-
Chương 5480: Tranh biện
"Có điều, nếu chúng ta đã nhắc tới Lâm thần y thì cũng không thể bỏ qua những tội lỗi mà cậu ta mắc phải", Huyền Dương thay đổi chủ đề, với giọng điệu có chút nghiêm túc, ông ta nói tiếp: "Cậu ta lên TV công khai công kích Đại hội, đây hoàn toàn là hành động khiêu khích và nghi ngờ Đại hội. Hành vi như vậy khiến chúng tôi phải có biện pháp ứng phó phù hợp. Đợi hội nghị lần này kết thúc sẽ tiến hành. Có điều lần hành động này sẽ không chỉ nhắm tới Lâm thần y và Dương Hoa mà còn có một số thế gia đã giúp đỡ Lâm thần y. Không biết mọi người có nghe được thông tin gì về việc này chưa?"
Ông ta nói dứt lời, xung quanh không một tiếng động.
Vô số ánh mắt lại nhìn các gia tộc ở Yên Kinh.
Nhà họ Lương và người của những gia tộc khác nét mặt cũng sa sầm lại, không ai dám nói gì.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là sự uy hiếp của Huyền Dương.
Chỉ sợ nhà họ Lương đã bị ông ta đưa vào danh sách đen.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói khác vang lên.
"Huyền Dương đại nhân, tôi cảm thấy ông nói không đúng!"
Mọi người giật mình và nhìn về phía nguồn phát ra âm thanh.
Một nhóm người mặc áo choàng bước ra.
"Là người của thiên cung Trường Sinh!"
"Tại sao họ lại tới đây?"
Xung quanh lại vang lên tiếng xì xầm thảo luận.
Người đứng đầu là một phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, là cung chủ mới của thiên cung Trường Sinh, Hoạ Vũ.
Kể từ khi Lâm Chính tới và tạo ra những thay đổi lớn tại thiên cung Trường Sinh, vị trí cung chủ cũng đã được giao cho người khác.
Thiên cung Trường Sinh cũng đã tiến hành trùng tu, rất nhiều người đã rời đi và cũng có rất nhiều người mới gia nhập.
Thiên cung Trường Sinh trong khoảng thời gian này vẫn sống rất bình lặng, nhưng với tư cách là một đại môn phái của các thể gia Y Đạo ở ẩn, bọn họ đương nhiên có tư cách tham gia Đại hội.
"Thì ra là Hoạ Vũ cung chủ".
Huyền Dương hơi cau mày, nhưng rất nhanh phục hồi trạng thái bình thường, cười nói: "Không biết Hoạ Vũ cung chủ muốn nói gì?"
"Huyền Dương đại nhân, Lâm thần y chỉ là nói những lời không phù hợp với quan điểm của Đại hội. Nhưng những gì cậu ấy làm đều là những việc tạo phúc cho dân. Nếu dựa vào việc này mà trừng phạt Lâm thần y thì đâu có thoả đáng? Còn về những thế gia giúp đỡ cậu ấy... đều chỉ là lời đồn chứ không hề có chứng cứ. Mà dù là có thật, bọn họ có lẽ cũng chỉ giúp phổ độ chúng sinh, đều là việc tốt, sao có thể trừng phạt họ kia chứ? Hình phạt này căn cứ vào đâu?"
Hoạ Vũ bình tĩnh nói.
Mọi người nghe thấy những lời này, lần lượt gật đầu.
"Hoạ Vũ cung chủ, người khác không biết, nhưng tôi thì biết rõ Lâm thần y đó từng là đệ tử của thiên cung Trường Sinh, cho nên bà nói đỡ cho hắn ta cũng là chuyện bình thường!"
Nam Vực Vương đứng lên, nghiêm giọng nói.
"Là đệ tử của thiên cung Trường Sinh thì đã sao? Lẽ nào muốn nói tất cả đệ tử của chúng tôi đều đáng xấu hổ sao?"
Hoạ Vũ hừ lạnh một tiếng: "Nam Vực Vương, hy vọng ông cẩn thận trong lời nói và hành động, không nên ăn nói tùy tiện. Nếu ông dám sỉ nhục thiên cung của chúng tôi, vậy thì đừng trách chúng tôi lật mặt không nhận người".
"Bà nói cái gì?"
Nam Vực Vương tức giận, còn muốn nói thêm gì đó nhưng đã bị Huyền Dương ngăn lại.
"Lời của Hoạ Vũ cung chủ có chỗ không đúng. Bà nói Đại hội không có chứng cứ, vậy thì sau đây tôi sẽ cho các vị xem chứng cứ".
Nói xong, Huyền Dương xua tay.
Những người của Đại hội ở phía sau lập tức khiêng rất nhiều thi thể đặt lên sân khấu.
Mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.
"Đây là những người trong Đại hội đã bị Lâm thần y giết chết. Nhiêu đây bằng chứng đã đủ chưa?"
Huyền Dương cười khẩy hỏi.
Hoạ Vũ cau mày, trầm mặc hồi lâu mới nói: "Làm sao có thể chứng minh những người này là do Lâm thần y giết chết?"
"Việc này không cần phải chứng minh, bởi vì đây là những người Lâm thần y giết khi xông vào núi Thánh Huyền trước mặt tất cả chúng tôi".
Huyền Dương bình tĩnh nói.
Ngay sau khi tuyên bố này được đưa ra, toàn bộ những người có mặt đều bị sốc.
Ông ta nói dứt lời, xung quanh không một tiếng động.
Vô số ánh mắt lại nhìn các gia tộc ở Yên Kinh.
Nhà họ Lương và người của những gia tộc khác nét mặt cũng sa sầm lại, không ai dám nói gì.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là sự uy hiếp của Huyền Dương.
Chỉ sợ nhà họ Lương đã bị ông ta đưa vào danh sách đen.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói khác vang lên.
"Huyền Dương đại nhân, tôi cảm thấy ông nói không đúng!"
Mọi người giật mình và nhìn về phía nguồn phát ra âm thanh.
Một nhóm người mặc áo choàng bước ra.
"Là người của thiên cung Trường Sinh!"
"Tại sao họ lại tới đây?"
Xung quanh lại vang lên tiếng xì xầm thảo luận.
Người đứng đầu là một phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, là cung chủ mới của thiên cung Trường Sinh, Hoạ Vũ.
Kể từ khi Lâm Chính tới và tạo ra những thay đổi lớn tại thiên cung Trường Sinh, vị trí cung chủ cũng đã được giao cho người khác.
Thiên cung Trường Sinh cũng đã tiến hành trùng tu, rất nhiều người đã rời đi và cũng có rất nhiều người mới gia nhập.
Thiên cung Trường Sinh trong khoảng thời gian này vẫn sống rất bình lặng, nhưng với tư cách là một đại môn phái của các thể gia Y Đạo ở ẩn, bọn họ đương nhiên có tư cách tham gia Đại hội.
"Thì ra là Hoạ Vũ cung chủ".
Huyền Dương hơi cau mày, nhưng rất nhanh phục hồi trạng thái bình thường, cười nói: "Không biết Hoạ Vũ cung chủ muốn nói gì?"
"Huyền Dương đại nhân, Lâm thần y chỉ là nói những lời không phù hợp với quan điểm của Đại hội. Nhưng những gì cậu ấy làm đều là những việc tạo phúc cho dân. Nếu dựa vào việc này mà trừng phạt Lâm thần y thì đâu có thoả đáng? Còn về những thế gia giúp đỡ cậu ấy... đều chỉ là lời đồn chứ không hề có chứng cứ. Mà dù là có thật, bọn họ có lẽ cũng chỉ giúp phổ độ chúng sinh, đều là việc tốt, sao có thể trừng phạt họ kia chứ? Hình phạt này căn cứ vào đâu?"
Hoạ Vũ bình tĩnh nói.
Mọi người nghe thấy những lời này, lần lượt gật đầu.
"Hoạ Vũ cung chủ, người khác không biết, nhưng tôi thì biết rõ Lâm thần y đó từng là đệ tử của thiên cung Trường Sinh, cho nên bà nói đỡ cho hắn ta cũng là chuyện bình thường!"
Nam Vực Vương đứng lên, nghiêm giọng nói.
"Là đệ tử của thiên cung Trường Sinh thì đã sao? Lẽ nào muốn nói tất cả đệ tử của chúng tôi đều đáng xấu hổ sao?"
Hoạ Vũ hừ lạnh một tiếng: "Nam Vực Vương, hy vọng ông cẩn thận trong lời nói và hành động, không nên ăn nói tùy tiện. Nếu ông dám sỉ nhục thiên cung của chúng tôi, vậy thì đừng trách chúng tôi lật mặt không nhận người".
"Bà nói cái gì?"
Nam Vực Vương tức giận, còn muốn nói thêm gì đó nhưng đã bị Huyền Dương ngăn lại.
"Lời của Hoạ Vũ cung chủ có chỗ không đúng. Bà nói Đại hội không có chứng cứ, vậy thì sau đây tôi sẽ cho các vị xem chứng cứ".
Nói xong, Huyền Dương xua tay.
Những người của Đại hội ở phía sau lập tức khiêng rất nhiều thi thể đặt lên sân khấu.
Mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.
"Đây là những người trong Đại hội đã bị Lâm thần y giết chết. Nhiêu đây bằng chứng đã đủ chưa?"
Huyền Dương cười khẩy hỏi.
Hoạ Vũ cau mày, trầm mặc hồi lâu mới nói: "Làm sao có thể chứng minh những người này là do Lâm thần y giết chết?"
"Việc này không cần phải chứng minh, bởi vì đây là những người Lâm thần y giết khi xông vào núi Thánh Huyền trước mặt tất cả chúng tôi".
Huyền Dương bình tĩnh nói.
Ngay sau khi tuyên bố này được đưa ra, toàn bộ những người có mặt đều bị sốc.