nắm đấm, hồi lâu sau mới nở một nụ cười lạnh.
"Đây là lần đầu tiên bổn vương nghe được cách nói hoang đường như vậy.
Mưu hại chính thê của ta, còn dám lấy danh nghĩa là vì tốt cho bổn vương, ghê tớm, buôn cười!”
Hắn hạ mình ngồi xổm xuống, bóp cổ An công công: "Ngươi nghe rõ ràng cho bổn vương, Thần Vương phi vừa xinh đẹp vừa thông minh, rất hợp tâm ý của bổn vương.
Ngươi dám động vào nàng, không khác gì động vào bổn vương!" "Người đâu, An công công nói năng lỗ mãng với bổn vương và Vương phi, quả thực là đại bất kính.
Bởi Vương phi tốt bụng, không thích máu me, nên bổn vương sẽ để hắn toàn thây.
Dẫn đi, loạn côn đánh chết!" Thị vệ thấp giọng hỏi: "Vương gia, có cần âm thầm xử lý không ạ, nếu không thì dựa theo tính tình của Lan Quý Phi, sợ rằng sẽ phải náo loạn một trận đến trước mặt Hoàng Thượng.
Thuộc hạ lo lắng sẽ mang đến phiền phức cho ngài."
"Không cần!" Mộ Dung Bác Uyên lạnh nhạt mở miệng: Dù Lan Quý Phi có biết việc này thì cũng tuyệt đối không dám rêu rao đến trước mặt phụ hoàng.
Ngộ nhỡ chọc bổn vương không vui rồi đúng sự thật nhắc đến chuyện sơn phỉ với phụ hoàng, sẽ chỉ nhóm lửa thiêu thân".
Huống chỉ, hắn cũng không muốn giấu diếm đến mức lặng yên không tiếng động.
An công công chết vào tay hắn, bên phía Thẩm Hi Nguyệt hẳn cũng bị kinh sợ.
Nhớ đến Thẩm Hi Nguyệt, trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên luôn cảm thấy cực kỳ phức tạp.
Hắn không cách nào quên được sự ấm áp nàng ta từng mang đến cho mình.
Ân cứu mạng năm đó là ánh trăng sáng trong khốn cảnh tăm tối của hắn, từng trao cho hắn nhu tình đặc biệt.
Nhưng cuôi cùng, nàng ta lại khiên hãn thât vọng.
Rất nhanh, An công công đã tắt thở dưới đòn roi nặng nề.
Như Mộ Dung Bắc Uyên đã đoán, sau khi Lan Quý Phi biết được thì bắt đầu bất an, rất sợ mọi chuyện ầm ï đến tai Chiêu Vũ đế.
Nàng ta còn cố ý dặn dò người lén lút xử lý thi thể, tuyệt đối không được truyền đi.
Thẩm Hi Nguyệt cũng nhanh chóng nhận được tin tức.
Lúc Khê Hà báo cho nàng ta biết tin An công công qua đời, nàng ta như gặp phải đại địch: "Ngươi khẳng định là Vương gia hạ lệnh đánh chết hắn? Sao lại thế được, đang tốt đẹp, sao Vương gia lại giết chết một người đã nhiều năm không gặp?”
"Vương gia, lão nô nhận tội, còn xin Vương gia đại nhân không chấp tiểu nhân, bỏ qua cho phụ mẫu lão nô, cũng xin đừng làm khó dễ Di Nương."
Lần này, rốt cuộc Mộ Dung Bắc Uyên không cười được nữa, trong lòng hoài nghi là một chuyện, nghe chính miệng hắn ta thừa nhận lại là một chuyện khác.
Đường nét gương mặt hắn không tự chủ được mà căng thẳng, nhìn hẳn ta như nhìn một người chết.
"Ý đồ giết hại Vương phi, ngươi nói bổn vương nên cho ngươi chết kiểu gì đây? Từng dao cắt thịt của ngươi cho chó ăn, hay là chặt tứ chỉ của ngươi đi, làm thành người lợn?" An công công bị dọa đến te ra quân: Lão nô không hề cố ý hãm hại Vương phi, thật sự là bởi vì Thẩm chủ tử mở miệng, lão nô không dám không nghe theo.
Vương gia, xin ngài xem xét tình cảm nhiều năm giữa Thẩm chủ tử và ngài mà giữ lại cái mạng tỉ tiện này của lão nô."
"Câm miệng!" Mộ Dung Bắc Uyên đá thẳng hắn ta ngã xuống đất.
"Làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy mà còn muốn sống, quả thực là nằm mơi" An công công nằm trên mặt đất giải thích: "Lão nô cũng bởi vì đau lòng Thẩm chủ tử nên mới đồng ý giúp nàng.
Trong cung, người người đều biết, ngài và Thẩm chủ tử mới là một đôi lưỡng tình tương duyệt, lại có một Vương phi cố tình xen vào giữa, nàng ta chẳng những chiếm lấy vị trí chính thê mà còn thường xuyên bắt nạt chủ tử.
Từ nhỏ đến lớn, chủ tử đều được lão nô chăm sóc, tình cam sâu nặng hơn nhiêu so với người ngoài, thực sự không đành lòng nhìn Thẩm chủ tử đau lòng buồn bã.
Vương gia, lão nô cũng là vì tốt cho ngài mà thôi!" "Chẳng phải là ngài không muốn cưới Vương phi sao? Vương phi tiếng xấu đồn xa, nơi nào xứng được với ngài thanh phong tễ nguyệt.
Nàng †a ỷ vào quyền thế của Triệu gia để gả cho ngài, chẳng phải ngài cũng không thể tránh được sao.
Lão nô vốn nghĩ, chỉ cần loại bỏ Vương phi, ngài không cần phải lo lắng đến Triệu gia nữa, sẽ toàn †âm toàn ý ở bên Thẩm chủ tử, quả thực chính là vì tốt cho các ngài!" Mộ Dung Bắc Uyên nắm chặt nắm đấm, hồi lâu sau mới nở một nụ cười lạnh.
"Đây là lần đầu tiên bổn vương nghe được cách nói hoang đường như vậy.
Mưu hại chính thê của ta, còn dám lấy danh nghĩa là vì tốt cho bổn vương, ghê tớm, buôn cười!”
Hắn hạ mình ngồi xổm xuống, bóp cổ An công công: "Ngươi nghe rõ ràng cho bổn vương, Thần Vương phi vừa xinh đẹp vừa thông minh, rất hợp tâm ý của bổn vương.
Ngươi dám động vào nàng, không khác gì động vào bổn vương!" "Người đâu, An công công nói năng lỗ mãng với bổn vương và Vương phi, quả thực là đại bất kính.
Bởi Vương phi tốt bụng, không thích máu me, nên bổn vương sẽ để hắn toàn thây.
Dẫn đi, loạn côn đánh chết!" Thị vệ thấp giọng hỏi: "Vương gia, có cần âm thầm xử lý không ạ, nếu không thì dựa theo tính tình của Lan Quý Phi, sợ rằng sẽ phải náo loạn một trận đến trước mặt Hoàng Thượng.
Thuộc hạ lo lắng sẽ mang đến phiền phức cho ngài."
"Không cần!" Mộ Dung Bác Uyên lạnh nhạt mở miệng: Dù Lan Quý Phi có biết việc này thì cũng tuyệt đối không dám rêu rao đến trước mặt phụ hoàng.
Ngộ nhỡ chọc bổn vương không vui rồi đúng sự thật nhắc đến chuyện sơn phỉ với phụ hoàng, sẽ chỉ nhóm lửa thiêu thân".
Huống chỉ, hắn cũng không muốn giấu diếm đến mức lặng yên không tiếng động.
An công công chết vào tay hắn, bên phía Thẩm Hi Nguyệt hẳn cũng bị kinh sợ.
Nhớ đến Thẩm Hi Nguyệt, trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên luôn cảm thấy cực kỳ phức tạp.
Hắn không cách nào quên được sự ấm áp nàng ta từng mang đến cho mình.
Ân cứu mạng năm đó là ánh trăng sáng trong khốn cảnh tăm tối của hắn, từng trao cho hắn nhu tình đặc biệt.
Nhưng cuôi cùng, nàng ta lại khiên hãn thât vọng.
Rất nhanh, An công công đã tắt thở dưới đòn roi nặng nề.
Như Mộ Dung Bắc Uyên đã đoán, sau khi Lan Quý Phi biết được thì bắt đầu bất an, rất sợ mọi chuyện ầm ï đến tai Chiêu Vũ đế.
Nàng ta còn cố ý dặn dò người lén lút xử lý thi thể, tuyệt đối không được truyền đi.
Thẩm Hi Nguyệt cũng nhanh chóng nhận được tin tức.
Lúc Khê Hà báo cho nàng ta biết tin An công công qua đời, nàng ta như gặp phải đại địch: "Ngươi khẳng định là Vương gia hạ lệnh đánh chết hắn? Sao lại thế được, đang tốt đẹp, sao Vương gia lại giết chết một người đã nhiều năm không gặp?”
Bình luận facebook