Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1375 “Mười tỉ tệ sao?”
Ba người đàn ông không khỏi cũng liếc nhau rồi ngồi im, không lên tiếng.
Nhưng đúng là Mạc Phong không nói dối, trước đây anh và Từ Giai Nhiên rất muốn dùng tiền để khống chế ba gia tộc ở Giang Hải, nhưng sau đó thấy có làm vậy cũng vô ích. Bọn họ xui xẻo phải đối mặt với khủng hoảng tài chính, nhưng không chỉ nền kinh tế ở Giang Hải gặp khó khăn mà rất nhiều nơi khác cũng chẳng khá hơn là bao.
Trong đó có Yến Kinh, Nam Đô, Du Châu, Ma Đô và nhiều thành phố lớn khác là bị thiệt hại nặng nề nhất, các tập đoàn nước ngoài muốn tấn công thị trường Hoa Hạ, trước hết phải phá vỡ kinh tế thị trường rồi mới mạnh mẽ tấn công!
Mạnh mẽ thì tồn tại, yếu kém ắt bị đào thải, vậy nên một số gia tộc có nền tảng không mấy vững chắc sẽ bị đẩy vào tình cảnh phá sản, như nhà họ Mộ Dung, nhà họ Châu, nhà họ Từ là các gia tộc lớn đã có cội nguồn thâm sâu hàng chục năm, nên vẫn có thể chống đỡ được một thời gian.
Chỉ là lo được ngày nào thì hay ngày đó, số tiền lỗ quá lớn, trong đó có cả tập đoàn Đằng Long của Mạc Phong, tuy trước mắt vẫn chưa bắt đầu đi vào hoạt động nhưng bởi vì làn sóng kinh tế này, trong thời gian ngắn không thể đưa sản phẩm vào thị trường nước ngoài, chỉ có thể tạm thời lùi lại.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Mộ Dung Vân Long cúi đầu trầm tư: "Cậu Mạc, vậy cậu có kế hoạch gì? Lúc này có thể cho chúng tôi mượn một ít tiền không? Chỉ cần vượt qua khoảng thời gian này là được!"
Mạc Phong nâng ly rượu khẽ nhấp môi: “Mượn tiền sao? Cần mượn bao nhiêu?”
Ba người nhìn nhau, Châu Nhược Niên ái ngại đưa ra một ngón tay.
“Một trăm triệu tệ à!”
Mộ Dung Vân Long khú núm: “Cậu Mạc…ý của ông ta là…mười tỉ tệ!”
Phụt!
Mạc Phong phun cả rượu ra đất và ho khan: “Mười tỉ tệ sao?”
“Không…không được sao?”, Châu Nhược Niên cười khổ.
Từ Giai Nhiên đứng bên cạnh phụ họa: “Đương nhiên là được. Tập đoàn Đằng Long có đủ năng lực kinh tế. Thật không giấu gì mọi người, cậu Mạc đã xếp trong top 12 người giàu nhất do tạp chí Forbes bình chọn rồi đó!”
“Không thể nào! Đó không phải là bảng xếp hạng mà ai cũng lọt được vào đâu. Nghe nói cả Hoa Hạ cũng chỉ có vài người được xếp vào top 50, còn top 20 thì hầu như không có ai cả!”, Mộ Dung Vân Long cảm thấy bất ngờ.
Từ Giai Nhiên lục ví của Mạc Phong, lấy ra một tấm thẻ màu đen. Ba người nhìn thấy lập tức trợn tròn mắt.
Tấm thẻ đen quyền lực này thể hiện cho đẳng cấp người dùng. Cả Hoa Hạ không có quá năm tấm. Cả thế giới không quá hai mươi tấm. Do một số người sở hữu mà không công khai nên thông tin trong đại chúng chỉ là mười một tấm mà thôi. Thực ra số lượng không chỉ ít như vậy.
Với tấm thẻ màu đen này không phải bạn cứ có tiền là có thể có được. Thẻ ngân hàng bình thường thì có thẻ ATM, cao nữa là thẻ bạc, thẻ vàng, thẻ bạc kim, thẻ bạch kim, thẻ chí tôn, thẻ tử kim và cuối cùng mới là thẻ màu đen!
Đăng ký mỗi một tấm thẻ đều vô cùng phức tạp. Đầu tiên họ sẽ phải đánh giá xem chủ thẻ có đủ năng lực kinh tế hay không.
Mạc Phong có thẻ đen trong tay, thì số vốn anh điều động được có thể lên tới hàng chục tỉ tệ.
“Tấm thẻ này có thể rút được ba mươi tỉ tệ, em xem giờ có thể lấy ra được bao nhiêu!”
Nhưng đúng là Mạc Phong không nói dối, trước đây anh và Từ Giai Nhiên rất muốn dùng tiền để khống chế ba gia tộc ở Giang Hải, nhưng sau đó thấy có làm vậy cũng vô ích. Bọn họ xui xẻo phải đối mặt với khủng hoảng tài chính, nhưng không chỉ nền kinh tế ở Giang Hải gặp khó khăn mà rất nhiều nơi khác cũng chẳng khá hơn là bao.
Trong đó có Yến Kinh, Nam Đô, Du Châu, Ma Đô và nhiều thành phố lớn khác là bị thiệt hại nặng nề nhất, các tập đoàn nước ngoài muốn tấn công thị trường Hoa Hạ, trước hết phải phá vỡ kinh tế thị trường rồi mới mạnh mẽ tấn công!
Mạnh mẽ thì tồn tại, yếu kém ắt bị đào thải, vậy nên một số gia tộc có nền tảng không mấy vững chắc sẽ bị đẩy vào tình cảnh phá sản, như nhà họ Mộ Dung, nhà họ Châu, nhà họ Từ là các gia tộc lớn đã có cội nguồn thâm sâu hàng chục năm, nên vẫn có thể chống đỡ được một thời gian.
Chỉ là lo được ngày nào thì hay ngày đó, số tiền lỗ quá lớn, trong đó có cả tập đoàn Đằng Long của Mạc Phong, tuy trước mắt vẫn chưa bắt đầu đi vào hoạt động nhưng bởi vì làn sóng kinh tế này, trong thời gian ngắn không thể đưa sản phẩm vào thị trường nước ngoài, chỉ có thể tạm thời lùi lại.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Mộ Dung Vân Long cúi đầu trầm tư: "Cậu Mạc, vậy cậu có kế hoạch gì? Lúc này có thể cho chúng tôi mượn một ít tiền không? Chỉ cần vượt qua khoảng thời gian này là được!"
Mạc Phong nâng ly rượu khẽ nhấp môi: “Mượn tiền sao? Cần mượn bao nhiêu?”
Ba người nhìn nhau, Châu Nhược Niên ái ngại đưa ra một ngón tay.
“Một trăm triệu tệ à!”
Mộ Dung Vân Long khú núm: “Cậu Mạc…ý của ông ta là…mười tỉ tệ!”
Phụt!
Mạc Phong phun cả rượu ra đất và ho khan: “Mười tỉ tệ sao?”
“Không…không được sao?”, Châu Nhược Niên cười khổ.
Từ Giai Nhiên đứng bên cạnh phụ họa: “Đương nhiên là được. Tập đoàn Đằng Long có đủ năng lực kinh tế. Thật không giấu gì mọi người, cậu Mạc đã xếp trong top 12 người giàu nhất do tạp chí Forbes bình chọn rồi đó!”
“Không thể nào! Đó không phải là bảng xếp hạng mà ai cũng lọt được vào đâu. Nghe nói cả Hoa Hạ cũng chỉ có vài người được xếp vào top 50, còn top 20 thì hầu như không có ai cả!”, Mộ Dung Vân Long cảm thấy bất ngờ.
Từ Giai Nhiên lục ví của Mạc Phong, lấy ra một tấm thẻ màu đen. Ba người nhìn thấy lập tức trợn tròn mắt.
Tấm thẻ đen quyền lực này thể hiện cho đẳng cấp người dùng. Cả Hoa Hạ không có quá năm tấm. Cả thế giới không quá hai mươi tấm. Do một số người sở hữu mà không công khai nên thông tin trong đại chúng chỉ là mười một tấm mà thôi. Thực ra số lượng không chỉ ít như vậy.
Với tấm thẻ màu đen này không phải bạn cứ có tiền là có thể có được. Thẻ ngân hàng bình thường thì có thẻ ATM, cao nữa là thẻ bạc, thẻ vàng, thẻ bạc kim, thẻ bạch kim, thẻ chí tôn, thẻ tử kim và cuối cùng mới là thẻ màu đen!
Đăng ký mỗi một tấm thẻ đều vô cùng phức tạp. Đầu tiên họ sẽ phải đánh giá xem chủ thẻ có đủ năng lực kinh tế hay không.
Mạc Phong có thẻ đen trong tay, thì số vốn anh điều động được có thể lên tới hàng chục tỉ tệ.
“Tấm thẻ này có thể rút được ba mươi tỉ tệ, em xem giờ có thể lấy ra được bao nhiêu!”