• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (38 Viewers)

  • cuong-tham-388.txt

Chương 388: Camera giấu kín




Lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người được khơi dậy.



Ai cũng muốn nhìn xem rốt cuộc có thứ gì bí ẩn bên trong hồ sen này?



Thế là, dưới sự chỉ đạo của quản lý khu du lịch, mấy nhân viên vội vàng mang tất cả các máy bơm nước từ nhà kho đến, bắt đầu tháo nước hồ sen.



Máy bơm nước của khu du lịch khá cũ. Sau khi cắm điện sử dụng, nó phát ra âm thanh đùng đùng, quả nhiên vô cùng ầm ĩ.



Nước được rút2ra từ máy bơm, chảy dọc theo ống đổ vào cống ngầm.



Tuy nhiên, trong khu du lịch chỉ có bốn cái máy bơm nước, thậm chí trong đó còn có một cái bị hư. Ba cái hoạt động cùng một lúc, ít nhất phải cần hơn hai mươi tiếng mới có thể tháo nước xong.



Để tăng cường tiến độ, quản lý khu du lịch còn gọi điện thoại cho bộ phận có liên quan, nhờ bọn họ giúp đỡ, mang thêm mấy cái máy bơm nước đến.



“Ừm, tôi hiểu8rồi!” Sau khi người nhân viên lâu năm bố trí máy bơm xong, anh ta quay sang nói với đám người Triệu Ngọc: “Máy bơm nước thì có nhiều, nhưng ống nước chỉ có một. Cho nên… sau khi đám người kia tháo nước xong, khi xả nước lại chỗ cũ, mực nước chưa kịp về lại mức ban đầu thì trời đã sáng rồi!”



“Nếu có thể khôi phục lại mực nước trước đó, vị trí của hoa sen cũng trở lại bình thường, chúng ta hoàn toàn nhìn6không ra. Nhưng... tôi nghĩ mãi mà không rõ, tất cả những hành động này... rốt cuộc là vì cái gì? Hình như dưới đáy hồ sen toàn là bùn thì phải? Hồi trước, lúc tu sửa, tôi đã xuống dưới một lần. Lớp bùn còn không tới gót chân, mà cũng không đi giày được!”



Triệu Ngọc vừa nhìn hồ sen đang được bơm nước ra ngoài, vừa nghe anh ta nói chuyện. Hắn cau mày, suy nghĩ về những khả năng có thể xảy ra!



Không biết chuyện lạ3phát sinh trong hồ sen chùa Kim Phật có liên quan gì đến vụ án giết người nơi mộ cổ hay không?



“Này, hai người các cậu không muốn làm việc nữa phải không?” Ở bờ hồ bên kia, quản lý khu du lịch vẫn chưa chịu buông tha cho hai bảo vệ: “Hồ sen bị người ta rút sạch nước, bây giờ hai cậu lại nói không biết? Cậu nói đi, có phải hôm đó hai cậu ngủ như chết không?”



Nghe quản lý quở trách, Triệu Ngọc bỗng nhiên5nghĩ đến điều gì đó. Hắn vội vàng bước đến trước mặt hai bảo vệ: “Tôi hỏi hai người, vào cái hôm mà hai người trực, hai người có uống rượu không?”



“Không có!” Một bảo vệ trong đó lập tức trả lời: “Vừa rồi tôi cũng đã giải thích. Tôi vừa mới mổ tim, còn tiểu Lưu dị ứng với cồn, chúng tôi không dám uống rượu! Với lại, hôm đó chúng tôi cũng định đi tuần tra một vòng trước rồi mới ngủ, nhưng chẳng biết sao mà mơ mơ màng màng ngủ quên! Lúc đó mới... mới chín giờ thôi phải không?”



“Đúng, đúng, đúng!” Bảo vệ tên tiểu Lưu vội vàng gật đầu: “Tôi đang thổi sáo, nhưng một bản còn chưa thổi xong đã mơ màng ngủ thiếp đi!”



“Cái gì!?” Lương Hoan và Triệu Ngọc đồng thời kinh ngạc. Lương Hoan mở to mắt hỏi Triệu Ngọc: “Chẳng lẽ... bọn họ ngủ say như vậy không phải chuyện ngoài ý muốn?”



“Điều này có thể giải thích cho vấn đề ổ cứng giám sát!” Triệu Ngọc nói: “Đám người kia đã sớm ra tay với mấy bảo vệ, sau đó dùng chìa khóa bảo vệ mở cửa phòng giám sát!”



“Nhưng bọn họ đã đánh thuốc mê người ta, tại sao không tắt camera giám sát luôn đi? Hoặc sau đó có thể xóa đoạn video, cần chi phải thay một ổ cứng khác chứ?” Lương Hoan không hiểu.



“Không được đâu!” Sau khi quản lý khu du lịch nghe xong, vội vàng giải thích: “Công tắc mở camera giám sát và nguồn điện chính được nối với nhau. Nếu tắt camera, nguồn điện chính cũng sẽ bị ngắt luôn. Như vậy, bọn chúng không cách nào sử dụng máy bơm nước!”



“Ừm!” Triệu Ngọc gật đầu: “Tôi nhớ mặc dù đoạn video bị xóa trong ổ cứng giám sát, cảnh sát chúng ta vẫn có thể khôi phục lại dữ liệu! Mà nếu tháo luôn ổ cứng ra, camera sẽ mất đi hiệu lực, rất dễ khiến người ta chú ý. Cho nên, bọn họ mới thay một ổ cứng khác!”



“Trời ạ!” Lương Hoan bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, bỗng hít sâu một hơi, nói với Triệu Ngọc: “Nếu suy đoán này của chúng ta là đúng, vậy thì thủ pháp này quá chuyên nghiệp rồi! Đám người này... chẳng lẽ... thật sự...”



Lương Hoan muốn nói ra hai chữ “Kim Phật” nhưng lại sợ bị người ta nghe thấy, đành phải cố ngậm miệng lại.



Hiển nhiên Triệu Ngọc cũng có suy nghĩ đó. Đánh thuốc mê bảo vệ, tháo khô nước hồ sen, đánh tráo ổ cứng video theo dõi. Nếu không phải cuối cùng mực nước không trở lại vị trí ban đầu, vậy thì tất cả mọi chuyện này đều vô cùng hoàn hảo, sẽ không một ai phát hiện ra!



Chẳng lẽ người tháo nước hồ sen cũng chính là hung thủ của vụ án giết người trong mộ cổ?



Nếu thật sự là bọn chúng, tại sao bọn chúng lại muốn đến đây?



Chẳng lẽ... bọn chúng đến hồ sen cổ để tìm tượng Phật bằng vàng? Trong mộ Thái thú không có tượng Phật mà chỉ có manh mối liên quan đến tượng Phật thôi ư?



Như vậy...



Rốt cuộc dưới đáy hồ sen này có cái gì?



Còn nữa, nếu bọn chúng thật sự đã đến đây, liệu chúng có lưu lại dấu vết gì hay không?



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc lại quan sát hoàn cảnh chung quanh hồ sen lần nữa, muốn xem vị trí của những chiếc camera khác. Nhưng khi hắn đứng dậy, hắn chợt nhớ đến máy dò xét tàng hình.



Máy dò xét có thể phát hiện thiết bị điện tử trong vòng hai mươi mét. Chi bằng bây giờ hắn lấy ra sử dụng, nhìn xem đám tội phạm kia có lưu lại đầu mối gì hay không?



Trước mắt, Triệu Ngọc có hai loại máy dò xét tàng hình. Một loại chỉ duy trì được mười phút, nhưng chức năng rất mạnh. Một loại là phiên bản nâng cấp, có thể kéo dài được mười ngày, nhưng chức năng hơi yếu một chút.



Triệu Ngọc suy nghĩ, cuối cùng quyết định sử dụng máy dò xét chức năng mạnh.



Sau khi mở ra, không những toàn bộ camera giám sát gần đó đều bị máy dò xét thu được, thậm chí ngay cả điện thoại mọi người mang trên người cũng nhìn thấy luôn.



Triệu Ngọc mở máy dò xét lên, bắt đầu tìm kiếm manh mối xung quanh hồ sen. Bởi vì hồ sen là khu vực quan trọng của khu du lịch, nên quanh đây tổng cộng có sáu camera giám sát, có thể nhìn thấy hầu hết mọi ngóc ngách.



Nhưng cũng đáng tiếc, video đêm hôm đó lại không tìm thấy... khoan... chờ một chút...



Đột nhiên, máy dò xét của Triệu Ngọc bắt được một thứ rất khác thường. Sau khi cẩn thận xem xét, hắn phát hiện đó là một camera không giống với những camera khác.



Cái gì đây?



Triệu Ngọc nhìn sâu vào trong rừng. Căn cứ theo những gì máy dò xét thăm dò được, ở sâu trong rừng có một thiết bị giám sát đặt trong phòng!



Đây là....



Ồ...



Triệu Ngọc đột nhiên hiểu ra. Ở sâu trong rừng là nơi mà các công nhân viên làm việc, mà không biết ở trong phòng của ai đó có cài một thiết bị giám sát.



Thiết bị này được kết nối bằng tín hiệu không dây, rõ ràng không cùng hệ thống với những camera khác.



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc bỗng cảm thấy rất hưng phấn.



Nếu thiết bị giám sát này có ghi lại chuyện đêm hôm đó, có phải hắn sẽ tìm ra được điều gì đó hay không?



Vì thế, Triệu Ngọc vội vàng kéo quản lý khu du lịch đến khu làm việc. Kết quả, theo như vị trí chính xác mà máy dò xét biểu hiện, thì thiết bị ấy nằm ngay trong phòng Tài chính Kế toán của kế toán Vương vừa nãy!



“Đây là... có phải trong phòng này có thiết bị giám sát riêng đúng không?” Triệu Ngọc hỏi xong, cũng không đợi người ta trả lời đã đẩy cửa bước vào.



Kế toán Vương vội đi vào theo, đáp: “Đúng vậy! Đúng vậy! Đây là phòng Tài chính Kế toán nên có két sắt! Nhưng... trong két sắt toàn là hồ sơ tài liệu thôi, không có tiền… Tôi đã kiểm tra rồi! Không có thứ gì bị mất cả!”



“Ý tôi là camrea!” Lúc này, không cần máy dò xét, hắn cũng có thể nhìn thấy cái máy quay.



Nhưng điều khiến cho Triệu Ngọc thất vọng là, mặc dù ống kính của máy quay hướng ra cửa sổ, có thể nhìn thấy bên ngoài, thế nhưng phương hướng lại sai, nó chiếu về phía bên trái hồ sen!



Nói cách khác, cho dù camera này mở vào đêm hôm đó, căn bản cũng không thể nào quay lại được tình huống bên cạnh hồ sen.



“Đúng vậy!” Kế toán Vương hưng phấn nhảy bật lên, nói: “Camera này là loại máy tiên tiến nhất ở đây! Thẻ nhớ dung lượng lớn, có thể lưu trữ video trong hơn ba tháng, đồng thời còn có chức năng nhìn ban đêm! Nó được kết nối trực tiếp với điện thoại di động của tôi, tôi có thể giám sát từ điện thoại của mình!”



“Vậy còn không nhanh lên một chút?” Quản lý khu du lịch thúc giục: “Mau mở ra xem đi!”



“Hơi sai à nha?” Rốt cuộc Lương Hoan cũng nhìn ra được vấn đề, anh ta vội vàng chỉ vào camera: “Camera này chỉ có thể hướng ra bên trái cửa sổ, hoàn toàn không nhìn thấy hồ sen ở ngoài kia mà?”



“Ừm... cũng đúng!”



Lúc này mọi người mới nhận ra được vấn đề, tất cả đều chán nản cúi đầu.



“Không sao!” Triệu Ngọc vẫn không nhụt chí: “Bất kể thế nào, cứ mở ra xem một chút trước đã! Biết đâu có người đi ngang qua cửa sổ này thì sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom