• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (79 Viewers)

  • Chap-1463

Chương 1463 : Chương 1463








SỰ TRÙNG HỢP KHIẾN NGƯỜI TA CHÁN NẢN



Mặt trời trên cao nguyên lặn sớm, mới qua sáu giờ chiều mà bên ngoài lều đã đen kịt rồi.



Trong lúc đó, hai sĩ quan phụ trách chăm sóc Triệu Ngọc đưa thức ăn và nước nóng cho Triệu Ngọc, nhưng Triệu Ngọc không có khẩu vị. Qua khoảng thời gian lâu như vậy rồi, lỗ tai của hắn thoáng có chút dịu lại, nhưng âm thanh nghe được vẫn hơi mông lung, không rõ lắm.



Giờ phút này, hai tên sĩ quan thật sự đã không đợi kịp, thấy trạng thái tinh thần của Triệu Ngọc rất tốt, liền lấy ra một chiếc laptop, thử dùng biện pháp đánh chữ để giao lưu.



Nhưng mà, bọn họ vừa mới bắt đầu trao đổi không lâu thì màn cửa lều vải được vén ra, thấy trưởng quan Arnal mang theo một cô gái người Trung quốc tóc đen da vàng đi tới.



Vừa nhìn thấy cô gái sau lưng Arnal, Triệu Ngọc lập tức hiểu được, quẻ “Khảm” trong quẻ “Chấn Khảm” hôm nay của hắn là chỉ người nào!



Cô gái người Trung Quốc đang tiến đến chính là người từng quen biết với mình - Lê Tịnh!



Lúc trước, Triệu Ngọc chỉ cho là Lê Tịnh là một đội trưởng đội đặc nhiệm bình thường, nhưng cho đến khi trò chuyện với Lục Khải Toàn, mới biết được cấp bậc của cô ta còn cao hơn đội trưởng rất nhiều.



“Triệu Ngọc, anh thế nào rồi?”



Chợt nhìn thấy Triệu Ngọc, Lê Tịnh lập tức quan tâm thăm hỏi một câu. Thế nhưng cho dù giọng nói của cô ta không nhỏ, nhưng Triệu Ngọc vẫn không thể nào nghe rõ.



Nhìn thấy Lê Tịnh đến, Triệu Ngọc mơ hồ cảm thấy lo lắng, vội vàng mở miệng hỏi: “Đội trưởng Lê, sếp Lục thế nào rồi?”



Nghe thấy Triệu Ngọc nhắc tới Lục Khải Toàn, Lê Tịnh vội vàng khoa tay ra hiệu an ủi, đồng thời nói gì đó.



Triệu Ngọc cảm thấy vô cùng khó chịu, trong lúc sốt ruột, dứt khoát sử dụng một máy nhận biết ngôn ngữ bằng khẩu hình, lúc này mới nghe được rõ ràng câu nói.



Hóa ra, mặc dù Lục Khải Toàn bị thương nghiêm trọng nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng, đã tiếp nhận trị liệu ngay tại tổ chức Chữ thập đỏ địa phương.



Ồ...



Biết được Lục Khải Toàn còn sống, Triệu Ngọc cuối cùng cũng yên tâm.



“Rất xin lỗi, tôi vẫn còn chưa kịp nói tiếng cảm ơn!” Trưởng quan Arnal tràn ngập áy náy nói với Triệu Ngọc: “Hôm nay, nếu như không có thần thám trung Quốc hỗ trợ, hiện tại chỉ sợ là tôi đã nhìn thấy Thượng đế rồi!”



“Cuối cùng, vẫn là sai lầm của ngành tình báo chúng tôi mới dẫn tới vụ tập kích lần này, thật sự xấu hổ quá!”



Triệu Ngọc khoát tay áo, an ủi: “Chuyện đột nhiên xảy ra, không nên tự trách.”



“May quá...” Arnal nhìn Lê Tịnh một cái, lại nhìn Triệu Ngọc một cái, nói với vẻ mặt sùng bái kính nể: “Thần thám Triệu Ngọc lại có thể một mình đưa Sail trở về, nếu như hắn ta lại trốn về Vacoria thì thật sự không biết chính phủ chúng tôi còn phải khai báo với dân chúng và gia đình người gặp nạn như thế nào nữa... Ài...”



“Sao vậy... Tai của anh đã khá hơn nhiều rồi à?” Lệ Tịnh nhạy cảm quan sát, hỏi một câu.



“Miễn cưỡng ổn rồi!” Triệu Ngọc chỉ chỉ vào lỗ tai, làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ.



“Từ khi tạm biệt ở Phụng Bình, anh vẫn dũng mãnh liều mạng, thấy chết không sờn như vậy nhỉ!” Lê Tịnh mỉm cười nói: “Nghe nói, từ đó về sau, anh lại tham dự không ít vụ án lớn! Hiện tại, chúng ta cũng coi như một nửa đồng nghiệp rồi!”



Nói đến đây, Lê Tịnh rất tự nhiên vươn tay, bắt tay với Triệu Ngọc.



“À... Đúng rồi!” Triệu Ngọc nhớ tới một chuyện cũ, vội vàng hỏi Lê Tịnh: “Cánh tay của đội trưởng Tiêu Hàng... không sao chứ?”



Triệu Ngọc biết Lê Tịnh và Tiêu Hàng là người yêu, ân cần hỏi thăm như thế hẳn không có vấn đề gì.



Nhưng mà sau khi nghe thấy tên Tiêu Hàng, Lê Tịnh lại nghiêm mặt, không mấy vui vẻ mà nói: “Tôi hoàn toàn không biết gì về tình hình của anh ta cả, anh hãy tự mình đi hỏi anh ta xem!”



“Ừm...” Triệu Ngọc im lặng, bầu không khí thoáng có chút xấu hổ.



“Đây quả thực là một kỳ tích, dũng mãnh liều mạng, thấy chết không sờn!” Arnal lại không nhìn ra không khí khó xử, vẫn dùng vẻ mặt sùng bái mà tán dương Triệu Ngọc: “Tôi đã thẩm vấn những phần tử khủng bố!”



“Anh đơn giản chính là một siêu nhân, ngay cả xe lửa cũng dám nhảy! Tôi cho là loại động tác có độ khó cao như vậy chỉ có thể nhìn thấy ở trong phim ảnh Hollywood thôi!”



“Ha ha ha... Khách sáo... Khách sáo rồi...” Triệu Ngọc chắp tay ôm quyền, nghiêm trang nói: “Tiếp tục, tiếp tục đi...”



“Ừm...” Triệu Ngọc cười đùa đến mất liêm sỉ, ngược lại khiến cho Arnal không biết phải làm sao.



Ngơ ngác hồi lâu, bà ta vẫn mang vẻ mặt ngượng ngùng...



“Được rồi, được rồi...” Cuối cùng, vẫn là Lê Tịnh dẫn đầu tiến vào chủ đề: “Tôi thấy, chúng ta vẫn nên bàn luận chuyện chính đi!”



“Đúng, đúng rồi!” Lúc này Triệu Ngọc mới nhớ ra, mình còn có chuyện quan trọng muốn hỏi, vội vàng thúc giục: “Nhanh nói cho tôi biết đi, cuộc thẩm vấn được tiến hành thế nào rồi? Đội thăm dò có tin tức gì không?”



Kết quả, Triệu Ngọc vừa hỏi như vậy thì hắn lập tức phát hiện ra sắc mặt của Lê Tịnh và Arnal đột nhiên trở nên nặng nề.



Không thể nào?



Trong lòng Triệu Ngọc hiện lên một cảm giác không ổn, trong lòng cầu nguyện, tuyệt đối đừng nghe được tin tức xấu nhất...



“Thần thám Triệu.” Arnal cau mày nói: “Chuyện liên quan đến khủng bố tập kích và Sail, về cơ bản thì chúng tôi đã thẩm tra xử lý rõ ràng!”



“Chúng tôi đã tra hỏi tất cả những nghi phạm may mắn sống sót, khẩu cung của bọn chúng hoàn toàn đồng nhất, hẳn là... Hẳn là... Là sự thật và hiệu quả!”



“Vậy cũng đừng thừa nước đục thả câu!” Triệu Ngọc sốt ruột: “Mau nói cho tôi biết kết quả đi!”



“Ừm...” Annal thở dài, vẻ mặt khó chịu, nói: “Lần này Sail mạo hiểm đi tới Yilmaz chỉ có một mục đích, chính là đàm phán một vụ giao dịch buôn bán vũ khí với châu Âu!”



“Hả? Buôn bán vũ khí?” Triệu Ngọc nhíu mày: “Tại sao lại có chuyện buôn bán vũ khí?”



“Anh nghe tôi nói.” Arnal tiếp tục nói: “Tổng tuyển cử Talstein của chúng tôi sắp đến, mà địa khu Vacoria cũng cuồn cuộn sóng ngầm, các phe phái thế lực đều muốn nhân cơ hội để mở rộng thực lực của mình!”



“Mà Sail cũng hy vọng mở rộng thế lực Kỳ Xí, chiếm hữu một chỗ cắm dùi trong Vacoria.”



“Cho nên, hắn ta đã sai người liên hệ buôn bán vũ khí với Đông Âu, muốn mua một số lượng súng ống đạn dược.” Arnal nói: “Thế nhưng mà nhóm người buôn bán vũ khí lo lắng Vacoria nguy hiểm, cho nên mới quyết định gặp Sail tại Yilmaz, trao đổi súng ống đạn dược với bọn chúng!”



“Nhưng không khéo chính là.” Arnal mở hai tay ra, nói với vẻ mặt bất đắc dĩ: “Bởi vì đội thẩm tra mất tích bí ẩn nên toàn thành phố Yilmaz đang đề phòng, bộ đội biên phòng của chúng ta vừa lúc coi Sail thành nghi phạm, triệt để làm rối loạn kế hoạch của bọn chúng!”



“Hả? Vậy là... là như thế này à?” Triệu Ngọc cảm thấy kinh ngạc: “Cho nên, nhóm phần tử khủng bố vì để tránh cho đêm dài lắm mộng, lúc này mới nhanh chóng bày ra vụ tập kích như thế, chính là để cứu Sail ra sao?”



“Đúng vậy!” Arnal gật đầu: “Cho nên, tất cả vụ việc mà tổ chức Kỳ Xí bày ra không có liên quan gì tới đội thăm dò của Trung Quốc! Chúng tôi đã thẩm vấn tất cả bọn chúng, bọn chúng đều nhất trí rằng chưa từng nghe nói tới đội thăm dò!”



“Một chút quan hệ tới bọn chúng cũng không có...”



“Không thể nào?” Triệu Ngọc tức giận vỗ bàn một cái, cảm thấy việc trước đó mình liều mạng đều đã uổng phí rồi...



“Đây cũng là mục đích mà cấp trên phái tôi tới đây.” Sắc mặt của Lê Tịnh biểu lộ vẻ nghiêm túc, cô ta nói: “Sau khi cân nhắc đến vết thương của đội trưởng Lục, từ giờ trở đi, tôi sẽ tiếp nhận công việc của ông ấy!”



“Triệu Ngọc.” Lê Tịnh cũng khó nén nổi sự lo lắng, nói: “Thời gian không đợi người, nếu như càng kéo dài thời gian, cơ hội tìm được nhân viên mất tích lại càng nhỏ!”



“Cho nên, chúng ta nhất định phải...”



Ai ngờ, Lê Tịnh còn chưa nói xong, Triệu Ngọc chợt kêu lớn lên một tiếng: “Con bà nhà nó!”



“Ừm... Cái này?” Lê Tịnh cùng Arnal đều bất ngờ, không biết vì sao Triệu Ngọc lại phản ứng lớn như vậy.



“À... Thật ngại quá, thật ngại quá.” Triệu Ngọc ý thức được sự thất thố của mình, vội vàng giải thích nói: “Không phải tôi chửi mắng hai người, là tôi đang tự động viên chính mình! Động viên! Cố lên, ha ha...”



Trên mặt Triệu Ngọc đang cười làm lành, nhưng trong lòng vẫn còn đang tức giận.



Hóa ra, đối tượng mà hắn chửi đổng không phải là người khác, mà là hệ thống.



Hắn cho rằng, nếu như vụ án đội thăm dò mất tích chưa kết án, vậy thì hôm nay chí ít hẳn là mở ra được một quẻ “Cấn” mới đúng chứ nhỉ? Nhưng người ta lại cho một quẻ “Chấn Ly”, là có ý gì đây?



Chẳng lẽ... Giống như vụ án ác ma lần trước, đội thăm dò mất tích lại lâm vào một hoàn cảnh... ngõ cụt không thể nào điều tra được sao!?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom