Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1018
Chương 1018: Tình mới gặp tình cũ
Khương Tuyết Nhu đang xem âu phục nam giới mãi đến khi sau lưng bị người vỗ vào.
Lâm Minh Kiều cười híp mắt nhảy ra bên cạnh cô: “Hơn một tháng không gặp, chà chà, một lần không gặp như cách ba năm nha, cuối cùng cũng coi như là chờ được cậu hẹn tớ rồi.”
“Được rồi, tớ muốn tìm cậu đến giúp tớ chọn đồ nam.” Khương Tuyết Nhu lấy ra một bộ màu lam nói: “Bộ này thế nào?”
“Trẻ như vậy, không phải là mua cho bố của cậu, là mua cho Lương Duy Phong hay là Hoắc Anh Tuấn vậy?” Lâm Minh Kiều nhìn lướt qua hỏi.
Khương Tuyết Nhu đen mặt nói: “Cậu cảm thấy tớ sẽ mua quần áo cho Hoäc Anh Tuấn sao? Tớ chọn cho Duy Phong, tớ chọc giận anh ấy.
rồi nên muốn mua một bộ đồ để xin lỗi, nhưng mà không biết rõ size của anh ấy, haiz”
“Mua quần áo cái gì chứ, đàn ông là phải mua đồng hồ đeo tay, đi thôi đi thôi, nhanh đi chọn một cái đồng hồ đẹp nào.”
Lâm Minh Kiều kéo cô đi ra ngoài.
Khương Tuyết Nhu suy nghĩ một chút, hình như đồng hồ nổi tiếng càng có thể tôn lên thân phận của đàn ông: “Tớ hẹn cậu ra vào buổi chiều không có quấy rầy công việc của cậu chứ?”
“Cho xin đi, tớ là tổng giám đốc còn là vợ chưa cưới của Tống.
Dung Đức, muốn đi thì đi, ai dám cản tớ, lại nói lúc này Tống Dung Đức đang bận đến cục cảnh sát tìm Hoắc Anh Tuấn nên vốn dĩ không có thời gian lo chuyện công ty”“
Khương Tuyết Nhu nhíu chặt lông mày, hình như tần suất cô và Lâm Minh Kiều nhắc đến Hoắc Anh Tuấn có chút cao.
Cô đang muốn nói sang chuyện khác, Lâm Minh Kiều bỗng nhiên nói nhỏ vào tai cô: “Tớ nghe nói Hoäc Anh Tuấn ở trong cục cảnh sát xảy ra chuyện rồi, còn bị đưa vào bệnh viện cấp cứu”
Khương Tuyết Nhu sững sờ: “Với trình độ của anh ấy còn có thế xảy ra chuyện gì được chứ, mười người cũng không đánh lại anh ấy đâu.
“Không biết, dù sao thì hình như bị thương rất nghiêm trọng.’ Lâm Minh Kiều nói: “Lúc tớ đến nhà họ Tống ăn cơm, nghe dì Tống nói thôi, haiz, cậu nói xem đây có phải là người ác gặp ác báo không?”
Khương Tuyết Nhu ngẩn ngơ, cuối cùng cũng ép buộc bản thân đừng nghĩ đến chuyện này nữa: “Cậu đừng cứ nhắc đến chuyện của Hoäc Anh Tuấn nữa, tớ không có hứng thú, đi thôi, đi xem đồng hồ.”
“Chậc, tớ chỉ là muốn cậu vui sướng tí thôi mà”
“Anh ấy không đến tìm tớ, tớ đã rất vui rồi”
Cuối cùng cô chọn một chiếc đồng hồ Patek Philippe.
Buổi tối lúc hai người cùng ăn cơm xong, Khương Tuyết Nhu chuẩn bị về nhà, Lâm Minh Kiều tóm chặt lấy cô: “Đi nào đi nào, theo tớ đến một nơi.”
Sau khi đến đó, Khương Tuyết Nhu mới biết là một hoạt động bán đấu giá từ thiện, đêm nay các nhà giàu nhất Nguyệt Hàn đều tập trung ở đây.
“Cậu dẫn tớ đến đây làm gì?” Khương Tuyết Nhu đen mặt.
“Cho xin đi, tối nay biệt thự nhà họ Hoắc sẽ được bán đấu giá ở đây có được không, tớ không mua nổi, nhưng cũng không ảnh hưởng tớ đến đây xem náo nhiệt.” Lâm Minh Kiều vô cùng hưng phấn lôi cô vào trong.
“Chờ chút, tớ qua bên kia mua cái mũ đã” Khương Tuyết Nhu kéo cô ấy lại: “Tớ đoán chừng bọn Diệp Minh Ngọc chắc cũng đến đây, tớ không muốn gặp cô ta, sợ đến ngán.”
“Nói cũng đúng, bây giờ chồng của cô ta là Sở Văn Khiêm đã trở thành cậu chủ đứng đầu Nguyệt Hàn, tôi đoán chừng bây giờ đuôi của cô ta đã vểnh tới trên trời rồi” Lâm Minh Kiều cũng mua mũ với cô, hai người lại mang kính mát vào, biết điều đi tới gian ngồi riêng ở tầng hai.
Đêm nay có rất nhiều vật bán đấu giá, biệt thự nhà họ Hoắc là món then chốt cuối cùng.
“Trên đường Khương Tuyết Nhu đi đến nhà vệ sinh thì gặp phải Hoäc Nhã Lam và Sở Minh Khôi.
Chỉ có điều bây giờ hai người đã không còn là vợ chồng đang mặn nồng, Sở Minh Khôi đang ôm một cô gái trẻ tuổi nũng nịu, bất ngờ là người đó là Hà Tĩnh Nhi, hai người kia hình như đang gây khó dễ với Hoäc Nhã Lam.
Khương Tuyết Nhu đang xem âu phục nam giới mãi đến khi sau lưng bị người vỗ vào.
Lâm Minh Kiều cười híp mắt nhảy ra bên cạnh cô: “Hơn một tháng không gặp, chà chà, một lần không gặp như cách ba năm nha, cuối cùng cũng coi như là chờ được cậu hẹn tớ rồi.”
“Được rồi, tớ muốn tìm cậu đến giúp tớ chọn đồ nam.” Khương Tuyết Nhu lấy ra một bộ màu lam nói: “Bộ này thế nào?”
“Trẻ như vậy, không phải là mua cho bố của cậu, là mua cho Lương Duy Phong hay là Hoắc Anh Tuấn vậy?” Lâm Minh Kiều nhìn lướt qua hỏi.
Khương Tuyết Nhu đen mặt nói: “Cậu cảm thấy tớ sẽ mua quần áo cho Hoäc Anh Tuấn sao? Tớ chọn cho Duy Phong, tớ chọc giận anh ấy.
rồi nên muốn mua một bộ đồ để xin lỗi, nhưng mà không biết rõ size của anh ấy, haiz”
“Mua quần áo cái gì chứ, đàn ông là phải mua đồng hồ đeo tay, đi thôi đi thôi, nhanh đi chọn một cái đồng hồ đẹp nào.”
Lâm Minh Kiều kéo cô đi ra ngoài.
Khương Tuyết Nhu suy nghĩ một chút, hình như đồng hồ nổi tiếng càng có thể tôn lên thân phận của đàn ông: “Tớ hẹn cậu ra vào buổi chiều không có quấy rầy công việc của cậu chứ?”
“Cho xin đi, tớ là tổng giám đốc còn là vợ chưa cưới của Tống.
Dung Đức, muốn đi thì đi, ai dám cản tớ, lại nói lúc này Tống Dung Đức đang bận đến cục cảnh sát tìm Hoắc Anh Tuấn nên vốn dĩ không có thời gian lo chuyện công ty”“
Khương Tuyết Nhu nhíu chặt lông mày, hình như tần suất cô và Lâm Minh Kiều nhắc đến Hoắc Anh Tuấn có chút cao.
Cô đang muốn nói sang chuyện khác, Lâm Minh Kiều bỗng nhiên nói nhỏ vào tai cô: “Tớ nghe nói Hoäc Anh Tuấn ở trong cục cảnh sát xảy ra chuyện rồi, còn bị đưa vào bệnh viện cấp cứu”
Khương Tuyết Nhu sững sờ: “Với trình độ của anh ấy còn có thế xảy ra chuyện gì được chứ, mười người cũng không đánh lại anh ấy đâu.
“Không biết, dù sao thì hình như bị thương rất nghiêm trọng.’ Lâm Minh Kiều nói: “Lúc tớ đến nhà họ Tống ăn cơm, nghe dì Tống nói thôi, haiz, cậu nói xem đây có phải là người ác gặp ác báo không?”
Khương Tuyết Nhu ngẩn ngơ, cuối cùng cũng ép buộc bản thân đừng nghĩ đến chuyện này nữa: “Cậu đừng cứ nhắc đến chuyện của Hoäc Anh Tuấn nữa, tớ không có hứng thú, đi thôi, đi xem đồng hồ.”
“Chậc, tớ chỉ là muốn cậu vui sướng tí thôi mà”
“Anh ấy không đến tìm tớ, tớ đã rất vui rồi”
Cuối cùng cô chọn một chiếc đồng hồ Patek Philippe.
Buổi tối lúc hai người cùng ăn cơm xong, Khương Tuyết Nhu chuẩn bị về nhà, Lâm Minh Kiều tóm chặt lấy cô: “Đi nào đi nào, theo tớ đến một nơi.”
Sau khi đến đó, Khương Tuyết Nhu mới biết là một hoạt động bán đấu giá từ thiện, đêm nay các nhà giàu nhất Nguyệt Hàn đều tập trung ở đây.
“Cậu dẫn tớ đến đây làm gì?” Khương Tuyết Nhu đen mặt.
“Cho xin đi, tối nay biệt thự nhà họ Hoắc sẽ được bán đấu giá ở đây có được không, tớ không mua nổi, nhưng cũng không ảnh hưởng tớ đến đây xem náo nhiệt.” Lâm Minh Kiều vô cùng hưng phấn lôi cô vào trong.
“Chờ chút, tớ qua bên kia mua cái mũ đã” Khương Tuyết Nhu kéo cô ấy lại: “Tớ đoán chừng bọn Diệp Minh Ngọc chắc cũng đến đây, tớ không muốn gặp cô ta, sợ đến ngán.”
“Nói cũng đúng, bây giờ chồng của cô ta là Sở Văn Khiêm đã trở thành cậu chủ đứng đầu Nguyệt Hàn, tôi đoán chừng bây giờ đuôi của cô ta đã vểnh tới trên trời rồi” Lâm Minh Kiều cũng mua mũ với cô, hai người lại mang kính mát vào, biết điều đi tới gian ngồi riêng ở tầng hai.
Đêm nay có rất nhiều vật bán đấu giá, biệt thự nhà họ Hoắc là món then chốt cuối cùng.
“Trên đường Khương Tuyết Nhu đi đến nhà vệ sinh thì gặp phải Hoäc Nhã Lam và Sở Minh Khôi.
Chỉ có điều bây giờ hai người đã không còn là vợ chồng đang mặn nồng, Sở Minh Khôi đang ôm một cô gái trẻ tuổi nũng nịu, bất ngờ là người đó là Hà Tĩnh Nhi, hai người kia hình như đang gây khó dễ với Hoäc Nhã Lam.