Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1599
Chương 1599:
— Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Lục Liêu — Tan việc, Lục Tư Tước mang theo thư ký Tông Minh đi thang máy VIP dành riêng cho chủ tịch, vừa xuống dưới đại sảnh, anh liền thấy nhóm con gái trẻ đẹp đang đi tới từ bên ngoài.
“Chủ tịch, những cô gái này đều là tới dự cuộc thi thiệt kê.” Tông Minh thâp giọng nói.
Dự thi?
Lục Tự Tước đột nhiên nhớ lại cái tên thấy ở trong danh sách – Liễu Anh Lạc.
Anh ngắng đầu, đôi mắt thâm thúy nhàn nhạt quét qua gương mặt các cô gái kia, vậy mà, không thây người kia.
Cô… hình như không tới.
Lục Tư Tước nhanh chóng nhíu mày, bởi vì anh không biết mình đang làm gì, anh chợt bắt đầu tìm kiếm thân ảnh cô gái đó trong đám người.
Anh bị gì thế?
Lục Tư Tước không hiểu sao có chút phiền muộn, anh tăng nhanh bước chân, nhưng vừa mới đi ra, một bóng người vội vã chạy qua đây, trực tiếp đụng vào trong ngực anh.
Kể từ khi biết trên người Lục Hàn Đình chảy xuôi dòng máu Xích Tử, Hạ Tịch Quán cũng biết ngày này sớm muộn sẽ đến, thế nhưng, nó tới quá nhanh.
Nhanh đến độ cô trở tay không kịp.
Lục Tử Tiễn cũng dừng bước, anh nhìn khuôn mặt nhỏ đột nhiên trở nên tái nhợt củaHa Tịch Quán nanh, thấp giọng nói: “Anh hai bây giò còn đang ở trong hoàng cung, em…”
Hạ Tịch Quán thõng xuống hàng mi nhỏ dài: “Tử Tiễn, chúng ta đi thôi.”
Nhìn bóng lưng Hạ Tịch Quán rời đi, Lục Tử Tiên quay đâu, nhìn thoáng qua hoàng thành phía sau.
Trong hoàng cung.
Ngự y mới vừa băng bó vết thương cho Thượng Quan Đẳng, bỗng có người vội vã báo lại: “Quận Chúa, không xong rồi, Giao Nhân Tộc Công Chúa vừa mới lén bỏ chạy!”
“Cái gì?” Thượng Quan Đằng tức giận, thuận tay đã ném chén trà bên người: “Các ngươi đám phế vật này, nhiều người như vậy cũng không canh giữ được một ả Giao Nhân Tộc Công Chúa!”
“Quận Chúa, xin bớt giận.” Lúc này mưu thần bên người tới khuyên bảo nói: “Giao Nhân Tộc Công Chúa chạy đi nhất định là đi tìm Hạ Tịch Quán, vậy cũng tốt, chúng ta cái gì cũng không cần làm, cứ chờ nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi thôi.”
Hai mắt Thượng Quan Đẳng sáng ngời, giận dữ biến mát: “Có lý, việc câp bách của chúng ta là để Thượng Quan Hàn Đình mau chóng kế thừa ngôi vị Quận Chúa, Thời gia hiện tại tay cầm quyền cao, thiên kim đại tiểu thư Thời gia Thời Hi Ngọc chính là đệ nhất danh viện, ta muốn tiến hành đám hỏi, để Thượng Quan Hàn Đình cưới Hi Ngọc, như vậy Hoa Tây chúng ta có thể thiên thu vạn đại rồi.”
Lúc này có người làm nữ đi đến, báo cáo: “Quận Chúa, Thượng Quan Điện Hạ đã tỉnh.”
Thượng Quan Hàn Đình đã tỉnh.
Sau khi Thượng Quan Đằng mang Thượng Quan Hàn Đình về liền cho anh uông thuốc giải, giải đi chất độc trên kiếm, hiện tại anh cuối cùng đã tỉnh.
Thượng Quan Đằng liền đứng dậy: “Đi, đi xem.”
Thượng Quan Hàn Đình đã tỉnh, nhưng anh thụ thương hơi nghiêm trọng, sắc mặt còn rất tái.
Anh vén chăn lên muốn xuống giường, thế nhưng người làm nữ nhanh chóng ngăn anh: “Điện Hạ, ngự y nói ngài phải nằm trên giường tĩnh dưỡng, tránh cho tác động vết thương, nên người không thể xuống giường.”
Điện Hạ?
— Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Lục Liêu — Tan việc, Lục Tư Tước mang theo thư ký Tông Minh đi thang máy VIP dành riêng cho chủ tịch, vừa xuống dưới đại sảnh, anh liền thấy nhóm con gái trẻ đẹp đang đi tới từ bên ngoài.
“Chủ tịch, những cô gái này đều là tới dự cuộc thi thiệt kê.” Tông Minh thâp giọng nói.
Dự thi?
Lục Tự Tước đột nhiên nhớ lại cái tên thấy ở trong danh sách – Liễu Anh Lạc.
Anh ngắng đầu, đôi mắt thâm thúy nhàn nhạt quét qua gương mặt các cô gái kia, vậy mà, không thây người kia.
Cô… hình như không tới.
Lục Tư Tước nhanh chóng nhíu mày, bởi vì anh không biết mình đang làm gì, anh chợt bắt đầu tìm kiếm thân ảnh cô gái đó trong đám người.
Anh bị gì thế?
Lục Tư Tước không hiểu sao có chút phiền muộn, anh tăng nhanh bước chân, nhưng vừa mới đi ra, một bóng người vội vã chạy qua đây, trực tiếp đụng vào trong ngực anh.
Kể từ khi biết trên người Lục Hàn Đình chảy xuôi dòng máu Xích Tử, Hạ Tịch Quán cũng biết ngày này sớm muộn sẽ đến, thế nhưng, nó tới quá nhanh.
Nhanh đến độ cô trở tay không kịp.
Lục Tử Tiễn cũng dừng bước, anh nhìn khuôn mặt nhỏ đột nhiên trở nên tái nhợt củaHa Tịch Quán nanh, thấp giọng nói: “Anh hai bây giò còn đang ở trong hoàng cung, em…”
Hạ Tịch Quán thõng xuống hàng mi nhỏ dài: “Tử Tiễn, chúng ta đi thôi.”
Nhìn bóng lưng Hạ Tịch Quán rời đi, Lục Tử Tiên quay đâu, nhìn thoáng qua hoàng thành phía sau.
Trong hoàng cung.
Ngự y mới vừa băng bó vết thương cho Thượng Quan Đẳng, bỗng có người vội vã báo lại: “Quận Chúa, không xong rồi, Giao Nhân Tộc Công Chúa vừa mới lén bỏ chạy!”
“Cái gì?” Thượng Quan Đằng tức giận, thuận tay đã ném chén trà bên người: “Các ngươi đám phế vật này, nhiều người như vậy cũng không canh giữ được một ả Giao Nhân Tộc Công Chúa!”
“Quận Chúa, xin bớt giận.” Lúc này mưu thần bên người tới khuyên bảo nói: “Giao Nhân Tộc Công Chúa chạy đi nhất định là đi tìm Hạ Tịch Quán, vậy cũng tốt, chúng ta cái gì cũng không cần làm, cứ chờ nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi thôi.”
Hai mắt Thượng Quan Đẳng sáng ngời, giận dữ biến mát: “Có lý, việc câp bách của chúng ta là để Thượng Quan Hàn Đình mau chóng kế thừa ngôi vị Quận Chúa, Thời gia hiện tại tay cầm quyền cao, thiên kim đại tiểu thư Thời gia Thời Hi Ngọc chính là đệ nhất danh viện, ta muốn tiến hành đám hỏi, để Thượng Quan Hàn Đình cưới Hi Ngọc, như vậy Hoa Tây chúng ta có thể thiên thu vạn đại rồi.”
Lúc này có người làm nữ đi đến, báo cáo: “Quận Chúa, Thượng Quan Điện Hạ đã tỉnh.”
Thượng Quan Hàn Đình đã tỉnh.
Sau khi Thượng Quan Đằng mang Thượng Quan Hàn Đình về liền cho anh uông thuốc giải, giải đi chất độc trên kiếm, hiện tại anh cuối cùng đã tỉnh.
Thượng Quan Đằng liền đứng dậy: “Đi, đi xem.”
Thượng Quan Hàn Đình đã tỉnh, nhưng anh thụ thương hơi nghiêm trọng, sắc mặt còn rất tái.
Anh vén chăn lên muốn xuống giường, thế nhưng người làm nữ nhanh chóng ngăn anh: “Điện Hạ, ngự y nói ngài phải nằm trên giường tĩnh dưỡng, tránh cho tác động vết thương, nên người không thể xuống giường.”
Điện Hạ?
Bình luận facebook