Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1506
Chương 1506 : Chương 1506
Chương 1506CUỒNG BINH CHUNG CỰC
Trải qua một phen gian khổ xông lên, Quan Anh cuối cùng cũng chạy tới gần tòa nhà màu đỏ trong thôn. Nơi đó quả nhiên có hơn mười tên lính đang bao vây tòa nhà, bắn bức tường của tòa nhà thành cái sàng.
Quan Anh biết đồng đội Ngô Đế Thu cùng tất cả đội viên đội thăm dò đều ở trong nhà, nếu như còn đánh như vậy thì tất nhiên là một người cũng không sống được.
Vì quá lo lắng, cậu ta lao đến bên cạnh nhà trệt, sau đó chuẩn bị súng bắn tỉa, nổ súng về những kẻ địch kia.
Chíu!
Chíu!
Âm thanh của súng ngắm khác với những loại súng khác, bên trong tiếng thanh thúy mang theo uy thế lớn, khiến người ta nghe thấy mà lòng kinh hãi.
Kỹ thuật của Quan Anh cực chuẩn, gần như không trượt phát nào, mỗi một phát súng đều bắn trúng một kẻ địch.
“Á!”
Vì bị đánh lén, kẻ địch rõ ràng lâm vào tình thế bối rối, nhanh chóng dừng bắn phá ngôi nhà màu đỏ mà phản kích lại kẻ bắn lén.
Đoàng đoàng đoàng!
Một loạt đạn bắn lên góc nhà, suýt chút nữa đã bắn trúng Quan Anh.
Quan Anh nhanh chóng trở mình, trốn đằng sau một thùng dầu màu đen trên nóc nhà. Giơ súng nhắm chuẩn, đoàng đoàng hai phát, đánh bại hai tên địch đang nhắm vào cậu ta.
Nhưng mà sau khi hai tên địch bị bắn chết, lại dẫn tới càng nhiều kẻ địch xạ kích, càng thêm nhiều đạn phóng tới, Quan Anh bất đắc dĩ thu súng lại và né tránh.
Có điều, thừa dịp cơ hội hiếm có này, Ngô Đế Thu trên tầng đối diện đồng thời nổ súng, bắn xuống mấy lần, chỉ trong nháy mắt đã bắn chết mấy tên địch.
Hả?
Đám địch bị công kích từ hai phía, lại rối loạn tiết tấu một lần nữa, có người nổ súng lung tung, có người nhanh chóng chạy trối chết.
Thấy thế, Quan Anh lấy lại tinh thần, ghé vào trên nóc nhà, tiếp tục cầm súng phản kích.
Nhưng mà Quan Anh vừa mới bắn mấy phát thì lại bỗng dưng thấy được một tình huống trí mạng trong ống nhắm: Phía trước thôn có rất nhiều tên địch xông đến, mà trong đông đảo kẻ địch, đã có người vác cả súng phóng rốc két trên vai để nhắm vào cậu ta!
Mẹ nó!
Quan Anh thầm kêu không ổn, lập tức thu súng mà chạy. Nhưng ngay khi cậu ta vừa đứng dậy, lựu đạn đã lao ra khỏi ống nhắm, xi xi kéo lấy ánh lửa, bắn trúng vào thùng dầu trên nóc nhà!
Đoàng!
Theo một tiếng nổ vang, một vụ nổ dữ dội xảy ra trên nóc nhà, mặc dù trong thời khắc nguy cấp, Quan Anh đã ra sức nhảy từ trên nóc nhà xuống, nhưng sóng xung kích mạnh mẽ vẫn nuốt sống cậu ta trong nháy mắt!
Bịch bịch, Quan Anh trong vụ nổ bị rơi xuống đất, sống chết không rõ...
Một giây sau, kẻ địch đã đắc thủ kia bắt đầu lắp đạn vào súng phóng rốc két, nhanh chóng chuyển họng về phía căn nhà màu đỏ chót...
A ui...
Thấy thế, trong lòng Ngô Đế Thu lạnh toát!
Một quả pháo rơi xuống, đừng nói là trực tiếp nổ chết, cả tòa nhà cũng sẽ đổ sụp, làm sao có thể sống sót chứ?
Mang nỗi tuyệt vọng, Ngô Đế Thu đành phải nhắm mắt lại.
Kết quả, ngay tại thời điểm anh ta nhắm mắt thì chợt nghe thấy tiếng súng oanh tạc dưới tầng, sau đó là tiếng kêu rên liên hồi.
Hả?
Chuyện gì xảy ra vậy?
Ngô Đế Thu đợi mấy giây, phát hiện mình không bị vụ nổ nào nuốt chửng, lúc này mới mở to mắt ra nhìn.
Khi xem xét phía dưới, tròng mắt anh ta suýt chút nữa đã rơi xuống đất rồi!
Thấy bên ngoài có hơn mười kẻ địch xông tới, vậy mà tất cả đều nằm trên mặt đất bất động...
Mẹ nó...
Đây là...
Một giây sau, anh ta mới bất ngờ thấy rõ những kẻ địch kia tất cả đều trúng đạn mà chết, hẳn là bị người nào đó bắn chết! Anh ta nhìn kĩ mãi mà vẫn không thấy ai đã ra tay, cũng không thấy súng phóng rốc két đâu cả!
May mà lúc đó Ngô Đế Thu nhắm nghiền hai mắt, bằng không, vừa rồi anh ta sẽ thấy được một cảnh tượng kinh người.
Hóa ra, người bắn chết những binh lính này trong thời gian rất ngắn không phải ai khác, mà chính là người đã tiến vào trạng thái chiến sĩ cuồng bạo... Triệu Ngọc!!
Một phút trước đó, sau khi nhận được ống nhắm đa năng, Triệu Ngọc chuẩn bị thổi kèn ra lệnh phản công.
Cái gì?
Tác dụng của thuốc bổ sung năng lượng có hạn, mình sắp chịu ảnh hưởng của tác dụng phụ rồi ư?
Cường hóa!
2000 điểm kéo dài trong 10 phút có đủ không?
Không đủ thì lại thêm 2000 điểm nữa!
Còn có gì nữa?
Thời hạn sử dụng áo chống đạn cũng sắp hết rồi đúng không?
Cường hóa!
1500 điểm kéo dài 10 phút, chuyện nhỏ... Thêm!!!
Mẹ nó, nếu là 10 phút không đủ dùng, ông đây lại thêm tiếp!
Ha ha ha... Hiện tại ông đây là người giàu có, đâu còn quan tâm chút tiền vặt này chứ?
Còn có cái gì nữa?
Khiên tay tàng hình, máy bật nhảy tàng hình, áo phòng cháy, dứt khoát sử dụng hết đi! Đã quyết định kết thúc trận đấu này thì không được con mẹ nó keo kiệt.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ đạo cụ, Triệu Ngọc bước thẳng ra từ đống phế tích của vụ nổ, nhặt hai khẩu súng trường của nhóm buôn bán vũ khí lên, một khẩu vác trên bả vai, một khẩu khác đặt trong tay, ken két mở chốt súng.
“Ống nhắm đa năng” mà Triệu Ngọc lấy được thông qua chức năng đặt cược chính là một đạo cụ đỉnh cấp, sau khi sử dụng, đạo cụ sẽ có tác dụng ở trên người chứ không phải là trên vũ khí.
Cho nên, hắn vừa mới cầm lấy khẩu súng trường, trong đầu liền bất ngờ hiện ra một hình ảnh ống nhắm điện tử.
Trùng hợp chính là hắn vừa mới chuyển qua góc tường thì vừa hay nhìn thấy có hai tên địch đang vọt tới trước mặt đống củi lửa mà Cao Nhã đang ẩn núp.
Mặc dù bọn chúng vẫn chưa phát hiện ra Cao Nhã, nhưng tình huống của Cao Nhã tất nhiên là không ổn.
Được rồi!
Nếu đã thế thì dùng hai tên kia để luyện tập vậy.
Triệu Ngọc nâng khẩu súng trường lên, ống nhắm trong đầu lập tức lắc lư theo họng súng, khi ống nhắm đa năng vừa nhắm trúng ngay hồng tâm, Triệu Ngọc nhanh chóng nổ súng.
Kết quả, khoảng cách ba bốn mươi mét mà Triệu Ngọc vẫn có thể một phát súng trúng ngay mi tâm của người kia, trực tiếp bắn chết!
Hả?
Tên địch bên cạnh giật nảy mình, nhanh chóng giơ súng bắn về phía Triệu Ngọc, nhưng Triệu Ngọc có thừa áo chống đạn mang theo, căn bản không để ý tới hắn ta, trực tiếp bắn một phát súng, tinh chuẩn mà bắn chết!
Mẹ nó!
Dùng quá tuyệt!
Triệu Ngọc lập tức yêu đạo cụ này, giấc mơ thần súng mà mình tha thiết ước mơ cuối cùng cũng trở thành sự thật rồi!
Ha ha ha...
Tới đi!
Những kẻ địch mất hết nhân tính kia, ông nội Triệu sát thần tới rồi!
Một giây sau, Triệu Ngọc cho flycam tàng hình lên không trung, một đường tìm kiếm kẻ địch xung phong rồi liều chết xông đến...
Bởi vì tình huống ở căn nhà màu đỏ rất khẩn cấp, cho nên Triệu Ngọc vọt tới nơi đó đầu tiên, vừa lúc gặp phải có kẻ muốn dùng súng phóng rốc két bắn nát tòa nhà.
Thế là Triệu Ngọc trực tiếp lợi dụng máy bật nhảy, vọt vào trận doanh của kẻ địch, triển khai một trận tàn sát!
Khoảng cách gần như thế, hắn không cần đến ống nhắm trợ giúp, cứ thế xịch xịch xịch mà bắn một loạt đạn ra, chỉ chớp mắt đã khiến mười tên địch ngã xuống đất, còn thuận tay cướp đi súng phóng rốc két vốn đã được lên đạn.
Hừ...
Triệu Ngọc có thuốc bổ sung năng lượng, khiêng súng phóng rốc két chỉ như cầm đồ chơi.
Đối với súng phóng rốc két mà nói, hắn cũng không tính là lạ lẫm, dù sao khi còn ở đảo Kỳ Tích, hắn đã từng chơi một lần, mặc dù bắn rốc két vào trong biển, nhưng ít ra vẫn có kinh nghiệm bắn nhất định.
Thế là, hắn lợi dụng flycam, nhanh chóng phát hiện ra phía Tây của thôn có một chiếc xe quân sự mà kẻ địch vừa lái vào đây.
Chiếc xe quân sự đó mạnh mẽ xông vào thôn, cướp đi tính mạng của mấy thôn dân.
Triệu Ngọc thấy thế, lập tức sử dụng máy bật nhảy để nhảy lên nóc nhà, sau đó bắn súng phóng rốc két về phía xe quân sự.
Ông nhắm đa năng không chỉ thích hợp với súng ống mà còn tương thích với vũ khí hạng nặng. Ống nhắm lúc này nhanh chóng tự động nhắm chuẩn, lập tức nhắm vào hồng tâm!
Hừ...
Triệu Ngọc hừ lạnh một tiếng, lập tức bóp cò súng.
Đoàng!
Viên đạn xé không khí bắn ra, ánh sáng vụt qua không trung, tinh chuẩn mà bắn trúng mục tiêu, một tiếng “đoàng” nổ vang, xe quân sự lập tức biến thành một quả cầu lửa...
Chương 1506CUỒNG BINH CHUNG CỰC
Trải qua một phen gian khổ xông lên, Quan Anh cuối cùng cũng chạy tới gần tòa nhà màu đỏ trong thôn. Nơi đó quả nhiên có hơn mười tên lính đang bao vây tòa nhà, bắn bức tường của tòa nhà thành cái sàng.
Quan Anh biết đồng đội Ngô Đế Thu cùng tất cả đội viên đội thăm dò đều ở trong nhà, nếu như còn đánh như vậy thì tất nhiên là một người cũng không sống được.
Vì quá lo lắng, cậu ta lao đến bên cạnh nhà trệt, sau đó chuẩn bị súng bắn tỉa, nổ súng về những kẻ địch kia.
Chíu!
Chíu!
Âm thanh của súng ngắm khác với những loại súng khác, bên trong tiếng thanh thúy mang theo uy thế lớn, khiến người ta nghe thấy mà lòng kinh hãi.
Kỹ thuật của Quan Anh cực chuẩn, gần như không trượt phát nào, mỗi một phát súng đều bắn trúng một kẻ địch.
“Á!”
Vì bị đánh lén, kẻ địch rõ ràng lâm vào tình thế bối rối, nhanh chóng dừng bắn phá ngôi nhà màu đỏ mà phản kích lại kẻ bắn lén.
Đoàng đoàng đoàng!
Một loạt đạn bắn lên góc nhà, suýt chút nữa đã bắn trúng Quan Anh.
Quan Anh nhanh chóng trở mình, trốn đằng sau một thùng dầu màu đen trên nóc nhà. Giơ súng nhắm chuẩn, đoàng đoàng hai phát, đánh bại hai tên địch đang nhắm vào cậu ta.
Nhưng mà sau khi hai tên địch bị bắn chết, lại dẫn tới càng nhiều kẻ địch xạ kích, càng thêm nhiều đạn phóng tới, Quan Anh bất đắc dĩ thu súng lại và né tránh.
Có điều, thừa dịp cơ hội hiếm có này, Ngô Đế Thu trên tầng đối diện đồng thời nổ súng, bắn xuống mấy lần, chỉ trong nháy mắt đã bắn chết mấy tên địch.
Hả?
Đám địch bị công kích từ hai phía, lại rối loạn tiết tấu một lần nữa, có người nổ súng lung tung, có người nhanh chóng chạy trối chết.
Thấy thế, Quan Anh lấy lại tinh thần, ghé vào trên nóc nhà, tiếp tục cầm súng phản kích.
Nhưng mà Quan Anh vừa mới bắn mấy phát thì lại bỗng dưng thấy được một tình huống trí mạng trong ống nhắm: Phía trước thôn có rất nhiều tên địch xông đến, mà trong đông đảo kẻ địch, đã có người vác cả súng phóng rốc két trên vai để nhắm vào cậu ta!
Mẹ nó!
Quan Anh thầm kêu không ổn, lập tức thu súng mà chạy. Nhưng ngay khi cậu ta vừa đứng dậy, lựu đạn đã lao ra khỏi ống nhắm, xi xi kéo lấy ánh lửa, bắn trúng vào thùng dầu trên nóc nhà!
Đoàng!
Theo một tiếng nổ vang, một vụ nổ dữ dội xảy ra trên nóc nhà, mặc dù trong thời khắc nguy cấp, Quan Anh đã ra sức nhảy từ trên nóc nhà xuống, nhưng sóng xung kích mạnh mẽ vẫn nuốt sống cậu ta trong nháy mắt!
Bịch bịch, Quan Anh trong vụ nổ bị rơi xuống đất, sống chết không rõ...
Một giây sau, kẻ địch đã đắc thủ kia bắt đầu lắp đạn vào súng phóng rốc két, nhanh chóng chuyển họng về phía căn nhà màu đỏ chót...
A ui...
Thấy thế, trong lòng Ngô Đế Thu lạnh toát!
Một quả pháo rơi xuống, đừng nói là trực tiếp nổ chết, cả tòa nhà cũng sẽ đổ sụp, làm sao có thể sống sót chứ?
Mang nỗi tuyệt vọng, Ngô Đế Thu đành phải nhắm mắt lại.
Kết quả, ngay tại thời điểm anh ta nhắm mắt thì chợt nghe thấy tiếng súng oanh tạc dưới tầng, sau đó là tiếng kêu rên liên hồi.
Hả?
Chuyện gì xảy ra vậy?
Ngô Đế Thu đợi mấy giây, phát hiện mình không bị vụ nổ nào nuốt chửng, lúc này mới mở to mắt ra nhìn.
Khi xem xét phía dưới, tròng mắt anh ta suýt chút nữa đã rơi xuống đất rồi!
Thấy bên ngoài có hơn mười kẻ địch xông tới, vậy mà tất cả đều nằm trên mặt đất bất động...
Mẹ nó...
Đây là...
Một giây sau, anh ta mới bất ngờ thấy rõ những kẻ địch kia tất cả đều trúng đạn mà chết, hẳn là bị người nào đó bắn chết! Anh ta nhìn kĩ mãi mà vẫn không thấy ai đã ra tay, cũng không thấy súng phóng rốc két đâu cả!
May mà lúc đó Ngô Đế Thu nhắm nghiền hai mắt, bằng không, vừa rồi anh ta sẽ thấy được một cảnh tượng kinh người.
Hóa ra, người bắn chết những binh lính này trong thời gian rất ngắn không phải ai khác, mà chính là người đã tiến vào trạng thái chiến sĩ cuồng bạo... Triệu Ngọc!!
Một phút trước đó, sau khi nhận được ống nhắm đa năng, Triệu Ngọc chuẩn bị thổi kèn ra lệnh phản công.
Cái gì?
Tác dụng của thuốc bổ sung năng lượng có hạn, mình sắp chịu ảnh hưởng của tác dụng phụ rồi ư?
Cường hóa!
2000 điểm kéo dài trong 10 phút có đủ không?
Không đủ thì lại thêm 2000 điểm nữa!
Còn có gì nữa?
Thời hạn sử dụng áo chống đạn cũng sắp hết rồi đúng không?
Cường hóa!
1500 điểm kéo dài 10 phút, chuyện nhỏ... Thêm!!!
Mẹ nó, nếu là 10 phút không đủ dùng, ông đây lại thêm tiếp!
Ha ha ha... Hiện tại ông đây là người giàu có, đâu còn quan tâm chút tiền vặt này chứ?
Còn có cái gì nữa?
Khiên tay tàng hình, máy bật nhảy tàng hình, áo phòng cháy, dứt khoát sử dụng hết đi! Đã quyết định kết thúc trận đấu này thì không được con mẹ nó keo kiệt.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ đạo cụ, Triệu Ngọc bước thẳng ra từ đống phế tích của vụ nổ, nhặt hai khẩu súng trường của nhóm buôn bán vũ khí lên, một khẩu vác trên bả vai, một khẩu khác đặt trong tay, ken két mở chốt súng.
“Ống nhắm đa năng” mà Triệu Ngọc lấy được thông qua chức năng đặt cược chính là một đạo cụ đỉnh cấp, sau khi sử dụng, đạo cụ sẽ có tác dụng ở trên người chứ không phải là trên vũ khí.
Cho nên, hắn vừa mới cầm lấy khẩu súng trường, trong đầu liền bất ngờ hiện ra một hình ảnh ống nhắm điện tử.
Trùng hợp chính là hắn vừa mới chuyển qua góc tường thì vừa hay nhìn thấy có hai tên địch đang vọt tới trước mặt đống củi lửa mà Cao Nhã đang ẩn núp.
Mặc dù bọn chúng vẫn chưa phát hiện ra Cao Nhã, nhưng tình huống của Cao Nhã tất nhiên là không ổn.
Được rồi!
Nếu đã thế thì dùng hai tên kia để luyện tập vậy.
Triệu Ngọc nâng khẩu súng trường lên, ống nhắm trong đầu lập tức lắc lư theo họng súng, khi ống nhắm đa năng vừa nhắm trúng ngay hồng tâm, Triệu Ngọc nhanh chóng nổ súng.
Kết quả, khoảng cách ba bốn mươi mét mà Triệu Ngọc vẫn có thể một phát súng trúng ngay mi tâm của người kia, trực tiếp bắn chết!
Hả?
Tên địch bên cạnh giật nảy mình, nhanh chóng giơ súng bắn về phía Triệu Ngọc, nhưng Triệu Ngọc có thừa áo chống đạn mang theo, căn bản không để ý tới hắn ta, trực tiếp bắn một phát súng, tinh chuẩn mà bắn chết!
Mẹ nó!
Dùng quá tuyệt!
Triệu Ngọc lập tức yêu đạo cụ này, giấc mơ thần súng mà mình tha thiết ước mơ cuối cùng cũng trở thành sự thật rồi!
Ha ha ha...
Tới đi!
Những kẻ địch mất hết nhân tính kia, ông nội Triệu sát thần tới rồi!
Một giây sau, Triệu Ngọc cho flycam tàng hình lên không trung, một đường tìm kiếm kẻ địch xung phong rồi liều chết xông đến...
Bởi vì tình huống ở căn nhà màu đỏ rất khẩn cấp, cho nên Triệu Ngọc vọt tới nơi đó đầu tiên, vừa lúc gặp phải có kẻ muốn dùng súng phóng rốc két bắn nát tòa nhà.
Thế là Triệu Ngọc trực tiếp lợi dụng máy bật nhảy, vọt vào trận doanh của kẻ địch, triển khai một trận tàn sát!
Khoảng cách gần như thế, hắn không cần đến ống nhắm trợ giúp, cứ thế xịch xịch xịch mà bắn một loạt đạn ra, chỉ chớp mắt đã khiến mười tên địch ngã xuống đất, còn thuận tay cướp đi súng phóng rốc két vốn đã được lên đạn.
Hừ...
Triệu Ngọc có thuốc bổ sung năng lượng, khiêng súng phóng rốc két chỉ như cầm đồ chơi.
Đối với súng phóng rốc két mà nói, hắn cũng không tính là lạ lẫm, dù sao khi còn ở đảo Kỳ Tích, hắn đã từng chơi một lần, mặc dù bắn rốc két vào trong biển, nhưng ít ra vẫn có kinh nghiệm bắn nhất định.
Thế là, hắn lợi dụng flycam, nhanh chóng phát hiện ra phía Tây của thôn có một chiếc xe quân sự mà kẻ địch vừa lái vào đây.
Chiếc xe quân sự đó mạnh mẽ xông vào thôn, cướp đi tính mạng của mấy thôn dân.
Triệu Ngọc thấy thế, lập tức sử dụng máy bật nhảy để nhảy lên nóc nhà, sau đó bắn súng phóng rốc két về phía xe quân sự.
Ông nhắm đa năng không chỉ thích hợp với súng ống mà còn tương thích với vũ khí hạng nặng. Ống nhắm lúc này nhanh chóng tự động nhắm chuẩn, lập tức nhắm vào hồng tâm!
Hừ...
Triệu Ngọc hừ lạnh một tiếng, lập tức bóp cò súng.
Đoàng!
Viên đạn xé không khí bắn ra, ánh sáng vụt qua không trung, tinh chuẩn mà bắn trúng mục tiêu, một tiếng “đoàng” nổ vang, xe quân sự lập tức biến thành một quả cầu lửa...
Bình luận facebook