• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (62 Viewers)

  • cuong-tham-866

Chương 866: Ai là ác ma?




79159.png

79159_2.png
“Này... Mọi người làm sao vậy?” Nhiễm Đào buồn bực: “Sao đột nhiên lại nhắc đến vụ án ác ma thế? Chuyện của Hàn Khoan vẫn chưa được làm rõ cơ mà...”



“Không... không phải...” Triệu Ngọc nhíu chặt chân mày, nói với Tăng Khả: “Tôi... vừa rồi tôi... không phải là có ý ấy, tôi chỉ cảm thấy có thể là Trương Tỉnh Như biết một vài điều gì đó, cho nên mới tìm tài liệu của cô ta, nhưng theo lý mà nói, cô ta không thể có liên quan gì đến vụ án ác ma mới đúng?”



“Không thể nào?” Miêu Anh bĩu môi: “Triệu Ngọc, bức tranh là anh tìm ra mà anh lại không biết à? Ban nãy, không phải anh3còn nói rằng anh đã hiểu ra rồi sao?”



Cái gọi là “hiểu” của Triệu Ngọc, tức là hắn đã hiểu ý của hệ thống, phó bản Kỳ Ngộ chỉ dẫn đến hai thùng tư liệu đó là vì muốn hắn tìm được bức tranh ác ma này. Nhưng… còn chuyện bức tranh ác ma này rốt cuộc đại diện cho điều gì, hắn làm sao mà hiểu được?



“Anh...” Triệu Ngọc đành phải nói: “Lúc nãy anh vẫn khá hiểu, nhưng bây giờ lại thấy mơ hồ rồi! Cái này...” Hắn chỉ vào bức tranh ác ma nói: “Anh nhìn xuyên qua ánh nắng phản chiếu, thấy trên tờ giấy này có lưu lại dấu vết, mà trang sau lại không thấy có nét mực1nào, cho nên liền nghĩ đến việc dùng bút chì tô lên, bức tranh sẽ lập tức hiện ra! Nhưng… anh đâu ngờ lại xuất hiện một con ác ma?”



“Rất rõ ràng rằng người vẽ ác ma ở trang trước chính là Trương Tỉnh Như, nhưng mà về lý do tại sao cô ta vẽ bức tranh này và tại sao lại xé đi thì anh không biết!”



“Tổ trưởng…” Ngô Tú Mẫn nghiêm túc suy nghĩ một lần rồi nói: “Cho dù bức tranh ác ma là do Trương Tỉnh Như vẽ nhưng cũng không thể chứng minh cô ta có liên quan đến vụ án ác ma đâu!”



“Mọi người quên rồi à, không phải chúng ta luôn nghi ngờ Hàn Khoan, muốn làm9rõ lý do ông ta giết vợ sao? Vậy thì liệu sự thật có phải như thế này không? Trương Tỉnh Như phát hiện ra điều gì đó liên quan đến vụ án ác ma từ Hàn Khoan, cho nên cô ta bắt đầu nghi ngờ Hàn Khoan, nên mới vẽ lại bức tranh này?”



“Đúng đúng đúng!” Triệu Ngọc hấp tấp nói: “Ý ban đầu của tôi là vậy, ban nãy vừa nghe Tăng Khả nói như thế, tôi có hơi sợ hãi! Thực ra, tôi bảo Nhiễm Đào đi lấy máy tính của Trương Tỉnh Như cũng là muốn xem có phải Trương Tỉnh Như đang âm thầm điều tra chuyện gì không, nhưng không ngờ lại là như vậy!”



“À…” Miêu Anh gật3đầu: “Trương Tỉnh Như phát hiện ra bí mật của Hàn Khoan, cô ta lo Hàn Khoan thực sự là hung thủ của vụ án ác ma, cho nên trước khi vụ án xảy ra, cô ta mới có biểu hiện kỳ lạ như vậy, trông rất giống như đang có tâm sự!”



“Cô ta nghi ngờ Hàn Khoan, cho nên bắt đầu âm thầm điều tra, nhưng cuối cùng vẫn bị Hàn Khoan phát hiện! Hàn Khoan lo Trương Tỉnh Như vạch trần ông ta, cho nên ra tay trước để chiếm lợi thế, giết người diệt khẩu! Không phải khả năng này giống với giả thiết mà anh từng đặt ra hay sao?”



“Đúng!” Triệu Ngọc cũng thở phào nhẹ nhõm, vừa lau mồ3hôi vừa chỉ vào Tăng Khả và nói: “Nhưng câu nói vừa nãy của Tăng Khả thực sự hơi đáng sợ đấy! Nếu như Trương Tỉnh Như cũng là thủ phạm vụ án ác ma, vậy thì hướng suy luận của chúng ta… ừm… vậy thì… ừm…”



Ai ngờ, lúc Triệu Ngọc nói đến đây, trên người lại không nhịn được nổi da gà…



Thấy biểu cảm của Triệu Ngọc có vẻ khác thường, cả người Miêu Anh cũng run rẩy, nhất thời có một cảm giác cực kỳ khủng khiếp, không nhịn được run giọng nói: “Không lẽ... vụ án ác ma không chỉ liên quan đến Hàn Khoan, mà cả hai vợ chồng bọn họ đều liên quan!? Không phải Hàn Khoan giết người bịt miệng, mà là hai tên hung thủ xảy ra lục đục nội bộ?”



“Hai... hai vợ chồng này, rốt cuộc là ai thế!!?”



“Tôi… tôi tôi…” Lúc này, Ngô Tú Mẫn cũng có hơi rối loạn, cô ấy ấp úng hồi lâu mới khó khăn nói: “Tôi sẽ tập trung điều tra tư liệu của Trương Tỉnh Như ngay!”



“Không thể nào?” Tăng Khả vẫn còn đang mơ hồ: “Có phải… em lại nói sai gì không?”



“Này, mọi người…” Nhiễm Đào giống y như người gỗ mà vươn hai tay ra hỏi: “Ai đó có thể nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Sao khung cảnh lại đột ngột thay đổi thế này, mọi người bị trúng tà tập thể à? Rốt cuộc vụ án ác ma này là cái quái gì thế?”



“Anh Đào… để em nói với anh vậy…” Tăng Khả nhanh chóng kéo Nhiễm Đào qua một bên, kể cho anh ta nghe tình hình tiến triển mới nhất của vụ án, kết quả, sau khi biết được sự thật, cả người Nhiễm Đào lập tức đều mất tự nhiên…



“Trời ạ!” Ai ngờ, không đến một phút, Ngô Tú Mẫn bỗng la to một tiếng, chỉ vào màn hình máy tính của mình mà run rẩy nói: “Trương Tỉnh Như đã tốt nghiệp trường bưu chính ở Trường Phong! Cô ta nhỏ hơn Hàn Khoan hai tuổi, tức là vào năm cô ta theo học ở Trường Phong, đúng là lúc vụ án ác ma xảy ra!”



“Trường Phong là vùng thuộc khu vực Bắc Thiên! Nói như vậy tức là người có khả năng là hung thủ thực sự của vụ án ác ma chính là cô ta!!?” Miêu Anh cũng hết sức kinh ngạc: “Xem ra… hướng suy luận của chúng ta phải điều chỉnh lại rất nhiều rồi! Trên người cặp vợ chồng này rốt cuộc đang cất giữ bí mật gì?”



“Không thể nào?” Triệu Ngọc cũng hơi luống cuống tay chân, hắn hoàn toàn không ngờ tình hình vụ án lại phức tạp đến mức này. Vụ án ác ma vẫn chưa chính thức bắt đầu điều tra mà đã xuất hiện đầy điểm khác thường rồi!



“Đợi… đợi đã…” Lúc này, Tăng Khả cũng nhìn máy tính của mình, đột nhiên hô lớn: “Em tìm được rồi! Trời ơi, trên lịch sử trình duyệt của Trương Tỉnh Như thực sự có điểm kỳ lạ! Hóa ra, vào hai tuần trước khi xảy ra vụ án, cô ta đã từng tìm kiếm từ khóa “ác ma” và cả “vụ án ác ma Bắc Thiên”… Thời gian lướt web… Ồ! Cô ta đã tra mấy ngày liên tục đấy…”



“Hả?” Miêu Anh lại kinh ngạc: “Hung thủ của vụ án ác ma không lẽ thực sự là Trương Tỉnh Như?”



“Không… không thể nào?” Triệu Ngọc nhíu mày suy nghĩ nói: “Nếu như Trương Tỉnh Như chính là hung thủ của vụ án ác ma thì thật vô lý khi cô ta lại tra về vụ án này trên máy tính của mình!”



“Nhưng anh không thể phủ nhận…” Miêu Anh phản bác lại Triệu Ngọc: “Có khi Trương Tỉnh Như đang hồi tưởng lại chuyện cũ thì sao? Là hung thủ vụ án ác ma, có lẽ cô ta sẽ có cảm giác thành tựu! Cho nên mới thường xuyên lên mạng tra để hồi tưởng lại?”



“Không phải không có khả năng này!” Ngô Tú Mẫn nói: “Hung thủ có thể gây ra vụ án ác ma nhất định có vấn đề lớn về tâm lý, cộng thêm việc cảnh sát đã nhiều năm như vậy mà vẫn chưa phá được án, có khả năng sẽ hình thành một ý thức kiêu căng, ngạo mạn!”



“Được rồi, được rồi! Đừng suy đoán lung tung nữa!” Triệu Ngọc xua tay nói: “Thực ra, nếu muốn chứng minh Trương Tỉnh Như có liên quan đến vụ án ác ma hay không, có một cách cực kỳ trực tiếp!”



“Cách gì vậy?” Miêu Anh vội hỏi.



“Chuyện này còn không đơn giản à?” Triệu Ngọc nói: “Người chết ấy? Chín người! Điều tra thử chín người này và Trương Tỉnh Như xem có liên quan đến nhau hay không, làm thế không phải được rồi sao?”



“Đúng đấy! Cách đơn giản như vậy, sao chúng ta lại quên được nhỉ?” Tăng Khả thở dài một tiếng, lập tức bắt tay vào điều tra.



Ai ngờ, ngay vào lúc này, đột nhiên có người gõ cửa văn phòng, sau đó, hai lãnh đạo của Cục Cảnh sát Hoàng Kim cầm một tập tài liệu mà rụt rè bước vào.



“Ừm... Tổ trưởng Triệu, có lỗi với anh quá, chúng tôi thực sự đã cố gắng hết sức rồi! Nhưng mà...” Vừa nói, ông ta vừa đưa cho Triệu Ngọc phần tài liệu trong tay và nói: “Cấp trên vẫn chấp thuận đơn xin bảo lãnh của Hàn Khoan, chúng tôi... phải thả người rồi!”



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom