• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (79 Viewers)

  • cuong-tham-691

Chương 691: Động tác kỳ quái




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
74991.png
Triệu Ngọc ở phía sau nói thầm, trên trán Tô Kim Muội đã đổ mồ hôi, vội quay đầu lại tức giận phun ra một câu hỏi: “Thi cử và thực tiễn không giống nhau đâu. Hơn nữa, ở đây bọn họ có khẩu âm đó! Tiếng địa phương New Zealand đấy có được không hả?”



Tiếp theo, Tô Kim Muội lại tiếp tục nghiêm túc câu thông với cửa hàng trưởng. Cửa hàng trưởng giống như là đã hiểu được ý của bọn họ, nhưng lại không ngừng lắc đầu, trong miệng còn không ngừng nói hai từ “cảnh sát” bằng tiếng Anh. Nhìn ý đó thì chắc là hắn ta nói chỉ có cảnh sát mới có quyền xem video giám sát của bọn họ.



Tô Kim Muội dựa y theo kế hoạch, đánh3vào tình thân, nói là Triệu Ngọc cãi nhau với người yêu, lo lắng cho an nguy của bạn gái linh tinh, hy vọng cửa hàng trưởng có thể giúp đỡ cho.



Nhưng mà, có thể là phiên dịch có chỗ không đúng, Tô Kim Muội làm nũng, giả bộ yếu đuối một trận cũng đều không đả động được tên cửa hàng trưởng mũi khoằm này. Cửa hàng trưởng không kiên nhẫn, xua tay chuẩn bị rời đi.



Lúc này, Triệu Ngọc rốt cuộc cũng không kiềm chế được nữa, kéo quần áo của Tô Kim Muội, nói: “Được rồi, được rồi, vẫn là để tôi đến trao đổi với hắn ta đi!”



“Sư phụ đừng quấy rối. Anh ngay cả tiếng Anh cũng không biết nữa là…” Tô Kim Muội không để ý đến Triệu1Ngọc, vẫn đang cật lực năn nỉ.



“Sao lại không biết chứ?” Triệu Ngọc móc ví, lấy một cọc tiền từ bên trong ra, đơn giản mà thô bạo nói: “Money! Money! Cái này chẳng lẽ không phải là tiếng Anh sao?”



Vốn dĩ, tên cửa hàng trưởng đó cũng đã đứng lên rồi, nhưng vừa nhìn thấy Triệu Ngọc móc tiền ra lại đặt mông ngồi xuống tiếp.



Triệu Ngọc nhếch môi, xem ra, quân tử yêu tiền là sở thích chung của nhân dân toàn thế giới!



Một đô New Zealand khoảng năm tệ, Triệu Ngọc trực tiếp rút ra một cọc một trăm đô New Zealand đặt trên bàn.



Đôi mắt của cửa hàng trưởng lập tức phát sáng, nhưng mà rất rõ ràng đây là một người làm ăn có kinh nghiệm phong phú. Tuy3rằng, ánh mắt phát sáng nhưng hắn ta vẫn chưa gật đầu.



“Đệch!” Triệu Ngọc lại móc ra một cọc tiền nữa, đồng thời để Tô Kim Muội phiên dịch cho hắn ta, nói bọn họ không chỉ là muốn xem video mà còn muốn lấy bản sao đi!



Sau khi Tô Kim Muội phiên dịch xong, tên mũi khoằm kia dường như có phản ứng. Nhưng mà sau khi cân nhắc một phen, tên tham lam này vẫn lắc đầu.



“Ông… Quá tham lam rồi đấy!” Tô Kim Muội tức giận bĩu môi. Vậy mà lại mắng ra một câu trước cả Triệu Ngọc: “Bà nội gấu nhà nó chứ…”



“Ố?” Triệu Ngọc vốn đã rất tức giận, nhưng vừa thấy dáng vẻ một cô gái đáng yêu như Tô Kim Muội chửi đổng, hắn lại cười3phá lên.



Dù sao thì Triệu Ngọc cũng là một cao thủ đàm phán chuyện mua bán, sau khi hắn thấy thế, đành phải bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó kéo Tô Kim Muội đi ra ngoài.



“Sư phụ, nếu không thì… Chỗ của em vẫn còn một ít tiền…” Mắt thấy manh mối sắp đến tay, Tô Kim Muội đương nhiên là thấy không nỡ.



“Bớt nói nhảm đi, đi chậm một chút!” Triệu Ngọc đã tính trước, đếm: “Một, hai, ba…”



Quả nhiên, khi bọn họ đi đến cửa, lúc đang chuẩn bị kéo cửa ra, tên mũi khoằm kia cuối cùng cũng không kiềm chế được nữa, vội hét lên một câu với bọn họ: “Done”, ý là đã đồng ý!



Wow!



Tô Kim Muội bội phục liếc mắt nhìn Triệu Ngọc một cái, Triệu Ngọc9cũng không khỏi thở dài một tiếng. Hóa ra cho dù là đến đâu thì kỹ xảo bàn chuyện mua bán đều chẳng khác nhau là mấy.







Vì đang bí mật truy tìm tung tích của Miêu Anh nên hai người Triệu Ngọc chỉ copy video giám sát của tiệm bánh, cũng không ngồi trong tiệm xem.



Sau khi copy xong, bọn họ ra khỏi phố mua sắm, đến một công viên tương đối yên tĩnh, lúc này mới ngồi trên ghế dài, bắt đầu tự mình kiểm tra video.



Video đương nhiên là không khó tìm. Trong bức ảnh của Tiểu Ái có ngày tháng rõ ràng, hơn nữa cô ấy còn nhớ là lúc đó đang trong thời gian ăn trưa, cho nên tìm thấy rất dễ.



“Tìm thấy rồi…” Sau khi chuyển thời gian đến vị trí mục tiêu, trong video bỗng xuất hiện toàn cảnh của tiệm cà phê vào lúc ấy.



Miêu Anh… Miêu Anh…



“Ở đây này!” Triệu Ngọc rất nhanh đã tìm được bóng dáng của Miêu Anh. Vừa nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, trong lòng hắn không khỏi rung động.



Chỉ thấy Miêu Anh đang ngồi ở một chỗ gần cửa sổ, trong tay đang bưng một tách cà phê, trên bàn còn đặt một cặp kính mát thời thượng.



“Wow! Người đẹp này chính là sư mẫu sao?” Tô Kim Muội khen: “Thật là cool!”



Sau khi Tô Kim Muội khen xong, lại phát hiện Triệu Ngọc đang ngây dại cả người, hắn không nháy mắt lấy một cái mà trừng mắt nhìn video. Giống như là cả người đều muốn dính vào màn hình vậy.



“Sư phụ, đừng lo lắng…” Tô Kim Muội vẫn cho rằng Triệu Ngọc là đang tức cảnh sinh tình, vội vã khuyên: “Trên phố mua sắm đều là camera, chúng ta hẳn là sẽ tìm thấy tung tích của sư mẫu thôi!”



“Không… Không đúng…” Ai biết được, Triệu Ngọc đang dán mắt nhìn vào màn ảnh, lại bỗng nói ra một câu như vậy.



“Không đúng? Cái gì không đúng?” Tô Kim Muội không khỏi nhíu mày: “Chẳng lẽ… Người trong màn hình không phải là sư mẫu sao?”



“…” Triệu Ngọc vẫn nhìn chằm chằm vào video, sau khi trầm mặc một lúc lâu, mới không xác định lắm, nói: “Đúng là Miêu Anh. Nhưng mà, cô ấy nhìn hơi là lạ.”



“Ố? Hơi lạ à? Em xem thử nào…” Tô Kim Muội lại gần nhìn kĩ hơn, cũng nhìn ra được một vài manh mối, vội chỉ vào Miêu Anh trong video nói: “Đúng là vậy thật! Ánh mắt của cô ấy vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, có phải là… Đang theo dõi người nào đó không?”



“Không chỉ như vậy!” Triệu Ngọc hơi lo lắng nói: “Tôi rất hiểu Miêu Anh, mỗi khi cô ấy căng thẳng đều sẽ xoa tay trong vô thức! Chính là giống với động tác búng tay nhưng mà sẽ không phát ra tiếng…”



Tô Kim Muội dựa theo những gì Triệu Ngọc đã nói nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy Miêu Anh đang xoa tay phải trong vô thức. Tuy rằng đã uống mấy ngụm cà phê trên bàn, nhưng rõ ràng là đang thất thần.



“Xem ra… Sư mẫu thật sự là đã gặp phải chuyện gì đó lớn rồi!” Tô Kim Muội cũng thấy một sự khẩn trương trước nay chưa từng có.



“Còn có… Tóc của Miêu Anh lại dài ra không ít rồi!” Triệu Ngọc chỉ vào tóc của Miêu Anh nói: “Nội trong một phút ngắn ngủi, cô ấy đã xoa tai hai lần, tôi cảm thấy, trên tai của cô ấy chắc là đang đeo một loại tai nghe liên lạc mới đúng!”



“Cho nên… Hoặc là cô ấy còn có đồng nghiệp khác, hoặc là cô ấy đang nghe trộm cái gì đó…” Nói đến đây, trong lòng Triệu Ngọc càng thêm không chắc chắn, cảm thấy phản ứng của Miêu Anh không giống bình thường, nhất định là biểu hiện cho vài việc không tầm thường.



Không biết, rốt cuộc là cô ấy đã gặp phải chuyện gì?



Dọc theo thời gian video tiếp tục chạy tiếp, chỉ thấy sau khoảng hai giờ ngồi ở tiệm cà phê, Miêu Anh rốt cuộc cũng cầm túi lên, đeo kính, rời khỏi tiệm cà phê.



“Dừng!” Ai ngờ, ngay khi Miêu Anh xoay người rời khỏi, Triệu Ngọc bỗng bấm dừng, hắn vô cùng lo lắng chỉ vào eo Miêu Anh nói: “Tôi dám cam đoan, trên eo của cô ấy đang vắt súng! Mỗi lần cô ấy mang súng hành động, luôn thích mặc áo khoác dài như vậy, tiện để che súng đi…”



“Sư phụ, em luôn cảm thấy… Sư mẫu… Có phải là… Ừm…” Tô Kim Muội lo lắng là mình sẽ làm tổn thương Triệu Ngọc, do dự vài giây mới nói: “Cô ấy có thể nào… Là đi ám sát ai đó hay không?”



Lời của Tô Kim Muội đúng là điều mà Triệu Ngọc đang lo lắng. Hắn cũng cảm thấy, những hành động bất thường của Miêu Anh giống như là muốn đi giết người vậy!



Chẳng lẽ… Cô ấy thật sự là đang trả thù sao!?



Cô ấy…



Có phải là… Có người làm hại đến người thân của Miêu Anh, cho nên cô ấy muốn đi trả thù hay không?



Nhưng mà…



Có loại suy đoán này càng làm cho Triệu Ngọc thêm hoảng sợ, càng bức thiết muốn tìm cho ra Miêu Anh. Nếu như thật sự là cô ấy đã gặp phải khó khăn gì, mình cũng phải giúp cô ấy vượt qua cửa ải khó khăn này!



“Sư phụ, cũng không hẳn là như vậy đâu, anh trước tiên đừng nghĩ nhiều!” Tô Kim Muội quay lại khuyên giải, an ủi nói: “Cũng có thể là cô ấy phải hoàn thành nhiệm vụ đặc thù nào đó thì sao? Chỉ là… Tại sao lại ở trên một hòn đảo nhỏ ở New Zealand vậy? Ở đây chỉ là một nơi du lịch mà thôi, lại có thể có chuyện gì được kia chứ?”



Nghe thấy lời của Tô Kim Muội, Triệu Ngọc không khỏi nghĩ đến những lời mà hướng dẫn viên du lịch Hàn Đức Vượng đã nhắc đến, lúc trước hòn đảo nhỏ này được gọi là đảo người chết.



Chẳng lẽ… Sau lưng hòn đảo nhỏ nhìn như là gió êm sóng lặng, không tranh chấp gì với thế giới lại còn có bí mật gì khác hay sao?!




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom