Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-455
Chương 455: Thần Long tỉnh dậy
Người uống phải sẽ bị xuyên thủng ruột và dạ dày trong nháy mắt, đau đớn đến mức muốn chết và sẽ mất mạng trong vòng chưa đầy một phát, thần tiên cũng khó mà cứu được.
Chẳng mấy chốc, một tên vệ sĩ đã bưng một ly rượu đến một cách vô cùng cẩn thận. Trong ly là chất lỏng màu đỏ sẫm, nhìn mà thấy đau mắt. Dù đứng nhìn ở khoảng cách rất xa cũng khiến người ta cảm thấy da đầu tê dại từng hồi còn tóc gáy thì dựng cả lên.
"Thằng nhãi ranh, biết điều thì uống ly rượu này ngay đi. Nếu mày không uống thì Vân Tú Anh sẽ uống giúp mày đấy. Hôm nay, trong số hai đứa mày, chỉ có một người được sống" Khương Thiên Tử nói bằng giọng lạnh lùng.
Câu này chỉ cần nghe là đã thấy vô cùng hiểm độc.
Dù là vợ chồng tình nghĩa khăng khít thì khi tai vạ ập đến đầu, ai cũng sẽ bảo vệ tính mạng của mình trước tiên. Thế nhưng Vân Tú Anh lại lao đến phía trước rồi giật lấy ly rượu trong tay tên vệ sĩ.
"Tôi uống"
Cô vừa nói vừa quay đầu nhìn về phía Tần Vũ Phong rồi nở một nụ cười buồn bã: "Em trai của chị, có thể được nhìn thấy em một lần nữa là chị đã cảm thấy mãn nguyện và không còn điều gì để hối tiếc nữa rồi... Em phải sống thật tốt, sống cả phần của chị nữa nhé. Chị ở trên trời sẽ luôn theo bước và phù hộ cho em"
Vân Tú Anh nói xong thì giờ ly rượu lên như muốn uống. Cô tình nguyện để bản thân làm vật hi sinh, bảo vệ Tần Vũ Phong thật tốt. Tình cảm dạt dào nhường ấy, dù một người có cứng rắn đến đâu cũng sẽ vô cùng cảm động.
"Vèo"
Thân hình Tần Vũ Phong xoẹt ra, xuất hiện trước mặt cô rồi cướp lấy ly rượu kia.
"Chị Tú Anh, em nói rồi mà, em sẽ không để chị bị bất cứ ai bắt nạt nữa đâu. Cả em và chi đều không cần phải uống ly rượu này, trả lại cho Khương Thiên Tử là được." Cổ tay của Tần Vũ Phong khẽ run lên.
Hạc đỉnh hồng trong ly rượu bắn tung tóe lên người Khương Thiên Tử.
"Bảo vệ Thiếu chủ!" Mấy tên vệ sĩ xông lên phía trước, lấy thân mình che chắn cho Khương Thiên Tử ngay lập tức.
"A a a..."
"Đau quá..."
"Loại độc này đáng sợ thật đấy, không chịu nổi nữa"
Chẳng mấy chốc mà những tên vệ sĩ kia kêu lên những tiếng đầy thẩm thiết.
Độc tính của hạc đỉnh hồng không cần uống mà chỉ cần chạm vào da thôi thì cũng sẽ phát huy tác dụng.
Phần da lộ ra ngoài của mấy tên vệ sĩ kia lở loét và thối rữa ra ngay tức khắc, lộ ra những khúc xương trắng nham nhở. Chúng đau đến mức lâm vào hôn mê.
Chứng kiến cảnh đó, trán Khương Thiên Tử đồ đầy mồ hôi hột, mặt thì đờ đẫn như chưa hoàn hồn lại như thể anh ta vừa đi dạo một lượt qua Quỷ Môn Quan vậy.
May mà mấy tên vệ sĩ đó phản ứng kịp thời, nếu không thì mạng sống của anh ta đã bị đe dọa rồi.
"Chúng mày còn đứng ngẩn người ra đấy làm gì hả? Sao còn không tiến lên chém nát thằng súc sinh đó ra làm tám mảnh cho tao!" Khương Thiên Tử gào lên trong sự tức giận khiến nước miếng văng tung tóe ra ngoài.
Nhận được mệnh lệnh của anh ta thì mười mấy tay vệ sĩ còn sống hành động ngay tức khắc. Bọn chúng lao đến chỗ Tần Vũ Phong từ bốn phương tám hướng như sói đói vồ mồi.
"Em ơi cẩn thận." Vân Tú Anh la lên bằng giọng vô cùng lo lắng.
Những tên vệ sĩ của này của Khương Thiên Tử vốn không phải những kẻ đầu đường xó chợ, chúng đều là những người xuất sắc trong trăm người mới có một. Theo Vân Tú Anh thấy, nếu bị đám người này bao vây bốn phía thì Tân Vũ Phong sẽ không có cơ hội thắng mà ngược lại còn chết rất thê thảm.
"Chị Tú Anh, chị cứ yên tâm đi. Mấy con tép riu này mà cũng đòi làm em bị thương ấy hả? Chị cứ đứng đó nhìn xem em giết chúng nó như thế nào nhé."
Nói xong, cơ thể Tần Phong bột phát ra sức mạnh vô cùng kinh khủng, chấn động bốn phương tám hướng mà lao thẳng lên trời như thể một con Thần Long đã ngủ suốt một nghìn năm đột nhiên tỉnh lại vậy.
Sau khi tỉnh dậy, con Thần Long ấy sẽ giương nanh múa vuốt, giết cả thiên hạ.
- ------------------
Người uống phải sẽ bị xuyên thủng ruột và dạ dày trong nháy mắt, đau đớn đến mức muốn chết và sẽ mất mạng trong vòng chưa đầy một phát, thần tiên cũng khó mà cứu được.
Chẳng mấy chốc, một tên vệ sĩ đã bưng một ly rượu đến một cách vô cùng cẩn thận. Trong ly là chất lỏng màu đỏ sẫm, nhìn mà thấy đau mắt. Dù đứng nhìn ở khoảng cách rất xa cũng khiến người ta cảm thấy da đầu tê dại từng hồi còn tóc gáy thì dựng cả lên.
"Thằng nhãi ranh, biết điều thì uống ly rượu này ngay đi. Nếu mày không uống thì Vân Tú Anh sẽ uống giúp mày đấy. Hôm nay, trong số hai đứa mày, chỉ có một người được sống" Khương Thiên Tử nói bằng giọng lạnh lùng.
Câu này chỉ cần nghe là đã thấy vô cùng hiểm độc.
Dù là vợ chồng tình nghĩa khăng khít thì khi tai vạ ập đến đầu, ai cũng sẽ bảo vệ tính mạng của mình trước tiên. Thế nhưng Vân Tú Anh lại lao đến phía trước rồi giật lấy ly rượu trong tay tên vệ sĩ.
"Tôi uống"
Cô vừa nói vừa quay đầu nhìn về phía Tần Vũ Phong rồi nở một nụ cười buồn bã: "Em trai của chị, có thể được nhìn thấy em một lần nữa là chị đã cảm thấy mãn nguyện và không còn điều gì để hối tiếc nữa rồi... Em phải sống thật tốt, sống cả phần của chị nữa nhé. Chị ở trên trời sẽ luôn theo bước và phù hộ cho em"
Vân Tú Anh nói xong thì giờ ly rượu lên như muốn uống. Cô tình nguyện để bản thân làm vật hi sinh, bảo vệ Tần Vũ Phong thật tốt. Tình cảm dạt dào nhường ấy, dù một người có cứng rắn đến đâu cũng sẽ vô cùng cảm động.
"Vèo"
Thân hình Tần Vũ Phong xoẹt ra, xuất hiện trước mặt cô rồi cướp lấy ly rượu kia.
"Chị Tú Anh, em nói rồi mà, em sẽ không để chị bị bất cứ ai bắt nạt nữa đâu. Cả em và chi đều không cần phải uống ly rượu này, trả lại cho Khương Thiên Tử là được." Cổ tay của Tần Vũ Phong khẽ run lên.
Hạc đỉnh hồng trong ly rượu bắn tung tóe lên người Khương Thiên Tử.
"Bảo vệ Thiếu chủ!" Mấy tên vệ sĩ xông lên phía trước, lấy thân mình che chắn cho Khương Thiên Tử ngay lập tức.
"A a a..."
"Đau quá..."
"Loại độc này đáng sợ thật đấy, không chịu nổi nữa"
Chẳng mấy chốc mà những tên vệ sĩ kia kêu lên những tiếng đầy thẩm thiết.
Độc tính của hạc đỉnh hồng không cần uống mà chỉ cần chạm vào da thôi thì cũng sẽ phát huy tác dụng.
Phần da lộ ra ngoài của mấy tên vệ sĩ kia lở loét và thối rữa ra ngay tức khắc, lộ ra những khúc xương trắng nham nhở. Chúng đau đến mức lâm vào hôn mê.
Chứng kiến cảnh đó, trán Khương Thiên Tử đồ đầy mồ hôi hột, mặt thì đờ đẫn như chưa hoàn hồn lại như thể anh ta vừa đi dạo một lượt qua Quỷ Môn Quan vậy.
May mà mấy tên vệ sĩ đó phản ứng kịp thời, nếu không thì mạng sống của anh ta đã bị đe dọa rồi.
"Chúng mày còn đứng ngẩn người ra đấy làm gì hả? Sao còn không tiến lên chém nát thằng súc sinh đó ra làm tám mảnh cho tao!" Khương Thiên Tử gào lên trong sự tức giận khiến nước miếng văng tung tóe ra ngoài.
Nhận được mệnh lệnh của anh ta thì mười mấy tay vệ sĩ còn sống hành động ngay tức khắc. Bọn chúng lao đến chỗ Tần Vũ Phong từ bốn phương tám hướng như sói đói vồ mồi.
"Em ơi cẩn thận." Vân Tú Anh la lên bằng giọng vô cùng lo lắng.
Những tên vệ sĩ của này của Khương Thiên Tử vốn không phải những kẻ đầu đường xó chợ, chúng đều là những người xuất sắc trong trăm người mới có một. Theo Vân Tú Anh thấy, nếu bị đám người này bao vây bốn phía thì Tân Vũ Phong sẽ không có cơ hội thắng mà ngược lại còn chết rất thê thảm.
"Chị Tú Anh, chị cứ yên tâm đi. Mấy con tép riu này mà cũng đòi làm em bị thương ấy hả? Chị cứ đứng đó nhìn xem em giết chúng nó như thế nào nhé."
Nói xong, cơ thể Tần Phong bột phát ra sức mạnh vô cùng kinh khủng, chấn động bốn phương tám hướng mà lao thẳng lên trời như thể một con Thần Long đã ngủ suốt một nghìn năm đột nhiên tỉnh lại vậy.
Sau khi tỉnh dậy, con Thần Long ấy sẽ giương nanh múa vuốt, giết cả thiên hạ.
- ------------------
Bình luận facebook