Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27 22
Chương 2722
“Quản gia Trương, tình hình hiện tại thế nào rồi?” Khuôn mặt người trung niên nghiêm nghị, không tỏ ra là tức giận nhưng bên trong đôi mắt lại không giấu được vẻ mệt mỏi.
Nhà họ Tăng làm ra chuyện lớn như vậy, mấy tháng nay ông ta bôn ba khắp nơi đi mời các tu sĩ giúp đỡ, cũng mệt lắm rồi.
Gặp gia chủ Tăng, lão quản gia thi lễ, sau đó chỉ Bảo Tháp nói: “Theo quan sát vừa nãy, cậu Sử sắp đến tầng thứ chín rồi”
“Nhanh như vậy sao.”
“Từ khi ông truyền âm cho tôi, cậu ấy lên đến tầng chín chỉ trong thời gian ngắn. Cậu Sử này, đúng là không chỉ có hư danh”
“Đúng vậy, tốc độ này có thể đứng hạng ba trong sáu tháng qua” Quản gia Trương nói hùa theo ngay lập tức.
“Theo quan sát của tôi, trên người của cậu Sử gọn gàng sạch sẽ, không có vết thương, vẫn tràn đầy khí chất, sức chiến đấu cũng còn đủ”
“Đúng thế, tốc độ không đại diện cho tất cả, chủ yếu là giữ đủ sức lực, ngọc giản truyền thừa trên đỉnh tháp tầng thứ mười hai kia mới là chìa khóa quan trọng. Nếu Sử Thi Vũ có thể lấy được ngọc giản thì kiếp nạn lần này của nhà họ Tăng có thể vượt qua bình an rồi”
Gia chủ Tăng gật đầu, hít sâu một hơi.
Một tháng trở lại, đây coi như tin tốt nhất.
“Đáng tiếc, tu vi của tôi chỉ đạt đến độ kiếp cảnh, không cách nào vào được Bảo Tháp, nếu không sẽ bị báu vật này loại trừ, làm không tốt cả Bảo Tháp sẽ nổ tung, cuốn vào hư không. Nếu không sẽ chẳng phiền phức như vậy”
“Gia chủ tu vi cao sâu, nếu ông có thể ra tay thì sẽ không có vấn đề gì Quản gia Trương nói.
“Đáng tiếc vị tiền bối đó, đặc biệt còn chọn Bảo Tháp để ở, chính là không muốn ông ra tay”
“Đúng rồi, nói đến vị tiền bối đó, có lẽ nhà họ Tăng chúng tôi đã sai hoàn toàn rồi”
Gia chủ Tăng bất lực nói: “Liên quan đến thân phận của vị tiền bối đó, mấy tháng nay tôi cũng không điều tra được gì, ông đoán xem là vì sao? Hóa ra lại là một người bạn cũ của nhà họ Tăng từ đời trước.”
“Là bạn của gia tộc chúng ta, vị đó là…”
Quản gia Trương nghe xong cũng ngớ người ra.
Mấy tháng này chuyện cầm ngọc giản về không có tiến triển nên nhà họ Tăng cũng có tâm tư, tính toán thu thập các loại thông tin để tìm vị tiền bối đó, thông qua phương thức xin lỗi bồi thường lấy ngọc giản về.
Nhưng đây đã từng là bạn cũ của nhà họ Tăng, sao lại dày vò họ như vậy, còn đem vật quan trọng là ngọc giản để trên tháp truyền thừa làm nửa năm qua nhà họ Tăng sống không yên.
“Nguyên do cụ thể tôi không rõ, nhưng quan hệ của người này với vị tổ tiên nhà này rất hợp ý nhau. Có lẽ lần này đến chỉ là thăm bạn cũ nhưng đám người ngu ngốc của gia tộc đó lại khinh thường người khác, vì thế mới chọc tức tiền bối”
“Nói không chừng là cơ duyên, kết quả lại trở thành tai nạn của nhà họ Tăng chúng tôi.”
Nói đến đây gia chủ Tăng tức giận hừ một tiếng.
Lúc đó có một ông lão ăn mặc rách rưới, đầu tóc bù xù giống hệt như ăn mày vậy, nhưng ông ta lại có lệnh bài khách khanh của nhà họ Tăng, ông ta đến xin một bát rượu để uống thì cũng không vấn đề gì.
Quan trọng là người gác cổng của gia tộc đó lại cảm thấy thân phận của đối phương không rõ ràng, nói lệnh bài là giả, còn đuổi người đi.
Sau này xảy ra chuyện, quản gia cũng không xử lý, mới làm cho ông lão kia tức giận.
Sau việc đó, gia chủ Tăng rất giận dữ, ông ta tiến hành nghiêm khắc chỉnh đốn lại gia tộc, nhưng tai họa này lại chỉ có thể nghĩ cách bồi thường.
“Hy vọng Sử Thi Vũ có thể chấm dứt chuyện này”
“Gia chủ, thực ra ngoài cậu Sử Thi Vũ ra còn một người nữa, tôi cảm cảm thấy hơi kỳ lạ” Quản gia Trương nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn nói ra.
“Quản gia Trương, tình hình hiện tại thế nào rồi?” Khuôn mặt người trung niên nghiêm nghị, không tỏ ra là tức giận nhưng bên trong đôi mắt lại không giấu được vẻ mệt mỏi.
Nhà họ Tăng làm ra chuyện lớn như vậy, mấy tháng nay ông ta bôn ba khắp nơi đi mời các tu sĩ giúp đỡ, cũng mệt lắm rồi.
Gặp gia chủ Tăng, lão quản gia thi lễ, sau đó chỉ Bảo Tháp nói: “Theo quan sát vừa nãy, cậu Sử sắp đến tầng thứ chín rồi”
“Nhanh như vậy sao.”
“Từ khi ông truyền âm cho tôi, cậu ấy lên đến tầng chín chỉ trong thời gian ngắn. Cậu Sử này, đúng là không chỉ có hư danh”
“Đúng vậy, tốc độ này có thể đứng hạng ba trong sáu tháng qua” Quản gia Trương nói hùa theo ngay lập tức.
“Theo quan sát của tôi, trên người của cậu Sử gọn gàng sạch sẽ, không có vết thương, vẫn tràn đầy khí chất, sức chiến đấu cũng còn đủ”
“Đúng thế, tốc độ không đại diện cho tất cả, chủ yếu là giữ đủ sức lực, ngọc giản truyền thừa trên đỉnh tháp tầng thứ mười hai kia mới là chìa khóa quan trọng. Nếu Sử Thi Vũ có thể lấy được ngọc giản thì kiếp nạn lần này của nhà họ Tăng có thể vượt qua bình an rồi”
Gia chủ Tăng gật đầu, hít sâu một hơi.
Một tháng trở lại, đây coi như tin tốt nhất.
“Đáng tiếc, tu vi của tôi chỉ đạt đến độ kiếp cảnh, không cách nào vào được Bảo Tháp, nếu không sẽ bị báu vật này loại trừ, làm không tốt cả Bảo Tháp sẽ nổ tung, cuốn vào hư không. Nếu không sẽ chẳng phiền phức như vậy”
“Gia chủ tu vi cao sâu, nếu ông có thể ra tay thì sẽ không có vấn đề gì Quản gia Trương nói.
“Đáng tiếc vị tiền bối đó, đặc biệt còn chọn Bảo Tháp để ở, chính là không muốn ông ra tay”
“Đúng rồi, nói đến vị tiền bối đó, có lẽ nhà họ Tăng chúng tôi đã sai hoàn toàn rồi”
Gia chủ Tăng bất lực nói: “Liên quan đến thân phận của vị tiền bối đó, mấy tháng nay tôi cũng không điều tra được gì, ông đoán xem là vì sao? Hóa ra lại là một người bạn cũ của nhà họ Tăng từ đời trước.”
“Là bạn của gia tộc chúng ta, vị đó là…”
Quản gia Trương nghe xong cũng ngớ người ra.
Mấy tháng này chuyện cầm ngọc giản về không có tiến triển nên nhà họ Tăng cũng có tâm tư, tính toán thu thập các loại thông tin để tìm vị tiền bối đó, thông qua phương thức xin lỗi bồi thường lấy ngọc giản về.
Nhưng đây đã từng là bạn cũ của nhà họ Tăng, sao lại dày vò họ như vậy, còn đem vật quan trọng là ngọc giản để trên tháp truyền thừa làm nửa năm qua nhà họ Tăng sống không yên.
“Nguyên do cụ thể tôi không rõ, nhưng quan hệ của người này với vị tổ tiên nhà này rất hợp ý nhau. Có lẽ lần này đến chỉ là thăm bạn cũ nhưng đám người ngu ngốc của gia tộc đó lại khinh thường người khác, vì thế mới chọc tức tiền bối”
“Nói không chừng là cơ duyên, kết quả lại trở thành tai nạn của nhà họ Tăng chúng tôi.”
Nói đến đây gia chủ Tăng tức giận hừ một tiếng.
Lúc đó có một ông lão ăn mặc rách rưới, đầu tóc bù xù giống hệt như ăn mày vậy, nhưng ông ta lại có lệnh bài khách khanh của nhà họ Tăng, ông ta đến xin một bát rượu để uống thì cũng không vấn đề gì.
Quan trọng là người gác cổng của gia tộc đó lại cảm thấy thân phận của đối phương không rõ ràng, nói lệnh bài là giả, còn đuổi người đi.
Sau này xảy ra chuyện, quản gia cũng không xử lý, mới làm cho ông lão kia tức giận.
Sau việc đó, gia chủ Tăng rất giận dữ, ông ta tiến hành nghiêm khắc chỉnh đốn lại gia tộc, nhưng tai họa này lại chỉ có thể nghĩ cách bồi thường.
“Hy vọng Sử Thi Vũ có thể chấm dứt chuyện này”
“Gia chủ, thực ra ngoài cậu Sử Thi Vũ ra còn một người nữa, tôi cảm cảm thấy hơi kỳ lạ” Quản gia Trương nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn nói ra.
Bình luận facebook