Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hổ Tế - Chương 1604
Bạch Nguyên Kiệt cười nhẹ.
Dương Tiêu chớp mắt: “Ừm! Ông Bạch ðng ởi tìm ông Cung đánh cờ đi, tôi cũng phải nhanh chóng vệ nhài”
“Thằng nhóc nhà cậu chờ đã!” Bạch Nguyên Kiệt vội ngăn lại.
Dương Tiêu hỏi: “Ông Bạch, nửa đêm nửa hôm không phải ông muôn đánh cò với tôi đây chứ? Không được _ không được, tôi phải mau chóng về nhài”
“Chơi cờ? Thằng nhóc này thôi đi!
Không chơi nối! Chuyện đó, gân đây, có cao thủ cờ vây từ các quốc gia châu Á đến Đề Đô thách đầu tôi, đến lúc đó cậu đi cùng tôi xem thế nào!”
Bạch Nguyên Kiệt nói thẳng.
Dương Tiêu kinh ngạc: “Tới Đề Độ đánh cờ với cao thủ nước khác? Ông Bạch, hậu bối không có thời gian!”
Dương Tiêu thật sự không muốn lộ mặt nữa, gần đây Dương Tiêu chỉ muôn trước khi trở về Đê Đô phải khôi phục sức chiến đấu về trạng thái đỉnh cao.
“Từ chối thẳng thừng như vậy? Cần thận tôi nói với lão Cung cảnh tượng vừa nãy, nói cậu bắt nạt cháu gái của ông ấy!” Bạch Nguyên Kiệt cười nói.
Nhìn Bạch Nguyên Kiệt cười tỏ vẻ lão hồ ly, Dương Tiêu cảm thấy đau đầu.
Nếu Cung Thiên Tè biết Cung Linh Nhi hôn mi không biết ElN Thiên Tễ sẽ nghĩ gì.
Bị Bạch Nguyên Kiệt bắt gặp, không kém gì bùn vàng rơi trúng đáy quân, không phải cứt cũng sẽ là cứt.
Dương Tiêu xoa đầu: “Được rồi ông Bạch, nêu lúc đó tôi có thời gian, tôi nhất định sẽ đi, thế này là được chứ gì2”
“Ha hai Tôi nói đùa với cậu thôi, đến lúc đó rảnh thì đến xem là được, chỉ cân bên kia không. điều động siêu cao thủ, tôi tuyệt đôi sẽ không đề nhóc Dương nhà cậu ra tay đâu!” Bạch Nguyên Kiệt trêu đùa nói.
Dương Tiêu dở khóc dở cười, chào hỏi mây câu với Bạch Nguyên Kiệt xong, anh lập tức lái xe đi về phía khu biệt thự bên hồ Nhạn Minh.
Vừa đi được nửa đường, ‹ điện thoại vang lên một cuộc gọi khẩn cấp.
“Phải… phải Dương Tiêu điện hạ không ạ? Xảy ra chuyện lớn, lão đại sắp không xong rồi!” Đầu bên kia điện thoại truyên đên một giọng nói lo lăng.
Cái gì! Lão đại sắp không xong rồi?
Số người gọi là của Lý Thần Chiến, vì thế lão đại trong miệng người này chắc chắn là Lỷ Thần Chiến.
Lý Thần Chiến sắp không xong?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vẻ mặt của Dương Tiêu đột nhiên thay đổi.
Lý Thần Chiến đi theo anh nhiều năm như vậy, vào sinh ra tử, năm năm trước vì mình mà đến thành phố Trung Nguyên.
Lòng trung thành của Lý Thần Chiến đối với mình, Dương Tiêu thấy rất rõ.
Chỉ là, điều mà Dương Tiêu không bao giò ngờ tới là lúc này Lý Thân Chiến lại gặp nạn.
Dương Tiêu chớp mắt: “Ừm! Ông Bạch ðng ởi tìm ông Cung đánh cờ đi, tôi cũng phải nhanh chóng vệ nhài”
“Thằng nhóc nhà cậu chờ đã!” Bạch Nguyên Kiệt vội ngăn lại.
Dương Tiêu hỏi: “Ông Bạch, nửa đêm nửa hôm không phải ông muôn đánh cò với tôi đây chứ? Không được _ không được, tôi phải mau chóng về nhài”
“Chơi cờ? Thằng nhóc này thôi đi!
Không chơi nối! Chuyện đó, gân đây, có cao thủ cờ vây từ các quốc gia châu Á đến Đề Đô thách đầu tôi, đến lúc đó cậu đi cùng tôi xem thế nào!”
Bạch Nguyên Kiệt nói thẳng.
Dương Tiêu kinh ngạc: “Tới Đề Độ đánh cờ với cao thủ nước khác? Ông Bạch, hậu bối không có thời gian!”
Dương Tiêu thật sự không muốn lộ mặt nữa, gần đây Dương Tiêu chỉ muôn trước khi trở về Đê Đô phải khôi phục sức chiến đấu về trạng thái đỉnh cao.
“Từ chối thẳng thừng như vậy? Cần thận tôi nói với lão Cung cảnh tượng vừa nãy, nói cậu bắt nạt cháu gái của ông ấy!” Bạch Nguyên Kiệt cười nói.
Nhìn Bạch Nguyên Kiệt cười tỏ vẻ lão hồ ly, Dương Tiêu cảm thấy đau đầu.
Nếu Cung Thiên Tè biết Cung Linh Nhi hôn mi không biết ElN Thiên Tễ sẽ nghĩ gì.
Bị Bạch Nguyên Kiệt bắt gặp, không kém gì bùn vàng rơi trúng đáy quân, không phải cứt cũng sẽ là cứt.
Dương Tiêu xoa đầu: “Được rồi ông Bạch, nêu lúc đó tôi có thời gian, tôi nhất định sẽ đi, thế này là được chứ gì2”
“Ha hai Tôi nói đùa với cậu thôi, đến lúc đó rảnh thì đến xem là được, chỉ cân bên kia không. điều động siêu cao thủ, tôi tuyệt đôi sẽ không đề nhóc Dương nhà cậu ra tay đâu!” Bạch Nguyên Kiệt trêu đùa nói.
Dương Tiêu dở khóc dở cười, chào hỏi mây câu với Bạch Nguyên Kiệt xong, anh lập tức lái xe đi về phía khu biệt thự bên hồ Nhạn Minh.
Vừa đi được nửa đường, ‹ điện thoại vang lên một cuộc gọi khẩn cấp.
“Phải… phải Dương Tiêu điện hạ không ạ? Xảy ra chuyện lớn, lão đại sắp không xong rồi!” Đầu bên kia điện thoại truyên đên một giọng nói lo lăng.
Cái gì! Lão đại sắp không xong rồi?
Số người gọi là của Lý Thần Chiến, vì thế lão đại trong miệng người này chắc chắn là Lỷ Thần Chiến.
Lý Thần Chiến sắp không xong?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vẻ mặt của Dương Tiêu đột nhiên thay đổi.
Lý Thần Chiến đi theo anh nhiều năm như vậy, vào sinh ra tử, năm năm trước vì mình mà đến thành phố Trung Nguyên.
Lòng trung thành của Lý Thần Chiến đối với mình, Dương Tiêu thấy rất rõ.
Chỉ là, điều mà Dương Tiêu không bao giò ngờ tới là lúc này Lý Thân Chiến lại gặp nạn.
Bình luận facebook