Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2111
Chương 2111
Ở trong đó có một người là Cung Doãn đang bị thương nặng, một người là dược sư có tu vi thấp. Tại sao lại có thể xuất hiện mây mù được chứ?
Âm!
Nhưng họ chưa kịp suy nghĩ cẩn thận thì một tia sét chói mắt giáng xuống và đánh vào trong màn sương mù trắng xóa.
Tiếng sấm này vang lên khiến cho bầy quái thú trước đó còn đang gào thét thì giờ trở nên sợ hãi không dám lên tiếng nữa mà cuộn mình lại trên mặt đất.
Sự sợ hãi sấm sét đã khắc sâu vào trong xương tủy của những con quái thú này. Cho dù bây giờ chúng đã phát điên lên vì nuốt vào viên đan dược nhưng chúng cũng không dám xúc phạm ông trời.
“Lễ nào vì bị tôi kích thích nên có con quái thú nào đó đã đột phá ư?” Đồ trưởng lão có chút khó hiểu.
Bản thân ông ta cũng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này.
Sau khi mấy tia sét giáng xuống, đám mây mù dần dần tan biến, khu vực ở bên trong màn sương mù trắng xóa trở lại bình thường.
Ở bên trong màn sương mù trắng xóa, Cung Doãn đột nhiên đứng dậy.
Mặc dù quần áo của anh ta có chút rách nát vì sấm sét và khí tức cũng có chút không đều.
Nhưng đôi mắt của anh ta cực kỳ sáng và tinh thân cũng tràn đầy sức sống.
Cung Doãn nhìn hai tay của mình với vẻ vô cùng kinh ngạc, cơ thể của anh ta khẽ run lên.
Đột phá, anh ta thật sự đột phá ư?
Đám mây mù trên trời vừa rồi là vì anh ta mà đến.
Cung Doãn hoàn toàn không ngờ rằng chất lỏng có mùi hôi và khiến anh ta đau đớn kia của Tân Trạm còn có tác dụng đột phá.
Khuôn mặt của anh ta đầy vẻ kinh hoàng, cảm thấy giống như bản thân mình đang nằm mơ.
Vừa rồi kinh mạch của anh ta còn đang tan vỡ, suýt nữa thì bị rơi xuống mấy cảnh giới, nhưng trong chớp mắt, sau khi uống viên tiên đan mà Tân Trạm đưa cho và bôi chất lỏng lên người thì anh ta không chỉ được chữa khỏi mà còn đột phá.
Mà tất cả những điều này là do một người.
Dược sư Lam này thật sự quá giỏi.
Cung Doãn kích động nhìn Tân Trạm, trong mắt tràn đây vẻ ngưỡng mộ.
Thiên Kiếm Tông là tông môn đứng đầu của triều Tân Hoàng nên tất nhiên cũng có dược tôn mạnh mẽ bảo vệ. Anh †a đã từng gặp trước đây và rất tôn kính dược tôn đó.
Nhưng sau khi trải qua chuyện này, sự tôn kính của anh ta dành cho dược tôn đó đã dần dần biến mất.
Lúc trước vì anh ta tìm kiếm cơ hội để đột phá nên đã chiến đấu sống còn với nhiều người. Khi bị thương nặng, dược tôn đó đã đề nghị anh ta đi tìm một dược sư ở hội dược sư.
Sau khi anh ta uống viên tiên đan mà đối phương đưa cho, dược tôn đó thậm chí còn không phát hiện ra những nguy hiểm tiềm ẩn ở trong cơ thể của anh ta.
Mà dược sư Lam chỉ cần nhìn anh ta một cái là có thể phát hiện ra tất cả những điều này.
Đây là cái trình độ gì vậy? Sự chênh lệch này cũng quá lớn rồi đấy.
Hôm nay, anh ta thật sự có thể coi là được nhìn thấy một dược sư cực kỳ xuất sắc.
Bịch!
Mặc dù tu vi đã cao hơn Tân Trạm khá nhiều nhưng Cung Doãn lại lập tức quỳ xuống.
“Dược sư Lam, tôi cám ơn ngài đã cứu mạng sống của tôi.”
Bởi vì dược tôn không phải người dựa vào tu vi để sống, ví dụ như vừa rồi, nếu không có Tân Trạm thì Cung Doãn cũng sẽ chết cho dù tu vi có cao đến mức nào đi nữa.
Ở trong đó có một người là Cung Doãn đang bị thương nặng, một người là dược sư có tu vi thấp. Tại sao lại có thể xuất hiện mây mù được chứ?
Âm!
Nhưng họ chưa kịp suy nghĩ cẩn thận thì một tia sét chói mắt giáng xuống và đánh vào trong màn sương mù trắng xóa.
Tiếng sấm này vang lên khiến cho bầy quái thú trước đó còn đang gào thét thì giờ trở nên sợ hãi không dám lên tiếng nữa mà cuộn mình lại trên mặt đất.
Sự sợ hãi sấm sét đã khắc sâu vào trong xương tủy của những con quái thú này. Cho dù bây giờ chúng đã phát điên lên vì nuốt vào viên đan dược nhưng chúng cũng không dám xúc phạm ông trời.
“Lễ nào vì bị tôi kích thích nên có con quái thú nào đó đã đột phá ư?” Đồ trưởng lão có chút khó hiểu.
Bản thân ông ta cũng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này.
Sau khi mấy tia sét giáng xuống, đám mây mù dần dần tan biến, khu vực ở bên trong màn sương mù trắng xóa trở lại bình thường.
Ở bên trong màn sương mù trắng xóa, Cung Doãn đột nhiên đứng dậy.
Mặc dù quần áo của anh ta có chút rách nát vì sấm sét và khí tức cũng có chút không đều.
Nhưng đôi mắt của anh ta cực kỳ sáng và tinh thân cũng tràn đầy sức sống.
Cung Doãn nhìn hai tay của mình với vẻ vô cùng kinh ngạc, cơ thể của anh ta khẽ run lên.
Đột phá, anh ta thật sự đột phá ư?
Đám mây mù trên trời vừa rồi là vì anh ta mà đến.
Cung Doãn hoàn toàn không ngờ rằng chất lỏng có mùi hôi và khiến anh ta đau đớn kia của Tân Trạm còn có tác dụng đột phá.
Khuôn mặt của anh ta đầy vẻ kinh hoàng, cảm thấy giống như bản thân mình đang nằm mơ.
Vừa rồi kinh mạch của anh ta còn đang tan vỡ, suýt nữa thì bị rơi xuống mấy cảnh giới, nhưng trong chớp mắt, sau khi uống viên tiên đan mà Tân Trạm đưa cho và bôi chất lỏng lên người thì anh ta không chỉ được chữa khỏi mà còn đột phá.
Mà tất cả những điều này là do một người.
Dược sư Lam này thật sự quá giỏi.
Cung Doãn kích động nhìn Tân Trạm, trong mắt tràn đây vẻ ngưỡng mộ.
Thiên Kiếm Tông là tông môn đứng đầu của triều Tân Hoàng nên tất nhiên cũng có dược tôn mạnh mẽ bảo vệ. Anh †a đã từng gặp trước đây và rất tôn kính dược tôn đó.
Nhưng sau khi trải qua chuyện này, sự tôn kính của anh ta dành cho dược tôn đó đã dần dần biến mất.
Lúc trước vì anh ta tìm kiếm cơ hội để đột phá nên đã chiến đấu sống còn với nhiều người. Khi bị thương nặng, dược tôn đó đã đề nghị anh ta đi tìm một dược sư ở hội dược sư.
Sau khi anh ta uống viên tiên đan mà đối phương đưa cho, dược tôn đó thậm chí còn không phát hiện ra những nguy hiểm tiềm ẩn ở trong cơ thể của anh ta.
Mà dược sư Lam chỉ cần nhìn anh ta một cái là có thể phát hiện ra tất cả những điều này.
Đây là cái trình độ gì vậy? Sự chênh lệch này cũng quá lớn rồi đấy.
Hôm nay, anh ta thật sự có thể coi là được nhìn thấy một dược sư cực kỳ xuất sắc.
Bịch!
Mặc dù tu vi đã cao hơn Tân Trạm khá nhiều nhưng Cung Doãn lại lập tức quỳ xuống.
“Dược sư Lam, tôi cám ơn ngài đã cứu mạng sống của tôi.”
Bởi vì dược tôn không phải người dựa vào tu vi để sống, ví dụ như vừa rồi, nếu không có Tân Trạm thì Cung Doãn cũng sẽ chết cho dù tu vi có cao đến mức nào đi nữa.
Bình luận facebook