Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1374 Giải thích cái gì?"
Tại nhà hàng Tây trên tầng cao nhất của khách sạn Vân Điên.
Mạc Phong đã chuẩn bị xong xuôi bàn tiệc, vô cùng nghiêm túc ngồi trước bàn đợi bọn họ.
“Tới rồi!”, Từ Giai Nhiên cười nhẹ.
Ting!
Cửa thang máy chậm rãi mở ra, ba người đàn ông hùng hổ lao ra khỏi thang máy.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
"Cậu Mạc! Có phải cậu nên cho chúng tôi một lời giải thích không?", vẻ mặt Mộ Dung Vân Long u ám chất vấn.
Mạc Phong dang hai tay ra, vẻ mặt vô tội: "Giải thích? Giải thích cái gì?"
“Cậu bớt giả vờ đi, tôi hỏi cậu, có phải khoảng thời gian này chúng tôi làm ăn thua lỗ là do cậu đứng đằng sau giở trò không hả?”, Châu Nhược Niên chỉ vào anh giận dữ hét lên.
Keng!
Anh đặt ly rượu vang đỏ xuống bàn, nheo mắt hỏi: "Sếp Châu, nói chuyện thì phải có bằng chứng. Tôi muốn giúp các ông mà giờ các ông lại còn chỉ trích ngược lại tôi à? Bây giờ kinh tế vốn đang xuống dốc, rất nhiều người bị thua lỗ, kể cả Bạch Như Nguyệt. Ông có thể đi hỏi xem nhà họ Bạch một ngày mất bao nhiêu tiền, bắt đầu từ con số một tỷ tệ đấy, bọn họ hoảng loạn sao?"
"Nhưng chúng tôi có thể sánh với nhà họ Bạch à? Cô ta có khối tài sản trị giá hàng trăm tỷ tệ. Còn chúng tôi, cho dù quy ra hết tiền mặt cũng chỉ được hai mươi, ba mươi tỷ tệ. Nếu thua lỗ thế này, không tới nửa tháng nữa chúng tôi sẽ phải bán cả nhà đi mà sống qua ngày!”, cơ thể Châu Nhược Niên run bần bật, lên tiếng.
Ánh mắt anh sâu thẳm như đáy đại dương, khiến người ta khi bắt gặp bỗng bất giác run rẩy, trong lòng dấy lên nỗi sợ hãi vô hình.
Lúc đầu Mạc Phong chưa xác định thân phận thiếu chủ của nhà họ Mạc, thì bọn họ đã có cảm giác này, bây giờ thân phận của anh đã trải qua biến hoá lớn như vậy, khiến đám người càng thêm kinh hãi, sợ làm phật lòng anh.
Từ Giai Nhiên kéo ghế, cười dịu dàng: "Các ông tới đây đi, hôm nay sếp Mạc mời các ông ăn bít tết thượng hạng, trên cả một con bò chỉ có một phần thăn này là làm được thành bít tết thôi! Chính sếp Mạc đã đặc biệt tìm được người vận chuyển đường hàng không từ trang trại Siegel về đây đấy, các ông mau nếm thử vị tươi ngon tuyệt đỉnh của bít tết đi nào!"
Mộ Dung Vân Long và Châu Nhược Niên không khỏi liếc nhau một cái, cũng không nói nhiều mà bước nhanh tới, kéo ghế ngồi xuống.
Chỉ còn lại Từ Mậu Thịnh đứng đó quan sát, Từ Giai Nhiên liền mỉm cười: "Sếp Từ không tới ngồi ăn sao?"
“Sao bây giờ con lại xưng hô xa lạ thế?”, Từ Mậu Thịnh nheo mắt nói.
Từ Giai Nhiên bước tới, ôm lấy tay ông ta: "Đây là một dịp trang trọng. Tất nhiên, ăn nói làm việc cũng phải trang trọng hơn. Bố, bố ngồi xuống đã".
Sau khi đỡ Từ Mậu Thịnh ngồi xuống, cô ấy bước tới ngồi bên cạnh Mạc Phong.
"Tôi cũng nắm được hoàn cảnh của các ông, nhưng tôi nhắc lại lần nữa, những vấn đề tài chính mà Giang Hải gặp phải không phải do tôi gây ra. Tôi không thể khiến cả một thành phố rơi vào tình trạng tê liệt kinh tế được. Chuyện này đối với tôi mà nói có lợi sao? Nếu tôi làm như vậy thật thì bản thân cũng phải đánh đổi rất nhiều tiền bạc. Các ông nghĩ rằng tiền của tôi là nước à? Tập đoàn Đằng Long vừa mới được thành lập, thứ cần nhất chính là tiền, các ông thấy tôi thừa tiền đối phó với ba gia tộc cùng một lúc hay sao?”, hai tay Mạc Phong đặt trên ghế, cười nhẹ.
Mạc Phong đã chuẩn bị xong xuôi bàn tiệc, vô cùng nghiêm túc ngồi trước bàn đợi bọn họ.
“Tới rồi!”, Từ Giai Nhiên cười nhẹ.
Ting!
Cửa thang máy chậm rãi mở ra, ba người đàn ông hùng hổ lao ra khỏi thang máy.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
"Cậu Mạc! Có phải cậu nên cho chúng tôi một lời giải thích không?", vẻ mặt Mộ Dung Vân Long u ám chất vấn.
Mạc Phong dang hai tay ra, vẻ mặt vô tội: "Giải thích? Giải thích cái gì?"
“Cậu bớt giả vờ đi, tôi hỏi cậu, có phải khoảng thời gian này chúng tôi làm ăn thua lỗ là do cậu đứng đằng sau giở trò không hả?”, Châu Nhược Niên chỉ vào anh giận dữ hét lên.
Keng!
Anh đặt ly rượu vang đỏ xuống bàn, nheo mắt hỏi: "Sếp Châu, nói chuyện thì phải có bằng chứng. Tôi muốn giúp các ông mà giờ các ông lại còn chỉ trích ngược lại tôi à? Bây giờ kinh tế vốn đang xuống dốc, rất nhiều người bị thua lỗ, kể cả Bạch Như Nguyệt. Ông có thể đi hỏi xem nhà họ Bạch một ngày mất bao nhiêu tiền, bắt đầu từ con số một tỷ tệ đấy, bọn họ hoảng loạn sao?"
"Nhưng chúng tôi có thể sánh với nhà họ Bạch à? Cô ta có khối tài sản trị giá hàng trăm tỷ tệ. Còn chúng tôi, cho dù quy ra hết tiền mặt cũng chỉ được hai mươi, ba mươi tỷ tệ. Nếu thua lỗ thế này, không tới nửa tháng nữa chúng tôi sẽ phải bán cả nhà đi mà sống qua ngày!”, cơ thể Châu Nhược Niên run bần bật, lên tiếng.
Ánh mắt anh sâu thẳm như đáy đại dương, khiến người ta khi bắt gặp bỗng bất giác run rẩy, trong lòng dấy lên nỗi sợ hãi vô hình.
Lúc đầu Mạc Phong chưa xác định thân phận thiếu chủ của nhà họ Mạc, thì bọn họ đã có cảm giác này, bây giờ thân phận của anh đã trải qua biến hoá lớn như vậy, khiến đám người càng thêm kinh hãi, sợ làm phật lòng anh.
Từ Giai Nhiên kéo ghế, cười dịu dàng: "Các ông tới đây đi, hôm nay sếp Mạc mời các ông ăn bít tết thượng hạng, trên cả một con bò chỉ có một phần thăn này là làm được thành bít tết thôi! Chính sếp Mạc đã đặc biệt tìm được người vận chuyển đường hàng không từ trang trại Siegel về đây đấy, các ông mau nếm thử vị tươi ngon tuyệt đỉnh của bít tết đi nào!"
Mộ Dung Vân Long và Châu Nhược Niên không khỏi liếc nhau một cái, cũng không nói nhiều mà bước nhanh tới, kéo ghế ngồi xuống.
Chỉ còn lại Từ Mậu Thịnh đứng đó quan sát, Từ Giai Nhiên liền mỉm cười: "Sếp Từ không tới ngồi ăn sao?"
“Sao bây giờ con lại xưng hô xa lạ thế?”, Từ Mậu Thịnh nheo mắt nói.
Từ Giai Nhiên bước tới, ôm lấy tay ông ta: "Đây là một dịp trang trọng. Tất nhiên, ăn nói làm việc cũng phải trang trọng hơn. Bố, bố ngồi xuống đã".
Sau khi đỡ Từ Mậu Thịnh ngồi xuống, cô ấy bước tới ngồi bên cạnh Mạc Phong.
"Tôi cũng nắm được hoàn cảnh của các ông, nhưng tôi nhắc lại lần nữa, những vấn đề tài chính mà Giang Hải gặp phải không phải do tôi gây ra. Tôi không thể khiến cả một thành phố rơi vào tình trạng tê liệt kinh tế được. Chuyện này đối với tôi mà nói có lợi sao? Nếu tôi làm như vậy thật thì bản thân cũng phải đánh đổi rất nhiều tiền bạc. Các ông nghĩ rằng tiền của tôi là nước à? Tập đoàn Đằng Long vừa mới được thành lập, thứ cần nhất chính là tiền, các ông thấy tôi thừa tiền đối phó với ba gia tộc cùng một lúc hay sao?”, hai tay Mạc Phong đặt trên ghế, cười nhẹ.