Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1414 Chắc là đã gặp phải khó khăn gì rồi!”
Thế nhưng hàng nghìn người nỗ lực cả đời cũng không thể nào đột phá được kỳ Trúc Cơ. Có thể thấy nó khó tới mức nào. Trong lịch sử, những người tu luyện đạt tới kỳ Kim Đan cũng không có được mấy người. Một môn phái mà chọn ra được tầm mười người đã là ghê gớm lắm rồi.
Bởi vì riêng kỳ Kim Đan đã được chia thành Khai Quang – Thai Tức – Ích Cốc
Vì vậy những cao nhân có thể đạt từ trình độ trên Trúc Cơ và dưới Kim Đan thì dù có đặt ở đâu cũng sẽ là cao thủ. Đương nhiên, những người đột phá tới Kim Đan thì càng khó tìm được đối thủ cho mình.
Kim Đan không phải là điểm kết thúc mà chỉ là điểm khởi đầu mới. Giống như việc tốt nghiệp cấp ba để chuẩn bị lên đại học vậy. Trên Kim Đan còn có Nguyên Anh. Sau khi đạt tới Nguyên Anh thì kinh mạch và hồn thể đều vượt xa người thường.
Chỉ cần không chịu ảnh hưởng của thế giới bên ngoài thì sống tới hơn một trăm tuổi không thành vấn đề. Dù các cơ quan có suy kiệt thì linh khí bên trong cơ thể vẫn sẽ hình thành nên bức bình phong và tiếp tục giúp người đó sống tiếp.
Vì vậy những người đạt tới kỳ Kim Đan đều sống tới tám, chín mười tuổi, thậm chí một trăm tuổi. Những người đạt tới kỳ Nguyên Anh thậm chí có thể sống trên một trăm tuổi. Đây không phải là vấn đề tuổi tác mà là chu kỳ tu luyện dài hạn, nên có người nói tu đạo là chuyện cả đời.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Đại sư tu đạo Trương Tam Phong từng sống tới hơn một trăm tuổi cũng chỉ đạt tới kỳ Kim Đan. Chẳng có mấy người đạt tới kỳ Kim Đan, huống hồ là kỳ Nguyên Anh.
Một tông môn mà nhúp ra được ba người đã là khá lắm rồi.
Còn có tồn tại người ở kỳ Nguyên Anh hay không thì không ai biết. Có thể có, có thể không. Bởi trong môn phái, những người đạt tới tầm Kim Đan đều là đại trưởng lão cả rồi, cao hơn nữa thì chắc là sẽ phi thăng mất. Cơ thể con người sống thọ nhất cũng chưa tới một trăm năm mươi tuổi.
Nếu đột phá Nguyên Anh ở tuổi một trăm năm mươi thì e rằng trên thế gian này chưa ai làm được. Đương nhiên sau khi đột phát, cơ thể con người sẽ xảy ra sự biến đổi khác thường, không chừng còn sống tới hai, ba trăm tuổi cũng nên.
Trước kia, rất nhiều hoàng thượng đều mong có thể trường sinh bất lão. Đó chính là tu đạo. Có điều tu đạo coi trọng linh căn, dùng ngôn ngữ của Phật thì có nghĩa là sẽ không còn tuệ căn nữa.
Cũng như hòa thượng, không phải cứ làm là sẽ thành công. Có người sinh ra đã là hòa thượng truyền bá Phật pháp, cũng có người sinh ra đã là người luyện võ, tu đạo.
Vì vậy, rất nhiều hoàng thượng muốn trường sinh bất lão nhưng đến cả việc mở huyệt Khí Hải cũng không làm được.
Ba người vừa uống rượu vừa ăn thịt nướng.
Đúng lúc này, những cốc trà trên bàn rung lên.
Ba người nhìn nhau, sau đó là tiếng kêu chói tai giống như tiếng cá heo từ xa vọng tới.
Bụp!
Cốc trà trên bàn lập tức nứt vỡ.
“Truyền âm nghìn dặm! Đây chính là tiếng kêu cứu của cô ba”, một người đàn ông đội nón đứng bật dậy.
Hai người còn lại cũng vậy. Họ nhìn nhau rồi gật đầu.
“Nửa tháng rồi mới thông báo cho chúng ta. Chắc là đã gặp phải khó khăn gì rồi!”
“Không biết chừng là trộm đồ ăn bị bắt không thoát được đấy!”
“Mặc dù cô ba lười luyện võ nhưng cũng không tới mức không đối phó nổi với vài tên cắc ké. Có lẽ là gặp phải rắc rối thật”.
“Xì! Tôi ở Giang Hải mấy ngày này mà chẳng thấy đối thủ nào ra hồn, chẳng gặp ai cả, tất cả chỉ là đám bậu xậu tới việc dẫn khí vào cơ thể cũng không làm nổi! Làm sao có nguy hiểm gì được!”
Bởi vì riêng kỳ Kim Đan đã được chia thành Khai Quang – Thai Tức – Ích Cốc
Vì vậy những cao nhân có thể đạt từ trình độ trên Trúc Cơ và dưới Kim Đan thì dù có đặt ở đâu cũng sẽ là cao thủ. Đương nhiên, những người đột phá tới Kim Đan thì càng khó tìm được đối thủ cho mình.
Kim Đan không phải là điểm kết thúc mà chỉ là điểm khởi đầu mới. Giống như việc tốt nghiệp cấp ba để chuẩn bị lên đại học vậy. Trên Kim Đan còn có Nguyên Anh. Sau khi đạt tới Nguyên Anh thì kinh mạch và hồn thể đều vượt xa người thường.
Chỉ cần không chịu ảnh hưởng của thế giới bên ngoài thì sống tới hơn một trăm tuổi không thành vấn đề. Dù các cơ quan có suy kiệt thì linh khí bên trong cơ thể vẫn sẽ hình thành nên bức bình phong và tiếp tục giúp người đó sống tiếp.
Vì vậy những người đạt tới kỳ Kim Đan đều sống tới tám, chín mười tuổi, thậm chí một trăm tuổi. Những người đạt tới kỳ Nguyên Anh thậm chí có thể sống trên một trăm tuổi. Đây không phải là vấn đề tuổi tác mà là chu kỳ tu luyện dài hạn, nên có người nói tu đạo là chuyện cả đời.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Đại sư tu đạo Trương Tam Phong từng sống tới hơn một trăm tuổi cũng chỉ đạt tới kỳ Kim Đan. Chẳng có mấy người đạt tới kỳ Kim Đan, huống hồ là kỳ Nguyên Anh.
Một tông môn mà nhúp ra được ba người đã là khá lắm rồi.
Còn có tồn tại người ở kỳ Nguyên Anh hay không thì không ai biết. Có thể có, có thể không. Bởi trong môn phái, những người đạt tới tầm Kim Đan đều là đại trưởng lão cả rồi, cao hơn nữa thì chắc là sẽ phi thăng mất. Cơ thể con người sống thọ nhất cũng chưa tới một trăm năm mươi tuổi.
Nếu đột phá Nguyên Anh ở tuổi một trăm năm mươi thì e rằng trên thế gian này chưa ai làm được. Đương nhiên sau khi đột phát, cơ thể con người sẽ xảy ra sự biến đổi khác thường, không chừng còn sống tới hai, ba trăm tuổi cũng nên.
Trước kia, rất nhiều hoàng thượng đều mong có thể trường sinh bất lão. Đó chính là tu đạo. Có điều tu đạo coi trọng linh căn, dùng ngôn ngữ của Phật thì có nghĩa là sẽ không còn tuệ căn nữa.
Cũng như hòa thượng, không phải cứ làm là sẽ thành công. Có người sinh ra đã là hòa thượng truyền bá Phật pháp, cũng có người sinh ra đã là người luyện võ, tu đạo.
Vì vậy, rất nhiều hoàng thượng muốn trường sinh bất lão nhưng đến cả việc mở huyệt Khí Hải cũng không làm được.
Ba người vừa uống rượu vừa ăn thịt nướng.
Đúng lúc này, những cốc trà trên bàn rung lên.
Ba người nhìn nhau, sau đó là tiếng kêu chói tai giống như tiếng cá heo từ xa vọng tới.
Bụp!
Cốc trà trên bàn lập tức nứt vỡ.
“Truyền âm nghìn dặm! Đây chính là tiếng kêu cứu của cô ba”, một người đàn ông đội nón đứng bật dậy.
Hai người còn lại cũng vậy. Họ nhìn nhau rồi gật đầu.
“Nửa tháng rồi mới thông báo cho chúng ta. Chắc là đã gặp phải khó khăn gì rồi!”
“Không biết chừng là trộm đồ ăn bị bắt không thoát được đấy!”
“Mặc dù cô ba lười luyện võ nhưng cũng không tới mức không đối phó nổi với vài tên cắc ké. Có lẽ là gặp phải rắc rối thật”.
“Xì! Tôi ở Giang Hải mấy ngày này mà chẳng thấy đối thủ nào ra hồn, chẳng gặp ai cả, tất cả chỉ là đám bậu xậu tới việc dẫn khí vào cơ thể cũng không làm nổi! Làm sao có nguy hiểm gì được!”