• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (22 Viewers)

  • cuong-tham-657

Chương 657: Lão đại khả nghi




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
74101.png
“Người này tên là Lý Phi, món hàng mà các anh điều tra được, lúc đầu là do ông ta mang đến đây!” Phi Thử Cao tiếp tục nói: “Tuy là lão đại nhưng người này thường ngày không thích nói chuyện gì cả, hơn nữa, ánh mắt của ông ta cứ âm u, khiến người ta nhìn vào cũng nổi cả da gà. Nhưng mà, ông ta đối xử với tôi cũng không tệ, khi tôi mới vừa gia nhập, cũng khá chăm sóc cho tôi!”



“Không giống với Đào Hương, Lý Phi tuy là đại sư huynh, nhưng mà trình độ kỹ thuật còn kém xa so với Đào Hương, cho nên thường ngày đều ở lại trong nhà, giúp sư nương xử lý những việc nhà nhỏ nhặt. Không3giống như Đào Hương, có thể thường xuyên cùng sư phụ đi ra ngoài làm việc…”



“Sau đó thì đã xảy ra một chuyện!” Phi Thử Cao nói: “Có một lần, sư phụ lại dẫn theo Đào Hương ra ngoài. Nhưng sư phụ đi không được bao lâu, đại sư huynh Lý Phi đột nhiên bỏ nhà ra đi!



“Mà điều kỳ lạ ở đây là, sau khi Lý Phi bỏ đi thì sư nương cũng mất tích luôn!”



“Sau khi sư phụ trở về đương nhiên là nóng lòng đi tìm rồi, liền phái người tìm ở khắp nơi, nhưng mà vẫn không tìm được. Mấy ngày sau, sư phụ có thể bởi vì nóng lòng quá mà bị huyết áp cao, đột nhiên ngã bệnh nằm liệt giường luôn!”



“Lúc đó, mọi chuyện0đều do Đào Hương và anh ba, chị tư bọn họ lo liệu, tôi và lão ngũ đều còn nhỏ, hai chúng tôi đều bị đưa trở về nhà, cho nên không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì?”



“Sau đó, qua khoảng hơn một tháng! Tôi nghe người ta nói thôi, tìm được sư nương rồi, nói cái gì sư nương ngã bệnh, đại sư huynh dẫn bà ấy vào bệnh viện hay gì đó đại loại vậy! Mấy ngày sau thì nghe được tin sư phụ và sư nương cùng mất mạng!”



“Có thể vì sợ cảnh sát biết được thân thế của chúng tôi, tôi và lão ngũ không tham gia lễ tang. Từ đó trở về sau, tôi và lão ngũ cũng không trở về đó nữa! Người5ta nói cây đổ bầy khỉ tan, những người như chúng tôi cũng coi như chính thức mỗi người đi một ngả rồi!”



“Nhưng mà, dù sao cũng cùng sống ở Bách Linh, hơn nữa cùng chung một sư phụ, sau này tôi và anh ba, chị tư cũng từng tiếp xúc với nhau, hai vợ chồng này cũng rất trượng nghĩa, mấy năm ấy thật sự giúp tôi rất nhiều, thậm chí còn cho tôi mượn một khoản tiền lớn!”



“Nhưng tiếc cái là, tôi rất không tự thương mình, làm ăn thất bại, không có tiền trả nợ, liền bỏ trốn thật xa! Không ngờ rằng, hai người này lại có kết cục giống như sư phụ sư nương, cũng cùng nhau rời khỏi nhân thế rồi!”



“Ây! Thật sự là thế4sự vô thường mà!”



Nghe đến đây, Thôi Lệ Châu vô cùng kích động, khóe mắt rưng rưng. Nhìn biểu cảm của cô ta, dường như muốn mang thân thế của mình nói với Phi Thử Cao, nói mình là con của anh ba và chị tư. Nhưng mà, Triệu Ngọc vẫn nhẹ nhàng kéo cô ta một cái, không để cô ta nói ra.



“Phi Thử Cao, ông nói chi tiết hơn nữa đi, năm năm trước, chuyện Lý Phi ủy thác ông mang tang vật đi bán là như thế nào!” Triệu Ngọc hỏi: “Sao ông lại biết, mấy thứ đó là của Đào Hương hả?”



“Không phải năm năm trước, mà là sáu năm trước!” Phi Thử Cao đính chính lại, nói: “Cái này tuyệt đối tôi không nhớ sai đâu,9năm đó tôi đắc tội với người ta, bị người ta đánh gãy chân! Hơn nữa, lúc mà Lý Phi tìm tôi bán tang vật, đúng vào lúc vụ án bị mất cắp viên đá quý xảy ra không lâu. Lúc đó tôi còn hỏi ông ta, viên đá quý có phải bọn họ ăn cắp không!”



“Hả?” Triệu Ngọc liền tỉnh táo tinh thần, nóng lòng truy hỏi: “Nói chi tiết hơn đi!”



“Lúc đó, tôi đang ở nhà dưỡng thương!” Phi Thử Cao nhớ lại nói: “Các anh có biết trùng hợp thế nào không? Tôi còn đang xem tin tức trên tivi nói chuyện bị mất cắp viên đá quý đó! Ai ngờ rằng Lý Phi này lại đến tận nhà để tìm tôi!”



“Tôi cũng không biết ông ta làm sao mà tìm được tôi nữa! Mới vào nhà, ông ta liền mang một cái hòm trông rất nặng đến, kêu tôi giúp ông ta bán đi! Hơn nữa, ông ta nói ông ta đang cần tiền, cho nên có thể hạ giá xuống để bán.”



“Tôi đâu phải đồ ngốc, đương nhiên biết mấy thứ đó nhất định là lai lịch không rõ ràng rồi! Nhưng mà, ông ta đưa ra giá một triệu thật sự quá hấp dẫn mà! Nói thật nha, mấy thứ ấy lúc đó không chỉ đáng giá mười triệu đâu!”



“Tuy rằng, lúc đó tôi vẫn chưa mở cửa hàng bán ngọc, nhưng mà trong tay vẫn còn có vài người quen biết. Cho nên, tôi trực tiếp tìm đến ông Lưu mở công xưởng, bán món đó cho ông ta!”



“Một là ông Lưu có nhiều tiền, hai là ông ta thích sưu tầm, ba là không khoe khoang, cho nên bán cho ông ta là quá thích hợp rồi còn gì!”



“Hừ, ông bán hai triệu, chuyển tay một cái đã kiếm lời đại ca của ông một triệu!” Triệu Ngọc lắc đầu cười: “Vụ mua bán này cũng khá lời đấy chứ!”



“Cái này thì… tôi cũng không giải thích gì nhiều nữa, các anh đều hiểu mà, đừng nói là sư huynh sư đệ, anh em ruột thịt thì sao chứ? Ha ha…” Phi Thử Cao cười khổ: “Khi tôi đưa tiền cho ông ta, tôi đã hỏi vài câu, hỏi ông ta mấy món đó từ đâu mà có? Lý Phi thuận miệng nói với tôi là, nói mấy món đó đều là của Đào Hương, Đào Hương cần tiền, nói muốn bán nhanh!”



“Tôi còn hỏi Lý Phi, hỏi chuyện vụ viên đá quý Ấn Độ kia, nhưng mà, liên quan đến vụ viên đá quý, ông ta lại một mực phủ nhận, nói viên đá quý không liên quan đến bọn họ, không phải bọn họ ăn cắp, đều là giang hồ đồn đại mà thôi!”



Nhìn thấy Triệu Ngọc bọn họ tập trung vào câu chuyện, Phi Thử Cao cố tình dừng lại một chút, mới nói: “Nhưng mà, các anh cảnh sát, tôi biết, Lý Phi vốn không nói sự thật với tôi, Lý Phi và Đào Hương không giống nhau, ông ta tuy đều là làm cướp, nhưng lại không giỏi che giấu nội tâm.”



“Khi ông ta trả lời tôi, ánh mắt né tránh, tinh thần căng thẳng, tôi đoán, ông ta nhất định đang nói dối, viên đá quý Ấn Độ đó nhất định là ông ta và Đào Hương cùng nhau ăn cắp!”



“Nói thật nha, tuy Đào Hương có biệt danh là vua trộm, nhưng có thể làm những chuyện này, tôi cũng khá kinh ngạc! Ăn cắp món đồ đắt tiền như vậy, thường không có kết cục tốt, thật sự là lôi kéo sự chú ý của người ta quá mà!”



“Cho nên, tôi nghĩ rằng, Đào Hương mang bảo bối trong hòm đi bán, rõ ràng là hai sư huynh này đều muốn chạy trốn rồi phải không!”



“Lý Phi không phải tên ngốc, sao ông ta lại không biết giá trị của tang vật đó chứ? Sao ông ta lại hào phóng đồng ý với cái giá một triệu đó chứ, có thể thấy rõ là ông ta đang cần tiền biết bao nhiêu!”



“Nói không chừng, có người đang đuổi theo giết ông ta rồi! Bởi vì khi Lý Phi đến gặp tôi, quần áo ở trên người đều bị rách hết, trên mặt còn có rất nhiều vết thương bầm, rõ ràng là ông ta đã từng đánh lộn với ai đó!”



“Các anh không biết, người như Lý Phi rất là nham hiểm, đặc biệt là đôi mắt đó, khiến người ta phát khiếp mà! Cho nên, tôi cũng không dám hỏi nhiều. Đưa tiền xong thì ông ta bỏ đi!”



“Nhưng vì chuyện này mà khiến tôi lo lắng sợ hãi biết bao nhiêu ngày! Tôi sợ bản thân bị liên lụy, còn cố tình bỏ trốn ra bên ngoài một thời gian, nhưng không ngờ rằng… ha ha…” Ông ta nhún vai: “Lại có thể sống được đến tận sáu năm, mới có người nhớ đến tôi!”



“Đúng rồi… tôi có xem tin tức, mấy ngày trước, tôi nghe nói vua trộm Đào Hương đã bị bắt rồi? Lẽ nào… các anh vẫn chưa tìm được viên đá quý Ấn Độ đó sao?”







Nửa tiếng sau, Triệu Ngọc trở về văn phòng làm việc của tổ điều tra đặc biệt, đối diện với rất nhiều thông tin trên tấm bảng trắng, hắn lại cảm nhận được sự phức tạp một lần nữa, tâm tư hỗn loạn.



Tuy từng manh mối đều bị mình từ từ đào móc ra, bây giờ, kẻ tình nghi quan trọng này cũng đã nổi lên mặt nước rồi.



Nhưng mà, vấn đề khó khăn nhất cũng dần dần hiện ra trước mặt mình.



Không nghi ngờ gì, nếu như khẩu cung của Phi Thử Cao là thật, vậy thì lão đại đó là kẻ tình nghi quan trọng trong vụ án này. Người này rất có thể là đồng bọn thần bí cùng làm việc chung với Đào Hương! Chỉ có ông ta mới có thể hiểu được ám hiệu bằng tay của Đào Hương.



Ngoài ra, khi Lý Phi mang tang vật của Đào Hương bán cho Phi Thử Cao, không những là lúc vụ án viên đá quý mới vừa xảy ra, hơn nữa, cũng đúng vào lúc có người ăn cắp báu vật của Đào Hương, lại còn là lúc đầu người được để vào trong hòm kim loại!



Người này rất có khả năng chính là Lý Phi!



Khuôn mặt nham hiểm, ánh mắt lạnh lùng…



Nếu như, ông ta có thể để đầu người vào trong hòm kim loại thì chắc chắn nói rõ người này mới chính là hung thủ thật sự của vụ án thi thể nữ không đầu đó, người đó mới thực sự là kẻ điên cuồng giết người!!!




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom