Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 429: Tỏ vẻ đắc ý
Mắt thấy tiếng nghị luận càng ngày càng lớn, tên ký giả kinh tế tài chính Trác Dương lập tức nói: "Cái gì nhà họ Sở, tôi căn bản không biết cô đang nói gì?" "Không quan trọng, rất nhanh anh sẽ hiểu, dù sao ỷ mình là công ty tin tức truyền thông, tự ý ở trên mạng tung hình riêng tư, khiến cho người khác phải chịu tổn thương thì nhất định sẽ vào tù, tôi đã báo cảnh sát"
Khương Tuyết Nhu hời hợt nói: "An Nhạc, làm phiền các người đem anh ta đưa đi, cảnh sát đang ở bên ngoài chờ"
Tên ký giả kinh tế tài chính Trác Dương kia bị dọa sợ, nhưng mà an Nhạc không cho anh ta có cơ hội nói nữa, trực tiếp mang đi ra ngoài.
Chuyện vừa rồi xảy ra nhanh như gió khiến cho đảm ký giả cũng không dám nói lung tung, mọi người nhìn cô gái trên khán đài cả người màu đen này, chỉ thấy cô sắc mặt lãnh đạm, trên người tản ra khí chất cao ngạo độc nhất vô nhị, khiến cho tất cả mọi người đối với cô đột nhiên xuất hiện một cảm giác sợ hãi.
Nhưng Khương Tuyết Nhu lại hướng mọi người khẽ mỉm cười: "Chuyện riêng giải quyết xong rồi, hay là chúng ta trở về đề tài về việc công bố con chip đi, có người tò mò con chip Hạo Dương không phải đã từng do tập đoàn Hoắc thị nghiên cứu sao, thật ra thì không phải, là Trầm Triết Nhân đã nghiên cứu phát triển con chip Hạo Dương, quyền sở hữu là thuộc về một mình Hoắc Anh Tuấn, bây giờ anh ấy rời khỏi tập đoàn Hoắc thị, Trầm Triết Nhân đã từng ở tập đoàn Hoắc thị nghiên cứu con chip nên anh ấy quyết định đòi lại quyền sở hữu.
Đây cũng là một đối thủ nặng ký, nếu như đây là thật, vậy sau này công ty kia còn có khả năng tranh chấp với với tập đoàn Hoắc thị.
Các ký giả khiếp sợ hỏi: "Cho nên nói là cậu cả
Hoắc muốn cùng tập đoàn Hoắc thị chính thức khai chiến sao?" "Không tồn tại các loại hình thức gọi là khai chiến, tập đoàn Ánh Hạ chẳng qua là lấy lại đồ thuộc về mình."
Khương Tuyết Nhu cười một tiếng: "Bây giờ hãy để cho tôi giới thiệu cho mọi người một chút về các số liệu liên quan đến con chip Hạo Dương."
Trong biệt thự Hải Tân, Hoắc Anh Tuấn nhìn vào bên trong kênh truyền trực tiếp người phụ nữ đang thẳng thắn nói, người phụ nữ sáng rực như ánh mặt trời, môi mỏng của anh không nhịn được mà tự hào cong lên.
Không hổ là người phụ nữ anh coi trọng.
Từ khi nào mà bắt đầu từ một cô gái nhỏ yếu, yếu ớt đó lại trưởng thành lên đến trình độ này, cô đã thay đổi hữu dũng hữu mưu, có quyết đoán.
Trước kia, luôn là anh ba lần bảy lượt cứu cô, bảo vệ cô.
Hôm nay, cô cũng có thể sóng vai đứng cùng mình.
Quý Tử Uyên nhìn cảm khái nói: "Trời ạ, những số liệu này tôi nghe cũng nhức đầu, tôi thật muốn nói đối với cô ấy tôi đã nhìn với cặp mắt khác xưa, quá lợi hại, thật là nói so với chuyên nghiệp còn chuyên nghiệp hơn." "Nói nhảm, cậu cũng không xem cô ấy là người phụ nữ của ai
Hoắc Anh Tuấn môi mỏng nhếch lên, không che giấu được sự kiêu ngạo.
Quý Tử Uyên không nói, cũng không biết là ai một khắc trước còn sống chết không tin Khương Tuyết Nhu.
Ngôn Minh Hạo cười nói: "Tối hôm qua cô chủ thức cả đêm để nghiên cứu những số liệu này, cô ấy thậm chí sợ ký giả hỏi một ít về phương diện vấn đề liên quan đến khoa học kỹ thuật, đem tất cả tài liệu liên quan ra nhìn qua một lần"
Hoắc Anh Tuấn mặt lộ vẻ đau lòng, người phụ nữ của anh làm gì mà lại muốn khổ cực như vậy.
Anh tức giận trừng Ngôn Minh Hạo: "Tại sao mọi chuyện đều phải là người phụ nữ của tôi giải quyết, mỗi tháng cho các người nhiều tiền lương như vậy, giữ lại các người còn có tác dụng gì? Ngôn Minh Hạo bị la rầy đến chán nản, Quý Tử Uyên bất đắc dĩ nói chuyện giúp anh: "Ngôn Minh Hạo tối hôm qua vất vả lắm mới tìm được video khẩu cung của bà vú sau khi bị bắt năm đó.
"Tìm đoạn video tra hỏi kia là ý của cậu?” Hoắc Anh Tuấn nheo mắt hỏi. Nhớ đọc truyện trên Tu Ngôn Minh Hạo: "... Là cô chủ nghĩ..
"A, tôi cũng biết rồi”Người nào đó không che giấu chút nào cái đắc ý trong giọng nói nhẹ nhàng trào phúng kia, dĩ nhiên Ngôn Minh Hạo không ngốc, chắc chắn biết cái nhẹ nhàng trào phúng kia là cho mình.
Quý Tử Uyên nói: "Thật ra thì đoạn video kia rất rất xưa, Ngôn Minh Hạo muốn lấy được cũng thật không dễ dàng gì."
- ----------------------
Khương Tuyết Nhu hời hợt nói: "An Nhạc, làm phiền các người đem anh ta đưa đi, cảnh sát đang ở bên ngoài chờ"
Tên ký giả kinh tế tài chính Trác Dương kia bị dọa sợ, nhưng mà an Nhạc không cho anh ta có cơ hội nói nữa, trực tiếp mang đi ra ngoài.
Chuyện vừa rồi xảy ra nhanh như gió khiến cho đảm ký giả cũng không dám nói lung tung, mọi người nhìn cô gái trên khán đài cả người màu đen này, chỉ thấy cô sắc mặt lãnh đạm, trên người tản ra khí chất cao ngạo độc nhất vô nhị, khiến cho tất cả mọi người đối với cô đột nhiên xuất hiện một cảm giác sợ hãi.
Nhưng Khương Tuyết Nhu lại hướng mọi người khẽ mỉm cười: "Chuyện riêng giải quyết xong rồi, hay là chúng ta trở về đề tài về việc công bố con chip đi, có người tò mò con chip Hạo Dương không phải đã từng do tập đoàn Hoắc thị nghiên cứu sao, thật ra thì không phải, là Trầm Triết Nhân đã nghiên cứu phát triển con chip Hạo Dương, quyền sở hữu là thuộc về một mình Hoắc Anh Tuấn, bây giờ anh ấy rời khỏi tập đoàn Hoắc thị, Trầm Triết Nhân đã từng ở tập đoàn Hoắc thị nghiên cứu con chip nên anh ấy quyết định đòi lại quyền sở hữu.
Đây cũng là một đối thủ nặng ký, nếu như đây là thật, vậy sau này công ty kia còn có khả năng tranh chấp với với tập đoàn Hoắc thị.
Các ký giả khiếp sợ hỏi: "Cho nên nói là cậu cả
Hoắc muốn cùng tập đoàn Hoắc thị chính thức khai chiến sao?" "Không tồn tại các loại hình thức gọi là khai chiến, tập đoàn Ánh Hạ chẳng qua là lấy lại đồ thuộc về mình."
Khương Tuyết Nhu cười một tiếng: "Bây giờ hãy để cho tôi giới thiệu cho mọi người một chút về các số liệu liên quan đến con chip Hạo Dương."
Trong biệt thự Hải Tân, Hoắc Anh Tuấn nhìn vào bên trong kênh truyền trực tiếp người phụ nữ đang thẳng thắn nói, người phụ nữ sáng rực như ánh mặt trời, môi mỏng của anh không nhịn được mà tự hào cong lên.
Không hổ là người phụ nữ anh coi trọng.
Từ khi nào mà bắt đầu từ một cô gái nhỏ yếu, yếu ớt đó lại trưởng thành lên đến trình độ này, cô đã thay đổi hữu dũng hữu mưu, có quyết đoán.
Trước kia, luôn là anh ba lần bảy lượt cứu cô, bảo vệ cô.
Hôm nay, cô cũng có thể sóng vai đứng cùng mình.
Quý Tử Uyên nhìn cảm khái nói: "Trời ạ, những số liệu này tôi nghe cũng nhức đầu, tôi thật muốn nói đối với cô ấy tôi đã nhìn với cặp mắt khác xưa, quá lợi hại, thật là nói so với chuyên nghiệp còn chuyên nghiệp hơn." "Nói nhảm, cậu cũng không xem cô ấy là người phụ nữ của ai
Hoắc Anh Tuấn môi mỏng nhếch lên, không che giấu được sự kiêu ngạo.
Quý Tử Uyên không nói, cũng không biết là ai một khắc trước còn sống chết không tin Khương Tuyết Nhu.
Ngôn Minh Hạo cười nói: "Tối hôm qua cô chủ thức cả đêm để nghiên cứu những số liệu này, cô ấy thậm chí sợ ký giả hỏi một ít về phương diện vấn đề liên quan đến khoa học kỹ thuật, đem tất cả tài liệu liên quan ra nhìn qua một lần"
Hoắc Anh Tuấn mặt lộ vẻ đau lòng, người phụ nữ của anh làm gì mà lại muốn khổ cực như vậy.
Anh tức giận trừng Ngôn Minh Hạo: "Tại sao mọi chuyện đều phải là người phụ nữ của tôi giải quyết, mỗi tháng cho các người nhiều tiền lương như vậy, giữ lại các người còn có tác dụng gì? Ngôn Minh Hạo bị la rầy đến chán nản, Quý Tử Uyên bất đắc dĩ nói chuyện giúp anh: "Ngôn Minh Hạo tối hôm qua vất vả lắm mới tìm được video khẩu cung của bà vú sau khi bị bắt năm đó.
"Tìm đoạn video tra hỏi kia là ý của cậu?” Hoắc Anh Tuấn nheo mắt hỏi. Nhớ đọc truyện trên Tu Ngôn Minh Hạo: "... Là cô chủ nghĩ..
"A, tôi cũng biết rồi”Người nào đó không che giấu chút nào cái đắc ý trong giọng nói nhẹ nhàng trào phúng kia, dĩ nhiên Ngôn Minh Hạo không ngốc, chắc chắn biết cái nhẹ nhàng trào phúng kia là cho mình.
Quý Tử Uyên nói: "Thật ra thì đoạn video kia rất rất xưa, Ngôn Minh Hạo muốn lấy được cũng thật không dễ dàng gì."
- ----------------------