Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1087
Chương 1087: Đề Nữ Hoa Trên Trán Hạ Tịch Quán
Thượng Quan Húc gật đầu: “Tôi cũng nghĩ gióng vậy, Lan Lâu công chúa dù sao cũng là người Lan Lâu, nêu có một ngày Hoa Tây Châu khai chiến với Lan Lâu…”
Vương Lực hỏi: ‘Cửu Lăng vương, lần này cậu và Lan Lâu công chúa hợp tác, không biết Lan Lâu công chúa rốt cuộc muốn cái gì?”
Thượng Quan Húc lắc đầu: “Lan Lâu công chúa vẫn luôn không nói cho tôi biết, cô ấy chỉ là muốn đám hỏi trước với tôi, tôi có cảm giác, thứ cô mong muốn hẳn là ở trong vương thất, hơn nữa liên quan đến bí mật năm đó Lan Lâu Cổ Quốc biến mát, đúng rồi, Vương thủ lĩnh tại vị hơn bốn mươi năm, có hiểu gì về Lan Lâu Cổ Quốc không?”
“Lan Lâu Cổ Quốc đã biến mát hơn trăm năm, tôi không hiểu gì đâu, tuy…” Vương Lực muốn nói lại thôi.
“Tuy sao?”
Vương Lực giảm thấp thanh âm nói: “Tôi từng trong Vương cung tình cờ thấy được một sách được phong kín, phía trên ghi lại khởi nguyên giữa Hoa Tây Châu chúng ta và Lan Lâu Cổ Quốc.”
“Vương thủ lĩnh nói tiếp.”
“Hoa Tây Châu chúng ta và Lan Lâu Cổ Quốc có mối quan hệ sâu xa, năm đó tổ tiên lập nên đất nước chúng ta và tổ tiên Lan Lâu Cổ chính là một đôi tình lữ, tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc là một người phụ nữ truyền kỳ, ngài ấy không những có y thuật nghịch thiên, càng mang trong mình thuật… giáo huấn lang bẩm sinh, dưới tay người có một lang chỉ thiết ky(*) làm người nghe tiếng mà táng đảm.”
€) Đội quân sói tỉnh nhuệ.
Thượng Quan Húc nắm giữ Cửu Lăng, là đội quân đệ nhất của Hoa Tây Châu, nghe nói đến “lang chỉ thiết quân”, hai mắt anh ta nhanh chóng sáng ngời, không nghĩ tới “người huấn sói” trong truyền thuyết dĩ nhiên có thực, nhưng lại khởi nguyên từ Lan Lâu Cổ Quốc.
Vương Lực nói tiếp: “Vị tổ tiên của Lan Lâu Cổ Quốc kia cùng tổ tiên chúng ta là một đôi tình lữ, sở dĩ năm đó tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc lợi dụng lang chỉ thiết ky giúp tổ tiên chúng ta mở mang bờ cõi, hai người cùng dựng lên Hoa Tây Châu, lúc đầu tổ tiên chúng ta hẳn là đứng phía sau tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc, thế nhưng không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì, tổ tiên chúng ta chối bỏ tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc, vì vậy tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc dưới cơn nóng giận, lấy sông Hoài làm ranh giới, lập nên vương quốc của mình, cũng chính là Lan Lâu Cổ Quốc.”
“Truyền thuyết trên trán tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc có một đóa hoa ba cánh, đóa hoa ba cánh kia dường như là trời sinh đã có, vô cùng tiên hoạt, truyền thuyết đó là… Đề Nữ: hoa.”
“Đề Nữ hoa?” Thượng Quan Húc lắm bẩm lặp lại ba chữ này.
Vương Lực gật đầu: “Đúng vậy, Đề Nữ hoa, nghe nói đóa Đề Nữ hoa này cũng không phải là mỗi một nữ vương kế nhiệm Lan Lâu Cổ Quốc sẽ có, theo tôi được biết, người đầu tiên sở hữu Đế Nữ hoa chính là tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc, người thứ hai chính là… Lan Lâu công chúa Hạ Tịch Quán!”
“Vương thủ lĩnh, hình như ông rất kiêng dè đóa Đề Nữ hoa này.” Thượng Quan Húc nhìn Vương Lực.
Vương Lực gật đầu: “Không sai, quyển sách năm đó tôi đọc kia còn sót rất nhiều trang, nên tôi cũng chưa đọc được toàn bộ, nhưng tôi đọc được hồi kết.”
“Hồi kết thế nào?”
“Hồi kết chính là, tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc trước khi chết, lấy máu của mình nguyễn rủa, để lại tiên đoán, người tiên đoán rằng sau khi chết Lan Lâu Cổ Quốc sẽ sinh ra vị vương thứ hai, đến lúc đó, Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc tắt có diệt vong.”
Hồi kết này bao hàm hai tin tức trọng yếu, thứ nhất, Lan Lâu Cổ Quốc sẽ sinh ra vị vương thứ hai, chú ý, không phải nữ vương, mà là vương.
Thứ hai, Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc nhất định sẽ có một trận chiến, hơn nữa còn là huyết chiến sống còn.
Thượng Quan Húc nhớ lại vị Vân Du cao tăng năm đó, cao tăng kia từng nói, sao Đế Vương và sao Đề Nữ đồng thời xuất thế, tương lai thiên hạ sẽ nghênh đón song vương thời đại.
Nếu như Lan Lâu Cổ Quốc vương là Hạ Tịch Quán, vậy Hoa Tây Châu thì sao?
Vương Lực nhìn Thượng Quan Húc: “Cửu Lăng vương, kỳ thực cậu là người có thực lực nhất để tranh hoàng quyền, nhưng vì sao cậu luôn ở trung lập?”
Tâm tình Thượng Quan Húc không chút biến động: “Bởi vì, tôi vẫn luôn chờ đợi.”
“Chờ người nào?”
“Tôi đang đợi người có máu Xích Tử chân chính, cũng chính là quân vương chân chính của Hoa Tây Châu chúng ta”
Vương Lực hài lòng gật đầu, ông quả nhiên không có nhìn làm, mấy năm nay Thượng Quan Húc quyền khuynh khắp nơi, nhưng anh ta không có tâm tranh đoạt hoàng quyền, anh ta chỉ là đang đợi người có máu Xích Tử chân chính, người có máu Xích Tử chân chính này sẽ là chủ Hoa Tây Châu, cũng là chủ của anh ta.
“Mấy năm nay tôi vẫn luôn âm thầm dò hỏi bé gái đồng thời ra đời với phụ vương tôi, bé gái kia là em gái của phụ vương, nhưng rất đáng tiếc, tất cả manh mối năm đó đều đã bị đứt đoạn, đến nay tôi chưa tra được bất kỳ tung tích nào.”
Nói rồi Thượng Quan Húc nhìn bàn cờ vừa rồi anh ta chơi với Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán từng bước thận trọng, đã tạo thành tư thế bao vây anh ta bốn phía, ván cờ này, anh ta đã thua.
“Vương thủ lĩnh, nếu như tôi không đoán sai, mấy trang giấy bị thiếu sót của quyển sách bị phong kín kia chắc là chiến tranh không giải được giữa Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc. Giữa hai đất nước này, tất phải có một trận đánh liều chết, mà vị Lan Lâu công chúa nhất định không phải vật phàm, nếu như không tìm được quân vương sở hữu máu Xích Tử chân chính, Hoa Tây Châu chúng ta sẽ rất nguy hiểm.”
Vương Lực suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: “Đoạn thời gian trước tôi biết một người, người này chính là nha hoàn năm đó đưa bé gái kia đi.”
“Cái gì? Nha hoàn kia bây giờ đang ở đâu?” Thượng Quan Húc hỏi.
“Cuộc sống của nha hoàn kia tuyệt không như ý, nghe nói bà ta đến Đế Đô, để tiểu thư ra sân khấu ở một quầy rượu, sau lại kè cặp một người giàu có, trở thành tình nhân của người giàu kia, nhưng người giàu đó vốn có người vở rất có có thủ đoạn, trực tiếp phong sát nha hoàn kia. Nha hoàn kia bệnh nặng triền thân, may mà nha hoàn kia sinh ra một đứa con gái cho tên người giàu kia, con gái của bà ta vô cùng hiều thuận hiểu chuyện, vẫn luôn phụng dưỡng chăm sóc nha hoàn kia.”
Thượng Quan Húc nhanh chóng đứng dậy: “Cô con gái kia bây giờ đang ở nơi nào, nếu như không đoán sai, cô con gái kia căn bản cũng không phải là con gái của tên nhà giàu kia, mà là bé gái năm đó! Là trưởng công chúa điện hạ của Hoa Tây Châu chúng ta!”
“Nghe nói cô con gái kia đã về Đề Đô, vì kiếm tiền chăm sóc cho nha hoàn kia, cô con gái đó đã trở thành cái bóng và bình máu di động của thiên kim đại tiểu thư – con gái của bà vợ cả, sau đó bị một người đàn ông quyền thế ngập trời ở Đế Đô nhìn trúng, nhưng đoạn nhân duyên này cũng không kéo dài quá lâu, cô con gái kia cuối cùng từ trên vực cao nhảy vào đại dương, từ đó biến mắt vô ảnh vô tung.”
Đề Đô.
Thượng Quan Húc thầm nhắc lại cái danh này, thì ra bé gái năm đó lưu lạc đến Đề Đô, ở nơi đó đã có một câu chuyện.
“Vương thủ lĩnh, cô con gái kia đã chết rồi sao?”
Vương Lực lắc đầu: “Cái này tôi cũng không biết, chỉ là, nha hoàn kia bây giờ đang ở trong tay tôi, bà ta đã bệnh nguy kịch, sống không quá vài ngày. Nếu như cô con gái kia còn sống, cô ấy nhất định sẽ trở về gặp nha hoàn này một lần cuối, chúng ta chỉ cần cắm cọc mà chờ thôi!”
Thượng Quan Húc vỗ lên bàn: “Được!”
Hạ Tịch Quán xong xuôi chuyện của Vương Lực, hiện tại sẽ lên đường đi tìm… mẹ của cô và dì Anh Lạc.
Lần này mẹ và dì Anh Lạc tới Hoa Tây Châu sớm hơn một chút so với trong kế hoạch, bởi vì mẹ đẻ dì Anh Lạc bệnh nguy kịch, sống không được vài ngày nữa.
Thượng Quan Húc gật đầu: “Tôi cũng nghĩ gióng vậy, Lan Lâu công chúa dù sao cũng là người Lan Lâu, nêu có một ngày Hoa Tây Châu khai chiến với Lan Lâu…”
Vương Lực hỏi: ‘Cửu Lăng vương, lần này cậu và Lan Lâu công chúa hợp tác, không biết Lan Lâu công chúa rốt cuộc muốn cái gì?”
Thượng Quan Húc lắc đầu: “Lan Lâu công chúa vẫn luôn không nói cho tôi biết, cô ấy chỉ là muốn đám hỏi trước với tôi, tôi có cảm giác, thứ cô mong muốn hẳn là ở trong vương thất, hơn nữa liên quan đến bí mật năm đó Lan Lâu Cổ Quốc biến mát, đúng rồi, Vương thủ lĩnh tại vị hơn bốn mươi năm, có hiểu gì về Lan Lâu Cổ Quốc không?”
“Lan Lâu Cổ Quốc đã biến mát hơn trăm năm, tôi không hiểu gì đâu, tuy…” Vương Lực muốn nói lại thôi.
“Tuy sao?”
Vương Lực giảm thấp thanh âm nói: “Tôi từng trong Vương cung tình cờ thấy được một sách được phong kín, phía trên ghi lại khởi nguyên giữa Hoa Tây Châu chúng ta và Lan Lâu Cổ Quốc.”
“Vương thủ lĩnh nói tiếp.”
“Hoa Tây Châu chúng ta và Lan Lâu Cổ Quốc có mối quan hệ sâu xa, năm đó tổ tiên lập nên đất nước chúng ta và tổ tiên Lan Lâu Cổ chính là một đôi tình lữ, tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc là một người phụ nữ truyền kỳ, ngài ấy không những có y thuật nghịch thiên, càng mang trong mình thuật… giáo huấn lang bẩm sinh, dưới tay người có một lang chỉ thiết ky(*) làm người nghe tiếng mà táng đảm.”
€) Đội quân sói tỉnh nhuệ.
Thượng Quan Húc nắm giữ Cửu Lăng, là đội quân đệ nhất của Hoa Tây Châu, nghe nói đến “lang chỉ thiết quân”, hai mắt anh ta nhanh chóng sáng ngời, không nghĩ tới “người huấn sói” trong truyền thuyết dĩ nhiên có thực, nhưng lại khởi nguyên từ Lan Lâu Cổ Quốc.
Vương Lực nói tiếp: “Vị tổ tiên của Lan Lâu Cổ Quốc kia cùng tổ tiên chúng ta là một đôi tình lữ, sở dĩ năm đó tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc lợi dụng lang chỉ thiết ky giúp tổ tiên chúng ta mở mang bờ cõi, hai người cùng dựng lên Hoa Tây Châu, lúc đầu tổ tiên chúng ta hẳn là đứng phía sau tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc, thế nhưng không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì, tổ tiên chúng ta chối bỏ tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc, vì vậy tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc dưới cơn nóng giận, lấy sông Hoài làm ranh giới, lập nên vương quốc của mình, cũng chính là Lan Lâu Cổ Quốc.”
“Truyền thuyết trên trán tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc có một đóa hoa ba cánh, đóa hoa ba cánh kia dường như là trời sinh đã có, vô cùng tiên hoạt, truyền thuyết đó là… Đề Nữ: hoa.”
“Đề Nữ hoa?” Thượng Quan Húc lắm bẩm lặp lại ba chữ này.
Vương Lực gật đầu: “Đúng vậy, Đề Nữ hoa, nghe nói đóa Đề Nữ hoa này cũng không phải là mỗi một nữ vương kế nhiệm Lan Lâu Cổ Quốc sẽ có, theo tôi được biết, người đầu tiên sở hữu Đế Nữ hoa chính là tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc, người thứ hai chính là… Lan Lâu công chúa Hạ Tịch Quán!”
“Vương thủ lĩnh, hình như ông rất kiêng dè đóa Đề Nữ hoa này.” Thượng Quan Húc nhìn Vương Lực.
Vương Lực gật đầu: “Không sai, quyển sách năm đó tôi đọc kia còn sót rất nhiều trang, nên tôi cũng chưa đọc được toàn bộ, nhưng tôi đọc được hồi kết.”
“Hồi kết thế nào?”
“Hồi kết chính là, tổ tiên Lan Lâu Cổ Quốc trước khi chết, lấy máu của mình nguyễn rủa, để lại tiên đoán, người tiên đoán rằng sau khi chết Lan Lâu Cổ Quốc sẽ sinh ra vị vương thứ hai, đến lúc đó, Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc tắt có diệt vong.”
Hồi kết này bao hàm hai tin tức trọng yếu, thứ nhất, Lan Lâu Cổ Quốc sẽ sinh ra vị vương thứ hai, chú ý, không phải nữ vương, mà là vương.
Thứ hai, Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc nhất định sẽ có một trận chiến, hơn nữa còn là huyết chiến sống còn.
Thượng Quan Húc nhớ lại vị Vân Du cao tăng năm đó, cao tăng kia từng nói, sao Đế Vương và sao Đề Nữ đồng thời xuất thế, tương lai thiên hạ sẽ nghênh đón song vương thời đại.
Nếu như Lan Lâu Cổ Quốc vương là Hạ Tịch Quán, vậy Hoa Tây Châu thì sao?
Vương Lực nhìn Thượng Quan Húc: “Cửu Lăng vương, kỳ thực cậu là người có thực lực nhất để tranh hoàng quyền, nhưng vì sao cậu luôn ở trung lập?”
Tâm tình Thượng Quan Húc không chút biến động: “Bởi vì, tôi vẫn luôn chờ đợi.”
“Chờ người nào?”
“Tôi đang đợi người có máu Xích Tử chân chính, cũng chính là quân vương chân chính của Hoa Tây Châu chúng ta”
Vương Lực hài lòng gật đầu, ông quả nhiên không có nhìn làm, mấy năm nay Thượng Quan Húc quyền khuynh khắp nơi, nhưng anh ta không có tâm tranh đoạt hoàng quyền, anh ta chỉ là đang đợi người có máu Xích Tử chân chính, người có máu Xích Tử chân chính này sẽ là chủ Hoa Tây Châu, cũng là chủ của anh ta.
“Mấy năm nay tôi vẫn luôn âm thầm dò hỏi bé gái đồng thời ra đời với phụ vương tôi, bé gái kia là em gái của phụ vương, nhưng rất đáng tiếc, tất cả manh mối năm đó đều đã bị đứt đoạn, đến nay tôi chưa tra được bất kỳ tung tích nào.”
Nói rồi Thượng Quan Húc nhìn bàn cờ vừa rồi anh ta chơi với Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán từng bước thận trọng, đã tạo thành tư thế bao vây anh ta bốn phía, ván cờ này, anh ta đã thua.
“Vương thủ lĩnh, nếu như tôi không đoán sai, mấy trang giấy bị thiếu sót của quyển sách bị phong kín kia chắc là chiến tranh không giải được giữa Hoa Tây Châu và Lan Lâu Cổ Quốc. Giữa hai đất nước này, tất phải có một trận đánh liều chết, mà vị Lan Lâu công chúa nhất định không phải vật phàm, nếu như không tìm được quân vương sở hữu máu Xích Tử chân chính, Hoa Tây Châu chúng ta sẽ rất nguy hiểm.”
Vương Lực suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: “Đoạn thời gian trước tôi biết một người, người này chính là nha hoàn năm đó đưa bé gái kia đi.”
“Cái gì? Nha hoàn kia bây giờ đang ở đâu?” Thượng Quan Húc hỏi.
“Cuộc sống của nha hoàn kia tuyệt không như ý, nghe nói bà ta đến Đế Đô, để tiểu thư ra sân khấu ở một quầy rượu, sau lại kè cặp một người giàu có, trở thành tình nhân của người giàu kia, nhưng người giàu đó vốn có người vở rất có có thủ đoạn, trực tiếp phong sát nha hoàn kia. Nha hoàn kia bệnh nặng triền thân, may mà nha hoàn kia sinh ra một đứa con gái cho tên người giàu kia, con gái của bà ta vô cùng hiều thuận hiểu chuyện, vẫn luôn phụng dưỡng chăm sóc nha hoàn kia.”
Thượng Quan Húc nhanh chóng đứng dậy: “Cô con gái kia bây giờ đang ở nơi nào, nếu như không đoán sai, cô con gái kia căn bản cũng không phải là con gái của tên nhà giàu kia, mà là bé gái năm đó! Là trưởng công chúa điện hạ của Hoa Tây Châu chúng ta!”
“Nghe nói cô con gái kia đã về Đề Đô, vì kiếm tiền chăm sóc cho nha hoàn kia, cô con gái đó đã trở thành cái bóng và bình máu di động của thiên kim đại tiểu thư – con gái của bà vợ cả, sau đó bị một người đàn ông quyền thế ngập trời ở Đế Đô nhìn trúng, nhưng đoạn nhân duyên này cũng không kéo dài quá lâu, cô con gái kia cuối cùng từ trên vực cao nhảy vào đại dương, từ đó biến mắt vô ảnh vô tung.”
Đề Đô.
Thượng Quan Húc thầm nhắc lại cái danh này, thì ra bé gái năm đó lưu lạc đến Đề Đô, ở nơi đó đã có một câu chuyện.
“Vương thủ lĩnh, cô con gái kia đã chết rồi sao?”
Vương Lực lắc đầu: “Cái này tôi cũng không biết, chỉ là, nha hoàn kia bây giờ đang ở trong tay tôi, bà ta đã bệnh nguy kịch, sống không quá vài ngày. Nếu như cô con gái kia còn sống, cô ấy nhất định sẽ trở về gặp nha hoàn này một lần cuối, chúng ta chỉ cần cắm cọc mà chờ thôi!”
Thượng Quan Húc vỗ lên bàn: “Được!”
Hạ Tịch Quán xong xuôi chuyện của Vương Lực, hiện tại sẽ lên đường đi tìm… mẹ của cô và dì Anh Lạc.
Lần này mẹ và dì Anh Lạc tới Hoa Tây Châu sớm hơn một chút so với trong kế hoạch, bởi vì mẹ đẻ dì Anh Lạc bệnh nguy kịch, sống không được vài ngày nữa.
Bình luận facebook