• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (11 Viewers)

  • Chap-1272

Chương 1272 : Chương 1272CÂU TRẢ LỜI CUỐI CÙNG







“Các vị cảnh sát điều tra, kiểm sát viên, quan tòa đáng kính.” Trong thư của nữ sĩ Thẩm Thư Văn viết: “Tôi thay mặt cho người nhà của người bị hại trong vụ thảm sát ở núi Hoa Vân, khẩn khoản cầu xin các đồng chí thẩm tra xử lý bản án hãy trừng trị giảm nhẹ, xét xử theo tình hình cụ thể cho ba tội phạm Ma Lập Quần, Cung Bội Vượng và Ma Quân Tài trong vụ án của chúng tôi, nhất định đừng tuyên án tử hình!



Tôi biết lời đề nghị của tôi có hơi đường đột, nhưng xin hãy tin tưởng, bản thân tôi đã suy nghĩ cặn kẽ rồi mới đưa ra quyết định cầu xin giảm án cho tội phạm này.



Lý do của tôi rất đơn giản, cũng giống như vụ việc Phổ Phương năm đó vậy, tôi không hề tha thứ cho tội phạm, cũng không tha thứ cho toàn bộ những việc mà bọn họ đã gây ra cho gia đình tôi. Nhưng mà tôi cũng không muốn bọn họ phải vì chuyện này mà đền mạng!



Làm một phóng viên, hai mươi năm trước, tôi đã từng may mắn có dịp tiếp xúc với cả nhà Phổ Phương người Đức bị hại để làm công việc đưa tin.



Năm đó, cả nhà Phổ Phương bị bốn tên thanh niên giết hại một cách tàn nhẫn, toà án tuyên bố bốn tên hung thủ phải nhận án tử hình. Nhưng mẹ của Phổ Phương đã đưa ra lời cầu xin với tòa án, mong tòa án đừng xử tử hình hung thủ! Bởi vì, bà ấy cho rằng bốn tên hung thủ đều còn rất trẻ, cho dù giết chết bọn họ thì cũng không thể thay đổi được sự thật!



Nhưng mà tòa án cũng không đồng ý lời cầu xin giảm án của bà ấy, cuối cùng vẫn xử tử hình bốn tên hung thủ.



Tuy nhiên, điều khiến người ta không thể tưởng tượng được chính là chuyện sau đó, vì để gửi gắm niềm thương nhớ đến cả nhà Phổ Phương, bạn bè của Phổ Phương đã cùng chung tay thành lập “Quỹ hỗ trợ Phổ Phương”, dùng nó để giúp đỡ cho trẻ em ở những nơi nghèo được đi học.



Bọn họ cho rằng, không nhận được giáo dục tốt đẹp mới là nguyên nhân và kết quả dẫn đến sự kiện thảm sát Phổ Phương.



Cho nên, bọn họ muốn nhờ vào quỹ hỗ trợ để cải thiện điều kiện các trường học của bọn trẻ ở địa phương, nhờ đó ngăn ngừa việc phát sinh càng nhiều tội phạm hơn.



Lấy ơn báo oán, nói thì dễ nhưng làm mới khó. Tạo hóa thường luôn tính toán lên người bình thường, trong mắt của đại đa số người, chúng ta đều dùng sự trôi đi của dòng thời gian để tẩy rửa dấu vết cũ nhưng chưa bao giờ nghĩ tới việc phải chăng chúng ta còn có thể thay đổi một chút gì đó?



Năm ấy, mặc dù tôi tham dự vào việc đưa tin, tuy có bị rung động nhưng chưa lĩnh ngộ được hàm nghĩa sâu xa trong đó. Mãi cho đến chín năm trước, sau khi gặp phải tai họa giống như cả nhà Phổ Phương thì cuối cùng tôi mới cảm nhận được cách làm của những người đó là siêu nhiên và vĩ đại tới cỡ nào!



Đúng như bọn họ đã nói, đã từng hiểu rõ nhân tính thì sau này mới hiểu được cho dù anh đã chuẩn bị kỹ lưỡng hay chưa thì cuộc sống vẫn là một hình phạt treo cổ bất kỳ lúc nào cũng có thể bị “đá ngã băng ghế”.



Có đôi lúc, bạn dù có đủ lương thiện, có đủ nhiệt tình với cuộc sống này thì vẫn không có cách nào ngăn cản được tội ác trong nhân tính không thể khống chế được trên cõi đời này!



Cho nên, hung thủ giết người cũng không đáng để thông cảm, cho dù bọn họ có ra đầu thú, thì tội nghiệt cũng vẫn rất nặng nề! Nhưng mà tựa như mẹ của Phổ Phương đã từng nói vậy, cho dù giết chết bọn họ thì cũng không thể nào thay đổi được sự thật!



Tôi cho rằng, bọn họ nói rất là đúng, những nhu cầu cần thiết, bất công xã hội và thiếu giáo dục mới là nguồn đất đai làm nảy sinh tội phạm, mới là nguyên nhân cốt lõi nhất!



Nếu muốn diệt sạch những tên hung thủ lại xuất hiện giết Phổ Phương, giết hại cả nhà con trai tôi thì dựa hoàn toàn vào thù hận là không có ích lợi gì cả, giải quyết nguồn gốc phạm tội quan trọng hơn là giết tội phạm...



Xã hội này tuy cần tòa án và nhà tù, nhưng thứ càng cần chính là sự giúp đỡ, giáo dục và lòng thương yêu!



Giúp đỡ, có thể dựa vào chia sẻ cùng hưởng nguồn tài nguyên để miễn cho những người khó khăn tránh khỏi bước đường cùng. Giáo dục, có thể dựa vào mở mang trí tuệ và đạo đức của con người giúp con người học được lựa chọn đúng đắn. Mà lòng thương yêu, thì có thể giúp cho những người trong lòng bị mất thăng bằng tìm được phương hướng chính xác!



Chỉ có làm được những thứ này thì chúng ta mới có thể thật sự cách xa được khủng bố và bạo lực. Nếu không thì mỗi một người trong chúng ta đều có thể trở thành mục tiêu phạm tội kế tiếp bất kỳ lúc nào, đây mới là điều đáng sợ nhất cũng là đáng buồn nhất...



Thù hằn, lên án, trừng trị, suy nghĩ lại, một loạt tâm trạng đều chỉ là phòng ngự nối tiếp phòng ngự mà thôi. Mà phát hiện ra vấn đề, dũng cảm đi giải quyết nó mới chính là sự tấn công có trí tuệ nhất!



Dưới hoàn cảnh xã hội càng ngày càng phồn hoa, vật chất bay lên cao, mong là với hành động của chúng tôi thì có thể giảm bớt được sự xốc nổi, ồn ào đó, để giúp cho mọi người sẽ không vì một chốc một lát tư lợi và lòng tham mà làm ra những hành động trái với nhân tính, đây mới thực sự là chuyện có ý nghĩa...



Nếu như, hai mươi năm trước, mẹ và các bạn của Phổ Phương đã cho chúng ta câu trả lời rồi.



Vậy thì, tôi quyết định, tôi cũng sắp đi theo bước chân của họ đây. Tôi sẽ hợp tác với bạn bè của tôi, còn có nhân sĩ từ các giới trong xã hội để thành lập “Quỹ hỗ trợ Quý Khải”, dùng điều này để tưởng niệm cả nhà con trai tôi, dùng điều này để giúp đỡ những con người có nhu cầu, giảm bớt càng nhiều vụ án mạng sẽ phát sinh.



Các đồng chí tham gia thẩm tra xử lý vụ án trên núi Hoa Vân, mong các vị có thể thông cảm cho nguyện vọng của tôi, xử nhẹ cho hung thủ đã giết hại cả nhà con trai tôi!



Bọn họ đã biết rõ sẽ bị xử tử hình nhưng vẫn đứng ra tự đầu thú, đã đủ để nói rõ rằng bọn họ đã có lòng sám hối với tội ác mà bọn họ đã gây ra rồi. Xin hãy cho bọn họ một cơ hội, đừng lại khiến chuyện làm người ta đau khổ phải xảy ra nữa...”



Sau khi xem xong lá thư xin giảm án này, nước mắt Miêu Anh đã rơi lã chã, tâm trạng không bình tĩnh...



Mà Triệu Ngọc càng bị lá thư xin giảm án này làm cho vô cùng chấn động!



Hắn đã vô số lần cảm thấy phiền não vì những vụ án mà mình tham gia điều tra, rồi lại cảm thấy vướng mắc vì không thể phân biệt rõ được giá trị quan đúng sai của vụ án đó!



Chẳng hạn như:



Hung thủ Lý Đan độc ác tàn nhẫn bởi vì ngón tay bị thương không thể đánh đàn nữa mà thù hận người ta;



Phương Nghị do bị lừa mà khiến cha bị tức chết, rồi mê mẩn với một tấm tem, không bao giờ quên được;



Cầu Tân Dương do một vụ tai nạn trong đường hầm mà lòng đã nảy sinh một mối thù hận bất thường;







Lý Phi do thuở nhỏ phải chịu đủ loại bạo lực gia đình cho nên mới sinh ra lòng trả thù;



Còn nữa, Hàn Khoan do bị bạo lực học đường cho nên biến thành ác ma. Cùng với Trình Lăng Phỉ do bị những lời lẽ ác độc tổn thương mà gây ra vụ án ở hợp tác xã nông nghiệp...



Mặc dù mỗi người trong nhóm này đều tội ác ngút trời nhưng phía sau mọi chuyện đều có nguyên nhân khiến cho người ta phải thương xót cả. Qua đó còn khiến cho Triệu Ngọc cảm thấy vướng mắc gấp bội phần vì vẫn luôn không hiểu được phải trái đúng sai trong đó.



Bây giờ, sau khi xem bức thư xin giảm án của nữ sĩ Thẩm Thư Văn xong thì hắn mới tìm được câu trả lời cuối cùng mà hắn vẫn luôn khổ sở đi tìm rồi.



Đúng vậy!



Xã hội không công bằng và thiếu giáo dục mới là nguyên nhân dẫn đến phạm tội, tiêu diệt nguyên nhân phạm tội còn quan trọng hơn giết tội phạm!



Hắn của trước đây do đã lăn lộn trong giang hồ quá lâu cho nên những lý luận thù hận đã ăn sâu bén rễ trong đầu. Nhưng mà, sau khi đã trải qua điều tra phá đủ loại vụ án thì hắn lại phát hiện ra loại lý luận đó của mình vốn là không đúng!



Tranh chấp và mâu thuẫn trên thế giới vốn không thể giải quyết một cách đơn giản như anh đánh tôi một đấm thì tôi sẽ đánh lại anh hai đấm.



Đến nay, với tư cách là một cảnh sát điều tra, thường xuyên phải tiếp xúc với tội phạm thì hắn càng nên mang theo lòng hướng thiện, lòng dạ rộng lớn, đứng trên một trình độ cao hơn để xem xét vấn đề mới đúng.



Chỉ có như vậy thì hắn mới có thể giữ gìn quan điểm, suy nghĩ của bản thân tốt hơn, để không bị ảnh hưởng bởi những tình tiết vụ án mang đến. Những thứ này mới là thu hoạch lớn nhất của hắn.



Đã hiểu rồi...



Triệu Ngọc nhìn lá thư xin giảm án chấn động đến tâm hồn đó, quả thực là muôn mối xúc động, cơn sóng trong lòng trào dâng mãnh liệt...



Mà đúng vào ngay lúc này thì một chuyện càng bất ngờ lại xảy ra, cùng với ánh sáng lóe lên của hệ thống Kỳ Ngộ thì Triệu Ngọc vô cùng ngạc nhiên phát hiện ra quẻ “Khôn Cấn - Tốn” mới vừa mở lúc sáng đã… kết thúc trước thời hạn rồi!!!



Hửm...



Tại sao lại có thể như vậy?



Trước lúc này, Triệu Ngọc còn chưa từng gặp phải chuyện Kỳ Ngộ kết thúc nhanh như vậy! Nhất là dưới tình huống có quẻ “Khôn” xuất hiện...



Điều này sao có thể chứ?



Một quẻ quan trọng như vậy mà thậm chí còn chưa tới một giờ đã kết thúc rồi...



Chẳng lẽ...



Lúc đầu, Triệu Ngọc rất đỗi ngạc nhiên, cảm thấy mọi chuyện không thể nào tưởng tượng nổi. Nhưng đợi tới khi hắn nghiêm túc suy nghĩ, phân tích cẩn thận lại thì đã dần hiểu ra rồi.



Hắn phát hiện, mặc dù Kỳ Ngộ lần này khá ngắn ngủi nhưng hắn lại lấy được độ hoàn thành là 502%, được thưởng bốn mươi món đạo cụ, điều này đã chứng tỏ Kỳ Ngộ lần này không phải là đột nhiên bị dừng lại giữa chừng.



À... Biết rồi...



Thì ra quẻ “Khôn Cấn - Tốn” mới mở ra hôm nay cũng không phải là nói lên vụ án sẽ có biến đổi, mà là nói đến lá thư xin giảm án của nữ sĩ Thẩm! Đại biểu cho bản thân mình đã gặp được giác ngộ rất quan trọng trên phương diện tinh thần!!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom