Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hổ Tế - Chương 1614
Tôn Bằng thực sự không thể nhìn nồi tên cặn bã như này. Giờ phút này Mã Lọng bị đánh, không cân nói Tôn Bằng hả giận như thế nào.
“AI Tên khốn, ông đây phải giết cậu!”
Mã Long tỉnh táo lại, gạt bỏ cháu nóng dính trên người, ông ta câm dao làm bếp cắt bánh kếp hành lá tấn công Dương Tiêu.
Ánh mắt Dương Tiêu lạnh lẽo, anh đã chuân bị tâm lý sẽ dạy cho Mã Long một bài học khó quên.
Đường Mộc Tuyết là vảy ngược của anh, ai chạm vào người đó chết!
Mã Long tức giận, ánh mắt lộ ra sát khí văng khắp nơi, tay câm con dao nI bếp muôn chém Dương Tiêu làm ôi
Ngay lúc Mã Long đến gần: anh, chợt vang lên tiếng hét giận dữ âm vang: “Đồ khốn kiếp! Dám động tay động chân với cậu Dương, ông ăn gan hùm mật gâu hả?”
Đúng lúc này, Lưu Vĩ cục trưởng cục bảo vệ môi trường đã lâu không gặp, nén giận bước tói.
“Ông… ông Lưu?” Nhìn thấy Lưu Vĩ tức giận bước tới, ông chủ béo Mã Long giật nảy mình.
Ông ta biết Lưu Vĩ chịu trách nhiệm thế toàn bộ công tác bảo vệ môi trường ở Trung Nguyên, đặc biệt là những người làm dịch vụ ăn uông, chắc chẳn sẽ có liên quan với cục bảo vệ môi trường.
Trong trường hợp nước thải không đạt tiệu chuẩn, cục bảo vệ môi trường có thể niêm phong cửa tiệm của họ.
Điều quan trọng nhất là Lưu Vĩ là lãnh đạo lớn, có quan hệ tốt với các lãnh đạo bộ phận khác. Một khi đắc tội Lưu Vĩ thì vô hình trung sẽ làm mắt lòng các lãnh đạo bộ phận khác.
Lưu Vĩ tức giận nhìn Mã Long: “Sáng sớm cầm dao làm bếp trên phố ông muôn làm gì?”
Mã Long biết Lưu Vĩ, mà Lưu Vĩ lại không biết Mã Long.
“Ông Lưu, đùa thôi, tôi đang đùa thôi!” Mã Long cô nặn ra một nụ cười nịnh nọt. . Truyện Ngôn Tình
Lưu Vĩ khiển trách: “Đùa? Ông giống như đang đùa hả?”
Ông chủ béo Mã Long không dám gây TEhuyếr trước mặt Dương Tiêu nữa, nhanh chóng cất con dao làm bếp đi.
“Cậu Dương, đã lâu không gặp!” Sau khi Lưu Vĩ măng Mã Long xong, sau đó mới nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu cười nhẹ: “Đúng vậy, đã lâu không gặp!”
Anh và Lưu Vĩ là người quen cũ, lần đầu tiên anh chơi golf với Hoa Mộ Tranh đã gặp Lưu Vĩ, Lưu Vĩ là người tt, mới gặp mặt đã giúp đỡ anh rât nhiêu.
Lúc đó, Đường Hạo lợi dụng y dược bảo vệ môi trường gài bây Đường Mộc Tuyết, chính Lưu Vĩ đã đứng ra giúp đỡ.
Thông qua Lưu Vĩ, Dương Tiêu đã làm quen với Hình Kiên, một trong mười đại gia hàng đâu.
“Cậu Dương, vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lưu Vĩ hỏi.
Dương Tiêu chỉ về phía Tôn Bằng: “Cậu ây tên là Tôn Bằng, là họ hàng nhà tôi, làm việc trong quán cơm của tên này. Cậu ấy không ký hợp đồng lao động, bị nợ lương. Vừa nãy tôi tình cờ đi qua nên bước tới nói lý lẽ, tên này không chỉ có thái độ ngang ngược, mà còn khinh nhờn Mộc Tuyệt nhà tôi.”
“AI Tên khốn, ông đây phải giết cậu!”
Mã Long tỉnh táo lại, gạt bỏ cháu nóng dính trên người, ông ta câm dao làm bếp cắt bánh kếp hành lá tấn công Dương Tiêu.
Ánh mắt Dương Tiêu lạnh lẽo, anh đã chuân bị tâm lý sẽ dạy cho Mã Long một bài học khó quên.
Đường Mộc Tuyết là vảy ngược của anh, ai chạm vào người đó chết!
Mã Long tức giận, ánh mắt lộ ra sát khí văng khắp nơi, tay câm con dao nI bếp muôn chém Dương Tiêu làm ôi
Ngay lúc Mã Long đến gần: anh, chợt vang lên tiếng hét giận dữ âm vang: “Đồ khốn kiếp! Dám động tay động chân với cậu Dương, ông ăn gan hùm mật gâu hả?”
Đúng lúc này, Lưu Vĩ cục trưởng cục bảo vệ môi trường đã lâu không gặp, nén giận bước tói.
“Ông… ông Lưu?” Nhìn thấy Lưu Vĩ tức giận bước tới, ông chủ béo Mã Long giật nảy mình.
Ông ta biết Lưu Vĩ chịu trách nhiệm thế toàn bộ công tác bảo vệ môi trường ở Trung Nguyên, đặc biệt là những người làm dịch vụ ăn uông, chắc chẳn sẽ có liên quan với cục bảo vệ môi trường.
Trong trường hợp nước thải không đạt tiệu chuẩn, cục bảo vệ môi trường có thể niêm phong cửa tiệm của họ.
Điều quan trọng nhất là Lưu Vĩ là lãnh đạo lớn, có quan hệ tốt với các lãnh đạo bộ phận khác. Một khi đắc tội Lưu Vĩ thì vô hình trung sẽ làm mắt lòng các lãnh đạo bộ phận khác.
Lưu Vĩ tức giận nhìn Mã Long: “Sáng sớm cầm dao làm bếp trên phố ông muôn làm gì?”
Mã Long biết Lưu Vĩ, mà Lưu Vĩ lại không biết Mã Long.
“Ông Lưu, đùa thôi, tôi đang đùa thôi!” Mã Long cô nặn ra một nụ cười nịnh nọt. . Truyện Ngôn Tình
Lưu Vĩ khiển trách: “Đùa? Ông giống như đang đùa hả?”
Ông chủ béo Mã Long không dám gây TEhuyếr trước mặt Dương Tiêu nữa, nhanh chóng cất con dao làm bếp đi.
“Cậu Dương, đã lâu không gặp!” Sau khi Lưu Vĩ măng Mã Long xong, sau đó mới nhìn Dương Tiêu.
Dương Tiêu cười nhẹ: “Đúng vậy, đã lâu không gặp!”
Anh và Lưu Vĩ là người quen cũ, lần đầu tiên anh chơi golf với Hoa Mộ Tranh đã gặp Lưu Vĩ, Lưu Vĩ là người tt, mới gặp mặt đã giúp đỡ anh rât nhiêu.
Lúc đó, Đường Hạo lợi dụng y dược bảo vệ môi trường gài bây Đường Mộc Tuyết, chính Lưu Vĩ đã đứng ra giúp đỡ.
Thông qua Lưu Vĩ, Dương Tiêu đã làm quen với Hình Kiên, một trong mười đại gia hàng đâu.
“Cậu Dương, vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lưu Vĩ hỏi.
Dương Tiêu chỉ về phía Tôn Bằng: “Cậu ây tên là Tôn Bằng, là họ hàng nhà tôi, làm việc trong quán cơm của tên này. Cậu ấy không ký hợp đồng lao động, bị nợ lương. Vừa nãy tôi tình cờ đi qua nên bước tới nói lý lẽ, tên này không chỉ có thái độ ngang ngược, mà còn khinh nhờn Mộc Tuyệt nhà tôi.”
Bình luận facebook