Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-793
Chương 794: Bây giờ chạy vẫn còn kịp
**********
Nếu Tần Trạm ở đây, nhất định sẽ nhận ra, người này chính là sư huynh của tà sư ở chùa Hàn Thủy lúc trước. Lần trước dùng hình nhân đối phó mình, kết quả bị Tần Trạm phản kích lại, dựa vào hình nhân thế thân mới chạy thoát được.
Mà Tần Trạm có thể học được được thuật hình nhân, cũng là nhờ vào người này. "Bà chủ thật sáng suốt, cái này còn tùy thuộc vào đạo sĩ Khúc. Ông già nhất thời có chút kích động, trong lòng vô cùng hưng phấn.
Thiết Tử Du, lần này chết chắc rồi. “Dễ nói mà." Đạo sĩ Khúc cũng cười vuốt râu. Mấy ngày sau, người đàn ông vạm vỡ bị ông già đưa vào trong sân. "Ông nói bà chủ của ân nhân có chuyện quan trọng cần tìm tôi, bà ấy đang ở đâu?” Thiết Tử Du thấy xung quanh trống không, nhíu mày, hỏi ông già. “Thiết Tử Du, chủ mẫu tất nhiên là ở trong phòng rồi, có điều bà ấy nói chuyện này vô cùng cơ mật, chỉ có người đáng tin mới được vào trong, cho nên tôi đứng đợi ngoài này.”
Ông già cười nhẹ, chỉ vào trong phòng.
Lúc này cửa phóng khánh đang đóng chặt, Thiết Tử Du cũng không nhìn thấy được Thường Tú Cầm, vì vậy trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Sau đó ngay khi anh ta bước vào.
Hai bóng hình đột nhiên nhảy ra từ hai phía, giữ chặt lấy hai cánh tay Thiết Tử Du, sức lực rất lanh, khống chế anh ta.
Sắc mặt Thiết Tử Du khẽ thay đổi, hét lên một tiếng, cơ thể lui về phía sau, hai bóng hình nối tiếp nhau, bắt lấy anh ta ấn xuống sân. Lúc này Thiết Tử Du mới phát hiện, hai bóng hình này vậy mà lại là hai hình nhân to lớn.
Lúc này, trong phòng bên, Thường Tú Cầm và Đạo sĩ Khúc chậm rãi đi ra. "Các người làm cái gì vậy?” Thiết Tử Du trừng mắt nhìn, lúc này anh ta có ngu thế nào thì cũng biết những người này không có ý tốt. “Thiết Tử Du, lúc trước tôi bảo cậu đi giết Tần Trạm, tại sao cậu lại thủ hạ lưu tình?” Thường Tú Cầm chất vấn. "Đối phương có thương tích, nếu như lúc đó tôi giết anh ta, thì sẽ chẳng vẻ vang gì cả. Thiết Tử Du cau mày nói. "Qua khiến tôi thất vọng rồi, giới võ đạo chính là một nơi mưu mô, lừa dối nhau, vậy mà cậu lại gây thơ như vậy.”
Thường Tú Cầm nhìn Thiết Tử Du, lạnh lùng nói: “Tôi thấy có dựa vào tên ngu ngốc như cậu cũng không thể trả thù cho con trai tôi được, vậy chỉ còn cách là tôi đích thân ra tay, lấy thân thể của cậu, để Lão Quỷ thay cậu hoàn thành nhiệm vụ “Ha ha, Thiết Tử Du, tôi thay cậu trả thù, cậu nhất định sẽ mỉm cười nơi chín suối đúng không." Ông già cũng cười nhạo nói.
Trong mắt ông ta xẹt qua tia nhiệt tình. Thân thể tràn đầy sức mạnh bẩm sinh này của Thiết Tử Du, là thứ mà ông ta đã ham muốn từ lâu rồi. “Tôi giúp bà trả thù cho con trai bà, vậy mà bà lại muốn hại tôi." Thiết Tử Du trừng mắt, không thể tin được. Trong tưởng tượng của anh ta, người tốt giống như ân công, người trong nhà cũng phải tốt bụng mới đúng.
Thiết Tử Du ngửa đầu hét lên, khí tức bộc phát ra, hai hình nhân hai bên, không khỏi phát ra âm thanh răng rắc. Đạo sĩ Khúc hừ thấp một tiếng, đánh ra hai đạo linh khí, sức mạnh của hai hình nhân này lập tức được nâng cấp, nhanh chóng áp chế Thiết Tử Du “Thằng nhóc này quá mạnh rồi, hình nhân của tôi cũng không thể khống chế quá lâu, nhanh chóng chiếm lấy đi." Đạo sĩ Khúc hét lên. "Yên tâm đi, tôi đã chuẩn bị chu toàn rồi."
Lão Quỷ cười, vỗ mạnh mặt đất, trong phút chốc, một đạo âm khí đột nhiên bộc phát. Trong sân, một trận phát nổi lên, tràn ngập ánh sáng, quấn lấy Thiết Tử Du.
Thiết Tử Du, cơ thể hoàn hảo của cậu, tôi rất vui lòng nhận lấy
Lão Quỷ liếm mép, ngồi xuống đất, nhắm mắt, một linh hồn nhanh chóng thoát khỏi cơ thể ông ta.
Thiết Tử Du trợn trừng mắt, rống to, nhìn linh hồn của Lão Quỷ càng gần càng gần anh ta, mà ngay sau đó, thâm nhập vào trong não anh ta.
Trong khoảng khắc này, Thiết Tử Du vô cùng hối hận, anh ta nhớ lại những lời Tân Trạm đã nói, nhà họ Đổng không phải là người lương thiện, cẩn thận bọn họ trả thù.
Nhưng mình lại không hề để ý.
Linh hồn của Lão Quỷ thâm nhập vào trong, thần thức của Thiết Tử Du đau đớn, toàn thân run rẩy, ngay khoảng khắc trước khi anh ta mất đi ý thức, dường như anh ta nhìn thấy, một thân hình bay đến từ phía xa, dường như chính là Tần Trạm.
Sau đó, Thiết Tử Du mất đi trị giác. "Các người đúng thật là độc ác mà
Tần Trạm chầm rãi đáp xuống sân, nhìn Thiết Tử Du hôn mê trên mặt đất, khẽ nhíu mày, lắc đầu.
Lúc đầu mình đã biết, nhà họ Đổng tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy, cho nên đặc biệt lưu lại trên người Thiết Tử Du dấu ấn thần thức
Cảm nhận Thiết Tử Du rơi vào nguy hiểm, anh lập tức đến đây, không ngờ vẫn đến muộn một bước. Sắc mặt của Thường Tú Cầm và Lão Quỷ đều thay đổi, Tần Trạm vậy mà lại đến nhanh như vậy. “Một đảm súc sinh các người, Thiết Tử Du bán mạng cho nhà họ Đồng các người, vậy mà các người lại muốn chiếm lấy” Hứa Bắc Xuyên và mặt sẹo cũng đến ngay sau đó, nhìn thấy cảnh này thì vô cùng tức giận. "Lại là ông, lần trước để ông chạy mất, nhanh như vậy đã dám ra ngoài làm chuyện xấu rồi sao.” Tần Trạm nhìn lão đạo, có hứng thú nói. “Tân... Tần Trạm. Sao cậu lại đến đây?"
Đạo sĩ Khúc thấy Tân Trạm, giống như thấy quỷ vậy, toàn thân run rẩy, không nhịn được muốn bỏ chạy.
Biểu hiện của khắc tinh Tân Trạm trước đây, ông ta vẫn còn nhớ rõ, mấy hình nhân của ông ta bị anh xé nát trong mấy đạo, nếu không phải ông ta cẩn thận, thì bây giờ ông cũng đã chết rồi.
Có thể nói, Tân Trạm chính là ác mộng lớn nhất đời này của ông ta. "Sợ cái gì, kinh mạch của Tần Trạm đã bị đứt đoạn hết rồi, cậu ta không phải là đối thủ của ông.
Thấy Lão Quỷ sợ thành như vậy, Thường Tú Cầm lập tức hét lên nhắc nhở. “Kinh mạch đứt đoạn, đúng, cậu ta đã là nửa phế nhân rồi, tôi còn sợ gì cậu ta nữa chứ. Sắc mặt Đạo sĩ Khúc thay đổi, cũng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, khí thể lại trở lên, cứng rắn. Vừa này là do ông ta quá sợ, bây giờ nhớ lại, Tân Trạm không có linh lực, cũng không có gì phải lo lắng cả "Ha ha, Tần Trạm vẫn còn đứng giả vờ trước mặt tôi sao, cậu bây giờ chỉ là một phế vật mà thôi. Tôi không sợ cậu đâu. Râu của Đạo sĩ Khúc lộn xộn hết lên, chỉ vào người
Tần Trạm cười gần. "Tôi khuyên ông bây giờ chạy vẫn còn kịp đấy, nếu không lần này ông không thể chạy được đâu. Tần Trạm nhàn nhạt nói. “Con mẹ nó."
Sắc mặt Đạo sĩ Khúc đỏ bừng, hét lên một tiếng, ông ta càng thêm tự tin: “Tôi vừa mới thi triển thêm hai hình nhân vô cùng mạnh, tôi sẽ dùng máu của cậu để tế cho những hình nhân đã bị cậu làm hỏng. “Giết chết nó cho tôi”
Đạo sĩ Khúc hét lên một tiếng, hai hình nhân trong sân, ánh mắt đột nhiên sáng lên, lao về phía Tân Trạm. “Hình nhân mới này của ông, mạnh hơn trước nhiều nha. Tân Trạm có lòng thử thực lực của hai hình nhân này, trực tiếp lao lên, đấm nhau với bọn nó.
Một cỗ lực đạo cực lớn phát ra, hình nhân đó không hề động đậy, cơ thể của Tân Trạm lại đột nhiên bay ra, ngã âm xuống đất, khiến trên mặt đất có một hố lớn. "Ha ha ha, quả nhiên là cậu đã bị phế rồi.” Thấy vậy, Đạo sĩ Khúc càng kích động hơn, dường như nhìn thấy
**********
Nếu Tần Trạm ở đây, nhất định sẽ nhận ra, người này chính là sư huynh của tà sư ở chùa Hàn Thủy lúc trước. Lần trước dùng hình nhân đối phó mình, kết quả bị Tần Trạm phản kích lại, dựa vào hình nhân thế thân mới chạy thoát được.
Mà Tần Trạm có thể học được được thuật hình nhân, cũng là nhờ vào người này. "Bà chủ thật sáng suốt, cái này còn tùy thuộc vào đạo sĩ Khúc. Ông già nhất thời có chút kích động, trong lòng vô cùng hưng phấn.
Thiết Tử Du, lần này chết chắc rồi. “Dễ nói mà." Đạo sĩ Khúc cũng cười vuốt râu. Mấy ngày sau, người đàn ông vạm vỡ bị ông già đưa vào trong sân. "Ông nói bà chủ của ân nhân có chuyện quan trọng cần tìm tôi, bà ấy đang ở đâu?” Thiết Tử Du thấy xung quanh trống không, nhíu mày, hỏi ông già. “Thiết Tử Du, chủ mẫu tất nhiên là ở trong phòng rồi, có điều bà ấy nói chuyện này vô cùng cơ mật, chỉ có người đáng tin mới được vào trong, cho nên tôi đứng đợi ngoài này.”
Ông già cười nhẹ, chỉ vào trong phòng.
Lúc này cửa phóng khánh đang đóng chặt, Thiết Tử Du cũng không nhìn thấy được Thường Tú Cầm, vì vậy trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Sau đó ngay khi anh ta bước vào.
Hai bóng hình đột nhiên nhảy ra từ hai phía, giữ chặt lấy hai cánh tay Thiết Tử Du, sức lực rất lanh, khống chế anh ta.
Sắc mặt Thiết Tử Du khẽ thay đổi, hét lên một tiếng, cơ thể lui về phía sau, hai bóng hình nối tiếp nhau, bắt lấy anh ta ấn xuống sân. Lúc này Thiết Tử Du mới phát hiện, hai bóng hình này vậy mà lại là hai hình nhân to lớn.
Lúc này, trong phòng bên, Thường Tú Cầm và Đạo sĩ Khúc chậm rãi đi ra. "Các người làm cái gì vậy?” Thiết Tử Du trừng mắt nhìn, lúc này anh ta có ngu thế nào thì cũng biết những người này không có ý tốt. “Thiết Tử Du, lúc trước tôi bảo cậu đi giết Tần Trạm, tại sao cậu lại thủ hạ lưu tình?” Thường Tú Cầm chất vấn. "Đối phương có thương tích, nếu như lúc đó tôi giết anh ta, thì sẽ chẳng vẻ vang gì cả. Thiết Tử Du cau mày nói. "Qua khiến tôi thất vọng rồi, giới võ đạo chính là một nơi mưu mô, lừa dối nhau, vậy mà cậu lại gây thơ như vậy.”
Thường Tú Cầm nhìn Thiết Tử Du, lạnh lùng nói: “Tôi thấy có dựa vào tên ngu ngốc như cậu cũng không thể trả thù cho con trai tôi được, vậy chỉ còn cách là tôi đích thân ra tay, lấy thân thể của cậu, để Lão Quỷ thay cậu hoàn thành nhiệm vụ “Ha ha, Thiết Tử Du, tôi thay cậu trả thù, cậu nhất định sẽ mỉm cười nơi chín suối đúng không." Ông già cũng cười nhạo nói.
Trong mắt ông ta xẹt qua tia nhiệt tình. Thân thể tràn đầy sức mạnh bẩm sinh này của Thiết Tử Du, là thứ mà ông ta đã ham muốn từ lâu rồi. “Tôi giúp bà trả thù cho con trai bà, vậy mà bà lại muốn hại tôi." Thiết Tử Du trừng mắt, không thể tin được. Trong tưởng tượng của anh ta, người tốt giống như ân công, người trong nhà cũng phải tốt bụng mới đúng.
Thiết Tử Du ngửa đầu hét lên, khí tức bộc phát ra, hai hình nhân hai bên, không khỏi phát ra âm thanh răng rắc. Đạo sĩ Khúc hừ thấp một tiếng, đánh ra hai đạo linh khí, sức mạnh của hai hình nhân này lập tức được nâng cấp, nhanh chóng áp chế Thiết Tử Du “Thằng nhóc này quá mạnh rồi, hình nhân của tôi cũng không thể khống chế quá lâu, nhanh chóng chiếm lấy đi." Đạo sĩ Khúc hét lên. "Yên tâm đi, tôi đã chuẩn bị chu toàn rồi."
Lão Quỷ cười, vỗ mạnh mặt đất, trong phút chốc, một đạo âm khí đột nhiên bộc phát. Trong sân, một trận phát nổi lên, tràn ngập ánh sáng, quấn lấy Thiết Tử Du.
Thiết Tử Du, cơ thể hoàn hảo của cậu, tôi rất vui lòng nhận lấy
Lão Quỷ liếm mép, ngồi xuống đất, nhắm mắt, một linh hồn nhanh chóng thoát khỏi cơ thể ông ta.
Thiết Tử Du trợn trừng mắt, rống to, nhìn linh hồn của Lão Quỷ càng gần càng gần anh ta, mà ngay sau đó, thâm nhập vào trong não anh ta.
Trong khoảng khắc này, Thiết Tử Du vô cùng hối hận, anh ta nhớ lại những lời Tân Trạm đã nói, nhà họ Đổng không phải là người lương thiện, cẩn thận bọn họ trả thù.
Nhưng mình lại không hề để ý.
Linh hồn của Lão Quỷ thâm nhập vào trong, thần thức của Thiết Tử Du đau đớn, toàn thân run rẩy, ngay khoảng khắc trước khi anh ta mất đi ý thức, dường như anh ta nhìn thấy, một thân hình bay đến từ phía xa, dường như chính là Tần Trạm.
Sau đó, Thiết Tử Du mất đi trị giác. "Các người đúng thật là độc ác mà
Tần Trạm chầm rãi đáp xuống sân, nhìn Thiết Tử Du hôn mê trên mặt đất, khẽ nhíu mày, lắc đầu.
Lúc đầu mình đã biết, nhà họ Đổng tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy, cho nên đặc biệt lưu lại trên người Thiết Tử Du dấu ấn thần thức
Cảm nhận Thiết Tử Du rơi vào nguy hiểm, anh lập tức đến đây, không ngờ vẫn đến muộn một bước. Sắc mặt của Thường Tú Cầm và Lão Quỷ đều thay đổi, Tần Trạm vậy mà lại đến nhanh như vậy. “Một đảm súc sinh các người, Thiết Tử Du bán mạng cho nhà họ Đồng các người, vậy mà các người lại muốn chiếm lấy” Hứa Bắc Xuyên và mặt sẹo cũng đến ngay sau đó, nhìn thấy cảnh này thì vô cùng tức giận. "Lại là ông, lần trước để ông chạy mất, nhanh như vậy đã dám ra ngoài làm chuyện xấu rồi sao.” Tần Trạm nhìn lão đạo, có hứng thú nói. “Tân... Tần Trạm. Sao cậu lại đến đây?"
Đạo sĩ Khúc thấy Tân Trạm, giống như thấy quỷ vậy, toàn thân run rẩy, không nhịn được muốn bỏ chạy.
Biểu hiện của khắc tinh Tân Trạm trước đây, ông ta vẫn còn nhớ rõ, mấy hình nhân của ông ta bị anh xé nát trong mấy đạo, nếu không phải ông ta cẩn thận, thì bây giờ ông cũng đã chết rồi.
Có thể nói, Tân Trạm chính là ác mộng lớn nhất đời này của ông ta. "Sợ cái gì, kinh mạch của Tần Trạm đã bị đứt đoạn hết rồi, cậu ta không phải là đối thủ của ông.
Thấy Lão Quỷ sợ thành như vậy, Thường Tú Cầm lập tức hét lên nhắc nhở. “Kinh mạch đứt đoạn, đúng, cậu ta đã là nửa phế nhân rồi, tôi còn sợ gì cậu ta nữa chứ. Sắc mặt Đạo sĩ Khúc thay đổi, cũng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, khí thể lại trở lên, cứng rắn. Vừa này là do ông ta quá sợ, bây giờ nhớ lại, Tân Trạm không có linh lực, cũng không có gì phải lo lắng cả "Ha ha, Tần Trạm vẫn còn đứng giả vờ trước mặt tôi sao, cậu bây giờ chỉ là một phế vật mà thôi. Tôi không sợ cậu đâu. Râu của Đạo sĩ Khúc lộn xộn hết lên, chỉ vào người
Tần Trạm cười gần. "Tôi khuyên ông bây giờ chạy vẫn còn kịp đấy, nếu không lần này ông không thể chạy được đâu. Tần Trạm nhàn nhạt nói. “Con mẹ nó."
Sắc mặt Đạo sĩ Khúc đỏ bừng, hét lên một tiếng, ông ta càng thêm tự tin: “Tôi vừa mới thi triển thêm hai hình nhân vô cùng mạnh, tôi sẽ dùng máu của cậu để tế cho những hình nhân đã bị cậu làm hỏng. “Giết chết nó cho tôi”
Đạo sĩ Khúc hét lên một tiếng, hai hình nhân trong sân, ánh mắt đột nhiên sáng lên, lao về phía Tân Trạm. “Hình nhân mới này của ông, mạnh hơn trước nhiều nha. Tân Trạm có lòng thử thực lực của hai hình nhân này, trực tiếp lao lên, đấm nhau với bọn nó.
Một cỗ lực đạo cực lớn phát ra, hình nhân đó không hề động đậy, cơ thể của Tân Trạm lại đột nhiên bay ra, ngã âm xuống đất, khiến trên mặt đất có một hố lớn. "Ha ha ha, quả nhiên là cậu đã bị phế rồi.” Thấy vậy, Đạo sĩ Khúc càng kích động hơn, dường như nhìn thấy