• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (30 Viewers)

  • cuong-tham-739

Chương 739: Động cơ




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75644.png

Xem ảnh 2
75644_2.png
“Đương nhiên là nhóm có nhu cầu trả tiền rồi!” Lý Thiến nói: “Nếu như chỉ là một đầu mối trung gian bình thường, vì để có được vai diễn thì đương nhiên các diễn viên sẽ bỏ tiền! Nhưng nếu là... ừm... về phương diện thể xác, vậy thì khác rồi, đôi lúc cũng phải xem tình huống thế nào!”



“Thật đáng ghét, toàn bộ giới giải trí lại bị phần tử cặn bã như này khuấy đục mất rồi!” Ngô Tú Mẫn không kìm lòng được mà mắng một câu.



“Đừng có ngây thơ, cái này gọi là nếu muốn có được thứ mình muốn thì phải biết trả giá, nơi nào có nhu cầu thì nơi ấy sẽ có sự trao đổi!” Lý Thiến ngược lại lại thản nhiên nói: “Chỉ có điều....3sau khi giao dịch, nếu đạt được mục đích thì cũng coi như cũng không mất mát gì nhiều! Nhưng hầu hết các giao dịch đều lừa gạt người ta mà thôi! Có vài người hy sinh cả đời nhưng cuối cùng lại chẳng đổi được cái gì cả!”



“Ha ha...” Lý Thiến cười khổ một tiếng: “Giống như tôi vậy, sống tới ngày hôm nay mà vẫn còn có thể tiếp tục diễn, có thể ăn được cơm không đến nỗi phải chết đói là đã coi như may mắn lắm rồi! Trên thế giới có mấy tỉ người, những ngôi sao mà mấy người nhìn thấy trên tivi chẳng qua chỉ là một số ít người rất may mắn mà thôi! Nếu như anh không có quyền có thế mà muốn nổi tiếng1mà lại không chịu trao đổi một số thứ thì tỷ lệ còn thấp hơn cả trúng xổ số nữa!”



Lời nói của Lý Thiến nhất thời khiến cho mọi người đang có mặt cảm thấy thổn thức.



Cửa Phật nói rằng, chúng sinh đều có nỗi khổ! Thói đời nóng lạnh, rất nhiều chuyện không phải vẫn luôn tốt đẹp như trong tưởng tượng của mọi người!



“Nhưng mà...” Sự trầm lặng chỉ kéo dài trong chốc lát, Lý Thiến lại nghiêm túc nói: “Những lời mà tôi vừa nói đều được nghe người khác kể lại mà thôi, tôi không dám cam đoan đó đều là sự thật, các anh cảnh sát có thể đi hỏi thử mấy người bạn của tôi, tôi có thể nói ra tên những người đó cho các anh. Nhưng6mà không có lửa thì làm sao có khói, nếu như tất cả mọi người đều nói như vậy thì tôi cảm thấy những điều này trăm phần trăm đều là sự thật...”



“Mẹ…” Ngô Tú Mẫn cân nhắc một chút rồi nói: “Từ ‘mẹ’ thì có thể giải thích là những người đứng đầu chịu trách nhiệm môi giới, nữ là tú bà, còn nam chính là mối lái, hung thủ muốn nói với chúng ta rằng Khang Nhạc Minh chính là một tên mối lái, chẳng lẽ... đây mới chính là lý do mà hung thủ muốn giết chết Khang Nhạc Minh?”



“Ừ... có thể lắm!” Chân mày Triệu Ngọc nhíu chặt, nói: “Nhưng mà nếu chỉ đơn giản như vậy thì hẳn là còn chưa đủ yếu tố thúc đẩy động cơ giết4người! Có lẽ... manh mối mà hung thủ để lại còn có ý nghĩa khác sâu xa hơn...” Sau khi nghiêm túc suy nghĩ một phen, Triệu Ngọc lập tức dặn Tăng Khả: “Tiểu Tăng, cậu mau chóng đi tra tìm hồ sơ của tất cả mười người bao gồm luôn nhân viên trong đoàn làm phim, nhất là Quách Nhất Hàng, càng cặn kẽ càng tốt, lưu ý tìm ra điểm chung giữa bọn họ, còn có những manh mối mà hung thủ để lại nữa!”



“Vâng!” Tăng Khả hiểu suy nghĩ của Triệu Ngọc, liền vội vàng gọi nhân viên, bắt đầu làm việc.



“Lý Thiến, Trương Dũng!” Triệu Ngọc xoay người lại, nói với hai người còn sống sót của vụ án mạng: “Hai người tốt nhất nên nói thật với tôi, hung3thủ thật sự không để lại dấu hiệu gì trên người của hai người sao? Chữ viết trên người, hoặc là một bức ảnh, hay hình nền điện thoại di động, vân vân...”



“Ừm... Không... hình như không có thì phải?” Lý Thiến theo bản năng ôm lấy bả vai và nói: “Tôi nhớ là các anh đã kiểm tra rồi mà, hơn nữa điện thoại di động của tôi cũng đã giao lại cho các anh rồi...”



“Tôi... tôi cũng vậy!” Trương Dũng ngập ngừng phụ họa một câu, sau đó mới nói tiếp: “Anh cảnh sát, tôi muốn hỏi một chút, nếu như hung thủ thật sự là Quách Nhất Hàng vậy thì chúng tôi có được xem như đã thoát khỏi hiềm nghi rồi không? Ừm... tôi, tôi còn có một người vợ bị ốm, đang chờ tôi trở về chăm sóc đấy! Cha mẹ vợ đã lớn tuổi rồi, tôi lo...”



“Tiên sinh, ông đừng nôn nóng, chờ chúng tôi xác nhận xong là ông có thể lập tức về nhà! Xin ông hãy hiểu cho, dù sao vụ việc xảy ra lần này mang tính chất rất nghiêm trọng, cho nên ông hãy chờ đợi thêm một đoạn thời gian đi!” Ngô Tú Mẫn khuyên giải vài câu.



“Nhưng mà...” Trương Dũng lo lắng nói: “Chính bởi vì xảy ra chuyện lớn như vậy nên người nhà tôi cũng rất lo lắng! Tôi cầu xin anh chị, hãy cho tôi được về nhà sớm đi...”



“Ừm...”



Ngô Tú Mẫn còn muốn khuyên giải thêm nhưng Triệu Ngọc đã cướp lời, hung hăng nói: “Này, ông nôn nóng muốn rời đi có phải là vì trong lòng chột dạ không?”



“Tôi... không có mà!?” Trương Dũng bắt đầu toát mồ hôi.



“Không có? Được...” Triệu Ngọc chỉ chỉ màn hình lớn mà nói: “Sau khi hung thủ giết chết nhân viên quay phim đã để lại một chiếc USB chứa đầy video quay lén. Hai người hãy xem qua tất cả video trong đó một lần rồi suy nghĩ xem nó có vấn đề gì hay không?”



“Ưm...” Trương Dũng và Lý Thiến trố mắt nhìn nhau, Lý Thiến hút xong điếu thuốc liền dụi đầu lọc thuốc vào trong gạt tàn.



“Ưm cái gì mà ưm, muốn chứng minh bản thân mình trong sạch thì hãy giúp chúng tôi tìm ra động cơ gây án của hung thủ đi!” Triệu Ngọc quát lên: “Nếu như hung thủ thật sự là Quách Nhất Hàng thì anh ta phải có động cơ giết người thật đáng tin mới được! Lý do trừng gian diệt ác quá mức miễn cưỡng!”



“À... Được... được...” Trương Dũng bị Triệu Ngọc hù dọa, không dám nói nhiều nữa, vội vàng cùng Lý Thiến ngồi xuống bên cạnh máy vi tính, dưới sự trợ giúp của Tăng Khả, bọn họ bắt đầu kiểm tra video.



Ai ngờ, vừa mới nhìn mấy lần mà Lý Thiến đã nhịn không được mắng một câu: “Cái tên khốn khiếp, dám quay nhiều video như vậy! Đúng là một tên vô liêm sỉ...”



Nghe thấy lời chửi rủa của Lý Thiến, mạch suy nghĩ của Triệu Ngọc lại quay về những manh mối mà hung thủ đã để lại.



Hôm nay, hắn đã biết USB muốn nói đến việc quay lén; chữ thập là thêm cảnh diễn; ảnh giường chiếu là nói đến hành động quấy rối; “mommy” là mối lái dẫn khách. Nhưng còn thuốc an thần Cefuroxime của nhân viên trang điểm và 255 của đạo diễn thì là có ý gì?



Còn nữa, hung thủ không có ý giết hại Lý Thiến cùng Trương Dũng, cho nên không để lại manh mối trên người hai người này thì còn có thể giải thích được.



Nhưng mà nhân viên đạo cụ bị đầu đạn của súng bắn tín hiệu thiêu chết là sao? Tại sao hung thủ không để lại manh mối trên người anh ta? Là do manh mối đã bị đốt trụi hay là... cái chết của nhân viên đạo cụ chỉ là một chuyện ngoài kế hoạch của hung thủ?



Vả lại, lời khai của Khang Nhạc Minh có thể tin cậy được không? Hung thủ có thật sự là Quách Nhất Hàng? Mà tại sao Quách Nhất Hàng lại chọn biện pháp cực đoan này để giết chết nhiều người như vậy chứ?



Mỗi manh mối đều bị sắp xếp, sàng lọc qua một lần trong đầu Triệu Ngọc, mặc dù đã thu hẹp được hết những kẻ hiềm nghi nhưng Triệu Ngọc vẫn cảm thấy vụ án này dường như lọt vào sương mù, chẳng nhìn thấy rõ cái gì cả, trong đó thật sự có những thứ không thể nào giải thích được!



Mọi người đều nháo nhào bắt tay vào tiến hành điều tra, Khoa Giám định bên kia rất nhanh lại gửi một tin tức đến. Thông qua phân tích và khám nghiệm vật chứng, nhân viên xét nghiệm đã kiểm tra thức ăn và nước uống của đoàn làm phim, họ đã tra ra thành phần của rất nhiều thuốc an thần. Thành phần này cùng một loại với thuốc có trong người Lý Thiến và Trương Dũng.



Từ đó cho thấy, trước khi giết người, hung thủ đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, trước tiên là bỏ thuốc cho tất cả thành viên trong đoàn làm phim, như vậy mới có thể thuận lợi tiến hành kế hoạch giết người.



Hơn nữa, hung thủ còn để lại manh mối trên người của mỗi nạn nhân, cho thấy vụ giết người trên hòn đảo biệt lập này chính là một vụ mưu sát mà hung thủ đã dày công dàn dựng nên!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom