• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (72 Viewers)

  • cuong-tham-723

Chương 723: Mở lại vụ án ác ma




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75628.png

Xem ảnh 2
75628_2.png
“Mà vụ án tự sát liên hoàn này lại gặp phải khó khăn trong việc tìm ra cách thức gây án?” Miêu Anh thở dài nói: “Nếu như vụ án này được cho là tự sát, thì cũng không có cách nào giải thích rằng tất cả chín người đều tự sát! Còn nếu như dùng mưu sát để giải thích thì lại không tìm được bất kỳ đầu mối hay chứng cứ gì! Thật sự quá khó khăn!”



“Tổ điều tra đặc biệt của các anh có một chuyên gia tâm lý, anh cũng đã hỏi chị ấy về chuyện này rồi!” Bỗng nhiên, Triệu Ngọc nhắc tới Ngô Tú Mẫn: “Chị ấy nói, nếu như dựa vào ám thị hoặc thôi miên tâm lý khiến một người có ý định tự3sát thì cũng không phải không thể làm được, nhưng tỷ lệ thành công rất thấp! Cái này liên quan mật thiết tới các nhân tố như là tâm tình, ý chí và hoàn cảnh sinh hoạt của một người, nhưng lại có quá nhiều biến số có thể làm thay đổi, dù cho có là nhà tâm lý học đứng đầu thế giới cũng không thể nào điều khiển liên tiếp chín người tự sát được!”



“Cũng đúng, quả thực lúc trước em cũng đã từng nghĩ đến khả năng dùng tâm lý học thôi miên để giết người.” Miêu Anh bình thản nói: “Có điều, ngoại trừ trường hợp này ra, có lẽ còn có một số trường hợp khác nữa, ví dụ như trong tiểu thuyết hay nói, có một1số người có thể điều chế ra được một loại thuốc khiến con người bị hoang tưởng không khống chế được bản thân, hoặc là có thể khiến con người trở nên trầm cảm! Còn có... ừm... ví dụ như là ‘tà ma’ gì đó?”



“Ừm, lát nữa anh sẽ liệt kê lại một lần thử xem sao, rồi khi trở về Tổng cục Hình sự, anh sẽ lập tức bắt tay vào xin giấy phép lật lại vụ án này!” Triệu Ngọc gật đầu.



“Vụ án này không giống những vụ án trước đâu.” Miêu Anh nhắc nhở: “Mặc dù nó có tầm ảnh hưởng cực kỳ lớn nhưng lúc ấy, Cục Cảnh sát không chính thức lập hồ sơ vụ án, cho nên tài liệu liên quan tới vụ án mạng năm6đó cũng rất ít! Độ khó rất cao đấy!”



“Không sao, vụ án thi thể nữ không đầu mà anh còn phá được thì còn sợ cái gì nữa?” Triệu Ngọc nhẹ nhàng ôm lấy Miêu Anh, cười nói: “Em hãy cố gắng giải quyết mọi chuyện thật nhanh rồi trở về đi, anh rất mong chờ được cùng với em song kiếm hợp bích!”



“Vâng!” Miêu Anh cũng ôm chặt lấy Triệu Ngọc và nói: “Cha em đã chào hỏi qua Tổng cục Hình sự bên kia rồi! Anh cứ yên tâm mạnh dạn mà làm đi! Nếu có chuyện gì xảy ra, cứ để cho cha vợ anh lo là được!”



“A, nếu để cho cha em nghe thấy lời này, chắc chắn sẽ mắng em là khuỷu tay chĩa ra ngoài đó?”4Triệu Ngọc cười nói: “Đúng rồi, biết cha vợ rồi, không biết mẹ vợ lại là nhân vật như thế nào đây?”



“Là một người phụ nữ trung niên rộng rãi!” Miêu Anh thuận miệng nói: “Mẹ em vừa mới từ chức ở Bộ Ngoại giao, chức vị cũng không nhỏ. Nhưng mà thấy cha em bận bịu như thế, dĩ nhiên là vợ chồng đồng lòng, qua giúp cha em rồi!”



“À...” Đột nhiên, Triệu Ngọc đột nhiên nhớ tới lúc trước mình nghe trộm cuộc gọi đến của Miêu Anh, chẳng trách trong điện thoại, giọng điệu của mẹ Miêu Anh lại lớn như vậy!



“Quê quán nhà em vốn dĩ là ở thủ đô!” Miêu Anh nói: “Mà sở dĩ chọn Tần Sơn để ở là bởi vì nơi đó có rất3nhiều bạn bè của cha, có thể tiện bề giúp đỡ quan tâm em mà thôi!”



“Khi còn bé, em vẫn luôn suy nghĩ, tại sao cha mẹ không mang theo em cùng ra nước ngoài, tại sao không thể ở bên cạnh em mỗi ngày? Sau đó, khi trưởng thành rồi, em mới hiểu được là bởi vì tính chất công việc của họ mới dẫn đến sự cô độc của em. Nhưng mà em biết, họ làm vậy chỉ vì muốn tốt cho em!” Nói đến đây, Miêu Anh nhịn không được thấp giọng thổi hơi bên tai Triệu Ngọc, nói: “Thật ra thì như vậy cũng rất tốt! Ít nhất có thể để em gặp được tên khốn kiếp như anh!”



“Ưm...” Triệu Ngọc cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, khí nóng cũng đột ngột tăng cao: “Được, vậy anh sẽ khiến em tự mình thể nghiệm sự lợi hại của tên khốn kiếp này nhé...”



Nói xong, hai người lại lần nữa lăn xuống giường...



...



Trong mấy ngày tới, Triệu Ngọc và Miêu Anh giống như keo như sơn, quyến luyến không rời mà hẹn hò vô số lần. Một lần cuối cùng, hai người thậm chí còn không tuân theo quy định, đi đến bờ biển ở Wellington ngắm cảnh, cùng nhau trải qua một khoảng thời gian hạnh phúc...



Nhưng mà thời gian hạnh phúc vốn luôn ngắn ngủi, cho dù vô cùng quyến luyến nhưng Triệu Ngọc vẫn phải rời đi trước. Đại sứ quán đã giúp hắn và Tô Kim Muội làm thủ tục, vào một buổi sáng tràn ngập ánh nắng, bọn họ cùng ngồi trên máy bay riêng quay trở về thủ đô.



Trước khi đi, Triệu Ngọc tất nhiên lại cùng Miêu Anh tình chàng ý thiếp một phen, Miêu Anh đồng ý với Triệu Ngọc rằng cô ấy sẽ cố gắng xử lý công việc trong thời gian sớm nhất rồi nhanh chóng trở về đoàn tụ với Triệu Ngọc, cùng nhau điều tra mấy vụ án siêu cấp tiếp theo!



Bởi vì thân phận của Miêu Anh cần phải giữ bí mật, cho nên Tô Kim Muội và đám người Mã Nhuận Khuê cũng chưa từng gặp Miêu Anh, mà Triệu Ngọc cũng không dự định nói chuyện này cho bọn họ biết.



Chính bởi vì vậy, trên máy bay riêng trở về nước, Tô Kim Muội cảm thấy vô cùng tò mò, không hiểu tại sao Triệu Ngọc lại rất vui vẻ, cả khuôn mặt đều hớn hở, giống như đã biến thành một người khác vậy. Không hề buồn bã, áp lực giống như lúc vừa mới tới New Zealand!



Sau khi trở lại thủ đô, vừa bước xuống sân bay, trưởng ban Tiêu Quốc Phượng của Tổng cục Hình sự trung ương, thậm chí còn có sở trưởng trực tiếp đến gặp bọn họ.



Hai vị lãnh đạo hỏi một vài tình huống cụ thể, lại bảo bọn họ ký tên vào mấy văn bản yêu cầu giữ bí mật, lúc này mới chính thức thông báo sự kiện ở New Zealand lần này có thể chấm dứt tại đây!



Có điều, sở trưởng đương nhiên biết được lợi và hại trong sự việc này, cho nên trước khi rời đi đã gọi riêng Triệu Ngọc đến, khen ngợi hắn một phen.



Sở trưởng còn bày tỏ rằng dựa vào biểu hiện ưu tú của Triệu Ngọc, ông ta sẽ dựa theo tình hình mà cân nhắc chuyện thăng cấp cho Triệu Ngọc, cùng với một ít công việc điều động.



Nói cách khác, trong tương lai, Triệu Ngọc có cơ hội rất lớn để trở thành nhân viên chính thức của Tổng cục Hình sự mà không còn là một viên cảnh sát nhỏ bé ở phân cục Dung Dương của Tần Sơn nữa.



Có điều, bây giờ Triệu Ngọc đã biết hành tung của Miêu Anh, cho nên hắn cũng không quan tâm nhiều đến mấy chức vụ chức danh này nữa.



Lúc này, ngoài mong muốn Miêu Anh mau chóng trở về ra, chỉ còn một việc quan trọng nhất chính là xin phép lật lại vụ án ác ma ở Bắc Thiên thôi.



Vì vậy, sau khi sở trưởng rời đi, hắn lập tức đi tìm trưởng ban Tiêu Quốc Phụng, trình lên giấy phép xin tra lại vụ án ác ma. Trưởng ban Tiêu không ngờ tới Triệu Ngọc lại chuyên nghiệp đến như vậy, vừa khen ngợi hắn, vừa hào sảng phê chuẩn cho phép điều tra.



Mặc dù trưởng ban Tiêu đã cho phép nhưng đúng như Miêu Anh đã nói, bởi vì không tìm được dấu vết mưu sát rõ ràng trong vụ án ác ma này, cho nên mãi đến cuối cùng cũng không thể chính thức lập thành hồ sơ án mạng.



Nghiêm khắc mà nói, vụ án này cũng không thuộc về loại vụ án chưa giải quyết! Nếu như muốn lật lại vụ án, không cần phải làm rất nhiều công tác chuẩn bị giống như vụ án thi thể nữ không đầu. Chỉ cần Tổng cục Hình sự thông báo cho cảnh sát địa phương một tiếng, yêu cầu cung cấp tài liệu cho tổ điều tra đặc biệt của Triệu Ngọc là được.



Nhưng mà, cũng chính vì vậy, tài liệu và đầu mối liên quan tới vụ án này cũng ít nhất trong số năm vụ án lớn bí ẩn!



Lúc trước, khi mà vụ án này vừa xảy ra, đội trưởng Kim của tổ chuyên án số 03 vẫn không điều tra rõ ràng chân tướng. Cho nên, cách nhiều năm như vậy đến nay, nếu muốn lật lại vụ án này thì có thể tưởng tượng sẽ khó đến mức nào…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom