Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 966
Chương 966: Tôi ghét anh
Anh ta không phải tên ngốc, không phải không nhìn ra được hai người này đang làm gì.
Chỉ là anh ta không muốn tin, không dám tin…
Rõ ràng tối hôm nay là đêm động phòng của anh ta, anh ta mong chờ ngày hôm nay, vì ngày hôm nay mà chờ đợi rất lâu rồi.
Từ năm đó khi anh ta gặp được cô ở Thanh Đồng, anh ta đã thích cô.
Khi cô đồng ý lời cầu hôn của anh ta, thật sự anh ta đã rất vui, tuy rằng hôn lễ này nhỏ nhưng anh ta đã tốn rất nhiều tâm huyết đối với từng khâu trang trí.
Nhưng không ngờ được đến cuối cùng, trong một buổi tối như vậy, người phụ nữ của mình lại ở bên Hoắc Anh Tuấn.
“Hoắc Anh Tuấn, sớm muộn gì tôi cũng sẽ phải khiến anh sống không bằng chết”
Lương Duy Phong dùng một chân đạp ngã bàn trà trước mặt, khuôn mặt đẹp trai nhã nhặn trở nên vô cùng hung ác dữ tợn.
“Cả Khương Tuyết Nhu nữa, tại sao… tại sao lại đối xử với anh như vậy”
Tròng mắt của anh ta tràn đầy sự tức giận.
Trước đây anh ta từng tức giận với cô nhưng nhiều hơn nữa là yêu cô.
Ba năm trước, vốn dĩ cô là vợ chưa cưới của anh ta nhưng anh ta biết cô làm vậy là vì để cứu bản thân mình nên không còn cách nào khác.
Ba năm sau, sau khi từ nước Miên trở về, biết được cô muốn quyến rũ Hoäắc Anh Tuấn, anh ta vẫn phải đau khổ nhãn nhịn, dù sao lúc đó cô vẫn chưa đồng ý ở bên anh ta nhưng bây giờ khác rồi.
Là vợ của mình, vậy mà vào đêm tân hôn cô lại ở trong lòng người đàn ông khác.
Khương Tuyết Nhu, chẳng lẽ em không nhục nhã chút nào sao, cho dù có bị Hoắc Anh Tuấn ép đi nữa, chẳng lẽ em không biết lấy cái chết ra đe dọa sao.
Lương Duy Phong siết chặt cú đấm trong tay, anh ta hận Hoắc Anh Tuấn nhưng đồng thời cũng hận Khương Tuyết Nhu.
Khói mù cuồn cuộn trong đáy mắt, rất lâu sau đó anh ta gọi điện thoại cho thư kí: “Điền Tư Nhiên, ngủ chưa? Bây giờ đến phòng ngủ của tôi đi”
“Giám đốc Lương…” Điền Tư Nhiên vừa sợ vừa mừng, tối muộn như vậy rồi bỗng nhiên giám đốc Lương lại gọi cô ta vào phòng của anh ta để làm gì, sẽ không thể nào là bàn chuyện công việc bình thường được.
Phải biết rằng trước đây cô ta đã bày ra trăm phương ngàn kế để quyến rũ anh ta nhưng Lương Duy Phong vẫn luôn từ chối cô ta.
Hay là hôm nay Khương Tuyết Nhu bị Hoäắc Anh Tuấn bắt cóc đi rồi, tâm trạng của Lương Duy Phong không tốt nên để mình ở bên cạnh.
Vậy thì quả thực tối nay là là cơ hội tốt để thừa nước đục thả câu.
“Vâng, giám đốc Lương, em sẽ lên ngay lập tức”
Mười phút sau, Điền Tư Nhiên mặc một chiếc áo tắm trẳng xuất hiện ở trong phòng của Lương Duy Phong, cô ta cố ý để hở ra một mảng da thịt lớn.
Lương Duy Phong mang theo nét mặt âm u đi đến , Điền Tư Nhiên ngẩng đầu nhìn anh ta, trái tim đập loạn nhịp.
Cô ta thích anh ta rất lâu rồi, người đàn ông này không chỉ có một gương mặt đẹp trai nho nhã mà còn trẻ tuổi tài giỏi, chỉ cần một câu nói của anh ta thì cho dù phải làm người mù vĩnh viễn cô ta cũng cam tâm tình nguyện.
Anh ta không phải tên ngốc, không phải không nhìn ra được hai người này đang làm gì.
Chỉ là anh ta không muốn tin, không dám tin…
Rõ ràng tối hôm nay là đêm động phòng của anh ta, anh ta mong chờ ngày hôm nay, vì ngày hôm nay mà chờ đợi rất lâu rồi.
Từ năm đó khi anh ta gặp được cô ở Thanh Đồng, anh ta đã thích cô.
Khi cô đồng ý lời cầu hôn của anh ta, thật sự anh ta đã rất vui, tuy rằng hôn lễ này nhỏ nhưng anh ta đã tốn rất nhiều tâm huyết đối với từng khâu trang trí.
Nhưng không ngờ được đến cuối cùng, trong một buổi tối như vậy, người phụ nữ của mình lại ở bên Hoắc Anh Tuấn.
“Hoắc Anh Tuấn, sớm muộn gì tôi cũng sẽ phải khiến anh sống không bằng chết”
Lương Duy Phong dùng một chân đạp ngã bàn trà trước mặt, khuôn mặt đẹp trai nhã nhặn trở nên vô cùng hung ác dữ tợn.
“Cả Khương Tuyết Nhu nữa, tại sao… tại sao lại đối xử với anh như vậy”
Tròng mắt của anh ta tràn đầy sự tức giận.
Trước đây anh ta từng tức giận với cô nhưng nhiều hơn nữa là yêu cô.
Ba năm trước, vốn dĩ cô là vợ chưa cưới của anh ta nhưng anh ta biết cô làm vậy là vì để cứu bản thân mình nên không còn cách nào khác.
Ba năm sau, sau khi từ nước Miên trở về, biết được cô muốn quyến rũ Hoäắc Anh Tuấn, anh ta vẫn phải đau khổ nhãn nhịn, dù sao lúc đó cô vẫn chưa đồng ý ở bên anh ta nhưng bây giờ khác rồi.
Là vợ của mình, vậy mà vào đêm tân hôn cô lại ở trong lòng người đàn ông khác.
Khương Tuyết Nhu, chẳng lẽ em không nhục nhã chút nào sao, cho dù có bị Hoắc Anh Tuấn ép đi nữa, chẳng lẽ em không biết lấy cái chết ra đe dọa sao.
Lương Duy Phong siết chặt cú đấm trong tay, anh ta hận Hoắc Anh Tuấn nhưng đồng thời cũng hận Khương Tuyết Nhu.
Khói mù cuồn cuộn trong đáy mắt, rất lâu sau đó anh ta gọi điện thoại cho thư kí: “Điền Tư Nhiên, ngủ chưa? Bây giờ đến phòng ngủ của tôi đi”
“Giám đốc Lương…” Điền Tư Nhiên vừa sợ vừa mừng, tối muộn như vậy rồi bỗng nhiên giám đốc Lương lại gọi cô ta vào phòng của anh ta để làm gì, sẽ không thể nào là bàn chuyện công việc bình thường được.
Phải biết rằng trước đây cô ta đã bày ra trăm phương ngàn kế để quyến rũ anh ta nhưng Lương Duy Phong vẫn luôn từ chối cô ta.
Hay là hôm nay Khương Tuyết Nhu bị Hoäắc Anh Tuấn bắt cóc đi rồi, tâm trạng của Lương Duy Phong không tốt nên để mình ở bên cạnh.
Vậy thì quả thực tối nay là là cơ hội tốt để thừa nước đục thả câu.
“Vâng, giám đốc Lương, em sẽ lên ngay lập tức”
Mười phút sau, Điền Tư Nhiên mặc một chiếc áo tắm trẳng xuất hiện ở trong phòng của Lương Duy Phong, cô ta cố ý để hở ra một mảng da thịt lớn.
Lương Duy Phong mang theo nét mặt âm u đi đến , Điền Tư Nhiên ngẩng đầu nhìn anh ta, trái tim đập loạn nhịp.
Cô ta thích anh ta rất lâu rồi, người đàn ông này không chỉ có một gương mặt đẹp trai nho nhã mà còn trẻ tuổi tài giỏi, chỉ cần một câu nói của anh ta thì cho dù phải làm người mù vĩnh viễn cô ta cũng cam tâm tình nguyện.