-
Chương 5176-5180
Chương 5176: Tập hợp thành một nhóm
“Thực lực của những pho tượng này... Sao lại mạnh như vậy?"
"Thằng nhóc đó đã gia tăng sức mạnh cho những bức tượng này bằng long lực... chúng có thể đấu với chúng ta ư? Không! Không thể nào! Sẽ không đâu!"
"Bọn chúng rốt cuộc là loại quái vật gì chứ?"
Tất cả mọi người đều sửng sốt, không thể giải thích được, cũng không dám bước lên phía trước nữa.
"Một đống rác rưởi! Thế mà bị mắc kẹt ở đây? Long tộc nuôi các người có tác dụng gì chứ?"
Long Tu dẫn những người còn lại của long mạch tới, khi nhìn thấy tình cảnh khốn khổ trên bàn cờ, ông ta không khỏi khịt mũi lạnh lùng.
“Long Tu đại nhân!”
Đám đông quỳ trên mặt đất và hành lễ với ông ta.
Những người bên trong bàn cờ muốn đi ra, nhưng lại thấy mình như bị mắc kẹt bởi một tầng cấm chế, bọn họ hoàn toàn không thể rời khỏi bàn cờ.
"Tiết kiệm sức lực đi, sau khi tiến vào nếu không thể thắng ván cờ này thì không thể ra ngoài đâu!"
Long Tu lạnh lùng nói.
"Hả?"
Những người bên trong đều sửng sốt.
"Người tạo ra Long Cung này cũng là một người tài giỏi có long lực. Chắc hẳn người đó đã để lại long lực cho các kênh trong tất cả các cơ quan của Long Cung. Những kênh này có thể truyền sức mạnh phi thăng và long lực! Trước đó, người này để lại chỉ coi như khảo nghiệm những người của long mạch dưới lòng đất, cho nên không rót long lực, chỉ rót sức mạnh phi thăng vào các cơ quan cho mấy bức tượng vận hành, bây giờ, thằng nhóc kia đã truyền long lực cho mấy bức tượng nên sức mạnh thực sự của chúng cũng đã lộ rõ!"
Long Tu vô cảm nói.
"Cái gì?"
"Long tu đại nhân, nếu người tạo ra Long Cung sở hữu long lực, rất có thể ông ta cũng thuộc Long tộc chúng ta. Tại sao ông ta lại sử dụng sức mạnh phi thăng kém cỏi này để chọn người thừa kế từ những người long mạch dưới lòng đất thay vì trực tiếp chọn từ Long tộc chúng ta? Mỗi người trong Long tộc chúng ta đều có tài năng đặc biệt, mạnh hơn những người bình thường đó rất nhiều lần. Tại sao ông ta lại bỏ gốc lấy ngọn vậy chứ?”
Một tên thuộc đám Long tộc tò mò hỏi.
Lông mày Long Tu hơi nhúc nhích, ông ta im lặng một lát, sau đó bình tĩnh trả lời: "Chuyện này cụ thể ra sao tôi không biết, tôi chỉ biết người tạo ra Long Cung này đã phản bội người Long tộc chúng ta”.
“Hóa ra ông ta là kẻ phản bội!"
“Khó trách…”
Mọi người như chợt hiểu ra.
"Long Tu đại nhân, nên làm gì bây giờ?"
"Bây giờ? Đương nhiên phải thắng ván cờ này!"
Long Tu lạnh lùng nói, sau đó nhảy vào bàn cờ.
Thấy vậy, người Long tộc trên bàn cờ đều trở nên phấn chấn.
"Long Tu đại nhân đích thân ra tay, sợ gì cơ quan nát này chứ?"
"Đúng vậy, chúng ta được cứu rồi!"
Tất cả mọi người đều rạng rỡ.
"Tất cả các người mau theo tôi đi phá những cơ quan này!"
Long Tu trịnh trọng nói, bước về phía trước một bước.
Những người khác cũng đi theo.
Tuy nhiên, do quy luật của bàn cờ, mỗi khi họ di chuyển, các bức tượng bên trong bàn cờ cũng sẽ di chuyển.
Nhưng điều khác biệt là những bức tượng bên trong bàn cờ này không hề di chuyển về phía họ, thay vào đó, tất cả đều tập trung lại theo hướng của người chỉ huy.
Khi mấy người Long Tu di chuyển đến trước mặt những bức tượng, tất cả bức tượng trong bàn cờ đã thực sự tập hợp lại thành một nhóm...
"Hả?"
Lông mày Long Tu nhíu lại, cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhưng ông ta cũng không thèm quan tâm nhiều như vậy.
Mặc dù những người bức tượng này đã được truyền long lực, nhưng sức mạnh của chúng không là gì so với ông ta.
"Chém mày trước vậy!"
Long Tu lạnh lùng quát, giơ tay lên chém về phía 'con tốt' trên không trung.
Ầm!
Một luồng long lực sắc bén chém về phía nó như trăng lưỡi liềm.
Long lực dâng trào, muốn xuyên thủng khoảng không.
Nhưng ngay khi đến gần 'con tốt'.
Ầm!
Một lớp màng ánh sáng sặc sỡ đột nhiên xuất hiện, ngăn cản long lực.
"Cái gì?"
Long Tu sững sờ…
Chương 5177: Người phá cờ
Lưỡi đao ấn mạnh lên vầng sáng bảy màu.
Mặc cho Long Tu dùng sức như thế nào, cũng không cách nào phá vỡ.
Lúc này, bức tượng ở hai bên đã lao đến, giơ kiếm, chém Long Tu.
Long Tu không dám do dự, lập tức rút lui.
“Đại nhân!”
“Đại nhân! Ông không sao chứ?”
Người của Long tộc đứng ở sau vội vàng tiến lên đỡ Long Tu, lo lắng hỏi.
“Có vẻ như tôi đã đánh giá thấp tên kia!”
Long Tu nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói: “Tên kia đã kích hoạt sức mạnh ẩn bên trong bức tượng! Thật lợi hại!”
“Sức mạnh ẩn bên trong?”
Mọi người nhìn nhau.
“Đại nhân, ông vừa nói, người đàn ông kia rót long lực vào trong bức tượng, khiến sức mạnh của bức tượng tăng lên gấp đôi, theo lý mà nói, ban đầu bức tượng không có thực lực mạnh như vậy, dù sao long lực chúng dùng đều là của thằng nhóc kia, chẳng phải thằng nhóc đó mạnh hơn ông sao?”
Có người lấy hết can đảm nói.
“Cậu thì biết cái gì”.
Long Tu khịt mũi coi thường, sắc mặt không đổi nói: “Tôi cho rằng thằng nhóc kia chỉ rót long lực vào trong bức tượng, không ngờ cậu ta không chỉ rót long lực vào, mà còn kích hoạt trận pháp đặt bên trong những bức tượng này, tất cả trận pháp này đã được kích hoạt toàn bộ, hiện tại những bức tượng này đã phát huy hết thực lực, muốn phá bức tượng, không phải chuyện dễ dàng!”
Người của Long tộc nghe thấy vậy, không khỏi trợn mắt há mồm.
“Đại nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ? Cậu Long Thăng vẫn còn trong tay thằng nhóc đó, nếu kéo dài thời gian quá lâu, e rằng cậu Long Thăng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”
“Im miệng!”
Long Tu buồn bực tức giận, lạnh lùng nói.
Mọi người câm như hến, không dám nói nữa.
“Cho dù cậu ta làm như thế, cũng không làm khó được tôi, trước tiên mấy người phải đề phòng những bức tượng này, để tôi nghĩ cách phá vỡ tình thế”.
Long Tu nghiến răng nói.
Mọi người chỉ có thể cắn răng chiến đấu với những bức tượng đó.
Một khi đã vào bàn cờ, không thể thoát ra được nữa.
Những bức tượng này không chỉ được long lực gia tăng sức mạnh, mà trận pháp bên trong cũng được kích hoạt, khiến chúng có sức mạnh khủng khiếp.
Những trận pháp này do người ban đầu chế tạo chúng cố ý để lại, không ngờ những trận pháp nhỏ được khắc trong cơ thể bọn chúng sẽ có thực lực mạnh như vậy…
Long Tu chăm chú nhìn những bức tượng đang chém giết với người của Long tộc.
Ông ta phát hiện ra những bức tượng này chỉ là một vài con pháo, mã, tốt, nhưng đã đánh người của Long tộc đến mức không thể qua sông, liên tục lùi về sau.
Theo khuynh hướng này, sớm hay muộn ai cũng sẽ bị giết.
Không những vậy, con tướng của đối phương vẫn chưa hề di chuyển.
Đó mới là chiến lực mạnh nhất.
Nếu nó ra tay, mọi người chắc chắn sẽ chết.
Làm thế nào?
Làm thế nào?
Long Tu rối như tơ vò.
Tuy nhiên vào lúc này, có âm thanh truyền đến.
“Long Tu đại nhân, muốn phá giải tình thế này, chỉ cần giải quyết chủ soái của đối phương là được, những thứ khác, không đáng lo!”
Long Tu nghe vậy, lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ thấy một thanh niên mặc áo choàng đen đang đi về phía bàn cờ.
“Cậu là ai?”
Long Tu nghi ngờ hỏi.
Ông ta cảm thấy long lực trên người cậu thanh niên này rất loãng, thêm cả gương mặt không giống người của Long tộc.
“Tôi là Diệp Viêm! Đến hỗ trợ Long Tu đại nhân!”
“Diệp Viêm?”
Đầu óc Long Tu mơ hồ.
“Được đấy, tên phản đồ nhà anh, còn dám quay lại sao?”
Một người của Long tộc nhìn chằm chằm Diệp Viêm, tức giận hét lên.
Đó chính là Thu Ngạn.
“Diệp Viêm, anh thật dũng cảm, dám xuất hiện ở đây! Nộp mạng đi!”
Dứt lời Thu Ngạn lập tức muốn ra tay.
“Càn rỡ!”
Long Tu tức giận, hét lên.
Thu Ngạn chợt dừng lại.
“Đại nhân…”
“Ai bảo cậu ra tay?”
Long Tu tức giận lạnh lùng nói.
Chương 5178: Chiếu tướng
“Đại nhân, hắn muốn gia nhập Long tộc, nhưng sau khi lợi dụng chúng tôi, hắn đã phản bội chúng tôi, không thể tin người này!”
Thu Ngạn vội vàng nói.
“Đại nhân, chuyện này xảy ra là có nguyên nhân, không phải tôi muốn vậy, những người này đã quỳ gối với người bên trong, bị người đó ép đuổi giết tôi, nên tôi mới bất đắc dĩ phải trốn chạy, mặc dù tôi không phải người Long tộc, nhưng trung thành với Long tộc đã lâu, đáng tiếc là mặc dù tôi đã vượt qua bài kiểm tra của Long tộc, mà bọn họ không chịu thừa nhận tôi, thật sự khiến người ta đau lòng!”
Diệp Viêm khàn giọng nói.
“Ồ? Cậu vượt qua bài kiểm tra của Long tộc rồi à?”
Long Tu đang trong bàn cờ ngạc nhiên hỏi.
“Ừ”.
Diệp Viêm gật đầu.
Vẻ mặt Long Tu nghiêm túc hơn, ông ta nhìn Thu Ngạn: “Thu Ngạn, những gì cậu ta nói có phải thật không? Cậu ta đã vượt qua bài kiểm tra của Long tộc ư?”
“À … đại nhân… chỉ là bài kiểm tra thôi mà, cần gì phải quan tâm chứ?”
Thu Ngạn vội nói.
“Thu Ngạn, cậu nên biết, đối với người bình thường, bài kiểm tra của Long tộc chúng ta khó khăn đến mức nào, mười năm qua chưa có ai vượt qua bài kiểm tra, nếu cậu ta đã vượt qua bài kiểm tra, nhất định có thể gia nhập Long tộc chúng ta, vì sao cậu không cho phép?”
Long Tu trầm giọng nói.
“À… tôi…”
Thu Ngạn mở miệng, nhưng không nói được.
“Ngoài ra, cậu ta vừa nói, cậu đã khom lưng khuỵ gối với người bắt cóc cậu Long Thăng? Có phải vậy không?”
Long Tu tiếp tục nói.
Vừa dứt lời, Thu Ngạn đã nhanh chóng nói: “Đại nhân, đây là hiểu nhầm, đừng nghe tên này nói bừa! Sao tôi có thể khuất phục người ngoại tộc được chứ?”
“Tốt nhất cậu không phải như vậy, bằng không sẽ làm mất mặt Long tộc chúng ta, tôi sẽ không tha cho cậu!”
Long Tu hầm hừ nói, sau đó nhìn Diệp Viêm: “Nhóc con, cậu muốn gia nhập Long tộc thì không thành vấn đề, cậu vượt qua bài kiểm tra, tất nhiên là có tư cách, nhưng bài kiểm tra kia tôi không nhìn thấy, bây giờ tôi sẽ kiểm tra cậu, nếu cậu có thể giúp tôi thoát khỏi chỗ này, tôi sẽ cho phép cậu tiến vào Long tộc, trở thành thành viên của Long tộc, thế nào?”
“Long Tu đại nhân không cần như vậy, cho dù ông không cho tôi gia nhập Long tộc, tôi vẫn sẽ cứu ông”.
Diệp Viêm nói.
“Ồ? Vì sao?”
Long Tu ngạc nhiên.
Diệp Viêm cười khẩy, nhìn bàn cờ, bình tĩnh nói: “Bởi người bắt cóc cậu Long Thăng cũng là kẻ thù của tôi”.
“Vậy sao?”
Long Tu bừng tỉnh.
“A!”
Lúc này, tiếng hét chói tai vang lên.
Chỉ thấy một thành viên của Long tộc bị bức tượng vây đánh.
Gã cố hết sức để chống cự, nhưng cuối cùng vẫn không chống lại sự tấn công của bức tượng, bị nhiều đao thép chém thành từng mảnh thịt, chết ngay tại chỗ.
Những người còn lại sợ đến mức mặt mũi tái nhợt, không biết phải làm sao.
“Mau, nói cho tôi biết cách thoát khỏi chỗ này!”
Long Tu căng thẳng nói.
Nếu những người này chết hết, chỉ với một mình ông ta chắc chắn không thể đối phó với đám tượng hùng mạnh trên bàn cờ.
“Đại nhân, thật ra bàn cờ này không nên đánh bằng vũ lực, mà phải dùng kỹ năng đánh cờ, từ lúc ông bước vào bàn cờ, ông đã hiểu sai!”
Diệp Viêm lắc đầu nói.
“Kỹ năng đánh cờ?”
Long Tu sửng sốt.
“Đừng nhìn bên trong bàn cờ nhiều con cờ, nhưng tướng chỉ có một, nếu có thể chiếu tướng, tiêu diệt chủ tướng thì đối phương sẽ thua toàn bộ bàn cờ, còn ông có thể thành công tiến vào tầng tiếp theo!”
Diệp Viêm trầm giọng nói.
“Chiếu tướng?”
Long Tu lập tức hỏi: “Làm sao để chiếu tướng?”
“Đơn giản”.
Diệp Viêm chỉ vào đám người Long tộc nói: “Hy sinh bọn họ, ông có thể thắng!”
Chương 5179: Thành công rồi ư?
“Cái gì?”
Tất cả người Long tộc đều hoảng sợ.
Long Tu cũng ngơ ngác, nhìn Diệp Viêm đầy khó tin.
“Cậu nói cái gì? Hy sinh tất cả bọn họ ư?”
“Đúng vậy, Long Tu đại nhân, trước mắt điều ông cần làm là hy sinh con xe để giữ con tướng lại, dùng những người này thu hút sự chú ý của các quân cờ khác, sau đó một mình đi tấn công tướng của đối phương, chiếu tướng chỉ cần tiêu diệt tướng của đối phương, là có thể phá bỏ bàn cờ”.
Diệp Viêm mở miệng nói.
“Thật à?”
Long Tu chần chừ.
Thật ra ông ta hoàn toàn không để ý tới sự sống chết của những người này.
Nếu không thể rời khỏi bàn cờ này, có lẽ những cơ quan bức tượng sẽ giết chết ông ta.
Vì mạng sống, nếu phải hy sinh những thủ hạ này, cũng không phải là không thể.
“Long Tu đại nhân, đừng bỏ rơi chúng tôi mà!”
“Long Tu đại nhân, đưa cả chúng tôi rời đi nữa”.
“Long Tu đại nhân, chúng ta cùng liên thủ, chắc chắn có thể đối phó với những cơ quan đó!”
Những người Long tộc kêu la thê thảm, trong mắt toàn là vẻ lo lắng.
“Yên tâm, tôi sẽ không dễ dàng bỏ rơi các người, nhưng bây giờ chúng ta phải rời khỏi chỗ này thế nào, chờ tôi nghĩ biện pháp đã”.
Long Tu quát lớn, sau đó đi đến cạnh bàn cờ, thấp giọng hỏi Diệp Viêm: “Tôi nên làm như thế nào?”
“Không phải tôi nói rồi à? Để bọn họ thu hút các bức tượng khác, còn ông đi tấn công con tướng”.
“Bức tượng tướng kia không tầm thường, thực lực cực kì khủng bố, có thể dễ dàng công phá được sao?”
Long Tu nhíu mày nói.
“Long Tu đại nhân lo lắng nhiều rồi, dù nó đã được Lâm Chính cải tạo, thực lực không tầm thường, khủng bố vô cùng, nhưng chung quy cũng chỉ là vật chết, nếu đã là vật chết, thì không có lúc nào là khó đối phó cả, Long Tu đại nhân chỉ cần dùng long lực bắt chước khí tức của chúng nó, từ từ tiếp cận con tướng kia, sau đó ra tay đánh lén, vậy là có thể thành công rồi! Chúng nó không có tư duy, không có đại não, cảm nhận về người khác, cũng chỉ dựa vào những cơ quan trận pháp trong cơ thể, đối với ông thì việc này không khó”.
Diệp Viêm mỉm cười nói.
“Bắt chước khí tức của chúng nó?”
Hai mắt Long Tu sáng ngời, lập tức hiểu ra.
“Đúng vậy, sao tôi lại không nghĩ tới chứ? Những cơ quan đó chỉ là vật chết thôi, cho dù tôi ngụy trang thấp hèn dưới mắt chúng nó, chúng nó cũng không hoài nghi, chúng nó cũng chỉ dựa vào cảm ứng đơn thuần của đồ vật để công kích chúng ta, chỉ cần tôi trốn tránh trang bị cảm ứng trong cơ thể chúng là được rồi!”
Nghĩ thế, Long Tu lập tức bắt đầu phân tích khí tức trên những bức tượng kia.
Có điều phải cần thời gian, mà đám người Long tộc chính là người có thể tranh thủ thời gian tốt nhất cho ông ta.
Qua một trận như vậy, sau khi người Long tộc bị thương vong nghiêm trọng, Long Tu mới nắm giữ được khí tức của những cơ quan này, lập tức ra tay điều động long lực, bao phủ toàn thân, tiến hành ngụy trang.
Đợi ngụy trang kết thúc, ông ta lập tức đi về phía con tướng từng chút một.
“Long Tu đại nhân?”
“Long Tu đại nhân, ông muốn làm gì?"
“Chúng tôi sắp không kiên trì được nữa rồi!”
Những người Long tộc kia kêu khàn cả giọng.
Nhưng Long Tu chẳng thèm liếc mắt một cái.
Ông ta nhìn chằm chằm vào con tướng kia, lòng bàn tay toàn là mồ hôi.
Nhưng may mắn là lúc ông ta đi đến bên cạnh con tướng, tầm mắt của cơ quan không hề hoạt động, hoàn toàn không nhận thấy ông ta.
“Cơ hội tốt!”
Long Tu vui mừng, lập tức công kích vào điểm yếu trên cơ thể của con tướng.
Rầm!”
Thân thể của con tướng lập tức bị Long Tu chặt đứt làm đôi, phá hủy hoàn toàn.
Khi con tướng bị phá hủy, trong khoảnh khắc các cơ quan khác cũng dừng lại, như bị cắt đứt nguồn điện.
“Thành công rồi! Thành công rồi! Ha ha ha…”
Long Tu lập tức cười to, nhìn về phía bên kia.
Nhưng đám người Long tộc đã chết thảm toàn bộ, bị băm thành thịt vụn, bắn văng đầy đất…
****
Có bạn nào qua đọc thử "Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch" chưa, cảm nhận của các bạn thế nào?
Chương 5180: Nhận cậu làm đồ đệ
Long Tu tập trung vào việc chiếu tướng, không thể lo cho sự sống chết của đám người Long tộc, bọn họ bị ép tới một góc, không còn đường lui, cứ chống chọi như vậy một lát, toàn quân đã bị diệt, tất cả đều chết không toàn thân…
Vẻ mặt Long Tu vô cùng bình tĩnh, trên mặt không nhìn rõ vui buồn.
Nhưng sắc mặt của đám người Thu Ngạn còn ở bên ngoài đã hoảng sợ, kinh hãi vô cùng.
Nhìn thấy cảnh tượng này, lông mày Long Tu hơi động đậy.
Ông ta không quan tâm sự sống chết của những người này, nhưng cũng coi trọng lòng người.
Nếu mất lòng người, ít nhiều cũng có ảnh hưởng với ông ta.
“Sức mạnh của Long Tu đại nhân đã phá được cơ quan Long Cung, đúng là không ai sánh bằng, các người còn chờ gì mà không nhanh chúc mừng Long Tu đại nhân đi?”
Diệp Viêm quét mắt qua đoàn người Thu Ngạn, lạnh nhạt lên tiếng.
Vừa dứt lời, đám người Thu Ngạn đều run rẩy, cũng không dám nhiều lời vô nghĩa, vội vàng quỳ xuống đất, hành lễ với Long Tu.
“Chúc…. Chúc mừng Long Tu đại nhân…”
Mọi người run run lên tiếng, cả đám đều sợ hãi chưa tỉnh táo được.
Nhưng cảnh tượng này, lại cho Long Tu chút trấn an.
Ông ta biết cho dù trong lòng những người này sợ hãi, nhưng cũng không dám oán hận câu nào.
“Cậu tên là gì?”
Long Tu nhìn Diệp Viêm, nhàn nhạt hỏi.
“Bẩm đại nhân, tôi là Diệp Viêm”.
“Diệp Viêm? Không tệ, không tệ!”
Trong mắt Long Tu tràn đầy vẻ tán thưởng: “Cậu rất thông minh linh hoạt, tôi thích, tôi sẽ nhận cậu làm đồ đệ, cậu cảm thấy thế nào?”
Diệp Viêm nghe xong, lập tức quỳ gối xuống: “Sư phụ, xin nhận của đồ đệ một lạy!”
“Ha ha ha ha ha ha, tốt, tốt! Rất tốt! Đồ đệ ngoan, mau đứng lên!”
Long Tu cười ha hả, dáng vẻ được trấn an, gật đầu liên tục nói: “Con đã là đồ đệ của sư phụ thì hãy mau chóng tiến vào bàn cờ, trợ giúp sư phụ, đi bắt giết tên khốn kia! Không phải con có thù oán với người kia sao? Đợi sư phụ bắt được hắn, sẽ giao cho con xử lí!”
“Cảm ơn sư phụ”.
Diệp Viêm ôm quyền, sau đó thả người, nhảy vào bàn cờ, không hề do dự.
“Các người còn đứng ở ngoài làm gì? Tiến vào hết cho tôi!”
Long Tu nhìn về phía đám người Thu Ngạn, lạnh lùng hô.
“A?”
Đám người Thu Ngạn sợ tới mức hồn vía đều lên mây, nhưng uy nghiêm của Long Tu vẫn còn đó, dù bọn họ không hề muốn, bây giờ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhảy vào trong.
Ai nấy đều thấp thỏm lo sợ.
Vừa nãy Long Tu có thể hy sinh những Long võ giả kia, ai biết tiếp theo người hy sinh có phải bọn họ không?
Giờ khắc này Thu Ngạn chỉ muốn ăn tươi nuốt sống Diệp Viêm.
Nếu Long Tu chết trong bàn cờ này, bọn họ vẫn còn có đường sống.
Nhưng bây giờ nói gì cũng vô ích.
“Các người đi vào trước!”
Long Tu nhìn đám người Thu Ngạn, sau đó chỉ vào lối vào tầng bốn.
“Vâng… Vâng… Đại nhân…”
Mọi người run rẩy đi vào trong.
Bước vào tầng bốn không có gì xảy ra cả.
Dù vậy nhưng đám người Thu Ngạn vẫn vô cùng cẩn thận.
“Động tác nhanh lên một chút, đối phương bố trí bẫy cải tạo cơ quan cũng cần thời gian, nếu chúng ta lãng phí quá nhiều thời gian trên đường, ngược lại sẽ cho hắn thời gian đi cải tạo cơ quan, khi đó dù chúng ta muốn vào trong, sẽ càng khó khăn hơn!”
Diệp Viêm thấp giọng quát.
“Nói có lí lắm!”
Long Tu gật đầu, quát Thu Ngạn: “Dùng tốc độ cao nhất để tiến vào tầng năm, không được dừng lại!”
“Đại nhân…”
Thu Ngạn kinh hãi, vội vàng kêu.
“Sao hả? Chẳng lẽ các người muốn kháng lệnh?”
Long Tu lạnh lùng hét.
Thu Ngạn đành phải từ bỏ, ôm quyền khẽ hô: “Tuân lệnh, đại nhân…”
Mọi người chạy về phía lối vào tầng năm.
Nhưng vừa tới gần lối vào tầng năm, hiện tượng quỷ dị lại xuất hiện…
“Thực lực của những pho tượng này... Sao lại mạnh như vậy?"
"Thằng nhóc đó đã gia tăng sức mạnh cho những bức tượng này bằng long lực... chúng có thể đấu với chúng ta ư? Không! Không thể nào! Sẽ không đâu!"
"Bọn chúng rốt cuộc là loại quái vật gì chứ?"
Tất cả mọi người đều sửng sốt, không thể giải thích được, cũng không dám bước lên phía trước nữa.
"Một đống rác rưởi! Thế mà bị mắc kẹt ở đây? Long tộc nuôi các người có tác dụng gì chứ?"
Long Tu dẫn những người còn lại của long mạch tới, khi nhìn thấy tình cảnh khốn khổ trên bàn cờ, ông ta không khỏi khịt mũi lạnh lùng.
“Long Tu đại nhân!”
Đám đông quỳ trên mặt đất và hành lễ với ông ta.
Những người bên trong bàn cờ muốn đi ra, nhưng lại thấy mình như bị mắc kẹt bởi một tầng cấm chế, bọn họ hoàn toàn không thể rời khỏi bàn cờ.
"Tiết kiệm sức lực đi, sau khi tiến vào nếu không thể thắng ván cờ này thì không thể ra ngoài đâu!"
Long Tu lạnh lùng nói.
"Hả?"
Những người bên trong đều sửng sốt.
"Người tạo ra Long Cung này cũng là một người tài giỏi có long lực. Chắc hẳn người đó đã để lại long lực cho các kênh trong tất cả các cơ quan của Long Cung. Những kênh này có thể truyền sức mạnh phi thăng và long lực! Trước đó, người này để lại chỉ coi như khảo nghiệm những người của long mạch dưới lòng đất, cho nên không rót long lực, chỉ rót sức mạnh phi thăng vào các cơ quan cho mấy bức tượng vận hành, bây giờ, thằng nhóc kia đã truyền long lực cho mấy bức tượng nên sức mạnh thực sự của chúng cũng đã lộ rõ!"
Long Tu vô cảm nói.
"Cái gì?"
"Long tu đại nhân, nếu người tạo ra Long Cung sở hữu long lực, rất có thể ông ta cũng thuộc Long tộc chúng ta. Tại sao ông ta lại sử dụng sức mạnh phi thăng kém cỏi này để chọn người thừa kế từ những người long mạch dưới lòng đất thay vì trực tiếp chọn từ Long tộc chúng ta? Mỗi người trong Long tộc chúng ta đều có tài năng đặc biệt, mạnh hơn những người bình thường đó rất nhiều lần. Tại sao ông ta lại bỏ gốc lấy ngọn vậy chứ?”
Một tên thuộc đám Long tộc tò mò hỏi.
Lông mày Long Tu hơi nhúc nhích, ông ta im lặng một lát, sau đó bình tĩnh trả lời: "Chuyện này cụ thể ra sao tôi không biết, tôi chỉ biết người tạo ra Long Cung này đã phản bội người Long tộc chúng ta”.
“Hóa ra ông ta là kẻ phản bội!"
“Khó trách…”
Mọi người như chợt hiểu ra.
"Long Tu đại nhân, nên làm gì bây giờ?"
"Bây giờ? Đương nhiên phải thắng ván cờ này!"
Long Tu lạnh lùng nói, sau đó nhảy vào bàn cờ.
Thấy vậy, người Long tộc trên bàn cờ đều trở nên phấn chấn.
"Long Tu đại nhân đích thân ra tay, sợ gì cơ quan nát này chứ?"
"Đúng vậy, chúng ta được cứu rồi!"
Tất cả mọi người đều rạng rỡ.
"Tất cả các người mau theo tôi đi phá những cơ quan này!"
Long Tu trịnh trọng nói, bước về phía trước một bước.
Những người khác cũng đi theo.
Tuy nhiên, do quy luật của bàn cờ, mỗi khi họ di chuyển, các bức tượng bên trong bàn cờ cũng sẽ di chuyển.
Nhưng điều khác biệt là những bức tượng bên trong bàn cờ này không hề di chuyển về phía họ, thay vào đó, tất cả đều tập trung lại theo hướng của người chỉ huy.
Khi mấy người Long Tu di chuyển đến trước mặt những bức tượng, tất cả bức tượng trong bàn cờ đã thực sự tập hợp lại thành một nhóm...
"Hả?"
Lông mày Long Tu nhíu lại, cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhưng ông ta cũng không thèm quan tâm nhiều như vậy.
Mặc dù những người bức tượng này đã được truyền long lực, nhưng sức mạnh của chúng không là gì so với ông ta.
"Chém mày trước vậy!"
Long Tu lạnh lùng quát, giơ tay lên chém về phía 'con tốt' trên không trung.
Ầm!
Một luồng long lực sắc bén chém về phía nó như trăng lưỡi liềm.
Long lực dâng trào, muốn xuyên thủng khoảng không.
Nhưng ngay khi đến gần 'con tốt'.
Ầm!
Một lớp màng ánh sáng sặc sỡ đột nhiên xuất hiện, ngăn cản long lực.
"Cái gì?"
Long Tu sững sờ…
Chương 5177: Người phá cờ
Lưỡi đao ấn mạnh lên vầng sáng bảy màu.
Mặc cho Long Tu dùng sức như thế nào, cũng không cách nào phá vỡ.
Lúc này, bức tượng ở hai bên đã lao đến, giơ kiếm, chém Long Tu.
Long Tu không dám do dự, lập tức rút lui.
“Đại nhân!”
“Đại nhân! Ông không sao chứ?”
Người của Long tộc đứng ở sau vội vàng tiến lên đỡ Long Tu, lo lắng hỏi.
“Có vẻ như tôi đã đánh giá thấp tên kia!”
Long Tu nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói: “Tên kia đã kích hoạt sức mạnh ẩn bên trong bức tượng! Thật lợi hại!”
“Sức mạnh ẩn bên trong?”
Mọi người nhìn nhau.
“Đại nhân, ông vừa nói, người đàn ông kia rót long lực vào trong bức tượng, khiến sức mạnh của bức tượng tăng lên gấp đôi, theo lý mà nói, ban đầu bức tượng không có thực lực mạnh như vậy, dù sao long lực chúng dùng đều là của thằng nhóc kia, chẳng phải thằng nhóc đó mạnh hơn ông sao?”
Có người lấy hết can đảm nói.
“Cậu thì biết cái gì”.
Long Tu khịt mũi coi thường, sắc mặt không đổi nói: “Tôi cho rằng thằng nhóc kia chỉ rót long lực vào trong bức tượng, không ngờ cậu ta không chỉ rót long lực vào, mà còn kích hoạt trận pháp đặt bên trong những bức tượng này, tất cả trận pháp này đã được kích hoạt toàn bộ, hiện tại những bức tượng này đã phát huy hết thực lực, muốn phá bức tượng, không phải chuyện dễ dàng!”
Người của Long tộc nghe thấy vậy, không khỏi trợn mắt há mồm.
“Đại nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ? Cậu Long Thăng vẫn còn trong tay thằng nhóc đó, nếu kéo dài thời gian quá lâu, e rằng cậu Long Thăng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”
“Im miệng!”
Long Tu buồn bực tức giận, lạnh lùng nói.
Mọi người câm như hến, không dám nói nữa.
“Cho dù cậu ta làm như thế, cũng không làm khó được tôi, trước tiên mấy người phải đề phòng những bức tượng này, để tôi nghĩ cách phá vỡ tình thế”.
Long Tu nghiến răng nói.
Mọi người chỉ có thể cắn răng chiến đấu với những bức tượng đó.
Một khi đã vào bàn cờ, không thể thoát ra được nữa.
Những bức tượng này không chỉ được long lực gia tăng sức mạnh, mà trận pháp bên trong cũng được kích hoạt, khiến chúng có sức mạnh khủng khiếp.
Những trận pháp này do người ban đầu chế tạo chúng cố ý để lại, không ngờ những trận pháp nhỏ được khắc trong cơ thể bọn chúng sẽ có thực lực mạnh như vậy…
Long Tu chăm chú nhìn những bức tượng đang chém giết với người của Long tộc.
Ông ta phát hiện ra những bức tượng này chỉ là một vài con pháo, mã, tốt, nhưng đã đánh người của Long tộc đến mức không thể qua sông, liên tục lùi về sau.
Theo khuynh hướng này, sớm hay muộn ai cũng sẽ bị giết.
Không những vậy, con tướng của đối phương vẫn chưa hề di chuyển.
Đó mới là chiến lực mạnh nhất.
Nếu nó ra tay, mọi người chắc chắn sẽ chết.
Làm thế nào?
Làm thế nào?
Long Tu rối như tơ vò.
Tuy nhiên vào lúc này, có âm thanh truyền đến.
“Long Tu đại nhân, muốn phá giải tình thế này, chỉ cần giải quyết chủ soái của đối phương là được, những thứ khác, không đáng lo!”
Long Tu nghe vậy, lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ thấy một thanh niên mặc áo choàng đen đang đi về phía bàn cờ.
“Cậu là ai?”
Long Tu nghi ngờ hỏi.
Ông ta cảm thấy long lực trên người cậu thanh niên này rất loãng, thêm cả gương mặt không giống người của Long tộc.
“Tôi là Diệp Viêm! Đến hỗ trợ Long Tu đại nhân!”
“Diệp Viêm?”
Đầu óc Long Tu mơ hồ.
“Được đấy, tên phản đồ nhà anh, còn dám quay lại sao?”
Một người của Long tộc nhìn chằm chằm Diệp Viêm, tức giận hét lên.
Đó chính là Thu Ngạn.
“Diệp Viêm, anh thật dũng cảm, dám xuất hiện ở đây! Nộp mạng đi!”
Dứt lời Thu Ngạn lập tức muốn ra tay.
“Càn rỡ!”
Long Tu tức giận, hét lên.
Thu Ngạn chợt dừng lại.
“Đại nhân…”
“Ai bảo cậu ra tay?”
Long Tu tức giận lạnh lùng nói.
Chương 5178: Chiếu tướng
“Đại nhân, hắn muốn gia nhập Long tộc, nhưng sau khi lợi dụng chúng tôi, hắn đã phản bội chúng tôi, không thể tin người này!”
Thu Ngạn vội vàng nói.
“Đại nhân, chuyện này xảy ra là có nguyên nhân, không phải tôi muốn vậy, những người này đã quỳ gối với người bên trong, bị người đó ép đuổi giết tôi, nên tôi mới bất đắc dĩ phải trốn chạy, mặc dù tôi không phải người Long tộc, nhưng trung thành với Long tộc đã lâu, đáng tiếc là mặc dù tôi đã vượt qua bài kiểm tra của Long tộc, mà bọn họ không chịu thừa nhận tôi, thật sự khiến người ta đau lòng!”
Diệp Viêm khàn giọng nói.
“Ồ? Cậu vượt qua bài kiểm tra của Long tộc rồi à?”
Long Tu đang trong bàn cờ ngạc nhiên hỏi.
“Ừ”.
Diệp Viêm gật đầu.
Vẻ mặt Long Tu nghiêm túc hơn, ông ta nhìn Thu Ngạn: “Thu Ngạn, những gì cậu ta nói có phải thật không? Cậu ta đã vượt qua bài kiểm tra của Long tộc ư?”
“À … đại nhân… chỉ là bài kiểm tra thôi mà, cần gì phải quan tâm chứ?”
Thu Ngạn vội nói.
“Thu Ngạn, cậu nên biết, đối với người bình thường, bài kiểm tra của Long tộc chúng ta khó khăn đến mức nào, mười năm qua chưa có ai vượt qua bài kiểm tra, nếu cậu ta đã vượt qua bài kiểm tra, nhất định có thể gia nhập Long tộc chúng ta, vì sao cậu không cho phép?”
Long Tu trầm giọng nói.
“À… tôi…”
Thu Ngạn mở miệng, nhưng không nói được.
“Ngoài ra, cậu ta vừa nói, cậu đã khom lưng khuỵ gối với người bắt cóc cậu Long Thăng? Có phải vậy không?”
Long Tu tiếp tục nói.
Vừa dứt lời, Thu Ngạn đã nhanh chóng nói: “Đại nhân, đây là hiểu nhầm, đừng nghe tên này nói bừa! Sao tôi có thể khuất phục người ngoại tộc được chứ?”
“Tốt nhất cậu không phải như vậy, bằng không sẽ làm mất mặt Long tộc chúng ta, tôi sẽ không tha cho cậu!”
Long Tu hầm hừ nói, sau đó nhìn Diệp Viêm: “Nhóc con, cậu muốn gia nhập Long tộc thì không thành vấn đề, cậu vượt qua bài kiểm tra, tất nhiên là có tư cách, nhưng bài kiểm tra kia tôi không nhìn thấy, bây giờ tôi sẽ kiểm tra cậu, nếu cậu có thể giúp tôi thoát khỏi chỗ này, tôi sẽ cho phép cậu tiến vào Long tộc, trở thành thành viên của Long tộc, thế nào?”
“Long Tu đại nhân không cần như vậy, cho dù ông không cho tôi gia nhập Long tộc, tôi vẫn sẽ cứu ông”.
Diệp Viêm nói.
“Ồ? Vì sao?”
Long Tu ngạc nhiên.
Diệp Viêm cười khẩy, nhìn bàn cờ, bình tĩnh nói: “Bởi người bắt cóc cậu Long Thăng cũng là kẻ thù của tôi”.
“Vậy sao?”
Long Tu bừng tỉnh.
“A!”
Lúc này, tiếng hét chói tai vang lên.
Chỉ thấy một thành viên của Long tộc bị bức tượng vây đánh.
Gã cố hết sức để chống cự, nhưng cuối cùng vẫn không chống lại sự tấn công của bức tượng, bị nhiều đao thép chém thành từng mảnh thịt, chết ngay tại chỗ.
Những người còn lại sợ đến mức mặt mũi tái nhợt, không biết phải làm sao.
“Mau, nói cho tôi biết cách thoát khỏi chỗ này!”
Long Tu căng thẳng nói.
Nếu những người này chết hết, chỉ với một mình ông ta chắc chắn không thể đối phó với đám tượng hùng mạnh trên bàn cờ.
“Đại nhân, thật ra bàn cờ này không nên đánh bằng vũ lực, mà phải dùng kỹ năng đánh cờ, từ lúc ông bước vào bàn cờ, ông đã hiểu sai!”
Diệp Viêm lắc đầu nói.
“Kỹ năng đánh cờ?”
Long Tu sửng sốt.
“Đừng nhìn bên trong bàn cờ nhiều con cờ, nhưng tướng chỉ có một, nếu có thể chiếu tướng, tiêu diệt chủ tướng thì đối phương sẽ thua toàn bộ bàn cờ, còn ông có thể thành công tiến vào tầng tiếp theo!”
Diệp Viêm trầm giọng nói.
“Chiếu tướng?”
Long Tu lập tức hỏi: “Làm sao để chiếu tướng?”
“Đơn giản”.
Diệp Viêm chỉ vào đám người Long tộc nói: “Hy sinh bọn họ, ông có thể thắng!”
Chương 5179: Thành công rồi ư?
“Cái gì?”
Tất cả người Long tộc đều hoảng sợ.
Long Tu cũng ngơ ngác, nhìn Diệp Viêm đầy khó tin.
“Cậu nói cái gì? Hy sinh tất cả bọn họ ư?”
“Đúng vậy, Long Tu đại nhân, trước mắt điều ông cần làm là hy sinh con xe để giữ con tướng lại, dùng những người này thu hút sự chú ý của các quân cờ khác, sau đó một mình đi tấn công tướng của đối phương, chiếu tướng chỉ cần tiêu diệt tướng của đối phương, là có thể phá bỏ bàn cờ”.
Diệp Viêm mở miệng nói.
“Thật à?”
Long Tu chần chừ.
Thật ra ông ta hoàn toàn không để ý tới sự sống chết của những người này.
Nếu không thể rời khỏi bàn cờ này, có lẽ những cơ quan bức tượng sẽ giết chết ông ta.
Vì mạng sống, nếu phải hy sinh những thủ hạ này, cũng không phải là không thể.
“Long Tu đại nhân, đừng bỏ rơi chúng tôi mà!”
“Long Tu đại nhân, đưa cả chúng tôi rời đi nữa”.
“Long Tu đại nhân, chúng ta cùng liên thủ, chắc chắn có thể đối phó với những cơ quan đó!”
Những người Long tộc kêu la thê thảm, trong mắt toàn là vẻ lo lắng.
“Yên tâm, tôi sẽ không dễ dàng bỏ rơi các người, nhưng bây giờ chúng ta phải rời khỏi chỗ này thế nào, chờ tôi nghĩ biện pháp đã”.
Long Tu quát lớn, sau đó đi đến cạnh bàn cờ, thấp giọng hỏi Diệp Viêm: “Tôi nên làm như thế nào?”
“Không phải tôi nói rồi à? Để bọn họ thu hút các bức tượng khác, còn ông đi tấn công con tướng”.
“Bức tượng tướng kia không tầm thường, thực lực cực kì khủng bố, có thể dễ dàng công phá được sao?”
Long Tu nhíu mày nói.
“Long Tu đại nhân lo lắng nhiều rồi, dù nó đã được Lâm Chính cải tạo, thực lực không tầm thường, khủng bố vô cùng, nhưng chung quy cũng chỉ là vật chết, nếu đã là vật chết, thì không có lúc nào là khó đối phó cả, Long Tu đại nhân chỉ cần dùng long lực bắt chước khí tức của chúng nó, từ từ tiếp cận con tướng kia, sau đó ra tay đánh lén, vậy là có thể thành công rồi! Chúng nó không có tư duy, không có đại não, cảm nhận về người khác, cũng chỉ dựa vào những cơ quan trận pháp trong cơ thể, đối với ông thì việc này không khó”.
Diệp Viêm mỉm cười nói.
“Bắt chước khí tức của chúng nó?”
Hai mắt Long Tu sáng ngời, lập tức hiểu ra.
“Đúng vậy, sao tôi lại không nghĩ tới chứ? Những cơ quan đó chỉ là vật chết thôi, cho dù tôi ngụy trang thấp hèn dưới mắt chúng nó, chúng nó cũng không hoài nghi, chúng nó cũng chỉ dựa vào cảm ứng đơn thuần của đồ vật để công kích chúng ta, chỉ cần tôi trốn tránh trang bị cảm ứng trong cơ thể chúng là được rồi!”
Nghĩ thế, Long Tu lập tức bắt đầu phân tích khí tức trên những bức tượng kia.
Có điều phải cần thời gian, mà đám người Long tộc chính là người có thể tranh thủ thời gian tốt nhất cho ông ta.
Qua một trận như vậy, sau khi người Long tộc bị thương vong nghiêm trọng, Long Tu mới nắm giữ được khí tức của những cơ quan này, lập tức ra tay điều động long lực, bao phủ toàn thân, tiến hành ngụy trang.
Đợi ngụy trang kết thúc, ông ta lập tức đi về phía con tướng từng chút một.
“Long Tu đại nhân?”
“Long Tu đại nhân, ông muốn làm gì?"
“Chúng tôi sắp không kiên trì được nữa rồi!”
Những người Long tộc kia kêu khàn cả giọng.
Nhưng Long Tu chẳng thèm liếc mắt một cái.
Ông ta nhìn chằm chằm vào con tướng kia, lòng bàn tay toàn là mồ hôi.
Nhưng may mắn là lúc ông ta đi đến bên cạnh con tướng, tầm mắt của cơ quan không hề hoạt động, hoàn toàn không nhận thấy ông ta.
“Cơ hội tốt!”
Long Tu vui mừng, lập tức công kích vào điểm yếu trên cơ thể của con tướng.
Rầm!”
Thân thể của con tướng lập tức bị Long Tu chặt đứt làm đôi, phá hủy hoàn toàn.
Khi con tướng bị phá hủy, trong khoảnh khắc các cơ quan khác cũng dừng lại, như bị cắt đứt nguồn điện.
“Thành công rồi! Thành công rồi! Ha ha ha…”
Long Tu lập tức cười to, nhìn về phía bên kia.
Nhưng đám người Long tộc đã chết thảm toàn bộ, bị băm thành thịt vụn, bắn văng đầy đất…
****
Có bạn nào qua đọc thử "Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch" chưa, cảm nhận của các bạn thế nào?
Chương 5180: Nhận cậu làm đồ đệ
Long Tu tập trung vào việc chiếu tướng, không thể lo cho sự sống chết của đám người Long tộc, bọn họ bị ép tới một góc, không còn đường lui, cứ chống chọi như vậy một lát, toàn quân đã bị diệt, tất cả đều chết không toàn thân…
Vẻ mặt Long Tu vô cùng bình tĩnh, trên mặt không nhìn rõ vui buồn.
Nhưng sắc mặt của đám người Thu Ngạn còn ở bên ngoài đã hoảng sợ, kinh hãi vô cùng.
Nhìn thấy cảnh tượng này, lông mày Long Tu hơi động đậy.
Ông ta không quan tâm sự sống chết của những người này, nhưng cũng coi trọng lòng người.
Nếu mất lòng người, ít nhiều cũng có ảnh hưởng với ông ta.
“Sức mạnh của Long Tu đại nhân đã phá được cơ quan Long Cung, đúng là không ai sánh bằng, các người còn chờ gì mà không nhanh chúc mừng Long Tu đại nhân đi?”
Diệp Viêm quét mắt qua đoàn người Thu Ngạn, lạnh nhạt lên tiếng.
Vừa dứt lời, đám người Thu Ngạn đều run rẩy, cũng không dám nhiều lời vô nghĩa, vội vàng quỳ xuống đất, hành lễ với Long Tu.
“Chúc…. Chúc mừng Long Tu đại nhân…”
Mọi người run run lên tiếng, cả đám đều sợ hãi chưa tỉnh táo được.
Nhưng cảnh tượng này, lại cho Long Tu chút trấn an.
Ông ta biết cho dù trong lòng những người này sợ hãi, nhưng cũng không dám oán hận câu nào.
“Cậu tên là gì?”
Long Tu nhìn Diệp Viêm, nhàn nhạt hỏi.
“Bẩm đại nhân, tôi là Diệp Viêm”.
“Diệp Viêm? Không tệ, không tệ!”
Trong mắt Long Tu tràn đầy vẻ tán thưởng: “Cậu rất thông minh linh hoạt, tôi thích, tôi sẽ nhận cậu làm đồ đệ, cậu cảm thấy thế nào?”
Diệp Viêm nghe xong, lập tức quỳ gối xuống: “Sư phụ, xin nhận của đồ đệ một lạy!”
“Ha ha ha ha ha ha, tốt, tốt! Rất tốt! Đồ đệ ngoan, mau đứng lên!”
Long Tu cười ha hả, dáng vẻ được trấn an, gật đầu liên tục nói: “Con đã là đồ đệ của sư phụ thì hãy mau chóng tiến vào bàn cờ, trợ giúp sư phụ, đi bắt giết tên khốn kia! Không phải con có thù oán với người kia sao? Đợi sư phụ bắt được hắn, sẽ giao cho con xử lí!”
“Cảm ơn sư phụ”.
Diệp Viêm ôm quyền, sau đó thả người, nhảy vào bàn cờ, không hề do dự.
“Các người còn đứng ở ngoài làm gì? Tiến vào hết cho tôi!”
Long Tu nhìn về phía đám người Thu Ngạn, lạnh lùng hô.
“A?”
Đám người Thu Ngạn sợ tới mức hồn vía đều lên mây, nhưng uy nghiêm của Long Tu vẫn còn đó, dù bọn họ không hề muốn, bây giờ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhảy vào trong.
Ai nấy đều thấp thỏm lo sợ.
Vừa nãy Long Tu có thể hy sinh những Long võ giả kia, ai biết tiếp theo người hy sinh có phải bọn họ không?
Giờ khắc này Thu Ngạn chỉ muốn ăn tươi nuốt sống Diệp Viêm.
Nếu Long Tu chết trong bàn cờ này, bọn họ vẫn còn có đường sống.
Nhưng bây giờ nói gì cũng vô ích.
“Các người đi vào trước!”
Long Tu nhìn đám người Thu Ngạn, sau đó chỉ vào lối vào tầng bốn.
“Vâng… Vâng… Đại nhân…”
Mọi người run rẩy đi vào trong.
Bước vào tầng bốn không có gì xảy ra cả.
Dù vậy nhưng đám người Thu Ngạn vẫn vô cùng cẩn thận.
“Động tác nhanh lên một chút, đối phương bố trí bẫy cải tạo cơ quan cũng cần thời gian, nếu chúng ta lãng phí quá nhiều thời gian trên đường, ngược lại sẽ cho hắn thời gian đi cải tạo cơ quan, khi đó dù chúng ta muốn vào trong, sẽ càng khó khăn hơn!”
Diệp Viêm thấp giọng quát.
“Nói có lí lắm!”
Long Tu gật đầu, quát Thu Ngạn: “Dùng tốc độ cao nhất để tiến vào tầng năm, không được dừng lại!”
“Đại nhân…”
Thu Ngạn kinh hãi, vội vàng kêu.
“Sao hả? Chẳng lẽ các người muốn kháng lệnh?”
Long Tu lạnh lùng hét.
Thu Ngạn đành phải từ bỏ, ôm quyền khẽ hô: “Tuân lệnh, đại nhân…”
Mọi người chạy về phía lối vào tầng năm.
Nhưng vừa tới gần lối vào tầng năm, hiện tượng quỷ dị lại xuất hiện…