• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Người tìm xác Full 2024 2 (158 Viewers)

  • Chương 121

Lý Dũng thấy con rắn này quá kỳ lạ nên giấu ở chum nước trong nhà, để nó dưỡng thương, ông muốn chờ vết thương của nó tốt lên thì sẽ phóng sinh sau.

Mà cũng lạ, kể từ ngày đó, hôm nào Lý Dũng đi đánh cá ở hồ cũng đều thu hoạch được nhiều hơn bình thường. Chuyện này khiến ông vô cùng sợ hãi, thậm chí nhiều khi cá còn tự nhảy lên thuyền của ông nữa.

Nửa tháng trôi qua, mọi người bắt đầu dấy tin đồn Lý Dũng nhặt được bảo vật trong hồ, nên mỗi ngày mới đánh được nhiều cá như thế… Chuyện này thu hút sự chú ý của mấy tên vô lại lêu lổng gần đó.

Tối ấy, chúng lẻn vào nhà Lý Dũng rồi đánh ông, ép phải giao ra bảo vật vớt được trong hồ. Nhưng đến chính Lý Dũng cũng không biết vì sao mình lại đánh được nhiều cá đến thế, nên tất nhiên ông không đưa được gì cả.

Ngay lúc Lý Dũng sắp bị bọn chúng đánh chết, đột nhiên chum nước nhà ông vang lên mấy tiếng lộc cộc lộc cộc. Đám kia nghe thấy thì ngạc nhiên, dừng tay lại và đi tới vại nước.

Lý Dũng thấy thế thì vội nhào tới chắn rồi nói: “Trong này không có bảo bối gì cả, chỉ có một con rắn đang bị thương thôi, các người đừng làm hại nó!”

Nhưng mấy gã vô lại kia nào nghe ông nói, chúng đẩy Lý Dũng ra rồi đi đến mở nắp vại ra. Ai ngờ đúng vào lúc này, một cột nước đột nhiên phun ra từ trong vại, mấy gã vô lại bị nước làm hất ra ngoài cửa…

Sau đó một bóng đen to lớn phá cửa sổ bay thẳng lên trời… Lúc này Lý Dũng mới thật sự nhìn thấy hình dáng thật của con rắn đen mà mình đã cứu. Nó chính là một con Hắc Long rất lớn!

Hắc Long bay lên trời rồi lượn trên nóc nhà của Lý Dũng một vòng, sau đó xông mất tăm vào tầng mây.

Mấy gã vô lại kia biết mình đã đắc tội với Hắc Long nên sợ hãi, từ đấy điên điên khùng khùng. Còn Lý Dũng, mỗi ngày đều có một lượng lớn cá tự vào trong lưới của ông.

Nghe nói hàng năm sau đó, mỗi khi đến mùa mưa là Hắc Long lại về hồ để thăm Lý Dũng. Mãi cho đến khi Lý Dũng 90 tuổi, chết già rồi mới không trở về nữa, từ đấy mọi người đổi tên cái hồ này thành “vịnh Hồi Long”.

Ba chúng tôi đứng trước bảng hiệu kể về truyền thuyết của “vịnh Hồi Long”, tôi cười lắc đầu: “Trên đời này lấy đâu ra rồng? Đây rõ ràng là chiêu trò hấp dẫn khách du lịch mà!”

Đinh Nhất nhìn quanh dãy núi rồi nói: “Tên vịnh này không phải giải thích như vậy, nếu vì có rồng xuất hiện nên mới gọi là vịnh Hồi Long, thì chẳng bằng nói do thế núi rất giống một con rồng lớn đang quay đầu nhìn thì hơn…”

Nghe anh ta nói, tôi cũng nhìn dãy núi, không nói thì chẳng để ý, nhưng đúng là có hình dáng như vậy thật. Vài tòa núi nằm sát nhau, nhìn từ xa trông giống như một con rồng đang nằm trên mặt đất, sau đó quay đầu về cái hồ lớn này.

Tôi thảo luận với Đinh Nhất một lúc, thấy Triệu Lỗi không có tâm trạng nghe thảo luận về địa hình ở chỗ này, tôi bèn đánh mắt về phía Đinh Nhất, ra hiệu nên đi tiếp.

Sau đó chúng tôi tiếp tục đi quanh hồ, thật ra nơi này đã xây một con đường vòng quanh hồ. Chỉ là tôi cho rằng đứng ở gần bờ hồ mới có thể cảm nhận được rõ có gì ở hồ hơn…

Đi tới gần, chợt tôi cảm thấy tai mình ong lên khiến đầu đau nhức. Tôi nhéo mi tâm của mình, sau đó nhìn mặt hồ.

Đinh Nhất phát hiện tôi bất thường, anh ta lo lắng hỏi: “Không sao chứ? Có muốn ngồi xuống nghỉ ngơi một lát không?”

Tôi xua tay: “Không sao, tôi muốn tới gần hơn.” Nói rồi, tôi bước vào trong nước, đi về một chỗ hơi cạn trong hồ.

Triệu Lỗi muốn kéo tôi lại nhưng bị Đinh Nhất cản: “Không sao đâu, nước ở đây không sâu, tạm thời đừng quấy rầy, chắc cậu ấy đã… phát hiện ra cái gì đó.”

Triệu Lỗi cứng người, sau đó ngu ngơ đứng im, nhìn tôi đi từng bước vào trong nước.

Bây giờ đã là cuối tháng 10, nước hồ bắt đầu trở nên lạnh thấu xương, nhưng tôi cần phải đến gần hơn chút nữa mới được… Khi đến chỗ nước ngập tới đầu gối, tôi mới dừng lại rồi từ từ nhắm mắt…

Trong nước có tiếng xe hơi, không phải từ góc tôi đang đứng lao vào nước, mà là từ khu vực tương đối sâu ở phía Nam kia, xe dùng tốc độ khoảng 80 km/giờ lao xuống hồ.

Trên xe không có người ngồi, nhưng trong cốp sau có một xác chết nữ.

Tôi hoảng hốt rồi lấy lại tinh thần, nhìn bọn Đinh Nhất, sau đó bắt đầu cởi quần áo.

“Tôi phải xuống nước nhìn thử…”

“Cậu điên rồi à! Mùa này mà định xuống nước?” Đinh Nhất ngăn tôi lại.

Tôi đẩy tay anh ta ra rồi nói: “Dưới nước có thi thể, nhưng tôi không cảm giác được quá nhiều. Nhất định phải vớt thi thể lên đã, cho nên tôi cần có lý do chính đáng để phát hiện ra thi thể này.”

“Lý do chính đáng của cậu là xuống nước bơi lội vào mùa này?” Đinh Nhất vẫn không chịu thả ra.

Lúc này Triệu Lỗi cũng tới giữ chặt tôi: “Người anh em, mày chờ chút đã, chúng ta nghĩ xem có cách nào khác không?”

Tôi nóng nảy: “Còn cách nào nữa? Dù sao cũng phải có người xuống nước chứ…”

Ngay trong lúc tôi và Triệu Lỗi đang nói chuyện, thì Đinh Nhất đã lặn xuống hồ…

“Cái tên kia! Anh cũng nhanh thật đấy! Quần áo còn chưa kịp cởi kìa?!” Tôi tức giận gào lên.

Giờ thì tốt rồi, Đinh Nhất đã xuống nước thì tất nhiên tôi không cần xuống nữa. Nếu không thì chẳng phải đã uổng công anh ta chịu lạnh hộ mình à?

Chẳng bao lâu sau, Đinh Nhất ngoi lên, tôi lập tức tới dìu anh ta: “Không sao chứ? Anh có ngu không, quần áo còn chưa cởi đã xuống nước rồi?”

Ai ngờ anh ta lại nhún vai: “Yên tâm đi, sức khỏe của tôi tốt hơn cậu nhiều!”

Lời Đinh Nhất nói cũng không phải khoác lác, nhìn thì rất bình thường, nhưng những người khác không thể so với anh ta được đâu. Ngay cả đám anh Hào ở Hồng Kông cũng không so được với Đinh Nhất!

Triệu Lỗi chạy về xe, lấy khăn lông khô đưa cho Đinh Nhất: “Thế nào, ở dưới…”

Đinh Nhất lau sơ nước trên mặt rồi nói: “Đúng là có một chiếc xe trong nước, báo cảnh sát đi!”

Dù sao ở đây cũng là vùng núi, chờ đến khi cảnh sát tới thì quần áo của Đinh Nhất cũng sắp khô rồi! Chúng tôi thống nhất lời khai là, cùng tới nơi này để tìm người mẹ bị mất tích của Triệu Lỗi. Nhưng bất cẩn làm rơi chìa khóa xe xuống hồ, nên phải xuống nước tìm. Không ngờ lại phát hiện dưới đó có chiếc xe ô tô.

Tuy rằng lý do này hơi miễn cưỡng, nhưng cảnh sát cũng không hỏi chúng tôi quá nhiều, mà bắt đầu cho người đến vớt xe lên…

Chỉ một lúc sau, xe được cảnh sát vớt lên, tôi nhìn biển số xe bám đầy rong, thầm nghĩ: Chính là chiếc Mazda xám kia.

Ô tô lên bờ rồi, càng có nhiều hình ảnh xuất hiện trong đầu tôi. Cảnh sát cũng nhanh chóng mở cốp xe, phát hiện bên trong có thi thể nữ đã trương phềnh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom