Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1942: Ngoại truyện 24
Đương nhiên, trong giây phút linh thức của Cùng Kỳ rời khỏi thân thể của người bình thường bị Cùng Kỳ bám vào đó, thì tinh ngu3yên của người này cũng cạn kiệt mà chết.
Nếu như trước đó có đại thần với linh lực cao cường ra tay tách được linh th4ức của Cùng Kỳ, vậy thì người bình thường này vẫn còn có một chút hy vọng sống.
Nhưng Bạch Khởi không phải người bình7 thường, hắn là tại tinh chuyển thế nên bản thân vốn đã có lệ khí rất lớn, bây giờ lại thành vật dẫn của Cùng Kỳ, thể tức là 1hung càng thêm hung...
Hiện giờ linh thức còn sót lại của Cùng Kỳ đã dung hợp với hồn phách của Bạch Khởi, dù Nguyên 5Thủy Thiên Tốn có ra tay cũng chưa chắc đã có thể đảm bảo không làm thương tổn đến hồn phách Bạch Khởi.
Thần Đồ phủi bụi trong tay rồi nói: “Thế nào, tuyệt vọng rồi hả? Thật ra bây giờ cũng tốt mà, con mãnh thú đó sẽ vĩnh viễn bị nhốt trong thân thể gã tai tinh đó, cho dù chết đi cũng vẫn phải đi theo hồn phách gã đó xuống Âm Ti chịu phạt.
Đây đã là kết quả tốt nhất rồi, sau này chúng ta cũng không cần phải lo việc tại tinh chuyển thể làm hại nhân gian, bởi vì hồn phách của hắn chỉ cần tiến vào Âm Ti, chắc chắn sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở chỗ này mà không thể siêu sinh! Úc Lũy điện hạ, thế là huynh đã giải quyết được hai mỗi phiền phức lớn đấy! Đúng là lợi hại mà!”
Thái Úc Lũy cố ý bỏ qua sự chế giễu trong giọng nói của Thần Đồ, y trừng mắt nhìn hắn rồi nói: “Sao trong lòng huynh không hề có một sự cảm thông nào vậy? Tại tinh cũng coi như là một nửa thần chức, cũng là một nửa đồng nghiệp của chúng ta đây, vậy mà huynh muốn để hắn vào trong Địa Ngục của Am Ti chịu phạt?” Thần Đồ vênh mặt nói: “Điều này có gì mà phải ngượng? Quy luật trên trời dưới đất luôn là như vậy, hơn nữa nếu có thể vây được cái gã tại tinh này khiến gã không thể chuyển thể đầu thai, vậy sau này ta và huynh không phải sẽ bớt được rất nhiều việc sao?”
Thái Úc Lũy tức giận phản bác: “Tai tinh chính là do tinh hoa của trời đất sinh ra, mặc dù sự xuất hiện của hắn chính là để gây họa nhân gian, nhưng trên trời không thể thiếu đi một ngôi sao.
Một khi hồn phách của Bạch Khởi bị nhốt ở Âm Ti vĩnh viễn không thể siêu sinh, vậy ngôi sao tai tinh trên bầu trời nhất định sẽ rơi xuống.
Nhưng nếu như nhân lúc tội lỗi của Bạch Khởi còn chưa sâu nặng mà giết hắn, vậy chẳng phải là hắn sẽ có cơ hội chuyển thể đầu thai sao?” Thái Úc Lũy yên lặng một lát rồi hỏi: “Vậy sau này thì sao? Hắn dẫn theo linh thức còn sót lại của Cùng Kỳ để chuyển thể đầu thai, rồi lại một lần nữa làm hại một phương?” Thần Đồ giơ cả hai tay lên nói: “Vậy huynh lại tranh thủ lúc hắn chưa gây tai họa gì lớn mà giết hắn thôi!”
Thái Úc Lũy lập tức vung tay áo lên quát: “Vớ vẩn! Đây mà gọi là biện pháp à?”.
“Đương nhiên là biện pháp tốt nhất vào lúc này! Chẳng lẽ huynh có biện pháp nào tốt hơn? Úc Lũy huynh, cây mía không có hai đầu đều ngọt, chuyện đã đến nước này, huynh đừng nghĩ đến việc vừa giữ cho hồn phách Bạch Khởi không bị tổn thương, lại vừa không để hắn gây hại cho nhân gian! Huynh cảm thấy điều này có thể sao? Bạch Khởi sinh ra chính là để gây họa cho nhân gian!” Thần Đồ thản nhiên nói.
Thái Úc Lũy không hề nói thêm gì nữa mà quay người tập trung tìm kiếm trong đám sách cổ, Thần Đồ thấy thế đành lắc đầu quay người rời đi...
Lúc đó Thần Đồ cảm thấy Thái Úc Lũy có lục tung Tàng Thư viện vài lần cũng không tìm được gì! Nhưng không thể ngờ được là, Thái Úc Lũy đúng là tìm được một biện pháp có thể cứu được hồn phách của Bạch Khởi.
Đến lúc đó hai mươi tám tinh tú sẽ có sự thay đổi để thúc đẩy việc sinh ra tại tinh mới!” Thần Đồ nghe xong nhún vai đáp lại: “Mấy điều huynh nói ta đều biết nhưng có biện pháp nào chứ? Hai tên không nên gặp nhất giờ lại đụng vào nhau, mà còn dùng chung một cỗ thân thể, vậy kết cục sau này chỉ có thể là cùng đến Âm Ti báo danh thôi.”
“Nhưng đây vốn đã là một sai lầm, nếu như không phải do ta can thiệp vào một cách thô bạo, vậy tại tinh vẫn là tại tinh, hắn hoàn thành sứ mạng xong là có thể trở về phục mệnh, căn bản không hề liên quan gì đến Âm Ti của chúng ta...” Thái Úc Lũy vừa nói vừa tìm kiếm sách cổ, y cũng không tin không có quyển sách cổ nào khác ghi lại chuyện về Cùng Kỳ ngoài quyển “Sơn Hải Bí Văn”? Thần Đồ thấy thế bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Vậy huynh tự mình tìm đi! Ta không có thời gian ở đây với huynh đâu, ta đi trước đây! Huynh cũng xử lý chuyện này nhanh đi rồi tranh thủ mà quay về!” Thần Đồ nói xong đang quay người chuẩn bị rời đi, không ngờ đi được vài bước thì hắn đột nhiên quay đầu lại và nói: “Thật ra huynh có nghĩ đến điều này không, biện pháp đơn giản nhất để giải quyết chính là giết Bạch Khởi!”
Thái Úc Lũy nghe xong bỗng cứng đờ, y lập tức ngừng động tác trong tay lại, sau đó quay người hỏi: “Giết? Sao huynh cũng nông cạn giống Trang Hà vậy? Nếu chỉ đơn giản là giết, vậy chẳng lẽ chúng ta phải giết sạch những kẻ ác trên thế gian à? Điều này đâu có công bằng đối với Bạch Khởi? Ta làm sao có thể ra tay giết một người còn chưa tạo thành sai lầm lớn nào chứ?!”
Thần Đồ kiên nhẫn giải thích: “Huynh nói sai, chính là vì suy nghĩ cho Bạch Khởi nên huynh mới phải giết hắn trước khi hắn tạo ra sai lầm lớn!” “Vậy nghĩa là sao?” Thái Úc Lũy không hiểu.
Thần Đồ thấy Thái Úc Lũy không hiểu, bèn nói với vẻ bất đắc dĩ: “Thái Úc Lũy điện hạ à, ngài đi thế gian có vài ngày mà sao đầu óc đã ngu ngơ như vậy? Huynh nghĩ đi, nếu như Bạch Khởi tiếp tục đi theo số phận của mình, vậy thì nhất định sẽ phạm vào sai lầm lớn, đến lúc đó khi hồn phách của hắn quay về Âm Ti cũng chỉ có một kết cục, đó chính là vĩnh viễn bị cầm tù tại Địa Ngục để chịu khổ, không bao giờ được rời đi.
Đính kèm
Last edited:
Bình luận facebook