• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (81 Viewers)

  • cuong-tham-1058

Chương 1058: Thủ trát hán gian*




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
85979.png

Xem ảnh 2
85979_2.png
Thật là...



Triệu Ngọc bắt đầu lắp súng, vừa đi tới phố buôn bán vừa cảm thán chuyện xảy ra trong xe ban nãy. Thật không nghĩ tới cô đồ đệ nhỏ Tô Kim Muội cuối cùng lại sinh ra tình cảm với mình, chẳng những thế mà còn sâu đậm đến nhường đó.



Nếu sớm biết mọi chuyện sẽ như thế này, Triệu Ngọc tuyệt đối sẽ không có khả năng cùng cô ấy đi tới New Zealand!



Đúng ra đây chính là nguyên nhân Triệu Ngọc lúc trước cự tuyệt việc cùng đi với Diêu Giai. Triệu Ngọc cũng biết mình không phải thánh nhân, nếu vừa rồi màn tình cảm thắm thiết muốn gần gũi kia mà người chủ động bày tỏ yêu thương nhung nhớ đổi lại là Diêu Giai, hắn chỉ sợ khó mà kiềm lại được bản thân.



May mắn là hắn đối với cô học trò mắt to vô cùng dễ thương này coi như là miễn dịch, nếu không hôm nay chuyện gì cũng có thể làm rồi, trái lại còn khiến bản thân phạm một sai lầm to lớn trên phương diện tình cảm!



Nếu chỉ là vì giải tỏa tình dục trên người đàn bà, Triệu Ngọc cũng không để tâm đến như vậy, chỉ là một khi chính mình và đồ đệ nhỏ phát sinh quan hệ, nảy ra gút mắc cảm tình gì đó, vậy cũng chính là tự gây tai họa về sau cho mình rồi!



Thật đúng là...



Lúc ngẩng đầu lên, Triệu Ngọc đã thấy ngã tư đường của phố buôn bán, chỉ cần băng qua đường là có thể tới nhà hàng bị nghi ngờ có vấn đề kia rồi.



Trong lúc này, ở chính giữa ngã tư đường, hai chiếc xe cảnh sát ngừng lại. Vài cảnh sát đã võ trang đầy đủ, đứng tại nơi lắp đặt trạm kiểm soát, rà soát từng chiếc xe qua lại.



Sau khi nhìn đám cảnh sát, Triệu Ngọc mới từ trong mớ tình cảm rối bòng bong mà tỉnh lại, vội vàng nấp dưới bóng râm của cây cối mà băng qua bên đường, đi tới chỗ mục tiêu.



Đương nhiên Triệu Ngọc không phải là kẻ ngu, tuy rằng ngoài miệng hắn nói ăn miếng trả miếng, đòn trả lại đòn nhưng trong lòng vẫn suy tính cái khác.



Vậy nên khi hắn đi vào tầng dưới của căn nhà đó, hắn cũng không tùy tiện đi đến gần mà chỉ sử dụng máy thăm dò tàng hình của mình, dò xét một phen cẩn thận các thiết bị điện tử bên trong.



Đây là một cửa hàng hai tầng nhìn còn bình thường hơn một căn nhà bình thường, cửa tiệm đóng kín. Bên ngoài mặt tiền của cửa hàng vẽ mật ong trên tường khiến người ta thèm nhỏ dãi và một ít đồ ăn, bánh ngọt tinh xảo đẹp mắt, cái biển trên cửa còn viết chữ “Mật ong” bằng tiếng Anh.



Cuối cùng Triệu Ngọc dùng máy thăm dò quét một vòng, càng chắc chắn bên trong cửa hàng có mờ ám! Bởi vì thông số của máy thăm dò cho thấy hệ thống theo dõi của cả cửa hàng căn bản không có bất cứ vấn đề gì, vẫn còn đang hoạt động bình thường.



Thế mà chủ cửa hàng lại nói camera theo dõi bị hỏng, đây rõ ràng là đang nói dối.



Bởi vì Triệu Ngọc biết rõ khu vực camera quay được cho nên hắn men theo góc tường, tránh camera soi mặt, càng cẩn thận kiểm tra kỹ càng bên trong một lượt.



Dò xét một hồi, hắn không khỏi chấn động, thật không nghĩ tới, bên trong ngoại trừ rất nhiều trang thiết bị điện tử tiên tiến của nước ngoài, cũng có không ít chỗ trang bị thuốc nổ!



Giỏi thật đấy!



Bây giờ thì Triệu Ngọc không còn nghi ngờ gì nữa, vội vàng lấy một cái máy nhìn xuyên thấu tàng hình ra để nhìn rõ tình hình bên trong một chút.



Tuy rằng máy nhìn xuyên thấu cũng không rõ ràng cho lắm nhưng Triệu Ngọc vẫn có thể nhìn thấy một ít tình huống ở bên trong và nhất là cử động của đám người kia.



Hắn thấy trong cửa hàng tổng cộng có ba người, tất cả đều là đàn ông. Ở phòng khách tầng một đang có người hấp tấp nhét vào trong va li du lịch cái gì đó, mà bên cạnh người này thì lại có một người đang ở cạnh máy tính tiền cũng gõ gõ cái gì đó nhanh như bay.



Trên tầng hai lại có một người đang lo lắng đi tới đi lui, trong tay gã cầm một khẩu súng lục, một tay cầm di động, giống như là đang nói chuyện với ai qua điện thoại.



Triệu Ngọc nhìn đồng hồ, bây giờ là nửa đêm, hai ba giờ sáng rồi. Người ở bên trong còn chưa nghỉ ngơi, trong tay vẫn còn cầm súng, việc này chẳng lẽ còn chưa nói lên được chuyện gì hay sao?



Hơn nữa nhìn dáng vẻ vừa sốt ruột vừa lo sợ của ba người này, bọn họ rất có thể đã nhận ra được chuyện gì đấy, họ đang chuẩn bị rút lui khỏi đây!



Phù...



Triệu Ngọc nặng nề thở phào một hơi, thầm nói trong lòng, may mà mình tới kịp, nếu tới chậm một bước là chỗ này đã thành vườn không nhà trống rồi.



Nhưng mà...



Ba kẻ địch, không rõ số súng lục, còn có thuốc nổ...



Nhìn tình huống ở bên trong, Triệu Ngọc cân nhắc độ khả thi của việc tự mình xông vào bắt người.



Nghĩ tới nghĩ lui một hồi lâu, hắn cũng phải bỏ đi kế hoạch A của mình. Không được, tuy rằng bên trong chỉ có ba người nhưng phải nghĩ tới một chuyện đó là đương nhiên ba người này thế nào cũng là đàn ông ngoại quốc, lại còn là loại đặc công vô cùng mạnh mẽ.



Nếu cứ như vậy xông lên thì Triệu Ngọc xác định được là mình sẽ không có phần thắng. Thứ nhất là ba người này không hề ngủ, họ đang ở trong trạng thái cảnh giác; thứ hai, ở cửa chính và cửa sau bọn chúng đều lắp đặt máy báo động, cứ thế xông vào tất nhiên sẽ bị bọn chúng phát hiện; thứ ba, vũ khí và vũ lực của bọn chúng đều chiếm ưu thế hơn; thứ tư, đạo cụ mà hắn có thể sử dụng cũng không còn nhiều lắm đâu!



Cho nên...



Tổng hợp tất cả những lý do trên, Triệu Ngọc cảm thấy rằng mình nên thực hành kế hoạch B ổn thỏa một chút. Mà cái gọi là kế hoạch B đó chính là Triệu Ngọc báo cảnh sát bắt người, bảo rằng người bị tình nghi trốn ở bên trong cửa hàng này, dẫn cảnh sát tới đây, điều tra thực hư bọn họ.



Nhưng mà...



Giống như lúc trước hắn lo lắng chuyện kia, nếu như đối phương có nội ứng ở bên trong Cục Cảnh sát, vậy Triệu Ngọc chỉ cần báo cảnh sát thôi là người ở bên kia đã biết tỏng rồi?



Đến lúc đó, dù bọn họ không chạy trốn mà chỉ kích nổ thuốc nổ, chẳng phải là chết không đối chứng rồi hay sao?



Hơn nữa những người này đang chuẩn bị tẩu thoát, cho dù báo cảnh sát tới, chỉ sợ lúc cảnh sát chạy tới thì đã không còn kịp nữa rồi!



Vậy thì... Làm thế nào để nghĩ ra được một sách lược vẹn toàn đây? Làm thế nào để vừa có thể đảm bảo an toàn của bản thân mà lại vừa bắt sống được mấy tên ghê tởm kia?



Ừm...



Triệu Ngọc suy nghĩ vô cùng nhanh chóng, xem ra... căn cứ vào tình hình hiện tại thì phải tạo thêm một kế hoạch C mới thỏa đáng!



Hừm hừm...



Nghĩ đến chỗ này, Triệu Ngọc tranh thủ thời gian lui ra bên ngoài, từ bên cạnh dò xét căn nhà một lượt, hắn cảm thấy rằng nếu những người đó đã lựa chọn chỗ này để đặt chân thì căn nhà này cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài, nói không chừng bên trong còn cất giấu thứ gì khác nữa.



Nhưng mà hắn dùng máy nhìn xuyên thấu một hồi lâu, ngoại trừ có thể nhìn đến sân sau của cửa hàng thì cũng không nhìn thấy cái gì khác nữa.



Nhưng ở phía sau, người dọn đồ hình như đã hoàn thành công việc và đang nói gì đó với những người khác, nhìn ý tứ của bọn họ giống như muốn ngay lập tức rời khỏi đây!



Được rồi...



Có biện pháp rồi!



Thời khắc mấu chốt Triệu Ngọc nhớ lại chuyện mà mình với Tô Kim Muội trải qua ở khách sạn. Được thôi, bất giác hắn cười lạnh trong lòng, tự nhủ, nếu như vậy thì tôi dứt khoát chơi gậy ông đập lưng ông, cho các người cũng nếm thử cảm giác bị người ta gài bẫy!



Nghĩ đến chuyện này, Triệu Ngọc quay người chạy ra chỗ ngã tư đường, cùng lúc đó, hắn còn mở ra một cái máy phản camera mà hắn mới nhận được.



Lúc này mấy cảnh sát mới vừa kiểm tra xong một chiếc xe hơi, đang chuẩn bị trở lại xe để nghỉ ngơi, Triệu Ngọc lại chạy tới trước mặt bọn họ một cách bất bình thường, lúc tới gần còn la hét giống như đang cầu cứu: “Polie, polie...”



Nghe thấy có người hét lên, mấy cảnh sát đều không hiểu chuyện gì mà đi ra khỏi xe cảnh sát, đứng lại quan sát.



“Polie, do you kno ho am I?”



Trong thời khắc mấu chốt thì bản lĩnh tiếng Anh của Triệu Ngọc bỗng nhiên phát huy tác dụng, hắn không cần nghĩ ngợi gì mà thốt ra một câu như vậy với mấy người cảnh sát kia.



“What?!” Mấy người cảnh sát vô cùng khó hiểu, cùng lúc phát ra âm thanh.



“Tao ch*ch ông nội mày bây giờ!”Ai ngờ sau khi bắn tiếng Anh, Triệu Ngọc thế mà lại chửi đổng lên, sau đó húc bay hai gã cảnh sát, đấm gục người đang đứng ở chỗ cửa xe.



Tiếp đó hắn không nói gì mà trực tiếp chui vào ghế lái, đóng cửa “cạch” một tiếng liền lái xe đi.



Mấy cảnh sát lúc này mới bất ngờ phản ứng lại, hai người đằng trước đuổi theo Triệu Ngọc, mặt khác mấy người còn lại cũng nhanh chóng vào chung một xe cảnh sát, lấy Triệu Ngọc làm mục tiêu mà truy đuổi.



Triệu Ngọc phóng xe như bay nhưng lại không đi xa mà chạy thẳng tới cửa hàng buôn bán kia.



Đừng chỉ nhìn vào kỹ thuật lái xe không được tốt lắm của Triệu Ngọc, trình độ đâm xe của hắn cũng là hạng nhất đấy! Sau khi hắn lái xe chạy đến trước cửa hàng nọ, đầu tiên tông bể hàng rào, đem đầu xe nhắm thẳng vào cửa tiệm sau đó đạp chân ga, đâm thẳng vào cửa chính luôn!



Ô tô tốc độ cao như vậy, “rầm” một tiếng liền dữ dằn mà đâm thủng cửa lớn, vọt vào bên trong cửa hàng. Trong khi đó, trước khi va chạm Triệu Ngọc nhảy ra khỏi ghế lái và phi ra ngoài rồi!



Vào lúc này, tất cả xe cảnh sát ở phía sau đều đã chạy tới, Triệu Ngọc giơ tay lên, nổ hai phát súng vào cửa lớn của cửa hàng đã bị xe cảnh sát đâm thủng trước, sau đó liền lách mình chui vào chỗ tối của một góc tường, lấy máy bay tàng hình ra rồi trực tiếp bay lên nóc.



Ngay tại lúc hắn bay lên nóc, cảnh sát gần như đã đuổi tới trước mặt cửa hàng kia, Triệu Ngọc lại bùm bùm bắn vào cái xe cảnh sát hai phát.



Đám cảnh sát không thấy rõ viên đạn từ đâu bay tới nên tất cả đều giật nảy người né sang một bên, sau đó lấy súng ra bắn trả! Do vội vội vàng vàng nên bọn họ cho rằng Triệu Ngọc vẫn còn trên xe cảnh sát đằng kia, tất cả đều thay đạn, nhắm về phía cửa hàng...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom