• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (60 Viewers)

  • Chap-1586

Chương 1586 : Chương 1586LẦN THỨ NHẤT (2)








Chương 1586LẦN THỨ NHẤT (2)



“Vai diễn của bà ta trong bộ phim là một nữ sát thủ có tâm lý bất thường.” Nhân viên cảnh sát tiếp tục giới thiệu, nói: “Trong đó có rất nhiều đoạn ngắn liên quan tới việc giết người của bà ta!”



“Có điều... Kịch bản phim này quá cũ rồi, nữ sát thủ sau này yêu đối tượng mà bà ta ám sát, cũng chính là nam chính, sau đó phát sinh một đoạn ngược luyến, cuối cùng đều bị tổ chức ám sát truy sát, sau đó vì cứu nam chính mà nữ chính đã cùng tổ chức ám sát đồng quy vu tận...”



“Tóm lại, kịch bản phim này cũ đến mức không hợp thói thường, cũng không đắt khách, còn bị cấm truyền bá, cho nên từ xưa tới nay, dường như đã bị mọi người quên lãng...”



Lúc nhân viên cảnh sát giới thiệu, Triệu Ngọc cùng Tăng Khả nghiêm túc nhìn màn hình. Trong bộ phim, Vân Đóa Nhi có sắc mặt u ám, tràn đầy sát khí, diễn xuất vô cùng nhập tâm.



“Con bà nhà nó.” Triệu Ngọc cắn răng mắng: “Cái này mẹ nó đơn giản là biểu diễn chính mình mà! Đúng là nước có nguồn cây có rễ, xem ra, mặc dù bộ phim này nát nhưng Vân Đóa Nhi dường như đã coi là thật!”



“Ừm...” Tăng Khả gật đầu phụ họa: “Diễn nhập tâm quá nên không rút ra được à? Không lẽ đây chính là nguyên nhân sâu xa dẫn đến vụ án video giết người của bà ta?”



“Sếp, Tăng Khả, ủa?” Lúc này, Nhiễm Đào gọi to ngoài cửa: “Làm gì vậy? Tại sao lại chặn cửa thế?”



Thấy thế, đoàn người mới bước vào trong văn phòng.



Sau khi Tăng Khả đem chuyện bộ phim nói với anh ta, Nhiễm Đào lập tức hưng phấn.



“Sếp à, tôi gấp gáp tới đây như vậy là vì muốn báo cáo cho anh một tình huống mới đây!” Nói xong, Nhiễm Đào đưa một tập tài liệu cho Triệu Ngọc, giới thiệu: “Chúng tôi đã tìm những người thân quen với Lý Phi Phàm để hỏi thăm rồi, tôi không chỉ tìm những người có quan hệ tốt mà còn tìm mấy người có quan hệ xấu với ông ta nữa, kết quả, lời khai của những người này lại có chút khác biệt so với những gì Lý Phi Phàm nói!”



“Ồ?” Triệu Ngọc cảm thấy bất ngờ: “Lý Phi Phàm nói dối sao?”



“Cũng không tính là nói dối, chỉ là chưa nói đầy đủ thôi!” Nhiễm Đào lật lại bản ghi chép khẩu cung, nói: “Lý Phi Phàm không đơn thuần như ông ta nói đâu, chí ít ông ta đã từng qua lại với nhiều nữ minh tinh!”



“Hừ.” Triệu Ngọc chẳng buồn suy nghĩ: “Tôi vốn dĩ cũng đâu nghĩ ông ta đơn thuần.”



“Tình cảm của vợ chồng bọn họ có lẽ cũng chỉ còn trên danh nghĩa thôi!” Nhiễm Đào cuối cùng cũng nói đến trọng điểm: “Nghe nói, vấn đề dường như xuất hiện trong lúc Lý Phi Phàm đi Mỹ, khi đó, Vân Đóa Nhi đang mang thai, đã được bảy tháng.”



“Lý Phi Phàm vì muốn yên tâm quay phim bên Mỹ cho nên đã yêu cầu Vân Đóa Nhi phá thai, nhưng mà Vân Đóa Nhi sống chết không đồng ý.”



“Về sau, Vân Đóa Nhi vừa sinh con thì Lý Phi Phàm lập tức đi! Thẳng đến một năm rưỡi sau mới trở về, trong thời gian này, ông ta không hề về nhà lấy một lần...”



“Oa, đúng là tuyệt tình!” Tăng Khả quệt miệng cảm thán: “Hai người này giỏi giả vờ thật, ở ngoài nhìn vào thì đúng là chồng hát vợ khen hay, là một cặp vợ chồng điển hình!”



“Thảo nào, vụ án video giết người bị gián đoạn trong năm 2003...” Nhưng Triệu Ngọc lại nghĩ đến phương diện khác: “Hóa ra là Vân Đóa Nhi phải chăm sóc con!”



“Không có thời gian và sức lực để giết người, cho nên...” Hắn khoát tay nói: “Chúng ta có thể không điều tra những vụ án mất tích khi Lý Phi Phàm tới Mỹ, bởi vì Vân Đóa Nhi căn bản không tới Mỹ.”



“Sếp à.” Nhiễm Đào nói: “Căn cứ vào những tài liệu này, tôi đã thông báo với Ngô Tú Mẫn để chị ấy thẩm vấn lại Lý Phi Phàm rồi!”



“Bởi vì tình tiết vụ án quan trọng nên chị Ngô đã xin kéo dài thời gian tạm giam rồi, lần này.” Nhiễm Đào nghiền ngẫm nói: “Lý Phi Phàm muốn đi cũng không thể đi được!”



“Đúng.” Triệu Ngọc gật đầu đồng ý: “Cho dù Lý Phi Phàm không phải là hung thủ, nhưng vẫn có mối liên hệ chặt chẽ với vụ án, khi chưa xử lý thẩm tra vụ án rõ ràng thì tuyệt đối không thể thả ông ta ra được!”



“Có điều...” Tăng Khả suy nghĩ nói: “Em vẫn còn một điểm nghi ngờ chưa giải đáp được! Lý Phi Phàm qua lại với nhiều nữ minh tinh như vậy, thế nhưng mà... vẫn chưa từng xảy ra quan hệ với người bị hại sao?”



“Theo lý mà nói, nếu như sợ những người phụ nữ kia cướp đi chồng của mình thì Vân Đóa Nhi hẳn là phải giết những nữ minh tinh đó mới đúng chứ?” Tăng Khả lắc đầu nói: “Tại sao lại giết những cô gái đáng thương kia?”



“Giết nữ minh tinh rất dễ bị lộ!” Nhiễm Đào nói: “Chỉ cần điều tra ra được Lý Phi Phàm thì rất dễ dàng điều tra được đến Vân Đóa Nhi!”



“Hơn nữa, chúng ta không thể chỉ nghe lời nói một bên của Lý Phi Phàm được, ông ta nói rằng mình không phát sinh quan hệ với những cô gái kia thì đúng là không phát sinh sao?”



“Em lại cảm thấy ông ta nói thật.” Tăng Khả nói: “Lý Phi Phàm là đạo diễn lớn, bị nhiều tay săn ảnh nhìn chằm chằm vào đúng không? Nếu như ông ta phát sinh quan hệ với những cô gái kia thì sau khi những cô gái đó mất tích, cảnh sát tuyệt đối sẽ điều tra ra được ông ta!”



“Sai!” Nhiễm Đào phản bác: “Chính vì ông ta là đạo diễn lớn, cho nên khi phát sinh quan hệ với những cô gái kia, tất nhiên sẽ phải làm đủ công tác giữ bí mật, người đã chết rồi, cảnh sát còn có thể điều tra kiểu gì được?”



“Có lẽ...” Triệu Ngọc chặn cuộc tranh luận của hai người bọn họ, nói: “Thứ thúc đẩy Vân Đóa Nhi giết người vốn không chỉ có Lý Phi Phàm, mà có lẽ còn liên quan tới vấn đề tâm lý của chính bà ta nữa.”



“Tôi cảm thấy...” Hắn suy nghĩ nói: “Chúng ta nên tìm một chuyên gia tâm lý thật giỏi tới, nghiên cứu tâm lý của Vân Đóa Nhi xem sao!”



“Nếu như có thể đột phá phòng tuyến tâm lý của bà ta, nói không chừng, chúng ta không cần phải điều tra khổ cực như vậy đâu!”



“Tôi đồng ý.” Nhiễm Đào giơ hai tay lên: “Tôi cũng cảm thấy đạo hạnh của chị đại Ngô Tú Mẫn chúng ta còn thấp, vụ án lớn thì nên tìm người cao hơn đến xử lý.”



“Tổ trưởng, để tôi đi xin Tổng cục Hình sự! Đừng nói việc này với Ngô Tú Mẫn, để tránh cho quỷ hẹp hòi đó không phục!”



“Không được!” Triệu Ngọc khoát tay: “Chuyện mời chuyên gia vẫn nên để chị Ngô xử lý đi! Cậu làm như thế thật không tử tế chút nào, sẽ chỉ khiến chị đại của chúng ta càng thêm tức giận mà thôi.”



“Cậu vẫn nên tập trung vào nhiệm vụ của mình đi, đừng quan tâm đến chuyện chuyên gia tâm lý nữa...”



“Vâng... Được rồi...” Nhiễm Đào hậm hực rời đi.



Tăng Khả cũng nhân cơ hội đi làm nhiệm vụ của mình...



...



Ba ngày sau, tư liệu và tài liệu trên bàn làm việc của Triệu Ngọc chất đầy như núi.



Thực ra, nếu tổng hợp trình độ mà nói thì tính chất của vụ án video giết người còn nghiêm trọng hơn cả vụ án thi thể nữ không đầu và vụ án ác ma nhiều. Chỉ là có điều, bởi vì nguyên nhân không muốn nhiều người biết, nên chưa hình thành sự ảnh hưởng nhất định tới công chúng.



Nếu như không phải video giết người bỗng nhiên bị lộ ra, có lẽ mọi người căn bản không biết mười một cô gái mất tích ở các nơi vốn đều bị cùng một sát nhân hàng loạt sát hại!



Đó lại còn là một người phụ nữ nữa chứ!



Ba ngày qua, các loại tư liệu điều tra như tuyết rơi xuống bàn làm việc và máy vi tính của Triệu Ngọc. Bởi vì có nhiều người bị hại, nên tư liệu mà Triệu Ngọc cần đọc cũng nhiều gấp mấy lần so với vụ án ác ma lúc trước, lượng công việc cũng nhiều hơn.



Có điều, Triệu Ngọc chẳng những đọc từng cái mà thậm chí còn tự mình phân tích vụ án lên bảng trắng, sau ba ngày, vậy mà đã viết đầy hết mười lăm tấm bảng, văn phòng sắp không thể chứa nổi rồi...



Thế nhưng tuy nhiều tư liệu, nhưng lại không đem lại tiến triển gì rõ ràng cho việc điều tra vụ án.



Không có tin tức về hài cốt của người bị hại, ngoài Miêu Tiếu Văn ra, bọn họ vẫn chưa tìm được hài cốt của những người khác...



Đối với việc điều tra Lý Phi Phàm cũng không thu hoạch được gì, không tìm được camera, công cụ gây án, vật phẩm riêng tư của người bị hại, hay là bất cứ vật chứng nào liên quan tới vụ án video giết người...



Cuộc điều tra liên quan tới chiếc ô tô mà Vân Đóa Nhi báo mất cũng lâm vào cục diện bế tắc...



Mặt khác, Tăng Khả đã điều tra những vụ án mất tích tại tỉnh Tây Giang, nhưng vẫn không tìm được vụ án nào tương tự như vụ án video giết người mà cậu ta cùng Triệu Ngọc từng suy đoán...



Còn nữa, cuộc thẩm vấn do Ngô Tú Mẫn tiến hành cũng không khả thi.



Vân Đóa Nhi đã quyết tâm đối kháng với cảnh sát đến cùng, từ đầu đến cuối đều không chịu nhận tội, về sau, lại thêm đủ loại can thiệp từ luật sư, cuộc thẩm vấn càng ngày càng giống “giật gấu vá vai”.



Chuyên gia tâm lý cũng được mời tới, thế nhưng Vân Đóa Nhi không phối hợp, trong phương diện phân tích tâm lý cũng không có chút tiến triển nào đáng nói...



Nếu như nói còn có tin tức gì tốt, thì cũng chỉ có chuyện Lý Phi Phàm đã mở miệng thừa nhận cuộc sống sinh hoạt của ông ta không hề có chừng mực, quan hệ vợ chồng với Vân Đóa Nhi cũng không hòa thuận.



Lý Phi Phàm nói, sau khi kết hôn, tình yêu nồng nhiệt giữa ông ta và Vân Đóa Nhi chỉ vẻn vẹn trong khoảng một hai năm, mà tính tình của Vân Đóa Nhi cũng thay đổi.



Bà ta trở nên trầm mặc ít nói, luôn để tâm đến những chuyện vụn vặt, mà còn thường xuyên tức giận một cách vô lý nữa, nếu như không phải bởi vì hai người vẫn đang bận bịu với công việc quay chụp tại công ty, chỉ sợ đã ly hôn từ lâu rồi.



Sau này, bởi vì có con, lại thêm tuổi đã lớn, hai người cũng đành chấp thuận.







Căn cứ vào lời Lý Phi Phàm nói, tính tình của Vân Đóa Nhi sau này càng trở nên trầm lặng, cho dù đã có con cũng rất khó nhìn thấy nụ cười trên mặt bà ta.



Còn nữa, dưới sự yêu cầu của Lý Phi Phàm, Vân Đóa Nhi đã đến gặp bác sĩ tâm lý rất nhiều lần, nghi ngờ bà ta bị bệnh trầm cảm, nhưng về sau đều không giải quyết được gì...



Ài... Chậc chậc...



Giờ phút này, nhìn đống tư liệu chồng chất như núi và tiến độ điều tra vẫn không có tiến triển gì, khó tránh khỏi khiến người ta bắt đầu cảm thấy tức giận.



Nhưng mà càng vào thời khắc mấu chốt như thế, bản sắc thám tử trong Triệu Ngọc càng được phát huy rất tốt.



Vụ án càng không có gì tiến triển, nhưng Triệu Ngọc lại sinh ra một cảm giác quen thuộc lạ thường, hắn cảm thấy những chứng cứ có thể định tội Vân Đóa Nhi dường như đã cách hắn càng ngày càng gần!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom