Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hổ Tế - Chương 1617
Vừa dứt lời, ông chủ béo Mã Long đồ mô hôi lạnh, thân hình mập mạp như bị rút hết sức lực đột nhiên ngã quy trên mặt đất.
Xong rồi! Hoàn toàn xong rồi!
Mã Long biết một khi Lưu Vĩ cưỡng ép can thiệp, cuộc đời của ông ta sẽ hoàn toàn kết thúc.
“Alo, lão Vương, tôi gửi vị trí cho ông, ông mau tới đây, ở đây có một nhà trục lợi vô lương tâm”
“Alo, lão Lý, mau dẫn người qua đây, làm việc!”
Trong chốc lát, Lưu Vĩ lầy điện thoại di động ra bâm liên tiếp vài cuộc.
Kít kít kítl Trong nháy mắt, một đoàn ô tô dừng lại trước quán cơm, bước xuống xe là một nhóm công chức.
“Chất phụ gia trong bữa sáng vượt quá nghiêm trọng, không đạt tiêu chuẩn!”
“Sau bếp còn có ruồi chết, vệ sinh không đạt tiêu chuẩn!”
Hàng loạt lời nói lạnh lùng rơi xuống, không khác gì một nhát búa nặng nê giáng vào tim Mã Long.
Tí táchI Tí táchl Ông chủ béo Mã Long run rầy toàn thân, trên trán toát mô hôi lạnh. Vẻ mặt ông ta tuyệt vọng, ông ta biết lần này mình đã đá phải tắm sắt.
Dương Tiêu nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của Mã Long không hê có tý thương xót nào, tên cặn bã như Mã Long nhật định phải bị trừng trị nghiêm khắc.
Mã Long biết lúc này chỉ có Dương Tiêu mới có, thể cứu được mình, ông ta run lầy bầy cầu xin Đường Mộc Tuyết thương xót: “Cô gái xinh đẹp, tôi đáng chết, tôi đáng chết. Tôi không nên khinh nhờn vẻ đẹp của cô, tôi không nên khinh nhờn nhân cách của côi”
Bếp bóp! Vừa nói, Mã Long vừa tát mạnh vào mặt mình mậy cái liên tiếp, ánh mắt tràn ngập vẻ van xin.
Dương Tiêu nhìn Đường Mộc Tuyết, thây trong mắt Đường Mộc Tuyết không có thông cảm, Dương Tiêu cũng khá hài lòng.
Anh có thể nhìn ra, trong khoảng thời gian này tính cách của Đường Mộc Tuyết đã thay đổi cực lớn, hiểu rõ giữa thiện và ác.
Đúng vậy, Đường Mộc Tuyết nhìn Mã Long câu xin không. chỉ không hề dao động mà còn tràn đầy căm hận.
Cô hiểu sâu sắc, nếu không phải bây giờ bọn họ trở nên mạnh mẽ, nhất định sẽ bị những người như Mã Long ức hiếp đến chết.
Người tốt bị bắt nạt, ngựa tốt được người cưỡi!
Những người như Mã Long không đáng được thông cảm.
“Dẫn người đi cho tôi!” Một người trung niên chào hỏi Lưu Vĩ rồi hét lên.
Hai thanh niên mặc đồng phục tiền lên, trực tiếp bắt giữ Mã Long.
“Khoan đãi” Dương Tiêu đột nhiên nói.
“Dương Tiêu, anh làm gì vậy? Loại người như này nhất định phải bị pháp luật trừng trị!” Đường Mộc Tuyết kinh ngạc nói.
Lưu Vĩ cũng rất kinh ngạc: “Cậu Dương, không lẽ cậu muốn bảo vệ tên này? Thê nhưng vừa nãy tên này đã khinh nhờn cô Đường!”
Xong rồi! Hoàn toàn xong rồi!
Mã Long biết một khi Lưu Vĩ cưỡng ép can thiệp, cuộc đời của ông ta sẽ hoàn toàn kết thúc.
“Alo, lão Vương, tôi gửi vị trí cho ông, ông mau tới đây, ở đây có một nhà trục lợi vô lương tâm”
“Alo, lão Lý, mau dẫn người qua đây, làm việc!”
Trong chốc lát, Lưu Vĩ lầy điện thoại di động ra bâm liên tiếp vài cuộc.
Kít kít kítl Trong nháy mắt, một đoàn ô tô dừng lại trước quán cơm, bước xuống xe là một nhóm công chức.
“Chất phụ gia trong bữa sáng vượt quá nghiêm trọng, không đạt tiêu chuẩn!”
“Sau bếp còn có ruồi chết, vệ sinh không đạt tiêu chuẩn!”
Hàng loạt lời nói lạnh lùng rơi xuống, không khác gì một nhát búa nặng nê giáng vào tim Mã Long.
Tí táchI Tí táchl Ông chủ béo Mã Long run rầy toàn thân, trên trán toát mô hôi lạnh. Vẻ mặt ông ta tuyệt vọng, ông ta biết lần này mình đã đá phải tắm sắt.
Dương Tiêu nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của Mã Long không hê có tý thương xót nào, tên cặn bã như Mã Long nhật định phải bị trừng trị nghiêm khắc.
Mã Long biết lúc này chỉ có Dương Tiêu mới có, thể cứu được mình, ông ta run lầy bầy cầu xin Đường Mộc Tuyết thương xót: “Cô gái xinh đẹp, tôi đáng chết, tôi đáng chết. Tôi không nên khinh nhờn vẻ đẹp của cô, tôi không nên khinh nhờn nhân cách của côi”
Bếp bóp! Vừa nói, Mã Long vừa tát mạnh vào mặt mình mậy cái liên tiếp, ánh mắt tràn ngập vẻ van xin.
Dương Tiêu nhìn Đường Mộc Tuyết, thây trong mắt Đường Mộc Tuyết không có thông cảm, Dương Tiêu cũng khá hài lòng.
Anh có thể nhìn ra, trong khoảng thời gian này tính cách của Đường Mộc Tuyết đã thay đổi cực lớn, hiểu rõ giữa thiện và ác.
Đúng vậy, Đường Mộc Tuyết nhìn Mã Long câu xin không. chỉ không hề dao động mà còn tràn đầy căm hận.
Cô hiểu sâu sắc, nếu không phải bây giờ bọn họ trở nên mạnh mẽ, nhất định sẽ bị những người như Mã Long ức hiếp đến chết.
Người tốt bị bắt nạt, ngựa tốt được người cưỡi!
Những người như Mã Long không đáng được thông cảm.
“Dẫn người đi cho tôi!” Một người trung niên chào hỏi Lưu Vĩ rồi hét lên.
Hai thanh niên mặc đồng phục tiền lên, trực tiếp bắt giữ Mã Long.
“Khoan đãi” Dương Tiêu đột nhiên nói.
“Dương Tiêu, anh làm gì vậy? Loại người như này nhất định phải bị pháp luật trừng trị!” Đường Mộc Tuyết kinh ngạc nói.
Lưu Vĩ cũng rất kinh ngạc: “Cậu Dương, không lẽ cậu muốn bảo vệ tên này? Thê nhưng vừa nãy tên này đã khinh nhờn cô Đường!”
Bình luận facebook